1. 古诗词大全
  2. 明代诗人

唐寅的诗词全集

共收录了22首诗词作品

唐寅简介

唐寅(1470~1523)中国明代画家,文学家。字子畏、伯虎,号六如居士、桃花庵主,自称江南第一风流才子。吴县(今江苏苏州)人。出身商贩家庭,少时读书发愤,青年时中应天府解元,后赴京会试,因舞弊案受牵连入狱,出狱后又投宁王朱宸濠幕下,但发现朱有谋反之意,即脱身返回苏州。从此绝意仕途,潜心书画,形迹放纵,性情狂放不羁。擅山水、人物、花鸟,其山水早年随周臣学画,后师法李唐、刘松年,加以变化,画中山重岭复,以小斧劈皴为之,雄伟险峻,而笔墨细秀,布局疏朗,风格秀逸清俊。人物画多为仕女及历史故事,师承唐代传统,线条清细,色彩艳丽清雅,体态优美,造型准确;亦工写意人物,笔简意赅,饶有意趣。其花鸟画,长于水墨写意,洒脱随意,格调秀逸。除绘画外,唐寅亦工书法,取法赵孟,书风奇峭俊秀。有《骑驴思归图》、《山路松声图》、《事茗图》、《王蜀宫妓图》、《李端端落籍图》、《秋风纨扇图》、《枯槎鸜鹆图》等绘画作品传世。唐寅文学上亦富有成就。工诗文,其诗多纪游、题画、感怀之作,能表达出狂放和孤傲的心境,以及对世态炎凉的感慨,以俚语、俗语入诗,通俗易懂,语浅意隽。著《六如居士集》,清人辑有《六如居士全集》。
展开查看所有  

唐寅诗集大全

  • 作者:唐寅 朝代:明代

    【登山诗】 

     一上一上又一上, 一上直到高山上。

     举头红日白云低, 四海五湖皆一望。

    【dēng shān shī 】 

     yī shàng yī shàng yòu yī shàng , yī shàng zhí dào gāo shān shàng 。

     jǔ tóu hóng rì bái yún dī , sì hǎi wǔ hú jiē yī wàng 。

    写山,
  • 作者:唐寅 朝代:明代

    【妒花】 昨夜海棠初着雨, 数点轻盈娇欲语。 佳人晓起出兰房, 折来对镜化红妆。 问郎花好奴颜好? 郎道不如花窈窕。 佳人闻语发娇嗔, 不信死花胜活人。 将花揉碎掷郎前: 请郎今日伴花眠!

    【dù huā 】 zuó yè hǎi táng chū zhe yǔ , shù diǎn qīng yíng jiāo yù yǔ 。 jiā rén xiǎo qǐ chū lán fáng , shé lái duì jìng huà hóng zhuāng 。 wèn láng huā hǎo nú yán hǎo ? láng dào bú rú huā yǎo tiǎo 。 jiā rén wén yǔ fā jiāo chēn , bú xìn sǐ huā shèng huó rén 。 jiāng huā róu suì zhì láng qián : qǐng láng jīn rì bàn huā mián !

  • 作者:唐寅 朝代:明代

    【观鳌山】 禁卫森严夜寂寥。 灯山忽见翠召荛。 六鳌并驾神仙府。 双鹊连成帝子桥。 星振珠光铺锦绣。 月分金影乱琼瑶。 顾身已自登缑岭。 何必秦姬奏洞箫。

    【guān áo shān 】 jìn wèi sēn yán yè jì liáo 。 dēng shān hū jiàn cuì zhào ráo 。 liù áo bìng jià shén xiān fǔ 。 shuāng què lián chéng dì zǐ qiáo 。 xīng zhèn zhū guāng pù jǐn xiù 。 yuè fèn jīn yǐng luàn qióng yáo 。 gù shēn yǐ zì dēng gōu lǐng 。 hé bì qín jī zòu dòng xiāo 。

  • 作者:唐寅 朝代:明代

    【绝句】 青山白发老癡顽, 笔砚生涯苦食艰。 湖上水田人不要, 谁来买我畫中山!

    【jué jù 】 qīng shān bái fā lǎo chī wán , bǐ yàn shēng yá kǔ shí jiān 。 hú shàng shuǐ tián rén bú yào , shuí lái mǎi wǒ huà zhōng shān !

  • 作者:唐寅 朝代:明代

    【美人对月】 斜髻娇娥夜卧迟。 梨花风静鸟栖枝。 难将心事和人说。 说与青天明月知。

    【měi rén duì yuè 】 xié jì jiāo é yè wò chí 。 lí huā fēng jìng niǎo qī zhī 。 nán jiāng xīn shì hé rén shuō 。 shuō yǔ qīng tiān míng yuè zhī 。

    写人,
  • 作者:唐寅 朝代:明代

    【桃花庵歌】 桃花坞里桃花庵, 桃花庵下桃花仙; 桃花仙人种桃树, 又摘桃花卖酒钱。 酒醒只在花前坐, 酒醉换来花下眠; 半醒半醉日复日, 花落花开年复年。 但愿老死花酒间, 不愿鞠躬车马前; 车尘马足富者趣, 酒盏花枝贫者缘。 若将富贵比贫贱, 一在平地一在天; 若将贫贱比车马, 他得驱驰我得闲。 别人笑我忒疯癫, 我笑别人看不穿; 不见五陵豪杰墓, 无花无酒锄做田。

    【táo huā ān gē 】 táo huā wù lǐ táo huā ān , táo huā ān xià táo huā xiān ; táo huā xiān rén zhǒng táo shù , yòu zhāi táo huā mài jiǔ qián 。 jiǔ xǐng zhī zài huā qián zuò , jiǔ zuì huàn lái huā xià mián ; bàn xǐng bàn zuì rì fù rì , huā luò huā kāi nián fù nián 。 dàn yuàn lǎo sǐ huā jiǔ jiān , bú yuàn jū gōng chē mǎ qián ; chē chén mǎ zú fù zhě qù , jiǔ zhǎn huā zhī pín zhě yuán 。 ruò jiāng fù guì bǐ pín jiàn , yī zài píng dì yī zài tiān ; ruò jiāng pín jiàn bǐ chē mǎ , tā dé qū chí wǒ dé xián 。 bié rén xiào wǒ tuī fēng diān , wǒ xiào bié rén kàn bú chuān ; bú jiàn wǔ líng háo jié mù , wú huā wú jiǔ chú zuò tián 。

  • 作者:唐寅 朝代:明代

    【题碧藻轩】 画堂基构画船通。 碧水涟漪碧藻丛。 波弄日光翻上栋。 窗含烟景直浮空。 帘垂菡萏花开上。 鱼戏栏杆倒影中。 试倩诗人略评品。 不妨唤作水晶宫。

    【tí bì zǎo xuān 】 huà táng jī gòu huà chuán tōng 。 bì shuǐ lián yī bì zǎo cóng 。 bō nòng rì guāng fān shàng dòng 。 chuāng hán yān jǐng zhí fú kōng 。 lián chuí hàn dàn huā kāi shàng 。 yú xì lán gǎn dǎo yǐng zhōng 。 shì qiàn shī rén luè píng pǐn 。 bú fáng huàn zuò shuǐ jīng gōng 。

  • 作者:唐寅 朝代:明代

    【我爱秋香】 我画蓝江水悠悠, 爱晚亭上枫叶愁。 秋月溶溶照佛寺, 香烟袅袅绕经楼。

    【wǒ ài qiū xiāng 】 wǒ huà lán jiāng shuǐ yōu yōu , ài wǎn tíng shàng fēng yè chóu 。 qiū yuè róng róng zhào fó sì , xiāng yān niǎo niǎo rào jīng lóu 。

  • 作者:唐寅 朝代:明代

    【言志】 

    不炼金丹不坐禅,不为商贾不耕田。

    闲来写就青山卖,不使人间造孽钱!

    【yán zhì 】 

    bú liàn jīn dān bú zuò chán ,bú wéi shāng jiǎ bú gēng tián 。

    xián lái xiě jiù qīng shān mài ,bú shǐ rén jiān zào niè qián !

    言志,
  • 作者:唐寅 朝代:魏晋

    不炼金丹不坐禅,不为商贾不耕田。
    闲来写就青山卖,不使人间造孽钱。

    bú liàn jīn dān bú zuò chán ,bú wéi shāng jiǎ bú gēng tián 。
    xián lái xiě jiù qīng shān mài ,bú shǐ rén jiān zào niè qián 。

    古诗三百首,
  • 作者:唐寅 朝代:魏晋

    头上红冠不用裁,满身雪白走将来。
    平生不敢轻言语,一叫千门万户开。

    tóu shàng hóng guàn bú yòng cái ,mǎn shēn xuě bái zǒu jiāng lái 。
    píng shēng bú gǎn qīng yán yǔ ,yī jiào qiān mén wàn hù kāi 。

    励志,
  • 作者:唐寅 朝代:魏晋

    李白前时原有月,惟有李白诗能说。
    李白如今已仙去,月在青天几圆缺?
    今人犹歌李白诗,明月还如李白时。
    我学李白对明月,白与明月安能知!
    李白能诗复能酒,我今百杯复千首。
    我愧虽无李白才,料应月不嫌我丑。
    我也不登天子船,我也不上长安眠。
    姑苏城外一茅屋,万树梅花月满天。(梅花 一作:桃花)

    lǐ bái qián shí yuán yǒu yuè ,wéi yǒu lǐ bái shī néng shuō 。
    lǐ bái rú jīn yǐ xiān qù ,yuè zài qīng tiān jǐ yuán quē ?
    jīn rén yóu gē lǐ bái shī ,míng yuè hái rú lǐ bái shí 。
    wǒ xué lǐ bái duì míng yuè ,bái yǔ míng yuè ān néng zhī !
    lǐ bái néng shī fù néng jiǔ ,wǒ jīn bǎi bēi fù qiān shǒu 。
    wǒ kuì suī wú lǐ bái cái ,liào yīng yuè bú xián wǒ chǒu 。
    wǒ yě bú dēng tiān zǐ chuán ,wǒ yě bú shàng zhǎng ān mián 。
    gū sū chéng wài yī máo wū ,wàn shù méi huā yuè mǎn tiān 。(méi huā yī zuò :táo huā )

    写人,月亮,
  • 作者:唐寅 朝代:魏晋

    斜髻娇娥夜卧迟,梨花风静鸟栖枝。
    难将心事和人说,说与青天明月知。

    xié jì jiāo é yè wò chí ,lí huā fēng jìng niǎo qī zhī 。
    nán jiāng xīn shì hé rén shuō ,shuō yǔ qīng tiān míng yuè zhī 。

    写人,
  • 作者:唐寅 朝代:明代

    李白前时原有月,惟有李白诗能说。
    李白如今已仙去,月在青天几圆缺?
    今人犹歌李白诗,明月还如李白时。
    我学李白对明月,白与明月安能知!
    李白能诗复能酒,我今百杯复千首。
    我愧虽无李白才,料应月不嫌我丑。
    我也不登天子船,我也不上长安眠。
    姑苏城外一茅屋,万树梅花月满天。(梅花 一作:桃花)

    lǐ bái qián shí yuán yǒu yuè ,wéi yǒu lǐ bái shī néng shuō 。
    lǐ bái rú jīn yǐ xiān qù ,yuè zài qīng tiān jǐ yuán quē ?
    jīn rén yóu gē lǐ bái shī ,míng yuè hái rú lǐ bái shí 。
    wǒ xué lǐ bái duì míng yuè ,bái yǔ míng yuè ān néng zhī !
    lǐ bái néng shī fù néng jiǔ ,wǒ jīn bǎi bēi fù qiān shǒu 。
    wǒ kuì suī wú lǐ bái cái ,liào yīng yuè bú xián wǒ chǒu 。
    wǒ yě bú dēng tiān zǐ chuán ,wǒ yě bú shàng zhǎng ān mián 。
    gū sū chéng wài yī máo wū ,wàn shù méi huā yuè mǎn tiān 。(méi huā yī zuò :táo huā )

    辞赋,
  • 作者:唐寅 朝代:明代

    万紫千红莫谩夸,今朝粉蝶过邻家。
    昭君偏遇毛延寿,炀帝难留张丽华。
    深院青春空白锁,平原红日又西斜。
    小桥流水闲村落,不见啼莺有吠蛙。

    wàn zǐ qiān hóng mò màn kuā ,jīn cháo fěn dié guò lín jiā 。
    zhāo jun1 piān yù máo yán shòu ,yáng dì nán liú zhāng lì huá 。
    shēn yuàn qīng chūn kōng bái suǒ ,píng yuán hóng rì yòu xī xié 。
    xiǎo qiáo liú shuǐ xián cūn luò ,bú jiàn tí yīng yǒu fèi wā 。

    辞赋,