1. 古诗词大全
  2. 宋代诗人

李清照的诗词全集

共收录了153首诗词作品

李清照简介

李清照(1081─1155?)号易安居士,济南(今属山东)人。父李格非,为元祐后四学士之一,夫赵明诚为金石考据家。崇宁元年(1102),徽宗以绍述神宗为名,任蔡京、赵挺之为左右相,立元祐党人碑,以司马光等百二十人为「奸党」,其父列名党籍,清照以诗上挺之。崇宁二年(1103),明诚出仕,矢志撰述以访求、著录古代金石文字为职志的《金石录》一书。大观元年(1107),蔡京复相,挺之卒。蔡京以挺之为元祐大臣所荐,为庇元祐「奸党」,追夺所赠官。明诚、清照夫妇因此屏居青州(今山东益都)乡里十年。宣和二年(1120)蔡京致仕后,明诚起知莱州(今山东掖县),此后又自莱移淄。靖康之难后。明诚奔母丧南下,知江宁府,清照载书至建康。建炎三年,赵明诚卒。离京自建康出走浙中,清照随亦入浙,经台、嵊、黄岩,从御舟海道至温州,复至越州,衢州,于绍兴二年(1132)赴杭州。绍兴四年,作《金石录后序》。绍兴中,以《金石录》表上于朝。卒年约七十馀。善属文,于诗尤工。《宋史·艺文志》著录《易安居士文集》七卷,俱不传。清照创词「别是一家」之说,其词创为「易安体」,为宋词一家。词集名《漱玉集》,今本皆为后人所辑。男中李后主,女中李易安,极是当行本色。前此太白,故称词家三李。(沈去矜)清照以一妇人,而词格乃抗轶周柳,虽篇帙无多,固不能不宝而存之,为词家一大宗矣。(《四库提要》)李易安作重阳《醉花阴》词,函致赵明诚云云。明诚自愧勿如。乃忘寝食,三日夜得十五阕,杂易安作以示陆德夫。德夫玩之再三曰:「只有『莫道不销魂』三句绝佳。」正易安作也。(《词苑丛谈》)李易安词,独辟门径,居然可观,其源自淮海、大晟,而铸语则多生造,妇人有此,可谓奇矣。(《白雨斋词话》)易安佳句,如《一剪梅》起七字云:「红藕香残玉簟秋」,精秀特绝,真不食人间烟火者。(同上书)
展开查看所有  

李清照诗集大全

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    南昌生日 微寒应候,[2] 望日边, 六叶阶蓂初秀。[3] 爱景欲挂扶桑,[4] 漏残银箭,[5] 杓回摇斗。[6] 庆高闳此际,[7] 掌上一颗明珠剖。 有令容淑质, 归逢佳偶。 到如今, 昼锦满堂贵胄。 荣耀, 文步紫禁, 一一金章绿绶。 更值棠棣连阴,[8] 虎符熊轼, 夹河分守。 况青云咫尺, 朝暮入承明后。 看彩衣争献, 兰羞玉酎。[9][10] 祝千龄, 借指松椿比寿。

    nán chāng shēng rì wēi hán yīng hòu ,[2] wàng rì biān , liù yè jiē mì chū xiù 。[3] ài jǐng yù guà fú sāng ,[4] lòu cán yín jiàn ,[5] sháo huí yáo dòu 。[6] qìng gāo hóng cǐ jì ,[7] zhǎng shàng yī kē míng zhū pōu 。 yǒu lìng róng shū zhì , guī féng jiā ǒu 。 dào rú jīn , zhòu jǐn mǎn táng guì zhòu 。 róng yào , wén bù zǐ jìn , yī yī jīn zhāng lǜ shòu 。 gèng zhí táng dì lián yīn ,[8] hǔ fú xióng shì , jiá hé fèn shǒu 。 kuàng qīng yún zhǐ chǐ , cháo mù rù chéng míng hòu 。 kàn cǎi yī zhēng xiàn , lán xiū yù zhòu 。[9][10] zhù qiān líng , jiè zhǐ sōng chūn bǐ shòu 。

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    蹴罢秋千, 起来慵整纤纤手。 露浓花瘦, 薄汗轻衣透。 见有人来, 袜刬金钗溜。 和羞走, 倚门回首, 却把青梅嗅。

    cù bà qiū qiān , qǐ lái yōng zhěng xiān xiān shǒu 。 lù nóng huā shòu , báo hàn qīng yī tòu 。 jiàn yǒu rén lái , wà chǎn jīn chāi liū 。 hé xiū zǒu , yǐ mén huí shǒu , què bǎ qīng méi xiù 。

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    寂寞深闺, 柔肠一寸愁千缕。 惜春春去, 几点催花雨。 倚遍阑干, 衹是无情绪。[1] 人何处, 连天芳草,[2] 望断归来路。

    jì mò shēn guī , róu cháng yī cùn chóu qiān lǚ 。 xī chūn chūn qù , jǐ diǎn cuī huā yǔ 。 yǐ biàn lán gàn , tǐ shì wú qíng xù 。[1] rén hé chù , lián tiān fāng cǎo ,[2] wàng duàn guī lái lù 。

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    昌乐馆寄姊妹 泪湿罗衣脂粉满, 四叠阳关, 唱到千千遍。 人道山长水又断, 潇潇微雨闻孤馆。 惜别伤离方寸乱, 忘了临行, 酒盏深和浅, 好把音书凭过雁, 东莱不似蓬莱远。

    chāng lè guǎn jì zǐ mèi lèi shī luó yī zhī fěn mǎn , sì dié yáng guān , chàng dào qiān qiān biàn 。 rén dào shān zhǎng shuǐ yòu duàn , xiāo xiāo wēi yǔ wén gū guǎn 。 xī bié shāng lí fāng cùn luàn , wàng le lín háng , jiǔ zhǎn shēn hé qiǎn , hǎo bǎ yīn shū píng guò yàn , dōng lái bú sì péng lái yuǎn 。

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    离情 暖雨晴风初破冻。 柳眼梅腮, 已觉春心动。 酒意诗情谁与共? 泪融残粉花钿重。 乍试夹衫金缕缝。 山枕斜攲, 枕损钗头凤。 独抱浓愁无好梦, 夜阑犹剪灯花弄。

    lí qíng nuǎn yǔ qíng fēng chū pò dòng 。 liǔ yǎn méi sāi , yǐ jiào chūn xīn dòng 。 jiǔ yì shī qíng shuí yǔ gòng ? lèi róng cán fěn huā diàn zhòng 。 zhà shì jiá shān jīn lǚ féng 。 shān zhěn xié jī , zhěn sǔn chāi tóu fèng 。 dú bào nóng chóu wú hǎo mèng , yè lán yóu jiǎn dēng huā nòng 。

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    上巳召亲族 永夜恹恹欢意少。 空梦长安, 认取长安道。 为报今年春色好。 花光月影宜相照。 随意杯盘虽草草。 酒美梅酸, 恰称人怀抱。 醉里插花花莫笑。 可怜春似人将老。

    shàng sì zhào qīn zú yǒng yè yān yān huān yì shǎo 。 kōng mèng zhǎng ān , rèn qǔ zhǎng ān dào 。 wéi bào jīn nián chūn sè hǎo 。 huā guāng yuè yǐng yí xiàng zhào 。 suí yì bēi pán suī cǎo cǎo 。 jiǔ měi méi suān , qià chēng rén huái bào 。 zuì lǐ chā huā huā mò xiào 。 kě lián chūn sì rén jiāng lǎo 。

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    咏白菊 小楼寒, 夜长帘幕低垂。 恨潇潇无情风雨,[1] 夜来揉损琼肌。 也不似贵妃醉脸, 也不似孙寿愁眉。 韩令偷香, 徐娘傅粉, 莫将比拟未新奇, 细看取,[2] 屈平陶令, 风韵正相宜。 微风起, 清芬酝藉,[3] 不减酴釄。[4] 渐秋阑,[5] 雪清玉瘦, 向人无限依依。 似愁凝汉皋解佩,[6] 似泪洒纨扇题诗。[7] 朗月清风, 浓烟暗雨, 天教憔悴瘦芳姿。[8] 纵爱惜, 不知从此, 留得几多时。 人情好, 何须更忆, 泽畔东篱。

    yǒng bái jú xiǎo lóu hán , yè zhǎng lián mù dī chuí 。 hèn xiāo xiāo wú qíng fēng yǔ ,[1] yè lái róu sǔn qióng jī 。 yě bú sì guì fēi zuì liǎn , yě bú sì sūn shòu chóu méi 。 hán lìng tōu xiāng , xú niáng fù fěn , mò jiāng bǐ nǐ wèi xīn qí , xì kàn qǔ ,[2] qū píng táo lìng , fēng yùn zhèng xiàng yí 。 wēi fēng qǐ , qīng fēn yùn jiè ,[3] bú jiǎn tú mí 。[4] jiàn qiū lán ,[5] xuě qīng yù shòu , xiàng rén wú xiàn yī yī 。 sì chóu níng hàn gāo jiě pèi ,[6] sì lèi sǎ wán shàn tí shī 。[7] lǎng yuè qīng fēng , nóng yān àn yǔ , tiān jiāo qiáo cuì shòu fāng zī 。[8] zòng ài xī , bú zhī cóng cǐ , liú dé jǐ duō shí 。 rén qíng hǎo , hé xū gèng yì , zé pàn dōng lí 。

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    香冷金猊,被翻红浪, 起来慵自梳头。 任宝奁尘满,日上帘钩。 生怕离怀别苦, 多少事、欲说还休。 新来瘦,非干病酒, 不是悲秋。 休休! 这回去也,千万遍阳关, 也则难留。 念武陵人远,烟锁秦楼。 惟有楼前流水, 应念我、终日凝眸。 凝眸处,从今又添, 一段新愁。

    xiāng lěng jīn ní ,bèi fān hóng làng , qǐ lái yōng zì shū tóu 。 rèn bǎo lián chén mǎn ,rì shàng lián gōu 。 shēng pà lí huái bié kǔ , duō shǎo shì 、yù shuō hái xiū 。 xīn lái shòu ,fēi gàn bìng jiǔ , bú shì bēi qiū 。 xiū xiū ! zhè huí qù yě ,qiān wàn biàn yáng guān , yě zé nán liú 。 niàn wǔ líng rén yuǎn ,yān suǒ qín lóu 。 wéi yǒu lóu qián liú shuǐ , yīng niàn wǒ 、zhōng rì níng móu 。 níng móu chù ,cóng jīn yòu tiān , yī duàn xīn chóu 。

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    【孤雁儿】 世人作梅词,下笔便俗。予试作一篇,乃知前言不妄耳。 藤床纸帐朝眠起, 说不尽、无佳思。 沉香断续玉炉寒, 伴我情怀如水。 笛声三弄,梅心惊破, 多少游春意。 小风疏雨萧萧地, 又催下、千行泪。 吹箫人去玉楼空, 肠断与谁同倚? 一枝折得,人间天上, 没个人堪寄。

    【gū yàn ér 】 shì rén zuò méi cí ,xià bǐ biàn sú 。yǔ shì zuò yī piān ,nǎi zhī qián yán bú wàng ěr 。 téng chuáng zhǐ zhàng cháo mián qǐ , shuō bú jìn 、wú jiā sī 。 chén xiāng duàn xù yù lú hán , bàn wǒ qíng huái rú shuǐ 。 dí shēng sān nòng ,méi xīn jīng pò , duō shǎo yóu chūn yì 。 xiǎo fēng shū yǔ xiāo xiāo dì , yòu cuī xià 、qiān háng lèi 。 chuī xiāo rén qù yù lóu kōng , cháng duàn yǔ shuí tóng yǐ ? yī zhī shé dé ,rén jiān tiān shàng , méi gè rén kān jì 。

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    【好事近】 风定落花深, 帘外拥红堆雪。 长记海棠开後, 正是伤春时节。 酒阑歌罢玉尊空, 青缸暗明灭。 魂梦不堪幽怨, 更一声啼鴂。

    【hǎo shì jìn 】 fēng dìng luò huā shēn , lián wài yōng hóng duī xuě 。 zhǎng jì hǎi táng kāi hòu , zhèng shì shāng chūn shí jiē 。 jiǔ lán gē bà yù zūn kōng , qīng gāng àn míng miè 。 hún mèng bú kān yōu yuàn , gèng yī shēng tí guī 。

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    【浣溪沙】 淡荡春光寒食天, 玉炉沉水袅残烟, 梦回山枕隐花钿。 海燕未来人斗草, 江梅已过柳生绵。 黄昏疏雨湿秋千。

    【huàn xī shā 】 dàn dàng chūn guāng hán shí tiān , yù lú chén shuǐ niǎo cán yān , mèng huí shān zhěn yǐn huā diàn 。 hǎi yàn wèi lái rén dòu cǎo , jiāng méi yǐ guò liǔ shēng mián 。 huáng hūn shū yǔ shī qiū qiān 。

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    【浣溪沙】 髻子伤春懒更梳, 晚风庭院落梅初。 淡云来往月疏疏。 玉鸭熏炉闲瑞脑, 朱樱斗帐掩流苏。 通犀还解辟寒无?

    【huàn xī shā 】 jì zǐ shāng chūn lǎn gèng shū , wǎn fēng tíng yuàn luò méi chū 。 dàn yún lái wǎng yuè shū shū 。 yù yā xūn lú xián ruì nǎo , zhū yīng dòu zhàng yǎn liú sū 。 tōng xī hái jiě pì hán wú ?

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    【浣溪沙】 莫许杯深琥珀浓, 未成沈醉意先融, 疏钟己应晚来风。 瑞脑香消魂梦断, 辟寒金小髻鬟松, 醒时空对烛花红。

    【huàn xī shā 】 mò xǔ bēi shēn hǔ pò nóng , wèi chéng shěn zuì yì xiān róng , shū zhōng jǐ yīng wǎn lái fēng 。 ruì nǎo xiāng xiāo hún mèng duàn , pì hán jīn xiǎo jì huán sōng , xǐng shí kōng duì zhú huā hóng 。

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    【浣溪沙】 小院闲窗春己深, 重帘未卷影沈沈, 倚楼无语理瑶琴。 远岫出山催薄暮, 细风吹雨弄轻阴, 梨花欲谢恐难禁。

    【huàn xī shā 】 xiǎo yuàn xián chuāng chūn jǐ shēn , zhòng lián wèi juàn yǐng shěn shěn , yǐ lóu wú yǔ lǐ yáo qín 。 yuǎn xiù chū shān cuī báo mù , xì fēng chuī yǔ nòng qīng yīn , lí huā yù xiè kǒng nán jìn 。

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    【浣溪沙】 绣幕芙蓉一笑开, 斜偎宝鸭亲香腮, 眼波才动被人猜。 一面风情深有韵, 半笺娇恨寄幽怀, 月移花影约重来。

    【huàn xī shā 】 xiù mù fú róng yī xiào kāi , xié wēi bǎo yā qīn xiāng sāi , yǎn bō cái dòng bèi rén cāi 。 yī miàn fēng qíng shēn yǒu yùn , bàn jiān jiāo hèn jì yōu huái , yuè yí huā yǐng yuē zhòng lái 。