1. 古诗词大全

描写品格的诗词

共收录了17首品格诗词
  • 作者:辛弃疾 朝代:宋代

    暗香横路雪垂垂。晚风吹。晓风吹。花意争春,先出岁寒枝。毕竟一年春事了,缘太早,却成迟。
    未应全是雪霜姿。欲开时。未开时。粉面朱唇,一半点胭脂。醉里谤花花莫恨,浑冷淡,有谁知。

    àn xiāng héng lù xuě chuí chuí 。wǎn fēng chuī 。xiǎo fēng chuī 。huā yì zhēng chūn ,xiān chū suì hán zhī 。bì jìng yī nián chūn shì le ,yuán tài zǎo ,què chéng chí 。
    wèi yīng quán shì xuě shuāng zī 。yù kāi shí 。wèi kāi shí 。fěn miàn zhū chún ,yī bàn diǎn yān zhī 。zuì lǐ bàng huā huā mò hèn ,hún lěng dàn ,yǒu shuí zhī 。

    咏物梅花抒情品格
  • 作者:唐寅 朝代:明代

    故园三径吐幽丛,一夜玄霜坠碧空。
    多少天涯未归客,尽借篱落看秋风。

    gù yuán sān jìng tǔ yōu cóng ,yī yè xuán shuāng zhuì bì kōng 。
    duō shǎo tiān yá wèi guī kè ,jìn jiè lí luò kàn qiū fēng 。

    咏物菊花品格寓人
  • 作者:丘浚 朝代:明代

    浅红淡白间深黄,簇簇新妆阵阵香。
    无限枝头好颜色,可怜开不为重阳。

    qiǎn hóng dàn bái jiān shēn huáng ,cù cù xīn zhuāng zhèn zhèn xiāng 。
    wú xiàn zhī tóu hǎo yán sè ,kě lián kāi bú wéi zhòng yáng 。

    咏物菊花品格寓人
  • 作者:陆游 朝代:宋代

    雪虐风饕愈凛然,花中气节最高坚。
    过时自合飘零去,耻向东君更乞怜。
    醉折残梅一两枝,不妨桃李自逢时。
    向来冰雪凝严地,力斡春回竟是谁?

    xuě nuè fēng tāo yù lǐn rán ,huā zhōng qì jiē zuì gāo jiān 。
    guò shí zì hé piāo líng qù ,chǐ xiàng dōng jun1 gèng qǐ lián 。
    zuì shé cán méi yī liǎng zhī ,bú fáng táo lǐ zì féng shí 。
    xiàng lái bīng xuě níng yán dì ,lì wò chūn huí jìng shì shuí ?

    咏物梅花品格
  • 作者:晏敦复 朝代:宋代

    亚槛倾檐一古梅,几番有意唤春回。
    吹香自许仙人下,照影还容高士来。
    月射寒光侵涧户,风摇翠色锁阶苔。
    游蜂野蝶休相顾,本性由来不染埃。

    yà kǎn qīng yán yī gǔ méi ,jǐ fān yǒu yì huàn chūn huí 。
    chuī xiāng zì xǔ xiān rén xià ,zhào yǐng hái róng gāo shì lái 。
    yuè shè hán guāng qīn jiàn hù ,fēng yáo cuì sè suǒ jiē tái 。
    yóu fēng yě dié xiū xiàng gù ,běn xìng yóu lái bú rǎn āi 。

    赞颂梅花品格寓人
  • 作者:阴铿 朝代:南北朝

    春近寒虽转,梅舒雪尚飘。
    从风还共落,照日不俱销。
    叶开随足影,花多助重条。
    今来渐异昨,向晚判胜朝。

    chūn jìn hán suī zhuǎn ,méi shū xuě shàng piāo 。
    cóng fēng hái gòng luò ,zhào rì bú jù xiāo 。
    yè kāi suí zú yǐng ,huā duō zhù zhòng tiáo 。
    jīn lái jiàn yì zuó ,xiàng wǎn pàn shèng cháo 。

    写雪梅花赞美品格
  • 作者:韩琦 朝代:宋代

    池馆隳摧古榭荒,此延嘉客会重阳。
    虽惭老圃秋容淡,且看黄花晚节香。
    酒味已醇新过熟,蟹螯先实不须霜。
    年来饮兴衰难强,漫有高吟力尚狂。

    chí guǎn huī cuī gǔ xiè huāng ,cǐ yán jiā kè huì zhòng yáng 。
    suī cán lǎo pǔ qiū róng dàn ,qiě kàn huáng huā wǎn jiē xiāng 。
    jiǔ wèi yǐ chún xīn guò shú ,xiè áo xiān shí bú xū shuāng 。
    nián lái yǐn xìng shuāi nán qiáng ,màn yǒu gāo yín lì shàng kuáng 。

    重阳节宴饮赞美品格赏花
  • 作者:纳兰性德 朝代:清代

    铅华不御,看道家妆就。问取旁人入时否。为孤情淡韵、判不宜春,矜标格、开向晚秋时候。
    无端轻薄雨,滴损檀心,小叠宫罗镇长皱。何必诉凄清,为爱秋光,被几日、西风吹瘦。便零落、蜂黄也休嫌,且对依斜阳,胜偎红袖。

    qiān huá bú yù ,kàn dào jiā zhuāng jiù 。wèn qǔ páng rén rù shí fǒu 。wéi gū qíng dàn yùn 、pàn bú yí chūn ,jīn biāo gé 、kāi xiàng wǎn qiū shí hòu 。
    wú duān qīng báo yǔ ,dī sǔn tán xīn ,xiǎo dié gōng luó zhèn zhǎng zhòu 。hé bì sù qī qīng ,wéi ài qiū guāng ,bèi jǐ rì 、xī fēng chuī shòu 。biàn líng luò 、fēng huáng yě xiū xián ,qiě duì yī xié yáng ,shèng wēi hóng xiù 。

    咏物品格
  • 作者:顾太清 朝代:清代

    花气霭芳芬,翠幕重帘不染尘。梦里真香通鼻观,氤氲。不是婷婷倩女魂。
    细蕊缀纷纷,淡粉轻脂最可人。懒与凡葩争艳冶,清新。赢得嘉名自冠群。

    huā qì ǎi fāng fēn ,cuì mù zhòng lián bú rǎn chén 。mèng lǐ zhēn xiāng tōng bí guān ,yīn yūn 。bú shì tíng tíng qiàn nǚ hún 。
    xì ruǐ zhuì fēn fēn ,dàn fěn qīng zhī zuì kě rén 。lǎn yǔ fán pā zhēng yàn yě ,qīng xīn 。yíng dé jiā míng zì guàn qún 。

    咏物写花品格
  • 作者:赵蕃 朝代:宋代

    湘西一杯酒,渺渺红叶换。江东千里云,落落黄犬叹。
    人生七十稀,百里九十半。初期枉车马,近乃遗札翰。
    小迟君不肯,一出我岂惮。虽微办鸡黍,岂乏具薪炭。
    古风久不作,我友当力赞。旧诗况琼玖,触目屡璀璨。
    中馨称兰佩,外饰匪玉冠。初年已飞腾,中道翻叹惋。
    恐遗知己羞,遂许独力断。于兹树风声,何止评月旦。
    君如渥洼种,可以羁絷绊。我异淇园姿,犹睎岁时贯。
    君乎甚英爽,我也终浪漫。自应殊显晦,宁复待剖判。
    湖山冰玉明,楼阁丹青焕。叩舷或乘舟,曳杖或登岸。
    君行定有得,我去何可愞。与想悠然时,却忆苍然观。

    xiāng xī yī bēi jiǔ ,miǎo miǎo hóng yè huàn 。jiāng dōng qiān lǐ yún ,luò luò huáng quǎn tàn 。
    rén shēng qī shí xī ,bǎi lǐ jiǔ shí bàn 。chū qī wǎng chē mǎ ,jìn nǎi yí zhá hàn 。
    xiǎo chí jun1 bú kěn ,yī chū wǒ qǐ dàn 。suī wēi bàn jī shǔ ,qǐ fá jù xīn tàn 。
    gǔ fēng jiǔ bú zuò ,wǒ yǒu dāng lì zàn 。jiù shī kuàng qióng jiǔ ,chù mù lǚ cuǐ càn 。
    zhōng xīn chēng lán pèi ,wài shì fěi yù guàn 。chū nián yǐ fēi téng ,zhōng dào fān tàn wǎn 。
    kǒng yí zhī jǐ xiū ,suí xǔ dú lì duàn 。yú zī shù fēng shēng ,hé zhǐ píng yuè dàn 。
    jun1 rú wò wā zhǒng ,kě yǐ jī zhí bàn 。wǒ yì qí yuán zī ,yóu xī suì shí guàn 。
    jun1 hū shèn yīng shuǎng ,wǒ yě zhōng làng màn 。zì yīng shū xiǎn huì ,níng fù dài pōu pàn 。
    hú shān bīng yù míng ,lóu gé dān qīng huàn 。kòu xián huò chéng zhōu ,yè zhàng huò dēng àn 。
    jun1 háng dìng yǒu dé ,wǒ qù hé kě nuò 。yǔ xiǎng yōu rán shí ,què yì cāng rán guān 。

    秋天送别写人品格
  • 作者:岑参 朝代:唐代

    一从弃鱼钓,十载干明王。无由谒天阶,却欲归沧浪。
    仲秋至东郡,遂见天雨霜。昨日梦故山,蕙草色已黄。
    平明辞铁丘,薄暮游大梁。仲秋萧条景,拔剌飞鹅鶬。
    四郊阴气闭,万里无晶光。长风吹白茅,野火烧枯桑。
    故人南燕吏,籍籍名更香。聊以玉壶赠,置之君子堂。

    yī cóng qì yú diào ,shí zǎi gàn míng wáng 。wú yóu yè tiān jiē ,què yù guī cāng làng 。
    zhòng qiū zhì dōng jun4 ,suí jiàn tiān yǔ shuāng 。zuó rì mèng gù shān ,huì cǎo sè yǐ huáng 。
    píng míng cí tiě qiū ,báo mù yóu dà liáng 。zhòng qiū xiāo tiáo jǐng ,bá là fēi é qiāng 。
    sì jiāo yīn qì bì ,wàn lǐ wú jīng guāng 。zhǎng fēng chuī bái máo ,yě huǒ shāo kū sāng 。
    gù rén nán yàn lì ,jí jí míng gèng xiāng 。liáo yǐ yù hú zèng ,zhì zhī jun1 zǐ táng 。

    写景写人品格
  • 作者:陈与义 朝代:宋代

    二月巴陵日日风,春寒未了怯园公。
    海棠不惜胭脂色,独立蒙蒙细雨中。

    èr yuè bā líng rì rì fēng ,chūn hán wèi le qiè yuán gōng 。
    hǎi táng bú xī yān zhī sè ,dú lì méng méng xì yǔ zhōng 。

    咏物海棠抒怀品格
  • 作者:谢枋得 朝代:宋代

    十年无梦得还家,独立青峰野水涯。
    天地寂寥山雨歇,几生修得到梅花?

    shí nián wú mèng dé hái jiā ,dú lì qīng fēng yě shuǐ yá 。
    tiān dì jì liáo shān yǔ xiē ,jǐ shēng xiū dé dào méi huā ?

    古诗三百首梅花品格言志
  • 作者:刘克庄 朝代:宋代

    一片能教一断肠,可堪平砌更堆墙。
    飘如迁客来过岭,坠似骚人去赴湘。
    乱点莓苔多莫数,偶粘衣袖久犹香。
    东风谬掌花权柄,却忌孤高不主张。

    yī piàn néng jiāo yī duàn cháng ,kě kān píng qì gèng duī qiáng 。
    piāo rú qiān kè lái guò lǐng ,zhuì sì sāo rén qù fù xiāng 。
    luàn diǎn méi tái duō mò shù ,ǒu zhān yī xiù jiǔ yóu xiāng 。
    dōng fēng miù zhǎng huā quán bǐng ,què jì gū gāo bú zhǔ zhāng 。

    古诗三百首咏物梅花品格抒怀
  • 作者:周敦颐 朝代:宋代

    水陆草木之花,可爱者甚蕃。晋陶渊明独爱菊。自李唐来,世人盛爱牡丹。予独爱莲之出淤泥而不染,濯清涟而不妖,中通外直,不蔓不枝,香远益清,亭亭净植,可远观而不可亵玩焉。(盛爱 一作:甚爱)   予谓菊,花之隐逸者也;牡丹,花之富贵者也;莲,花之君子者也。噫!菊之爱,陶后鲜有闻。莲之爱,同予者何人?牡丹之爱,宜乎众矣!

    shuǐ lù cǎo mù zhī huā ,kě ài zhě shèn fān 。jìn táo yuān míng dú ài jú 。zì lǐ táng lái ,shì rén shèng ài mǔ dān 。yǔ dú ài lián zhī chū yū ní ér bú rǎn ,zhuó qīng lián ér bú yāo ,zhōng tōng wài zhí ,bú màn bú zhī ,xiāng yuǎn yì qīng ,tíng tíng jìng zhí ,kě yuǎn guān ér bú kě xiè wán yān 。(shèng ài yī zuò :shèn ài )   yǔ wèi jú ,huā zhī yǐn yì zhě yě ;mǔ dān ,huā zhī fù guì zhě yě ;lián ,huā zhī jun1 zǐ zhě yě 。yī !jú zhī ài ,táo hòu xiān yǒu wén 。lián zhī ài ,tóng yǔ zhě hé rén ?mǔ dān zhī ài ,yí hū zhòng yǐ !

    初中文言文莲花品格
  • 作者:毛泽东 朝代:近代

    【十六字令】

     山,快马加鞭未下鞍。惊回首,离天三尺三。 

    山,倒海翻江卷巨澜。奔腾急,万马战犹酣。 

    山,刺破青天锷未残。天欲堕,赖以拄其间。

    【shí liù zì lìng 】

     shān ,kuài mǎ jiā biān wèi xià ān 。jīng huí shǒu ,lí tiān sān chǐ sān 。 

    shān ,dǎo hǎi fān jiāng juàn jù lán 。bēn téng jí ,wàn mǎ zhàn yóu hān 。 

    shān ,cì pò qīng tiān è wèi cán 。tiān yù duò ,lài yǐ zhǔ qí jiān 。

    写山品格
  • 作者:黄巢 朝代:唐代

    待到秋来九月八, 我花开后百花杀。 冲天香阵透长安, 满城尽带黄金甲。[1]

    dài dào qiū lái jiǔ yuè bā , wǒ huā kāi hòu bǎi huā shā 。 chōng tiān xiāng zhèn tòu zhǎng ān , mǎn chéng jìn dài huáng jīn jiǎ 。[1]

    咏物菊花品格抱负