发淮安原文
双鬟短袖惭人见,背立船头自采菱。
发淮安拼音版
àn liǎo shū hóng shuǐ xìng qīng ,cí gū huā bái xiǎo rú píng 。shuāng huán duǎn xiù cán rén jiàn ,bèi lì chuán tóu zì cǎi líng 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
发淮安翻译
暂无翻译!
发淮安赏析
暂无赏析!
作者介绍
杨士奇(1366~1444),明代大臣、学者,名寓,字士奇,以字行,号东里,谥文贞,汉族,江西泰和(今江西泰和县澄江镇)人。官至礼部侍郎兼华盖殿大学士,兼兵部尚书,历五朝,在内阁为辅臣四十余年,首辅二十一年。与杨荣、杨溥同辅政,并称“三杨”,因其居地所处,时人称之为“西杨”。“三杨”中,杨士奇以“学行”见长,先后担任《明太宗实录》、《明仁宗实录》、《明宣宗实录》总裁。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/60806.html
《发淮安》相关推荐
- 作者:杨士奇 朝代:明代
岸蓼疏红水荇青,茨菰花白小如蓱。
双鬟短袖惭人见,背立船头自采菱。àn liǎo shū hóng shuǐ xìng qīng ,cí gū huā bái xiǎo rú píng 。
shuāng huán duǎn xiù cán rén jiàn ,bèi lì chuán tóu zì cǎi líng 。古诗三百首, - 作者:吴藻 朝代:先秦
闷欲呼天说。问苍苍、生人在世,忍偏磨灭?从古难消豪气,也只书空咄咄。正自检、断肠诗阅。看到伤心翻天笑,笑公然、愁是吾家物!都并入、笔端结。
英雄儿女原无别。叹千秋、收场一例,泪皆成血。待把柔情轻放下,不唱柳边风月;且整顿、铜琶铁拨。读罢《离骚》还酌酒,向大江东去歌残阕。声早遏,碧云裂。mèn yù hū tiān shuō 。wèn cāng cāng 、shēng rén zài shì ,rěn piān mó miè ?cóng gǔ nán xiāo háo qì ,yě zhī shū kōng duō duō 。zhèng zì jiǎn 、duàn cháng shī yuè 。kàn dào shāng xīn fān tiān xiào ,xiào gōng rán 、chóu shì wú jiā wù !dōu bìng rù 、bǐ duān jié 。
yīng xióng ér nǚ yuán wú bié 。tàn qiān qiū 、shōu chǎng yī lì ,lèi jiē chéng xuè 。dài bǎ róu qíng qīng fàng xià ,bú chàng liǔ biān fēng yuè ;qiě zhěng dùn 、tóng pá tiě bō 。dú bà 《lí sāo 》hái zhuó jiǔ ,xiàng dà jiāng dōng qù gē cán què 。shēng zǎo è ,bì yún liè 。豪放, - 作者:吴藻 朝代:清代
闷欲呼天说。问苍苍、生人在世,忍偏磨灭?从古难消豪气,也只书空咄咄。正自检、断肠诗阅。看到伤心翻天笑,笑公然、愁是吾家物!都并入、笔端结。
英雄儿女原无别。叹千秋、收场一例,泪皆成血。待把柔情轻放下,不唱柳边风月;且整顿、铜琶铁拨。读罢《离骚》还酌酒,向大江东去歌残阕。声早遏,碧云裂。mèn yù hū tiān shuō 。wèn cāng cāng 、shēng rén zài shì ,rěn piān mó miè ?cóng gǔ nán xiāo háo qì ,yě zhī shū kōng duō duō 。zhèng zì jiǎn 、duàn cháng shī yuè 。kàn dào shāng xīn fān tiān xiào ,xiào gōng rán 、chóu shì wú jiā wù !dōu bìng rù 、bǐ duān jié 。
yīng xióng ér nǚ yuán wú bié 。tàn qiān qiū 、shōu chǎng yī lì ,lèi jiē chéng xuè 。dài bǎ róu qíng qīng fàng xià ,bú chàng liǔ biān fēng yuè ;qiě zhěng dùn 、tóng pá tiě bō 。dú bà 《lí sāo 》hái zhuó jiǔ ,xiàng dà jiāng dōng qù gē cán què 。shēng zǎo è ,bì yún liè 。辞赋, - 作者:王夫之 朝代:明代
归禽响暝,隔断南枝径。不管垂杨珠泪进,滴碎荷声千顷。
随波赚杀鱼儿,浮萍乍满清池。谁信碧云深处,夕阳仍在天涯?guī qín xiǎng míng ,gé duàn nán zhī jìng 。bú guǎn chuí yáng zhū lèi jìn ,dī suì hé shēng qiān qǐng 。
suí bō zuàn shā yú ér ,fú píng zhà mǎn qīng chí 。shuí xìn bì yún shēn chù ,xī yáng réng zài tiān yá ?写雨,婉约, - 作者:王夫之 朝代:先秦
斜月横,疏星炯。不道秋宵真永。声缓缓,滴泠泠。双眸未易扃。
霜叶坠,幽虫絮,薄酒何曾得醉。天下事,少年心。分明点点深。xié yuè héng ,shū xīng jiǒng 。bú dào qiū xiāo zhēn yǒng 。shēng huǎn huǎn ,dī líng líng 。shuāng móu wèi yì jiōng 。
shuāng yè zhuì ,yōu chóng xù ,báo jiǔ hé céng dé zuì 。tiān xià shì ,shǎo nián xīn 。fèn míng diǎn diǎn shēn 。婉约, - 作者:王夫之 朝代:清代
新买茱萸半亩堂,苔侵床足月侵墙。
天涯芳草迷归路,病叶还禁一夜霜。xīn mǎi zhū yú bàn mǔ táng ,tái qīn chuáng zú yuè qīn qiáng 。
tiān yá fāng cǎo mí guī lù ,bìng yè hái jìn yī yè shuāng 。辞赋, - 作者:王夫之 朝代:清代
莲花莲叶柳塘西,疏雨疏风斜照低。
竹箨冠轻容雪鬓,桃枝杖滑困春泥。
垂虹疑饮双溪水,砌草新添一寸荑。
不拟孤山闲放鹤,鹁鸠恰恰向人啼。lián huā lián yè liǔ táng xī ,shū yǔ shū fēng xié zhào dī 。
zhú tuò guàn qīng róng xuě bìn ,táo zhī zhàng huá kùn chūn ní 。
chuí hóng yí yǐn shuāng xī shuǐ ,qì cǎo xīn tiān yī cùn yí 。
bú nǐ gū shān xián fàng hè ,bó jiū qià qià xiàng rén tí 。辞赋, - 作者:王夫之 朝代:清代
剪中流,白苹芳草,燕尾江分南浦。
盈盈待学春花靥,人面年年如故。
留春住,笑几许浮萍,旧梦迷残絮。
棠桡无数。
尽泛月莲舒,留仙裙在,载取春归去。
佳丽地,仙院迢迢烟雾。
湿香飞上丹户。
醮坛珠斗疏灯映,共作一天花雨。
君莫诉。
君不见桃根已失江南渡。
风狂雨妒,便万点落英,几湾流水,不是避秦路。jiǎn zhōng liú ,bái píng fāng cǎo ,yàn wěi jiāng fèn nán pǔ 。
yíng yíng dài xué chūn huā yè ,rén miàn nián nián rú gù 。
liú chūn zhù ,xiào jǐ xǔ fú píng ,jiù mèng mí cán xù 。
táng ráo wú shù 。
jìn fàn yuè lián shū ,liú xiān qún zài ,zǎi qǔ chūn guī qù 。
jiā lì dì ,xiān yuàn tiáo tiáo yān wù 。
shī xiāng fēi shàng dān hù 。
jiào tán zhū dòu shū dēng yìng ,gòng zuò yī tiān huā yǔ 。
jun1 mò sù 。
jun1 bú jiàn táo gēn yǐ shī jiāng nán dù 。
fēng kuáng yǔ dù ,biàn wàn diǎn luò yīng ,jǐ wān liú shuǐ ,bú shì bì qín lù 。辞赋, - 作者:王夫之 朝代:清代
斜月横,疏星炯。不道秋宵真永。声缓缓,滴泠泠。双眸未易扃。
霜叶坠,幽虫絮,薄酒何曾得醉。天下事,少年心。分明点点深。xié yuè héng ,shū xīng jiǒng 。bú dào qiū xiāo zhēn yǒng 。shēng huǎn huǎn ,dī líng líng 。shuāng móu wèi yì jiōng 。
shuāng yè zhuì ,yōu chóng xù ,báo jiǔ hé céng dé zuì 。tiān xià shì ,shǎo nián xīn 。fèn míng diǎn diǎn shēn 。辞赋, - 作者:王夫之 朝代:清代
归禽响暝,隔断南枝径。不管垂杨珠泪进,滴碎荷声千顷。
随波赚杀鱼儿,浮萍乍满清池。谁信碧云深处,夕阳仍在天涯?guī qín xiǎng míng ,gé duàn nán zhī jìng 。bú guǎn chuí yáng zhū lèi jìn ,dī suì hé shēng qiān qǐng 。
suí bō zuàn shā yú ér ,fú píng zhà mǎn qīng chí 。shuí xìn bì yún shēn chù ,xī yáng réng zài tiān yá ?辞赋, - 作者:王夫之 朝代:清代
娟娟片月涵秋影,低照银塘光不定。
绿云冉冉粉初匀,玉露泠泠香自省。
荻花风起秋波冷,独拥檀心窥晓镜。
他时欲与问归魂,水碧天空清夜永。juān juān piàn yuè hán qiū yǐng ,dī zhào yín táng guāng bú dìng 。
lǜ yún rǎn rǎn fěn chū yún ,yù lù líng líng xiāng zì shěng 。
dí huā fēng qǐ qiū bō lěng ,dú yōng tán xīn kuī xiǎo jìng 。
tā shí yù yǔ wèn guī hún ,shuǐ bì tiān kōng qīng yè yǒng 。辞赋, - 作者:王夫之 朝代:明代
湘水经东安县东,有沉香塘,石壁隙插一株,云是沉水香,澄潭清冷,绿萝倒影。
湘水自分漓水下。曲曲潺湲,千里飞哀泻。冰玉半湾尘不惹,停凝欲挽东流驾。
百尺危崖谁羽化。一捻残香,拈插莓苔隙。忆自寻香人去也,寒原夕阳烧悲灺。xiāng shuǐ jīng dōng ān xiàn dōng ,yǒu chén xiāng táng ,shí bì xì chā yī zhū ,yún shì chén shuǐ xiāng ,chéng tán qīng lěng ,lǜ luó dǎo yǐng 。
xiāng shuǐ zì fèn lí shuǐ xià 。qǔ qǔ chán yuán ,qiān lǐ fēi āi xiè 。bīng yù bàn wān chén bú rě ,tíng níng yù wǎn dōng liú jià 。
bǎi chǐ wēi yá shuí yǔ huà 。yī niǎn cán xiāng ,niān chā méi tái xì 。yì zì xún xiāng rén qù yě ,hán yuán xī yáng shāo bēi xiè 。辞赋, - 作者:王夫之 朝代:明代
湘水经东安县东,有沉香塘,石壁隙插一株,云是沉水香,澄潭清冷,绿萝倒影。
湘水自分漓水下。曲曲潺湲,千里飞哀泻。冰玉半湾尘不惹,停凝欲挽东流驾。
百尺危崖谁羽化。一捻残香,拈插莓苔隙。忆自寻香人去也,寒原夕阳烧悲灺。xiāng shuǐ jīng dōng ān xiàn dōng ,yǒu chén xiāng táng ,shí bì xì chā yī zhū ,yún shì chén shuǐ xiāng ,chéng tán qīng lěng ,lǜ luó dǎo yǐng 。
xiāng shuǐ zì fèn lí shuǐ xià 。qǔ qǔ chán yuán ,qiān lǐ fēi āi xiè 。bīng yù bàn wān chén bú rě ,tíng níng yù wǎn dōng liú jià 。
bǎi chǐ wēi yá shuí yǔ huà 。yī niǎn cán xiāng ,niān chā méi tái xì 。yì zì xún xiāng rén qù yě ,hán yuán xī yáng shāo bēi xiè 。写景,抒情, - 作者:王夫之 朝代:清代
新买茱萸半亩堂,苔侵床足月侵墙。
天涯芳草迷归路,病叶还禁一夜霜。xīn mǎi zhū yú bàn mǔ táng ,tái qīn chuáng zú yuè qīn qiáng 。
tiān yá fāng cǎo mí guī lù ,bìng yè hái jìn yī yè shuāng 。抒情,伤怀, - 作者:司马扎 朝代:唐代
九折无停波,三光如转烛。
玄珠人不识,徒爱燕赵玉。
祖龙已深惑,汉氏远徇欲。
骊山与茂陵,相对秋草绿。jiǔ shé wú tíng bō ,sān guāng rú zhuǎn zhú 。
xuán zhū rén bú shí ,tú ài yàn zhào yù 。
zǔ lóng yǐ shēn huò ,hàn shì yuǎn xùn yù 。
lí shān yǔ mào líng ,xiàng duì qiū cǎo lǜ 。辞赋,