1. 古诗词大全
  2. 宋代诗人

李清照的诗词全集

共收录了153首诗词作品

李清照简介

李清照(1081─1155?)号易安居士,济南(今属山东)人。父李格非,为元祐后四学士之一,夫赵明诚为金石考据家。崇宁元年(1102),徽宗以绍述神宗为名,任蔡京、赵挺之为左右相,立元祐党人碑,以司马光等百二十人为「奸党」,其父列名党籍,清照以诗上挺之。崇宁二年(1103),明诚出仕,矢志撰述以访求、著录古代金石文字为职志的《金石录》一书。大观元年(1107),蔡京复相,挺之卒。蔡京以挺之为元祐大臣所荐,为庇元祐「奸党」,追夺所赠官。明诚、清照夫妇因此屏居青州(今山东益都)乡里十年。宣和二年(1120)蔡京致仕后,明诚起知莱州(今山东掖县),此后又自莱移淄。靖康之难后。明诚奔母丧南下,知江宁府,清照载书至建康。建炎三年,赵明诚卒。离京自建康出走浙中,清照随亦入浙,经台、嵊、黄岩,从御舟海道至温州,复至越州,衢州,于绍兴二年(1132)赴杭州。绍兴四年,作《金石录后序》。绍兴中,以《金石录》表上于朝。卒年约七十馀。善属文,于诗尤工。《宋史·艺文志》著录《易安居士文集》七卷,俱不传。清照创词「别是一家」之说,其词创为「易安体」,为宋词一家。词集名《漱玉集》,今本皆为后人所辑。男中李后主,女中李易安,极是当行本色。前此太白,故称词家三李。(沈去矜)清照以一妇人,而词格乃抗轶周柳,虽篇帙无多,固不能不宝而存之,为词家一大宗矣。(《四库提要》)李易安作重阳《醉花阴》词,函致赵明诚云云。明诚自愧勿如。乃忘寝食,三日夜得十五阕,杂易安作以示陆德夫。德夫玩之再三曰:「只有『莫道不销魂』三句绝佳。」正易安作也。(《词苑丛谈》)李易安词,独辟门径,居然可观,其源自淮海、大晟,而铸语则多生造,妇人有此,可谓奇矣。(《白雨斋词话》)易安佳句,如《一剪梅》起七字云:「红藕香残玉簟秋」,精秀特绝,真不食人间烟火者。(同上书)
展开查看所有  

李清照诗集大全

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    小楼寒,夜长帘幕低垂。恨萧萧、无情风雨,夜来揉损琼肌。也不似、贵妃醉脸,也不似、孙寿愁眉。韩令偷香,徐娘傅粉,莫将比拟未新奇。细看取、屈平陶令,风韵正相宜。微风起,清芬酝藉,不减酴醿。
    渐秋阑、雪清玉瘦,向人无限依依。似愁凝、汉皋解佩,似泪洒、纨扇题诗。朗月清风,浓烟暗雨,天教憔悴度芳姿。纵爱惜、不知从此,留得几多时。人情好,何须更忆,泽畔东篱。

    xiǎo lóu hán ,yè zhǎng lián mù dī chuí 。hèn xiāo xiāo 、wú qíng fēng yǔ ,yè lái róu sǔn qióng jī 。yě bú sì 、guì fēi zuì liǎn ,yě bú sì 、sūn shòu chóu méi 。hán lìng tōu xiāng ,xú niáng fù fěn ,mò jiāng bǐ nǐ wèi xīn qí 。xì kàn qǔ 、qū píng táo lìng ,fēng yùn zhèng xiàng yí 。wēi fēng qǐ ,qīng fēn yùn jiè ,bú jiǎn tú mí 。
    jiàn qiū lán 、xuě qīng yù shòu ,xiàng rén wú xiàn yī yī 。sì chóu níng 、hàn gāo jiě pèi ,sì lèi sǎ 、wán shàn tí shī 。lǎng yuè qīng fēng ,nóng yān àn yǔ ,tiān jiāo qiáo cuì dù fāng zī 。zòng ài xī 、bú zhī cóng cǐ ,liú dé jǐ duō shí 。rén qíng hǎo ,hé xū gèng yì ,zé pàn dōng lí 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    风柔日薄春犹早。夹衫乍著心情好。睡起觉微寒。梅花鬓上残。
    故乡何处是。忘了除非醉。沈水卧时烧。香消酒未消。

    fēng róu rì báo chūn yóu zǎo 。jiá shān zhà zhe xīn qíng hǎo 。shuì qǐ jiào wēi hán 。méi huā bìn shàng cán 。
    gù xiāng hé chù shì 。wàng le chú fēi zuì 。shěn shuǐ wò shí shāo 。xiāng xiāo jiǔ wèi xiāo 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    夜来沉醉卸妆迟。梅萼插残枝。酒醒熏破春睡,梦远不成归。
    人悄悄,月依依。翠帘垂。更挼残蕊,更捻余香,更得些时。

    yè lái chén zuì xiè zhuāng chí 。méi è chā cán zhī 。jiǔ xǐng xūn pò chūn shuì ,mèng yuǎn bú chéng guī 。
    rén qiāo qiāo ,yuè yī yī 。cuì lián chuí 。gèng luò cán ruǐ ,gèng niǎn yú xiāng ,gèng dé xiē shí 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    归鸿声断残云碧。背窗雪落炉烟直。烛底凤钗明。钗头人胜轻。
    角声催晓漏。曙色回牛斗。春意看花难。西风留旧寒。

    guī hóng shēng duàn cán yún bì 。bèi chuāng xuě luò lú yān zhí 。zhú dǐ fèng chāi míng 。chāi tóu rén shèng qīng 。
    jiǎo shēng cuī xiǎo lòu 。shǔ sè huí niú dòu 。chūn yì kàn huā nán 。xī fēng liú jiù hán 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    寂寞深闺,柔肠一寸愁千缕。惜春春去。几点催花雨。
    倚遍阑干,只是无情绪。人何处。连天衰草,望断归来路。(衰草 一作:芳)

    jì mò shēn guī ,róu cháng yī cùn chóu qiān lǚ 。xī chūn chūn qù 。jǐ diǎn cuī huā yǔ 。
    yǐ biàn lán gàn ,zhī shì wú qíng xù 。rén hé chù 。lián tiān shuāi cǎo ,wàng duàn guī lái lù 。(shuāi cǎo yī zuò :fāng )

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    草际鸣蛩。惊落梧桐。正人间、天上愁浓。云阶月地,关锁千重。纵浮槎来,浮槎去,不相逢。
    星桥鹊驾,经年才见,想离情、别恨难穷。牵牛织女,莫是离中。甚霎儿晴,霎儿雨,霎儿风。

    cǎo jì míng qióng 。jīng luò wú tóng 。zhèng rén jiān 、tiān shàng chóu nóng 。yún jiē yuè dì ,guān suǒ qiān zhòng 。zòng fú chá lái ,fú chá qù ,bú xiàng féng 。
    xīng qiáo què jià ,jīng nián cái jiàn ,xiǎng lí qíng 、bié hèn nán qióng 。qiān niú zhī nǚ ,mò shì lí zhōng 。shèn shà ér qíng ,shà ér yǔ ,shà ér fēng 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    淡荡春光寒食天。玉炉沈水袅残烟。梦回山枕隐花钿。
    海燕未来人斗草,江梅已过柳生绵。黄昏疏雨湿秋千。

    dàn dàng chūn guāng hán shí tiān 。yù lú shěn shuǐ niǎo cán yān 。mèng huí shān zhěn yǐn huā diàn 。
    hǎi yàn wèi lái rén dòu cǎo ,jiāng méi yǐ guò liǔ shēng mián 。huáng hūn shū yǔ shī qiū qiān 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    卖花担上。买得一枝春欲放。泪染轻匀。犹带彤霞晓露痕。
    怕郎猜道。奴面不如花面好。云鬓斜簪。徒要教郎比并看。

    mài huā dān shàng 。mǎi dé yī zhī chūn yù fàng 。lèi rǎn qīng yún 。yóu dài tóng xiá xiǎo lù hén 。
    pà láng cāi dào 。nú miàn bú rú huā miàn hǎo 。yún bìn xié zān 。tú yào jiāo láng bǐ bìng kàn 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    窗前谁种芭蕉树,阴满中庭。阴满中庭。叶叶心心,舒卷有馀清。(馀清 一作:情)
    伤心枕上三更雨,点滴霖霪。点滴霖霪。愁损北人,不惯起来听。

    chuāng qián shuí zhǒng bā jiāo shù ,yīn mǎn zhōng tíng 。yīn mǎn zhōng tíng 。yè yè xīn xīn ,shū juàn yǒu yú qīng 。(yú qīng yī zuò :qíng )
    shāng xīn zhěn shàng sān gèng yǔ ,diǎn dī lín yín 。diǎn dī lín yín 。chóu sǔn běi rén ,bú guàn qǐ lái tīng 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    香冷金猊,被翻红浪,起来慵自梳头。任宝奁尘满,日上帘钩。生怕离怀别苦,多少事、欲说还休。新来瘦,非于病酒,不是悲秋。
    休休,这回去也,千万遍《阳关》,也则难留。念武陵人远,烟锁秦楼。惟有楼前流水,应念我、终日凝眸。凝眸处,从今又添,一段新愁。(版本一)

    香冷金猊,被翻红浪,起来人未梳头。任宝奁闲掩,日上帘钩。生怕闲愁暗恨,多少事、欲说还休。今年瘦,非干病酒,不是悲秋。
    明朝,者回去也,千万遍阳关,也即难留。念武陵春晚,云锁重楼。记取楼前绿水,应念我、终日凝眸。凝眸处,从今更数,几段新愁。(版本二)

    xiāng lěng jīn ní ,bèi fān hóng làng ,qǐ lái yōng zì shū tóu 。rèn bǎo lián chén mǎn ,rì shàng lián gōu 。shēng pà lí huái bié kǔ ,duō shǎo shì 、yù shuō hái xiū 。xīn lái shòu ,fēi yú bìng jiǔ ,bú shì bēi qiū 。
    xiū xiū ,zhè huí qù yě ,qiān wàn biàn 《yáng guān 》,yě zé nán liú 。niàn wǔ líng rén yuǎn ,yān suǒ qín lóu 。wéi yǒu lóu qián liú shuǐ ,yīng niàn wǒ 、zhōng rì níng móu 。níng móu chù ,cóng jīn yòu tiān ,yī duàn xīn chóu 。(bǎn běn yī )

    xiāng lěng jīn ní ,bèi fān hóng làng ,qǐ lái rén wèi shū tóu 。rèn bǎo lián xián yǎn ,rì shàng lián gōu 。shēng pà xián chóu àn hèn ,duō shǎo shì 、yù shuō hái xiū 。jīn nián shòu ,fēi gàn bìng jiǔ ,bú shì bēi qiū 。
    míng cháo ,zhě huí qù yě ,qiān wàn biàn yáng guān ,yě jí nán liú 。niàn wǔ líng chūn wǎn ,yún suǒ zhòng lóu 。jì qǔ lóu qián lǜ shuǐ ,yīng niàn wǒ 、zhōng rì níng móu 。níng móu chù ,cóng jīn gèng shù ,jǐ duàn xīn chóu 。(bǎn běn èr )

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    揉破黄金万点轻。剪成碧玉叶层层。风度精神如彦辅,大鲜明。
    梅蕊重重何俗甚,丁香千结苦粗生。熏透愁人千里梦,却无情。

    róu pò huáng jīn wàn diǎn qīng 。jiǎn chéng bì yù yè céng céng 。fēng dù jīng shén rú yàn fǔ ,dà xiān míng 。
    méi ruǐ zhòng zhòng hé sú shèn ,dīng xiāng qiān jié kǔ cū shēng 。xūn tòu chóu rén qiān lǐ mèng ,què wú qíng 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    临高阁。乱山平野烟光薄。烟光薄。栖鸦归后,暮天闻角。
    断香残酒情怀恶。西风催衬梧桐落。梧桐落。又还秋色,又还寂寞。

    lín gāo gé 。luàn shān píng yě yān guāng báo 。yān guāng báo 。qī yā guī hòu ,mù tiān wén jiǎo 。
    duàn xiāng cán jiǔ qíng huái è 。xī fēng cuī chèn wú tóng luò 。wú tóng luò 。yòu hái qiū sè ,yòu hái jì mò 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    红藕香残玉簟秋。轻解罗裳,独上兰舟。云中谁寄锦书来,雁字回时,月满西楼。
    花自飘零水自流。一种相思,两处闲愁。此情无计可消除,才下眉头,却上心头。

    hóng ǒu xiāng cán yù diàn qiū 。qīng jiě luó shang ,dú shàng lán zhōu 。yún zhōng shuí jì jǐn shū lái ,yàn zì huí shí ,yuè mǎn xī lóu 。
    huā zì piāo líng shuǐ zì liú 。yī zhǒng xiàng sī ,liǎng chù xián chóu 。cǐ qíng wú jì kě xiāo chú ,cái xià méi tóu ,què shàng xīn tóu 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    病起萧萧两鬓华,卧看残月上窗纱。豆蔻连梢煎熟水,莫分茶。
    枕上诗书闲处好,门前风景雨来佳。终日向人多酝藉,木犀花。

    bìng qǐ xiāo xiāo liǎng bìn huá ,wò kàn cán yuè shàng chuāng shā 。dòu kòu lián shāo jiān shú shuǐ ,mò fèn chá 。
    zhěn shàng shī shū xián chù hǎo ,mén qián fēng jǐng yǔ lái jiā 。zhōng rì xiàng rén duō yùn jiè ,mù xī huā 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    萧条庭院,又斜风细雨,重门须闭。宠柳娇花寒食近,种种恼人天气。险韵诗成,扶头酒醒,别是闲滋味。征鸿过尽,万千心事难寄。
    楼上几日春寒,帘垂四面,玉阑干慵倚。被冷香消新梦觉,不许愁人不起。清露晨流,新桐初引,多少游春意。日高烟敛,更看今日晴未。

    xiāo tiáo tíng yuàn ,yòu xié fēng xì yǔ ,zhòng mén xū bì 。chǒng liǔ jiāo huā hán shí jìn ,zhǒng zhǒng nǎo rén tiān qì 。xiǎn yùn shī chéng ,fú tóu jiǔ xǐng ,bié shì xián zī wèi 。zhēng hóng guò jìn ,wàn qiān xīn shì nán jì 。
    lóu shàng jǐ rì chūn hán ,lián chuí sì miàn ,yù lán gàn yōng yǐ 。bèi lěng xiāng xiāo xīn mèng jiào ,bú xǔ chóu rén bú qǐ 。qīng lù chén liú ,xīn tóng chū yǐn ,duō shǎo yóu chūn yì 。rì gāo yān liǎn ,gèng kàn jīn rì qíng wèi 。

    辞赋,