清明(无花无酒过清明)原文
昨日邻家乞新火,晓窗分与读书灯。
清明(无花无酒过清明)拼音版
wú huā wú jiǔ guò qīng míng ,xìng wèi xiāo rán sì yě sēng 。zuó rì lín jiā qǐ xīn huǒ ,xiǎo chuāng fèn yǔ dú shū dēng 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
清明译文及注释
译文 我是在无花可观赏,无酒可饮的情况下过这个清明节的,这样寂寞清苦的生活,就像荒山野庙的和尚,一切对于我来说都显得很萧条寂寞,昨天从邻家讨来新燃的火种,在清明节的一大早,就在窗前点灯,坐下来潜心读书。
注释兴味:兴趣、趣味。 萧然:清净冷落。 新火:唐宋习俗,清明前一日禁火寒食,到清明节再起火,称为“新火”。
清明(无花无酒过清明)赏析
暂无赏析!
作者介绍
王禹偁(954-1001)字元之,巨野(今属山东)人。晚贬知黄州,世称王黄州。太宗太平兴国八年(983)登进士第,授成武主簿,迁大理评事,移知长洲。端拱初,擢右拾遗,直史馆。后拜左司谏、知制诰。淳化二年(991),贬商州团练副使。至道元年(995),任翰林学士,坐讪谤,以工部郎中出知滁州,改知扬州。真宗即位,复知制诰,上书提出「谨边防」,「减冗兵,并冗吏」等事。与修《太祖实录》,以直书史事,再贬出京,知黄州,徙蕲州。咸平四年卒,年四十八。《宋史》与《东都事略》有传。禹偁性刚直,遇事敢言,以直躬行道为己任,曾三次遭贬黜。著有《小畜集》。苏轼所撰《王元之画像赞并序》,称他「以雄文直道独立当世」,耿然如秋霜夏日,不可狎玩」,反对宋初浮靡文风,提倡平易朴素,其诗文清丽可爱,颇受后人推重。
王禹偁是宋初作家中成就较高者,他在诗、文两方面的创作都较为突出,促进了宋初诗风、文风的变革。宋初诗派林立,但主要是“白体”、“西昆体”、“晚唐体”三家。王禹偁属“白体”。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/8531.html
《清明(无花无酒过清明)》相关推荐
- 作者:王禹偁 朝代:宋代
【村行】 马穿山径菊初黄,信马悠悠野兴长。[1] 万壑有声含晚籁,[2]数峰无语立斜阳。 棠梨叶落胭脂色,[3]荞麦花开白雪香。 何事吟余忽惆怅,[4]村桥原树似吾乡。
【cūn háng 】 mǎ chuān shān jìng jú chū huáng ,xìn mǎ yōu yōu yě xìng zhǎng 。[1] wàn hè yǒu shēng hán wǎn lài ,[2]shù fēng wú yǔ lì xié yáng 。 táng lí yè luò yān zhī sè ,[3]qiáo mài huā kāi bái xuě xiāng 。 hé shì yín yú hū chóu chàng ,[4]cūn qiáo yuán shù sì wú xiāng 。
- 作者:王禹偁 朝代:宋代
【点绛唇】 感兴 雨恨云愁,江南依旧称佳丽。 水村渔市,一缕孤烟细。 天际征鸿,遥认行如缀。 平生事,此时凝睇,谁会凭栏意。
【diǎn jiàng chún 】 gǎn xìng yǔ hèn yún chóu ,jiāng nán yī jiù chēng jiā lì 。 shuǐ cūn yú shì ,yī lǚ gū yān xì 。 tiān jì zhēng hóng ,yáo rèn háng rú zhuì 。 píng shēng shì ,cǐ shí níng dì ,shuí huì píng lán yì 。
- 作者:王禹偁 朝代:宋代
【寒食】 今年寒食在商山,山里风光亦可怜: 稚子就花拈蛱蝶,人家依树系秋千。 郊原晓绿初经雨,巷陌春阴乍禁烟。 副使官闲莫惆怅,酒钱犹有撰碑钱。
【hán shí 】 jīn nián hán shí zài shāng shān ,shān lǐ fēng guāng yì kě lián : zhì zǐ jiù huā niān jiá dié ,rén jiā yī shù xì qiū qiān 。 jiāo yuán xiǎo lǜ chū jīng yǔ ,xiàng mò chūn yīn zhà jìn yān 。 fù shǐ guān xián mò chóu chàng ,jiǔ qián yóu yǒu zhuàn bēi qián 。
- 作者:王禹偁 朝代:宋代
【畲田调】 北山种了种南山, 相助力耕岂有偏? 愿得人间皆似我, 也应四海少荒田。
【shē tián diào 】 běi shān zhǒng le zhǒng nán shān , xiàng zhù lì gēng qǐ yǒu piān ? yuàn dé rén jiān jiē sì wǒ , yě yīng sì hǎi shǎo huāng tián 。
- 作者:王禹偁 朝代:清代
马穿山径菊初黄,信马悠悠野兴长。
万壑有声含晚籁,数峰无语立斜阳。
棠梨叶落胭脂色,荞麦花开白雪香。
何事吟余忽惆怅,村桥原树似吾乡。mǎ chuān shān jìng jú chū huáng ,xìn mǎ yōu yōu yě xìng zhǎng 。
wàn hè yǒu shēng hán wǎn lài ,shù fēng wú yǔ lì xié yáng 。
táng lí yè luò yān zhī sè ,qiáo mài huā kāi bái xuě xiāng 。
hé shì yín yú hū chóu chàng ,cūn qiáo yuán shù sì wú xiāng 。古诗三百首, - 作者:王禹偁 朝代:清代
雨恨云愁,江南依旧称佳丽。水村渔市。一缕孤烟细。
天际征鸿,遥认行如缀。平生事。此时凝睇。谁会凭栏意。(栏 通:阑)yǔ hèn yún chóu ,jiāng nán yī jiù chēng jiā lì 。shuǐ cūn yú shì 。yī lǚ gū yān xì 。
tiān jì zhēng hóng ,yáo rèn háng rú zhuì 。píng shēng shì 。cǐ shí níng dì 。shuí huì píng lán yì 。(lán tōng :lán )宋词三百首,宋词精选,婉约, - 作者:王禹偁 朝代:唐代
天道不言,而品物亨、岁功成者,何谓也?四时之吏,五行之佐,宣其气矣。圣人不言而百姓亲、万邦宁者,何谓也?三公论道,六卿分职,张其教矣。是知君逸于上,臣劳于下,法乎天也。古之善相天下者,自皋、夔至房、魏,可数也,是不独有其德,亦皆务于勤耳,况夙兴夜寐,以事一人。卿大夫犹然,况宰相乎!朝廷自国初因旧制,设宰臣待漏院于丹凤门之右,示勤政也。至若北阙向曙,东方未明,相君启行,煌煌火城;相君至止,哕哕銮声。金门未辟,玉漏犹滴,彻盖下车,于焉以息。待漏之际,相君其有思乎?
其或兆民未安,思所泰之;四夷未附,思所来之。兵革未息,何以弭之;田畴多芜,何以辟之。贤人在野,我将进之;佞臣立朝,我将斥之。六气不和,灾眚荐至,愿避位以禳之;五刑未措,欺诈日生,请修德以厘之。忧心忡忡,待旦而入,九门既启,四聪甚迩。相君言焉,时君纳焉。皇风于是乎清夷,苍生以之而富庶。若然,总百官、食万钱,非幸也,宜也。
其或私仇未复,思所逐之;旧恩未报,思所荣之。子女玉帛,何以致之;车马器玩,何以取之。奸人附势,我将陟之;直士抗言,我将黜之。三时告灾,上有忧也,构巧词以悦之;群吏弄法,君闻怨言,进谄容以媚之。私心慆慆,假寐而坐,九门既开,重瞳屡回。相君言焉,时君惑焉。政柄于是乎隳哉,帝位以之而危矣。若然,则下死狱、投远方,非不幸也,亦宜也。
是知一国之政,万人之命,悬于宰相,可不慎欤?复有无毁无誉,旅进旅退,窃位而苟禄,备员而全身者,亦无所取焉。
棘寺小吏王某为文,请志院壁,用规于执政者。tiān dào bú yán ,ér pǐn wù hēng 、suì gōng chéng zhě ,hé wèi yě ?sì shí zhī lì ,wǔ háng zhī zuǒ ,xuān qí qì yǐ 。shèng rén bú yán ér bǎi xìng qīn 、wàn bāng níng zhě ,hé wèi yě ?sān gōng lùn dào ,liù qīng fèn zhí ,zhāng qí jiāo yǐ 。shì zhī jun1 yì yú shàng ,chén láo yú xià ,fǎ hū tiān yě 。gǔ zhī shàn xiàng tiān xià zhě ,zì gāo 、kuí zhì fáng 、wèi ,kě shù yě ,shì bú dú yǒu qí dé ,yì jiē wù yú qín ěr ,kuàng sù xìng yè mèi ,yǐ shì yī rén 。qīng dà fū yóu rán ,kuàng zǎi xiàng hū !cháo tíng zì guó chū yīn jiù zhì ,shè zǎi chén dài lòu yuàn yú dān fèng mén zhī yòu ,shì qín zhèng yě 。zhì ruò běi què xiàng shǔ ,dōng fāng wèi míng ,xiàng jun1 qǐ háng ,huáng huáng huǒ chéng ;xiàng jun1 zhì zhǐ ,yue yue luán shēng 。jīn mén wèi pì ,yù lòu yóu dī ,chè gài xià chē ,yú yān yǐ xī 。dài lòu zhī jì ,xiàng jun1 qí yǒu sī hū ?
qí huò zhào mín wèi ān ,sī suǒ tài zhī ;sì yí wèi fù ,sī suǒ lái zhī 。bīng gé wèi xī ,hé yǐ mǐ zhī ;tián chóu duō wú ,hé yǐ pì zhī 。xián rén zài yě ,wǒ jiāng jìn zhī ;nìng chén lì cháo ,wǒ jiāng chì zhī 。liù qì bú hé ,zāi shěng jiàn zhì ,yuàn bì wèi yǐ ráng zhī ;wǔ xíng wèi cuò ,qī zhà rì shēng ,qǐng xiū dé yǐ lí zhī 。yōu xīn chōng chōng ,dài dàn ér rù ,jiǔ mén jì qǐ ,sì cōng shèn ěr 。xiàng jun1 yán yān ,shí jun1 nà yān 。huáng fēng yú shì hū qīng yí ,cāng shēng yǐ zhī ér fù shù 。ruò rán ,zǒng bǎi guān 、shí wàn qián ,fēi xìng yě ,yí yě 。
qí huò sī chóu wèi fù ,sī suǒ zhú zhī ;jiù ēn wèi bào ,sī suǒ róng zhī 。zǐ nǚ yù bó ,hé yǐ zhì zhī ;chē mǎ qì wán ,hé yǐ qǔ zhī 。jiān rén fù shì ,wǒ jiāng zhì zhī ;zhí shì kàng yán ,wǒ jiāng chù zhī 。sān shí gào zāi ,shàng yǒu yōu yě ,gòu qiǎo cí yǐ yuè zhī ;qún lì nòng fǎ ,jun1 wén yuàn yán ,jìn chǎn róng yǐ mèi zhī 。sī xīn tāo tāo ,jiǎ mèi ér zuò ,jiǔ mén jì kāi ,zhòng tóng lǚ huí 。xiàng jun1 yán yān ,shí jun1 huò yān 。zhèng bǐng yú shì hū huī zāi ,dì wèi yǐ zhī ér wēi yǐ 。ruò rán ,zé xià sǐ yù 、tóu yuǎn fāng ,fēi bú xìng yě ,yì yí yě 。
shì zhī yī guó zhī zhèng ,wàn rén zhī mìng ,xuán yú zǎi xiàng ,kě bú shèn yú ?fù yǒu wú huǐ wú yù ,lǚ jìn lǚ tuì ,qiè wèi ér gǒu lù ,bèi yuán ér quán shēn zhě ,yì wú suǒ qǔ yān 。
jí sì xiǎo lì wáng mǒu wéi wén ,qǐng zhì yuàn bì ,yòng guī yú zhí zhèng zhě 。古文观止, - 作者:王禹偁 朝代:宋代
黄冈之地多竹,大者如椽。竹工破之,刳去其节,用代陶瓦。比屋皆然,以其价廉而工省也。
子城西北隅,雉堞圮毁,蓁莽荒秽,因作小楼二间,与月波楼通。远吞山光,平挹江濑,幽阒辽夐,不可具状。夏宜急雨,有瀑布声;冬宜密雪,有碎玉声。宜鼓琴,琴调虚畅;宜咏诗,诗韵清绝;宜围棋,子声丁丁然;宜投壶,矢声铮铮然;皆竹楼之所助也。
公退之暇,被鹤氅衣,戴华阳巾,手执《周易》一卷,焚香默坐,消遣世虑。江山之外,第见风帆沙鸟,烟云竹树而已。待其酒力醒,茶烟歇,送夕阳,迎素月,亦谪居之胜概也。彼齐云、落星,高则高矣;井干、丽谯,华则华矣;止于贮妓女,藏歌舞,非骚人之事,吾所不取。
吾闻竹工云:“竹之为瓦,仅十稔;若重覆之,得二十稔。”噫!吾以至道乙未岁,自翰林出滁上,丙申,移广陵;丁酉又入西掖;戊戌岁除日岁除日,新旧岁之交,即除夕。,有齐安之命;己亥闰三月到郡。四年之间,奔走不暇;未知明年又在何处,岂惧竹楼之易朽乎!幸后之人与我同志,嗣而葺之,庶斯楼之不朽也!
咸平二年八月十五日记。huáng gāng zhī dì duō zhú ,dà zhě rú chuán 。zhú gōng pò zhī ,kū qù qí jiē ,yòng dài táo wǎ 。bǐ wū jiē rán ,yǐ qí jià lián ér gōng shěng yě 。
zǐ chéng xī běi yú ,zhì dié pǐ huǐ ,zhēn mǎng huāng huì ,yīn zuò xiǎo lóu èr jiān ,yǔ yuè bō lóu tōng 。yuǎn tūn shān guāng ,píng yì jiāng lài ,yōu qù liáo xuàn ,bú kě jù zhuàng 。xià yí jí yǔ ,yǒu bào bù shēng ;dōng yí mì xuě ,yǒu suì yù shēng 。yí gǔ qín ,qín diào xū chàng ;yí yǒng shī ,shī yùn qīng jué ;yí wéi qí ,zǐ shēng dīng dīng rán ;yí tóu hú ,shǐ shēng zhēng zhēng rán ;jiē zhú lóu zhī suǒ zhù yě 。
gōng tuì zhī xiá ,bèi hè chǎng yī ,dài huá yáng jīn ,shǒu zhí 《zhōu yì 》yī juàn ,fén xiāng mò zuò ,xiāo qiǎn shì lǜ 。jiāng shān zhī wài ,dì jiàn fēng fān shā niǎo ,yān yún zhú shù ér yǐ 。dài qí jiǔ lì xǐng ,chá yān xiē ,sòng xī yáng ,yíng sù yuè ,yì zhé jū zhī shèng gài yě 。bǐ qí yún 、luò xīng ,gāo zé gāo yǐ ;jǐng gàn 、lì qiáo ,huá zé huá yǐ ;zhǐ yú zhù jì nǚ ,cáng gē wǔ ,fēi sāo rén zhī shì ,wú suǒ bú qǔ 。
wú wén zhú gōng yún :“zhú zhī wéi wǎ ,jǐn shí rěn ;ruò zhòng fù zhī ,dé èr shí rěn 。”yī !wú yǐ zhì dào yǐ wèi suì ,zì hàn lín chū chú shàng ,bǐng shēn ,yí guǎng líng ;dīng yǒu yòu rù xī yè ;wù xū suì chú rì suì chú rì ,xīn jiù suì zhī jiāo ,jí chú xī 。,yǒu qí ān zhī mìng ;jǐ hài rùn sān yuè dào jun4 。sì nián zhī jiān ,bēn zǒu bú xiá ;wèi zhī míng nián yòu zài hé chù ,qǐ jù zhú lóu zhī yì xiǔ hū !xìng hòu zhī rén yǔ wǒ tóng zhì ,sì ér qì zhī ,shù sī lóu zhī bú xiǔ yě !
xián píng èr nián bā yuè shí wǔ rì jì 。古文观止, - 作者:王禹偁 朝代:宋代
两株桃杏映篱斜,妆点商州副使家。
何事春风容不得?和莺吹折数枝花。liǎng zhū táo xìng yìng lí xié ,zhuāng diǎn shāng zhōu fù shǐ jiā 。
hé shì chūn fēng róng bú dé ?hé yīng chuī shé shù zhī huā 。古诗三百首,咏物,生活, - 作者:王禹偁 朝代:宋代
一郡官闲唯副使,一年冷节是清明。
春来春去何时尽,闲恨闲愁触处生。
漆燕黄鹂夸舌健,柳花榆荚斗身轻。
脱衣换得商山酒,笑把离骚独自倾。yī jun4 guān xián wéi fù shǐ ,yī nián lěng jiē shì qīng míng 。
chūn lái chūn qù hé shí jìn ,xián hèn xián chóu chù chù shēng 。
qī yàn huáng lí kuā shé jiàn ,liǔ huā yú jiá dòu shēn qīng 。
tuō yī huàn dé shāng shān jiǔ ,xiào bǎ lí sāo dú zì qīng 。清明节,谪居,无奈, - 作者:王禹偁 朝代:宋代
雨恨云愁,江南依旧称佳丽。水村渔市。一缕孤烟细。
天际征鸿,遥认行如缀。平生事。此时凝睇。谁会凭栏意。(栏 通:阑)yǔ hèn yún chóu ,jiāng nán yī jiù chēng jiā lì 。shuǐ cūn yú shì 。yī lǚ gū yān xì 。
tiān jì zhēng hóng ,yáo rèn háng rú zhuì 。píng shēng shì 。cǐ shí níng dì 。shuí huì píng lán yì 。(lán tōng :lán )辞赋, - 作者:王禹偁 朝代:宋代
今年寒食在商山,山里风光亦可怜:
稚子就花拈蛱蝶,人家依树系秋千。
郊原晓绿初经雨,巷陌春阴乍禁烟。
副使官闲莫惆怅,酒钱犹有撰碑钱。jīn nián hán shí zài shāng shān ,shān lǐ fēng guāng yì kě lián :
zhì zǐ jiù huā niān jiá dié ,rén jiā yī shù xì qiū qiān 。
jiāo yuán xiǎo lǜ chū jīng yǔ ,xiàng mò chūn yīn zhà jìn yān 。
fù shǐ guān xián mò chóu chàng ,jiǔ qián yóu yǒu zhuàn bēi qián 。辞赋, - 作者:王禹偁 朝代:宋代
其一
两株桃杏映篱斜,妆点商山副使家,
何事春风容不得,和莺吹折数枝花。其二
春云如兽复如禽,日照风吹浅又深。
谁道无心便容与,亦同翻覆小人心。qí yī
liǎng zhū táo xìng yìng lí xié ,zhuāng diǎn shāng shān fù shǐ jiā ,
hé shì chūn fēng róng bú dé ,hé yīng chuī shé shù zhī huā 。qí èr
chūn yún rú shòu fù rú qín ,rì zhào fēng chuī qiǎn yòu shēn 。
shuí dào wú xīn biàn róng yǔ ,yì tóng fān fù xiǎo rén xīn 。辞赋, - 作者:王禹偁 朝代:宋代
《前赋〈春居杂兴〉诗二首,间半岁,不复省视,因长男嘉[礻右]读杜工部集,见语意颇有相类者,咨于予,且意予窃之也。予喜而作诗,聊以自贺》
命屈由来道日新,诗家权柄敌陶钧。
任无功业调金鼎,且有篇章到古人。
本与乐天为后进,敢期子美是前身。
从今莫厌闲官职,主管风骚胜要津。《qián fù 〈chūn jū zá xìng 〉shī èr shǒu ,jiān bàn suì ,bú fù shěng shì ,yīn zhǎng nán jiā [shì yòu ]dú dù gōng bù jí ,jiàn yǔ yì pō yǒu xiàng lèi zhě ,zī yú yǔ ,qiě yì yǔ qiè zhī yě 。yǔ xǐ ér zuò shī ,liáo yǐ zì hè 》
mìng qū yóu lái dào rì xīn ,shī jiā quán bǐng dí táo jun1 。
rèn wú gōng yè diào jīn dǐng ,qiě yǒu piān zhāng dào gǔ rén 。
běn yǔ lè tiān wéi hòu jìn ,gǎn qī zǐ měi shì qián shēn 。
cóng jīn mò yàn xián guān zhí ,zhǔ guǎn fēng sāo shèng yào jīn 。辞赋, - 作者:王禹偁 朝代:宋代
两株桃杏映篱斜,妆点商州副使家。
何事春风容不得?和莺吹折数枝花。liǎng zhū táo xìng yìng lí xié ,zhuāng diǎn shāng zhōu fù shǐ jiā 。
hé shì chūn fēng róng bú dé ?hé yīng chuī shé shù zhī huā 。辞赋,