1. 古诗词大全

描写归隐的诗词

共收录了14首归隐诗词
  • 作者:柳宗元 朝代:唐代

    今夕少愉乐,起坐开清尊。举觞酹先酒,为我驱忧烦。
    须臾心自殊,顿觉天地暄。连山变幽晦,绿水函晏温。
    蔼蔼南郭门,树木一何繁。清阴可自庇,竟夕闻佳言。
    尽醉无复辞,偃卧有芳荪。彼哉晋楚富,此道未必存。

    jīn xī shǎo yú lè ,qǐ zuò kāi qīng zūn 。jǔ shāng lèi xiān jiǔ ,wéi wǒ qū yōu fán 。
    xū yú xīn zì shū ,dùn jiào tiān dì xuān 。lián shān biàn yōu huì ,lǜ shuǐ hán yàn wēn 。
    ǎi ǎi nán guō mén ,shù mù yī hé fán 。qīng yīn kě zì bì ,jìng xī wén jiā yán 。
    jìn zuì wú fù cí ,yǎn wò yǒu fāng sūn 。bǐ zāi jìn chǔ fù ,cǐ dào wèi bì cún 。

    饮酒生活归隐
  • 作者:李白 朝代:唐代

    何处可为别,长安青绮门。
    胡姬招素手,延客醉金樽。
    临当上马时,我独与君言。
    风吹芳兰折,日没鸟雀喧。
    举手指飞鸿,此情难具论。
    同归无早晚,颍水有清源。

    君思颍水绿,忽复归嵩岑。
    归时莫洗耳,为我洗其心。
    洗心得真情,洗耳徒买名。
    谢公终一起,相与济苍生。

    hé chù kě wéi bié ,zhǎng ān qīng qǐ mén 。
    hú jī zhāo sù shǒu ,yán kè zuì jīn zūn 。
    lín dāng shàng mǎ shí ,wǒ dú yǔ jun1 yán 。
    fēng chuī fāng lán shé ,rì méi niǎo què xuān 。
    jǔ shǒu zhǐ fēi hóng ,cǐ qíng nán jù lùn 。
    tóng guī wú zǎo wǎn ,yǐng shuǐ yǒu qīng yuán 。

    jun1 sī yǐng shuǐ lǜ ,hū fù guī sōng cén 。
    guī shí mò xǐ ěr ,wéi wǒ xǐ qí xīn 。
    xǐ xīn dé zhēn qíng ,xǐ ěr tú mǎi míng 。
    xiè gōng zhōng yī qǐ ,xiàng yǔ jì cāng shēng 。

    送别归隐
  • 作者:姜彧 朝代:元代

    山滴岚光水拍堤,草香沙暖净无泥。只疑误入武林溪。
    两岸桃花烘日出,四围高柳到天垂。一尊心事百年期。

    shān dī lán guāng shuǐ pāi dī ,cǎo xiāng shā nuǎn jìng wú ní 。zhī yí wù rù wǔ lín xī 。
    liǎng àn táo huā hōng rì chū ,sì wéi gāo liǔ dào tiān chuí 。yī zūn xīn shì bǎi nián qī 。

    写景山水抒怀归隐
  • 作者:朱晞颜 朝代:宋代

    玉堂深。正重帘护暝,窗色试新晴。苔暖鳞生,泥融脉起,春意初破琼英。夜深后、寒消绛蜡,误碎月、和露落空庭。暖吹调香,冷芳侵梦,一晌消凝。
    长恨年华婉晚,被柔情数曲,抵死牵萦。何事东君,解将芳思,巧缀一斛春冰。那得似、空山静夜,傍疏篱、清浅小溪横。莫问调羹心事,且论笛里平生。

    yù táng shēn 。zhèng zhòng lián hù míng ,chuāng sè shì xīn qíng 。tái nuǎn lín shēng ,ní róng mò qǐ ,chūn yì chū pò qióng yīng 。yè shēn hòu 、hán xiāo jiàng là ,wù suì yuè 、hé lù luò kōng tíng 。nuǎn chuī diào xiāng ,lěng fāng qīn mèng ,yī shǎng xiāo níng 。
    zhǎng hèn nián huá wǎn wǎn ,bèi róu qíng shù qǔ ,dǐ sǐ qiān yíng 。hé shì dōng jun1 ,jiě jiāng fāng sī ,qiǎo zhuì yī hú chūn bīng 。nà dé sì 、kōng shān jìng yè ,bàng shū lí 、qīng qiǎn xiǎo xī héng 。mò wèn diào gēng xīn shì ,qiě lùn dí lǐ píng shēng 。

    咏物梅花言志归隐
  • 作者:张耒 朝代:宋代

    长夏村墟风日清,檐牙燕雀已生成。
    蝶衣晒粉花枝舞,蛛网添丝屋角晴。
    落落疏帘邀月影,嘈嘈虚枕纳溪声。
    久斑两鬓如霜雪,直欲渔樵过此生。

    zhǎng xià cūn xū fēng rì qīng ,yán yá yàn què yǐ shēng chéng 。
    dié yī shài fěn huā zhī wǔ ,zhū wǎng tiān sī wū jiǎo qíng 。
    luò luò shū lián yāo yuè yǐng ,cáo cáo xū zhěn nà xī shēng 。
    jiǔ bān liǎng bìn rú shuāng xuě ,zhí yù yú qiáo guò cǐ shēng 。

    夏天归隐闲适生活
  • 作者:李白 朝代:唐代

    王屋山人魏万,云自嵩宋沿吴相访,数千里不遇。乘兴游台越,经永嘉,观谢公石门。后于广陵相见,美其爱文好古,浪迹方外,因述其行而赠是诗。 仙人东方生,浩荡弄云海。

    仙人东方生,浩荡弄云海。沛然乘天游,独往失所在。
    魏侯继大名,本家聊摄城。卷舒入元化,迹与古贤并。
    十三弄文史,挥笔如振绮。辩折田巴生,心齐鲁连子。
    西涉清洛源,颇惊人世喧。采秀卧王屋,因窥洞天门。
    朅来游嵩峰,羽客何双双。朝携月光子,暮宿玉女窗。
    鬼谷上窈窕,龙潭下奔潈。东浮汴河水,访我三千里。
    逸兴满吴云,飘飖浙江汜。挥手杭越间,樟亭望潮还。
    涛卷海门石,云横天际山。白马走素车,雷奔骇心颜。
    遥闻会稽美,且度耶溪水。万壑与千岩,峥嵘镜湖里。
    秀色不可名,清辉满江城。人游月边去,舟在空中行。
    此中久延伫,入剡寻王许。笑读曹娥碑,沉吟黄绢语。
    天台连四明,日入向国清。五峰转月色,百里行松声。
    灵溪咨沿越,华顶殊超忽。石梁横青天,侧足履半月。
    忽然思永嘉,不惮海路赊。挂席历海峤,回瞻赤城霞。
    赤城渐微没,孤屿前峣兀。水续万古流,亭空千霜月。
    缙云川谷难,石门最可观。瀑布挂北斗,莫穷此水端。
    喷壁洒素雪,空濛生昼寒。却思恶溪去,宁惧恶溪恶。
    咆哮七十滩,水石相喷薄。路创李北海,岩开谢康乐。
    松风和猿声,搜索连洞壑。径出梅花桥,双溪纳归潮。
    落帆金华岸,赤松若可招。沈约八咏楼,城西孤岧峣.
    岧峣四荒外,旷望群川会。云卷天地开,波连浙西大。
    乱流新安口,北指严光濑。钓台碧云中,邈与苍岭对。
    稍稍来吴都,裴回上姑苏。烟绵横九疑,漭荡见五湖。
    目极心更远,悲歌但长吁。回桡楚江滨,挥策扬子津。
    身著日本裘,昂藏出风尘。五月造我语,知非儓儗人。
    相逢乐无限,水石日在眼。徒干五诸侯,不致百金产。
    吾友扬子云,弦歌播清芬。虽为江宁宰,好与山公群。
    乘兴但一行,且知我爱君。君来几何时,仙台应有期。
    东窗绿玉树,定长三五枝。至今天坛人,当笑尔归迟。
    我苦惜远别,茫然使心悲。黄河若不断,白首长相思。

    wáng wū shān rén wèi wàn ,yún zì sōng sòng yán wú xiàng fǎng ,shù qiān lǐ bú yù 。chéng xìng yóu tái yuè ,jīng yǒng jiā ,guān xiè gōng shí mén 。hòu yú guǎng líng xiàng jiàn ,měi qí ài wén hǎo gǔ ,làng jì fāng wài ,yīn shù qí háng ér zèng shì shī 。 xiān rén dōng fāng shēng ,hào dàng nòng yún hǎi 。

    xiān rén dōng fāng shēng ,hào dàng nòng yún hǎi 。pèi rán chéng tiān yóu ,dú wǎng shī suǒ zài 。
    wèi hóu jì dà míng ,běn jiā liáo shè chéng 。juàn shū rù yuán huà ,jì yǔ gǔ xián bìng 。
    shí sān nòng wén shǐ ,huī bǐ rú zhèn qǐ 。biàn shé tián bā shēng ,xīn qí lǔ lián zǐ 。
    xī shè qīng luò yuán ,pō jīng rén shì xuān 。cǎi xiù wò wáng wū ,yīn kuī dòng tiān mén 。
    qiè lái yóu sōng fēng ,yǔ kè hé shuāng shuāng 。cháo xié yuè guāng zǐ ,mù xiǔ yù nǚ chuāng 。
    guǐ gǔ shàng yǎo tiǎo ,lóng tán xià bēn zóng 。dōng fú biàn hé shuǐ ,fǎng wǒ sān qiān lǐ 。
    yì xìng mǎn wú yún ,piāo yáo zhè jiāng sì 。huī shǒu háng yuè jiān ,zhāng tíng wàng cháo hái 。
    tāo juàn hǎi mén shí ,yún héng tiān jì shān 。bái mǎ zǒu sù chē ,léi bēn hài xīn yán 。
    yáo wén huì jī měi ,qiě dù yē xī shuǐ 。wàn hè yǔ qiān yán ,zhēng róng jìng hú lǐ 。
    xiù sè bú kě míng ,qīng huī mǎn jiāng chéng 。rén yóu yuè biān qù ,zhōu zài kōng zhōng háng 。
    cǐ zhōng jiǔ yán zhù ,rù yǎn xún wáng xǔ 。xiào dú cáo é bēi ,chén yín huáng juàn yǔ 。
    tiān tái lián sì míng ,rì rù xiàng guó qīng 。wǔ fēng zhuǎn yuè sè ,bǎi lǐ háng sōng shēng 。
    líng xī zī yán yuè ,huá dǐng shū chāo hū 。shí liáng héng qīng tiān ,cè zú lǚ bàn yuè 。
    hū rán sī yǒng jiā ,bú dàn hǎi lù shē 。guà xí lì hǎi qiáo ,huí zhān chì chéng xiá 。
    chì chéng jiàn wēi méi ,gū yǔ qián yáo wū 。shuǐ xù wàn gǔ liú ,tíng kōng qiān shuāng yuè 。
    jìn yún chuān gǔ nán ,shí mén zuì kě guān 。bào bù guà běi dòu ,mò qióng cǐ shuǐ duān 。
    pēn bì sǎ sù xuě ,kōng méng shēng zhòu hán 。què sī è xī qù ,níng jù è xī è 。
    páo xiāo qī shí tān ,shuǐ shí xiàng pēn báo 。lù chuàng lǐ běi hǎi ,yán kāi xiè kāng lè 。
    sōng fēng hé yuán shēng ,sōu suǒ lián dòng hè 。jìng chū méi huā qiáo ,shuāng xī nà guī cháo 。
    luò fān jīn huá àn ,chì sōng ruò kě zhāo 。shěn yuē bā yǒng lóu ,chéng xī gū tiáo yáo .
    tiáo yáo sì huāng wài ,kuàng wàng qún chuān huì 。yún juàn tiān dì kāi ,bō lián zhè xī dà 。
    luàn liú xīn ān kǒu ,běi zhǐ yán guāng lài 。diào tái bì yún zhōng ,miǎo yǔ cāng lǐng duì 。
    shāo shāo lái wú dōu ,péi huí shàng gū sū 。yān mián héng jiǔ yí ,mǎng dàng jiàn wǔ hú 。
    mù jí xīn gèng yuǎn ,bēi gē dàn zhǎng yù 。huí ráo chǔ jiāng bīn ,huī cè yáng zǐ jīn 。
    shēn zhe rì běn qiú ,áng cáng chū fēng chén 。wǔ yuè zào wǒ yǔ ,zhī fēi tái yì rén 。
    xiàng féng lè wú xiàn ,shuǐ shí rì zài yǎn 。tú gàn wǔ zhū hóu ,bú zhì bǎi jīn chǎn 。
    wú yǒu yáng zǐ yún ,xián gē bō qīng fēn 。suī wéi jiāng níng zǎi ,hǎo yǔ shān gōng qún 。
    chéng xìng dàn yī háng ,qiě zhī wǒ ài jun1 。jun1 lái jǐ hé shí ,xiān tái yīng yǒu qī 。
    dōng chuāng lǜ yù shù ,dìng zhǎng sān wǔ zhī 。zhì jīn tiān tán rén ,dāng xiào ěr guī chí 。
    wǒ kǔ xī yuǎn bié ,máng rán shǐ xīn bēi 。huáng hé ruò bú duàn ,bái shǒu zhǎng xiàng sī 。

    送别友人归隐惋惜
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    一丘常欲卧,三径苦无资。
    北土非吾愿,东林怀我师。
    黄金燃桂尽,壮志逐年衰。
    日夕凉风至,闻蝉但益悲。

    yī qiū cháng yù wò ,sān jìng kǔ wú zī 。
    běi tǔ fēi wú yuàn ,dōng lín huái wǒ shī 。
    huáng jīn rán guì jìn ,zhuàng zhì zhú nián shuāi 。
    rì xī liáng fēng zhì ,wén chán dàn yì bēi 。

    唐诗三百首抒情归隐
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    寂寂竟何待,朝朝空自归。欲寻芳草去,惜与故人违。
    当路谁相假,知音世所稀。只应守寂寞,还掩故园扉。

    jì jì jìng hé dài ,cháo cháo kōng zì guī 。yù xún fāng cǎo qù ,xī yǔ gù rén wéi 。
    dāng lù shuí xiàng jiǎ ,zhī yīn shì suǒ xī 。zhī yīng shǒu jì mò ,hái yǎn gù yuán fēi 。

    唐诗三百首离别友情哀怨归隐
  • 作者:李颀 朝代:唐代

    秦川朝望迥,日出正东峰。远近山河净,逶迤城阙重。
    秋声万户竹,寒色五陵松。客有归欤叹,凄其霜露浓。

    qín chuān cháo wàng jiǒng ,rì chū zhèng dōng fēng 。yuǎn jìn shān hé jìng ,wēi yǐ chéng què zhòng 。
    qiū shēng wàn hù zhú ,hán sè wǔ líng sōng 。kè yǒu guī yú tàn ,qī qí shuāng lù nóng 。

    写景归隐登高
  • 作者:孟浩然 朝代:南北朝

    山寺钟鸣昼已昏,渔梁渡头争渡喧。
    人随沙岸向江村,余亦乘舟归鹿门。
    鹿门月照开烟树,忽到庞公栖隐处。
    岩扉松径长寂寥,惟有幽人自来去。

    shān sì zhōng míng zhòu yǐ hūn ,yú liáng dù tóu zhēng dù xuān 。
    rén suí shā àn xiàng jiāng cūn ,yú yì chéng zhōu guī lù mén 。
    lù mén yuè zhào kāi yān shù ,hū dào páng gōng qī yǐn chù 。
    yán fēi sōng jìng zhǎng jì liáo ,wéi yǒu yōu rén zì lái qù 。

    唐诗三百首写景归隐
  • 作者:王维 朝代:唐代

    独坐幽篁里,弹琴复长啸。 

    深林人不知,明月来相照。

    dú zuò yōu huáng lǐ ,dàn qín fù zhǎng xiào 。 

    shēn lín rén bú zhī ,míng yuè lái xiàng zhào 。

    月亮初中古诗唐诗三百首生活孤独归隐
  • 作者:王维 朝代:唐代

    斜阳照墟落,穷巷牛羊归。 野老念牧童,倚杖候荆扉。 雉雊麦苗秀,蚕眠桑叶稀。 田夫荷锄至,相见语依依。 即此羡闲逸,怅然吟式微。[1]

    xié yáng zhào xū luò ,qióng xiàng niú yáng guī 。 yě lǎo niàn mù tóng ,yǐ zhàng hòu jīng fēi 。 zhì gòu mài miáo xiù ,cán mián sāng yè xī 。 tián fū hé chú zhì ,xiàng jiàn yǔ yī yī 。 jí cǐ xiàn xián yì ,chàng rán yín shì wēi 。[1]

    唐诗三百首田园归隐
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    一丘常欲卧,三径苦无资。

    北土非吾愿,东林怀我师。

    黄金燃桂尽,壮志逐年衰。

    日夕凉风至,闻蝉但益悲。

    yī qiū cháng yù wò ,sān jìng kǔ wú zī 。

    běi tǔ fēi wú yuàn ,dōng lín huái wǒ shī 。

    huáng jīn rán guì jìn ,zhuàng zhì zhú nián shuāi 。

    rì xī liáng fēng zhì ,wén chán dàn yì bēi 。

    唐诗三百首归隐即景抒情
  • 作者:李白 朝代:唐代

    我本楚狂人,凤歌笑孔丘。[2] 手持绿玉杖,朝别黄鹤楼。 五岳寻仙不辞远,一生好入名山游。 庐山秀出南斗傍,屏风九叠云锦张, 影落明湖青黛光。 金阙前开二峰长,银河倒挂三石梁。[3] 香炉瀑布遥相望,回崖沓嶂凌苍苍。 翠影红霞映朝日,鸟飞不到吴天长。 登高壮观天地间,大江茫茫去不还。 黄云万里动风色,白波九道流雪山。 好为庐山谣,兴因庐山发。 闲窥石镜清我心,谢公行处苍苔没。 早服还丹无世情,琴心三叠道初成。 遥见仙人彩云里,手把芙蓉朝玉京。 先期汗漫九垓上,愿接卢敖游太清。

    wǒ běn chǔ kuáng rén ,fèng gē xiào kǒng qiū 。[2] shǒu chí lǜ yù zhàng ,cháo bié huáng hè lóu 。 wǔ yuè xún xiān bú cí yuǎn ,yī shēng hǎo rù míng shān yóu 。 lú shān xiù chū nán dòu bàng ,píng fēng jiǔ dié yún jǐn zhāng , yǐng luò míng hú qīng dài guāng 。 jīn què qián kāi èr fēng zhǎng ,yín hé dǎo guà sān shí liáng 。[3] xiāng lú bào bù yáo xiàng wàng ,huí yá tà zhàng líng cāng cāng 。 cuì yǐng hóng xiá yìng cháo rì ,niǎo fēi bú dào wú tiān zhǎng 。 dēng gāo zhuàng guān tiān dì jiān ,dà jiāng máng máng qù bú hái 。 huáng yún wàn lǐ dòng fēng sè ,bái bō jiǔ dào liú xuě shān 。 hǎo wéi lú shān yáo ,xìng yīn lú shān fā 。 xián kuī shí jìng qīng wǒ xīn ,xiè gōng háng chù cāng tái méi 。 zǎo fú hái dān wú shì qíng ,qín xīn sān dié dào chū chéng 。 yáo jiàn xiān rén cǎi yún lǐ ,shǒu bǎ fú róng cháo yù jīng 。 xiān qī hàn màn jiǔ gāi shàng ,yuàn jiē lú áo yóu tài qīng 。

    唐诗三百首写景山水归隐