1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

陈子昂的诗词全集

共收录了108首诗词作品

陈子昂简介

陈子昂(661─702),字伯玉,梓州射洪(今四川射洪西北)人。年少时就富于浪漫的豪侠性格。武则天光宅元年(684)举进士,因上《大周受命颂》受武则天赏识,拜麟台正字,后迁右拾遗。陈子昂敢于针砭时弊,不避权贵。万岁通天元年(696)随从武攸宜征伐契丹。后因痛感自己的政治抱负和许多进步主张不能实现,便于圣历初(698)辞官返乡。武三思县令段简诬陷他,因此入狱,后忧愤而死。终年仅四十二岁。陈子昂为初唐后期才智志向过人的诗人,在诗歌的理论与创作上都表现出大胆的创新精神。他于诗标举汉魏风骨,强调风雅比兴,反对形式主义的齐梁诗风。他是倡导唐代诗歌革新的先驱,对唐诗发展影响很大。他的散文取法古代,摒弃浮艳之风,反对骈文,独具清峻的风格。著有《陈伯玉集》。
展开查看所有  

陈子昂诗集大全

  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    【登幽州台歌】 

    前不见古人,后不见来者。

    念天地之悠悠,独怆然而涕下。

    【dēng yōu zhōu tái gē 】 

    qián bú jiàn gǔ rén ,hòu bú jiàn lái zhě 。

    niàn tiān dì zhī yōu yōu ,dú chuàng rán ér tì xià 。

    初中古诗,唐诗三百首,伤怀,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    【春夜别友人】 银烛吐清烟,金尊对绮筵。 离堂思琴瑟,别路绕山川。 明月悬高树,长河没晓天。 悠悠洛阳去,此会在何年。

    【chūn yè bié yǒu rén 】 yín zhú tǔ qīng yān ,jīn zūn duì qǐ yàn 。 lí táng sī qín sè ,bié lù rào shān chuān 。 míng yuè xuán gāo shù ,zhǎng hé méi xiǎo tiān 。 yōu yōu luò yáng qù ,cǐ huì zài hé nián 。

  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    【感遇】 苍苍丁零塞,今古缅荒途。 亭堠何催兀,暴骨无全躯。 黄沙漠南起,白日隐西隅。 汉甲三十万,曾以事匈奴。 但见沙场死,谁怜塞上孤。

    【gǎn yù 】 cāng cāng dīng líng sāi ,jīn gǔ miǎn huāng tú 。 tíng hòu hé cuī wū ,bào gǔ wú quán qū 。 huáng shā mò nán qǐ ,bái rì yǐn xī yú 。 hàn jiǎ sān shí wàn ,céng yǐ shì xiōng nú 。 dàn jiàn shā chǎng sǐ ,shuí lián sāi shàng gū 。

  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    【感遇】 翡翠巢南海,雄雌珠树林。[1] 何知美人意,骄爱比黄金? 杀身炎洲里,委羽玉堂阴, 旖旎光首饰,葳蕤烂锦衾。[2] 岂不在遐远?虞罗忽见寻。 多材信为累,叹息此珍禽。

    【gǎn yù 】 fěi cuì cháo nán hǎi ,xióng cí zhū shù lín 。[1] hé zhī měi rén yì ,jiāo ài bǐ huáng jīn ? shā shēn yán zhōu lǐ ,wěi yǔ yù táng yīn , yǐ nǐ guāng shǒu shì ,wēi ruí làn jǐn qīn 。[2] qǐ bú zài xiá yuǎn ?yú luó hū jiàn xún 。 duō cái xìn wéi lèi ,tàn xī cǐ zhēn qín 。

  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    【感遇】 兰若生春夏,芊蔚何青青! 幽独空林色,朱蕤冒紫茎。 迟迟白日晚,袅袅秋风生。 岁华尽摇落,芳意竟何成?

    【gǎn yù 】 lán ruò shēng chūn xià ,qiān wèi hé qīng qīng ! yōu dú kōng lín sè ,zhū ruí mào zǐ jīng 。 chí chí bái rì wǎn ,niǎo niǎo qiū fēng shēng 。 suì huá jìn yáo luò ,fāng yì jìng hé chéng ?

  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    【感遇】 乐羊为魏将,食子殉军功。 骨肉且相薄,他人安得忠? 吾闻中山相,乃属放麑翁。 孤兽犹不忍,况以奉君终。

    【gǎn yù 】 lè yáng wéi wèi jiāng ,shí zǐ xùn jun1 gōng 。 gǔ ròu qiě xiàng báo ,tā rén ān dé zhōng ? wú wén zhōng shān xiàng ,nǎi shǔ fàng ní wēng 。 gū shòu yóu bú rěn ,kuàng yǐ fèng jun1 zhōng 。

  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    【送魏大从军】 匈奴犹未灭,魏绦复从戎。 帐别三河道,言追六郡雄。 雁山横代北,狐塞接云中。 勿使燕然上,惟留汉将功。

    【sòng wèi dà cóng jun1 】 xiōng nú yóu wèi miè ,wèi tāo fù cóng róng 。 zhàng bié sān hé dào ,yán zhuī liù jun4 xióng 。 yàn shān héng dài běi ,hú sāi jiē yún zhōng 。 wù shǐ yàn rán shàng ,wéi liú hàn jiāng gōng 。

  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    【晚次乐乡县】 故乡杏无际,日暮且孤征。 川原迷旧国,道路入边城。 野戍荒烟断,深山古木平。 如何此时恨,噭噭夜猿鸣。

    【wǎn cì lè xiāng xiàn 】 gù xiāng xìng wú jì ,rì mù qiě gū zhēng 。 chuān yuán mí jiù guó ,dào lù rù biān chéng 。 yě shù huāng yān duàn ,shēn shān gǔ mù píng 。 rú hé cǐ shí hèn ,jiào jiào yè yuán míng 。

  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    【燕昭王】 南登碣石馆,遥望黄金台。 丘陵尽乔木,昭王安在哉? 霸图今已矣,驱马复归来。

    【yàn zhāo wáng 】 nán dēng jié shí guǎn ,yáo wàng huáng jīn tái 。 qiū líng jìn qiáo mù ,zhāo wáng ān zài zāi ? bà tú jīn yǐ yǐ ,qū mǎ fù guī lái 。

  • 作者:陈子昂 朝代:南北朝

    前不见古人,后不见来者。
    念天地之悠悠,独怆然而涕下。

    qián bú jiàn gǔ rén ,hòu bú jiàn lái zhě 。
    niàn tiān dì zhī yōu yōu ,dú chuàng rán ér tì xià 。

    唐诗三百首,初中古诗,伤怀,
  • 作者:陈子昂 朝代:南北朝

    银烛吐青烟,金樽对绮筵。
    离堂思琴瑟,别路绕山川。
    明月隐高树,长河没晓天。
    悠悠洛阳道,此会在何年。

    yín zhú tǔ qīng yān ,jīn zūn duì qǐ yàn 。
    lí táng sī qín sè ,bié lù rào shān chuān 。
    míng yuè yǐn gāo shù ,zhǎng hé méi xiǎo tiān 。
    yōu yōu luò yáng dào ,cǐ huì zài hé nián 。

    离别,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    古壁仙人画,丹青尚有文。独舞纷如雪,孤飞暧似云。
    自矜彩色重,宁忆故池群。江海联翩翼,长鸣谁复闻。

    gǔ bì xiān rén huà ,dān qīng shàng yǒu wén 。dú wǔ fēn rú xuě ,gū fēi ài sì yún 。
    zì jīn cǎi sè zhòng ,níng yì gù chí qún 。jiāng hǎi lián piān yì ,zhǎng míng shuí fù wén 。

    咏物,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    吾观龙变化,乃知至阳精。
    石林何冥密,幽洞无留行。
    古之得仙道,信与元化并。
    玄感非象识,谁能测沈冥?
    世人拘目见,酣酒笑丹经。
    昆仑有瑶树,安得采其英?

    wú guān lóng biàn huà ,nǎi zhī zhì yáng jīng 。
    shí lín hé míng mì ,yōu dòng wú liú háng 。
    gǔ zhī dé xiān dào ,xìn yǔ yuán huà bìng 。
    xuán gǎn fēi xiàng shí ,shuí néng cè shěn míng ?
    shì rén jū mù jiàn ,hān jiǔ xiào dān jīng 。
    kūn lún yǒu yáo shù ,ān dé cǎi qí yīng ?

    唐诗三百首,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    圣人不利己,忧济在元元。
    黄屋非尧意,瑶台安可论?
    吾闻西方化,清净道弥敦。
    奈何穷金玉,雕刻以为尊?
    云构山林尽,瑶图珠翠烦。
    鬼工尚未可,人力安能存?
    夸愚适增累,矜智道逾昏。

    shèng rén bú lì jǐ ,yōu jì zài yuán yuán 。
    huáng wū fēi yáo yì ,yáo tái ān kě lùn ?
    wú wén xī fāng huà ,qīng jìng dào mí dūn 。
    nài hé qióng jīn yù ,diāo kè yǐ wéi zūn ?
    yún gòu shān lín jìn ,yáo tú zhū cuì fán 。
    guǐ gōng shàng wèi kě ,rén lì ān néng cún ?
    kuā yú shì zēng lèi ,jīn zhì dào yú hūn 。

    咏史怀古,讽刺,议论,伤今追昔,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    南登碣石馆,遥望黄金台。
    丘陵尽乔木,昭王安在哉?
    霸图今已矣,驱马复归来。

    nán dēng jié shí guǎn ,yáo wàng huáng jīn tái 。
    qiū líng jìn qiáo mù ,zhāo wáng ān zài zāi ?
    bà tú jīn yǐ yǐ ,qū mǎ fù guī lái 。

    怀古,