汴京元夕原文
齐唱宪王春乐府,金梁桥外月如霜。
汴京元夕拼音版
zhōng shān rú zǐ yǐ xīn zhuāng ,zhèng nǚ yàn jī dú shàn chǎng 。qí chàng xiàn wáng chūn lè fǔ ,jīn liáng qiáo wài yuè rú shuāng 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
汴京元夕翻译
暂无翻译!
汴京元夕赏析
暂无赏析!
作者介绍
李梦阳(1473~1530)中国明代文学家。字献吉,号空同子。庆阳(今属甘肃)人。出身寒微。弘治七年(1494)进士,历任户部主事、江西提学副使等职。他嫉恶如仇,曾因草疏奏章弹劾宦官刘瑾而入狱。李梦阳鉴于台阁体诗文千篇一律的弊端,决心倡导复古以改变不良文风。他是前七子的领袖,主张古诗学魏晋,近体学盛唐,在当时影响颇大。但他过于强调格调、法式 ,未能很好地从复古中寻求创新。在他与何景明的辩论中,意气用事,论点偏激,导致他泥古不化,甚至走上了抄袭的道路,扼杀了诗歌创作的生机。晚年有所悔悟。他创作的乐府和古诗较多,其中有些作品寄寓了作者力求有所改革的政治理想,较有现实意义,如《朝饮马送陈子出塞》等诗。他的乐府、歌行在艺术上有一定成就,但时露雕凿之痕。其七律专宗杜甫,多气象阔大之辞。著有《空同集》66卷。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/61108.html
《汴京元夕》相关推荐
- 作者:李梦阳 朝代:明代
【秋望】 黄河水绕汉边墙, 河上秋风雁几行。 客子过濠追野马, 将军弢箭射天狼[1]。 黄尘古渡迷飞輓[2], 白日横空冷战常 闻道朔方多勇略[3], 只今谁是郭汾阳。
【qiū wàng 】 huáng hé shuǐ rào hàn biān qiáng , hé shàng qiū fēng yàn jǐ háng 。 kè zǐ guò háo zhuī yě mǎ , jiāng jun1 tāo jiàn shè tiān láng [1]。 huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn [2], bái rì héng kōng lěng zhàn cháng wén dào shuò fāng duō yǒng luè [3], zhī jīn shuí shì guō fén yáng 。
- 作者:李梦阳 朝代:明代
【泰山】[1] 俯首无齐鲁,东瞻海似杯。[2] 斗然一峰上,不信万山开。 日抱扶桑躍,天横碣石来。[3] 君看秦始后,仍有汉皇台。[4]
【tài shān 】[1] fǔ shǒu wú qí lǔ ,dōng zhān hǎi sì bēi 。[2] dòu rán yī fēng shàng ,bú xìn wàn shān kāi 。 rì bào fú sāng yuè ,tiān héng jié shí lái 。[3] jun1 kàn qín shǐ hòu ,réng yǒu hàn huáng tái 。[4]
- 作者:李梦阳 朝代:明代
【夏口夜泊别友人】
黄鹤楼前日欲低, 汉阳城树乱乌啼。
孤舟夜泊东游客, 恨杀长江不向西。
【xià kǒu yè bó bié yǒu rén 】
huáng hè lóu qián rì yù dī , hàn yáng chéng shù luàn wū tí 。
gū zhōu yè bó dōng yóu kè , hèn shā zhǎng jiāng bú xiàng xī 。
离别,怀恋, - 作者:李梦阳 朝代:魏晋
中山孺子倚新妆,郑女燕姬独擅场。
齐唱宪王春乐府,金梁桥外月如霜。zhōng shān rú zǐ yǐ xīn zhuāng ,zhèng nǚ yàn jī dú shàn chǎng 。
qí chàng xiàn wáng chūn lè fǔ ,jīn liáng qiáo wài yuè rú shuāng 。元宵节, - 作者:李梦阳 朝代:明代
船板胡在兹,而我寝其上。
情知非江湖,梦寐亦风浪。chuán bǎn hú zài zī ,ér wǒ qǐn qí shàng 。
qíng zhī fēi jiāng hú ,mèng mèi yì fēng làng 。古诗三百首,生活,抒怀, - 作者:李梦阳 朝代:明代
河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái ,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái 。
yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí 。
wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái 。
cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái 。感伤,往事, - 作者:李梦阳 朝代:明代
黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。
客子过壕追野马,将军韬箭射天狼。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng ,hé shàng qiū fēng yàn jǐ háng 。
kè zǐ guò háo zhuī yě mǎ ,jiāng jun1 tāo jiàn shè tiān láng 。
huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn ,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng 。
wén dào shuò fāng duō yǒng luè ,zhī jīn shuí shì guō fén yáng 。秋天,边塞,写景,忧国忧民, - 作者:李梦阳 朝代:明代
清风店南逢父老,告我己巳年间事;
店北犹存古战场,遗镞尚带勤王字。
忆昔蒙尘实惨怛,反覆势如风雨至;
紫荆关头昼吹角,杀气军声满幽朔。
胡儿饮马彰义门,烽火夜照燕山云;
内有于尚书,外有石将军。
石家官军若雷电,天清野旷来酣战;
朝廷既失紫荆关,吾民岂保清风店。
牵爷负子无处逃,哭声震天风怒号;
儿女牀头伏鼓角,野人屋上看旌旄。
将军此时挺戈出,杀敌不异草与蒿;
追北归来血洗刀,白日不动苍天高。
万里烟尘一剑扫,父子英雄古来少;
单于痛哭倒马关,羯奴半死飞狐道。
处处惧声噪鼓旗,家家牛酒犒王师;
应迫汉室嫖姚将,还忆唐家郭子仪。
沈吟此事六十春,此地经过泪满巾;
黄云落日古骨白,沙砾惨淡愁行人。
行人来折战场柳,下马坐望居庸口。
却忆千官迎驾初,千乘万骑下皇都;
乾坤得见中兴主,杀伐重闻载造图。
姓名应勒云台上,如此战功天下无!
呜呼战功今已无,安得再生此辈西备胡。qīng fēng diàn nán féng fù lǎo ,gào wǒ jǐ sì nián jiān shì ;
diàn běi yóu cún gǔ zhàn chǎng ,yí zú shàng dài qín wáng zì 。
yì xī méng chén shí cǎn dá ,fǎn fù shì rú fēng yǔ zhì ;
zǐ jīng guān tóu zhòu chuī jiǎo ,shā qì jun1 shēng mǎn yōu shuò 。
hú ér yǐn mǎ zhāng yì mén ,fēng huǒ yè zhào yàn shān yún ;
nèi yǒu yú shàng shū ,wài yǒu shí jiāng jun1 。
shí jiā guān jun1 ruò léi diàn ,tiān qīng yě kuàng lái hān zhàn ;
cháo tíng jì shī zǐ jīng guān ,wú mín qǐ bǎo qīng fēng diàn 。
qiān yé fù zǐ wú chù táo ,kū shēng zhèn tiān fēng nù hào ;
ér nǚ chuáng tóu fú gǔ jiǎo ,yě rén wū shàng kàn jīng máo 。
jiāng jun1 cǐ shí tǐng gē chū ,shā dí bú yì cǎo yǔ hāo ;
zhuī běi guī lái xuè xǐ dāo ,bái rì bú dòng cāng tiān gāo 。
wàn lǐ yān chén yī jiàn sǎo ,fù zǐ yīng xióng gǔ lái shǎo ;
dān yú tòng kū dǎo mǎ guān ,jié nú bàn sǐ fēi hú dào 。
chù chù jù shēng zào gǔ qí ,jiā jiā niú jiǔ kào wáng shī ;
yīng pò hàn shì piáo yáo jiāng ,hái yì táng jiā guō zǐ yí 。
shěn yín cǐ shì liù shí chūn ,cǐ dì jīng guò lèi mǎn jīn ;
huáng yún luò rì gǔ gǔ bái ,shā lì cǎn dàn chóu háng rén 。
háng rén lái shé zhàn chǎng liǔ ,xià mǎ zuò wàng jū yōng kǒu 。
què yì qiān guān yíng jià chū ,qiān chéng wàn qí xià huáng dōu ;
qián kūn dé jiàn zhōng xìng zhǔ ,shā fá zhòng wén zǎi zào tú 。
xìng míng yīng lè yún tái shàng ,rú cǐ zhàn gōng tiān xià wú !
wū hū zhàn gōng jīn yǐ wú ,ān dé zài shēng cǐ bèi xī bèi hú 。辞赋, - 作者:李梦阳 朝代:明代
俯首元齐鲁,东瞻海似杯。
斗然一峰上,不信万山开。
日抱扶桑跃,天横碣石来。
君看秦始后,仍有汉皇台。fǔ shǒu yuán qí lǔ ,dōng zhān hǎi sì bēi 。
dòu rán yī fēng shàng ,bú xìn wàn shān kāi 。
rì bào fú sāng yuè ,tiān héng jié shí lái 。
jun1 kàn qín shǐ hòu ,réng yǒu hàn huáng tái 。辞赋, - 作者:李梦阳 朝代:明代
船板胡在兹,而我寝其上。
情知非江湖,梦寐亦风浪。chuán bǎn hú zài zī ,ér wǒ qǐn qí shàng 。
qíng zhī fēi jiāng hú ,mèng mèi yì fēng làng 。辞赋, - 作者:李梦阳 朝代:明代
河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái ,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái 。
yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí 。
wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái 。
cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái 。辞赋, - 作者:李攀龙 朝代:明代
【广阳山道中】 山峽还何地, 松杉□不开。 雷声千嶂落, 雨色万峰来。 地胜紆王事[1], 年饥损吏才[2]。 难将忧国泪[3], 涕泣向蒿来[4]。
【guǎng yáng shān dào zhōng 】 shān xiá hái hé dì , sōng shān □bú kāi 。 léi shēng qiān zhàng luò , yǔ sè wàn fēng lái 。 dì shèng yū wáng shì [1], nián jī sǔn lì cái [2]。 nán jiāng yōu guó lèi [3], tì qì xiàng hāo lái [4]。
- 作者:李攀龙 朝代:明代
【杪秋登太华山绝顶】[1] 缥缈真探白帝宫[2],三峰此日为谁雄[3]。 苍龙半挂秦川雨,石马长嘶汉苑风。 地敞中原秋色尽,天开万里夕阳空。 平生突兀看人意,容尔深知造化功。
【miǎo qiū dēng tài huá shān jué dǐng 】[1] piāo miǎo zhēn tàn bái dì gōng [2],sān fēng cǐ rì wéi shuí xióng [3]。 cāng lóng bàn guà qín chuān yǔ ,shí mǎ zhǎng sī hàn yuàn fēng 。 dì chǎng zhōng yuán qiū sè jìn ,tiān kāi wàn lǐ xī yáng kōng 。 píng shēng tū wū kàn rén yì ,róng ěr shēn zhī zào huà gōng 。
- 作者:李攀龙 朝代:明代
【塞上曲】 送元美 白羽职霜出塞寒, 胡烽不断接长安。 城头一片西山月, 多少征人马上看。
【sāi shàng qǔ 】 sòng yuán měi bái yǔ zhí shuāng chū sāi hán , hú fēng bú duàn jiē zhǎng ān 。 chéng tóu yī piàn xī shān yuè , duō shǎo zhēng rén mǎ shàng kàn 。
- 作者:李攀龙 朝代:明代
【于郡城送明卿之江西】 青枫飒飒雨凄凄, 秋色遥看人楚迷。 谁向孤舟怜逐客, 白云相送大江西。
【yú jun4 chéng sòng míng qīng zhī jiāng xī 】 qīng fēng sà sà yǔ qī qī , qiū sè yáo kàn rén chǔ mí 。 shuí xiàng gū zhōu lián zhú kè , bái yún xiàng sòng dà jiāng xī 。