1. 古诗词大全

描写苦难的诗词

共收录了4首苦难诗词
  • 作者:查慎行 朝代:清代

     村家四月词(其二)

    山妻赤脚子蓬头,从此劳劳直过秋。

    海角为农知更苦,合家筋力替耕牛。

     cūn jiā sì yuè cí (qí èr )

    shān qī chì jiǎo zǐ péng tóu ,cóng cǐ láo láo zhí guò qiū 。

    hǎi jiǎo wéi nóng zhī gèng kǔ ,hé jiā jīn lì tì gēng niú 。

    农民劳动苦难
  • 作者:查慎行 朝代:清代

    小满初过上簇迟,落山肥茧白如脂。
    费他三幼占风色,二月前头早卖丝。

    xiǎo mǎn chū guò shàng cù chí ,luò shān féi jiǎn bái rú zhī 。
    fèi tā sān yòu zhàn fēng sè ,èr yuè qián tóu zǎo mài sī 。

    苦难农村
  • 作者:蔡琰 朝代:先秦

    汉季失权柄,董卓乱天常。志欲图篡弑,先害诸贤良。逼迫迁旧邦,拥主以自疆。
    海内兴义师,欲共讨不祥。卓众来东下,金甲耀日光。平土人脆弱,来兵皆胡羌。
    猎野围城邑,所向悉破亡。斩截无孑遗,尸骸相撑拒。马边悬男头,马后载妇女。
    长驱西入关,迥路险且阻。还顾邈冥冥,肝脾为烂腐。所略有万计,不得令屯聚。
    或有骨肉俱,欲言不敢语。失意机徵间,辄言毙降虏。要当以亭刃,我曹不活汝。
    岂复惜性命,不堪其詈骂。或便加棰杖,毒痛参并下。旦则号泣行,夜则悲吟坐。
    欲死不能得,欲生无一可。彼苍者何辜,乃遭此厄祸。边荒与华异,人俗少义理。
    处所多霜雪,胡风春夏起。翩翩吹我衣,肃肃入我耳。感时念父母,哀叹无穷已。
    有客从外来,闻之常欢喜。迎问其消息,辄复非乡里。邂逅徼时愿,骨肉来迎己。
    己得自解免,当复弃儿子。天属缀人心,念别无会期。存亡永乖隔,不忍与之辞。
    儿前抱我颈,问母欲何之。人言母当去,岂复有还时。阿母常仁恻,今何更不慈。
    我尚未成人,奈何不顾思。见此崩五内,恍惚生狂痴。号泣手抚摩,当发复回疑。
    兼有同时辈,相送告离别。慕我独得归,哀叫声摧裂。马为立踟蹰,车为不转辙。
    观者皆嘘唏,行路亦呜咽。去去割情恋,遄征日遐迈。悠悠三千里,何时复交会。
    念我出腹子,匈臆为摧败。既至家人尽,又复无中外。城廓为山林,庭宇生荆艾。
    白骨不知谁,纵横莫覆盖。出门无人声,豺狼号且吠。茕茕对孤景,怛咤糜肝肺。
    登高远眺望,魂神忽飞逝。奄若寿命尽,旁人相宽大。为复强视息,虽生何聊赖。
    托命于新人,竭心自勖励。流离成鄙贱,常恐复捐废。人生几何时,怀忧终年岁。

    hàn jì shī quán bǐng ,dǒng zhuó luàn tiān cháng 。zhì yù tú cuàn shì ,xiān hài zhū xián liáng 。bī pò qiān jiù bāng ,yōng zhǔ yǐ zì jiāng 。
    hǎi nèi xìng yì shī ,yù gòng tǎo bú xiáng 。zhuó zhòng lái dōng xià ,jīn jiǎ yào rì guāng 。píng tǔ rén cuì ruò ,lái bīng jiē hú qiāng 。
    liè yě wéi chéng yì ,suǒ xiàng xī pò wáng 。zhǎn jié wú jié yí ,shī hái xiàng chēng jù 。mǎ biān xuán nán tóu ,mǎ hòu zǎi fù nǚ 。
    zhǎng qū xī rù guān ,jiǒng lù xiǎn qiě zǔ 。hái gù miǎo míng míng ,gān pí wéi làn fǔ 。suǒ luè yǒu wàn jì ,bú dé lìng tún jù 。
    huò yǒu gǔ ròu jù ,yù yán bú gǎn yǔ 。shī yì jī zhēng jiān ,zhé yán bì jiàng lǔ 。yào dāng yǐ tíng rèn ,wǒ cáo bú huó rǔ 。
    qǐ fù xī xìng mìng ,bú kān qí lì mà 。huò biàn jiā chuí zhàng ,dú tòng cān bìng xià 。dàn zé hào qì háng ,yè zé bēi yín zuò 。
    yù sǐ bú néng dé ,yù shēng wú yī kě 。bǐ cāng zhě hé gū ,nǎi zāo cǐ è huò 。biān huāng yǔ huá yì ,rén sú shǎo yì lǐ 。
    chù suǒ duō shuāng xuě ,hú fēng chūn xià qǐ 。piān piān chuī wǒ yī ,sù sù rù wǒ ěr 。gǎn shí niàn fù mǔ ,āi tàn wú qióng yǐ 。
    yǒu kè cóng wài lái ,wén zhī cháng huān xǐ 。yíng wèn qí xiāo xī ,zhé fù fēi xiāng lǐ 。xiè hòu jiǎo shí yuàn ,gǔ ròu lái yíng jǐ 。
    jǐ dé zì jiě miǎn ,dāng fù qì ér zǐ 。tiān shǔ zhuì rén xīn ,niàn bié wú huì qī 。cún wáng yǒng guāi gé ,bú rěn yǔ zhī cí 。
    ér qián bào wǒ jǐng ,wèn mǔ yù hé zhī 。rén yán mǔ dāng qù ,qǐ fù yǒu hái shí 。ā mǔ cháng rén cè ,jīn hé gèng bú cí 。
    wǒ shàng wèi chéng rén ,nài hé bú gù sī 。jiàn cǐ bēng wǔ nèi ,huǎng hū shēng kuáng chī 。hào qì shǒu fǔ mó ,dāng fā fù huí yí 。
    jiān yǒu tóng shí bèi ,xiàng sòng gào lí bié 。mù wǒ dú dé guī ,āi jiào shēng cuī liè 。mǎ wéi lì chí chú ,chē wéi bú zhuǎn zhé 。
    guān zhě jiē xū xī ,háng lù yì wū yān 。qù qù gē qíng liàn ,chuán zhēng rì xiá mài 。yōu yōu sān qiān lǐ ,hé shí fù jiāo huì 。
    niàn wǒ chū fù zǐ ,xiōng yì wéi cuī bài 。jì zhì jiā rén jìn ,yòu fù wú zhōng wài 。chéng kuò wéi shān lín ,tíng yǔ shēng jīng ài 。
    bái gǔ bú zhī shuí ,zòng héng mò fù gài 。chū mén wú rén shēng ,chái láng hào qiě fèi 。qióng qióng duì gū jǐng ,dá zhà mí gān fèi 。
    dēng gāo yuǎn tiào wàng ,hún shén hū fēi shì 。yǎn ruò shòu mìng jìn ,páng rén xiàng kuān dà 。wéi fù qiáng shì xī ,suī shēng hé liáo lài 。
    tuō mìng yú xīn rén ,jié xīn zì xù lì 。liú lí chéng bǐ jiàn ,cháng kǒng fù juān fèi 。rén shēng jǐ hé shí ,huái yōu zhōng nián suì 。

    生活长诗叙事自传骚体苦难悲愤
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    【其一】
    峥嵘赤云西,日脚下平地⑴。
    柴门鸟雀噪,归客千里至⑵。
    妻孥怪我在,惊定还拭泪⑶。
    世乱遭飘荡,生还偶然遂⑷!
    邻人满墙头,感叹亦歔欷⑸。
    夜阑更秉烛,相对如梦寐⑹。
    【其二】
    晚岁迫偷生,还家少欢趣⑺。
    娇儿不离膝:畏我复却去⑻。
    忆昔好追凉,故绕池边树⑼。
    萧萧北风劲,抚事煎百虑⑽。
    赖知禾黍收,已觉糟床注⑾。
    如今足斟酌,且用慰迟暮⑿。
    【其三】
    群鸡正乱叫,客至鸡斗争。
    驱鸡上树木,始闻叩柴荆⒀。
    父老四五人,问我久远行⒁。
    手中各有携,倾榼浊复清⒂。
    莫辞酒味薄⒃,黍(shǔ)地无人耕。
    兵戈既未息⒄,儿童尽东征。
    请为父老歌⒅,艰难愧深情⒆。
    歌罢仰天叹⒇,四座泪纵横。


    【qí yī 】
    zhēng róng chì yún xī ,rì jiǎo xià píng dì ⑴。
    chái mén niǎo què zào ,guī kè qiān lǐ zhì ⑵。
    qī nú guài wǒ zài ,jīng dìng hái shì lèi ⑶。
    shì luàn zāo piāo dàng ,shēng hái ǒu rán suí ⑷!
    lín rén mǎn qiáng tóu ,gǎn tàn yì xū xī ⑸。
    yè lán gèng bǐng zhú ,xiàng duì rú mèng mèi ⑹。
    【qí èr 】
    wǎn suì pò tōu shēng ,hái jiā shǎo huān qù ⑺。
    jiāo ér bú lí xī :wèi wǒ fù què qù ⑻。
    yì xī hǎo zhuī liáng ,gù rào chí biān shù ⑼。
    xiāo xiāo běi fēng jìn ,fǔ shì jiān bǎi lǜ ⑽。
    lài zhī hé shǔ shōu ,yǐ jiào zāo chuáng zhù ⑾。
    rú jīn zú zhēn zhuó ,qiě yòng wèi chí mù ⑿。
    【qí sān 】
    qún jī zhèng luàn jiào ,kè zhì jī dòu zhēng 。
    qū jī shàng shù mù ,shǐ wén kòu chái jīng ⒀。
    fù lǎo sì wǔ rén ,wèn wǒ jiǔ yuǎn háng ⒁。
    shǒu zhōng gè yǒu xié ,qīng kē zhuó fù qīng ⒂。
    mò cí jiǔ wèi báo ⒃,shǔ (shǔ)dì wú rén gēng 。
    bīng gē jì wèi xī ⒄,ér tóng jìn dōng zhēng 。
    qǐng wéi fù lǎo gē ⒅,jiān nán kuì shēn qíng ⒆。
    gē bà yǎng tiān tàn ⒇,sì zuò lèi zòng héng 。


    初中古诗组诗苦难