1. 古诗词大全

描写议论的诗词

共收录了17首议论诗词
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    天下之患,最不可为者,名为治平无事,而其实有不测之忧。坐观其变,而不为之所,则恐至於不可救;起而强为之,则天下狃於治平之安而不吾信。惟仁人君子豪杰之士,为能出身为天下犯大难,以求成大功;此固非勉强期月之间,而苟以求名之所能也。

    天下治平,无故而发大难之端;吾发之,吾能收之,然后有辞於天下。事至而循循焉欲去之,使他人任其责,则天下之祸,必集於我。

    昔者晁错尽忠为汉,谋弱山东之诸侯,山东诸侯并起,以诛错为名;而天子不以察,以错为之说。天下悲错之以忠而受祸,不知错有以取之也。

    古之立大事者,不惟有超世之才,亦必有坚忍不拔之志。昔禹之治水,凿龙门,决大河而放之海。方其功之未成也,盖亦有溃冒冲突可畏之患;惟能前知其当然,事至不惧,而徐为之图,是以得至於成功。

    夫以七国之强,而骤削之,其为变,岂足怪哉?错不於此时捐其身,为天下当大难之冲,而制吴楚之命,乃为自全之计,欲使天子自将而己居守。且夫发七国之难者,谁乎?己欲求其名,安所逃其患。以自将之至危,与居守至安;己为难首,择其至安,而遣天子以其至危,此忠臣义士所以愤怨而不平者也。

    当此之时,虽无袁盎,错亦未免於祸。何者?己欲居守,而使人主自将。以情而言,天子固已难之矣,而重违其议。是以袁盎之说,得行於其间。使吴楚反,错已身任其危,日夜淬砺,东向而待之,使不至於累其君,则天子将恃之以为无恐,虽有百盎,可得而间哉?

    嗟夫!世之君子,欲求非常之功,则无务为自全之计。使错自将而讨吴楚,未必无功,惟其欲自固其身,而天子不悦。奸臣得以乘其隙,错之所以自全者,乃其所以自祸欤!

    tiān xià zhī huàn ,zuì bú kě wéi zhě ,míng wéi zhì píng wú shì ,ér qí shí yǒu bú cè zhī yōu 。zuò guān qí biàn ,ér bú wéi zhī suǒ ,zé kǒng zhì yú bú kě jiù ;qǐ ér qiáng wéi zhī ,zé tiān xià niǔ yú zhì píng zhī ān ér bú wú xìn 。wéi rén rén jun1 zǐ háo jié zhī shì ,wéi néng chū shēn wéi tiān xià fàn dà nán ,yǐ qiú chéng dà gōng ;cǐ gù fēi miǎn qiáng qī yuè zhī jiān ,ér gǒu yǐ qiú míng zhī suǒ néng yě 。

    tiān xià zhì píng ,wú gù ér fā dà nán zhī duān ;wú fā zhī ,wú néng shōu zhī ,rán hòu yǒu cí yú tiān xià 。shì zhì ér xún xún yān yù qù zhī ,shǐ tā rén rèn qí zé ,zé tiān xià zhī huò ,bì jí yú wǒ 。

    xī zhě cháo cuò jìn zhōng wéi hàn ,móu ruò shān dōng zhī zhū hóu ,shān dōng zhū hóu bìng qǐ ,yǐ zhū cuò wéi míng ;ér tiān zǐ bú yǐ chá ,yǐ cuò wéi zhī shuō 。tiān xià bēi cuò zhī yǐ zhōng ér shòu huò ,bú zhī cuò yǒu yǐ qǔ zhī yě 。

    gǔ zhī lì dà shì zhě ,bú wéi yǒu chāo shì zhī cái ,yì bì yǒu jiān rěn bú bá zhī zhì 。xī yǔ zhī zhì shuǐ ,záo lóng mén ,jué dà hé ér fàng zhī hǎi 。fāng qí gōng zhī wèi chéng yě ,gài yì yǒu kuì mào chōng tū kě wèi zhī huàn ;wéi néng qián zhī qí dāng rán ,shì zhì bú jù ,ér xú wéi zhī tú ,shì yǐ dé zhì yú chéng gōng 。

    fū yǐ qī guó zhī qiáng ,ér zhòu xuē zhī ,qí wéi biàn ,qǐ zú guài zāi ?cuò bú yú cǐ shí juān qí shēn ,wéi tiān xià dāng dà nán zhī chōng ,ér zhì wú chǔ zhī mìng ,nǎi wéi zì quán zhī jì ,yù shǐ tiān zǐ zì jiāng ér jǐ jū shǒu 。qiě fū fā qī guó zhī nán zhě ,shuí hū ?jǐ yù qiú qí míng ,ān suǒ táo qí huàn 。yǐ zì jiāng zhī zhì wēi ,yǔ jū shǒu zhì ān ;jǐ wéi nán shǒu ,zé qí zhì ān ,ér qiǎn tiān zǐ yǐ qí zhì wēi ,cǐ zhōng chén yì shì suǒ yǐ fèn yuàn ér bú píng zhě yě 。

    dāng cǐ zhī shí ,suī wú yuán àng ,cuò yì wèi miǎn yú huò 。hé zhě ?jǐ yù jū shǒu ,ér shǐ rén zhǔ zì jiāng 。yǐ qíng ér yán ,tiān zǐ gù yǐ nán zhī yǐ ,ér zhòng wéi qí yì 。shì yǐ yuán àng zhī shuō ,dé háng yú qí jiān 。shǐ wú chǔ fǎn ,cuò yǐ shēn rèn qí wēi ,rì yè cuì lì ,dōng xiàng ér dài zhī ,shǐ bú zhì yú lèi qí jun1 ,zé tiān zǐ jiāng shì zhī yǐ wéi wú kǒng ,suī yǒu bǎi àng ,kě dé ér jiān zāi ?

    jiē fū !shì zhī jun1 zǐ ,yù qiú fēi cháng zhī gōng ,zé wú wù wéi zì quán zhī jì 。shǐ cuò zì jiāng ér tǎo wú chǔ ,wèi bì wú gōng ,wéi qí yù zì gù qí shēn ,ér tiān zǐ bú yuè 。jiān chén dé yǐ chéng qí xì ,cuò zhī suǒ yǐ zì quán zhě ,nǎi qí suǒ yǐ zì huò yú !

    抒情写人古文观止议论
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    落日绣帘卷,亭下水连空。知君为我新作,窗户湿青红。长记平山堂上,欹枕江南烟雨,杳杳没孤鸿。认得醉翁语,山色有无中。
    一千顷,都镜净,倒碧峰。忽然浪起,掀舞一叶白头翁。堪笑兰台公子,未解庄生天籁,刚道有雌雄。一点浩然气,千里快哉风。

    luò rì xiù lián juàn ,tíng xià shuǐ lián kōng 。zhī jun1 wéi wǒ xīn zuò ,chuāng hù shī qīng hóng 。zhǎng jì píng shān táng shàng ,yī zhěn jiāng nán yān yǔ ,yǎo yǎo méi gū hóng 。rèn dé zuì wēng yǔ ,shān sè yǒu wú zhōng 。
    yī qiān qǐng ,dōu jìng jìng ,dǎo bì fēng 。hū rán làng qǐ ,xiān wǔ yī yè bái tóu wēng 。kān xiào lán tái gōng zǐ ,wèi jiě zhuāng shēng tiān lài ,gāng dào yǒu cí xióng 。yī diǎn hào rán qì ,qiān lǐ kuài zāi fēng 。

    写景山水抒情豪放议论
  • 作者:岑参 朝代:唐代

    火山六月应更热,赤亭道口行人绝。
    知君惯度祁连城,岂能愁见轮台月。
    脱鞍暂入酒家垆,送君万里西击胡。
    功名祗向马上取,真是英雄一丈夫。

    huǒ shān liù yuè yīng gèng rè ,chì tíng dào kǒu háng rén jué 。
    zhī jun1 guàn dù qí lián chéng ,qǐ néng chóu jiàn lún tái yuè 。
    tuō ān zàn rù jiǔ jiā lú ,sòng jun1 wàn lǐ xī jī hú 。
    gōng míng zhī xiàng mǎ shàng qǔ ,zhēn shì yīng xióng yī zhàng fū 。

    抒情送别饮酒议论叙事豪迈
  • 作者:袁枚 朝代:清代

    莫唱当年长恨歌,人间亦自有银河。
    石壕村里夫妻别,泪比长生殿上多。

    mò chàng dāng nián zhǎng hèn gē ,rén jiān yì zì yǒu yín hé 。
    shí háo cūn lǐ fū qī bié ,lèi bǐ zhǎng shēng diàn shàng duō 。

    抒情咏史怀古古诗三百首议论
  • 作者:郑板桥 朝代:清代

    泜水清且浅,沙砾明可数。
    漾漾浮轻波,悠悠汇远浦。
    千山倒空青,乱石兀崖堵。
    我来恣游泳,浩歌怀往古。
    逼侧井陉道,卒列不成伍。
    背水造奇谋,赤帜立赵土。
    韩信购左车,张耳陋肺腑。
    何不赦陈馀,与之归汉主?

    dǐ shuǐ qīng qiě qiǎn ,shā lì míng kě shù 。
    yàng yàng fú qīng bō ,yōu yōu huì yuǎn pǔ 。
    qiān shān dǎo kōng qīng ,luàn shí wū yá dǔ 。
    wǒ lái zì yóu yǒng ,hào gē huái wǎng gǔ 。
    bī cè jǐng xíng dào ,zú liè bú chéng wǔ 。
    bèi shuǐ zào qí móu ,chì zhì lì zhào tǔ 。
    hán xìn gòu zuǒ chē ,zhāng ěr lòu fèi fǔ 。
    hé bú shè chén yú ,yǔ zhī guī hàn zhǔ ?

    写景友情感叹议论
  • 作者:李好古 朝代:宋代

    瓜州渡口。恰恰城如斗。乱絮飞钱迎马首。也学玉关榆柳。
    面前直控金山。极知形胜东南。更愿诸公著意,休教忘了中原。

    guā zhōu dù kǒu 。qià qià chéng rú dòu 。luàn xù fēi qián yíng mǎ shǒu 。yě xué yù guān yú liǔ 。
    miàn qián zhí kòng jīn shān 。jí zhī xíng shèng dōng nán 。gèng yuàn zhū gōng zhe yì ,xiū jiāo wàng le zhōng yuán 。

    婉约写景抒情议论
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    上人学苦空,百念已灰冷。
    剑头唯一吷,焦谷无新颖。
    胡为逐吾辈,文字争蔚炳?
    新诗如玉屑,出语便清警。
    退之论草书,万事未尝屏。
    忧愁不平气,一寓笔所骋。
    颇怪浮屠人,视身如丘井。
    颓然寄淡泊,谁与发豪猛?
    细思乃不然,真巧非幻影。
    欲令诗语妙,无厌空且静。
    静故了群动,空故纳万境。
    阅世走人间,观身卧云岭。
    成酸杂众好,中有至味永。
    诗法不相妨,此语当更请。

    shàng rén xué kǔ kōng ,bǎi niàn yǐ huī lěng 。
    jiàn tóu wéi yī jué ,jiāo gǔ wú xīn yǐng 。
    hú wéi zhú wú bèi ,wén zì zhēng wèi bǐng ?
    xīn shī rú yù xiè ,chū yǔ biàn qīng jǐng 。
    tuì zhī lùn cǎo shū ,wàn shì wèi cháng píng 。
    yōu chóu bú píng qì ,yī yù bǐ suǒ chěng 。
    pō guài fú tú rén ,shì shēn rú qiū jǐng 。
    tuí rán jì dàn bó ,shuí yǔ fā háo měng ?
    xì sī nǎi bú rán ,zhēn qiǎo fēi huàn yǐng 。
    yù lìng shī yǔ miào ,wú yàn kōng qiě jìng 。
    jìng gù le qún dòng ,kōng gù nà wàn jìng 。
    yuè shì zǒu rén jiān ,guān shēn wò yún lǐng 。
    chéng suān zá zhòng hǎo ,zhōng yǒu zhì wèi yǒng 。
    shī fǎ bú xiàng fáng ,cǐ yǔ dāng gèng qǐng 。

    叙事议论佛法
  • 作者:辛弃疾 朝代:宋代

    烈日秋霜,忠肝义胆,千载家谱。得姓何年,细参辛字,一笑君听取。艰辛做就,悲辛滋味,总是辛酸辛苦。更十分,向人辛辣,椒桂捣残堪吐。
    世间应有,芳甘浓美,不到吾家门户。比著儿曹,累累却有,金印光垂组。付君此事,从今直上,休忆对床风雨。但赢得,靴纹绉面,记余戏语。

    liè rì qiū shuāng ,zhōng gān yì dǎn ,qiān zǎi jiā pǔ 。dé xìng hé nián ,xì cān xīn zì ,yī xiào jun1 tīng qǔ 。jiān xīn zuò jiù ,bēi xīn zī wèi ,zǒng shì xīn suān xīn kǔ 。gèng shí fèn ,xiàng rén xīn là ,jiāo guì dǎo cán kān tǔ 。
    shì jiān yīng yǒu ,fāng gān nóng měi ,bú dào wú jiā mén hù 。bǐ zhe ér cáo ,lèi lèi què yǒu ,jīn yìn guāng chuí zǔ 。fù jun1 cǐ shì ,cóng jīn zhí shàng ,xiū yì duì chuáng fēng yǔ 。dàn yíng dé ,xuē wén zhòu miàn ,jì yú xì yǔ 。

    送别感慨议论
  • 作者:黄庭坚 朝代:宋代

    春风吹船著吾溪,扶藜上读《中兴碑》。
    平生半世看墨本,摩挲石刻鬓成丝。
    明皇不作苞桑计,颠倒四海由禄儿。
    九庙不守乘舆西,万官已作鸟择栖。
    抚军监国太子事,何乃趣取大物为?
    事有至难天幸耳,上皇蹰蹐还京师。
    内间张后色可否?外间李父颐指挥。
    南内凄凉几苟活,高将军去事尤危。
    臣结春秋二三策,臣甫杜鹃再拜诗。
    安知忠臣痛至骨,世上但赏琼琚词。
    同来野僧六七辈,亦有文士相追随。
    断崖苍藓对立久,冻雨为洗前朝悲。

    chūn fēng chuī chuán zhe wú xī ,fú lí shàng dú 《zhōng xìng bēi 》。
    píng shēng bàn shì kàn mò běn ,mó suō shí kè bìn chéng sī 。
    míng huáng bú zuò bāo sāng jì ,diān dǎo sì hǎi yóu lù ér 。
    jiǔ miào bú shǒu chéng yú xī ,wàn guān yǐ zuò niǎo zé qī 。
    fǔ jun1 jiān guó tài zǐ shì ,hé nǎi qù qǔ dà wù wéi ?
    shì yǒu zhì nán tiān xìng ěr ,shàng huáng chú jí hái jīng shī 。
    nèi jiān zhāng hòu sè kě fǒu ?wài jiān lǐ fù yí zhǐ huī 。
    nán nèi qī liáng jǐ gǒu huó ,gāo jiāng jun1 qù shì yóu wēi 。
    chén jié chūn qiū èr sān cè ,chén fǔ dù juān zài bài shī 。
    ān zhī zhōng chén tòng zhì gǔ ,shì shàng dàn shǎng qióng jū cí 。
    tóng lái yě sēng liù qī bèi ,yì yǒu wén shì xiàng zhuī suí 。
    duàn yá cāng xiǎn duì lì jiǔ ,dòng yǔ wéi xǐ qián cháo bēi 。

    咏史怀古议论抒情
  • 作者:章碣 朝代:唐代

    竹帛烟销帝业虚,关河空锁祖龙居。
    坑灰未冷山东乱,刘项原来不读书。

    zhú bó yān xiāo dì yè xū ,guān hé kōng suǒ zǔ lóng jū 。
    kēng huī wèi lěng shān dōng luàn ,liú xiàng yuán lái bú dú shū 。

    咏史怀古叙事议论讽刺
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    圣人不利己,忧济在元元。
    黄屋非尧意,瑶台安可论?
    吾闻西方化,清净道弥敦。
    奈何穷金玉,雕刻以为尊?
    云构山林尽,瑶图珠翠烦。
    鬼工尚未可,人力安能存?
    夸愚适增累,矜智道逾昏。

    shèng rén bú lì jǐ ,yōu jì zài yuán yuán 。
    huáng wū fēi yáo yì ,yáo tái ān kě lùn ?
    wú wén xī fāng huà ,qīng jìng dào mí dūn 。
    nài hé qióng jīn yù ,diāo kè yǐ wéi zūn ?
    yún gòu shān lín jìn ,yáo tú zhū cuì fán 。
    guǐ gōng shàng wèi kě ,rén lì ān néng cún ?
    kuā yú shì zēng lèi ,jīn zhì dào yú hūn 。

    咏史怀古讽刺议论伤今追昔
  • 作者:曹雪芹 朝代:清代

    铁甲长戈死未忘,堆盘色相喜先尝。
    螯封嫩玉双双满,壳凸红脂块块香。
    多肉更怜卿八足,助情谁劝我千觞。
    对兹佳品酬佳节,桂拂清风菊带霜。

    tiě jiǎ zhǎng gē sǐ wèi wàng ,duī pán sè xiàng xǐ xiān cháng 。
    áo fēng nèn yù shuāng shuāng mǎn ,ké tū hóng zhī kuài kuài xiāng 。
    duō ròu gèng lián qīng bā zú ,zhù qíng shuí quàn wǒ qiān shāng 。
    duì zī jiā pǐn chóu jiā jiē ,guì fú qīng fēng jú dài shuāng 。

    咏物议论讽刺
  • 作者:辛弃疾 朝代:宋代

    当年得意如芳草。日日春风好。拔山力尽忽悲歌。饮罢虞兮从此、奈君何。
    人间不识精诚苦。贪看青青舞。蓦然敛袂却亭亭。怕是曲中犹带、楚歌声。

    dāng nián dé yì rú fāng cǎo 。rì rì chūn fēng hǎo 。bá shān lì jìn hū bēi gē 。yǐn bà yú xī cóng cǐ 、nài jun1 hé 。
    rén jiān bú shí jīng chéng kǔ 。tān kàn qīng qīng wǔ 。mò rán liǎn mèi què tíng tíng 。pà shì qǔ zhōng yóu dài 、chǔ gē shēng 。

    咏物议论
  • 作者:钱嶫 朝代:明代

    叶落当归根,云沉久必起。
    黎人多良田,征歛苦倍蓰。
    诛求尽余粒,尚豢犊与豕。
    昨当租吏来,宰割充盘几。
    吏怒反索金,黎民那有此。
    泣向逻者借,刻箭以为誓。
    贷一每输百,朘削痛入髓。
    生当剥肌肉,死则长已矣。
    薄诉吏转嗔,锁缚不复视。
    黎儿愤勇决,挺身负戈矢。
    枪急千人奔,犯顺非得已。
    赫赫王章存,令人弃如纸。

    朔风戒良节,赫赫张皇师。
    军门号令严,震肃将天威。
    壮士快鞍马,锋镞如星飞。
    一举破贼垒,刀斧纷纭挥。
    剖尸越邱阜,踏血腥川坻。
    白日暗西岭,瘴气昏余晖。
    翅鼠堕我前,饥鸟逐人归。
    征夫怀惨忧,涕泗沾我衣。
    黎人本同性,云何发祸机?
    神武贵勿杀,不在斩获为。
    息火当息薪,弭兵当弭饥。
    谁生此厉阶,哲士知其非。

    yè luò dāng guī gēn ,yún chén jiǔ bì qǐ 。
    lí rén duō liáng tián ,zhēng liǎn kǔ bèi xǐ 。
    zhū qiú jìn yú lì ,shàng huàn dú yǔ shǐ 。
    zuó dāng zū lì lái ,zǎi gē chōng pán jǐ 。
    lì nù fǎn suǒ jīn ,lí mín nà yǒu cǐ 。
    qì xiàng luó zhě jiè ,kè jiàn yǐ wéi shì 。
    dài yī měi shū bǎi ,juān xuē tòng rù suǐ 。
    shēng dāng bāo jī ròu ,sǐ zé zhǎng yǐ yǐ 。
    báo sù lì zhuǎn chēn ,suǒ fù bú fù shì 。
    lí ér fèn yǒng jué ,tǐng shēn fù gē shǐ 。
    qiāng jí qiān rén bēn ,fàn shùn fēi dé yǐ 。
    hè hè wáng zhāng cún ,lìng rén qì rú zhǐ 。

    shuò fēng jiè liáng jiē ,hè hè zhāng huáng shī 。
    jun1 mén hào lìng yán ,zhèn sù jiāng tiān wēi 。
    zhuàng shì kuài ān mǎ ,fēng zú rú xīng fēi 。
    yī jǔ pò zéi lěi ,dāo fǔ fēn yún huī 。
    pōu shī yuè qiū fù ,tà xuè xīng chuān dǐ 。
    bái rì àn xī lǐng ,zhàng qì hūn yú huī 。
    chì shǔ duò wǒ qián ,jī niǎo zhú rén guī 。
    zhēng fū huái cǎn yōu ,tì sì zhān wǒ yī 。
    lí rén běn tóng xìng ,yún hé fā huò jī ?
    shén wǔ guì wù shā ,bú zài zhǎn huò wéi 。
    xī huǒ dāng xī xīn ,mǐ bīng dāng mǐ jī 。
    shuí shēng cǐ lì jiē ,zhé shì zhī qí fēi 。

    叙事议论忧国忧民
  • 作者:汤显祖 朝代:明代

    独写菖蒲竹叶杯,蓬城芳草踏初回。
    情知不向瓯江死,舟楫何劳吊屈来。

    dú xiě chāng pú zhú yè bēi ,péng chéng fāng cǎo tà chū huí 。
    qíng zhī bú xiàng ōu jiāng sǐ ,zhōu jí hé láo diào qū lái 。

    端午节议论忧国忧民
  • 作者:李东阳 朝代:明代

    莫将画竹论难易,刚道繁难简更难。
    君看萧萧只数叶,满堂风雨不胜寒。

    mò jiāng huà zhú lùn nán yì ,gāng dào fán nán jiǎn gèng nán 。
    jun1 kàn xiāo xiāo zhī shù yè ,mǎn táng fēng yǔ bú shèng hán 。

    古诗三百首议论画竹
  • 作者:陆龟蒙 朝代:唐代

    【别离】 丈夫非无泪,不洒离别间。 杖剑对尊酒,耻为游子颜。 蝮蛇一螫手,壮士即解腕。 所志在功名,离别何足叹。

    【bié lí 】 zhàng fū fēi wú lèi ,bú sǎ lí bié jiān 。 zhàng jiàn duì zūn jiǔ ,chǐ wéi yóu zǐ yán 。 fù shé yī shì shǒu ,zhuàng shì jí jiě wàn 。 suǒ zhì zài gōng míng ,lí bié hé zú tàn 。

    离别写人议论