1. 古诗词大全
  2. 宋代诗人

李清照的诗词全集

共收录了153首诗词作品

李清照简介

李清照(1081─1155?)号易安居士,济南(今属山东)人。父李格非,为元祐后四学士之一,夫赵明诚为金石考据家。崇宁元年(1102),徽宗以绍述神宗为名,任蔡京、赵挺之为左右相,立元祐党人碑,以司马光等百二十人为「奸党」,其父列名党籍,清照以诗上挺之。崇宁二年(1103),明诚出仕,矢志撰述以访求、著录古代金石文字为职志的《金石录》一书。大观元年(1107),蔡京复相,挺之卒。蔡京以挺之为元祐大臣所荐,为庇元祐「奸党」,追夺所赠官。明诚、清照夫妇因此屏居青州(今山东益都)乡里十年。宣和二年(1120)蔡京致仕后,明诚起知莱州(今山东掖县),此后又自莱移淄。靖康之难后。明诚奔母丧南下,知江宁府,清照载书至建康。建炎三年,赵明诚卒。离京自建康出走浙中,清照随亦入浙,经台、嵊、黄岩,从御舟海道至温州,复至越州,衢州,于绍兴二年(1132)赴杭州。绍兴四年,作《金石录后序》。绍兴中,以《金石录》表上于朝。卒年约七十馀。善属文,于诗尤工。《宋史·艺文志》著录《易安居士文集》七卷,俱不传。清照创词「别是一家」之说,其词创为「易安体」,为宋词一家。词集名《漱玉集》,今本皆为后人所辑。男中李后主,女中李易安,极是当行本色。前此太白,故称词家三李。(沈去矜)清照以一妇人,而词格乃抗轶周柳,虽篇帙无多,固不能不宝而存之,为词家一大宗矣。(《四库提要》)李易安作重阳《醉花阴》词,函致赵明诚云云。明诚自愧勿如。乃忘寝食,三日夜得十五阕,杂易安作以示陆德夫。德夫玩之再三曰:「只有『莫道不销魂』三句绝佳。」正易安作也。(《词苑丛谈》)李易安词,独辟门径,居然可观,其源自淮海、大晟,而铸语则多生造,妇人有此,可谓奇矣。(《白雨斋词话》)易安佳句,如《一剪梅》起七字云:「红藕香残玉簟秋」,精秀特绝,真不食人间烟火者。(同上书)
展开查看所有  

李清照诗集大全

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    泪湿罗衣脂粉满。四叠阳关,唱到千千遍。人道山长水又断。萧萧微雨闻孤馆。
    惜别伤离方寸乱。忘了临行,酒盏深和浅。好把音书凭过雁。东莱不似蓬莱远。

    lèi shī luó yī zhī fěn mǎn 。sì dié yáng guān ,chàng dào qiān qiān biàn 。rén dào shān zhǎng shuǐ yòu duàn 。xiāo xiāo wēi yǔ wén gū guǎn 。
    xī bié shāng lí fāng cùn luàn 。wàng le lín háng ,jiǔ zhǎn shēn hé qiǎn 。hǎo bǎ yīn shū píng guò yàn 。dōng lái bú sì péng lái yuǎn 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    风韵雍容未甚都。尊前甘橘可为奴。谁怜流落江湖上,玉骨冰肌未肯枯。
    谁教并蒂连枝摘,醉后明皇倚太真。居士擘开真有意,要吟风味两家新。

    fēng yùn yōng róng wèi shèn dōu 。zūn qián gān jú kě wéi nú 。shuí lián liú luò jiāng hú shàng ,yù gǔ bīng jī wèi kěn kū 。
    shuí jiāo bìng dì lián zhī zhāi ,zuì hòu míng huáng yǐ tài zhēn 。jū shì bò kāi zhēn yǒu yì ,yào yín fēng wèi liǎng jiā xīn 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    落日熔金,暮云合璧,人在何处。染柳烟浓,吹梅笛怨,春意知几许。元宵佳节,融和天气,次第岂无风雨。来相召、香车宝马,谢他酒朋诗侣。(熔金 一作:镕金)
    中州盛日,闺门多暇,记得偏重三五。铺翠冠儿,捻金雪柳,簇带争济楚。如今憔悴,风鬟霜鬓,怕见夜间出去。不如向、帘儿底下,听人笑语。

    luò rì róng jīn ,mù yún hé bì ,rén zài hé chù 。rǎn liǔ yān nóng ,chuī méi dí yuàn ,chūn yì zhī jǐ xǔ 。yuán xiāo jiā jiē ,róng hé tiān qì ,cì dì qǐ wú fēng yǔ 。lái xiàng zhào 、xiāng chē bǎo mǎ ,xiè tā jiǔ péng shī lǚ 。(róng jīn yī zuò :róng jīn )
    zhōng zhōu shèng rì ,guī mén duō xiá ,jì dé piān zhòng sān wǔ 。pù cuì guàn ér ,niǎn jīn xuě liǔ ,cù dài zhēng jì chǔ 。rú jīn qiáo cuì ,fēng huán shuāng bìn ,pà jiàn yè jiān chū qù 。bú rú xiàng 、lián ér dǐ xià ,tīng rén xiào yǔ 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    暖雨晴风初破冻,柳眼梅腮,已觉春心动。酒意诗情谁与共?泪融残粉花钿重。
    乍试夹衫金缕缝,山枕斜欹,枕损钗头凤。独抱浓愁无好梦,夜阑犹剪灯花弄。

    nuǎn yǔ qíng fēng chū pò dòng ,liǔ yǎn méi sāi ,yǐ jiào chūn xīn dòng 。jiǔ yì shī qíng shuí yǔ gòng ?lèi róng cán fěn huā diàn zhòng 。
    zhà shì jiá shān jīn lǚ féng ,shān zhěn xié yī ,zhěn sǔn chāi tóu fèng 。dú bào nóng chóu wú hǎo mèng ,yè lán yóu jiǎn dēng huā nòng 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    庭院深深深几许,云窗雾阁春迟。为谁憔悴损芳姿。夜来清梦好,应是发南枝。
    玉瘦檀轻无限恨,南楼羌管休吹。浓香吹尽有谁知。暖风迟日也,别到杏花肥。

    tíng yuàn shēn shēn shēn jǐ xǔ ,yún chuāng wù gé chūn chí 。wéi shuí qiáo cuì sǔn fāng zī 。yè lái qīng mèng hǎo ,yīng shì fā nán zhī 。
    yù shòu tán qīng wú xiàn hèn ,nán lóu qiāng guǎn xiū chuī 。nóng xiāng chuī jìn yǒu shuí zhī 。nuǎn fēng chí rì yě ,bié dào xìng huā féi 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    风住尘香花已尽,日晚倦梳头。物是人非事事休,欲语泪先流。
    闻说双溪春尚好,也拟泛轻舟。只恐双溪舴艋舟,载不动许多愁。

    fēng zhù chén xiāng huā yǐ jìn ,rì wǎn juàn shū tóu 。wù shì rén fēi shì shì xiū ,yù yǔ lèi xiān liú 。
    wén shuō shuāng xī chūn shàng hǎo ,yě nǐ fàn qīng zhōu 。zhī kǒng shuāng xī zé měng zhōu ,zǎi bú dòng xǔ duō chóu 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    春到长门春草青,江梅些子破,未开匀。
    碧云笼碾玉成尘,留晓梦,惊破一瓯春。
    花影压重门,疏帘铺淡月,好黄昏。
    二年三度负东君,归来也,著意过今春。

    chūn dào zhǎng mén chūn cǎo qīng ,jiāng méi xiē zǐ pò ,wèi kāi yún 。
    bì yún lóng niǎn yù chéng chén ,liú xiǎo mèng ,jīng pò yī ōu chūn 。
    huā yǐng yā zhòng mén ,shū lián pù dàn yuè ,hǎo huáng hūn 。
    èr nián sān dù fù dōng jun1 ,guī lái yě ,zhe yì guò jīn chūn 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    禁幄低张,彤阑巧护,就中独占残春。容华淡伫,绰约俱见天真。待得群花过后,一番风露晓妆新。妖娆艳态,妒风笑月,长殢东君。
    东城边,南陌上,正日烘池馆,竟走香轮。绮筵散日,谁人可继芳尘。更好明光宫殿,几枝先近日边匀。金尊倒,拚了尽烛,不管黄昏。

    jìn wò dī zhāng ,tóng lán qiǎo hù ,jiù zhōng dú zhàn cán chūn 。róng huá dàn zhù ,chāo yuē jù jiàn tiān zhēn 。dài dé qún huā guò hòu ,yī fān fēng lù xiǎo zhuāng xīn 。yāo ráo yàn tài ,dù fēng xiào yuè ,zhǎng tì dōng jun1 。
    dōng chéng biān ,nán mò shàng ,zhèng rì hōng chí guǎn ,jìng zǒu xiāng lún 。qǐ yàn sàn rì ,shuí rén kě jì fāng chén 。gèng hǎo míng guāng gōng diàn ,jǐ zhī xiān jìn rì biān yún 。jīn zūn dǎo ,pīn le jìn zhú ,bú guǎn huáng hūn 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    帝里春晚。重门深院。草绿阶前,暮天雁断。楼上远信谁传。恨绵绵。
    多情自是多沾惹。难拚舍又是寒食也。秋千巷陌,人静皎月初斜。浸梨花。

    dì lǐ chūn wǎn 。zhòng mén shēn yuàn 。cǎo lǜ jiē qián ,mù tiān yàn duàn 。lóu shàng yuǎn xìn shuí chuán 。hèn mián mián 。
    duō qíng zì shì duō zhān rě 。nán pīn shě yòu shì hán shí yě 。qiū qiān xiàng mò ,rén jìng jiǎo yuè chū xié 。jìn lí huā 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    髻子伤春慵更梳。晚风庭院落梅初。淡云来往月疏疏。
    玉鸭熏炉闲瑞脑,朱樱斗帐掩流苏。通犀还解辟寒无。

    jì zǐ shāng chūn yōng gèng shū 。wǎn fēng tíng yuàn luò méi chū 。dàn yún lái wǎng yuè shū shū 。
    yù yā xūn lú xián ruì nǎo ,zhū yīng dòu zhàng yǎn liú sū 。tōng xī hái jiě pì hán wú 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    湖上风来波浩渺。秋已暮、红稀香少。水光山色与人亲,说不尽、无穷好。
    莲子已成荷叶老。青露洗、萍花汀草。眠沙鸥鹭不回头,似也恨、人归早。

    hú shàng fēng lái bō hào miǎo 。qiū yǐ mù 、hóng xī xiāng shǎo 。shuǐ guāng shān sè yǔ rén qīn ,shuō bú jìn 、wú qióng hǎo 。
    lián zǐ yǐ chéng hé yè lǎo 。qīng lù xǐ 、píng huā tīng cǎo 。mián shā ōu lù bú huí tóu ,sì yě hèn 、rén guī zǎo 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    永夜恹恹欢意少。空梦长安,认取长安道。为报今年春色好。花光月影宜相照。
    随意杯盘虽草草。酒美梅酸,恰称人怀抱。醉莫插花花莫笑。可怜春似人将老。

    yǒng yè yān yān huān yì shǎo 。kōng mèng zhǎng ān ,rèn qǔ zhǎng ān dào 。wéi bào jīn nián chūn sè hǎo 。huā guāng yuè yǐng yí xiàng zhào 。
    suí yì bēi pán suī cǎo cǎo 。jiǔ měi méi suān ,qià chēng rén huái bào 。zuì mò chā huā huā mò xiào 。kě lián chūn sì rén jiāng lǎo 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    绣面芙蓉一笑开。斜飞宝鸭衬香腮。眼波才动被人猜。
    一面风情深有韵,半笺娇恨寄幽怀。月移花影约重来。

    xiù miàn fú róng yī xiào kāi 。xié fēi bǎo yā chèn xiāng sāi 。yǎn bō cái dòng bèi rén cāi 。
    yī miàn fēng qíng shēn yǒu yùn ,bàn jiān jiāo hèn jì yōu huái 。yuè yí huā yǐng yuē zhòng lái 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    薄雾浓云愁永昼,瑞脑销金兽。佳节又重阳,玉枕纱厨,半夜凉初透。(橱 通:厨)
    东篱把酒黄昏后,有暗香盈袖。莫道不销魂,帘卷西风,人比黄花瘦。(人比 一作:人似;销 通:消)

    báo wù nóng yún chóu yǒng zhòu ,ruì nǎo xiāo jīn shòu 。jiā jiē yòu zhòng yáng ,yù zhěn shā chú ,bàn yè liáng chū tòu 。(chú tōng :chú )
    dōng lí bǎ jiǔ huáng hūn hòu ,yǒu àn xiāng yíng xiù 。mò dào bú xiāo hún ,lián juàn xī fēng ,rén bǐ huáng huā shòu 。(rén bǐ yī zuò :rén sì ;xiāo tōng :xiāo )

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    寻寻觅觅,冷冷清清,凄凄惨惨戚戚。乍暖还寒时候,最难将息。三杯两盏淡酒,怎敌他、晚来风急?雁过也,正伤心,却是旧时相识。
    满地黄花堆积。憔悴损,如今有谁堪摘?守着窗儿,独自怎生得黑?梧桐更兼细雨,到黄昏、点点滴滴。这次第,怎一个愁字了得!(守着窗儿 一作:守著窗儿)

    xún xún mì mì ,lěng lěng qīng qīng ,qī qī cǎn cǎn qī qī 。zhà nuǎn hái hán shí hòu ,zuì nán jiāng xī 。sān bēi liǎng zhǎn dàn jiǔ ,zěn dí tā 、wǎn lái fēng jí ?yàn guò yě ,zhèng shāng xīn ,què shì jiù shí xiàng shí 。
    mǎn dì huáng huā duī jī 。qiáo cuì sǔn ,rú jīn yǒu shuí kān zhāi ?shǒu zhe chuāng ér ,dú zì zěn shēng dé hēi ?wú tóng gèng jiān xì yǔ ,dào huáng hūn 、diǎn diǎn dī dī 。zhè cì dì ,zěn yī gè chóu zì le dé !(shǒu zhe chuāng ér yī zuò :shǒu zhe chuāng ér )

    辞赋,