1. 古诗词大全

抒情的古诗词

共收录了302首抒情诗词
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    天下之患,最不可为者,名为治平无事,而其实有不测之忧。坐观其变,而不为之所,则恐至於不可救;起而强为之,则天下狃於治平之安而不吾信。惟仁人君子豪杰之士,为能出身为天下犯大难,以求成大功;此固非勉强期月之间,而苟以求名之所能也。

    天下治平,无故而发大难之端;吾发之,吾能收之,然后有辞於天下。事至而循循焉欲去之,使他人任其责,则天下之祸,必集於我。

    昔者晁错尽忠为汉,谋弱山东之诸侯,山东诸侯并起,以诛错为名;而天子不以察,以错为之说。天下悲错之以忠而受祸,不知错有以取之也。

    古之立大事者,不惟有超世之才,亦必有坚忍不拔之志。昔禹之治水,凿龙门,决大河而放之海。方其功之未成也,盖亦有溃冒冲突可畏之患;惟能前知其当然,事至不惧,而徐为之图,是以得至於成功。

    夫以七国之强,而骤削之,其为变,岂足怪哉?错不於此时捐其身,为天下当大难之冲,而制吴楚之命,乃为自全之计,欲使天子自将而己居守。且夫发七国之难者,谁乎?己欲求其名,安所逃其患。以自将之至危,与居守至安;己为难首,择其至安,而遣天子以其至危,此忠臣义士所以愤怨而不平者也。

    当此之时,虽无袁盎,错亦未免於祸。何者?己欲居守,而使人主自将。以情而言,天子固已难之矣,而重违其议。是以袁盎之说,得行於其间。使吴楚反,错已身任其危,日夜淬砺,东向而待之,使不至於累其君,则天子将恃之以为无恐,虽有百盎,可得而间哉?

    嗟夫!世之君子,欲求非常之功,则无务为自全之计。使错自将而讨吴楚,未必无功,惟其欲自固其身,而天子不悦。奸臣得以乘其隙,错之所以自全者,乃其所以自祸欤!

    tiān xià zhī huàn ,zuì bú kě wéi zhě ,míng wéi zhì píng wú shì ,ér qí shí yǒu bú cè zhī yōu 。zuò guān qí biàn ,ér bú wéi zhī suǒ ,zé kǒng zhì yú bú kě jiù ;qǐ ér qiáng wéi zhī ,zé tiān xià niǔ yú zhì píng zhī ān ér bú wú xìn 。wéi rén rén jun1 zǐ háo jié zhī shì ,wéi néng chū shēn wéi tiān xià fàn dà nán ,yǐ qiú chéng dà gōng ;cǐ gù fēi miǎn qiáng qī yuè zhī jiān ,ér gǒu yǐ qiú míng zhī suǒ néng yě 。

    tiān xià zhì píng ,wú gù ér fā dà nán zhī duān ;wú fā zhī ,wú néng shōu zhī ,rán hòu yǒu cí yú tiān xià 。shì zhì ér xún xún yān yù qù zhī ,shǐ tā rén rèn qí zé ,zé tiān xià zhī huò ,bì jí yú wǒ 。

    xī zhě cháo cuò jìn zhōng wéi hàn ,móu ruò shān dōng zhī zhū hóu ,shān dōng zhū hóu bìng qǐ ,yǐ zhū cuò wéi míng ;ér tiān zǐ bú yǐ chá ,yǐ cuò wéi zhī shuō 。tiān xià bēi cuò zhī yǐ zhōng ér shòu huò ,bú zhī cuò yǒu yǐ qǔ zhī yě 。

    gǔ zhī lì dà shì zhě ,bú wéi yǒu chāo shì zhī cái ,yì bì yǒu jiān rěn bú bá zhī zhì 。xī yǔ zhī zhì shuǐ ,záo lóng mén ,jué dà hé ér fàng zhī hǎi 。fāng qí gōng zhī wèi chéng yě ,gài yì yǒu kuì mào chōng tū kě wèi zhī huàn ;wéi néng qián zhī qí dāng rán ,shì zhì bú jù ,ér xú wéi zhī tú ,shì yǐ dé zhì yú chéng gōng 。

    fū yǐ qī guó zhī qiáng ,ér zhòu xuē zhī ,qí wéi biàn ,qǐ zú guài zāi ?cuò bú yú cǐ shí juān qí shēn ,wéi tiān xià dāng dà nán zhī chōng ,ér zhì wú chǔ zhī mìng ,nǎi wéi zì quán zhī jì ,yù shǐ tiān zǐ zì jiāng ér jǐ jū shǒu 。qiě fū fā qī guó zhī nán zhě ,shuí hū ?jǐ yù qiú qí míng ,ān suǒ táo qí huàn 。yǐ zì jiāng zhī zhì wēi ,yǔ jū shǒu zhì ān ;jǐ wéi nán shǒu ,zé qí zhì ān ,ér qiǎn tiān zǐ yǐ qí zhì wēi ,cǐ zhōng chén yì shì suǒ yǐ fèn yuàn ér bú píng zhě yě 。

    dāng cǐ zhī shí ,suī wú yuán àng ,cuò yì wèi miǎn yú huò 。hé zhě ?jǐ yù jū shǒu ,ér shǐ rén zhǔ zì jiāng 。yǐ qíng ér yán ,tiān zǐ gù yǐ nán zhī yǐ ,ér zhòng wéi qí yì 。shì yǐ yuán àng zhī shuō ,dé háng yú qí jiān 。shǐ wú chǔ fǎn ,cuò yǐ shēn rèn qí wēi ,rì yè cuì lì ,dōng xiàng ér dài zhī ,shǐ bú zhì yú lèi qí jun1 ,zé tiān zǐ jiāng shì zhī yǐ wéi wú kǒng ,suī yǒu bǎi àng ,kě dé ér jiān zāi ?

    jiē fū !shì zhī jun1 zǐ ,yù qiú fēi cháng zhī gōng ,zé wú wù wéi zì quán zhī jì 。shǐ cuò zì jiāng ér tǎo wú chǔ ,wèi bì wú gōng ,wéi qí yù zì gù qí shēn ,ér tiān zǐ bú yuè 。jiān chén dé yǐ chéng qí xì ,cuò zhī suǒ yǐ zì quán zhě ,nǎi qí suǒ yǐ zì huò yú !

    抒情写人古文观止议论
  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    南山三十里,不见逾一旬。
    冒雨时立望,望之如朋亲。
    虬龙一掬波,洗荡千万春。
    日日雨不断,愁杀望山人。
    天事不可长,劲风来如奔。
    阴霪一以扫,浩翠写国门。
    长安百万家,家家张屏新。
    谁家最好山,我愿为其邻。

    nán shān sān shí lǐ ,bú jiàn yú yī xún 。
    mào yǔ shí lì wàng ,wàng zhī rú péng qīn 。
    qiú lóng yī jū bō ,xǐ dàng qiān wàn chūn 。
    rì rì yǔ bú duàn ,chóu shā wàng shān rén 。
    tiān shì bú kě zhǎng ,jìn fēng lái rú bēn 。
    yīn yín yī yǐ sǎo ,hào cuì xiě guó mén 。
    zhǎng ān bǎi wàn jiā ,jiā jiā zhāng píng xīn 。
    shuí jiā zuì hǎo shān ,wǒ yuàn wéi qí lín 。

    咏物写山抒情
  • 作者:李贺 朝代:唐代

    桐风惊心壮士苦,衰灯络纬啼寒素。
    谁看青简一编书,不遣花虫粉空蠹。
    思牵今夜肠应直,雨冷香魂吊书客。
    秋坟鬼唱鲍家诗,恨血千年土中碧。

    tóng fēng jīng xīn zhuàng shì kǔ ,shuāi dēng luò wěi tí hán sù 。
    shuí kàn qīng jiǎn yī biān shū ,bú qiǎn huā chóng fěn kōng dù 。
    sī qiān jīn yè cháng yīng zhí ,yǔ lěng xiāng hún diào shū kè 。
    qiū fén guǐ chàng bào jiā shī ,hèn xuè qiān nián tǔ zhōng bì 。

    秋天抒情悲秋写鬼
  • 作者:葛立方 朝代:宋代

    袅袅水芝红,脉脉蒹葭浦。淅淅西风淡淡烟,几点疏疏雨。
    草草展杯觞,对此盈盈女。叶叶红衣当酒船,细细流霞举。

    niǎo niǎo shuǐ zhī hóng ,mò mò jiān jiā pǔ 。xī xī xī fēng dàn dàn yān ,jǐ diǎn shū shū yǔ 。
    cǎo cǎo zhǎn bēi shāng ,duì cǐ yíng yíng nǚ 。yè yè hóng yī dāng jiǔ chuán ,xì xì liú xiá jǔ 。

    写景写雨荷花抒情宴饮
  • 作者:曹植 朝代:魏晋

    黄初四年五月,白马王、任城王与余俱朝京师、会节气。到洛阳,任城王薨。至七月,与白马王还国。后有司以二王归藩,道路宜异宿止,意毒恨之。盖以大别在数日,是用自剖,与王辞焉,愤而成篇。

    谒帝承明庐,逝将归旧疆。清晨发皇邑,日夕过首阳。伊洛广且深,欲济川无梁。泛舟越洪涛,怨彼东路长。顾瞻恋城阙,引领情内伤。

    太谷何寥廓,山树郁苍苍。霖雨泥我涂,流潦浩纵横。中逵绝无轨,改辙登高岗。修坂造云日,我马玄以黄。

    玄黄犹能进,我思郁以纡。郁纡将何念,亲爱在离居。本图相与偕,中更不克俱。鸱枭鸣衡轭,豺狼当路衢。苍蝇间白黑,谗巧令亲疏。欲还绝无蹊,揽辔止踟蹰。

    踟蹰亦何留?相思无终极。秋风发微凉,寒蝉鸣我侧。原野何萧条,白日忽西匿。归鸟赴乔林,翩翩厉羽翼。孤兽走索群,衔草不遑食。感物伤我怀,抚心长太息。

    太息将何为,天命与我违。奈何念同生,一往形不归。孤魂翔故域,灵柩寄京师。存者忽复过,亡殁身自衰。人生处一世,去若朝露晞。年在桑榆间,影响不能追。自顾非金石,咄唶令心悲。

    心悲动我神,弃置莫复陈。丈夫志四海,万里犹比邻。恩爱苟不亏,在远分日亲。何必同衾帱,然后展慇懃。忧思成疾疢,无乃儿女仁。仓卒骨肉情,能不怀苦辛?

    苦辛何虑思,天命信可疑。虚无求列仙,松子久吾欺。变故在斯须,百年谁能持?离别永无会,执手将何时?王其爱玉体,俱享黄髪期。收泪即长路,援笔从此辞。

    huáng chū sì nián wǔ yuè ,bái mǎ wáng 、rèn chéng wáng yǔ yú jù cháo jīng shī 、huì jiē qì 。dào luò yáng ,rèn chéng wáng hōng 。zhì qī yuè ,yǔ bái mǎ wáng hái guó 。hòu yǒu sī yǐ èr wáng guī fān ,dào lù yí yì xiǔ zhǐ ,yì dú hèn zhī 。gài yǐ dà bié zài shù rì ,shì yòng zì pōu ,yǔ wáng cí yān ,fèn ér chéng piān 。

    yè dì chéng míng lú ,shì jiāng guī jiù jiāng 。qīng chén fā huáng yì ,rì xī guò shǒu yáng 。yī luò guǎng qiě shēn ,yù jì chuān wú liáng 。fàn zhōu yuè hóng tāo ,yuàn bǐ dōng lù zhǎng 。gù zhān liàn chéng què ,yǐn lǐng qíng nèi shāng 。

    tài gǔ hé liáo kuò ,shān shù yù cāng cāng 。lín yǔ ní wǒ tú ,liú liáo hào zòng héng 。zhōng kuí jué wú guǐ ,gǎi zhé dēng gāo gǎng 。xiū bǎn zào yún rì ,wǒ mǎ xuán yǐ huáng 。

    xuán huáng yóu néng jìn ,wǒ sī yù yǐ yū 。yù yū jiāng hé niàn ,qīn ài zài lí jū 。běn tú xiàng yǔ xié ,zhōng gèng bú kè jù 。chī xiāo míng héng è ,chái láng dāng lù qú 。cāng yíng jiān bái hēi ,chán qiǎo lìng qīn shū 。yù hái jué wú qī ,lǎn pèi zhǐ chí chú 。

    chí chú yì hé liú ?xiàng sī wú zhōng jí 。qiū fēng fā wēi liáng ,hán chán míng wǒ cè 。yuán yě hé xiāo tiáo ,bái rì hū xī nì 。guī niǎo fù qiáo lín ,piān piān lì yǔ yì 。gū shòu zǒu suǒ qún ,xián cǎo bú huáng shí 。gǎn wù shāng wǒ huái ,fǔ xīn zhǎng tài xī 。

    tài xī jiāng hé wéi ,tiān mìng yǔ wǒ wéi 。nài hé niàn tóng shēng ,yī wǎng xíng bú guī 。gū hún xiáng gù yù ,líng jiù jì jīng shī 。cún zhě hū fù guò ,wáng mò shēn zì shuāi 。rén shēng chù yī shì ,qù ruò cháo lù xī 。nián zài sāng yú jiān ,yǐng xiǎng bú néng zhuī 。zì gù fēi jīn shí ,duō jiè lìng xīn bēi 。

    xīn bēi dòng wǒ shén ,qì zhì mò fù chén 。zhàng fū zhì sì hǎi ,wàn lǐ yóu bǐ lín 。ēn ài gǒu bú kuī ,zài yuǎn fèn rì qīn 。hé bì tóng qīn dào ,rán hòu zhǎn yān qín 。yōu sī chéng jí chèn ,wú nǎi ér nǚ rén 。cāng zú gǔ ròu qíng ,néng bú huái kǔ xīn ?

    kǔ xīn hé lǜ sī ,tiān mìng xìn kě yí 。xū wú qiú liè xiān ,sōng zǐ jiǔ wú qī 。biàn gù zài sī xū ,bǎi nián shuí néng chí ?lí bié yǒng wú huì ,zhí shǒu jiāng hé shí ?wáng qí ài yù tǐ ,jù xiǎng huáng fā qī 。shōu lèi jí zhǎng lù ,yuán bǐ cóng cǐ cí 。

    抒情离别长诗亲情悼念离愁伤感
  • 作者:苏颋 朝代:唐代

    北风吹白云,万里渡河汾。
    心绪逢摇落,秋声不可闻。

    běi fēng chuī bái yún ,wàn lǐ dù hé fén 。
    xīn xù féng yáo luò ,qiū shēng bú kě wén 。

    秋天抒情橘子赠言
  • 作者:吴潜 朝代:宋代

    扁舟昨泊,危亭孤啸,目断闲云千里。前山急雨过溪来,尽洗却、人间暑气。
    暮鸦木末,落凫天际,都是一团秋意。痴儿騃女贺新凉,也不道、西风又起。

    biǎn zhōu zuó bó ,wēi tíng gū xiào ,mù duàn xián yún qiān lǐ 。qián shān jí yǔ guò xī lái ,jìn xǐ què 、rén jiān shǔ qì 。
    mù yā mù mò ,luò fú tiān jì ,dōu shì yī tuán qiū yì 。chī ér ái nǚ hè xīn liáng ,yě bú dào 、xī fēng yòu qǐ 。

    写景写雨抒情
  • 作者:畅当 朝代:唐代

    迥临飞鸟上,高出世尘间。
    天势围平野,河流入断山。

    jiǒng lín fēi niǎo shàng ,gāo chū shì chén jiān 。
    tiān shì wéi píng yě ,hé liú rù duàn shān 。

    抒情景点
  • 作者:王夫之 朝代:清代

    新买茱萸半亩堂,苔侵床足月侵墙。
    天涯芳草迷归路,病叶还禁一夜霜。

    xīn mǎi zhū yú bàn mǔ táng ,tái qīn chuáng zú yuè qīn qiáng 。
    tiān yá fāng cǎo mí guī lù ,bìng yè hái jìn yī yè shuāng 。

    抒情伤怀
  • 作者:关汉卿 朝代:元代

    〔一枝花〕

    攀出墙朵朵花,折临路枝枝柳。花攀红蕊嫩,柳折翠条柔,浪子风流。凭着我折柳攀花手,直煞得花残柳败休。半生来折柳攀花,一世里眠花卧柳。

    〔梁州〕

    我是个普天下郎君领袖,盖世界浪子班头。愿朱颜不改常依旧,花中消遣,酒内忘忧。分茶攧竹,打马藏阄;通五音六律滑熟,甚闲愁到我心头?伴的是银筝女银台前理银筝笑倚银屏,伴的是玉天仙携玉手并玉肩同登玉楼,伴的是金钗客歌金缕捧金樽满泛金瓯。你道我老也,暂休。占排场风月功名首,更玲珑又剔透。我是个锦阵花营都帅头,曾玩府游州。

    〔隔尾〕

    子弟每是个茅草冈、沙土窝初生的兔羔儿乍向围场上走,我是个经笼罩、受索网苍翎毛老野鸡蹅踏的阵马儿熟。经了些窝弓冷箭鑞枪头,不曾落人后。恰不道“人到中年万事休”,我怎肯虚度了春秋。

    〔尾〕

    我是个蒸不烂、煮不熟、捶不匾、炒不爆、响珰珰一粒铜豌豆,恁子弟每谁教你钻入他锄不断、斫不下、解不开、顿不脱、慢腾腾千层锦套头?我玩的是梁园月,饮的是东京酒,赏的是洛阳花,攀的是章台柳。我也会围棋、会蹴踘、会打围、会插科、会歌舞、会吹弹、会咽作、会吟诗、会双陆。你便是落了我牙、歪了我嘴、瘸了我腿、折了我手,天赐与我这几般儿歹症候,尚兀自不肯休!则除是阎王亲自唤,神鬼自来勾。三魂归地府,七魄丧冥幽。天哪!那其间才不向烟花路儿上走!

    〔yī zhī huā 〕

    pān chū qiáng duǒ duǒ huā ,shé lín lù zhī zhī liǔ 。huā pān hóng ruǐ nèn ,liǔ shé cuì tiáo róu ,làng zǐ fēng liú 。píng zhe wǒ shé liǔ pān huā shǒu ,zhí shà dé huā cán liǔ bài xiū 。bàn shēng lái shé liǔ pān huā ,yī shì lǐ mián huā wò liǔ 。

    〔liáng zhōu 〕

    wǒ shì gè pǔ tiān xià láng jun1 lǐng xiù ,gài shì jiè làng zǐ bān tóu 。yuàn zhū yán bú gǎi cháng yī jiù ,huā zhōng xiāo qiǎn ,jiǔ nèi wàng yōu 。fèn chá diān zhú ,dǎ mǎ cáng jiū ;tōng wǔ yīn liù lǜ huá shú ,shèn xián chóu dào wǒ xīn tóu ?bàn de shì yín zhēng nǚ yín tái qián lǐ yín zhēng xiào yǐ yín píng ,bàn de shì yù tiān xiān xié yù shǒu bìng yù jiān tóng dēng yù lóu ,bàn de shì jīn chāi kè gē jīn lǚ pěng jīn zūn mǎn fàn jīn ōu 。nǐ dào wǒ lǎo yě ,zàn xiū 。zhàn pái chǎng fēng yuè gōng míng shǒu ,gèng líng lóng yòu tī tòu 。wǒ shì gè jǐn zhèn huā yíng dōu shuài tóu ,céng wán fǔ yóu zhōu 。

    〔gé wěi 〕

    zǐ dì měi shì gè máo cǎo gāng 、shā tǔ wō chū shēng de tù gāo ér zhà xiàng wéi chǎng shàng zǒu ,wǒ shì gè jīng lóng zhào 、shòu suǒ wǎng cāng líng máo lǎo yě jī zhā tà de zhèn mǎ ér shú 。jīng le xiē wō gōng lěng jiàn là qiāng tóu ,bú céng luò rén hòu 。qià bú dào “rén dào zhōng nián wàn shì xiū ”,wǒ zěn kěn xū dù le chūn qiū 。

    〔wěi 〕

    wǒ shì gè zhēng bú làn 、zhǔ bú shú 、chuí bú biǎn 、chǎo bú bào 、xiǎng dāng dāng yī lì tóng wān dòu ,nín zǐ dì měi shuí jiāo nǐ zuàn rù tā chú bú duàn 、zhuó bú xià 、jiě bú kāi 、dùn bú tuō 、màn téng téng qiān céng jǐn tào tóu ?wǒ wán de shì liáng yuán yuè ,yǐn de shì dōng jīng jiǔ ,shǎng de shì luò yáng huā ,pān de shì zhāng tái liǔ 。wǒ yě huì wéi qí 、huì cù jū 、huì dǎ wéi 、huì chā kē 、huì gē wǔ 、huì chuī dàn 、huì yān zuò 、huì yín shī 、huì shuāng lù 。nǐ biàn shì luò le wǒ yá 、wāi le wǒ zuǐ 、qué le wǒ tuǐ 、shé le wǒ shǒu ,tiān cì yǔ wǒ zhè jǐ bān ér dǎi zhèng hòu ,shàng wū zì bú kěn xiū !zé chú shì yán wáng qīn zì huàn ,shén guǐ zì lái gōu 。sān hún guī dì fǔ ,qī pò sàng míng yōu 。tiān nǎ !nà qí jiān cái bú xiàng yān huā lù ér shàng zǒu !

    抒情生活
  • 作者:辛弃疾 朝代:宋代

    暗香横路雪垂垂。晚风吹。晓风吹。花意争春,先出岁寒枝。毕竟一年春事了,缘太早,却成迟。
    未应全是雪霜姿。欲开时。未开时。粉面朱唇,一半点胭脂。醉里谤花花莫恨,浑冷淡,有谁知。

    àn xiāng héng lù xuě chuí chuí 。wǎn fēng chuī 。xiǎo fēng chuī 。huā yì zhēng chūn ,xiān chū suì hán zhī 。bì jìng yī nián chūn shì le ,yuán tài zǎo ,què chéng chí 。
    wèi yīng quán shì xuě shuāng zī 。yù kāi shí 。wèi kāi shí 。fěn miàn zhū chún ,yī bàn diǎn yān zhī 。zuì lǐ bàng huā huā mò hèn ,hún lěng dàn ,yǒu shuí zhī 。

    咏物梅花抒情品格
  • 作者:李白 朝代:唐代

    鹦鹉来过吴江水,江上洲传鹦鹉名。
    鹦鹉西飞陇山去,芳洲之树何青青。
    烟开兰叶香风暖,岸夹桃花锦浪生。
    迁客此时徒极目,长洲孤月向谁明。

    yīng wǔ lái guò wú jiāng shuǐ ,jiāng shàng zhōu chuán yīng wǔ míng 。
    yīng wǔ xī fēi lǒng shān qù ,fāng zhōu zhī shù hé qīng qīng 。
    yān kāi lán yè xiāng fēng nuǎn ,àn jiá táo huā jǐn làng shēng 。
    qiān kè cǐ shí tú jí mù ,zhǎng zhōu gū yuè xiàng shuí míng 。

    地名抒情
  • 作者:李贺 朝代:唐代

    花枝草蔓眼中开,小白长红越女腮。
    可怜日暮嫣香落,嫁与春风不用媒。(其一)

    宫北田塍晓气酣,黄桑饮露窣宫帘。
    长腰健妇偷攀折,将喂吴王八茧蚕。(其二)

    竹里缲丝挑网车,青蝉独噪日光斜。
    桃胶迎夏香琥珀,自课越佣能种瓜。(其三)

    三十未有二十余,白日长饥小甲蔬。
    桥头长老相哀念,因遗戎韬一卷书。(其四)

    男儿何不带吴钩,收取关山五十州。
    请君暂上凌烟阁,若个书生万户侯?(其五)

    寻章摘句老雕虫,晓月当帘挂玉弓。
    不见年年辽海上,文章何处哭秋风?(其六)

    长卿牢落悲空舍,曼倩诙谐取自容。
    见买若耶溪水剑,明朝归去事猿公。(其七)

    春水初生乳燕飞,黄蜂小尾扑花归。
    窗含远色通书幌,鱼拥香钩近石矶。(其八)

    泉沙软卧鸳鸯暖,曲岸回篙舴艋迟。
    泻酒木栏椒叶盖,病容扶起种菱丝。(其九)

    边让今朝忆蔡邕,无心裁曲卧春风。
    舍南有竹堪书字,老去溪头作钓翁。(其十)

    长峦谷口倚嵇家,白昼千峰老翠华。
    自履藤鞋收石蜜,手牵苔絮长莼花。(其十一)

    松溪黑水新龙卵,桂洞生硝旧马牙。
    谁遣虞卿裁道帔,轻绡一匹染朝霞。(其十二)

    小树开朝径,长茸湿夜烟。
    柳花惊雪浦,麦雨涨溪田。
    古刹疏钟度,遥岚破月悬。
    沙头敲石火,烧竹照渔船。(其十三)

    huā zhī cǎo màn yǎn zhōng kāi ,xiǎo bái zhǎng hóng yuè nǚ sāi 。
    kě lián rì mù yān xiāng luò ,jià yǔ chūn fēng bú yòng méi 。(qí yī )

    gōng běi tián chéng xiǎo qì hān ,huáng sāng yǐn lù sū gōng lián 。
    zhǎng yāo jiàn fù tōu pān shé ,jiāng wèi wú wáng bā jiǎn cán 。(qí èr )

    zhú lǐ qiāo sī tiāo wǎng chē ,qīng chán dú zào rì guāng xié 。
    táo jiāo yíng xià xiāng hǔ pò ,zì kè yuè yòng néng zhǒng guā 。(qí sān )

    sān shí wèi yǒu èr shí yú ,bái rì zhǎng jī xiǎo jiǎ shū 。
    qiáo tóu zhǎng lǎo xiàng āi niàn ,yīn yí róng tāo yī juàn shū 。(qí sì )

    nán ér hé bú dài wú gōu ,shōu qǔ guān shān wǔ shí zhōu 。
    qǐng jun1 zàn shàng líng yān gé ,ruò gè shū shēng wàn hù hóu ?(qí wǔ )

    xún zhāng zhāi jù lǎo diāo chóng ,xiǎo yuè dāng lián guà yù gōng 。
    bú jiàn nián nián liáo hǎi shàng ,wén zhāng hé chù kū qiū fēng ?(qí liù )

    zhǎng qīng láo luò bēi kōng shě ,màn qiàn huī xié qǔ zì róng 。
    jiàn mǎi ruò yē xī shuǐ jiàn ,míng cháo guī qù shì yuán gōng 。(qí qī )

    chūn shuǐ chū shēng rǔ yàn fēi ,huáng fēng xiǎo wěi pū huā guī 。
    chuāng hán yuǎn sè tōng shū huǎng ,yú yōng xiāng gōu jìn shí jī 。(qí bā )

    quán shā ruǎn wò yuān yāng nuǎn ,qǔ àn huí gāo zé měng chí 。
    xiè jiǔ mù lán jiāo yè gài ,bìng róng fú qǐ zhǒng líng sī 。(qí jiǔ )

    biān ràng jīn cháo yì cài yōng ,wú xīn cái qǔ wò chūn fēng 。
    shě nán yǒu zhú kān shū zì ,lǎo qù xī tóu zuò diào wēng 。(qí shí )

    zhǎng luán gǔ kǒu yǐ jī jiā ,bái zhòu qiān fēng lǎo cuì huá 。
    zì lǚ téng xié shōu shí mì ,shǒu qiān tái xù zhǎng chún huā 。(qí shí yī )

    sōng xī hēi shuǐ xīn lóng luǎn ,guì dòng shēng xiāo jiù mǎ yá 。
    shuí qiǎn yú qīng cái dào pèi ,qīng xiāo yī pǐ rǎn cháo xiá 。(qí shí èr )

    xiǎo shù kāi cháo jìng ,zhǎng róng shī yè yān 。
    liǔ huā jīng xuě pǔ ,mài yǔ zhǎng xī tián 。
    gǔ shā shū zhōng dù ,yáo lán pò yuè xuán 。
    shā tóu qiāo shí huǒ ,shāo zhú zhào yú chuán 。(qí shí sān )

    写景田园抒情生活组诗
  • 作者:元好问 朝代:元代

    玄都观里桃千树,花落水空流。

    凭君莫问:清泾浊渭,去马来牛。

    谢公扶病,羊昙挥涕,一醉都休。

    古今几度,生存华屋,零落山丘。

    xuán dōu guān lǐ táo qiān shù ,huā luò shuǐ kōng liú 。

    píng jun1 mò wèn :qīng jīng zhuó wèi ,qù mǎ lái niú 。

    xiè gōng fú bìng ,yáng tán huī tì ,yī zuì dōu xiū 。

    gǔ jīn jǐ dù ,shēng cún huá wū ,líng luò shān qiū 。

    写景抒情生活
  • 作者:崔道融 朝代:唐代

    回塘雨脚如缫丝,野禽不起沈鱼飞。
    耕蓑钓笠取未暇,秋田有望从淋漓。

    坐看黑云衔猛雨,喷洒前山此独晴。
    忽惊云雨在头上,却是山前晚照明。

    huí táng yǔ jiǎo rú sāo sī ,yě qín bú qǐ shěn yú fēi 。
    gēng suō diào lì qǔ wèi xiá ,qiū tián yǒu wàng cóng lín lí 。

    zuò kàn hēi yún xián měng yǔ ,pēn sǎ qián shān cǐ dú qíng 。
    hū jīng yún yǔ zài tóu shàng ,què shì shān qián wǎn zhào míng 。

    写景咏物夏天写雨抒情组诗
  • 作者:罗邺 朝代:唐代

    一点灯残鲁酒醒,已携孤剑事离程。
    愁看飞雪闻鸡唱,独向长空背雁行。
    白草近关微有路,浊河连底冻无声。
    此中来往本迢递,况是驱羸客塞城。

    yī diǎn dēng cán lǔ jiǔ xǐng ,yǐ xié gū jiàn shì lí chéng 。
    chóu kàn fēi xuě wén jī chàng ,dú xiàng zhǎng kōng bèi yàn háng 。
    bái cǎo jìn guān wēi yǒu lù ,zhuó hé lián dǐ dòng wú shēng 。
    cǐ zhōng lái wǎng běn tiáo dì ,kuàng shì qū léi kè sāi chéng 。

    写景抒情叙事
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    坐酌泠泠水,看煎瑟瑟尘。
    无由持一碗,寄与爱茶人。

    zuò zhuó líng líng shuǐ ,kàn jiān sè sè chén 。
    wú yóu chí yī wǎn ,jì yǔ ài chá rén 。

    抒情写茶
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    彭蠡湖天晚,桃花水气春。
    鸟飞千白点,日没半红轮。
    何必为迁客,无劳是病身。
    但来临此望,少有不愁人。

    péng lí hú tiān wǎn ,táo huā shuǐ qì chūn 。
    niǎo fēi qiān bái diǎn ,rì méi bàn hóng lún 。
    hé bì wéi qiān kè ,wú láo shì bìng shēn 。
    dàn lái lín cǐ wàng ,shǎo yǒu bú chóu rén 。

    抒情景点
  • 作者:佚名 朝代:先秦

    日出入安穷?时世不与人同。
    故春非我春,夏非我夏,秋非我秋,冬非我冬。
    泊如四海之池,遍观是邪谓何?
    吾知所乐,独乐六龙,六龙之调,使我心若。
    訾黄其何不徕下。

    rì chū rù ān qióng ?shí shì bú yǔ rén tóng 。
    gù chūn fēi wǒ chūn ,xià fēi wǒ xià ,qiū fēi wǒ qiū ,dōng fēi wǒ dōng 。
    bó rú sì hǎi zhī chí ,biàn guān shì xié wèi hé ?
    wú zhī suǒ lè ,dú lè liù lóng ,liù lóng zhī diào ,shǐ wǒ xīn ruò 。
    zī huáng qí hé bú lái xià 。

    抒情哲理乐府祭祀
  • 作者:张先 朝代:宋代

    野绿连空,天青垂水,素色溶漾都净。柳径无人,堕絮飞无影。汀洲日落人归,修巾薄袂,撷香拾翠相竞。如解凌波,泊烟渚春暝。
    彩绦朱索新整。宿绣屏、画船风定。金凤响双槽,弹出今古幽思谁省。玉盘大小乱珠迸。酒上妆面,花艳眉相并。重听。尽汉妃一曲,江空月静。

    yě lǜ lián kōng ,tiān qīng chuí shuǐ ,sù sè róng yàng dōu jìng 。liǔ jìng wú rén ,duò xù fēi wú yǐng 。tīng zhōu rì luò rén guī ,xiū jīn báo mèi ,xié xiāng shí cuì xiàng jìng 。rú jiě líng bō ,bó yān zhǔ chūn míng 。
    cǎi tāo zhū suǒ xīn zhěng 。xiǔ xiù píng 、huà chuán fēng dìng 。jīn fèng xiǎng shuāng cáo ,dàn chū jīn gǔ yōu sī shuí shěng 。yù pán dà xiǎo luàn zhū bèng 。jiǔ shàng zhuāng miàn ,huā yàn méi xiàng bìng 。zhòng tīng 。jìn hàn fēi yī qǔ ,jiāng kōng yuè jìng 。

    写景柳树抒情