1. 古诗词大全

描写寓理的诗词

共收录了17首寓理诗词
  • 作者:乐钧 朝代:清代

      某恶鼠,破家求良猫。厌以腥膏,眠以毡罽。猫既饱且安,率不食鼠,甚者与鼠游戏,鼠以故益暴。某恐,遂不复蓄猫,以为天下无良猫也。是无猫邪,是不会蓄猫也。

      mǒu è shǔ ,pò jiā qiú liáng māo 。yàn yǐ xīng gāo ,mián yǐ zhān jì 。māo jì bǎo qiě ān ,lǜ bú shí shǔ ,shèn zhě yǔ shǔ yóu xì ,shǔ yǐ gù yì bào 。mǒu kǒng ,suí bú fù xù māo ,yǐ wéi tiān xià wú liáng māo yě 。shì wú māo xié ,shì bú huì xù māo yě 。

    小学文言文故事寓理
  • 作者:刘向 编 朝代:先秦

    以家为乡,乡不可为也;以乡为国,国不可为也;以国为天下,天下不可为也。以家为家,以乡为乡,以国为国,以天下为天下。毋曰不同生,远者不听;毋曰不同乡,远者不行;毋曰不同国,远者不从。如地如天,何私何亲?如月如日,唯君之节!

    御民之辔,在上之所贵;道民之门,在上之所先;召民之路,在上之所好恶。故君求之,则臣得之;君嗜之,则臣食之;君好之,则臣服之;君恶之,则臣匿之。毋蔽汝恶,毋异汝度,贤者将不汝助。言室满室,言堂满堂,是谓圣王。城郭沟渠,不足以固守;兵甲强力,不足以应敌;博地多财,不足以有众。惟有道者,能备患於未形也,故祸不萌。

    天下不患无臣,患无君以使之;天下不患无财,患无人以分之。故知时者,可立以为长;无私者,可置以为政;审於时而察於用,而能备官者,可奉以为君也。缓者,後於事;吝於财者,失所亲;信小人者,失士。

    yǐ jiā wéi xiāng ,xiāng bú kě wéi yě ;yǐ xiāng wéi guó ,guó bú kě wéi yě ;yǐ guó wéi tiān xià ,tiān xià bú kě wéi yě 。yǐ jiā wéi jiā ,yǐ xiāng wéi xiāng ,yǐ guó wéi guó ,yǐ tiān xià wéi tiān xià 。wú yuē bú tóng shēng ,yuǎn zhě bú tīng ;wú yuē bú tóng xiāng ,yuǎn zhě bú háng ;wú yuē bú tóng guó ,yuǎn zhě bú cóng 。rú dì rú tiān ,hé sī hé qīn ?rú yuè rú rì ,wéi jun1 zhī jiē !

    yù mín zhī pèi ,zài shàng zhī suǒ guì ;dào mín zhī mén ,zài shàng zhī suǒ xiān ;zhào mín zhī lù ,zài shàng zhī suǒ hǎo è 。gù jun1 qiú zhī ,zé chén dé zhī ;jun1 shì zhī ,zé chén shí zhī ;jun1 hǎo zhī ,zé chén fú zhī ;jun1 è zhī ,zé chén nì zhī 。wú bì rǔ è ,wú yì rǔ dù ,xián zhě jiāng bú rǔ zhù 。yán shì mǎn shì ,yán táng mǎn táng ,shì wèi shèng wáng 。chéng guō gōu qú ,bú zú yǐ gù shǒu ;bīng jiǎ qiáng lì ,bú zú yǐ yīng dí ;bó dì duō cái ,bú zú yǐ yǒu zhòng 。wéi yǒu dào zhě ,néng bèi huàn yú wèi xíng yě ,gù huò bú méng 。

    tiān xià bú huàn wú chén ,huàn wú jun1 yǐ shǐ zhī ;tiān xià bú huàn wú cái ,huàn wú rén yǐ fèn zhī 。gù zhī shí zhě ,kě lì yǐ wéi zhǎng ;wú sī zhě ,kě zhì yǐ wéi zhèng ;shěn yú shí ér chá yú yòng ,ér néng bèi guān zhě ,kě fèng yǐ wéi jun1 yě 。huǎn zhě ,hòu yú shì ;lìn yú cái zhě ,shī suǒ qīn ;xìn xiǎo rén zhě ,shī shì 。

    寓理
  • 作者:张九龄 朝代:唐代

    兰叶春葳蕤,桂华秋皎洁。
    欣欣此生意,自尔为佳节。
    谁知林栖者,闻风坐相悦。
    草木有本心,何求美人折。

    幽人归独卧,滞虑洗孤清。
    持此谢高鸟,因之传远情。
    日夕怀空意,人谁感至精?
    飞沉理自隔,何所慰吾诚?

    鱼游乐深池,鸟栖欲高枝。
    嗟尔蜉蝣羽,薨薨亦何为。
    有生岂不化,所感奚若斯。
    神理日微灭,吾心安得知。
    浩叹杨朱子,徒然泣路岐。

    孤鸿海上来,池潢不敢顾。
    侧见双翠鸟,巢在三珠树。
    矫矫珍木巅,得无金丸惧?
    美服患人指,高明逼神恶?
    今我游冥冥,弋者何所慕!

    吴越数千里,梦寐今夕见。
    形骸非我亲,衾枕即乡县。
    化蝶犹不识,川鱼安可羡。
    海上有仙山,归期觉神变。

    西日下山隐,北风乘夕流。
    燕雀感昏旦,檐楹呼匹俦。
    鸿鹄虽自远,哀音非所求。
    贵人弃疵贱,下士尝殷忧。
    众情累外物,恕己忘内修。
    感叹长如此,使我心悠悠。

    江南有丹橘,经冬犹绿林。
    岂伊地气暖,自有岁寒心⑿。
    可以荐嘉客⒀,奈何阻重深。
    运命唯所遇,循环不可寻。
    徒言树桃李,此木岂无阴。

    永日徒离忧,临风怀蹇修。
    美人何处所,孤客空悠悠。
    青鸟跂不至,朱鳖谁云浮。
    夜分起踯躅,时逝曷淹留。

    抱影吟中夜,谁闻此叹息。
    美人适异方,庭树含幽色。
    白云愁不见,沧海飞无翼。
    凤凰一朝来,竹花斯可食。

    汉上有游女,求思安可得。
    袖中一札书,欲寄双飞翼。
    冥冥愁不见,耿耿徒缄忆。
    紫兰秀空蹊,皓露夺幽色。
    馨香岁欲晚,感叹情何极。
    白云在南山,日暮长太息。

    我有异乡忆,宛在云溶溶。
    凭此目不觏,要之心所钟。
    但欲附高鸟,安敢攀飞龙。
    至精无感遇,悲惋填心胸。
    归来扣寂寞,人愿天岂从?

    闭门迹群化,凭林结所思。
    啸叹此寒木,畴昔乃芳蕤。
    朝阳凤安在,日暮蝉独悲。
    浩思极中夜,深嗟欲待谁。
    所怀诚已矣,既往不可追。
    鼎食非吾事,云仙尝我期。
    胡越方杳杳,车马何迟迟。
    天壤一何异,幽嘿卧帘帷。

    lán yè chūn wēi ruí ,guì huá qiū jiǎo jié 。
    xīn xīn cǐ shēng yì ,zì ěr wéi jiā jiē 。
    shuí zhī lín qī zhě ,wén fēng zuò xiàng yuè 。
    cǎo mù yǒu běn xīn ,hé qiú měi rén shé 。

    yōu rén guī dú wò ,zhì lǜ xǐ gū qīng 。
    chí cǐ xiè gāo niǎo ,yīn zhī chuán yuǎn qíng 。
    rì xī huái kōng yì ,rén shuí gǎn zhì jīng ?
    fēi chén lǐ zì gé ,hé suǒ wèi wú chéng ?

    yú yóu lè shēn chí ,niǎo qī yù gāo zhī 。
    jiē ěr fú yóu yǔ ,hōng hōng yì hé wéi 。
    yǒu shēng qǐ bú huà ,suǒ gǎn xī ruò sī 。
    shén lǐ rì wēi miè ,wú xīn ān dé zhī 。
    hào tàn yáng zhū zǐ ,tú rán qì lù qí 。

    gū hóng hǎi shàng lái ,chí huáng bú gǎn gù 。
    cè jiàn shuāng cuì niǎo ,cháo zài sān zhū shù 。
    jiǎo jiǎo zhēn mù diān ,dé wú jīn wán jù ?
    měi fú huàn rén zhǐ ,gāo míng bī shén è ?
    jīn wǒ yóu míng míng ,yì zhě hé suǒ mù !

    wú yuè shù qiān lǐ ,mèng mèi jīn xī jiàn 。
    xíng hái fēi wǒ qīn ,qīn zhěn jí xiāng xiàn 。
    huà dié yóu bú shí ,chuān yú ān kě xiàn 。
    hǎi shàng yǒu xiān shān ,guī qī jiào shén biàn 。

    xī rì xià shān yǐn ,běi fēng chéng xī liú 。
    yàn què gǎn hūn dàn ,yán yíng hū pǐ chóu 。
    hóng hú suī zì yuǎn ,āi yīn fēi suǒ qiú 。
    guì rén qì cī jiàn ,xià shì cháng yīn yōu 。
    zhòng qíng lèi wài wù ,shù jǐ wàng nèi xiū 。
    gǎn tàn zhǎng rú cǐ ,shǐ wǒ xīn yōu yōu 。

    jiāng nán yǒu dān jú ,jīng dōng yóu lǜ lín 。
    qǐ yī dì qì nuǎn ,zì yǒu suì hán xīn ⑿。
    kě yǐ jiàn jiā kè ⒀,nài hé zǔ zhòng shēn 。
    yùn mìng wéi suǒ yù ,xún huán bú kě xún 。
    tú yán shù táo lǐ ,cǐ mù qǐ wú yīn 。

    yǒng rì tú lí yōu ,lín fēng huái jiǎn xiū 。
    měi rén hé chù suǒ ,gū kè kōng yōu yōu 。
    qīng niǎo qí bú zhì ,zhū biē shuí yún fú 。
    yè fèn qǐ zhí zhú ,shí shì hé yān liú 。

    bào yǐng yín zhōng yè ,shuí wén cǐ tàn xī 。
    měi rén shì yì fāng ,tíng shù hán yōu sè 。
    bái yún chóu bú jiàn ,cāng hǎi fēi wú yì 。
    fèng huáng yī cháo lái ,zhú huā sī kě shí 。

    hàn shàng yǒu yóu nǚ ,qiú sī ān kě dé 。
    xiù zhōng yī zhá shū ,yù jì shuāng fēi yì 。
    míng míng chóu bú jiàn ,gěng gěng tú jiān yì 。
    zǐ lán xiù kōng qī ,hào lù duó yōu sè 。
    xīn xiāng suì yù wǎn ,gǎn tàn qíng hé jí 。
    bái yún zài nán shān ,rì mù zhǎng tài xī 。

    wǒ yǒu yì xiāng yì ,wǎn zài yún róng róng 。
    píng cǐ mù bú gòu ,yào zhī xīn suǒ zhōng 。
    dàn yù fù gāo niǎo ,ān gǎn pān fēi lóng 。
    zhì jīng wú gǎn yù ,bēi wǎn tián xīn xiōng 。
    guī lái kòu jì mò ,rén yuàn tiān qǐ cóng ?

    bì mén jì qún huà ,píng lín jié suǒ sī 。
    xiào tàn cǐ hán mù ,chóu xī nǎi fāng ruí 。
    cháo yáng fèng ān zài ,rì mù chán dú bēi 。
    hào sī jí zhōng yè ,shēn jiē yù dài shuí 。
    suǒ huái chéng yǐ yǐ ,jì wǎng bú kě zhuī 。
    dǐng shí fēi wú shì ,yún xiān cháng wǒ qī 。
    hú yuè fāng yǎo yǎo ,chē mǎ hé chí chí 。
    tiān rǎng yī hé yì ,yōu hēi wò lián wéi 。

    咏物唐诗三百首寓理
  • 作者:韩愈 朝代:唐代

      我思古人,伊郑之侨。以礼相国,人未安其教;游于乡之校,众口嚣嚣。或谓子产:“毁乡校则止。”曰:“何患焉?可以成美。夫岂多言,亦各其志:善也吾行,不善吾避;维善维否,我于此视。川不可防,言不可弭。下塞上聋,邦其倾矣。”既乡校不毁,而郑国以理。

      在周之兴,养老乞言;及其已衰,谤者使监。成败之迹,昭哉可观。

      维是子产,执政之式。维其不遇,化止一国。诚率此道,相天下君;交畅旁达,施及无垠,於虖!四海所以不理,有君无臣。谁其嗣之?我思古人!

      wǒ sī gǔ rén ,yī zhèng zhī qiáo 。yǐ lǐ xiàng guó ,rén wèi ān qí jiāo ;yóu yú xiāng zhī xiào ,zhòng kǒu xiāo xiāo 。huò wèi zǐ chǎn :“huǐ xiāng xiào zé zhǐ 。”yuē :“hé huàn yān ?kě yǐ chéng měi 。fū qǐ duō yán ,yì gè qí zhì :shàn yě wú háng ,bú shàn wú bì ;wéi shàn wéi fǒu ,wǒ yú cǐ shì 。chuān bú kě fáng ,yán bú kě mǐ 。xià sāi shàng lóng ,bāng qí qīng yǐ 。”jì xiāng xiào bú huǐ ,ér zhèng guó yǐ lǐ 。

      zài zhōu zhī xìng ,yǎng lǎo qǐ yán ;jí qí yǐ shuāi ,bàng zhě shǐ jiān 。chéng bài zhī jì ,zhāo zāi kě guān 。

      wéi shì zǐ chǎn ,zhí zhèng zhī shì 。wéi qí bú yù ,huà zhǐ yī guó 。chéng lǜ cǐ dào ,xiàng tiān xià jun1 ;jiāo chàng páng dá ,shī jí wú yín ,yú hū !sì hǎi suǒ yǐ bú lǐ ,yǒu jun1 wú chén 。shuí qí sì zhī ?wǒ sī gǔ rén !

    历史故事寓理
  • 作者:江总 朝代:南北朝

    百花疑吐夜,四照似含春。
    的的连星出,亭亭向月新。
    采珠非合浦,赠佩异江滨。
    若任扶桑路,堪言并日轮。

    bǎi huā yí tǔ yè ,sì zhào sì hán chūn 。
    de de lián xīng chū ,tíng tíng xiàng yuè xīn 。
    cǎi zhū fēi hé pǔ ,zèng pèi yì jiāng bīn 。
    ruò rèn fú sāng lù ,kān yán bìng rì lún 。

    咏物寓理
  • 作者:麦孟华 朝代:清代

    旅怀千结,数征鸿过尽,暮云无极。怪断肠、芳草萋萋,却绿到天涯,酿成春色。尽有轻阴,未应恨、浮云西北。祗鸾钗密约,凤屧旧尘,梦回凄忆。
    年华逝波渐掷。叹蓬山路阻,乌盼头白。近夕阳、处处啼鹃,更刬地乱红,暗帘愁碧。怨叶相思,待题付、西流潮汐。怕春波、载愁不去,恁生见得?

    lǚ huái qiān jié ,shù zhēng hóng guò jìn ,mù yún wú jí 。guài duàn cháng 、fāng cǎo qī qī ,què lǜ dào tiān yá ,niàng chéng chūn sè 。jìn yǒu qīng yīn ,wèi yīng hèn 、fú yún xī běi 。zhī luán chāi mì yuē ,fèng xiè jiù chén ,mèng huí qī yì 。
    nián huá shì bō jiàn zhì 。tàn péng shān lù zǔ ,wū pàn tóu bái 。jìn xī yáng 、chù chù tí juān ,gèng chǎn dì luàn hóng ,àn lián chóu bì 。yuàn yè xiàng sī ,dài tí fù 、xī liú cháo xī 。pà chūn bō 、zǎi chóu bú qù ,nín shēng jiàn dé ?

    婉约爱情寓理国事
  • 作者:谢灵运 朝代:宋代

    裹粮杖轻策,怀迟上幽室。行源径转远,距陆情未毕。
    澹潋结寒姿,团栾润霜质。涧委水屡迷,林迥岩逾密。
    眷西谓初月,顾东疑落日。践夕奄昏曙,蔽翳皆周悉。
    蛊上贵不事,履二美贞吉。幽人常坦步,高尚邈难匹。
    颐阿竟何端,寂寂寄抱一。恬如既已交,缮性自此出。

    guǒ liáng zhàng qīng cè ,huái chí shàng yōu shì 。háng yuán jìng zhuǎn yuǎn ,jù lù qíng wèi bì 。
    dàn liàn jié hán zī ,tuán luán rùn shuāng zhì 。jiàn wěi shuǐ lǚ mí ,lín jiǒng yán yú mì 。
    juàn xī wèi chū yuè ,gù dōng yí luò rì 。jiàn xī yǎn hūn shǔ ,bì yì jiē zhōu xī 。
    gǔ shàng guì bú shì ,lǚ èr měi zhēn jí 。yōu rén cháng tǎn bù ,gāo shàng miǎo nán pǐ 。
    yí ā jìng hé duān ,jì jì jì bào yī 。tián rú jì yǐ jiāo ,shàn xìng zì cǐ chū 。

    纪游写景山水寓理
  • 作者:诗经 朝代:先秦

    骍骍角弓,翩其反矣。兄弟婚姻,无胥远矣。

    尔之远矣,民胥然矣。尔之教矣,民胥效矣。

    此令兄弟,绰绰有裕。不令兄弟,交相为愈。

    民之无良,相怨一方。受爵不让,至于已斯亡。

    老马反为驹,不顾其后。如食宜饇,如酌孔取。

    毋教猱升木,如涂涂附。君子有徽猷,小人与属。

    雨雪瀌瀌,见晛曰消。莫肯下遗,式居娄骄。

    雨雪浮浮,见晛曰流。如蛮如髦,我是用忧。

    xīng xīng jiǎo gōng ,piān qí fǎn yǐ 。xiōng dì hūn yīn ,wú xū yuǎn yǐ 。

    ěr zhī yuǎn yǐ ,mín xū rán yǐ 。ěr zhī jiāo yǐ ,mín xū xiào yǐ 。

    cǐ lìng xiōng dì ,chāo chāo yǒu yù 。bú lìng xiōng dì ,jiāo xiàng wéi yù 。

    mín zhī wú liáng ,xiàng yuàn yī fāng 。shòu jué bú ràng ,zhì yú yǐ sī wáng 。

    lǎo mǎ fǎn wéi jū ,bú gù qí hòu 。rú shí yí yù ,rú zhuó kǒng qǔ 。

    wú jiāo náo shēng mù ,rú tú tú fù 。jun1 zǐ yǒu huī yóu ,xiǎo rén yǔ shǔ 。

    yǔ xuě biāo biāo ,jiàn xiàn yuē xiāo 。mò kěn xià yí ,shì jū lóu jiāo 。

    yǔ xuě fú fú ,jiàn xiàn yuē liú 。rú mán rú máo ,wǒ shì yòng yōu 。

    写人诗经寓理
  • 作者:佚名 朝代:先秦

    伐柯如何?匪斧不克。取妻如何?匪媒不得。

    伐柯伐柯,其则不远。我觏之子,笾豆有践。

    fá kē rú hé ?fěi fǔ bú kè 。qǔ qī rú hé ?fěi méi bú dé 。

    fá kē fá kē ,qí zé bú yuǎn 。wǒ gòu zhī zǐ ,biān dòu yǒu jiàn 。

    诗经寓理
  • 作者:佚名 朝代:先秦

    鸱鸮鸱鸮,既取我子,无毁我室。恩斯勤斯,鬻子之闵斯。

    迨天之未阴雨,彻彼桑土,绸缪牖户。今女下民,或敢侮予?

    予手拮据,予所捋荼。予所蓄租,予口卒瘏,曰予未有室家。

    予羽谯谯,予尾翛翛,予室翘翘。风雨所漂摇,予维音哓哓!

    chī xiāo chī xiāo ,jì qǔ wǒ zǐ ,wú huǐ wǒ shì 。ēn sī qín sī ,yù zǐ zhī mǐn sī 。

    dài tiān zhī wèi yīn yǔ ,chè bǐ sāng tǔ ,chóu miù yǒu hù 。jīn nǚ xià mín ,huò gǎn wǔ yǔ ?

    yǔ shǒu jié jù ,yǔ suǒ lǚ tú 。yǔ suǒ xù zū ,yǔ kǒu zú tú ,yuē yǔ wèi yǒu shì jiā 。

    yǔ yǔ qiáo qiáo ,yǔ wěi xiāo xiāo ,yǔ shì qiào qiào 。fēng yǔ suǒ piāo yáo ,yǔ wéi yīn xiāo xiāo !

    诗经写鸟寓理哲理
  • 作者:袁宏道 朝代:魏晋

    燕地寒,花朝节后,余寒犹厉。冻风时作,作则飞沙走砾。局促一室之内,欲出不得。每冒风驰行,未百步辄返。

    廿二日天稍和,偕数友出东直,至满井。高柳夹堤,土膏微润,一望空阔,若脱笼之鹄。于时冰皮始解,波色乍明,鳞浪层层,清澈见底,晶晶然如镜之新开而冷光之乍出于匣也。山峦为晴雪所洗,娟然如拭,鲜妍明媚,如倩女之靧面而髻鬟之始掠也。柳条将舒未舒,柔梢披风,麦田浅鬣寸许。游人虽未盛,泉而茗者,罍而歌者,红装而蹇者,亦时时有。风力虽尚劲,然徒步则汗出浃背。凡曝沙之鸟,呷浪之鳞,悠然自得,毛羽鳞鬣之间皆有喜气。始知郊田之外未始无春,而城居者未之知也。

    夫不能以游堕事而潇然于山石草木之间者,惟此官也。而此地适与余近,余之游将自此始,恶能无纪?己亥之二月也。

    yàn dì hán ,huā cháo jiē hòu ,yú hán yóu lì 。dòng fēng shí zuò ,zuò zé fēi shā zǒu lì 。jú cù yī shì zhī nèi ,yù chū bú dé 。měi mào fēng chí háng ,wèi bǎi bù zhé fǎn 。

    niàn èr rì tiān shāo hé ,xié shù yǒu chū dōng zhí ,zhì mǎn jǐng 。gāo liǔ jiá dī ,tǔ gāo wēi rùn ,yī wàng kōng kuò ,ruò tuō lóng zhī hú 。yú shí bīng pí shǐ jiě ,bō sè zhà míng ,lín làng céng céng ,qīng chè jiàn dǐ ,jīng jīng rán rú jìng zhī xīn kāi ér lěng guāng zhī zhà chū yú xiá yě 。shān luán wéi qíng xuě suǒ xǐ ,juān rán rú shì ,xiān yán míng mèi ,rú qiàn nǚ zhī huì miàn ér jì huán zhī shǐ luě yě 。liǔ tiáo jiāng shū wèi shū ,róu shāo pī fēng ,mài tián qiǎn liè cùn xǔ 。yóu rén suī wèi shèng ,quán ér míng zhě ,léi ér gē zhě ,hóng zhuāng ér jiǎn zhě ,yì shí shí yǒu 。fēng lì suī shàng jìn ,rán tú bù zé hàn chū jiā bèi 。fán pù shā zhī niǎo ,gā làng zhī lín ,yōu rán zì dé ,máo yǔ lín liè zhī jiān jiē yǒu xǐ qì 。shǐ zhī jiāo tián zhī wài wèi shǐ wú chūn ,ér chéng jū zhě wèi zhī zhī yě 。

    fū bú néng yǐ yóu duò shì ér xiāo rán yú shān shí cǎo mù zhī jiān zhě ,wéi cǐ guān yě 。ér cǐ dì shì yǔ yú jìn ,yú zhī yóu jiāng zì cǐ shǐ ,è néng wú jì ?jǐ hài zhī èr yuè yě 。

    抒情初中文言文游记寓理早春自由
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    齐有富人,家累千金。其二子甚愚,其父又不教之。
    一日,艾子谓其父曰:“君之子虽美,而不通世务,他日曷能克其家?”
    父怒曰:“吾之子敏而且恃多能,岂有不通世务者耶?”
    艾子曰:“不须试之他,但问君之子,所食者米,从何来?若知之,吾当妄言之罪。”
    父遂呼其子问之。其子嘻然笑曰:“吾岂不知此也?每以布囊取来。”
    其父愀然改容曰:“子之愚甚也!彼米不是田中来?”
    艾子曰:“非其父不生其子。”

    qí yǒu fù rén ,jiā lèi qiān jīn 。qí èr zǐ shèn yú ,qí fù yòu bú jiāo zhī 。
    yī rì ,ài zǐ wèi qí fù yuē :“jun1 zhī zǐ suī měi ,ér bú tōng shì wù ,tā rì hé néng kè qí jiā ?”
    fù nù yuē :“wú zhī zǐ mǐn ér qiě shì duō néng ,qǐ yǒu bú tōng shì wù zhě yē ?”
    ài zǐ yuē :“bú xū shì zhī tā ,dàn wèn jun1 zhī zǐ ,suǒ shí zhě mǐ ,cóng hé lái ?ruò zhī zhī ,wú dāng wàng yán zhī zuì 。”
    fù suí hū qí zǐ wèn zhī 。qí zǐ xī rán xiào yuē :“wú qǐ bú zhī cǐ yě ?měi yǐ bù náng qǔ lái 。”
    qí fù qiǎo rán gǎi róng yuē :“zǐ zhī yú shèn yě !bǐ mǐ bú shì tián zhōng lái ?”
    ài zǐ yuē :“fēi qí fù bú shēng qí zǐ 。”

    小学文言文故事寓言寓理考试
  • 作者:佚名 朝代:宋代

      承宫,琅邪姑幕人。少孤,年八岁,为人牧猪。乡里徐子盛明《春秋》经,授诸生数百人。宫过其庐下,见诸生讲诵,好之,因忘其猪而听经。猪主怪其不还,寻之。见而欲笞之。门下生共禁,乃止,因留宫门下。樵薪执苦,数十年间,遂通其经。

      chéng gōng ,láng xié gū mù rén 。shǎo gū ,nián bā suì ,wéi rén mù zhū 。xiāng lǐ xú zǐ shèng míng 《chūn qiū 》jīng ,shòu zhū shēng shù bǎi rén 。gōng guò qí lú xià ,jiàn zhū shēng jiǎng sòng ,hǎo zhī ,yīn wàng qí zhū ér tīng jīng 。zhū zhǔ guài qí bú hái ,xún zhī 。jiàn ér yù chī zhī 。mén xià shēng gòng jìn ,nǎi zhǐ ,yīn liú gōng mén xià 。qiáo xīn zhí kǔ ,shù shí nián jiān ,suí tōng qí jīng 。

    小学文言文初中文言文寓理故事
  • 作者:曹操 朝代:汉代

    对酒当歌,人生几何!譬如朝露,去日苦多。
    慨当以慷,忧思难忘。何以解忧?唯有杜康。
    青青子衿,悠悠我心。但为君故,沉吟至今。
    呦呦鹿鸣,食野之苹。我有嘉宾,鼓瑟吹笙。
    明明如月,何时可掇?忧从中来,不可断绝。
    越陌度阡,枉用相存。契阔谈宴,心念旧恩。
    月明星稀,乌鹊南飞。绕树三匝,何枝可依?
    山不厌高,海不厌深。周公吐哺,天下归心。(海 一作:水)

    duì jiǔ dāng gē ,rén shēng jǐ hé !pì rú cháo lù ,qù rì kǔ duō 。
    kǎi dāng yǐ kāng ,yōu sī nán wàng 。hé yǐ jiě yōu ?wéi yǒu dù kāng 。
    qīng qīng zǐ jīn ,yōu yōu wǒ xīn 。dàn wéi jun1 gù ,chén yín zhì jīn 。
    yōu yōu lù míng ,shí yě zhī píng 。wǒ yǒu jiā bīn ,gǔ sè chuī shēng 。
    míng míng rú yuè ,hé shí kě duō ?yōu cóng zhōng lái ,bú kě duàn jué 。
    yuè mò dù qiān ,wǎng yòng xiàng cún 。qì kuò tán yàn ,xīn niàn jiù ēn 。
    yuè míng xīng xī ,wū què nán fēi 。rào shù sān zā ,hé zhī kě yī ?
    shān bú yàn gāo ,hǎi bú yàn shēn 。zhōu gōng tǔ bǔ ,tiān xià guī xīn 。(hǎi yī zuò :shuǐ )

    古诗三百首乐府抒情寓理
  • 作者:诗经 朝代:先秦

    硕鼠硕鼠,无食我黍!三岁贯女,莫我肯顾。逝将去女,适彼乐土。乐土乐土,爰得我所。
    硕鼠硕鼠,无食我麦!三岁贯女,莫我肯德。逝将去女,适彼乐国。乐国乐国,爰得我直。
    硕鼠硕鼠,无食我苗!三岁贯女,莫我肯劳。逝将去女,适彼乐郊。乐郊乐郊,谁之永号?(女 通 汝)

    shuò shǔ shuò shǔ ,wú shí wǒ shǔ !sān suì guàn nǚ ,mò wǒ kěn gù 。shì jiāng qù nǚ ,shì bǐ lè tǔ 。lè tǔ lè tǔ ,yuán dé wǒ suǒ 。
    shuò shǔ shuò shǔ ,wú shí wǒ mài !sān suì guàn nǚ ,mò wǒ kěn dé 。shì jiāng qù nǚ ,shì bǐ lè guó 。lè guó lè guó ,yuán dé wǒ zhí 。
    shuò shǔ shuò shǔ ,wú shí wǒ miáo !sān suì guàn nǚ ,mò wǒ kěn láo 。shì jiāng qù nǚ ,shì bǐ lè jiāo 。lè jiāo lè jiāo ,shuí zhī yǒng hào ?(nǚ tōng rǔ )

    诗经古诗三百首寓理
  • 作者:虞世南 朝代:唐代

    【蝉】 垂绥饮清露,[1] 流响出疏桐。 居高声自远, 非是借秋风。[2]

    【chán 】 chuí suí yǐn qīng lù ,[1] liú xiǎng chū shū tóng 。 jū gāo shēng zì yuǎn , fēi shì jiè qiū fēng 。[2]

    咏物寓理
  • 作者:曹操 朝代:魏晋

    【短歌行】 对酒当歌[1],人生几何? 譬如朝露[2],去日苦多[3] 。 慨当以慷[4],幽思难忘[5] 。 何以解忧?唯有杜康[6] 。 青青子衿[7],悠悠我心[8] 。 但为君故,沉吟至今[9] 。 呦呦鹿鸣,食野之苹[10] 。 我有嘉宾,鼓瑟吹笙[11] 。 明明如月,何时可掇[12]? 忧从中来,不可断绝。 越陌度阡[13],枉用相存[14] 。 契阔谈讌[15],心念旧恩[16] 。 月明星稀,乌鹊南飞, 绕树三匝[17],何枝可依? 山不厌高,海不厌深[18] 。 周公吐哺[19],天下归心。

    【duǎn gē háng 】 duì jiǔ dāng gē [1],rén shēng jǐ hé ? pì rú cháo lù [2],qù rì kǔ duō [3] 。 kǎi dāng yǐ kāng [4],yōu sī nán wàng [5] 。 hé yǐ jiě yōu ?wéi yǒu dù kāng [6] 。 qīng qīng zǐ jīn [7],yōu yōu wǒ xīn [8] 。 dàn wéi jun1 gù ,chén yín zhì jīn [9] 。 yōu yōu lù míng ,shí yě zhī píng [10] 。 wǒ yǒu jiā bīn ,gǔ sè chuī shēng [11] 。 míng míng rú yuè ,hé shí kě duō [12]? yōu cóng zhōng lái ,bú kě duàn jué 。 yuè mò dù qiān [13],wǎng yòng xiàng cún [14] 。 qì kuò tán yàn [15],xīn niàn jiù ēn [16] 。 yuè míng xīng xī ,wū què nán fēi , rào shù sān zā [17],hé zhī kě yī ? shān bú yàn gāo ,hǎi bú yàn shēn [18] 。 zhōu gōng tǔ bǔ [19],tiān xià guī xīn 。

    古诗三百首乐府抒情寓理