1. 古诗词大全
  2. 宋代诗人

李清照的诗词全集

共收录了153首诗词作品

李清照简介

李清照(1081─1155?)号易安居士,济南(今属山东)人。父李格非,为元祐后四学士之一,夫赵明诚为金石考据家。崇宁元年(1102),徽宗以绍述神宗为名,任蔡京、赵挺之为左右相,立元祐党人碑,以司马光等百二十人为「奸党」,其父列名党籍,清照以诗上挺之。崇宁二年(1103),明诚出仕,矢志撰述以访求、著录古代金石文字为职志的《金石录》一书。大观元年(1107),蔡京复相,挺之卒。蔡京以挺之为元祐大臣所荐,为庇元祐「奸党」,追夺所赠官。明诚、清照夫妇因此屏居青州(今山东益都)乡里十年。宣和二年(1120)蔡京致仕后,明诚起知莱州(今山东掖县),此后又自莱移淄。靖康之难后。明诚奔母丧南下,知江宁府,清照载书至建康。建炎三年,赵明诚卒。离京自建康出走浙中,清照随亦入浙,经台、嵊、黄岩,从御舟海道至温州,复至越州,衢州,于绍兴二年(1132)赴杭州。绍兴四年,作《金石录后序》。绍兴中,以《金石录》表上于朝。卒年约七十馀。善属文,于诗尤工。《宋史·艺文志》著录《易安居士文集》七卷,俱不传。清照创词「别是一家」之说,其词创为「易安体」,为宋词一家。词集名《漱玉集》,今本皆为后人所辑。男中李后主,女中李易安,极是当行本色。前此太白,故称词家三李。(沈去矜)清照以一妇人,而词格乃抗轶周柳,虽篇帙无多,固不能不宝而存之,为词家一大宗矣。(《四库提要》)李易安作重阳《醉花阴》词,函致赵明诚云云。明诚自愧勿如。乃忘寝食,三日夜得十五阕,杂易安作以示陆德夫。德夫玩之再三曰:「只有『莫道不销魂』三句绝佳。」正易安作也。(《词苑丛谈》)李易安词,独辟门径,居然可观,其源自淮海、大晟,而铸语则多生造,妇人有此,可谓奇矣。(《白雨斋词话》)易安佳句,如《一剪梅》起七字云:「红藕香残玉簟秋」,精秀特绝,真不食人间烟火者。(同上书)
展开查看所有  

李清照诗集大全

  • 作者:李清照 朝代:宋代

    五十年功如电扫,华清花柳咸阳草。
    五坊供奉斗鸡儿,酒肉堆中不知老。
    胡兵忽自天上来,逆胡亦是奸雄才。
    勤政楼前走胡马,珠翠踏尽香尘埃。
    何为出战辄披靡,传置荔枝多马死。
    尧功舜德本如天,安用区区纪文字。
    著碑铭德真陋哉,乃令神鬼磨山崖。
    子仪光弼不自猜,天心悔稿人心开。
    夏商有鉴当深戒,简策汗青今具在。
    君不见当时张说最多机,虽生已被姚崇卖。

    君不见惊人废兴传天宝,中兴碑上今生草。
    不知负国有奸雄,但说成功尊国老。
    谁令妃子天上来,虢秦韩国皆天才。
    花桑羯鼓玉方响,春风不敢生尘埃。
    姓名谁复知安史,健儿猛将安眠死。
    去天尺五抱瓮峰,峰头凿出开元字。
    时移势去真可哀,奸人心丑深如崖。
    西蜀万里尚能反,南内一闭何时开。
    可怜孝德如天大,反使将军称好在。
    呜呼,奴辈乃不能道辅国用事张后专,乃能念春荠长安作斤卖。

    wǔ shí nián gōng rú diàn sǎo ,huá qīng huā liǔ xián yáng cǎo 。
    wǔ fāng gòng fèng dòu jī ér ,jiǔ ròu duī zhōng bú zhī lǎo 。
    hú bīng hū zì tiān shàng lái ,nì hú yì shì jiān xióng cái 。
    qín zhèng lóu qián zǒu hú mǎ ,zhū cuì tà jìn xiāng chén āi 。
    hé wéi chū zhàn zhé pī mí ,chuán zhì lì zhī duō mǎ sǐ 。
    yáo gōng shùn dé běn rú tiān ,ān yòng qū qū jì wén zì 。
    zhe bēi míng dé zhēn lòu zāi ,nǎi lìng shén guǐ mó shān yá 。
    zǐ yí guāng bì bú zì cāi ,tiān xīn huǐ gǎo rén xīn kāi 。
    xià shāng yǒu jiàn dāng shēn jiè ,jiǎn cè hàn qīng jīn jù zài 。
    jun1 bú jiàn dāng shí zhāng shuō zuì duō jī ,suī shēng yǐ bèi yáo chóng mài 。

    jun1 bú jiàn jīng rén fèi xìng chuán tiān bǎo ,zhōng xìng bēi shàng jīn shēng cǎo 。
    bú zhī fù guó yǒu jiān xióng ,dàn shuō chéng gōng zūn guó lǎo 。
    shuí lìng fēi zǐ tiān shàng lái ,guó qín hán guó jiē tiān cái 。
    huā sāng jié gǔ yù fāng xiǎng ,chūn fēng bú gǎn shēng chén āi 。
    xìng míng shuí fù zhī ān shǐ ,jiàn ér měng jiāng ān mián sǐ 。
    qù tiān chǐ wǔ bào wèng fēng ,fēng tóu záo chū kāi yuán zì 。
    shí yí shì qù zhēn kě āi ,jiān rén xīn chǒu shēn rú yá 。
    xī shǔ wàn lǐ shàng néng fǎn ,nán nèi yī bì hé shí kāi 。
    kě lián xiào dé rú tiān dà ,fǎn shǐ jiāng jun1 chēng hǎo zài 。
    wū hū ,nú bèi nǎi bú néng dào fǔ guó yòng shì zhāng hòu zhuān ,nǎi néng niàn chūn qí zhǎng ān zuò jīn mài 。

    咏史,借古讽今,忧国,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    世人作梅词,下笔便俗。予试作一篇,乃知前言不妄耳。

    藤床纸帐朝眠起。说不尽、无佳思。沈香断续玉炉寒,伴我情怀如水。笛声三弄,梅心惊破,多少春情意。
    小风疏雨萧萧地。又催下、千行泪。吹箫人去玉楼空,肠断与谁同倚。一枝折得,人间天上,没个人堪寄。 

    shì rén zuò méi cí ,xià bǐ biàn sú 。yǔ shì zuò yī piān ,nǎi zhī qián yán bú wàng ěr 。

    téng chuáng zhǐ zhàng cháo mián qǐ 。shuō bú jìn 、wú jiā sī 。shěn xiāng duàn xù yù lú hán ,bàn wǒ qíng huái rú shuǐ 。dí shēng sān nòng ,méi xīn jīng pò ,duō shǎo chūn qíng yì 。
    xiǎo fēng shū yǔ xiāo xiāo dì 。yòu cuī xià 、qiān háng lèi 。chuī xiāo rén qù yù lóu kōng ,cháng duàn yǔ shuí tóng yǐ 。yī zhī shé dé ,rén jiān tiān shàng ,méi gè rén kān jì 。 

    咏物,梅花,悼亡,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    红酥肯放琼苞碎。探著南枝开遍未。不知酝藉几多香,但见包藏无限意。
    道人憔悴春窗底。闷损阑干愁不倚。要来小酌便来休,未必明朝风不起。

    hóng sū kěn fàng qióng bāo suì 。tàn zhe nán zhī kāi biàn wèi 。bú zhī yùn jiè jǐ duō xiāng ,dàn jiàn bāo cáng wú xiàn yì 。
    dào rén qiáo cuì chūn chuāng dǐ 。mèn sǔn lán gàn chóu bú yǐ 。yào lái xiǎo zhuó biàn lái xiū ,wèi bì míng cháo fēng bú qǐ 。

    咏物,梅花,抒情,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    帘外五更风,吹梦无踪。画楼重上与谁同?记得玉钗斜拨火,宝篆成空。
    回首紫金峰,雨润烟浓。一江春浪醉醒中。留得罗襟前日泪,弹与征鸿。

    lián wài wǔ gèng fēng ,chuī mèng wú zōng 。huà lóu zhòng shàng yǔ shuí tóng ?jì dé yù chāi xié bō huǒ ,bǎo zhuàn chéng kōng 。
    huí shǒu zǐ jīn fēng ,yǔ rùn yān nóng 。yī jiāng chūn làng zuì xǐng zhōng 。liú dé luó jīn qián rì lèi ,dàn yǔ zhēng hóng 。

    悼亡,回忆,思念,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    风柔日薄春犹早。夹衫乍著心情好。睡起觉微寒。梅花鬓上残。
    故乡何处是。忘了除非醉。沈水卧时烧。香消酒未消。

    fēng róu rì báo chūn yóu zǎo 。jiá shān zhà zhe xīn qíng hǎo 。shuì qǐ jiào wēi hán 。méi huā bìn shàng cán 。
    gù xiāng hé chù shì 。wàng le chú fēi zuì 。shěn shuǐ wò shí shāo 。xiāng xiāo jiǔ wèi xiāo 。

    写景,思乡,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    小阁藏春,闲窗锁昼,画堂无限深幽。篆香烧尽,日影下帘钩。手种江梅更好,又何必、临水登楼。无人到,寂寥浑似,何逊在扬州。
    从来,知韵胜,难堪雨藉,不耐风柔。更谁家横笛,吹动浓愁。莫恨香消雪减,须信道、扫迹情留。难言处,良宵淡月,疏影尚风流。

    xiǎo gé cáng chūn ,xián chuāng suǒ zhòu ,huà táng wú xiàn shēn yōu 。zhuàn xiāng shāo jìn ,rì yǐng xià lián gōu 。shǒu zhǒng jiāng méi gèng hǎo ,yòu hé bì 、lín shuǐ dēng lóu 。wú rén dào ,jì liáo hún sì ,hé xùn zài yáng zhōu 。
    cóng lái ,zhī yùn shèng ,nán kān yǔ jiè ,bú nài fēng róu 。gèng shuí jiā héng dí ,chuī dòng nóng chóu 。mò hèn xiāng xiāo xuě jiǎn ,xū xìn dào 、sǎo jì qíng liú 。nán yán chù ,liáng xiāo dàn yuè ,shū yǐng shàng fēng liú 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    红酥肯放琼苞碎。探著南枝开遍未。不知酝藉几多香,但见包藏无限意。
    道人憔悴春窗底。闷损阑干愁不倚。要来小酌便来休,未必明朝风不起。

    hóng sū kěn fàng qióng bāo suì 。tàn zhe nán zhī kāi biàn wèi 。bú zhī yùn jiè jǐ duō xiāng ,dàn jiàn bāo cáng wú xiàn yì 。
    dào rén qiáo cuì chūn chuāng dǐ 。mèn sǔn lán gàn chóu bú yǐ 。yào lái xiǎo zhuó biàn lái xiū ,wèi bì míng cháo fēng bú qǐ 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    雪里已知春信至,寒梅点缀琼枝腻。香脸半开娇旖旎,当庭际,玉人浴出新妆洗。
    造化可能偏有意,故教明月玲珑地。共赏金尊沈绿蚁,莫辞醉,此花不与群花比。

    xuě lǐ yǐ zhī chūn xìn zhì ,hán méi diǎn zhuì qióng zhī nì 。xiāng liǎn bàn kāi jiāo yǐ nǐ ,dāng tíng jì ,yù rén yù chū xīn zhuāng xǐ 。
    zào huà kě néng piān yǒu yì ,gù jiāo míng yuè líng lóng dì 。gòng shǎng jīn zūn shěn lǜ yǐ ,mò cí zuì ,cǐ huā bú yǔ qún huā bǐ 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    年年雪里。常插梅花醉。挼尽梅花无好意。赢得满衣清泪。
    今年海角天涯。萧萧两鬓生华。看取晚来风势,故应难看梅花。

    nián nián xuě lǐ 。cháng chā méi huā zuì 。luò jìn méi huā wú hǎo yì 。yíng dé mǎn yī qīng lèi 。
    jīn nián hǎi jiǎo tiān yá 。xiāo xiāo liǎng bìn shēng huá 。kàn qǔ wǎn lái fēng shì ,gù yīng nán kàn méi huā 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    天上星河转,人间帘幕垂。凉生枕簟泪痕滋。起解罗衣聊问、夜何其。
    翠贴莲蓬小,金销藕叶稀。旧时天气旧时衣。只有情怀不似、旧家时。

    tiān shàng xīng hé zhuǎn ,rén jiān lián mù chuí 。liáng shēng zhěn diàn lèi hén zī 。qǐ jiě luó yī liáo wèn 、yè hé qí 。
    cuì tiē lián péng xiǎo ,jīn xiāo ǒu yè xī 。jiù shí tiān qì jiù shí yī 。zhī yǒu qíng huái bú sì 、jiù jiā shí 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    芳草池塘,绿阴庭院,晚晴寒透窗纱。玉钩金锁,管是客来唦。寂寞尊前席上,唯愁海角天涯。能留否?酴釄落尽,犹赖有梨花。
    当年曾胜赏,生香熏袖,活火分茶。极目犹龙骄马,流水轻车。不怕风狂雨骤,恰才称,煮酒笺花。如今也,不成怀抱,得似旧时那?

    fāng cǎo chí táng ,lǜ yīn tíng yuàn ,wǎn qíng hán tòu chuāng shā 。yù gōu jīn suǒ ,guǎn shì kè lái shā 。jì mò zūn qián xí shàng ,wéi chóu hǎi jiǎo tiān yá 。néng liú fǒu ?tú mí luò jìn ,yóu lài yǒu lí huā 。
    dāng nián céng shèng shǎng ,shēng xiāng xūn xiù ,huó huǒ fèn chá 。jí mù yóu lóng jiāo mǎ ,liú shuǐ qīng chē 。bú pà fēng kuáng yǔ zhòu ,qià cái chēng ,zhǔ jiǔ jiān huā 。rú jīn yě ,bú chéng huái bào ,dé sì jiù shí nà ?

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    天接云涛连晓雾。星河欲转千帆舞。仿佛梦魂归帝所。闻天语。殷勤问我归何处。
    我报路长嗟日暮。学诗谩有惊人句。九万里风鹏正举。风休住。蓬舟吹取三山去。

    tiān jiē yún tāo lián xiǎo wù 。xīng hé yù zhuǎn qiān fān wǔ 。fǎng fó mèng hún guī dì suǒ 。wén tiān yǔ 。yīn qín wèn wǒ guī hé chù 。
    wǒ bào lù zhǎng jiē rì mù 。xué shī màn yǒu jīng rén jù 。jiǔ wàn lǐ fēng péng zhèng jǔ 。fēng xiū zhù 。péng zhōu chuī qǔ sān shān qù 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    常记溪亭日暮,沉醉不知归路。
    兴尽晚回舟,误入藕花深处。
    争渡,争渡,惊起一滩鸥鹭。

    cháng jì xī tíng rì mù ,chén zuì bú zhī guī lù 。
    xìng jìn wǎn huí zhōu ,wù rù ǒu huā shēn chù 。
    zhēng dù ,zhēng dù ,jīng qǐ yī tān ōu lù 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    世人作梅词,下笔便俗。予试作一篇,乃知前言不妄耳。

    藤床纸帐朝眠起。说不尽、无佳思。沈香断续玉炉寒,伴我情怀如水。笛声三弄,梅心惊破,多少春情意。
    小风疏雨萧萧地。又催下、千行泪。吹箫人去玉楼空,肠断与谁同倚。一枝折得,人间天上,没个人堪寄。

    shì rén zuò méi cí ,xià bǐ biàn sú 。yǔ shì zuò yī piān ,nǎi zhī qián yán bú wàng ěr 。

    téng chuáng zhǐ zhàng cháo mián qǐ 。shuō bú jìn 、wú jiā sī 。shěn xiāng duàn xù yù lú hán ,bàn wǒ qíng huái rú shuǐ 。dí shēng sān nòng ,méi xīn jīng pò ,duō shǎo chūn qíng yì 。
    xiǎo fēng shū yǔ xiāo xiāo dì 。yòu cuī xià 、qiān háng lèi 。chuī xiāo rén qù yù lóu kōng ,cháng duàn yǔ shuí tóng yǐ 。yī zhī shé dé ,rén jiān tiān shàng ,méi gè rén kān jì 。

    辞赋,
  • 作者:李清照 朝代:宋代

    昨夜雨疏风骤,浓睡不消残酒。试问卷帘人,却道海棠依旧。知否,知否?应是绿肥红瘦。

    zuó yè yǔ shū fēng zhòu ,nóng shuì bú xiāo cán jiǔ 。shì wèn juàn lián rén ,què dào hǎi táng yī jiù 。zhī fǒu ,zhī fǒu ?yīng shì lǜ féi hóng shòu 。

    辞赋,