悲秋歌原文
穹庐为室兮毡为墙,以肉为食兮酪为浆。
居常土思兮心内伤,愿为黄鹄兮归故乡。
悲秋歌拼音版
wú jiā jià wǒ xī tiān yī fāng ,yuǎn tuō yì guó xī wū sūn wáng 。qióng lú wéi shì xī zhān wéi qiáng ,yǐ ròu wéi shí xī lào wéi jiāng 。
jū cháng tǔ sī xī xīn nèi shāng ,yuàn wéi huáng hú xī guī gù xiāng 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
悲秋歌翻译
暂无翻译!
悲秋歌赏析
暂无赏析!
作者介绍
乌孙公主刘细君,汉室宗亲。西汉江都王刘建之女,本名细君。元鼎二年,汉武帝为抗击匈奴,派出使乌孙国,乌孙王昆弥愿与汉通婚。原为闲臣之女,忽为荣耀公主身。武帝钦命细君和亲乌孙,并令人为之做一乐器,以解遥途思念之情,此乐器便是“阮”,亦称 “秦琵琶”。明知胡地苦,何为嫁女郎。
乌孙公主刘细君,身世凄凉;汉家和亲,远离家乡。千山万水,伶仃孤苦,汉代远嫁之公主第一人;琵琶声声,悲歌一曲,异国凄凉之女子忆故乡。感天动地之愁绪,秋声起,心感伤。
乌孙公主刘细君,孤苦伶仃。乌孙王昆莫猎骄靡年纪已老,乌孙公主刘细君仅与其孙年龄相当。语言不通,习俗不同,夫妻之间一年会面仅一、二次,全无温情可言。乌孙公主刘细君乃汉宗室之女,来自“礼仪之邦”。 相比中原文明,乌孙乃相应落后,穹庐为室毡为墙,以肉为食酪为浆。风俗勉相就,洒泪守空房。乌孙公主刘细君,痛心哀伤。昆莫猎骄靡后曾使其孙岑陬娶细君为妻,细君不肯从命,上书汉朝天子,希冀得到亲人之支持。汉天子回曰:“从其国俗,吾欲与乌孙共灭胡。”乌孙公主刘细君无奈,为汉帝征服匈奴之大业,再次成为岑陬之妻。祖孙共妻俗,细君心哀伤;5年后去世,终生不曾归汉。
乌孙公主刘细君,悲秋歌荡。“吾家嫁我兮天一方,远托异国兮乌孙王。穹庐为室兮毡为墙,以肉为食兮酪为浆。居常土思兮心内伤,愿为黄鹄兮归故乡。”歌词内容初看起来似乎单调,但若于细君只身异域的境况联系起来,就不难体会作者感叹自身孤独和眷恋故土的复杂心情。血泪为墨之名篇,千古女子之吟唱。或许文姬为之洒泪,或许昭君为之感伤。白居易为之咏叹:“乌孙公主归秦地,白马将军入潞州。……画角三声刁斗晓,清商一部管弦秋。” 黄庭坚为之感伤:“……万里嫁、乌孙公主。对易水、明妃不渡。泪粉行行,红颜片片,指下花落狂风雨……”。公主坎坷路,天涯凄凉人。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/46839.html
《悲秋歌》相关推荐
- 作者:刘细君 朝代:汉代
【悲愁歌】
吾家嫁我兮天一方, 远托异国兮乌孙王。
穹庐为室兮毡为墙, 以肉为食兮酪为浆。
居常土思兮心内伤, 愿为黄鹄兮归故乡。
【bēi chóu gē 】
wú jiā jià wǒ xī tiān yī fāng , yuǎn tuō yì guó xī wū sūn wáng 。
qióng lú wéi shì xī zhān wéi qiáng , yǐ ròu wéi shí xī lào wéi jiāng 。
jū cháng tǔ sī xī xīn nèi shāng , yuàn wéi huáng hú xī guī gù xiāng 。
, - 作者:刘絮窗 朝代:清代
【送别感赋】 理罢云鬟展转思, 池塘正值梦回时。 近来诗句如春柳, 只向东风赠别离。
【sòng bié gǎn fù 】 lǐ bà yún huán zhǎn zhuǎn sī , chí táng zhèng zhí mèng huí shí 。 jìn lái shī jù rú chūn liǔ , zhī xiàng dōng fēng zèng bié lí 。
- 作者:刘弇 朝代:宋代
【清平乐】
东风依旧, 著意隋堤柳。
搓得鹅儿黄欲就, 天气清明时候。
去年紫陌青门, 今宵雨魄云魂。
断送一生憔悴, 能消几个黄昏!
【qīng píng lè 】
dōng fēng yī jiù , zhe yì suí dī liǔ 。
cuō dé é ér huáng yù jiù , tiān qì qīng míng shí hòu 。
qù nián zǐ mò qīng mén , jīn xiāo yǔ pò yún hún 。
duàn sòng yī shēng qiáo cuì , néng xiāo jǐ gè huáng hūn !
写风,惆怅, - 作者:刘弇 朝代:宋代
浓阴堆积,迥野空旷,将回微煦。还是觉、早梅依旧,清艳枝枝攒晓树。弄霁影、尽脂凝香蒂,琼削纤葩竞吐。对几处园林,芳菲消息,都因传去。
取次台树,等闲院落,偏宜独擅芳步。长恁恐、寿阳妆面,姑射冰肤成暗妒。笑杏坞、共桃蹊夸丽,一霎狂风骤雨。又争似、年年此际,先得东皇为主。
好似雪里精神,曾解恼、游人吟顾。想当时折赠,端的凭谁付与。荡醉目、恨同云阻。画角声将暮。想异时成实,和羹止渴,还应得路。nóng yīn duī jī ,jiǒng yě kōng kuàng ,jiāng huí wēi xù 。hái shì jiào 、zǎo méi yī jiù ,qīng yàn zhī zhī zǎn xiǎo shù 。nòng jì yǐng 、jìn zhī níng xiāng dì ,qióng xuē xiān pā jìng tǔ 。duì jǐ chù yuán lín ,fāng fēi xiāo xī ,dōu yīn chuán qù 。
qǔ cì tái shù ,děng xián yuàn luò ,piān yí dú shàn fāng bù 。zhǎng nín kǒng 、shòu yáng zhuāng miàn ,gū shè bīng fū chéng àn dù 。xiào xìng wù 、gòng táo qī kuā lì ,yī shà kuáng fēng zhòu yǔ 。yòu zhēng sì 、nián nián cǐ jì ,xiān dé dōng huáng wéi zhǔ 。
hǎo sì xuě lǐ jīng shén ,céng jiě nǎo 、yóu rén yín gù 。xiǎng dāng shí shé zèng ,duān de píng shuí fù yǔ 。dàng zuì mù 、hèn tóng yún zǔ 。huà jiǎo shēng jiāng mù 。xiǎng yì shí chéng shí ,hé gēng zhǐ kě ,hái yīng dé lù 。辞赋, - 作者:刘弇 朝代:宋代
宝历延洪,昌辰开泰,崧岳储灵特异。贤才并、□时间出,尽一一惊人绝艺。捧乡书,气格飘飘,似阆苑神仙,参差相继。纵子墨文章,相如才调,骤觉雷声平地。
太守宾兴当此际。正瑞霭寒轻,虚堂风细。舞腰旋、飞尘仿佛,歌管递、清声嘹唳。况相将、桂籍荣登,对酒面鳞江,何妨沈醉。但管取明年,宫花重戴,共赏金明春意。bǎo lì yán hóng ,chāng chén kāi tài ,sōng yuè chǔ líng tè yì 。xián cái bìng 、□shí jiān chū ,jìn yī yī jīng rén jué yì 。pěng xiāng shū ,qì gé piāo piāo ,sì láng yuàn shén xiān ,cān chà xiàng jì 。zòng zǐ mò wén zhāng ,xiàng rú cái diào ,zhòu jiào léi shēng píng dì 。
tài shǒu bīn xìng dāng cǐ jì 。zhèng ruì ǎi hán qīng ,xū táng fēng xì 。wǔ yāo xuán 、fēi chén fǎng fó ,gē guǎn dì 、qīng shēng liáo lì 。kuàng xiàng jiāng 、guì jí róng dēng ,duì jiǔ miàn lín jiāng ,hé fáng shěn zuì 。dàn guǎn qǔ míng nián ,gōng huā zhòng dài ,gòng shǎng jīn míng chūn yì 。辞赋, - 作者:刘弇 朝代:宋代
绰约群芳里,阳和意,偏向一枝浓。南国骤惊,动人奇艳,未饶西洛,百本千丛。斩新弄,晓来无比格,半坼断肠红。三月洞天,又还疑是,赋情楚客,窥见墙东。
朱栏干、遍倚生愁,怕无计、奈雨禁风。别有瑞烟幕幕,时与遮笼。便纵使当日,文忠品第,赵昌模写,难更形容。应念故园桃李,羞怨春工。chāo yuē qún fāng lǐ ,yáng hé yì ,piān xiàng yī zhī nóng 。nán guó zhòu jīng ,dòng rén qí yàn ,wèi ráo xī luò ,bǎi běn qiān cóng 。zhǎn xīn nòng ,xiǎo lái wú bǐ gé ,bàn chè duàn cháng hóng 。sān yuè dòng tiān ,yòu hái yí shì ,fù qíng chǔ kè ,kuī jiàn qiáng dōng 。
zhū lán gàn 、biàn yǐ shēng chóu ,pà wú jì 、nài yǔ jìn fēng 。bié yǒu ruì yān mù mù ,shí yǔ zhē lóng 。biàn zòng shǐ dāng rì ,wén zhōng pǐn dì ,zhào chāng mó xiě ,nán gèng xíng róng 。yīng niàn gù yuán táo lǐ ,xiū yuàn chūn gōng 。辞赋, - 作者:刘弇 朝代:宋代
细想劳生,等闲聚散,冉冉轻似秋烟。莲心暗苦,月意难圆。神京去路三千。当日风流,有妖饶枕上,软媚尊前。何计访蓬仙。断肠中、一叶晴川。
至而今、追思往事,奈向梦也难到奴边。自恨不如兰灯,通宵尚照伊眠。恰道无缘。被人劝休莫瞒天。多应是、前生负你,今世使我偿填。xì xiǎng láo shēng ,děng xián jù sàn ,rǎn rǎn qīng sì qiū yān 。lián xīn àn kǔ ,yuè yì nán yuán 。shén jīng qù lù sān qiān 。dāng rì fēng liú ,yǒu yāo ráo zhěn shàng ,ruǎn mèi zūn qián 。hé jì fǎng péng xiān 。duàn cháng zhōng 、yī yè qíng chuān 。
zhì ér jīn 、zhuī sī wǎng shì ,nài xiàng mèng yě nán dào nú biān 。zì hèn bú rú lán dēng ,tōng xiāo shàng zhào yī mián 。qià dào wú yuán 。bèi rén quàn xiū mò mán tiān 。duō yīng shì 、qián shēng fù nǐ ,jīn shì shǐ wǒ cháng tián 。辞赋, - 作者:刘弇 朝代:宋代
月到楼台第几。十里金虫成缀。袅琅玕、争罥绛球起。试新妆、嬉春粉黛,盈盈暗香,结谁家秾李。
拥缇骑。箫鼓沸三市。别指春风画隼,归度鳌山影里。闲红翠。挥觞不待、游人分袂。悄朱帘十二。yuè dào lóu tái dì jǐ 。shí lǐ jīn chóng chéng zhuì 。niǎo láng gān 、zhēng juàn jiàng qiú qǐ 。shì xīn zhuāng 、xī chūn fěn dài ,yíng yíng àn xiāng ,jié shuí jiā nóng lǐ 。
yōng tí qí 。xiāo gǔ fèi sān shì 。bié zhǐ chūn fēng huà sǔn ,guī dù áo shān yǐng lǐ 。xián hóng cuì 。huī shāng bú dài 、yóu rén fèn mèi 。qiāo zhū lián shí èr 。辞赋, - 作者:刘弇 朝代:宋代
风外橘花香暗度。飞絮绾、残春归去。酝造黄梅雨。冷烟晓占横塘路。
翠屏人在天低处。惊梦断、行云无据。此恨凭谁诉。恁情却倩危弦语。fēng wài jú huā xiāng àn dù 。fēi xù wǎn 、cán chūn guī qù 。yùn zào huáng méi yǔ 。lěng yān xiǎo zhàn héng táng lù 。
cuì píng rén zài tiān dī chù 。jīng mèng duàn 、háng yún wú jù 。cǐ hèn píng shuí sù 。nín qíng què qiàn wēi xián yǔ 。辞赋, - 作者:刘燕歌 朝代:元代
【太常引】 饯齐参议回山东 故人别我出阳关, 无计锁雕鞍。[1] 今古别离难, 蹙损了蛾眉远山。[2] 一尊别酒,一声杜宇, 寂寞又春残。 明月小楼间, 第一夜相思泪弹。
【tài cháng yǐn 】 jiàn qí cān yì huí shān dōng gù rén bié wǒ chū yáng guān , wú jì suǒ diāo ān 。[1] jīn gǔ bié lí nán , cù sǔn le é méi yuǎn shān 。[2] yī zūn bié jiǔ ,yī shēng dù yǔ , jì mò yòu chūn cán 。 míng yuè xiǎo lóu jiān , dì yī yè xiàng sī lèi dàn 。
- 作者:刘一让 朝代:宋代
【喜迁莺】 晓光催角。 听宿鸟未惊, 邻鸡先觉。 迤逦烟村, 马嘶人起, 残月尚穿林薄。 泪痕带霜微凝, 酒力冲寒犹弱。 叹倦客、 悄不禁重染, 风尘京洛。 追念人别后, 心事万重, 难觅孤鸿托。 翠幌娇深, 曲屏香暖, 争念岁寒飘泊。 怨月恨花烦恼, 不是不曾经著。 这情味, 望一成消减, 新来还恶。
【xǐ qiān yīng 】 xiǎo guāng cuī jiǎo 。 tīng xiǔ niǎo wèi jīng , lín jī xiān jiào 。 yǐ lǐ yān cūn , mǎ sī rén qǐ , cán yuè shàng chuān lín báo 。 lèi hén dài shuāng wēi níng , jiǔ lì chōng hán yóu ruò 。 tàn juàn kè 、 qiāo bú jìn zhòng rǎn , fēng chén jīng luò 。 zhuī niàn rén bié hòu , xīn shì wàn zhòng , nán mì gū hóng tuō 。 cuì huǎng jiāo shēn , qǔ píng xiāng nuǎn , zhēng niàn suì hán piāo bó 。 yuàn yuè hèn huā fán nǎo , bú shì bú céng jīng zhe 。 zhè qíng wèi , wàng yī chéng xiāo jiǎn , xīn lái hái è 。
- 作者:刘禹锡 朝代:唐代
【阿娇怨】 望见葳蕤举翠华, 试开金屋扫庭花。 须臾宫女传来信, 言幸平阳公主家。
【ā jiāo yuàn 】 wàng jiàn wēi ruí jǔ cuì huá , shì kāi jīn wū sǎo tíng huā 。 xū yú gōng nǚ chuán lái xìn , yán xìng píng yáng gōng zhǔ jiā 。
- 作者:刘禹锡 朝代:唐代
【步虚词】 阿母种桃云海际, 花落子城二千岁。 海风吹折最繁枝, 跪捧琼盘献天帝。
【bù xū cí 】 ā mǔ zhǒng táo yún hǎi jì , huā luò zǐ chéng èr qiān suì 。 hǎi fēng chuī shé zuì fán zhī , guì pěng qióng pán xiàn tiān dì 。
- 作者:刘禹锡 朝代:唐代
【步虚词】 华表千年一鹤归, 凝丹为顶雪为衣。 星星仙语人听尽, 却向五云翻翅飞。
【bù xū cí 】 huá biǎo qiān nián yī hè guī , níng dān wéi dǐng xuě wéi yī 。 xīng xīng xiān yǔ rén tīng jìn , què xiàng wǔ yún fān chì fēi 。
- 作者:刘禹锡 朝代:唐代
【插田歌】 连州城下,俯接村墟。偶登郡楼,适有所感。遂书其事为俚歌,以俟采诗者。 冈头花草齐,燕子东西飞。 田塍望如线,白水光参差。 农妇白纻裙,农父绿蓑衣。 齐唱郢中歌,嘤咛如竹枝。 但闻怨响音,不辨俚语词。 时时一大笑,此必相嘲嗤。 水平苗漠漠,烟火生墟落。 黄犬往复还,赤鸡鸣且啄。 路旁谁家郎,乌帽衫袖长。 自言上计吏,年幼离帝乡。 田夫语计吏:「君家侬定谙。 一来长安道,眼大不相参。」 计吏笑致辞:「长安真大处, 省门高轲峨,侬入无度数。 昨来补卫士,唯用筒竹布。 君看二三年,我作官人去。」
【chā tián gē 】 lián zhōu chéng xià ,fǔ jiē cūn xū 。ǒu dēng jun4 lóu ,shì yǒu suǒ gǎn 。suí shū qí shì wéi lǐ gē ,yǐ sì cǎi shī zhě 。 gāng tóu huā cǎo qí ,yàn zǐ dōng xī fēi 。 tián chéng wàng rú xiàn ,bái shuǐ guāng cān chà 。 nóng fù bái zhù qún ,nóng fù lǜ suō yī 。 qí chàng yǐng zhōng gē ,yīng níng rú zhú zhī 。 dàn wén yuàn xiǎng yīn ,bú biàn lǐ yǔ cí 。 shí shí yī dà xiào ,cǐ bì xiàng cháo chī 。 shuǐ píng miáo mò mò ,yān huǒ shēng xū luò 。 huáng quǎn wǎng fù hái ,chì jī míng qiě zhuó 。 lù páng shuí jiā láng ,wū mào shān xiù zhǎng 。 zì yán shàng jì lì ,nián yòu lí dì xiāng 。 tián fū yǔ jì lì :「jun1 jiā nóng dìng ān 。 yī lái zhǎng ān dào ,yǎn dà bú xiàng cān 。」 jì lì xiào zhì cí :「zhǎng ān zhēn dà chù , shěng mén gāo kē é ,nóng rù wú dù shù 。 zuó lái bǔ wèi shì ,wéi yòng tǒng zhú bù 。 jun1 kàn èr sān nián ,wǒ zuò guān rén qù 。」