南安军原文
出岭同谁出?归乡如不归!
山河千古在,城郭一时非。
饿死真吾志,梦中行采薇。
南安军拼音版
méi huā nán běi lù ,fēng yǔ shī zhēng yī 。chū lǐng tóng shuí chū ?guī xiāng rú bú guī !
shān hé qiān gǔ zài ,chéng guō yī shí fēi 。
è sǐ zhēn wú zhì ,mèng zhōng háng cǎi wēi 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
南安军翻译
暂无翻译!
南安军赏析
暂无赏析!
作者介绍
文天祥(1236-1283)初名云孙,字天祥,以字行,改字履善,又字宋瑞,号文山,吉水(今江西吉安)人。宝祐四年(1256)进士第一,授签书宁海军节度判官。理宗朝,历除江西提刑。咸淳六年(1270),除军器临,寻兼崇政殿说书,又兼学士院权直,忤贾似道,罢归家居。九年,除湖南提刑,差知赣州。德祐元年(1275),应诏勤王,尽出家资募兵至临安,出知平江府。是年底,签书枢密院事。二年,拜右丞相兼枢密使,辞相印不拜,使至元军营请和,被扣留北去,至镇江得脱。益王立,召至福州,拜右相,亦辞未拜。以枢密使、同都督诸路军马出江西。帝昺即位,授少保、信国公。是年底(1279年初),于广东海丰兵败被俘,押之大者,囚禁数年。至元十九年(1282)十二月初九日(1283年1月9日),遇害于柴市。《宋史》有传。陈霆《渚山堂词话》卷二:「文文山词,在南宋诸人中,特为富丽。」陈廷焯《云韶集》卷九:「气极雄深,语极苍秀。其人绝世,词亦非他人所能到。」刘熙载《艺概》卷四:「文文山词有『风雨如晦,鸡鸣不已』之意,不知者以为变声,其实乃变之正也。故词当合其人之境地以观之。」王国维《人间词话》:「文文山词,风骨甚高,亦有境界。远在圣与、叔夏、公谨诸人之上。」诗歌创作以德祐之变为界,分为前后两期。前期多为应酬之作。后期诗歌记述了他抗元斗争的艰若历程。所谓《指南录》、《指南后录》,集名出自诗句「臣心一片磁针石,不指南方不肯休」。其中《正气歌》、《二月六日海上大战》、《南安军》、《除夜》、《过零丁洋》、《金陵驿》、《扬子江》等,都是气贯长虹、感人至深的名篇。《正气歌》作于就义前一年,热情地歌颂了古代为正义而斗争的志士,表示自己在任何环境下都要坚持民族气节的顽强意志,直叙而下,一如正气运行,不尚雕饰而大气包举,感情真挚而强烈。《过零丁洋》是他被俘后经过零丁洋写的。是回答汉奸、元军元帅张弘范的。诗中痛切地诉说了民族的和个人的艰危遭遇,表达自己为国家社稷捐躯的决心。「人生自古谁无死,留取丹心照汗青」,千百年来,激励过成千上万为国家民族的利益、为正义事业而斗争的人们。这些诗歌表现了作者崇高的爱国主义精神,忠愤慷慨,苍凉悲壮,堪称诗史。文章以《指南录后序》最有名。记述了出使元营被拘得以脱险的经过,虽以叙事为主,但饱含着强烈的抒情性,气势磅礴,基调悲壮。文天祥也有词作传世,虽只几首,但风骨甚高,如被囚期间写的《酹江月》等,激越沉痛。所著《文山先生全集》20卷。其词今传《文山乐府》。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/8993.html
《南安军》相关推荐
- 作者:文天祥 朝代:宋代
【过零丁洋】 辛苦遭逢起一经,[1]干戈寥落四周星。[2] 山河破碎风飘絮,身世浮沉雨打萍。 惶恐滩头说惶恐,[3]零丁洋里叹零丁。[4] 人生自古谁无死,留取丹心照汗青。[5]
【guò líng dīng yáng 】 xīn kǔ zāo féng qǐ yī jīng ,[1]gàn gē liáo luò sì zhōu xīng 。[2] shān hé pò suì fēng piāo xù ,shēn shì fú chén yǔ dǎ píng 。 huáng kǒng tān tóu shuō huáng kǒng ,[3]líng dīng yáng lǐ tàn líng dīng 。[4] rén shēng zì gǔ shuí wú sǐ ,liú qǔ dān xīn zhào hàn qīng 。[5]
古诗三百首,初中古诗,爱国,励志,忧国忧民, - 作者:文天祥 朝代:宋代
【酹江月】 乾坤能大、算蛟龙、 元不是池中物。 风雨牢愁无着处, 那更寒虫四壁。 横塑题诗, 登楼作赋, 万事空中雪。 江流如此, 方来还有英杰。 堪笑一叶漂零, 重来淮水, 正凉风新发。 镜里朱颜都变尽, 只有丹心难灭。 去去龙沙, 江山回首, 一线青如发。 故人应念, 杜鹃枝上残月。
【lèi jiāng yuè 】 qián kūn néng dà 、suàn jiāo lóng 、 yuán bú shì chí zhōng wù 。 fēng yǔ láo chóu wú zhe chù , nà gèng hán chóng sì bì 。 héng sù tí shī , dēng lóu zuò fù , wàn shì kōng zhōng xuě 。 jiāng liú rú cǐ , fāng lái hái yǒu yīng jié 。 kān xiào yī yè piāo líng , zhòng lái huái shuǐ , zhèng liáng fēng xīn fā 。 jìng lǐ zhū yán dōu biàn jìn , zhī yǒu dān xīn nán miè 。 qù qù lóng shā , jiāng shān huí shǒu , yī xiàn qīng rú fā 。 gù rén yīng niàn , dù juān zhī shàng cán yuè 。
- 作者:文天祥 朝代:宋代
【满江红】 代王夫人作 试问琵琶, 胡沙外、怎生风色。 最苦是、姚黄一朵, 移根仙阙。 王母欢阑琼宴罢, 仙人泪满金盘侧。 听行宫、半夜雨淋铃, 声声歇。 彩云散,香尘灭。 铜驼恨,那堪说。 想男儿慷慨, 嚼穿龈血。 回首昭阳离落日, 伤心铜雀迎秋风。 算妾身、不愿似天家, 金瓯缺。
【mǎn jiāng hóng 】 dài wáng fū rén zuò shì wèn pí pá , hú shā wài 、zěn shēng fēng sè 。 zuì kǔ shì 、yáo huáng yī duǒ , yí gēn xiān què 。 wáng mǔ huān lán qióng yàn bà , xiān rén lèi mǎn jīn pán cè 。 tīng háng gōng 、bàn yè yǔ lín líng , shēng shēng xiē 。 cǎi yún sàn ,xiāng chén miè 。 tóng tuó hèn ,nà kān shuō 。 xiǎng nán ér kāng kǎi , jiáo chuān yín xuè 。 huí shǒu zhāo yáng lí luò rì , shāng xīn tóng què yíng qiū fēng 。 suàn qiè shēn 、bú yuàn sì tiān jiā , jīn ōu quē 。
- 作者:文天祥 朝代:宋代
【满江红】 又捱过、几番秋色。 相思处、青年如梦, 乘鸾仙阙。 肌玉暗消衣带缓, 泪珠斜透花钿侧。 最无端蕉影上窗纱, 青灯歇。 曲池合,高台灭。 人间事,何堪说! 向南阳阡上, 满襟清血。 世态便如翻覆雨, 妾身元是分明月。 笑乐昌一段好风流, 菱花缺。
【mǎn jiāng hóng 】 yòu ái guò 、jǐ fān qiū sè 。 xiàng sī chù 、qīng nián rú mèng , chéng luán xiān què 。 jī yù àn xiāo yī dài huǎn , lèi zhū xié tòu huā diàn cè 。 zuì wú duān jiāo yǐng shàng chuāng shā , qīng dēng xiē 。 qǔ chí hé ,gāo tái miè 。 rén jiān shì ,hé kān shuō ! xiàng nán yáng qiān shàng , mǎn jīn qīng xuè 。 shì tài biàn rú fān fù yǔ , qiè shēn yuán shì fèn míng yuè 。 xiào lè chāng yī duàn hǎo fēng liú , líng huā quē 。
- 作者:文天祥 朝代:宋代
【念奴娇】 水天空阔,恨东风、不借世间英雄。[1] 蜀鸟吴花残照里,忍见荒城颓壁![2] 铜雀春情,金人秋泪,此恨凭谁雪![3] 堂堂剑气,斗牛空认奇杰。[4] 那信江海余生,南行万里,属扁舟齐发。[5] 正为鸥盟留醉眼,细看涛生云灭。[6] 睨柱吞嬴,回旗走懿,千古冲冠发。[7] 伴人无寐,秦淮应是孤月。
【niàn nú jiāo 】 shuǐ tiān kōng kuò ,hèn dōng fēng 、bú jiè shì jiān yīng xióng 。[1] shǔ niǎo wú huā cán zhào lǐ ,rěn jiàn huāng chéng tuí bì ![2] tóng què chūn qíng ,jīn rén qiū lèi ,cǐ hèn píng shuí xuě ![3] táng táng jiàn qì ,dòu niú kōng rèn qí jié 。[4] nà xìn jiāng hǎi yú shēng ,nán háng wàn lǐ ,shǔ biǎn zhōu qí fā 。[5] zhèng wéi ōu méng liú zuì yǎn ,xì kàn tāo shēng yún miè 。[6] nì zhù tūn yíng ,huí qí zǒu yì ,qiān gǔ chōng guàn fā 。[7] bàn rén wú mèi ,qín huái yīng shì gū yuè 。
- 作者:文天祥 朝代:宋代
【沁园春】 题潮阳张许二公庙 为子死孝,为臣死忠, 死又何妨。 自光岳气分,士无全节; 君臣义缺,谁负刚肠。 骂贼张巡,爱君许远, 留取声名万古香。 后来者,无二公之操, 百炼之钢。 人生翕歘云亡。 好烈烈轰轰做一场。 使当时卖国, 甘心降虏, 受人唾骂,安得流芳。 古庙幽沉,仪容俨雅, 枯木赛鸦几夕阳。 邮亭下,有奸雄过此, 仔细思量。
【qìn yuán chūn 】 tí cháo yáng zhāng xǔ èr gōng miào wéi zǐ sǐ xiào ,wéi chén sǐ zhōng , sǐ yòu hé fáng 。 zì guāng yuè qì fèn ,shì wú quán jiē ; jun1 chén yì quē ,shuí fù gāng cháng 。 mà zéi zhāng xún ,ài jun1 xǔ yuǎn , liú qǔ shēng míng wàn gǔ xiāng 。 hòu lái zhě ,wú èr gōng zhī cāo , bǎi liàn zhī gāng 。 rén shēng xī xū yún wáng 。 hǎo liè liè hōng hōng zuò yī chǎng 。 shǐ dāng shí mài guó , gān xīn jiàng lǔ , shòu rén tuò mà ,ān dé liú fāng 。 gǔ miào yōu chén ,yí róng yǎn yǎ , kū mù sài yā jǐ xī yáng 。 yóu tíng xià ,yǒu jiān xióng guò cǐ , zǎi xì sī liàng 。
- 作者:文天祥 朝代:宋代
余囚北庭,坐一土室。室广八尺,深可四寻,单扉低小,白间短窄,污下而幽暗。当此夏日,诸气萃然:雨潦四集,浮动床几,时则为水气;涂泥半朝,蒸沤历澜,时则为土气;乍晴暴热,风道四塞,时则为日气;檐阴薪爨,助长炎虐,时则为火气;仓腐寄顿,陈陈逼人,时则为米气;骈肩杂遝,腥臊汗垢,时则为人气;或圊溷浮尸,或腐鼠杂出,时则为秽气。叠是数气,当之者鲜不为厉,而余以孱弱俯仰其间,于兹二年矣,是殆有养致然。然尔亦安知所养何哉?孟子曰:「我善养吾浩然之气。」彼气有七,吾气有一,以一敌七,吾何患焉?况浩然者,乃天地之正气也。作《正气歌》一首。 天地有正气,杂然赋流形。 下则为河岳,上则为日星。 于人曰浩然,沛乎塞苍冥。 皇路当清夷,含和吐明庭。 时穷节乃见,一一垂丹青。 在刘太史简,在晋董狐笔。 在秦张良椎,在汉苏武节。 为严将军头,为嵇侍中血。 为张睢阳齿,为颜常山舌。 或为辽东帽,清操厉冰雪。 或为出师表,鬼神泣壮烈。 或为渡江楫,慷慨吞胡羯。 或为击贼笏,逆竖头破裂。 是气所旁薄,凛烈万古存。 当其贯日月,生死安足论。 地维赖以立,天柱赖以尊。 三网实系命,道义为之根。 嗟予遘阳九,隶也实不力。 楚囚缨其冠,传车送穷北。 鼎镬甘如饴,求之不可得。 阴房阒鬼火,春院閟天黑。 牛骥同一皂,鸡栖凤凰食。 一朝蒙雾露,分作沟中瘠。 如此再寒暑,百沴自辟易。 嗟哉沮洳场,为我安乐国。 岂有他缪巧,阴阳不能贼。 顾此耿耿在,仰视浮云白。 悠悠我心悲,苍天曷有极。 哲人日已远,典刑在夙昔。 风檐展书读,古道照颜色。
yú qiú běi tíng ,zuò yī tǔ shì 。shì guǎng bā chǐ ,shēn kě sì xún ,dān fēi dī xiǎo ,bái jiān duǎn zhǎi ,wū xià ér yōu àn 。dāng cǐ xià rì ,zhū qì cuì rán :yǔ liáo sì jí ,fú dòng chuáng jǐ ,shí zé wéi shuǐ qì ;tú ní bàn cháo ,zhēng ōu lì lán ,shí zé wéi tǔ qì ;zhà qíng bào rè ,fēng dào sì sāi ,shí zé wéi rì qì ;yán yīn xīn cuàn ,zhù zhǎng yán nuè ,shí zé wéi huǒ qì ;cāng fǔ jì dùn ,chén chén bī rén ,shí zé wéi mǐ qì ;pián jiān zá tà ,xīng sào hàn gòu ,shí zé wéi rén qì ;huò qīng hùn fú shī ,huò fǔ shǔ zá chū ,shí zé wéi huì qì 。dié shì shù qì ,dāng zhī zhě xiān bú wéi lì ,ér yú yǐ chán ruò fǔ yǎng qí jiān ,yú zī èr nián yǐ ,shì dài yǒu yǎng zhì rán 。rán ěr yì ān zhī suǒ yǎng hé zāi ?mèng zǐ yuē :「wǒ shàn yǎng wú hào rán zhī qì 。」bǐ qì yǒu qī ,wú qì yǒu yī ,yǐ yī dí qī ,wú hé huàn yān ?kuàng hào rán zhě ,nǎi tiān dì zhī zhèng qì yě 。zuò 《zhèng qì gē 》yī shǒu 。 tiān dì yǒu zhèng qì ,zá rán fù liú xíng 。 xià zé wéi hé yuè ,shàng zé wéi rì xīng 。 yú rén yuē hào rán ,pèi hū sāi cāng míng 。 huáng lù dāng qīng yí ,hán hé tǔ míng tíng 。 shí qióng jiē nǎi jiàn ,yī yī chuí dān qīng 。 zài liú tài shǐ jiǎn ,zài jìn dǒng hú bǐ 。 zài qín zhāng liáng zhuī ,zài hàn sū wǔ jiē 。 wéi yán jiāng jun1 tóu ,wéi jī shì zhōng xuè 。 wéi zhāng suī yáng chǐ ,wéi yán cháng shān shé 。 huò wéi liáo dōng mào ,qīng cāo lì bīng xuě 。 huò wéi chū shī biǎo ,guǐ shén qì zhuàng liè 。 huò wéi dù jiāng jí ,kāng kǎi tūn hú jié 。 huò wéi jī zéi hù ,nì shù tóu pò liè 。 shì qì suǒ páng báo ,lǐn liè wàn gǔ cún 。 dāng qí guàn rì yuè ,shēng sǐ ān zú lùn 。 dì wéi lài yǐ lì ,tiān zhù lài yǐ zūn 。 sān wǎng shí xì mìng ,dào yì wéi zhī gēn 。 jiē yǔ gòu yáng jiǔ ,lì yě shí bú lì 。 chǔ qiú yīng qí guàn ,chuán chē sòng qióng běi 。 dǐng huò gān rú yí ,qiú zhī bú kě dé 。 yīn fáng qù guǐ huǒ ,chūn yuàn bì tiān hēi 。 niú jì tóng yī zào ,jī qī fèng huáng shí 。 yī cháo méng wù lù ,fèn zuò gōu zhōng jí 。 rú cǐ zài hán shǔ ,bǎi lì zì pì yì 。 jiē zāi jǔ rù chǎng ,wéi wǒ ān lè guó 。 qǐ yǒu tā miù qiǎo ,yīn yáng bú néng zéi 。 gù cǐ gěng gěng zài ,yǎng shì fú yún bái 。 yōu yōu wǒ xīn bēi ,cāng tiān hé yǒu jí 。 zhé rén rì yǐ yuǎn ,diǎn xíng zài sù xī 。 fēng yán zhǎn shū dú ,gǔ dào zhào yán sè 。
咏史怀古,爱国, - 作者:文天祥 朝代:清代
辛苦遭逢起一经,干戈寥落四周星。
山河破碎风飘絮,身世浮沉雨打萍。
惶恐滩头说惶恐,零丁洋里叹零丁。
人生自古谁无死?留取丹心照汗青。xīn kǔ zāo féng qǐ yī jīng ,gàn gē liáo luò sì zhōu xīng 。
shān hé pò suì fēng piāo xù ,shēn shì fú chén yǔ dǎ píng 。
huáng kǒng tān tóu shuō huáng kǒng ,líng dīng yáng lǐ tàn líng dīng 。
rén shēng zì gǔ shuí wú sǐ ?liú qǔ dān xīn zhào hàn qīng 。古诗三百首,初中古诗,爱国,励志,忧国忧民, - 作者:文天祥 朝代:清代
草合离宫转夕晖,孤云飘泊复何依!
山河风景元无异,城郭人民半已非。
满地芦花和我老,旧家燕子傍谁飞?
从今别却江南路,化作啼鹃带血归。cǎo hé lí gōng zhuǎn xī huī ,gū yún piāo bó fù hé yī !
shān hé fēng jǐng yuán wú yì ,chéng guō rén mín bàn yǐ fēi 。
mǎn dì lú huā hé wǒ lǎo ,jiù jiā yàn zǐ bàng shuí fēi ?
cóng jīn bié què jiāng nán lù ,huà zuò tí juān dài xuè guī 。咏史怀古, - 作者:文天祥 朝代:清代
余囚北庭,坐一土室。室广八尺,深可四寻。单扉低小,白间短窄,污下而幽暗。当此夏日,诸气萃然:雨潦四集,浮动床几,时则为水气;涂泥半朝,蒸沤历澜,时则为土气;乍晴暴热,风道四塞,时则为日气;檐阴薪爨,助长炎虐,时则为火气;仓腐寄顿,陈陈逼人,时则为米气;骈肩杂遝,腥臊汗垢,时则为人气;或圊溷、或毁尸、或腐鼠,恶气杂出,时则为秽气。叠是数气,当之者鲜不为厉。而予以孱弱,俯仰其间,於兹二年矣,幸而无恙,是殆有养致然尔。然亦安知所养何哉?孟子曰:「吾善养吾浩然之气。」彼气有七,吾气有一,以一敌七,吾何患焉!况浩然者,乃天地之正气也,作正气歌一首。
天地有正气,杂然赋流形。下则为河岳,上则为日星。於人曰浩然,沛乎塞苍冥。
皇路当清夷,含和吐明庭。时穷节乃见,一一垂丹青。在齐太史简,在晋董狐笔。
在秦张良椎,在汉苏武节。为严将军头,为嵇侍中血。为张睢阳齿,为颜常山舌。
或为辽东帽,清操厉冰雪。或为出师表,鬼神泣壮烈。或为渡江楫,慷慨吞胡羯。
或为击贼笏,逆竖头破裂。是气所磅礴,凛烈万古存。当其贯日月,生死安足论。
地维赖以立,天柱赖以尊。三纲实系命,道义为之根。嗟予遘阳九,隶也实不力。
楚囚缨其冠,传车送穷北。鼎镬甘如饴,求之不可得。阴房阗鬼火,春院閟天黑。(閟天黑 同:闭)
牛骥同一皂,鸡栖凤凰食。一朝蒙雾露,分作沟中瘠。如此再寒暑,百疠自辟易。
哀哉沮洳场,为我安乐国。岂有他缪巧,阴阳不能贼。顾此耿耿存,仰视浮云白。
悠悠我心悲,苍天曷有极。哲人日已远,典刑在夙昔。风檐展书读,古道照颜色。yú qiú běi tíng ,zuò yī tǔ shì 。shì guǎng bā chǐ ,shēn kě sì xún 。dān fēi dī xiǎo ,bái jiān duǎn zhǎi ,wū xià ér yōu àn 。dāng cǐ xià rì ,zhū qì cuì rán :yǔ liáo sì jí ,fú dòng chuáng jǐ ,shí zé wéi shuǐ qì ;tú ní bàn cháo ,zhēng ōu lì lán ,shí zé wéi tǔ qì ;zhà qíng bào rè ,fēng dào sì sāi ,shí zé wéi rì qì ;yán yīn xīn cuàn ,zhù zhǎng yán nuè ,shí zé wéi huǒ qì ;cāng fǔ jì dùn ,chén chén bī rén ,shí zé wéi mǐ qì ;pián jiān zá tà ,xīng sào hàn gòu ,shí zé wéi rén qì ;huò qīng hùn 、huò huǐ shī 、huò fǔ shǔ ,è qì zá chū ,shí zé wéi huì qì 。dié shì shù qì ,dāng zhī zhě xiān bú wéi lì 。ér yǔ yǐ chán ruò ,fǔ yǎng qí jiān ,yú zī èr nián yǐ ,xìng ér wú yàng ,shì dài yǒu yǎng zhì rán ěr 。rán yì ān zhī suǒ yǎng hé zāi ?mèng zǐ yuē :「wú shàn yǎng wú hào rán zhī qì 。」bǐ qì yǒu qī ,wú qì yǒu yī ,yǐ yī dí qī ,wú hé huàn yān !kuàng hào rán zhě ,nǎi tiān dì zhī zhèng qì yě ,zuò zhèng qì gē yī shǒu 。
tiān dì yǒu zhèng qì ,zá rán fù liú xíng 。xià zé wéi hé yuè ,shàng zé wéi rì xīng 。yú rén yuē hào rán ,pèi hū sāi cāng míng 。
huáng lù dāng qīng yí ,hán hé tǔ míng tíng 。shí qióng jiē nǎi jiàn ,yī yī chuí dān qīng 。zài qí tài shǐ jiǎn ,zài jìn dǒng hú bǐ 。
zài qín zhāng liáng zhuī ,zài hàn sū wǔ jiē 。wéi yán jiāng jun1 tóu ,wéi jī shì zhōng xuè 。wéi zhāng suī yáng chǐ ,wéi yán cháng shān shé 。
huò wéi liáo dōng mào ,qīng cāo lì bīng xuě 。huò wéi chū shī biǎo ,guǐ shén qì zhuàng liè 。huò wéi dù jiāng jí ,kāng kǎi tūn hú jié 。
huò wéi jī zéi hù ,nì shù tóu pò liè 。shì qì suǒ páng bó ,lǐn liè wàn gǔ cún 。dāng qí guàn rì yuè ,shēng sǐ ān zú lùn 。
dì wéi lài yǐ lì ,tiān zhù lài yǐ zūn 。sān gāng shí xì mìng ,dào yì wéi zhī gēn 。jiē yǔ gòu yáng jiǔ ,lì yě shí bú lì 。
chǔ qiú yīng qí guàn ,chuán chē sòng qióng běi 。dǐng huò gān rú yí ,qiú zhī bú kě dé 。yīn fáng tián guǐ huǒ ,chūn yuàn bì tiān hēi 。(bì tiān hēi tóng :bì )
niú jì tóng yī zào ,jī qī fèng huáng shí 。yī cháo méng wù lù ,fèn zuò gōu zhōng jí 。rú cǐ zài hán shǔ ,bǎi lì zì pì yì 。
āi zāi jǔ rù chǎng ,wéi wǒ ān lè guó 。qǐ yǒu tā miù qiǎo ,yīn yáng bú néng zéi 。gù cǐ gěng gěng cún ,yǎng shì fú yún bái 。
yōu yōu wǒ xīn bēi ,cāng tiān hé yǒu jí 。zhé rén rì yǐ yuǎn ,diǎn xíng zài sù xī 。fēng yán zhǎn shū dú ,gǔ dào zhào yán sè 。咏史怀古,爱国, - 作者:文天祥 朝代:清代
五月五日午,赠我一枝艾。 故人不可见,新知万里外。
丹心照夙昔,鬓发日已改。 我欲从灵均,三湘隔辽海。wǔ yuè wǔ rì wǔ ,zèng wǒ yī zhī ài 。 gù rén bú kě jiàn ,xīn zhī wàn lǐ wài 。
dān xīn zhào sù xī ,bìn fā rì yǐ gǎi 。 wǒ yù cóng líng jun1 ,sān xiāng gé liáo hǎi 。端午节, - 作者:文天祥 朝代:清代
几日随风北海游,回从扬子大江头。
臣心一片磁针石,不指南方不肯休。jǐ rì suí fēng běi hǎi yóu ,huí cóng yáng zǐ dà jiāng tóu 。
chén xīn yī piàn cí zhēn shí ,bú zhǐ nán fāng bú kěn xiū 。爱国,励志, - 作者:文天祥 朝代:清代
乾坤空落落,岁月去堂堂;
末路惊风雨,穷边饱雪霜。
命随年欲尽,身与世俱忘;
无复屠苏梦,挑灯夜未央。qián kūn kōng luò luò ,suì yuè qù táng táng ;
mò lù jīng fēng yǔ ,qióng biān bǎo xuě shuāng 。
mìng suí nián yù jìn ,shēn yǔ shì jù wàng ;
wú fù tú sū mèng ,tiāo dēng yè wèi yāng 。节日,春节, - 作者:文天祥 朝代:清代
乾坤能大,算蛟龙元不是池中物。风雨牢愁无著处,那更寒蛩四壁。横槊题诗,登楼作赋,万事空中雪。江流如此,方来还有英杰。
堪笑一叶漂零,重来淮水,正凉风新发。镜里朱颜都变尽,只有丹心难灭。去去龙沙,江山回首,一线青如发。故人应念,杜鹃枝上残月。qián kūn néng dà ,suàn jiāo lóng yuán bú shì chí zhōng wù 。fēng yǔ láo chóu wú zhe chù ,nà gèng hán qióng sì bì 。héng shuò tí shī ,dēng lóu zuò fù ,wàn shì kōng zhōng xuě 。jiāng liú rú cǐ ,fāng lái hái yǒu yīng jié 。
kān xiào yī yè piāo líng ,zhòng lái huái shuǐ ,zhèng liáng fēng xīn fā 。jìng lǐ zhū yán dōu biàn jìn ,zhī yǒu dān xīn nán miè 。qù qù lóng shā ,jiāng shān huí shǒu ,yī xiàn qīng rú fā 。gù rén yīng niàn ,dù juān zhī shàng cán yuè 。豪放,爱国, - 作者:文天祥 朝代:清代
燕子楼中,又捱过、几番秋色。相思处、青年如梦,乘鸾仙阙。肌玉暗消衣带缓,泪珠斜透花钿侧。最无端、蕉影上窗纱,青灯歇。
曲池合,高台灭。人间事,何堪说。向南阳阡上,满襟有血。世态便如翻覆雨,妾身元是分明月。笑乐昌、一段好风流,菱花缺。yàn zǐ lóu zhōng ,yòu ái guò 、jǐ fān qiū sè 。xiàng sī chù 、qīng nián rú mèng ,chéng luán xiān què 。jī yù àn xiāo yī dài huǎn ,lèi zhū xié tòu huā diàn cè 。zuì wú duān 、jiāo yǐng shàng chuāng shā ,qīng dēng xiē 。
qǔ chí hé ,gāo tái miè 。rén jiān shì ,hé kān shuō 。xiàng nán yáng qiān shàng ,mǎn jīn yǒu xuè 。shì tài biàn rú fān fù yǔ ,qiè shēn yuán shì fèn míng yuè 。xiào lè chāng 、yī duàn hǎo fēng liú ,líng huā quē 。豪放,