一剪梅·唱到阳关第四声原文
香带轻分。
罗带轻分。
杏花时节雨纷纷。
山绕孤村。
水绕孤村。
更没心情共酒尊。
春衫香满,空有啼痕。
一般离思两销魂。
马上黄昏。
楼上黄昏。
一剪梅·唱到阳关第四声拼音版
chàng dào yáng guān dì sì shēng 。xiāng dài qīng fèn 。luó dài qīng fèn 。xìng huā shí jiē yǔ fēn fēn 。shān rào gū cūn 。shuǐ rào gū cūn 。gèng méi xīn qíng gòng jiǔ zūn 。chūn shān xiāng mǎn ,kōng yǒu tí hén 。yī bān lí sī liǎng xiāo hún 。mǎ shàng huáng hūn 。lóu shàng huáng hūn 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
一剪梅·唱到阳关第四声翻译
暂无翻译!
一剪梅·唱到阳关第四声赏析
暂无赏析!
作者介绍
刘仙伦(生卒年不详)一名儗,字叔儗,号招山,庐陵(今江西吉安)人。与刘过齐名,称为“庐陵二布衣”。著有《招山小集》一卷。赵万里《校辑宋金元人词》辑为《招山乐章》一卷。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/8994.html
《一剪梅·唱到阳关第四声》相关推荐
- 作者:刘仙伦 朝代:宋代
快阁东西,鸥边问、晚晴可喜。鸥解语、既盟之后,两翁曾倚。笛弄惯听黄鲁直,履声深识徐渊子。添我来、相对两忘机,真相似。
也不种,闲桃李。也不玩,佳山水。有新诗字字,爱民而已。一片心闲秋水外,三年人在春风里。涨一篙、江水送归鸿,明朝是。kuài gé dōng xī ,ōu biān wèn 、wǎn qíng kě xǐ 。ōu jiě yǔ 、jì méng zhī hòu ,liǎng wēng céng yǐ 。dí nòng guàn tīng huáng lǔ zhí ,lǚ shēng shēn shí xú yuān zǐ 。tiān wǒ lái 、xiàng duì liǎng wàng jī ,zhēn xiàng sì 。
yě bú zhǒng ,xián táo lǐ 。yě bú wán ,jiā shān shuǐ 。yǒu xīn shī zì zì ,ài mín ér yǐ 。yī piàn xīn xián qiū shuǐ wài ,sān nián rén zài chūn fēng lǐ 。zhǎng yī gāo 、jiāng shuǐ sòng guī hóng ,míng cháo shì 。辞赋, - 作者:刘仙伦 朝代:宋代
着意留春,留不住、春归难恋。最苦是、梅天烟雨,麦秋庭院。嫩竹阴浓莺出谷,柔桑采尽蚕成茧。奈沉腰、宽尽有谁知,难消遣。
幽阁恨,双眉敛。香笺寄,飞鸿远。向风帘羞见,一双归燕。翠被闲将情做梦,青楼赚得恩成怨。对尊前、莫惜唤琼姬,持杯劝。zhe yì liú chūn ,liú bú zhù 、chūn guī nán liàn 。zuì kǔ shì 、méi tiān yān yǔ ,mài qiū tíng yuàn 。nèn zhú yīn nóng yīng chū gǔ ,róu sāng cǎi jìn cán chéng jiǎn 。nài chén yāo 、kuān jìn yǒu shuí zhī ,nán xiāo qiǎn 。
yōu gé hèn ,shuāng méi liǎn 。xiāng jiān jì ,fēi hóng yuǎn 。xiàng fēng lián xiū jiàn ,yī shuāng guī yàn 。cuì bèi xián jiāng qíng zuò mèng ,qīng lóu zuàn dé ēn chéng yuàn 。duì zūn qián 、mò xī huàn qióng jī ,chí bēi quàn 。辞赋, - 作者:刘仙伦 朝代:宋代
征衣薄薄不禁风。长日雨丝中。又是一年春事,花信到梧桐。
云漠漠,水溶溶。去匆匆。客怀今夜,家在江西,身在江东。zhēng yī báo báo bú jìn fēng 。zhǎng rì yǔ sī zhōng 。yòu shì yī nián chūn shì ,huā xìn dào wú tóng 。
yún mò mò ,shuǐ róng róng 。qù cōng cōng 。kè huái jīn yè ,jiā zài jiāng xī ,shēn zài jiāng dōng 。辞赋, - 作者:刘仙伦 朝代:宋代
渐秋空向晚,被风雨、趱重阳。正木落疏林,海棠枝上,忽见红妆。料应妒他兰菊,任年年、独甚占秋光。故把春风娇面,向人逞艳呈芳。
看来毕竟此花强。祗是欠些香。诮一似当年,五陵公子,却厌膏梁。肯来水边竹下,与幽人、相对说凄凉。只恐夜深花睡,五更微有清霜。jiàn qiū kōng xiàng wǎn ,bèi fēng yǔ 、zǎn zhòng yáng 。zhèng mù luò shū lín ,hǎi táng zhī shàng ,hū jiàn hóng zhuāng 。liào yīng dù tā lán jú ,rèn nián nián 、dú shèn zhàn qiū guāng 。gù bǎ chūn fēng jiāo miàn ,xiàng rén chěng yàn chéng fāng 。
kàn lái bì jìng cǐ huā qiáng 。zhī shì qiàn xiē xiāng 。qiào yī sì dāng nián ,wǔ líng gōng zǐ ,què yàn gāo liáng 。kěn lái shuǐ biān zhú xià ,yǔ yōu rén 、xiàng duì shuō qī liáng 。zhī kǒng yè shēn huā shuì ,wǔ gèng wēi yǒu qīng shuāng 。辞赋, - 作者:刘仙伦 朝代:宋代
华堂深处出娉婷。语声轻。笑声清。燕语莺啼,一付春情。恰似洛阳花正发,见花好,不知名。
金瓯盛酒玉纤擎。满盈盈。劝深深。不怕主人,教你十分斟。只怕酒阑歌罢后,人不见,暮山青。huá táng shēn chù chū pīng tíng 。yǔ shēng qīng 。xiào shēng qīng 。yàn yǔ yīng tí ,yī fù chūn qíng 。qià sì luò yáng huā zhèng fā ,jiàn huā hǎo ,bú zhī míng 。
jīn ōu shèng jiǔ yù xiān qíng 。mǎn yíng yíng 。quàn shēn shēn 。bú pà zhǔ rén ,jiāo nǐ shí fèn zhēn 。zhī pà jiǔ lán gē bà hòu ,rén bú jiàn ,mù shān qīng 。辞赋, - 作者:刘仙伦 朝代:宋代
某兹者共沉某官道协降神,祥开诞旦。五百年而名世,允谓间生;八千岁而为春,定膺难老。俯仰都无于愧怍,谤谗何损于忠良。却雁鹜而暂得闲身,对龟鹤而永绥眉寿。辄陈俚语,上祝台躔。狂斐是惭,览掷为幸。
小队停钲鼓。向沙边、柳下维舟,庆公初度。平尽群蛮方易镇,此事多应有数。奈自古、功成人妒。君看乐羊中山役,任谤书、盈箧终无据。千载下,竟谁与。
诗中带得西山雨。指天台、雁荡归欤,寿乡深处。缓急朝廷须公出,更作中流砥柱。笑痴騃、纷纷儿女。多少人间不平事,有皇天、老眼能区处。挥玉斝,听金缕。mǒu zī zhě gòng chén mǒu guān dào xié jiàng shén ,xiáng kāi dàn dàn 。wǔ bǎi nián ér míng shì ,yǔn wèi jiān shēng ;bā qiān suì ér wéi chūn ,dìng yīng nán lǎo 。fǔ yǎng dōu wú yú kuì zuò ,bàng chán hé sǔn yú zhōng liáng 。què yàn wù ér zàn dé xián shēn ,duì guī hè ér yǒng suí méi shòu 。zhé chén lǐ yǔ ,shàng zhù tái chán 。kuáng fěi shì cán ,lǎn zhì wéi xìng 。
xiǎo duì tíng zhēng gǔ 。xiàng shā biān 、liǔ xià wéi zhōu ,qìng gōng chū dù 。píng jìn qún mán fāng yì zhèn ,cǐ shì duō yīng yǒu shù 。nài zì gǔ 、gōng chéng rén dù 。jun1 kàn lè yáng zhōng shān yì ,rèn bàng shū 、yíng qiè zhōng wú jù 。qiān zǎi xià ,jìng shuí yǔ 。
shī zhōng dài dé xī shān yǔ 。zhǐ tiān tái 、yàn dàng guī yú ,shòu xiāng shēn chù 。huǎn jí cháo tíng xū gōng chū ,gèng zuò zhōng liú dǐ zhù 。xiào chī ái 、fēn fēn ér nǚ 。duō shǎo rén jiān bú píng shì ,yǒu huáng tiān 、lǎo yǎn néng qū chù 。huī yù jiǎ ,tīng jīn lǚ 。辞赋, - 作者:刘仙伦 朝代:宋代
山儿矗矗水儿清。船儿似叶儿轻。风儿更没人情。月儿明。厮合造、送人行,眼儿蔌蔌泪儿倾。灯儿更冷清清。遭逢着雁儿,又没前程。一声声。怎生得、梦儿成。
shān ér chù chù shuǐ ér qīng 。chuán ér sì yè ér qīng 。fēng ér gèng méi rén qíng 。yuè ér míng 。sī hé zào 、sòng rén háng ,yǎn ér sù sù lèi ér qīng 。dēng ér gèng lěng qīng qīng 。zāo féng zhe yàn ér ,yòu méi qián chéng 。yī shēng shēng 。zěn shēng dé 、mèng ér chéng 。
辞赋, - 作者:刘仙伦 朝代:宋代
重唤松江渡。叹垂虹亭下,销磨几番今古。依旧四桥风景在,为问坡仙甚处。但遗爱、沙边鸥鹭。天水相连苍茫外,更碧云、去尽山无数。潮正落,日远暮。
十年到此长凝伫。恨无人、与共秋风,鲙丝莼缕。小转朱弦弹九奏,拟致湘妃伴侣。俄皓月、飞来烟渚。恍若乘槎河汉上,怕客星、犯斗蛟龙怒。歌欸乃,过江去。zhòng huàn sōng jiāng dù 。tàn chuí hóng tíng xià ,xiāo mó jǐ fān jīn gǔ 。yī jiù sì qiáo fēng jǐng zài ,wéi wèn pō xiān shèn chù 。dàn yí ài 、shā biān ōu lù 。tiān shuǐ xiàng lián cāng máng wài ,gèng bì yún 、qù jìn shān wú shù 。cháo zhèng luò ,rì yuǎn mù 。
shí nián dào cǐ zhǎng níng zhù 。hèn wú rén 、yǔ gòng qiū fēng ,kuài sī chún lǚ 。xiǎo zhuǎn zhū xián dàn jiǔ zòu ,nǐ zhì xiāng fēi bàn lǚ 。é hào yuè 、fēi lái yān zhǔ 。huǎng ruò chéng chá hé hàn shàng ,pà kè xīng 、fàn dòu jiāo lóng nù 。gē ě nǎi ,guò jiāng qù 。辞赋, - 作者:刘仙伦 朝代:宋代
青幄蔽林,白毡铺径,红雨迷楚。画阁关愁,风帘卷恨,尽日萦情绪。阳台云去,文园人病,寂寞翠尊雕俎。惜韶容、匆匆易失,芳丛对眼如雾。
巾欹润里,衣宽凉渗,又觉渐回骄暑。解箨吹香,遗丸荐脆,小芰浮鸳浦。画栏如旧,依稀犹记,伫立一钩莲步。黯销魂,那堪又听,杜鹃更苦。qīng wò bì lín ,bái zhān pù jìng ,hóng yǔ mí chǔ 。huà gé guān chóu ,fēng lián juàn hèn ,jìn rì yíng qíng xù 。yáng tái yún qù ,wén yuán rén bìng ,jì mò cuì zūn diāo zǔ 。xī sháo róng 、cōng cōng yì shī ,fāng cóng duì yǎn rú wù 。
jīn yī rùn lǐ ,yī kuān liáng shèn ,yòu jiào jiàn huí jiāo shǔ 。jiě tuò chuī xiāng ,yí wán jiàn cuì ,xiǎo jì fú yuān pǔ 。huà lán rú jiù ,yī xī yóu jì ,zhù lì yī gōu lián bù 。àn xiāo hún ,nà kān yòu tīng ,dù juān gèng kǔ 。辞赋, - 作者:刘仙伦 朝代:宋代
郑玉非娼女。叹尘缘未了,飘零被春留住。肠断胭脂坡下路。成甚心情意绪。生怕入、梨园歌舞。寂寞阳台云雨散,算人间、谁是吹箫侣。空买断,两眉聚。
新来镜里惊如许。暗伤怀、莺老花残,几番春暮。事逐孤鸿都已往,月落千山杜宇。念脩竹、天寒何处。不念琐窗并绣户,妾从前、命薄甘荆布。谁为作,解绦主。zhèng yù fēi chāng nǚ 。tàn chén yuán wèi le ,piāo líng bèi chūn liú zhù 。cháng duàn yān zhī pō xià lù 。chéng shèn xīn qíng yì xù 。shēng pà rù 、lí yuán gē wǔ 。jì mò yáng tái yún yǔ sàn ,suàn rén jiān 、shuí shì chuī xiāo lǚ 。kōng mǎi duàn ,liǎng méi jù 。
xīn lái jìng lǐ jīng rú xǔ 。àn shāng huái 、yīng lǎo huā cán ,jǐ fān chūn mù 。shì zhú gū hóng dōu yǐ wǎng ,yuè luò qiān shān dù yǔ 。niàn yǒu zhú 、tiān hán hé chù 。bú niàn suǒ chuāng bìng xiù hù ,qiè cóng qián 、mìng báo gān jīng bù 。shuí wéi zuò ,jiě tāo zhǔ 。辞赋, - 作者:刘仙伦 朝代:宋代
艅艎东下,望西江千里,苍茫烟水。试问襄州何处是,雉堞连云天际。叔子残碑,卧龙陈迹,遗恨斜阳里。后来人物,如君瑰伟能几。
其肯为我来耶,河阳下士,正自强人意。勿谓时平无事也,便以言兵为讳。眼底山河,楼头鼓角,都是英雄泪。功名机会,要须问闲先备。yú huáng dōng xià ,wàng xī jiāng qiān lǐ ,cāng máng yān shuǐ 。shì wèn xiāng zhōu hé chù shì ,zhì dié lián yún tiān jì 。shū zǐ cán bēi ,wò lóng chén jì ,yí hèn xié yáng lǐ 。hòu lái rén wù ,rú jun1 guī wěi néng jǐ 。
qí kěn wéi wǒ lái yē ,hé yáng xià shì ,zhèng zì qiáng rén yì 。wù wèi shí píng wú shì yě ,biàn yǐ yán bīng wéi huì 。yǎn dǐ shān hé ,lóu tóu gǔ jiǎo ,dōu shì yīng xióng lèi 。gōng míng jī huì ,yào xū wèn xián xiān bèi 。辞赋, - 作者:刘仙伦 朝代:宋代
吹箫人去行云杳。香篝翠被都闲了。叠损缕金衣。是他浑不知。
冷烟寒食夜。淡月梨花下。犹自软心肠。为他烧夜香。chuī xiāo rén qù háng yún yǎo 。xiāng gōu cuì bèi dōu xián le 。dié sǔn lǚ jīn yī 。shì tā hún bú zhī 。
lěng yān hán shí yè 。dàn yuè lí huā xià 。yóu zì ruǎn xīn cháng 。wéi tā shāo yè xiāng 。辞赋, - 作者:刘仙伦 朝代:宋代
吴山青处,恨长安路断,黄尘如雾。荆楚西来行堑远,北过淮堧严扈。九塞貔貅,三关虎豹,空作陪京固。天高难叫,若为得诉忠语。
追念江左英雄,中兴事业,枉被奸臣误。不见翠华移跸处,枉负吾皇神武。击楫凭谁,问筹无计,何日宽优顾,倚筇长叹,满怀清泪如雨。wú shān qīng chù ,hèn zhǎng ān lù duàn ,huáng chén rú wù 。jīng chǔ xī lái háng qiàn yuǎn ,běi guò huái nuò yán hù 。jiǔ sāi pí xiū ,sān guān hǔ bào ,kōng zuò péi jīng gù 。tiān gāo nán jiào ,ruò wéi dé sù zhōng yǔ 。
zhuī niàn jiāng zuǒ yīng xióng ,zhōng xìng shì yè ,wǎng bèi jiān chén wù 。bú jiàn cuì huá yí bì chù ,wǎng fù wú huáng shén wǔ 。jī jí píng shuí ,wèn chóu wú jì ,hé rì kuān yōu gù ,yǐ qióng zhǎng tàn ,mǎn huái qīng lèi rú yǔ 。辞赋, - 作者:刘仙伦 朝代:宋代
唱到阳关第四声。香带轻分。罗带轻分。杏花时节雨纷纷。山绕孤村。水绕孤村。
更没心情共酒尊。春衫香满,空有啼痕。一般离思两销魂。马上黄昏。楼上黄昏。chàng dào yáng guān dì sì shēng 。xiāng dài qīng fèn 。luó dài qīng fèn 。xìng huā shí jiē yǔ fēn fēn 。shān rào gū cūn 。shuǐ rào gū cūn 。
gèng méi xīn qíng gòng jiǔ zūn 。chūn shān xiāng mǎn ,kōng yǒu tí hén 。yī bān lí sī liǎng xiāo hún 。mǎ shàng huáng hūn 。lóu shàng huáng hūn 。辞赋, - 作者:刘仙伦 朝代:宋代
西风何事,为行人扫荡,烦襟如洗。垂涨蒸澜都卷尽,一片潇湘清泚。酒病惊秋,诗愁入鬓,对景人千里。楚宫故事,一时分付流水。
江上买取扁舟,排云涌浪,直过金沙尾。归去江南丘壑处,不用来寻月姊。风露杯深,芙蓉裳冷,笑傲烟霞里。草庐如旧,卧龙知为谁起。xī fēng hé shì ,wéi háng rén sǎo dàng ,fán jīn rú xǐ 。chuí zhǎng zhēng lán dōu juàn jìn ,yī piàn xiāo xiāng qīng zǐ 。jiǔ bìng jīng qiū ,shī chóu rù bìn ,duì jǐng rén qiān lǐ 。chǔ gōng gù shì ,yī shí fèn fù liú shuǐ 。
jiāng shàng mǎi qǔ biǎn zhōu ,pái yún yǒng làng ,zhí guò jīn shā wěi 。guī qù jiāng nán qiū hè chù ,bú yòng lái xún yuè zǐ 。fēng lù bēi shēn ,fú róng shang lěng ,xiào ào yān xiá lǐ 。cǎo lú rú jiù ,wò lóng zhī wéi shuí qǐ 。辞赋,