欧阳修的诗词全集
共收录了207首诗词作品欧阳修简介
欧阳修诗集大全
【采桑子】 天容水色西湖好, 云物俱鲜。 鸥鹭闲眠, 应惯寻常听管弦。 风清月白偏宜夜, 一片琼田。 谁羡骖鸾, 人在舟中便是仙。
【cǎi sāng zǐ 】 tiān róng shuǐ sè xī hú hǎo , yún wù jù xiān 。 ōu lù xián mián , yīng guàn xún cháng tīng guǎn xián 。 fēng qīng yuè bái piān yí yè , yī piàn qióng tián 。 shuí xiàn cān luán , rén zài zhōu zhōng biàn shì xiān 。
【朝中措】 送刘仲原甫出守维扬 平山阑槛倚晴空, 山色有无中。 手种堂前垂柳, 别来几度春风。 文章太守, 挥毫万字, 一饮千钟。 行乐直须年少, 樽前看取衰翁。
【cháo zhōng cuò 】 sòng liú zhòng yuán fǔ chū shǒu wéi yáng píng shān lán kǎn yǐ qíng kōng , shān sè yǒu wú zhōng 。 shǒu zhǒng táng qián chuí liǔ , bié lái jǐ dù chūn fēng 。 wén zhāng tài shǒu , huī háo wàn zì , yī yǐn qiān zhōng 。 háng lè zhí xū nián shǎo , zūn qián kàn qǔ shuāi wēng 。
【蝶恋花】 六曲阑干偎碧树。 杨柳风轻, 展尽黄金缕。 谁把钿筝移玉柱。 穿帘海燕双飞去。 满恨游丝兼落絮。 红杏开时, 一霎清明雨。 浓睡觉来莺乱语。 惊残好梦无寻处。
【dié liàn huā 】 liù qǔ lán gàn wēi bì shù 。 yáng liǔ fēng qīng , zhǎn jìn huáng jīn lǚ 。 shuí bǎ diàn zhēng yí yù zhù 。 chuān lián hǎi yàn shuāng fēi qù 。 mǎn hèn yóu sī jiān luò xù 。 hóng xìng kāi shí , yī shà qīng míng yǔ 。 nóng shuì jiào lái yīng luàn yǔ 。 jīng cán hǎo mèng wú xún chù 。
【蝶恋花】 谁道闲情抛弃久?每到春来,惆怅还依旧。 日日花前常病酒,不辞镜里朱颜瘦。 河畔青芜堤上柳,为问新愁,何事年年有? 独立小桥风满袖,平林新月人归后。
【dié liàn huā 】 shuí dào xián qíng pāo qì jiǔ ?měi dào chūn lái ,chóu chàng hái yī jiù 。 rì rì huā qián cháng bìng jiǔ ,bú cí jìng lǐ zhū yán shòu 。 hé pàn qīng wú dī shàng liǔ ,wéi wèn xīn chóu ,hé shì nián nián yǒu ? dú lì xiǎo qiáo fēng mǎn xiù ,píng lín xīn yuè rén guī hòu 。
【蝶恋花】 庭院深深深几许?[1] 杨柳堆烟,[2] 帘幕无重数。 玉勒雕鞍游冶处,[3] 楼高不见章台路。[4] 雨横风狂三月暮, 门掩黄昏, 无计留春住。 泪眼问花花不语, 乱红飞过秋千去。[5]
【dié liàn huā 】 tíng yuàn shēn shēn shēn jǐ xǔ ?[1] yáng liǔ duī yān ,[2] lián mù wú zhòng shù 。 yù lè diāo ān yóu yě chù ,[3] lóu gāo bú jiàn zhāng tái lù 。[4] yǔ héng fēng kuáng sān yuè mù , mén yǎn huáng hūn , wú jì liú chūn zhù 。 lèi yǎn wèn huā huā bú yǔ , luàn hóng fēi guò qiū qiān qù 。[5]
【蝶恋花】 越女采莲秋水畔。 窄袖轻罗, 暗露双金钏。 照影摘花花似面。 芳心只共丝争乱。 鸂鶒滩头风浪晚。 露重烟轻, 不见来时伴。 隐隐歌声归棹远。 离愁引著江南岸。
【dié liàn huā 】 yuè nǚ cǎi lián qiū shuǐ pàn 。 zhǎi xiù qīng luó , àn lù shuāng jīn chuàn 。 zhào yǐng zhāi huā huā sì miàn 。 fāng xīn zhī gòng sī zhēng luàn 。 xī chì tān tóu fēng làng wǎn 。 lù zhòng yān qīng , bú jiàn lái shí bàn 。 yǐn yǐn gē shēng guī zhào yuǎn 。 lí chóu yǐn zhe jiāng nán àn 。
【丰乐亭游春】
红树青山日欲斜,长郊草色绿无涯。
游人不管春将老, 来往庭前踏落花。
【fēng lè tíng yóu chūn 】
hóng shù qīng shān rì yù xié ,zhǎng jiāo cǎo sè lǜ wú yá 。
yóu rén bú guǎn chūn jiāng lǎo , lái wǎng tíng qián tà luò huā 。
【丰乐亭游春】 绿树交加山鸟啼,[1] 晴风荡漾落花飞。[2] 鸟歌花舞太守醉,[3] 明日酒醒春已归。[4]
【fēng lè tíng yóu chūn 】 lǜ shù jiāo jiā shān niǎo tí ,[1] qíng fēng dàng yàng luò huā fēi 。[2] niǎo gē huā wǔ tài shǒu zuì ,[3] míng rì jiǔ xǐng chūn yǐ guī 。[4]
【画眉鸟】 万啭千声随意移,[1] 山花红紫树高低。 始知锁向金笼听,[2] 不及林间自在啼。
【huà méi niǎo 】 wàn zhuàn qiān shēng suí yì yí ,[1] shān huā hóng zǐ shù gāo dī 。 shǐ zhī suǒ xiàng jīn lóng tīng ,[2] bú jí lín jiān zì zài tí 。
【浣溪沙】 堤上游人逐画船, 拍堤春水四垂天。 绿杨楼外出秋千。 白发戴花君莫笑, 六幺催拍盏频传。 人生何处似樽前!
【huàn xī shā 】 dī shàng yóu rén zhú huà chuán , pāi dī chūn shuǐ sì chuí tiān 。 lǜ yáng lóu wài chū qiū qiān 。 bái fā dài huā jun1 mò xiào , liù yāo cuī pāi zhǎn pín chuán 。 rén shēng hé chù sì zūn qián !
【浣溪沙】 湖上朱桥响画轮, 溶溶春水浸春云, 碧琉璃滑净无尘。 当路游丝萦醉客, 隔花啼鸟唤行人, 日斜归去奈何春。
【huàn xī shā 】 hú shàng zhū qiáo xiǎng huà lún , róng róng chūn shuǐ jìn chūn yún , bì liú lí huá jìng wú chén 。 dāng lù yóu sī yíng zuì kè , gé huā tí niǎo huàn háng rén , rì xié guī qù nài hé chūn 。
【浪淘沙】 把酒祝东风, 且共从容, 垂杨紫陌洛城东。 总是当时携手处, 游遍芳丛。 聚散苦匆匆, 此恨无穷。 今年花胜去年红。 可惜明年花更好, 知与谁同?
【làng táo shā 】 bǎ jiǔ zhù dōng fēng , qiě gòng cóng róng , chuí yáng zǐ mò luò chéng dōng 。 zǒng shì dāng shí xié shǒu chù , yóu biàn fāng cóng 。 jù sàn kǔ cōng cōng , cǐ hèn wú qióng 。 jīn nián huā shèng qù nián hóng 。 kě xī míng nián huā gèng hǎo , zhī yǔ shuí tóng ?
【浪淘沙】 五岭麦秋残, 荔子初丹。 绛纱囊里水晶丸。 可惜天教生处远, 不近长安。 往事忆开元, 妃子偏怜。 一从魂散马嵬关, 只有红尘无驿使, 满眼骊山。
【làng táo shā 】 wǔ lǐng mài qiū cán , lì zǐ chū dān 。 jiàng shā náng lǐ shuǐ jīng wán 。 kě xī tiān jiāo shēng chù yuǎn , bú jìn zhǎng ān 。 wǎng shì yì kāi yuán , fēi zǐ piān lián 。 yī cóng hún sàn mǎ wéi guān , zhī yǒu hóng chén wú yì shǐ , mǎn yǎn lí shān 。
【明妃曲和王介甫作】 汉宫有佳人,天子初未识, 一朝随汉使,远嫁单于国。 绝色天下无,一失难再得, 虽能杀画工,于事竟何益? 耳目所及尚如此,万里安能制夷狄! 汉计诚已拙,女色难自夸。 明妃去时泪,洒向枝上花; 狂风日暮起,飘泊落谁家。 红颜胜人多薄命,莫怨春风当自嗟。
【míng fēi qǔ hé wáng jiè fǔ zuò 】 hàn gōng yǒu jiā rén ,tiān zǐ chū wèi shí , yī cháo suí hàn shǐ ,yuǎn jià dān yú guó 。 jué sè tiān xià wú ,yī shī nán zài dé , suī néng shā huà gōng ,yú shì jìng hé yì ? ěr mù suǒ jí shàng rú cǐ ,wàn lǐ ān néng zhì yí dí ! hàn jì chéng yǐ zhuō ,nǚ sè nán zì kuā 。 míng fēi qù shí lèi ,sǎ xiàng zhī shàng huā ; kuáng fēng rì mù qǐ ,piāo bó luò shuí jiā 。 hóng yán shèng rén duō báo mìng ,mò yuàn chūn fēng dāng zì jiē 。
【木兰花】 别后不知君远近,触目凄凉多少闷! 渐行渐远渐无书,水阔鱼沉何处问? 夜深风竹敲秋韵,万叶千声皆是恨。 故欹单枕梦中寻,梦又不成灯又烬。
【mù lán huā 】 bié hòu bú zhī jun1 yuǎn jìn ,chù mù qī liáng duō shǎo mèn ! jiàn háng jiàn yuǎn jiàn wú shū ,shuǐ kuò yú chén hé chù wèn ? yè shēn fēng zhú qiāo qiū yùn ,wàn yè qiān shēng jiē shì hèn 。 gù yī dān zhěn mèng zhōng xún ,mèng yòu bú chéng dēng yòu jìn 。