描写松树的诗词
共收录了6首松树诗词殷忧不能寐,苦此夜难颓。
明月照积雪,朔风劲且哀。
运往无淹物,年逝觉已催。yīn yōu bú néng mèi ,kǔ cǐ yè nán tuí 。
míng yuè zhào jī xuě ,shuò fēng jìn qiě āi 。
yùn wǎng wú yān wù ,nián shì jiào yǐ cuī 。华山高幢幢,上有高高松。株株遥各各,叶叶相重重。
槐树夹道植,枝叶俱冥蒙。既无贞直干,复有罥挂虫。
何不种松树,使之摇清风。秦时已曾种,憔悴种不供。
可怜孤松意,不与槐树同。闲在高山顶,樛盘虬与龙。
屈为大厦栋,庇荫侯与公。不肯作行伍,俱在尘土中。huá shān gāo zhuàng zhuàng ,shàng yǒu gāo gāo sōng 。zhū zhū yáo gè gè ,yè yè xiàng zhòng zhòng 。
huái shù jiá dào zhí ,zhī yè jù míng méng 。jì wú zhēn zhí gàn ,fù yǒu juàn guà chóng 。
hé bú zhǒng sōng shù ,shǐ zhī yáo qīng fēng 。qín shí yǐ céng zhǒng ,qiáo cuì zhǒng bú gòng 。
kě lián gū sōng yì ,bú yǔ huái shù tóng 。xián zài gāo shān dǐng ,liáo pán qiú yǔ lóng 。
qū wéi dà shà dòng ,bì yīn hóu yǔ gōng 。bú kěn zuò háng wǔ ,jù zài chén tǔ zhōng 。亭亭山上松,瑟瑟谷中风。
风声一何盛,松枝一何劲。
冰霜正惨凄,终岁常端正。
岂不罹凝寒,松柏有本性。tíng tíng shān shàng sōng ,sè sè gǔ zhōng fēng 。
fēng shēng yī hé shèng ,sōng zhī yī hé jìn 。
bīng shuāng zhèng cǎn qī ,zhōng suì cháng duān zhèng 。
qǐ bú lí níng hán ,sōng bǎi yǒu běn xìng 。【舟中读陶诗】
陶潜酷似卧龙豪,万古浔阳松菊高。
莫信诗人竟平淡, 二分梁甫一分骚。
【zhōu zhōng dú táo shī 】
táo qián kù sì wò lóng háo ,wàn gǔ xún yáng sōng jú gāo 。
mò xìn shī rén jìng píng dàn , èr fèn liáng fǔ yī fèn sāo 。
【赠从弟】 亭亭山上松[1],瑟瑟谷中风[2] 。 风声一何盛,松枝一何劲! 冰霜正惨凄[3],终岁常端正。 岂不罹凝寒[4]?松柏有本性。
【zèng cóng dì 】 tíng tíng shān shàng sōng [1],sè sè gǔ zhōng fēng [2] 。 fēng shēng yī hé shèng ,sōng zhī yī hé jìn ! bīng shuāng zhèng cǎn qī [3],zhōng suì cháng duān zhèng 。 qǐ bú lí níng hán [4]?sōng bǎi yǒu běn xìng 。
松柏本孤直,难为桃李颜。
昭昭严子陵,垂钓沧波间。
身将客星隐,心与浮云闲。
长揖万乘君,还归富春山。
清风洒六合,邈然不可攀。
使我长叹息,冥栖岩石间。
sōng bǎi běn gū zhí ,nán wéi táo lǐ yán 。
zhāo zhāo yán zǐ líng ,chuí diào cāng bō jiān 。
shēn jiāng kè xīng yǐn ,xīn yǔ fú yún xián 。
zhǎng yī wàn chéng jun1 ,hái guī fù chūn shān 。
qīng fēng sǎ liù hé ,miǎo rán bú kě pān 。
shǐ wǒ zhǎng tàn xī ,míng qī yán shí jiān 。