1. 古诗词大全

明代诗词作品

共收录了480首明代诗词
  • 作者:于谦 朝代:明代

    【除夜宿太原寒甚】[1] 寄语天涯客,[2] 轻寒底用愁。[3] 春风来不远, 只在屋东头。[4]

    【chú yè xiǔ tài yuán hán shèn 】[1] jì yǔ tiān yá kè ,[2] qīng hán dǐ yòng chóu 。[3] chūn fēng lái bú yuǎn , zhī zài wū dōng tóu 。[4]

  • 作者:夏完淳 朝代:明代

    【别云间】[1] 三年羁旅客,[2]今日又南冠。[3] 无限河山泪,[4]谁言天地宽。 已知泉路近,[5]欲别故乡难。 毅魄归来日,[6]灵旗空际看。[7]

    【bié yún jiān 】[1] sān nián jī lǚ kè ,[2]jīn rì yòu nán guàn 。[3] wú xiàn hé shān lèi ,[4]shuí yán tiān dì kuān 。 yǐ zhī quán lù jìn ,[5]yù bié gù xiāng nán 。 yì pò guī lái rì ,[6]líng qí kōng jì kàn 。[7]

    古诗三百首初中古诗山水故乡悲愤绝命
  • 作者:夏完淳 朝代:明代

    【卜算子】 断肠 秋色到空闺,夜扫梧桐叶。 谁料同心结不成,翻就相思结。 十二玉阑干,风动灯明灭。 立尽黄昏泪儿行,一片鸦啼月。

    【bo suàn zǐ 】 duàn cháng qiū sè dào kōng guī ,yè sǎo wú tóng yè 。 shuí liào tóng xīn jié bú chéng ,fān jiù xiàng sī jié 。 shí èr yù lán gàn ,fēng dòng dēng míng miè 。 lì jìn huáng hūn lèi ér háng ,yī piàn yā tí yuè 。

  • 作者:于谦 朝代:明代

    【荒村】 村落甚荒凉,年年苦旱蝗。 老翁佣纳债,稚子卖输粮。 壁破风生屋,梁颓月堕床。 那知牧民者,不肯报灾伤。

    【huāng cūn 】 cūn luò shèn huāng liáng ,nián nián kǔ hàn huáng 。 lǎo wēng yòng nà zhài ,zhì zǐ mài shū liáng 。 bì pò fēng shēng wū ,liáng tuí yuè duò chuáng 。 nà zhī mù mín zhě ,bú kěn bào zāi shāng 。

  • 作者:夏完淳 朝代:明代

    【即事】 复楚情何极,亡秦气未平[1]。 雄风清角劲,落日大旗明。 缟素酬家国,戈船决死生! 胡前千古恨,一片月临城。

    【jí shì 】 fù chǔ qíng hé jí ,wáng qín qì wèi píng [1]。 xióng fēng qīng jiǎo jìn ,luò rì dà qí míng 。 gǎo sù chóu jiā guó ,gē chuán jué sǐ shēng ! hú qián qiān gǔ hèn ,yī piàn yuè lín chéng 。

  • 作者:夏完淳 朝代:明代

    【绝句】 扁舟明月两峰间, 千顷芦花人未远。 缥缈苍茫不可接, 白云空翠洞庭山。

    【jué jù 】 biǎn zhōu míng yuè liǎng fēng jiān , qiān qǐng lú huā rén wèi yuǎn 。 piāo miǎo cāng máng bú kě jiē , bái yún kōng cuì dòng tíng shān 。

  • 作者:于谦 朝代:明代

    【入京诗】 手帕蘑姑与线香[1], 本资民用反为殃。 清风两袖朝天去, 免得闾阎话短长[2]。

    【rù jīng shī 】 shǒu pà mó gū yǔ xiàn xiāng [1], běn zī mín yòng fǎn wéi yāng 。 qīng fēng liǎng xiù cháo tiān qù , miǎn dé lǘ yán huà duǎn zhǎng [2]。

  • 作者:于谦 朝代:明代

    【上太行】 西风落日草斑斑, 云薄秋容鸟独还。 两鬓霜华千里客, 马蹄又上太行山。

    【shàng tài háng 】 xī fēng luò rì cǎo bān bān , yún báo qiū róng niǎo dú hái 。 liǎng bìn shuāng huá qiān lǐ kè , mǎ tí yòu shàng tài háng shān 。

  • 作者:于谦 朝代:明代

    【石灰吟】 

    千锤万击出深山, 

    烈火焚烧若等闲。

    粉身碎骨浑不怕,

    要留清白在人间。

    【shí huī yín 】 

    qiān chuí wàn jī chū shēn shān , 

    liè huǒ fén shāo ruò děng xián 。

    fěn shēn suì gǔ hún bú pà ,

    yào liú qīng bái zài rén jiān 。

    咏物爱国励志小学古诗古诗三百首言志
  • 作者:于谦 朝代:明代

    【咏煤炭】 

    凿开混沌得乌金,藏蓄阳和意最深。

    爝火燃回春浩浩,洪炉照破夜沉沉。

    鼎彝元赖生成力,铁石犹存死后心。

    但愿苍生俱饱暖,不辞辛苦出山林。

    【yǒng méi tàn 】 

    záo kāi hún dùn dé wū jīn ,cáng xù yáng hé yì zuì shēn 。

    jué huǒ rán huí chūn hào hào ,hóng lú zhào pò yè chén chén 。

    dǐng yí yuán lài shēng chéng lì ,tiě shí yóu cún sǐ hòu xīn 。

    dàn yuàn cāng shēng jù bǎo nuǎn ,bú cí xīn kǔ chū shān lín 。

    咏物爱国忧国忧民
  • 作者:杨慎 朝代:明代

    【滇海曲】 海滨龙市趁春畲, 江曲鱼村弄晚霞。 孔雀行穿鹦鹉树, 锦莺飞啄杜鹃花。

    【diān hǎi qǔ 】 hǎi bīn lóng shì chèn chūn shē , jiāng qǔ yú cūn nòng wǎn xiá 。 kǒng què háng chuān yīng wǔ shù , jǐn yīng fēi zhuó dù juān huā 。

  • 作者:杨慎 朝代:明代

    【临江仙】 《二十一史弹词》[1] 第三段──说秦汉开场词 滚滚长江东逝水, 浪花淘尽英雄。 是非成败转头空。 青山依旧在, 几度夕阳红。 白发渔樵江渚上,[2] 惯看秋月春风。 一壶浊酒喜相逢。 古今多少事, 都付笑谈中。

    【lín jiāng xiān 】 《èr shí yī shǐ dàn cí 》[1] dì sān duàn ──shuō qín hàn kāi chǎng cí gǔn gǔn zhǎng jiāng dōng shì shuǐ , làng huā táo jìn yīng xióng 。 shì fēi chéng bài zhuǎn tóu kōng 。 qīng shān yī jiù zài , jǐ dù xī yáng hóng 。 bái fā yú qiáo jiāng zhǔ shàng ,[2] guàn kàn qiū yuè chūn fēng 。 yī hú zhuó jiǔ xǐ xiàng féng 。 gǔ jīn duō shǎo shì , dōu fù xiào tán zhōng 。

  • 作者:杨慎 朝代:明代

    【素馨】 金碧佳人堕马妆, 鹧鸪林里采秋芳。 穿花贯缕盘香雪, 曾把风流恼陆郎。

    【sù xīn 】 jīn bì jiā rén duò mǎ zhuāng , zhè gū lín lǐ cǎi qiū fāng 。 chuān huā guàn lǚ pán xiāng xuě , céng bǎ fēng liú nǎo lù láng 。

  • 作者:杨慎 朝代:明代

    【宿金沙江】[1] 往年曾向嘉陵宿[2],驿楼东畔阑干曲。 江声彻夜搅离愁,月色中天照幽独。 岂意飘零瘴海头,嘉陵回首转悠悠。 江声月色那堪说,肠断金沙万里楼。

    【xiǔ jīn shā jiāng 】[1] wǎng nián céng xiàng jiā líng xiǔ [2],yì lóu dōng pàn lán gàn qǔ 。 jiāng shēng chè yè jiǎo lí chóu ,yuè sè zhōng tiān zhào yōu dú 。 qǐ yì piāo líng zhàng hǎi tóu ,jiā líng huí shǒu zhuǎn yōu yōu 。 jiāng shēng yuè sè nà kān shuō ,cháng duàn jīn shā wàn lǐ lóu 。

  • 作者:杨慎 朝代:明代

    【驻马听-和王舜卿舟行之咏】 明月中天, 照见长江万里船。 月光如水, 江水无波。 色与天连。 垂杨两岸净无烟, 沙禽几处惊相唤。 丝缆停牵,[1] 乘风直上银河畔。

    【zhù mǎ tīng -hé wáng shùn qīng zhōu háng zhī yǒng 】 míng yuè zhōng tiān , zhào jiàn zhǎng jiāng wàn lǐ chuán 。 yuè guāng rú shuǐ , jiāng shuǐ wú bō 。 sè yǔ tiān lián 。 chuí yáng liǎng àn jìng wú yān , shā qín jǐ chù jīng xiàng huàn 。 sī lǎn tíng qiān ,[1] chéng fēng zhí shàng yín hé pàn 。