1. 古诗词大全

描写登高的诗词

共收录了45首登高诗词
  • 作者:高适 朝代:唐代

    【题解】

    人日,《荆楚岁时记》:“正月七日为人日。以七种菜为羹,剪彩为人,或镂金箔为人,以贴屏风,亦戴之头鬓。又造华胜以相遗,登高赋诗。”杜二,杜甫。《新唐书·杜甫传》:“至德二年,亡走凤翔,上谒,拜右拾遗。”《旧唐书·职官志·门下省》:“左补阙二员、左拾遗二员……掌供奉讽谏、扈从乘舆。凡发令与事有不便于时、不合于道,大则廷议,小则上封。”高适与杜甫为友人。天宝三载(744),二人与李白曾同游梁宋及东鲁。此诗作于上元二年(761),适时任蜀彭二州刺史,杜甫则寓居草堂。

    人日题诗寄草堂,遥怜故人思故乡。

    柳条弄色不忍见,梅花满枝空断肠。

    身在南蕃无所预,心怀百忧复千虑。

    今年人日空相忆,明年人日知何处?

    一卧东山三十春,岂知书剑老风尘。

    龙钟还忝二千石,愧尔东西南北人。

    【tí jiě 】

    rén rì ,《jīng chǔ suì shí jì 》:“zhèng yuè qī rì wéi rén rì 。yǐ qī zhǒng cài wéi gēng ,jiǎn cǎi wéi rén ,huò lòu jīn bó wéi rén ,yǐ tiē píng fēng ,yì dài zhī tóu bìn 。yòu zào huá shèng yǐ xiàng yí ,dēng gāo fù shī 。”dù èr ,dù fǔ 。《xīn táng shū ·dù fǔ chuán 》:“zhì dé èr nián ,wáng zǒu fèng xiáng ,shàng yè ,bài yòu shí yí 。”《jiù táng shū ·zhí guān zhì ·mén xià shěng 》:“zuǒ bǔ què èr yuán 、zuǒ shí yí èr yuán ……zhǎng gòng fèng fěng jiàn 、hù cóng chéng yú 。fán fā lìng yǔ shì yǒu bú biàn yú shí 、bú hé yú dào ,dà zé tíng yì ,xiǎo zé shàng fēng 。”gāo shì yǔ dù fǔ wéi yǒu rén 。tiān bǎo sān zǎi (744),èr rén yǔ lǐ bái céng tóng yóu liáng sòng jí dōng lǔ 。cǐ shī zuò yú shàng yuán èr nián (761),shì shí rèn shǔ péng èr zhōu cì shǐ ,dù fǔ zé yù jū cǎo táng 。

    rén rì tí shī jì cǎo táng ,yáo lián gù rén sī gù xiāng 。

    liǔ tiáo nòng sè bú rěn jiàn ,méi huā mǎn zhī kōng duàn cháng 。

    shēn zài nán fān wú suǒ yù ,xīn huái bǎi yōu fù qiān lǜ 。

    jīn nián rén rì kōng xiàng yì ,míng nián rén rì zhī hé chù ?

    yī wò dōng shān sān shí chūn ,qǐ zhī shū jiàn lǎo fēng chén 。

    lóng zhōng hái tiǎn èr qiān shí ,kuì ěr dōng xī nán běi rén 。

    登高
  • 作者:谢灵运 朝代:魏晋

    山行非有期,弥远不能辍。
    但欲掩昏旦,遂复经圆缺。
    扪壁窥龙池,攀枝瞰乳穴。
    积峡忽复启,平途俄已绝。
    峦垅有合沓,往来无踪辙。
    昼夜蔽日月,冬夏共霜雪。

    shān háng fēi yǒu qī ,mí yuǎn bú néng chuò 。
    dàn yù yǎn hūn dàn ,suí fù jīng yuán quē 。
    mén bì kuī lóng chí ,pān zhī kàn rǔ xué 。
    jī xiá hū fù qǐ ,píng tú é yǐ jué 。
    luán lǒng yǒu hé tà ,wǎng lái wú zōng zhé 。
    zhòu yè bì rì yuè ,dōng xià gòng shuāng xuě 。

    抒怀登高庐山
  • 作者:卢纶 朝代:唐代

    东风吹雨过青山,却望千门草色闲。
    家在梦中何日到,春生江上几人还?(春生 一作:春来)
    川原缭绕浮云外,宫阙参差落照间。
    谁念为儒逢世难,独将衰鬓客秦关。

    dōng fēng chuī yǔ guò qīng shān ,què wàng qiān mén cǎo sè xián 。
    jiā zài mèng zhōng hé rì dào ,chūn shēng jiāng shàng jǐ rén hái ?(chūn shēng yī zuò :chūn lái )
    chuān yuán liáo rào fú yún wài ,gōng què cān chà luò zhào jiān 。
    shuí niàn wéi rú féng shì nán ,dú jiāng shuāi bìn kè qín guān 。

    写景思乡登高
  • 作者:李白 朝代:唐代

    钟山抱金陵,霸气昔腾发。
    天开帝王居,海色照宫阙。
    群峰如逐鹿,奔走相驰突。
    江水九道来,云端遥明没。
    时迁大运去,龙虎势休歇。
    我来属天清,登览穷楚越。
    吾宗挺禅伯,特秀鸾凤骨。
    众星罗青天,明者独有月。
    冥居顺生理,草木不剪伐。
    烟窗引蔷薇,石壁老野蕨。
    吴风谢安屐,白足傲履袜。
    几宿一下山,萧然忘干谒。
    谈经演金偈,降鹤舞海雪。
    时闻天香来,了与世事绝。
    佳游不可得,春风惜远别。
    赋诗留岩屏,千载庶不灭。

    zhōng shān bào jīn líng ,bà qì xī téng fā 。
    tiān kāi dì wáng jū ,hǎi sè zhào gōng què 。
    qún fēng rú zhú lù ,bēn zǒu xiàng chí tū 。
    jiāng shuǐ jiǔ dào lái ,yún duān yáo míng méi 。
    shí qiān dà yùn qù ,lóng hǔ shì xiū xiē 。
    wǒ lái shǔ tiān qīng ,dēng lǎn qióng chǔ yuè 。
    wú zōng tǐng chán bó ,tè xiù luán fèng gǔ 。
    zhòng xīng luó qīng tiān ,míng zhě dú yǒu yuè 。
    míng jū shùn shēng lǐ ,cǎo mù bú jiǎn fá 。
    yān chuāng yǐn qiáng wēi ,shí bì lǎo yě jué 。
    wú fēng xiè ān jī ,bái zú ào lǚ wà 。
    jǐ xiǔ yī xià shān ,xiāo rán wàng gàn yè 。
    tán jīng yǎn jīn jì ,jiàng hè wǔ hǎi xuě 。
    shí wén tiān xiāng lái ,le yǔ shì shì jué 。
    jiā yóu bú kě dé ,chūn fēng xī yuǎn bié 。
    fù shī liú yán píng ,qiān zǎi shù bú miè 。

    秋天登高
  • 作者:李白 朝代:唐代

    敬亭一回首,目尽天南端。
    仙者五六人,常闻此游盘。
    溪流琴高水,石耸麻姑坛。
    白龙降陵阳,黄鹤呼子安。
    羽化骑日月,云行翼鸳鸾。
    下视宇宙间,四溟皆波澜。
    汰绝目下事,从之复何难?
    百岁落半途,前期浩漫漫。
    强食不成味,清晨起长叹。
    愿随子明去,炼火烧金丹。

    jìng tíng yī huí shǒu ,mù jìn tiān nán duān 。
    xiān zhě wǔ liù rén ,cháng wén cǐ yóu pán 。
    xī liú qín gāo shuǐ ,shí sǒng má gū tán 。
    bái lóng jiàng líng yáng ,huáng hè hū zǐ ān 。
    yǔ huà qí rì yuè ,yún háng yì yuān luán 。
    xià shì yǔ zhòu jiān ,sì míng jiē bō lán 。
    tài jué mù xià shì ,cóng zhī fù hé nán ?
    bǎi suì luò bàn tú ,qián qī hào màn màn 。
    qiáng shí bú chéng wèi ,qīng chén qǐ zhǎng tàn 。
    yuàn suí zǐ míng qù ,liàn huǒ shāo jīn dān 。

    登高
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    秣马临荒甸,登高览旧都。
    犹悲堕泪碣,尚想卧龙图。
    城邑遥分楚,山川半入吴。
    丘陵徒自出,贤圣几凋枯!
    野树苍烟断,津楼晚气孤。
    谁知万里客,怀古正踌蹰。

    mò mǎ lín huāng diàn ,dēng gāo lǎn jiù dōu 。
    yóu bēi duò lèi jié ,shàng xiǎng wò lóng tú 。
    chéng yì yáo fèn chǔ ,shān chuān bàn rù wú 。
    qiū líng tú zì chū ,xián shèng jǐ diāo kū !
    yě shù cāng yān duàn ,jīn lóu wǎn qì gū 。
    shuí zhī wàn lǐ kè ,huái gǔ zhèng chóu chú 。

    抒情登高
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    清晓因兴来,乘流越江岘。沙禽近方识,浦树遥莫辨。
    渐至鹿门山,山明翠微浅。岩潭多屈曲,舟楫屡回转。
    昔闻庞德公,采药遂不返。金涧饵芝朮,石床卧苔藓。
    纷吾感耆旧,结揽事攀践。隐迹今尚存,高风邈已远。
    白云何时去,丹桂空偃蹇。探讨意未穷,回艇夕阳晚。

    qīng xiǎo yīn xìng lái ,chéng liú yuè jiāng xiàn 。shā qín jìn fāng shí ,pǔ shù yáo mò biàn 。
    jiàn zhì lù mén shān ,shān míng cuì wēi qiǎn 。yán tán duō qū qǔ ,zhōu jí lǚ huí zhuǎn 。
    xī wén páng dé gōng ,cǎi yào suí bú fǎn 。jīn jiàn ěr zhī zhú ,shí chuáng wò tái xiǎn 。
    fēn wú gǎn qí jiù ,jié lǎn shì pān jiàn 。yǐn jì jīn shàng cún ,gāo fēng miǎo yǐ yuǎn 。
    bái yún hé shí qù ,dān guì kōng yǎn jiǎn 。tàn tǎo yì wèi qióng ,huí tǐng xī yáng wǎn 。

    登高
  • 作者:文森 朝代:明代

    三载重阳菊,开时不在家。
    何期今日酒,忽对故园花。
    野旷云连树,天寒雁聚沙。
    登临无限意,何处望京华。

    sān zǎi zhòng yáng jú ,kāi shí bú zài jiā 。
    hé qī jīn rì jiǔ ,hū duì gù yuán huā 。
    yě kuàng yún lián shù ,tiān hán yàn jù shā 。
    dēng lín wú xiàn yì ,hé chù wàng jīng huá 。

    思乡重阳节登高
  • 作者:韩愈 朝代:唐代

    五岳祭秩皆三公,四方环镇嵩当中。
    火维地荒足妖怪,天假神柄专其雄。
    喷云泄雾藏半腹,虽有绝顶谁能穷?
    我来正逢秋雨节,阴气晦昧无清风。
    潜心默祷若有应,岂非正直能感通!
    须臾静扫众峰出,仰见突兀撑青空。
    紫盖连延接天柱,石廪腾掷堆祝融。
    森然魄动下马拜,松柏一径趋灵宫。
    粉墙丹柱动光彩,鬼物图画填青红。
    升阶伛偻荐脯酒,欲以菲薄明其衷。
    庙令老人识神意,睢盱侦伺能鞠躬。
    手持杯珓导我掷,云此最吉余难同。
    窜逐蛮荒幸不死,衣食才足甘长终。
    侯王将相望久绝,神纵欲福难为功。
    夜投佛寺上高阁,星月掩映云曈昽。
    猿鸣钟动不知曙,杲杲寒日生于东。

    wǔ yuè jì zhì jiē sān gōng ,sì fāng huán zhèn sōng dāng zhōng 。
    huǒ wéi dì huāng zú yāo guài ,tiān jiǎ shén bǐng zhuān qí xióng 。
    pēn yún xiè wù cáng bàn fù ,suī yǒu jué dǐng shuí néng qióng ?
    wǒ lái zhèng féng qiū yǔ jiē ,yīn qì huì mèi wú qīng fēng 。
    qián xīn mò dǎo ruò yǒu yīng ,qǐ fēi zhèng zhí néng gǎn tōng !
    xū yú jìng sǎo zhòng fēng chū ,yǎng jiàn tū wū chēng qīng kōng 。
    zǐ gài lián yán jiē tiān zhù ,shí lǐn téng zhì duī zhù róng 。
    sēn rán pò dòng xià mǎ bài ,sōng bǎi yī jìng qū líng gōng 。
    fěn qiáng dān zhù dòng guāng cǎi ,guǐ wù tú huà tián qīng hóng 。
    shēng jiē yǔ lǚ jiàn pú jiǔ ,yù yǐ fēi báo míng qí zhōng 。
    miào lìng lǎo rén shí shén yì ,suī xū zhēn sì néng jū gōng 。
    shǒu chí bēi jiào dǎo wǒ zhì ,yún cǐ zuì jí yú nán tóng 。
    cuàn zhú mán huāng xìng bú sǐ ,yī shí cái zú gān zhǎng zhōng 。
    hóu wáng jiāng xiàng wàng jiǔ jué ,shén zòng yù fú nán wéi gōng 。
    yè tóu fó sì shàng gāo gé ,xīng yuè yǎn yìng yún tóng lóng 。
    yuán míng zhōng dòng bú zhī shǔ ,gǎo gǎo hán rì shēng yú dōng 。

    唐诗三百首登高寺庙
  • 作者:宋祁 朝代:宋代

    秋晚佳晨重物华,高台复帐驻鸣笳。
    遨欢任落风前帽,促饮争吹酒上花。
    溪态澄明初雨毕,日痕清淡不成霞。
    白头太守真愚甚,满插茱萸望辟邪。

    qiū wǎn jiā chén zhòng wù huá ,gāo tái fù zhàng zhù míng jiā 。
    áo huān rèn luò fēng qián mào ,cù yǐn zhēng chuī jiǔ shàng huā 。
    xī tài chéng míng chū yǔ bì ,rì hén qīng dàn bú chéng xiá 。
    bái tóu tài shǒu zhēn yú shèn ,mǎn chā zhū yú wàng pì xié 。

    重阳节登高饮酒抒怀
  • 作者:谢灵运 朝代:南北朝

    齐景恋遄台,周穆厌紫宫;
    牛山空洒涕,瑶池实欢悰。
    年迫愿岂申,游远心能通。
    大宝不欢娱,况乃守畿封。
    羁苦孰云慰,观海藉朝风。
    莫辨洪波极,谁知大壑东。
    依稀采菱歌,仿佛含嚬容。
    遨游碧沙渚,游衍丹山峰。

    qí jǐng liàn chuán tái ,zhōu mù yàn zǐ gōng ;
    niú shān kōng sǎ tì ,yáo chí shí huān cóng 。
    nián pò yuàn qǐ shēn ,yóu yuǎn xīn néng tōng 。
    dà bǎo bú huān yú ,kuàng nǎi shǒu jī fēng 。
    jī kǔ shú yún wèi ,guān hǎi jiè cháo fēng 。
    mò biàn hóng bō jí ,shuí zhī dà hè dōng 。
    yī xī cǎi líng gē ,fǎng fó hán pín róng 。
    áo yóu bì shā zhǔ ,yóu yǎn dān shān fēng 。

    登高写景抒怀
  • 作者:王守仁 朝代:明代

    晓披烟雾入青峦,山寺疏钟万木寒。
    千古河流成沃野,几年沙势自风湍。
    水穿石甲龙鳞动,日绕峰头佛顶宽。
    宫阙五云天北极,高秋更上九霄看。

    xiǎo pī yān wù rù qīng luán ,shān sì shū zhōng wàn mù hán 。
    qiān gǔ hé liú chéng wò yě ,jǐ nián shā shì zì fēng tuān 。
    shuǐ chuān shí jiǎ lóng lín dòng ,rì rào fēng tóu fó dǐng kuān 。
    gōng què wǔ yún tiān běi jí ,gāo qiū gèng shàng jiǔ xiāo kàn 。

    登高写山抒怀爱国壮志
  • 作者:德元 朝代:清代

    谢却兰桡信杖藜,千峰盘磴入花畦。
    晴云度影迷三径,暗水流香冷一溪。
    僧寺多藏深树里,人家半在夕阳西。
    登临更上朝元阁,满壁苔痕没旧题。

    xiè què lán ráo xìn zhàng lí ,qiān fēng pán dèng rù huā qí 。
    qíng yún dù yǐng mí sān jìng ,àn shuǐ liú xiāng lěng yī xī 。
    sēng sì duō cáng shēn shù lǐ ,rén jiā bàn zài xī yáng xī 。
    dēng lín gèng shàng cháo yuán gé ,mǎn bì tái hén méi jiù tí 。

    登高赏花梅花
  • 作者:李百药 朝代:唐代

    日落征途远,怅然临古城。
    颓墉寒雀集,荒堞晚乌惊。
    萧森灌木上,迢递孤烟生。
    霞景焕余照,露气澄晚清。
    秋风转摇落,此志安可平!

    rì luò zhēng tú yuǎn ,chàng rán lín gǔ chéng 。
    tuí yōng hán què jí ,huāng dié wǎn wū jīng 。
    xiāo sēn guàn mù shàng ,tiáo dì gū yān shēng 。
    xiá jǐng huàn yú zhào ,lù qì chéng wǎn qīng 。
    qiū fēng zhuǎn yáo luò ,cǐ zhì ān kě píng !

    秋天登高写景怀古
  • 作者:赵可 朝代:宋代

    霜树重重青嶂小,高栋飞云,正在霜林杪。九日黄花才过了,一尊聊慰秋容老。
    翠色有无眉淡扫。身在西山,却爱东山好。流水极天横晚照,酒阑望断西河道。

    shuāng shù zhòng zhòng qīng zhàng xiǎo ,gāo dòng fēi yún ,zhèng zài shuāng lín miǎo 。jiǔ rì huáng huā cái guò le ,yī zūn liáo wèi qiū róng lǎo 。
    cuì sè yǒu wú méi dàn sǎo 。shēn zài xī shān ,què ài dōng shān hǎo 。liú shuǐ jí tiān héng wǎn zhào ,jiǔ lán wàng duàn xī hé dào 。

    婉约登高写景思乡怀人
  • 作者:张先 朝代:宋代

    楼倚春江百尺高。烟中还未见归桡。几时期信似江潮。
    花片片飞风弄蝶,柳阴阴下水平桥。日长才过又今宵。

    lóu yǐ chūn jiāng bǎi chǐ gāo 。yān zhōng hái wèi jiàn guī ráo 。jǐ shí qī xìn sì jiāng cháo 。
    huā piàn piàn fēi fēng nòng dié ,liǔ yīn yīn xià shuǐ píng qiáo 。rì zhǎng cái guò yòu jīn xiāo 。

    闺怨登高思念
  • 作者:吴文英 朝代:宋代

    翠微路窄,醉晚风、凭谁为整欹冠。霜饱花腴,烛消人瘦,秋光作也都难。病怀强宽。恨雁声、偏落歌前。记年时、旧宿凄凉,暮烟秋雨野桥寒。
    妆靥鬓英争艳,度清商一曲,暗坠金蝉。芳节多阴,兰情稀会,晴晖称拂吟笺。更移画船。引佩环、邀下婵娟。算明朝、未了重阳,紫萸应耐看。

    cuì wēi lù zhǎi ,zuì wǎn fēng 、píng shuí wéi zhěng yī guàn 。shuāng bǎo huā yú ,zhú xiāo rén shòu ,qiū guāng zuò yě dōu nán 。bìng huái qiáng kuān 。hèn yàn shēng 、piān luò gē qián 。jì nián shí 、jiù xiǔ qī liáng ,mù yān qiū yǔ yě qiáo hán 。
    zhuāng yè bìn yīng zhēng yàn ,dù qīng shāng yī qǔ ,àn zhuì jīn chán 。fāng jiē duō yīn ,lán qíng xī huì ,qíng huī chēng fú yín jiān 。gèng yí huà chuán 。yǐn pèi huán 、yāo xià chán juān 。suàn míng cháo 、wèi le zhòng yáng ,zǐ yú yīng nài kàn 。

    重阳节登高回忆
  • 作者:石茂华 朝代:明代

    朔风万里入衣多,嘹呖寒空一雁过。
    鱼泽滩头嘶猎马,省嵬城畔看黄河。
    香醪欲醉茱萸节,壮志还为出塞歌。
    骋望因高云外尽,乡关回首愧烟萝。

    shuò fēng wàn lǐ rù yī duō ,liáo lì hán kōng yī yàn guò 。
    yú zé tān tóu sī liè mǎ ,shěng wéi chéng pàn kàn huáng hé 。
    xiāng láo yù zuì zhū yú jiē ,zhuàng zhì hái wéi chū sāi gē 。
    chěng wàng yīn gāo yún wài jìn ,xiāng guān huí shǒu kuì yān luó 。

    重阳节登高抒怀壮志思乡
  • 作者:晏几道 朝代:宋代

    九日悲秋不到心。凤城歌管有新音。凤凋碧柳愁眉淡,露染黄花笑靥深。
    初见雁,已闻砧。绮罗丛里胜登临。须教月户纤纤玉,细捧霞觞滟滟金。

    jiǔ rì bēi qiū bú dào xīn 。fèng chéng gē guǎn yǒu xīn yīn 。fèng diāo bì liǔ chóu méi dàn ,lù rǎn huáng huā xiào yè shēn 。
    chū jiàn yàn ,yǐ wén zhēn 。qǐ luó cóng lǐ shèng dēng lín 。xū jiāo yuè hù xiān xiān yù ,xì pěng xiá shāng yàn yàn jīn 。

    重阳节登高悲秋怀人
  • 作者:赵彦昭 朝代:唐代

    秋豫凝仙览,宸游转翠华。呼鹰下鸟路,戏马出龙沙。
    紫菊宜新寿,丹萸辟旧邪。须陪长久宴,岁岁奉吹花。

    qiū yù níng xiān lǎn ,chén yóu zhuǎn cuì huá 。hū yīng xià niǎo lù ,xì mǎ chū lóng shā 。
    zǐ jú yí xīn shòu ,dān yú pì jiù xié 。xū péi zhǎng jiǔ yàn ,suì suì fèng chuī huā 。

    写景抒情重阳节登高