善哉行·伤古曲无知音原文
识曲别音兮,令姿煌煌。
绣袂捧琴兮,登君子堂。
如彼萱草兮,使我忧忘。
欲赠之以紫玉尺,白银铛。
久不见之兮,湘水茫茫。
善哉行·伤古曲无知音拼音版
yǒu měi yī rén xī ,wǎn rú qīng yáng 。shí qǔ bié yīn xī ,lìng zī huáng huáng 。xiù mèi pěng qín xī ,dēng jun1 zǐ táng 。rú bǐ xuān cǎo xī ,shǐ wǒ yōu wàng 。
yù zèng zhī yǐ zǐ yù chǐ ,bái yín chēng 。jiǔ bú jiàn zhī xī ,xiāng shuǐ máng máng 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
善哉行·伤古曲无知音翻译
暂无翻译!
善哉行·伤古曲无知音赏析
暂无赏析!
作者介绍
贯休(832-912),唐末诗僧、画家。俗姓姜,字德隐,婺州兰溪(今浙江兰溪县)人。七岁出家,后云游四方,广事干谒。乾宁初年(894),谒吴越王钱鏐,献贺诗,中有「满堂花醉三千客,一剑霜寒十四州」之句,钱鏐有称帝野心,要他把「十四州」易为「四十州」,然后方肯接见。他回答说:「州亦难添,诗亦难改。余孤云野鹤,何天不可飞!」遂拂袖而去。天复中(901-904)入蜀,谒前蜀王王建,献诗道:「一瓶一钵垂垂老,万水千山得得来」,故人称「得得和尚」,王建礼遇之,赐号禅月大师。工诗,其诗内容较广泛,有部分诗章颇能反映现实,鞭挞统治者的骄奢淫逸。工画,所作水墨罗汉像颇著名;兼工草书,时称「姜体」。有《禅月集》,辑诗二十五卷。《全唐诗》编存其诗十二卷。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/8799.html
《善哉行·伤古曲无知音》相关推荐
- 作者:贯休 朝代:唐代
【春晚书山家屋壁二首】 柴门寂寂黍饭馨,山家烟火春雨晴。 庭花蒙蒙水泠泠,小儿啼索树上莺。 水香塘黑蒲森森,鸳鸯鸂鶒如家禽。 前村后垄桑柘深,东邻西舍无相侵。 蚕娘洗茧前溪渌,牧童吹笛和衣浴。 山翁留我宿又宿,笑指西坡瓜豆熟。
【chūn wǎn shū shān jiā wū bì èr shǒu 】 chái mén jì jì shǔ fàn xīn ,shān jiā yān huǒ chūn yǔ qíng 。 tíng huā méng méng shuǐ líng líng ,xiǎo ér tí suǒ shù shàng yīng 。 shuǐ xiāng táng hēi pú sēn sēn ,yuān yāng xī chì rú jiā qín 。 qián cūn hòu lǒng sāng zhè shēn ,dōng lín xī shě wú xiàng qīn 。 cán niáng xǐ jiǎn qián xī lù ,mù tóng chuī dí hé yī yù 。 shān wēng liú wǒ xiǔ yòu xiǔ ,xiào zhǐ xī pō guā dòu shú 。
- 作者:贯休 朝代:唐代
【观立翰林真二首】 日角浮紫气,凛然尘外清。 虽称李太白,知是那里精。 御宴千钟饮,蕃书一笔成。 宜哉杜工部,不错道骑鲸。 谁氏子丹青,毫端曲有灵。 屹如山忽堕,爽似酒初醒。 天马难拢勒,仙房久闭扃。 若非如此辈,何以傲彤庭。
【guān lì hàn lín zhēn èr shǒu 】 rì jiǎo fú zǐ qì ,lǐn rán chén wài qīng 。 suī chēng lǐ tài bái ,zhī shì nà lǐ jīng 。 yù yàn qiān zhōng yǐn ,fān shū yī bǐ chéng 。 yí zāi dù gōng bù ,bú cuò dào qí jīng 。 shuí shì zǐ dān qīng ,háo duān qǔ yǒu líng 。 yì rú shān hū duò ,shuǎng sì jiǔ chū xǐng 。 tiān mǎ nán lǒng lè ,xiān fáng jiǔ bì jiōng 。 ruò fēi rú cǐ bèi ,hé yǐ ào tóng tíng 。
- 作者:贯休 朝代:唐代
有美一人兮,婉如青扬。识曲别音兮,令姿煌煌。
绣袂捧琴兮,登君子堂。如彼萱草兮,使我忧忘。
欲赠之以紫玉尺,白银铛。久不见之兮,湘水茫茫。yǒu měi yī rén xī ,wǎn rú qīng yáng 。shí qǔ bié yīn xī ,lìng zī huáng huáng 。
xiù mèi pěng qín xī ,dēng jun1 zǐ táng 。rú bǐ xuān cǎo xī ,shǐ wǒ yōu wàng 。
yù zèng zhī yǐ zǐ yù chǐ ,bái yín chēng 。jiǔ bú jiàn zhī xī ,xiāng shuǐ máng máng 。辞赋, - 作者:贯休 朝代:唐代
湘江滨,湘江滨,兰红芷白波如银,终须一去呼湘君。
问湘神,云中君,不知何以交灵均。我恐湘江之鱼兮,
死后尽为人。曾食灵均之肉兮,个个为忠臣。
又想灵均之骨兮终不曲。千年波底色如玉,
谁能入水少取得,香沐函题贡上国。贡上国,
即全胜和璞悬璃,垂棘结绿。xiāng jiāng bīn ,xiāng jiāng bīn ,lán hóng zhǐ bái bō rú yín ,zhōng xū yī qù hū xiāng jun1 。
wèn xiāng shén ,yún zhōng jun1 ,bú zhī hé yǐ jiāo líng jun1 。wǒ kǒng xiāng jiāng zhī yú xī ,
sǐ hòu jìn wéi rén 。céng shí líng jun1 zhī ròu xī ,gè gè wéi zhōng chén 。
yòu xiǎng líng jun1 zhī gǔ xī zhōng bú qǔ 。qiān nián bō dǐ sè rú yù ,
shuí néng rù shuǐ shǎo qǔ dé ,xiāng mù hán tí gòng shàng guó 。gòng shàng guó ,
jí quán shèng hé pú xuán lí ,chuí jí jié lǜ 。辞赋, - 作者:贯休 朝代:唐代
为口莫学阮嗣宗,不言是非非至公。为手须似朱云辈,
折槛英风至今在。男儿结发事君亲,须斅前贤多慷慨。
历数雍熙房与杜,魏公姚公宋开府。尽向天上仙宫闲处坐,
何不却辞上帝下下土,忍见苍生苦苦苦。wéi kǒu mò xué ruǎn sì zōng ,bú yán shì fēi fēi zhì gōng 。wéi shǒu xū sì zhū yún bèi ,
shé kǎn yīng fēng zhì jīn zài 。nán ér jié fā shì jun1 qīn ,xū xiào qián xián duō kāng kǎi 。
lì shù yōng xī fáng yǔ dù ,wèi gōng yáo gōng sòng kāi fǔ 。jìn xiàng tiān shàng xiān gōng xián chù zuò ,
hé bú què cí shàng dì xià xià tǔ ,rěn jiàn cāng shēng kǔ kǔ kǔ 。辞赋, - 作者:贯休 朝代:唐代
列鼎佩金章,泪眼看风枝。却思食藜藿,身作屠沽儿。
负米无远近,所希升斗归。为人无贵贱,莫学鸡狗肥。
斯言如不忘,别更无光辉。斯言如或忘,即安用人为。liè dǐng pèi jīn zhāng ,lèi yǎn kàn fēng zhī 。què sī shí lí huò ,shēn zuò tú gū ér 。
fù mǐ wú yuǎn jìn ,suǒ xī shēng dòu guī 。wéi rén wú guì jiàn ,mò xué jī gǒu féi 。
sī yán rú bú wàng ,bié gèng wú guāng huī 。sī yán rú huò wàng ,jí ān yòng rén wéi 。辞赋, - 作者:贯休 朝代:唐代
父不父,兄不兄。上留田,蝥贼生。徒陟冈,泪峥嵘。
我欲使诸凡鸟雀,尽变为鶺鴒.我欲使诸凡草木,
尽变为田荆。邻人歌,邻人歌。古风清,清风生。fù bú fù ,xiōng bú xiōng 。shàng liú tián ,móu zéi shēng 。tú zhì gāng ,lèi zhēng róng 。
wǒ yù shǐ zhū fán niǎo què ,jìn biàn wéi jí líng .wǒ yù shǐ zhū fán cǎo mù ,
jìn biàn wéi tián jīng 。lín rén gē ,lín rén gē 。gǔ fēng qīng ,qīng fēng shēng 。辞赋, - 作者:贯休 朝代:唐代
秦之无道兮四海枯,筑长城兮遮北胡。筑人筑土一万里,
杞梁贞妇啼呜呜。上无父兮中无夫,下无子兮孤复孤。
一号城崩塞色苦,再号杞梁骨出土。疲魂饥魄相逐归,
陌上少年莫相非。qín zhī wú dào xī sì hǎi kū ,zhù zhǎng chéng xī zhē běi hú 。zhù rén zhù tǔ yī wàn lǐ ,
qǐ liáng zhēn fù tí wū wū 。shàng wú fù xī zhōng wú fū ,xià wú zǐ xī gū fù gū 。
yī hào chéng bēng sāi sè kǔ ,zài hào qǐ liáng gǔ chū tǔ 。pí hún jī pò xiàng zhú guī ,
mò shàng shǎo nián mò xiàng fēi 。辞赋, - 作者:贯休 朝代:唐代
兔不迟,乌更急,但恐穆王八骏,著鞭不及。所以蒿里,
坟出蕺蕺。气凌云天,龙腾凤集。尽为风消土吃,
狐掇蚁拾。黄金不啼玉不泣,白杨骚屑,乱风愁月。
折碑石人,莽秽榛没。牛羊窸窣,时见牧童儿,弄枯骨。tù bú chí ,wū gèng jí ,dàn kǒng mù wáng bā jun4 ,zhe biān bú jí 。suǒ yǐ hāo lǐ ,
fén chū jí jí 。qì líng yún tiān ,lóng téng fèng jí 。jìn wéi fēng xiāo tǔ chī ,
hú duō yǐ shí 。huáng jīn bú tí yù bú qì ,bái yáng sāo xiè ,luàn fēng chóu yuè 。
shé bēi shí rén ,mǎng huì zhēn méi 。niú yáng xī sū ,shí jiàn mù tóng ér ,nòng kū gǔ 。辞赋, - 作者:贯休 朝代:唐代
茫茫凶荒,迥如天设。驻马四顾,气候迂结。秋空峥嵘,
黄日将没。多少行人,白日见物。莫道路高低,尽是战骨。
莫见地赤碧,尽是征血。昔人昔人既能忠尽于力,
身糜戈戟,脂其风,膏其域。今人何不绳其塍,植其食。
而使空旷年年,常贮愁烟。使我至此,不能无言。máng máng xiōng huāng ,jiǒng rú tiān shè 。zhù mǎ sì gù ,qì hòu yū jié 。qiū kōng zhēng róng ,
huáng rì jiāng méi 。duō shǎo háng rén ,bái rì jiàn wù 。mò dào lù gāo dī ,jìn shì zhàn gǔ 。
mò jiàn dì chì bì ,jìn shì zhēng xuè 。xī rén xī rén jì néng zhōng jìn yú lì ,
shēn mí gē jǐ ,zhī qí fēng ,gāo qí yù 。jīn rén hé bú shéng qí chéng ,zhí qí shí 。
ér shǐ kōng kuàng nián nián ,cháng zhù chóu yān 。shǐ wǒ zhì cǐ ,bú néng wú yán 。辞赋, - 作者:贯休 朝代:唐代
万里桑干傍,茫茫古蕃壤。将军貌憔悴,抚剑悲年长。
胡兵尚陵逼,久住亦非强。邯郸少年辈,个个有伎俩。
拖枪半夜去,雪片大如掌。
碛中有阴兵,战马时惊蹶。轻猛李陵心,摧残苏武节。
黄金锁子甲,风吹色如铁。十载不封侯,茫茫向谁说。wàn lǐ sāng gàn bàng ,máng máng gǔ fān rǎng 。jiāng jun1 mào qiáo cuì ,fǔ jiàn bēi nián zhǎng 。
hú bīng shàng líng bī ,jiǔ zhù yì fēi qiáng 。hán dān shǎo nián bèi ,gè gè yǒu jì liǎng 。
tuō qiāng bàn yè qù ,xuě piàn dà rú zhǎng 。
qì zhōng yǒu yīn bīng ,zhàn mǎ shí jīng juě 。qīng měng lǐ líng xīn ,cuī cán sū wǔ jiē 。
huáng jīn suǒ zǐ jiǎ ,fēng chuī sè rú tiě 。shí zǎi bú fēng hóu ,máng máng xiàng shuí shuō 。辞赋, - 作者:贯休 朝代:唐代
猎师纷纷走榛莽,女亦相随把弓矢。南北东西尽杀心,
断烧残云在围里。鹘拂荒田兔成血,竿打黄茅雉惊起。
伤嗟个辈亦是人,一生将此关身己。我闻天地之大德曰生,
又闻万事皆天意,何遣此人又如此。犹更愿天公一丈雪,
深山麋鹿尽冻死。liè shī fēn fēn zǒu zhēn mǎng ,nǚ yì xiàng suí bǎ gōng shǐ 。nán běi dōng xī jìn shā xīn ,
duàn shāo cán yún zài wéi lǐ 。gǔ fú huāng tián tù chéng xuè ,gān dǎ huáng máo zhì jīng qǐ 。
shāng jiē gè bèi yì shì rén ,yī shēng jiāng cǐ guān shēn jǐ 。wǒ wén tiān dì zhī dà dé yuē shēng ,
yòu wén wàn shì jiē tiān yì ,hé qiǎn cǐ rén yòu rú cǐ 。yóu gèng yuàn tiān gōng yī zhàng xuě ,
shēn shān mí lù jìn dòng sǐ 。辞赋, - 作者:贯休 朝代:唐代
梦到海中山,入个白银宅。逢见一道士,称是李八伯。
三四仙女儿,身著瑟瑟衣。手把明月珠,打落金色梨。
车渠地无尘,行至瑶池滨。森森椿树下,白龙来嗅人。
宫殿峥嵘笼紫气,金渠玉砂五色水。
守阍仙婢相倚睡,偷摘蟠桃几倒地。mèng dào hǎi zhōng shān, rù gè bái yín zhái. br féng jiàn yī dào shì, chēng shì lǐ bā bó. br br sān sì xiān nǚ ér, shēn zhuó sè sè yī. br shǒu bà míng yuè zhū, dǎ luò jīn sè lí. br br chē qú dì wú chén, xíng zhì yáo chí bīn. br sēn sēn chūn shù xià, bái lóng lái xiù rén. br br gōng diàn zhēng róng lóng zǐ qì, jīn qú yù shā wǔ sè shuǐ. br br shǒu hūn xiān bì xiāng yǐ shuì, tōu zhāi pán táo jǐ dǎo dì. br
辞赋, - 作者:贯休 朝代:唐代
田家老翁无可作,昼甑蒸梨香漠漠。只向阶前曝背眠,
赤桑大叶时时落。古df侵门桃竹密,仓囤峨峨欲遮日。
自云孙子解耕耘,四五年来腹多实。我闻此语心自悲,
世上悠悠岂得知,稼而不穑徒尔为。tián jiā lǎo wēng wú kě zuò ,zhòu zèng zhēng lí xiāng mò mò 。zhī xiàng jiē qián pù bèi mián ,
chì sāng dà yè shí shí luò 。gǔ dfqīn mén táo zhú mì ,cāng dùn é é yù zhē rì 。
zì yún sūn zǐ jiě gēng yún ,sì wǔ nián lái fù duō shí 。wǒ wén cǐ yǔ xīn zì bēi ,
shì shàng yōu yōu qǐ dé zhī ,jià ér bú sè tú ěr wéi 。辞赋, - 作者:贯休 朝代:唐代
绣林锦野,春态相压。谁家少年,马蹄蹋蹋。
斗鸡走狗夜不归,一掷赌却如花妾。谁云不颠不狂,
其名不彰,悲夫!
木落萧萧,虫鸣唧唧。不觉朱蔫脸红,霜劫鬓漆。
世途多事,泣向秋日。方今少壮不努力,老大徒伤悲,
如何?xiù lín jǐn yě, chūn tài xiāng yā. br shuí jiā shào nián, mǎ tí tà tà. br br dòu jī zǒu gǒu yè bù guī, yī zhì dǔ què rú huā qiè. br shuí yún bù diān bù kuáng, br qí míng bù zhāng, bēi fū! br mù luò xiāo xiāo, chóng míng jī jī. br bù jué zhū niān liǎn hóng, shuāng jié bìn qī. br br shì tú duō shì, qì xiàng qiū rì. br fāng jīn shào zhuàng bù nǔ lì, lǎo dà tú shāng bēi, br rú hé?
辞赋,