1. 古诗词大全

描写抱负的诗词

共收录了10首抱负诗词
  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    十年磨一剑,霜刃未曾试。
    今日把示君,谁有不平事?

    shí nián mó yī jiàn ,shuāng rèn wèi céng shì 。
    jīn rì bǎ shì jun1 ,shuí yǒu bú píng shì ?

    抱负豪情
  • 作者:冯云山 朝代:清代

    穿天透地不辞劳,到底方知出处高。
    溪涧焉能留得住,终须大海作波涛。

    chuān tiān tòu dì bú cí láo ,dào dǐ fāng zhī chū chù gāo 。
    xī jiàn yān néng liú dé zhù ,zhōng xū dà hǎi zuò bō tāo 。

    咏物瀑布抒怀抱负
  • 作者:刘琨 朝代:魏晋

    握中有悬璧,本自荆山璆。
    惟彼太公望,昔在渭滨叟。
    邓生何感激,千里来相求。
    白登幸曲逆,鸿门赖留侯。
    重耳任五贤,小白相射钩。
    苟能隆二伯,安问党与雠?
    中夜抚枕叹,想与数子游。
    吾衰久矣夫,何其不梦周?
    谁云圣达节,知命故不忧。
    宣尼悲获麟,西狩涕孔丘。
    功业未及建,夕阳忽西流。
    时哉不我与,去乎若云浮。
    未实陨劲风,繁英落素秋。
    狭路倾华盖,骇驷摧双辀。
    何意百炼刚,化为绕指柔。

    wò zhōng yǒu xuán bì ,běn zì jīng shān qiú 。
    wéi bǐ tài gōng wàng ,xī zài wèi bīn sǒu 。
    dèng shēng hé gǎn jī ,qiān lǐ lái xiàng qiú 。
    bái dēng xìng qǔ nì ,hóng mén lài liú hóu 。
    zhòng ěr rèn wǔ xián ,xiǎo bái xiàng shè gōu 。
    gǒu néng lóng èr bó ,ān wèn dǎng yǔ chóu ?
    zhōng yè fǔ zhěn tàn ,xiǎng yǔ shù zǐ yóu 。
    wú shuāi jiǔ yǐ fū ,hé qí bú mèng zhōu ?
    shuí yún shèng dá jiē ,zhī mìng gù bú yōu 。
    xuān ní bēi huò lín ,xī shòu tì kǒng qiū 。
    gōng yè wèi jí jiàn ,xī yáng hū xī liú 。
    shí zāi bú wǒ yǔ ,qù hū ruò yún fú 。
    wèi shí yǔn jìn fēng ,fán yīng luò sù qiū 。
    xiá lù qīng huá gài ,hài sì cuī shuāng zhōu 。
    hé yì bǎi liàn gāng ,huà wéi rào zhǐ róu 。

    典故抒怀抱负劝勉
  • 作者:周邦彦 朝代:宋代

    章台路。还见褪粉梅梢,试花桃树。愔愔坊陌人家,定巢燕子,归来旧处。
    黯凝伫。因念个人痴小,乍窥门户。侵晨浅约宫黄,障风映袖,盈盈笑语。
    前度刘郎重到,访邻寻里,同时歌舞。唯有旧家秋娘,声价如故。吟笺赋笔,犹记燕台句。知谁伴、名园露饮,东城闲步。事与孤鸿去。探春尽是,伤离意绪。官柳低金缕。归骑晚、纤纤池塘飞雨。断肠院落,一帘风絮。

    zhāng tái lù 。hái jiàn tuì fěn méi shāo ,shì huā táo shù 。yīn yīn fāng mò rén jiā ,dìng cháo yàn zǐ ,guī lái jiù chù 。
    àn níng zhù 。yīn niàn gè rén chī xiǎo ,zhà kuī mén hù 。qīn chén qiǎn yuē gōng huáng ,zhàng fēng yìng xiù ,yíng yíng xiào yǔ 。
    qián dù liú láng zhòng dào ,fǎng lín xún lǐ ,tóng shí gē wǔ 。wéi yǒu jiù jiā qiū niáng ,shēng jià rú gù 。yín jiān fù bǐ ,yóu jì yàn tái jù 。zhī shuí bàn 、míng yuán lù yǐn ,dōng chéng xián bù 。shì yǔ gū hóng qù 。tàn chūn jìn shì ,shāng lí yì xù 。guān liǔ dī jīn lǚ 。guī qí wǎn 、xiān xiān chí táng fēi yǔ 。duàn cháng yuàn luò ,yī lián fēng xù 。

    宋词三百首春天写景抱负
  • 作者:曹操 朝代:汉代

    东临碣石,以观沧海。
    水何澹澹,山岛竦峙。
    树木丛生,百草丰茂。
    秋风萧瑟,洪波涌起。
    日月之行,若出其中。
    星汉灿烂,若出其里。
    幸甚至哉,歌以咏志。

    dōng lín jié shí ,yǐ guān cāng hǎi 。
    shuǐ hé dàn dàn ,shān dǎo sǒng zhì 。
    shù mù cóng shēng ,bǎi cǎo fēng mào 。
    qiū fēng xiāo sè ,hóng bō yǒng qǐ 。
    rì yuè zhī háng ,ruò chū qí zhōng 。
    xīng hàn càn làn ,ruò chū qí lǐ 。
    xìng shèn zhì zāi ,gē yǐ yǒng zhì 。

    古诗三百首初中古诗乐府写景抒情抱负
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    竹枝词

    瞿塘嘈嘈十二滩, 此中道路古来难。 

    长恨人心不如水, 等闲平地起波澜。

    zhú zhī cí

    qú táng cáo cáo shí èr tān , cǐ zhōng dào lù gǔ lái nán 。 

    zhǎng hèn rén xīn bú rú shuǐ , děng xián píng dì qǐ bō lán 。

    写景抱负竹子借景抒情
  • 作者:王粲 朝代:魏晋

    【登楼赋】 登兹楼以四望兮,聊暇日以销忧。览斯宇之所处兮,实显敞而寡仇。挟清漳之通浦兮,倚曲沮之长洲。背坟衍之广陆兮,临皋隰之沃流。北弥陶牧,西接昭邱。华实蔽野,黍稷盈畴。虽信美而非吾土兮,曾何足以少留! 遭纷浊而迁逝兮,漫逾纪以迄今。情眷眷而怀归兮,孰忧思之可任?凭轩槛以遥望兮,向北风而开襟。平原远而极目兮,蔽荆山之高岑。路逶迤而修迥兮,川既漾而济深。悲旧乡之壅隔兮,涕横坠而弗禁。昔尼父之在陈兮,有归欤之叹音。钟仪幽而楚奏兮,庄舄显而越吟。人情同于怀土兮,岂穷达而异心! 惟日月之逾迈兮,俟河清其未极。冀王道之一平兮,假高衢而骋力。惧匏瓜之徒悬兮,畏井渫之莫食。步栖迟以徙倚兮,白日忽其将匿。风萧瑟而并兴兮,天惨惨而无色。兽狂顾以求群兮,鸟相鸣而举翼,原野阒其无人兮,征夫行而未息。心凄怆以感发兮,意忉怛而憯恻[1]。循阶除而下降兮,气交愤于胸臆。夜参半而不寐兮,怅盘桓以反侧。

    【dēng lóu fù 】 dēng zī lóu yǐ sì wàng xī ,liáo xiá rì yǐ xiāo yōu 。lǎn sī yǔ zhī suǒ chù xī ,shí xiǎn chǎng ér guǎ chóu 。jiā qīng zhāng zhī tōng pǔ xī ,yǐ qǔ jǔ zhī zhǎng zhōu 。bèi fén yǎn zhī guǎng lù xī ,lín gāo xí zhī wò liú 。běi mí táo mù ,xī jiē zhāo qiū 。huá shí bì yě ,shǔ jì yíng chóu 。suī xìn měi ér fēi wú tǔ xī ,céng hé zú yǐ shǎo liú ! zāo fēn zhuó ér qiān shì xī ,màn yú jì yǐ qì jīn 。qíng juàn juàn ér huái guī xī ,shú yōu sī zhī kě rèn ?píng xuān kǎn yǐ yáo wàng xī ,xiàng běi fēng ér kāi jīn 。píng yuán yuǎn ér jí mù xī ,bì jīng shān zhī gāo cén 。lù wēi yǐ ér xiū jiǒng xī ,chuān jì yàng ér jì shēn 。bēi jiù xiāng zhī yōng gé xī ,tì héng zhuì ér fú jìn 。xī ní fù zhī zài chén xī ,yǒu guī yú zhī tàn yīn 。zhōng yí yōu ér chǔ zòu xī ,zhuāng xì xiǎn ér yuè yín 。rén qíng tóng yú huái tǔ xī ,qǐ qióng dá ér yì xīn ! wéi rì yuè zhī yú mài xī ,sì hé qīng qí wèi jí 。jì wáng dào zhī yī píng xī ,jiǎ gāo qú ér chěng lì 。jù páo guā zhī tú xuán xī ,wèi jǐng xiè zhī mò shí 。bù qī chí yǐ xǐ yǐ xī ,bái rì hū qí jiāng nì 。fēng xiāo sè ér bìng xìng xī ,tiān cǎn cǎn ér wú sè 。shòu kuáng gù yǐ qiú qún xī ,niǎo xiàng míng ér jǔ yì ,yuán yě qù qí wú rén xī ,zhēng fū háng ér wèi xī 。xīn qī chuàng yǐ gǎn fā xī ,yì dāo dá ér cǎn cè [1]。xún jiē chú ér xià jiàng xī ,qì jiāo fèn yú xiōng yì 。yè cān bàn ér bú mèi xī ,chàng pán huán yǐ fǎn cè 。

    辞赋精选怀才不遇思乡抱负
  • 作者:黄巢 朝代:唐代

    待到秋来九月八, 我花开后百花杀。 冲天香阵透长安, 满城尽带黄金甲。[1]

    dài dào qiū lái jiǔ yuè bā , wǒ huā kāi hòu bǎi huā shā 。 chōng tiān xiāng zhèn tòu zhǎng ān , mǎn chéng jìn dài huáng jīn jiǎ 。[1]

    咏物菊花品格抱负
  • 作者:李白 朝代:唐代

    齐有倜傥生,鲁连特高妙。

    明月出海底,一朝开光曜。 

    却秦振英声,后世仰末照。

    意轻千金赠,顾向平原笑。

    吾亦澹荡人,拂衣可同调。

    qí yǒu tì tǎng shēng ,lǔ lián tè gāo miào 。

    míng yuè chū hǎi dǐ ,yī cháo kāi guāng yào 。 

    què qín zhèn yīng shēng ,hòu shì yǎng mò zhào 。

    yì qīng qiān jīn zèng ,gù xiàng píng yuán xiào 。

    wú yì dàn dàng rén ,fú yī kě tóng diào 。

    写人抱负理想
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    昔闻洞庭水,今上岳阳楼。 吴楚东南坼,乾坤日夜浮。 亲朋无一字,老病有孤舟。 戎马关山北,凭轩涕泗流。

    xī wén dòng tíng shuǐ ,jīn shàng yuè yáng lóu 。 wú chǔ dōng nán chè ,qián kūn rì yè fú 。 qīn péng wú yī zì ,lǎo bìng yǒu gū zhōu 。 róng mǎ guān shān běi ,píng xuān tì sì liú 。

    唐诗三百首山水抱负