1. 古诗词大全

唐诗三百首|唐诗三百首全集赏析

共收录了362首唐诗三百首诗词
  • 作者:韦庄 朝代:唐代

    江雨霏霏江草齐,六朝如梦鸟空啼。
    无情最是台城柳,依旧烟笼十里堤。

    jiāng yǔ fēi fēi jiāng cǎo qí ,liù cháo rú mèng niǎo kōng tí 。
    wú qíng zuì shì tái chéng liǔ ,yī jiù yān lóng shí lǐ dī 。

    唐诗三百首
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    罗浮山下四时春,卢橘杨梅次第新。

    日啖荔枝三百颗,不辞长作岭南人。

    (不辞 一作:不妨)

    luó fú shān xià sì shí chūn ,lú jú yáng méi cì dì xīn 。

    rì dàn lì zhī sān bǎi kē ,bú cí zhǎng zuò lǐng nán rén 。

    (bú cí yī zuò :bú fáng )

    田园唐诗三百首生活
  • 作者:李白 朝代:唐代

    花间一壶酒,独酌无相亲。
    举杯邀明月,对影成三人。
    月既不解饮,影徒随我身。
    暂伴月将影,行乐须及春。
    我歌月徘徊,我舞影零乱。
    醒时相交欢,醉后各分散。(另版本“相”为“同”)
    永结无情游,相期邈云汉。

    天若不爱酒,酒星不在天。
    地若不爱酒,地应无酒泉。
    天地既爱酒,爱酒不愧天。
    已闻清比圣,复道浊如贤。
    贤圣既已饮,何必求神仙。
    三杯通大道,一斗合自然。
    但得酒中趣,勿为醒者传。

    三月咸阳城,千花昼如锦。
    谁能春独愁,对此径须饮。
    穷通与修短,造化夙所禀。
    一樽齐死生,万事固难审。
    醉後失天地,兀然就孤枕。
    不知有吾身,此乐最为甚。

    穷愁千万端,美酒三百杯。
    愁多酒虽少,酒倾愁不来。
    所以知酒圣,酒酣心自开。
    辞粟卧首阳,屡空饥颜回。
    当代不乐饮,虚名安用哉。
    蟹螯即金液,糟丘是蓬莱。
    且须饮美酒,乘月醉高台。

    huā jiān yī hú jiǔ ,dú zhuó wú xiàng qīn 。
    jǔ bēi yāo míng yuè ,duì yǐng chéng sān rén 。
    yuè jì bú jiě yǐn ,yǐng tú suí wǒ shēn 。
    zàn bàn yuè jiāng yǐng ,háng lè xū jí chūn 。
    wǒ gē yuè pái huái ,wǒ wǔ yǐng líng luàn 。
    xǐng shí xiàng jiāo huān ,zuì hòu gè fèn sàn 。(lìng bǎn běn “xiàng ”wéi “tóng ”)
    yǒng jié wú qíng yóu ,xiàng qī miǎo yún hàn 。

    tiān ruò bú ài jiǔ ,jiǔ xīng bú zài tiān 。
    dì ruò bú ài jiǔ ,dì yīng wú jiǔ quán 。
    tiān dì jì ài jiǔ ,ài jiǔ bú kuì tiān 。
    yǐ wén qīng bǐ shèng ,fù dào zhuó rú xián 。
    xián shèng jì yǐ yǐn ,hé bì qiú shén xiān 。
    sān bēi tōng dà dào ,yī dòu hé zì rán 。
    dàn dé jiǔ zhōng qù ,wù wéi xǐng zhě chuán 。

    sān yuè xián yáng chéng ,qiān huā zhòu rú jǐn 。
    shuí néng chūn dú chóu ,duì cǐ jìng xū yǐn 。
    qióng tōng yǔ xiū duǎn ,zào huà sù suǒ bǐng 。
    yī zūn qí sǐ shēng ,wàn shì gù nán shěn 。
    zuì hòu shī tiān dì ,wū rán jiù gū zhěn 。
    bú zhī yǒu wú shēn ,cǐ lè zuì wéi shèn 。

    qióng chóu qiān wàn duān ,měi jiǔ sān bǎi bēi 。
    chóu duō jiǔ suī shǎo ,jiǔ qīng chóu bú lái 。
    suǒ yǐ zhī jiǔ shèng ,jiǔ hān xīn zì kāi 。
    cí sù wò shǒu yáng ,lǚ kōng jī yán huí 。
    dāng dài bú lè yǐn ,xū míng ān yòng zāi 。
    xiè áo jí jīn yè ,zāo qiū shì péng lái 。
    qiě xū yǐn měi jiǔ ,chéng yuè zuì gāo tái 。

    月亮唐诗三百首饮酒组诗孤独怀才不遇
  • 作者:皇甫冉 朝代:唐代

    莺啼燕语报新年,马邑龙堆路几千。
    家住层城临汉苑,心随明月到胡天。
    机中锦字论长恨,楼上花枝笑独眠。
    为问元戎窦车骑,何时返旆勒燕然。

    yīng tí yàn yǔ bào xīn nián ,mǎ yì lóng duī lù jǐ qiān 。
    jiā zhù céng chéng lín hàn yuàn ,xīn suí míng yuè dào hú tiān 。
    jī zhōng jǐn zì lùn zhǎng hèn ,lóu shàng huā zhī xiào dú mián 。
    wéi wèn yuán róng dòu chē qí ,hé shí fǎn pèi lè yàn rán 。

    春天思念闺怨唐诗三百首妇女
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    长安城头头白乌,夜飞延秋门上呼。
    又向人家啄大屋,屋底达官走避胡。
    金鞭断折九马死,骨肉不得同驰驱。
    腰下宝玦青珊瑚,可怜王孙泣路隅。
    问之不肯道姓名,但道困苦乞为奴。
    已经百日窜荆棘,身上无有完肌肤。
    高帝子孙尽隆准,龙种自与常人殊。
    豺狼在邑龙在野,王孙善保千金躯。
    不敢长语临交衢,且为王孙立斯须。
    昨夜东风吹血腥,东来橐驼满旧都。
    朔方健儿好身手,昔何勇锐今何愚。
    窃闻天子已传位,圣德北服南单于。
    花门剺面请雪耻,慎勿出口他人狙。
    哀哉王孙慎勿疏,五陵佳气无时无。

    zhǎng ān chéng tóu tóu bái wū ,yè fēi yán qiū mén shàng hū 。
    yòu xiàng rén jiā zhuó dà wū ,wū dǐ dá guān zǒu bì hú 。
    jīn biān duàn shé jiǔ mǎ sǐ ,gǔ ròu bú dé tóng chí qū 。
    yāo xià bǎo jué qīng shān hú ,kě lián wáng sūn qì lù yú 。
    wèn zhī bú kěn dào xìng míng ,dàn dào kùn kǔ qǐ wéi nú 。
    yǐ jīng bǎi rì cuàn jīng jí ,shēn shàng wú yǒu wán jī fū 。
    gāo dì zǐ sūn jìn lóng zhǔn ,lóng zhǒng zì yǔ cháng rén shū 。
    chái láng zài yì lóng zài yě ,wáng sūn shàn bǎo qiān jīn qū 。
    bú gǎn zhǎng yǔ lín jiāo qú ,qiě wéi wáng sūn lì sī xū 。
    zuó yè dōng fēng chuī xuè xīng ,dōng lái tuó tuó mǎn jiù dōu 。
    shuò fāng jiàn ér hǎo shēn shǒu ,xī hé yǒng ruì jīn hé yú 。
    qiè wén tiān zǐ yǐ chuán wèi ,shèng dé běi fú nán dān yú 。
    huā mén lí miàn qǐng xuě chǐ ,shèn wù chū kǒu tā rén jū 。
    āi zāi wáng sūn shèn wù shū ,wǔ líng jiā qì wú shí wú 。

    写鸟抒情唐诗三百首乐府叙事
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    少陵野老吞声哭,春日潜行曲江曲。
    江头宫殿锁千门,细柳新蒲为谁绿?
    忆昔霓旌下南苑,苑中万物生颜色。
    昭阳殿里第一人,同辇随君侍君侧。
    辇前才人带弓箭,白马嚼啮黄金勒。
    翻身向天仰射云,一笑正坠双飞翼。
    明眸皓齿今何在?血污游魂归不得。
    清渭东流剑阁深,去住彼此无消息。
    人生有情泪沾臆,江水江花岂终极!
    黄昏胡骑尘满城,欲往城南望城北。

    shǎo líng yě lǎo tūn shēng kū ,chūn rì qián háng qǔ jiāng qǔ 。
    jiāng tóu gōng diàn suǒ qiān mén ,xì liǔ xīn pú wéi shuí lǜ ?
    yì xī ní jīng xià nán yuàn ,yuàn zhōng wàn wù shēng yán sè 。
    zhāo yáng diàn lǐ dì yī rén ,tóng niǎn suí jun1 shì jun1 cè 。
    niǎn qián cái rén dài gōng jiàn ,bái mǎ jiáo niè huáng jīn lè 。
    fān shēn xiàng tiān yǎng shè yún ,yī xiào zhèng zhuì shuāng fēi yì 。
    míng móu hào chǐ jīn hé zài ?xuè wū yóu hún guī bú dé 。
    qīng wèi dōng liú jiàn gé shēn ,qù zhù bǐ cǐ wú xiāo xī 。
    rén shēng yǒu qíng lèi zhān yì ,jiāng shuǐ jiāng huā qǐ zhōng jí !
    huáng hūn hú qí chén mǎn chéng ,yù wǎng chéng nán wàng chéng běi 。

    写水爱国唐诗三百首乐府伤怀
  • 作者:王维 朝代:唐代

    渔舟逐水爱山春,两岸桃花夹古津。
    坐看红树不知远,行尽青溪不见人。
    山口潜行始隈隩,山开旷望旋平陆。
    遥看一处攒云树,近入千家散花竹。
    樵客初传汉姓名,居人未改秦衣服。
    居人共住武陵源,还从物外起田园。
    月明松下房栊静,日出云中鸡犬喧。
    惊闻俗客争来集,竞引还家问都邑。
    平明闾巷扫花开,薄暮渔樵乘水入。
    初因避地去人间,及至成仙遂不还。
    峡里谁知有人事,世中遥望空云山。
    不疑灵境难闻见,尘心未尽思乡县。
    出洞无论隔山水,辞家终拟长游衍。
    自谓经过旧不迷,安知峰壑今来变。
    当时只记入山深,青溪几度到云林。
    春来遍是桃花水,不辨仙源何处寻。

    yú zhōu zhú shuǐ ài shān chūn ,liǎng àn táo huā jiá gǔ jīn 。
    zuò kàn hóng shù bú zhī yuǎn ,háng jìn qīng xī bú jiàn rén 。
    shān kǒu qián háng shǐ wēi yù ,shān kāi kuàng wàng xuán píng lù 。
    yáo kàn yī chù zǎn yún shù ,jìn rù qiān jiā sàn huā zhú 。
    qiáo kè chū chuán hàn xìng míng ,jū rén wèi gǎi qín yī fú 。
    jū rén gòng zhù wǔ líng yuán ,hái cóng wù wài qǐ tián yuán 。
    yuè míng sōng xià fáng lóng jìng ,rì chū yún zhōng jī quǎn xuān 。
    jīng wén sú kè zhēng lái jí ,jìng yǐn hái jiā wèn dōu yì 。
    píng míng lǘ xiàng sǎo huā kāi ,báo mù yú qiáo chéng shuǐ rù 。
    chū yīn bì dì qù rén jiān ,jí zhì chéng xiān suí bú hái 。
    xiá lǐ shuí zhī yǒu rén shì ,shì zhōng yáo wàng kōng yún shān 。
    bú yí líng jìng nán wén jiàn ,chén xīn wèi jìn sī xiāng xiàn 。
    chū dòng wú lùn gé shān shuǐ ,cí jiā zhōng nǐ zhǎng yóu yǎn 。
    zì wèi jīng guò jiù bú mí ,ān zhī fēng hè jīn lái biàn 。
    dāng shí zhī jì rù shān shēn ,qīng xī jǐ dù dào yún lín 。
    chūn lái biàn shì táo huā shuǐ ,bú biàn xiān yuán hé chù xún 。

    写景唐诗三百首乐府
  • 作者:王维 朝代:唐代

    少年十五二十时,步行夺得胡马骑。
    射杀中山白额虎,肯数邺下黄须儿!
    一身转战三千里,一剑曾当百万师。
    汉兵奋迅如霹雳,虏骑崩腾畏蒺藜。
    卫青不败由天幸,李广无功缘数奇。
    自从弃置便衰朽,世事蹉跎成白首。
    昔时飞箭无全目,今日垂杨生左肘。
    路旁时卖故侯瓜,门前学种先生柳。
    苍茫古木连穷巷,寥落寒山对虚牖。
    誓令疏勒出飞泉,不似颍川空使酒。
    贺兰山下阵如云,羽檄交驰日夕闻。
    节使三河募年少,诏书五道出将军。
    试拂铁衣如雪色,聊持宝剑动星文。
    愿得燕弓射大将,耻令越甲鸣吾军。
    莫嫌旧日云中守,犹堪一战取功勋。

    shǎo nián shí wǔ èr shí shí ,bù háng duó dé hú mǎ qí 。
    shè shā zhōng shān bái é hǔ ,kěn shù yè xià huáng xū ér !
    yī shēn zhuǎn zhàn sān qiān lǐ ,yī jiàn céng dāng bǎi wàn shī 。
    hàn bīng fèn xùn rú pī lì ,lǔ qí bēng téng wèi jí lí 。
    wèi qīng bú bài yóu tiān xìng ,lǐ guǎng wú gōng yuán shù qí 。
    zì cóng qì zhì biàn shuāi xiǔ ,shì shì cuō tuó chéng bái shǒu 。
    xī shí fēi jiàn wú quán mù ,jīn rì chuí yáng shēng zuǒ zhǒu 。
    lù páng shí mài gù hóu guā ,mén qián xué zhǒng xiān shēng liǔ 。
    cāng máng gǔ mù lián qióng xiàng ,liáo luò hán shān duì xū yǒu 。
    shì lìng shū lè chū fēi quán ,bú sì yǐng chuān kōng shǐ jiǔ 。
    hè lán shān xià zhèn rú yún ,yǔ xí jiāo chí rì xī wén 。
    jiē shǐ sān hé mù nián shǎo ,zhào shū wǔ dào chū jiāng jun1 。
    shì fú tiě yī rú xuě sè ,liáo chí bǎo jiàn dòng xīng wén 。
    yuàn dé yàn gōng shè dà jiāng ,chǐ lìng yuè jiǎ míng wú jun1 。
    mò xián jiù rì yún zhōng shǒu ,yóu kān yī zhàn qǔ gōng xūn 。

    写人唐诗三百首乐府赞颂
  • 作者:王之涣 朝代:唐代

    黄河远上白云间,一片孤城万仞山。
    羌笛何须怨杨柳,春风不度玉门关。

    huáng hé yuǎn shàng bái yún jiān ,yī piàn gū chéng wàn rèn shān 。
    qiāng dí hé xū yuàn yáng liǔ ,chūn fēng bú dù yù mén guān 。

    写景边塞思乡唐诗三百首将士
  • 作者:李颀 朝代:唐代

    男儿事长征,少小幽燕客。
    赌胜马蹄下,由来轻七尺。
    杀人莫敢前,须如猬毛磔。
    黄云陇底白云飞,未得报恩不能归。
    辽东小妇年十五,惯弹琵琶解歌舞。
    今为羌笛出塞声,使我三军泪如雨。

    nán ér shì zhǎng zhēng ,shǎo xiǎo yōu yàn kè 。
    dǔ shèng mǎ tí xià ,yóu lái qīng qī chǐ 。
    shā rén mò gǎn qián ,xū rú wèi máo zhé 。
    huáng yún lǒng dǐ bái yún fēi ,wèi dé bào ēn bú néng guī 。
    liáo dōng xiǎo fù nián shí wǔ ,guàn dàn pí pá jiě gē wǔ 。
    jīn wéi qiāng dí chū sāi shēng ,shǐ wǒ sān jun1 lèi rú yǔ 。

    战争唐诗三百首拟古
  • 作者:韩愈 朝代:唐代

    五岳祭秩皆三公,四方环镇嵩当中。
    火维地荒足妖怪,天假神柄专其雄。
    喷云泄雾藏半腹,虽有绝顶谁能穷?
    我来正逢秋雨节,阴气晦昧无清风。
    潜心默祷若有应,岂非正直能感通!
    须臾静扫众峰出,仰见突兀撑青空。
    紫盖连延接天柱,石廪腾掷堆祝融。
    森然魄动下马拜,松柏一径趋灵宫。
    粉墙丹柱动光彩,鬼物图画填青红。
    升阶伛偻荐脯酒,欲以菲薄明其衷。
    庙令老人识神意,睢盱侦伺能鞠躬。
    手持杯珓导我掷,云此最吉余难同。
    窜逐蛮荒幸不死,衣食才足甘长终。
    侯王将相望久绝,神纵欲福难为功。
    夜投佛寺上高阁,星月掩映云曈昽。
    猿鸣钟动不知曙,杲杲寒日生于东。

    wǔ yuè jì zhì jiē sān gōng ,sì fāng huán zhèn sōng dāng zhōng 。
    huǒ wéi dì huāng zú yāo guài ,tiān jiǎ shén bǐng zhuān qí xióng 。
    pēn yún xiè wù cáng bàn fù ,suī yǒu jué dǐng shuí néng qióng ?
    wǒ lái zhèng féng qiū yǔ jiē ,yīn qì huì mèi wú qīng fēng 。
    qián xīn mò dǎo ruò yǒu yīng ,qǐ fēi zhèng zhí néng gǎn tōng !
    xū yú jìng sǎo zhòng fēng chū ,yǎng jiàn tū wū chēng qīng kōng 。
    zǐ gài lián yán jiē tiān zhù ,shí lǐn téng zhì duī zhù róng 。
    sēn rán pò dòng xià mǎ bài ,sōng bǎi yī jìng qū líng gōng 。
    fěn qiáng dān zhù dòng guāng cǎi ,guǐ wù tú huà tián qīng hóng 。
    shēng jiē yǔ lǚ jiàn pú jiǔ ,yù yǐ fēi báo míng qí zhōng 。
    miào lìng lǎo rén shí shén yì ,suī xū zhēn sì néng jū gōng 。
    shǒu chí bēi jiào dǎo wǒ zhì ,yún cǐ zuì jí yú nán tóng 。
    cuàn zhú mán huāng xìng bú sǐ ,yī shí cái zú gān zhǎng zhōng 。
    hóu wáng jiāng xiàng wàng jiǔ jué ,shén zòng yù fú nán wéi gōng 。
    yè tóu fó sì shàng gāo gé ,xīng yuè yǎn yìng yún tóng lóng 。
    yuán míng zhōng dòng bú zhī shǔ ,gǎo gǎo hán rì shēng yú dōng 。

    唐诗三百首登高寺庙
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    金井梧桐秋叶黄,珠帘不卷夜来霜。
    金炉玉枕无颜色,卧听南宫清漏长。
    奉帚平明金殿开,暂将团扇共裴回。
    玉颜不及寒鸦色,犹带昭阳日影来。

    jīn jǐng wú tóng qiū yè huáng ,zhū lián bú juàn yè lái shuāng 。
    jīn lú yù zhěn wú yán sè ,wò tīng nán gōng qīng lòu zhǎng 。
    fèng zhǒu píng míng jīn diàn kāi ,zàn jiāng tuán shàn gòng péi huí 。
    yù yán bú jí hán yā sè ,yóu dài zhāo yáng rì yǐng lái 。

    秋天闺怨唐诗三百首
  • 作者:韩愈 朝代:唐代

    山石荦确行径微,黄昏到寺蝙蝠飞。
    升堂坐阶新雨足,芭蕉叶大栀子肥。
    僧言古壁佛画好,以火来照所见稀。
    铺床拂席置羹饭,疏粝亦足饱我饥。
    夜深静卧百虫绝,清月出岭光入扉。
    天明独去无道路,出入高下穷烟霏。
    山红涧碧纷烂漫,时见松枥皆十围。
    当流赤足踏涧石,水声激激风吹衣。
    人生如此自可乐,岂必局束为人鞿?(鞿 一作:靰)
    嗟哉吾党二三子,安得至老不更归。

    shān shí luò què háng jìng wēi ,huáng hūn dào sì biān fú fēi 。
    shēng táng zuò jiē xīn yǔ zú ,bā jiāo yè dà zhī zǐ féi 。
    sēng yán gǔ bì fó huà hǎo ,yǐ huǒ lái zhào suǒ jiàn xī 。
    pù chuáng fú xí zhì gēng fàn ,shū lì yì zú bǎo wǒ jī 。
    yè shēn jìng wò bǎi chóng jué ,qīng yuè chū lǐng guāng rù fēi 。
    tiān míng dú qù wú dào lù ,chū rù gāo xià qióng yān fēi 。
    shān hóng jiàn bì fēn làn màn ,shí jiàn sōng lì jiē shí wéi 。
    dāng liú chì zú tà jiàn shí ,shuǐ shēng jī jī fēng chuī yī 。
    rén shēng rú cǐ zì kě lè ,qǐ bì jú shù wéi rén jī ?(jī yī zuò :wù )
    jiē zāi wú dǎng èr sān zǐ ,ān dé zhì lǎo bú gèng guī 。

    写景抒情唐诗三百首纪游
  • 作者:李商隐 朝代:唐代

    元和天子神武姿,彼何人哉轩与羲。
    誓将上雪列圣耻,坐法宫中朝四夷。
    淮西有贼五十载,封狼生貙貙生罴。
    不据山河据平地,长戈利矛日可麾。
    帝得圣相相曰度,贼斫不死神扶持。
    腰悬相印作都统,阴风惨澹天王旗。
    愬武古通作牙爪,仪曹外郎载笔随。
    行军司马智且勇,十四万众犹虎貔。
    入蔡缚贼献太庙,功无与让恩不訾。
    帝曰汝度功第一,汝从事愈宜为辞。
    愈拜稽首蹈且舞,金石刻画臣能为。
    古者世称大手笔,此事不系于职司。
    当仁自古有不让,言讫屡颔天子颐。
    公退斋戒坐小阁,濡染大笔何淋漓。
    点窜《尧典》《舜典》字,涂改《清庙》《生民》诗。
    文成破体书在纸,清晨再拜铺丹墀。
    表曰臣愈昧死上,咏神圣功书之碑。
    碑高三丈字如斗,负以灵鳌蟠以螭。
    句奇语重喻者少,谗之天子言其私。
    长绳百尺拽碑倒,粗砂大石相磨治。
    公之斯文若元气,先时已入人肝脾。
    汤盘孔鼎有述作,今无其器存其辞。
    呜呼圣王及圣相,相与烜赫流淳熙。
    公之斯文不示后,曷与三五相攀追。
    愿书万本诵万遍,口角流沫右手胝。
    传之七十有二代,以为封禅玉检明堂基。

    yuán hé tiān zǐ shén wǔ zī ,bǐ hé rén zāi xuān yǔ xī 。
    shì jiāng shàng xuě liè shèng chǐ ,zuò fǎ gōng zhōng cháo sì yí 。
    huái xī yǒu zéi wǔ shí zǎi ,fēng láng shēng chū chū shēng pí 。
    bú jù shān hé jù píng dì ,zhǎng gē lì máo rì kě huī 。
    dì dé shèng xiàng xiàng yuē dù ,zéi zhuó bú sǐ shén fú chí 。
    yāo xuán xiàng yìn zuò dōu tǒng ,yīn fēng cǎn dàn tiān wáng qí 。
    sè wǔ gǔ tōng zuò yá zhǎo ,yí cáo wài láng zǎi bǐ suí 。
    háng jun1 sī mǎ zhì qiě yǒng ,shí sì wàn zhòng yóu hǔ pí 。
    rù cài fù zéi xiàn tài miào ,gōng wú yǔ ràng ēn bú zī 。
    dì yuē rǔ dù gōng dì yī ,rǔ cóng shì yù yí wéi cí 。
    yù bài jī shǒu dǎo qiě wǔ ,jīn shí kè huà chén néng wéi 。
    gǔ zhě shì chēng dà shǒu bǐ ,cǐ shì bú xì yú zhí sī 。
    dāng rén zì gǔ yǒu bú ràng ,yán qì lǚ hàn tiān zǐ yí 。
    gōng tuì zhāi jiè zuò xiǎo gé ,rú rǎn dà bǐ hé lín lí 。
    diǎn cuàn 《yáo diǎn 》《shùn diǎn 》zì ,tú gǎi 《qīng miào 》《shēng mín 》shī 。
    wén chéng pò tǐ shū zài zhǐ ,qīng chén zài bài pù dān chí 。
    biǎo yuē chén yù mèi sǐ shàng ,yǒng shén shèng gōng shū zhī bēi 。
    bēi gāo sān zhàng zì rú dòu ,fù yǐ líng áo pán yǐ chī 。
    jù qí yǔ zhòng yù zhě shǎo ,chán zhī tiān zǐ yán qí sī 。
    zhǎng shéng bǎi chǐ zhuài bēi dǎo ,cū shā dà shí xiàng mó zhì 。
    gōng zhī sī wén ruò yuán qì ,xiān shí yǐ rù rén gān pí 。
    tāng pán kǒng dǐng yǒu shù zuò ,jīn wú qí qì cún qí cí 。
    wū hū shèng wáng jí shèng xiàng ,xiàng yǔ huǐ hè liú chún xī 。
    gōng zhī sī wén bú shì hòu ,hé yǔ sān wǔ xiàng pān zhuī 。
    yuàn shū wàn běn sòng wàn biàn ,kǒu jiǎo liú mò yòu shǒu zhī 。
    chuán zhī qī shí yǒu èr dài ,yǐ wéi fēng chán yù jiǎn míng táng jī 。

    唐诗三百首叙事
  • 作者:韩愈 朝代:唐代

    张生手持石鼓文,劝我试作石鼓歌。
    少陵无人谪仙死,才薄将奈石鼓何。
    周纲凌迟四海沸,宣王愤起挥天戈。
    大开明堂受朝贺,诸侯剑佩鸣相磨。
    蒐于岐阳骋雄俊,万里禽兽皆遮罗。
    镌功勒成告万世,凿石作鼓隳嵯峨。
    从臣才艺咸第一,拣选撰刻留山阿。
    雨淋日灸野火燎,鬼物守护烦撝呵。
    公从何处得纸本,毫发尽备无差讹。
    辞严义密读难晓,字体不类隶与蝌。
    年深岂免有缺画,快剑斫断生蛟鼍。
    鸾翔凤翥众仙下,珊瑚碧树交枝柯。
    金绳铁索锁钮壮,古鼎跃水龙腾梭。
    陋儒编诗不收入,二雅褊迫无委蛇。
    孔子西行不到秦,掎摭星宿遗羲娥。
    嗟余好古生苦晚,对此涕泪双滂沱。
    忆昔初蒙博士征,其年始改称元和。
    故人从军在右辅,为我度量掘臼科。
    濯冠沐浴告祭酒,如此至宝存岂多。
    毡包席裹可立致,十鼓只载数骆驼。
    荐诸太庙比郜鼎,光价岂止百倍过。
    圣恩若许留太学,诸生讲解得切磋。
    观经鸿都尚填咽,坐见举国来奔波。
    剜苔剔藓露节角,安置妥帖平不颇。
    大厦深檐与盖覆,经历久远期无佗。
    中朝大官老于事,讵肯感激徒媕娿。
    牧童敲火牛砺角,谁复著手为摩挲。
    日销月铄就埋没,六年西顾空吟哦。
    羲之俗书趁姿媚,数纸尚可博白鹅。
    继周八代争战罢,无人收拾理则那。
    方今太平日无事,柄任儒术崇丘轲。
    安能以此尚论列,愿借辩口如悬河。
    石鼓之歌止于此,呜呼吾意其蹉跎。

    zhāng shēng shǒu chí shí gǔ wén ,quàn wǒ shì zuò shí gǔ gē 。
    shǎo líng wú rén zhé xiān sǐ ,cái báo jiāng nài shí gǔ hé 。
    zhōu gāng líng chí sì hǎi fèi ,xuān wáng fèn qǐ huī tiān gē 。
    dà kāi míng táng shòu cháo hè ,zhū hóu jiàn pèi míng xiàng mó 。
    sōu yú qí yáng chěng xióng jun4 ,wàn lǐ qín shòu jiē zhē luó 。
    juān gōng lè chéng gào wàn shì ,záo shí zuò gǔ huī cuó é 。
    cóng chén cái yì xián dì yī ,jiǎn xuǎn zhuàn kè liú shān ā 。
    yǔ lín rì jiǔ yě huǒ liáo ,guǐ wù shǒu hù fán wéi hē 。
    gōng cóng hé chù dé zhǐ běn ,háo fā jìn bèi wú chà é 。
    cí yán yì mì dú nán xiǎo ,zì tǐ bú lèi lì yǔ kē 。
    nián shēn qǐ miǎn yǒu quē huà ,kuài jiàn zhuó duàn shēng jiāo tuó 。
    luán xiáng fèng zhù zhòng xiān xià ,shān hú bì shù jiāo zhī kē 。
    jīn shéng tiě suǒ suǒ niǔ zhuàng ,gǔ dǐng yuè shuǐ lóng téng suō 。
    lòu rú biān shī bú shōu rù ,èr yǎ biǎn pò wú wěi shé 。
    kǒng zǐ xī háng bú dào qín ,jǐ zhí xīng xiǔ yí xī é 。
    jiē yú hǎo gǔ shēng kǔ wǎn ,duì cǐ tì lèi shuāng pāng tuó 。
    yì xī chū méng bó shì zhēng ,qí nián shǐ gǎi chēng yuán hé 。
    gù rén cóng jun1 zài yòu fǔ ,wéi wǒ dù liàng jué jiù kē 。
    zhuó guàn mù yù gào jì jiǔ ,rú cǐ zhì bǎo cún qǐ duō 。
    zhān bāo xí guǒ kě lì zhì ,shí gǔ zhī zǎi shù luò tuó 。
    jiàn zhū tài miào bǐ gào dǐng ,guāng jià qǐ zhǐ bǎi bèi guò 。
    shèng ēn ruò xǔ liú tài xué ,zhū shēng jiǎng jiě dé qiē cuō 。
    guān jīng hóng dōu shàng tián yān ,zuò jiàn jǔ guó lái bēn bō 。
    wān tái tī xiǎn lù jiē jiǎo ,ān zhì tuǒ tiē píng bú pō 。
    dà shà shēn yán yǔ gài fù ,jīng lì jiǔ yuǎn qī wú tuó 。
    zhōng cháo dà guān lǎo yú shì ,jù kěn gǎn jī tú ān ē 。
    mù tóng qiāo huǒ niú lì jiǎo ,shuí fù zhe shǒu wéi mó suō 。
    rì xiāo yuè shuò jiù mái méi ,liù nián xī gù kōng yín ò 。
    xī zhī sú shū chèn zī mèi ,shù zhǐ shàng kě bó bái é 。
    jì zhōu bā dài zhēng zhàn bà ,wú rén shōu shí lǐ zé nà 。
    fāng jīn tài píng rì wú shì ,bǐng rèn rú shù chóng qiū kē 。
    ān néng yǐ cǐ shàng lùn liè ,yuàn jiè biàn kǒu rú xuán hé 。
    shí gǔ zhī gē zhǐ yú cǐ ,wū hū wú yì qí cuō tuó 。

    唐诗三百首
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    孔明庙前有老柏,柯如青铜根如石。
    霜皮溜雨四十围,黛色参天二千尺。
    君臣已与时际会,树木犹为人爱惜。
    云来气接巫峡长,月出寒通雪山白。
    忆昨路绕锦亭东,先主武侯同閟宫。
    崔嵬枝干郊原古,窈窕丹青户牖空。
    落落盘踞虽得地,冥冥孤高多烈风。
    扶持自是神明力,正直原因造化工。
    大厦如倾要梁栋,万牛回首丘山重。
    不露文章世已惊,未辞翦伐谁能送?
    苦心岂免容蝼蚁,香叶终经宿鸾凤。
    志士幽人莫怨嗟:古来材大难为用。

    kǒng míng miào qián yǒu lǎo bǎi ,kē rú qīng tóng gēn rú shí 。
    shuāng pí liū yǔ sì shí wéi ,dài sè cān tiān èr qiān chǐ 。
    jun1 chén yǐ yǔ shí jì huì ,shù mù yóu wéi rén ài xī 。
    yún lái qì jiē wū xiá zhǎng ,yuè chū hán tōng xuě shān bái 。
    yì zuó lù rào jǐn tíng dōng ,xiān zhǔ wǔ hóu tóng bì gōng 。
    cuī wéi zhī gàn jiāo yuán gǔ ,yǎo tiǎo dān qīng hù yǒu kōng 。
    luò luò pán jù suī dé dì ,míng míng gū gāo duō liè fēng 。
    fú chí zì shì shén míng lì ,zhèng zhí yuán yīn zào huà gōng 。
    dà shà rú qīng yào liáng dòng ,wàn niú huí shǒu qiū shān zhòng 。
    bú lù wén zhāng shì yǐ jīng ,wèi cí jiǎn fá shuí néng sòng ?
    kǔ xīn qǐ miǎn róng lóu yǐ ,xiāng yè zhōng jīng xiǔ luán fèng 。
    zhì shì yōu rén mò yuàn jiē :gǔ lái cái dà nán wéi yòng 。

    咏物唐诗三百首怀才不遇
  • 作者:王维 朝代:唐代

    下马饮君酒,问君何所之?
    君言不得意,归卧南山陲。
    但去莫复问,白云无尽时。

    xià mǎ yǐn jun1 jiǔ ,wèn jun1 hé suǒ zhī ?
    jun1 yán bú dé yì ,guī wò nán shān chuí 。
    dàn qù mò fù wèn ,bái yún wú jìn shí 。

    写景抒情送别友情唐诗三百首
  • 作者:王维 朝代:唐代

    艳色天下重,西施宁久微。
    朝为越溪女,暮作吴宫妃。
    贱日岂殊众,贵来方悟稀。
    邀人傅香粉,不自著罗衣。
    君宠益娇态,君怜无是非。
    当时浣纱伴,莫得同车归。
    持谢邻家子,效颦安可希。

    yàn sè tiān xià zhòng ,xī shī níng jiǔ wēi 。
    cháo wéi yuè xī nǚ ,mù zuò wú gōng fēi 。
    jiàn rì qǐ shū zhòng ,guì lái fāng wù xī 。
    yāo rén fù xiāng fěn ,bú zì zhe luó yī 。
    jun1 chǒng yì jiāo tài ,jun1 lián wú shì fēi 。
    dāng shí huàn shā bàn ,mò dé tóng chē guī 。
    chí xiè lín jiā zǐ ,xiào pín ān kě xī 。

    写人唐诗三百首怀才不遇
  • 作者:柳宗元 朝代:唐代

    汲井漱寒齿,清心拂尘服。
    闲持贝叶书,步出东斋读。
    真源了无取,妄迹世所逐。
    遗言冀可冥,缮性何由熟。
    道人庭宇静,苔色连深竹。
    日出雾露馀,青松如膏沐。
    澹然离言说,悟悦心自足。

    jí jǐng shù hán chǐ ,qīng xīn fú chén fú 。
    xián chí bèi yè shū ,bù chū dōng zhāi dú 。
    zhēn yuán le wú qǔ ,wàng jì shì suǒ zhú 。
    yí yán jì kě míng ,shàn xìng hé yóu shú 。
    dào rén tíng yǔ jìng ,tái sè lián shēn zhú 。
    rì chū wù lù yú ,qīng sōng rú gāo mù 。
    dàn rán lí yán shuō ,wù yuè xīn zì zú 。

    抒情唐诗三百首贬谪
  • 作者:薛逢 朝代:唐代

    十二楼中尽晓妆,望仙楼上望君王。
    锁衔金兽连环冷,水滴铜龙昼漏长。
    云髻罢梳还对镜,罗衣欲换更添香。
    遥窥正殿帘开处,袍袴宫人扫御床。

    shí èr lóu zhōng jìn xiǎo zhuāng ,wàng xiān lóu shàng wàng jun1 wáng 。
    suǒ xián jīn shòu lián huán lěng ,shuǐ dī tóng lóng zhòu lòu zhǎng 。
    yún jì bà shū hái duì jìng ,luó yī yù huàn gèng tiān xiāng 。
    yáo kuī zhèng diàn lián kāi chù ,páo kù gōng rén sǎo yù chuáng 。

    唐诗三百首宫怨