1. 古诗词大全

描写哲理的诗词

共收录了100首哲理诗词
  • 作者:刘基 朝代:明代

    风驱急雨洒高城,云压轻雷殷地声。
    雨过不知龙去处,一池草色万蛙鸣。

    fēng qū jí yǔ sǎ gāo chéng ,yún yā qīng léi yīn dì shēng 。
    yǔ guò bú zhī lóng qù chù ,yī chí cǎo sè wàn wā míng 。

    写景写雨哲理
  • 作者:刘基 朝代:明代

    赵人患鼠,乞猫于中山。中山人予之猫,猫善捕鼠及鸡。月余,鼠尽而鸡亦尽。其子患之,告其父曰:“盍去诸?”其父曰:“是非若所知也。吾之患在鼠,不在乎无鸡。夫有鼠,则窃吾食,毁吾衣,穿吾垣墉,毁伤吾器用,吾将饥寒焉,不病于无鸡乎?无鸡者,弗食鸡则已耳,去饥寒犹远,若之何而去夫猫也!”

    (选自明·刘基《郁离子·捕鼠》)

    zhào rén huàn shǔ ,qǐ māo yú zhōng shān 。zhōng shān rén yǔ zhī māo ,māo shàn bǔ shǔ jí jī 。yuè yú ,shǔ jìn ér jī yì jìn 。qí zǐ huàn zhī ,gào qí fù yuē :“hé qù zhū ?”qí fù yuē :“shì fēi ruò suǒ zhī yě 。wú zhī huàn zài shǔ ,bú zài hū wú jī 。fū yǒu shǔ ,zé qiè wú shí ,huǐ wú yī ,chuān wú yuán yōng ,huǐ shāng wú qì yòng ,wú jiāng jī hán yān ,bú bìng yú wú jī hū ?wú jī zhě ,fú shí jī zé yǐ ěr ,qù jī hán yóu yuǎn ,ruò zhī hé ér qù fū māo yě !”

    (xuǎn zì míng ·liú jī 《yù lí zǐ ·bǔ shǔ 》)

    哲理
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    曷(盍)尝观于富人之稼乎?其田美而多,其食足而有余。其田美而多,则可以更休,而地力得全;其食足而有余,则种之常不后时,而敛之常及其熟。故富人之稼常美,少秕而多实,久藏而不腐。

    今吾十口之家,而共百亩之田。寸寸而取之,日夜以望之,锄、铚 、耰、艾,相寻于其上者如鱼鳞,而地力竭矣。种之常不及时,而敛之常不待其熟。此岂能复有美稼哉?

    古之人,其才非有以大过今之人也。平居所以自养而不敢轻用,以待其成者,闵闵焉,如婴儿之望之长也。弱者养之,以至于刚;虚者养之,以至于充。三十而后仕,五十而后爵。信于久屈之中,而用于至足之后;流于既溢之余,而发于持满之末。此古之人所以大过人,而今之君子所以不及也。

    吾少也有志于学,不幸而早得与吾子同年,吾子之得,亦不可谓不早也。吾今虽欲自以为不足,而众已妄推之矣。呜呼!吾子其去此,而务学也哉!博观而约取,厚积而薄发,吾告子止于此矣。

    子归过京师而问焉,有曰辙、子由者,吾弟也,其亦以是语之。

    hé (hé )cháng guān yú fù rén zhī jià hū ?qí tián měi ér duō ,qí shí zú ér yǒu yú 。qí tián měi ér duō ,zé kě yǐ gèng xiū ,ér dì lì dé quán ;qí shí zú ér yǒu yú ,zé zhǒng zhī cháng bú hòu shí ,ér liǎn zhī cháng jí qí shú 。gù fù rén zhī jià cháng měi ,shǎo bǐ ér duō shí ,jiǔ cáng ér bú fǔ 。

    jīn wú shí kǒu zhī jiā ,ér gòng bǎi mǔ zhī tián 。cùn cùn ér qǔ zhī ,rì yè yǐ wàng zhī ,chú 、zhì 、yōu 、ài ,xiàng xún yú qí shàng zhě rú yú lín ,ér dì lì jié yǐ 。zhǒng zhī cháng bú jí shí ,ér liǎn zhī cháng bú dài qí shú 。cǐ qǐ néng fù yǒu měi jià zāi ?

    gǔ zhī rén ,qí cái fēi yǒu yǐ dà guò jīn zhī rén yě 。píng jū suǒ yǐ zì yǎng ér bú gǎn qīng yòng ,yǐ dài qí chéng zhě ,mǐn mǐn yān ,rú yīng ér zhī wàng zhī zhǎng yě 。ruò zhě yǎng zhī ,yǐ zhì yú gāng ;xū zhě yǎng zhī ,yǐ zhì yú chōng 。sān shí ér hòu shì ,wǔ shí ér hòu jué 。xìn yú jiǔ qū zhī zhōng ,ér yòng yú zhì zú zhī hòu ;liú yú jì yì zhī yú ,ér fā yú chí mǎn zhī mò 。cǐ gǔ zhī rén suǒ yǐ dà guò rén ,ér jīn zhī jun1 zǐ suǒ yǐ bú jí yě 。

    wú shǎo yě yǒu zhì yú xué ,bú xìng ér zǎo dé yǔ wú zǐ tóng nián ,wú zǐ zhī dé ,yì bú kě wèi bú zǎo yě 。wú jīn suī yù zì yǐ wéi bú zú ,ér zhòng yǐ wàng tuī zhī yǐ 。wū hū !wú zǐ qí qù cǐ ,ér wù xué yě zāi !bó guān ér yuē qǔ ,hòu jī ér báo fā ,wú gào zǐ zhǐ yú cǐ yǐ 。

    zǐ guī guò jīng shī ér wèn yān ,yǒu yuē zhé 、zǐ yóu zhě ,wú dì yě ,qí yì yǐ shì yǔ zhī 。

    哲理
  • 作者:佚名 朝代:先秦

    日出入安穷?时世不与人同。
    故春非我春,夏非我夏,秋非我秋,冬非我冬。
    泊如四海之池,遍观是邪谓何?
    吾知所乐,独乐六龙,六龙之调,使我心若。
    訾黄其何不徕下。

    rì chū rù ān qióng ?shí shì bú yǔ rén tóng 。
    gù chūn fēi wǒ chūn ,xià fēi wǒ xià ,qiū fēi wǒ qiū ,dōng fēi wǒ dōng 。
    bó rú sì hǎi zhī chí ,biàn guān shì xié wèi hé ?
    wú zhī suǒ lè ,dú lè liù lóng ,liù lóng zhī diào ,shǐ wǒ xīn ruò 。
    zī huáng qí hé bú lái xià 。

    抒情哲理乐府祭祀
  • 作者:李绅 朝代:唐代

    假金方用真金镀,若是真金不镀金。
    十载长安得一第,何须空腹用高心。

    jiǎ jīn fāng yòng zhēn jīn dù ,ruò shì zhēn jīn bú dù jīn 。
    shí zǎi zhǎng ān dé yī dì ,hé xū kōng fù yòng gāo xīn 。

    励志哲理
  • 作者:佚名 朝代:唐代

      宰予昼寝,子曰:“朽木不可雕也,粪土之墙不可圬也!于予与何诛?”子曰:“始吾于人也,听其言而信其行;今吾于人也,听其言而观其行。于予与改是。”——《论语·公冶长第五》

      zǎi yǔ zhòu qǐn ,zǐ yuē :“xiǔ mù bú kě diāo yě ,fèn tǔ zhī qiáng bú kě wū yě !yú yǔ yǔ hé zhū ?”zǐ yuē :“shǐ wú yú rén yě ,tīng qí yán ér xìn qí háng ;jīn wú yú rén yě ,tīng qí yán ér guān qí háng 。yú yǔ yǔ gǎi shì 。”——《lùn yǔ ·gōng yě zhǎng dì wǔ 》

    哲理故事
  • 作者:孟郊 朝代:唐代

    击石乃有火,不击元无烟。
    人学始知道,不学非自然。
    万事须己运,他得非我贤。
    青春须早为,岂能长少年。

    jī shí nǎi yǒu huǒ ,bú jī yuán wú yān 。
    rén xué shǐ zhī dào ,bú xué fēi zì rán 。
    wàn shì xū jǐ yùn ,tā dé fēi wǒ xián 。
    qīng chūn xū zǎo wéi ,qǐ néng zhǎng shǎo nián 。

    励志哲理读书
  • 作者:佚名 朝代:先秦

    子曰:“学而时习之,不亦说乎?有朋自远方来,不亦乐乎?人不知而不愠,不亦君子乎?”《学而》

    曾子曰:“吾日三省吾身:为人谋而不忠乎?与朋友交而不信乎?传不习乎?”《学而》

    子曰:“吾十有五而志于学,三十而立,四十而不惑,五十而知天命,六十而耳顺,七十而从心所欲,不逾矩。”《为政》

    子曰:“温故而知新,可以为师矣。”《为政》

    子曰:“学而不思则罔,思而不学则殆。”《为政》

    子曰:“贤哉,回也!一箪食,一瓢饮,在陋巷,人不堪其忧,回也不改其乐。贤哉,回也!”《雍也》

    子曰:“知之者不如好之者,好之者不如乐之者。”《雍也》

    子曰:“饭疏食饮水,曲肱而枕之,乐亦在其中矣。不义而富且贵,于我如浮云。”《述而》

    子曰:“三人行,必有我师焉。择其善者而从之,其不善者而改之。”《述而》

    子在川上曰:“逝者如斯夫,不舍昼夜。”《子罕》

    子曰:“三军可夺帅也,匹夫不可夺志也。”《子罕》

    子夏曰:“博学而笃志,切问而近思,仁在其中矣。”《子张》

    zǐ yuē :“xué ér shí xí zhī ,bú yì shuō hū ?yǒu péng zì yuǎn fāng lái ,bú yì lè hū ?rén bú zhī ér bú yùn ,bú yì jun1 zǐ hū ?”《xué ér 》

    céng zǐ yuē :“wú rì sān shěng wú shēn :wéi rén móu ér bú zhōng hū ?yǔ péng yǒu jiāo ér bú xìn hū ?chuán bú xí hū ?”《xué ér 》

    zǐ yuē :“wú shí yǒu wǔ ér zhì yú xué ,sān shí ér lì ,sì shí ér bú huò ,wǔ shí ér zhī tiān mìng ,liù shí ér ěr shùn ,qī shí ér cóng xīn suǒ yù ,bú yú jǔ 。”《wéi zhèng 》

    zǐ yuē :“wēn gù ér zhī xīn ,kě yǐ wéi shī yǐ 。”《wéi zhèng 》

    zǐ yuē :“xué ér bú sī zé wǎng ,sī ér bú xué zé dài 。”《wéi zhèng 》

    zǐ yuē :“xián zāi ,huí yě !yī dān shí ,yī piáo yǐn ,zài lòu xiàng ,rén bú kān qí yōu ,huí yě bú gǎi qí lè 。xián zāi ,huí yě !”《yōng yě 》

    zǐ yuē :“zhī zhī zhě bú rú hǎo zhī zhě ,hǎo zhī zhě bú rú lè zhī zhě 。”《yōng yě 》

    zǐ yuē :“fàn shū shí yǐn shuǐ ,qǔ gōng ér zhěn zhī ,lè yì zài qí zhōng yǐ 。bú yì ér fù qiě guì ,yú wǒ rú fú yún 。”《shù ér 》

    zǐ yuē :“sān rén háng ,bì yǒu wǒ shī yān 。zé qí shàn zhě ér cóng zhī ,qí bú shàn zhě ér gǎi zhī 。”《shù ér 》

    zǐ zài chuān shàng yuē :“shì zhě rú sī fū ,bú shě zhòu yè 。”《zǐ hǎn 》

    zǐ yuē :“sān jun1 kě duó shuài yě ,pǐ fū bú kě duó zhì yě 。”《zǐ hǎn 》

    zǐ xià yuē :“bó xué ér dǔ zhì ,qiē wèn ér jìn sī ,rén zài qí zhōng yǐ 。”《zǐ zhāng 》

    哲理初中文言文
  • 作者:佚名 朝代:先秦

    结交在相知,骨肉何必亲。
    甘言无忠实,世薄多苏秦。
    从风暂靡草,富贵上升天。
    不见山巅树,摧杌下为薪。
    岂甘井中泥?上出作埃尘。

    jié jiāo zài xiàng zhī ,gǔ ròu hé bì qīn 。
    gān yán wú zhōng shí ,shì báo duō sū qín 。
    cóng fēng zàn mí cǎo ,fù guì shàng shēng tiān 。
    bú jiàn shān diān shù ,cuī wù xià wéi xīn 。
    qǐ gān jǐng zhōng ní ?shàng chū zuò āi chén 。

    哲理社交
  • 作者:谢灵运 朝代:先秦

    昏旦变气候,山水含清晖。
    清晖能娱人,游子憺忘归。
    出谷日尚早,入舟阳已微。
    林壑敛暝色,云霞收夕霏。
    芰荷迭映蔚,蒲稗相因依。
    披拂趋南径,愉悦偃东扉。
    虑澹物自轻,意惬理无违。
    寄言摄生客,试用此道推。

    hūn dàn biàn qì hòu ,shān shuǐ hán qīng huī 。
    qīng huī néng yú rén ,yóu zǐ dàn wàng guī 。
    chū gǔ rì shàng zǎo ,rù zhōu yáng yǐ wēi 。
    lín hè liǎn míng sè ,yún xiá shōu xī fēi 。
    jì hé dié yìng wèi ,pú bài xiàng yīn yī 。
    pī fú qū nán jìng ,yú yuè yǎn dōng fēi 。
    lǜ dàn wù zì qīng ,yì qiè lǐ wú wéi 。
    jì yán shè shēng kè ,shì yòng cǐ dào tuī 。

    山水哲理
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    朝真暮伪何人辨,古往今来底事无。
    但爱臧生能诈圣,可知宁子解佯愚。
    草萤有耀终非火,荷露虽团岂是珠。
    不取燔柴兼照乘,可怜光彩亦何殊。

    cháo zhēn mù wěi hé rén biàn ,gǔ wǎng jīn lái dǐ shì wú 。
    dàn ài zāng shēng néng zhà shèng ,kě zhī níng zǐ jiě yáng yú 。
    cǎo yíng yǒu yào zhōng fēi huǒ ,hé lù suī tuán qǐ shì zhū 。
    bú qǔ fán chái jiān zhào chéng ,kě lián guāng cǎi yì hé shū 。

    哲理
  • 作者:韦应物 朝代:唐代

    凿崖泄奔湍,古称神禹迹。
    夜喧山门店,独宿不安席。
    水性自云静,石中本无声;
    如何两相激,雷转空山惊?
    贻之道门归,了此物我情。

    záo yá xiè bēn tuān ,gǔ chēng shén yǔ jì 。
    yè xuān shān mén diàn ,dú xiǔ bú ān xí 。
    shuǐ xìng zì yún jìng ,shí zhōng běn wú shēng ;
    rú hé liǎng xiàng jī ,léi zhuǎn kōng shān jīng ?
    yí zhī dào mén guī ,le cǐ wù wǒ qíng 。

    写水哲理
  • 作者:鱼玄机 朝代:唐代

    羞日遮罗袖,愁春懒起妆。
    易求无价宝,难得有情郎。
    枕上潜垂泪,花间暗断肠。
    自能窥宋玉,何必恨王昌?

    xiū rì zhē luó xiù ,chóu chūn lǎn qǐ zhuāng 。
    yì qiú wú jià bǎo ,nán dé yǒu qíng láng 。
    zhěn shàng qián chuí lèi ,huā jiān àn duàn cháng 。
    zì néng kuī sòng yù ,hé bì hèn wáng chāng ?

    女子爱情哲理
  • 作者:李白 朝代:唐代

    青天有月来几时?我今停杯一问之。
    人攀明月不可得,月行却与人相随。
    皎如飞镜临丹阙,绿烟灭尽清辉发。
    但见宵从海上来,宁知晓向云间没。
    白兔捣药秋复春,嫦娥孤栖与谁邻?
    今人不见古时月,今月曾经照古人。
    古人今人若流水,共看明月皆如此。
    唯愿当歌对酒时,月光长照金樽里。

    qīng tiān yǒu yuè lái jǐ shí ?wǒ jīn tíng bēi yī wèn zhī 。
    rén pān míng yuè bú kě dé ,yuè háng què yǔ rén xiàng suí 。
    jiǎo rú fēi jìng lín dān què ,lǜ yān miè jìn qīng huī fā 。
    dàn jiàn xiāo cóng hǎi shàng lái ,níng zhī xiǎo xiàng yún jiān méi 。
    bái tù dǎo yào qiū fù chūn ,cháng é gū qī yǔ shuí lín ?
    jīn rén bú jiàn gǔ shí yuè ,jīn yuè céng jīng zhào gǔ rén 。
    gǔ rén jīn rén ruò liú shuǐ ,gòng kàn míng yuè jiē rú cǐ 。
    wéi yuàn dāng gē duì jiǔ shí ,yuè guāng zhǎng zhào jīn zūn lǐ 。

    咏物月亮哲理抒怀
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    泰山不要欺毫末,颜子无心羡老彭。
    松树千年终是朽,槿花一日自为荣。
    何须恋世常忧死,亦莫嫌身漫厌生。
    生去死来都是幻,幻人哀乐系何情。

    tài shān bú yào qī háo mò ,yán zǐ wú xīn xiàn lǎo péng 。
    sōng shù qiān nián zhōng shì xiǔ ,jǐn huā yī rì zì wéi róng 。
    hé xū liàn shì cháng yōu sǐ ,yì mò xián shēn màn yàn shēng 。
    shēng qù sǐ lái dōu shì huàn ,huàn rén āi lè xì hé qíng 。

    哲理
  • 作者:白居易 朝代:唐代

    谁家宅第成还破,何处亲宾哭复歌?
    昨日屋头堪炙手,今朝门外好张罗。
    北邙未省留闲地,东海何曾有顶波。
    莫笑贱贫夸富贵,共成枯骨两何如?

    shuí jiā zhái dì chéng hái pò ,hé chù qīn bīn kū fù gē ?
    zuó rì wū tóu kān zhì shǒu ,jīn cháo mén wài hǎo zhāng luó 。
    běi máng wèi shěng liú xián dì ,dōng hǎi hé céng yǒu dǐng bō 。
    mò xiào jiàn pín kuā fù guì ,gòng chéng kū gǔ liǎng hé rú ?

    哲理
  • 作者:罗隐 朝代:唐代

    家国兴亡自有时,吴人何苦怨西施。
    西施若解倾吴国,越国亡来又是谁。

    jiā guó xìng wáng zì yǒu shí ,wú rén hé kǔ yuàn xī shī 。
    xī shī ruò jiě qīng wú guó ,yuè guó wáng lái yòu shì shuí 。

    咏史怀古哲理
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    有情风、万里卷潮来,无情送潮归。问钱塘江上,西兴浦口,几度斜晖。不用思量今古,俯仰昔人非。谁似东坡老,白首忘机。
    记取西湖西畔,正暮山好处,空翠烟霏。算诗人相得,如我与君稀。约他年、东还海道,愿谢公、雅志莫相违。西州路,不应回首,为我沾衣。(正暮 一作:正春)

    yǒu qíng fēng 、wàn lǐ juàn cháo lái ,wú qíng sòng cháo guī 。wèn qián táng jiāng shàng ,xī xìng pǔ kǒu ,jǐ dù xié huī 。bú yòng sī liàng jīn gǔ ,fǔ yǎng xī rén fēi 。shuí sì dōng pō lǎo ,bái shǒu wàng jī 。
    jì qǔ xī hú xī pàn ,zhèng mù shān hǎo chù ,kōng cuì yān fēi 。suàn shī rén xiàng dé ,rú wǒ yǔ jun1 xī 。yuē tā nián 、dōng hái hǎi dào ,yuàn xiè gōng 、yǎ zhì mò xiàng wéi 。xī zhōu lù ,bú yīng huí shǒu ,wéi wǒ zhān yī 。(zhèng mù yī zuò :zhèng chūn )

    写水感叹人生哲理离别友情
  • 作者:张谓 朝代:唐代

    世人结交须黄金,黄金不多交不深。
    纵令然诺暂相许,终是悠悠行路心。

    shì rén jié jiāo xū huáng jīn ,huáng jīn bú duō jiāo bú shēn 。
    zòng lìng rán nuò zàn xiàng xǔ ,zhōng shì yōu yōu háng lù xīn 。

    友情哲理
  • 作者:杜荀鹤 朝代:唐代

    泾溪石险人兢慎,终岁不闻倾覆人。
    却是平流无石处,时时闻说有沉沦。

    jīng xī shí xiǎn rén jīng shèn ,zhōng suì bú wén qīng fù rén 。
    què shì píng liú wú shí chù ,shí shí wén shuō yǒu chén lún 。

    写水哲理