劝学诗(书中自有黄金屋)原文
安居不用架高堂,书中自有黄金屋。
出门无车毋须恨,书中有马多如簇。
娶妻无媒毋须恨,书中有女颜如玉。
男儿欲遂平生志,勤向窗前读六经。
劝学诗(书中自有黄金屋)拼音版
fù jiā bú yòng mǎi liáng tián ,shū zhōng zì yǒu qiān zhōng sù 。ān jū bú yòng jià gāo táng ,shū zhōng zì yǒu huáng jīn wū 。
chū mén wú chē wú xū hèn ,shū zhōng yǒu mǎ duō rú cù 。
qǔ qī wú méi wú xū hèn ,shū zhōng yǒu nǚ yán rú yù 。
nán ér yù suí píng shēng zhì ,qín xiàng chuāng qián dú liù jīng 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
劝学诗(书中自有黄金屋)翻译
暂无翻译!
赏析
常言道,书中自有黄金屋,书中自有颜如玉。这句话本出自宋皇帝赵恒:“富家不用买良田,书中自有千锺粟;安居不用架高堂,书中自有黄金屋; 出门莫恨无人随,书中车马多如簇;娶妻莫恨无良媒,书中自有颜如玉;男儿若遂平生志。六经勤向窗前读。” 字里行间给我们的启示是读书考取功名是当时人生的一条绝佳出路。用现代理念去解释,读书就是接受教育,教育是社会的一个功能,让 学生掌握知识学能,以投身社会,服务人群。
古人向往功名,经常引用到“黄金屋”、“颜如玉”一类的话。这几句话出于宋真宗赵恒的《劝学诗》。其实要说这是诗,连基本的韵律都没有,称之为打油诗也有些勉强
作者介绍
宋真宗赵恒(968年12月23日-1022年3月23日),宋朝第三位皇帝,宋太宗第三子,初名赵德昌,后改赵元休、赵元侃。登基前曾被封为韩王、襄王和寿王,曾任开封府尹。997年以太子继位,改名赵恒。景德元年(1004年),契丹人所建之辽朝入侵,宰相寇准力排众议,劝帝亲征,双方会战距首都东京(今河南省开封市)三百里外之澶渊,局势有利于宋,但因真宗惧于辽的声势,并虑及双方交战已久互有胜负,不顾寇准的反对,以每年给辽一定金银为"岁币"于澶渊定盟和解,历史上称澶渊之盟。此后,北宋进入经济繁荣期。真宗后期,以王钦若、丁谓为相,二人常以天书符瑞之说,荧惑朝野,帝亦淫于封禅之事,朝政因而不举,社会矛盾加深,使得宋王朝的“内忧外患”问题日趋严重。1022年驾崩,享年五十五,在位二十五年,为守成之主。
著名谚语“书中自有黄金屋,书中自有颜如玉[1] “出自宋真宗,其目的在于鼓励读书人读书科举,参政治国,使得宋朝能够广招贤士治理好天下。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/8852.html
《劝学诗(书中自有黄金屋)》相关推荐
- 作者:查德卿 朝代:元代
玉华骢,青丝。江山断送,萍梗无踪。阳台云雨空,青草池塘梦。好梦惊
回相思重,翠烟晴啼鸟山中。梨花坠雪,海棠散锦,满院东风。
鹧鸪词,鸳鸯帕。青楼梦断,锦字书乏。后会绝,前盟罢。淡月香风秋千下,
倚阑干人比梨花。如今那里?依栖何处?流落谁家?yù huá cōng ,qīng sī 。jiāng shān duàn sòng ,píng gěng wú zōng 。yáng tái yún yǔ kōng ,qīng cǎo chí táng mèng 。hǎo mèng jīng
huí xiàng sī zhòng ,cuì yān qíng tí niǎo shān zhōng 。lí huā zhuì xuě ,hǎi táng sàn jǐn ,mǎn yuàn dōng fēng 。
zhè gū cí ,yuān yāng pà 。qīng lóu mèng duàn ,jǐn zì shū fá 。hòu huì jué ,qián méng bà 。dàn yuè xiāng fēng qiū qiān xià ,
yǐ lán gàn rén bǐ lí huā 。rú jīn nà lǐ ?yī qī hé chù ?liú luò shuí jiā ?辞赋, - 作者:查德卿 朝代:元代
姜太公贱卖了溪岸,韩元帅命博得拜将坛。羡傅说守定岩前版,叹灵辄吃
了桑间饭,劝豫让吐出喉中炭。如今凌烟阁一层一个鬼门关,长安道一步一个连
云栈。 间别
姻缘簿剪做鞋样,比翼鸟搏了翅翰。火烧残连理枝成炭,针签瞎比目鱼儿眼,
手揉碎并头莲花瓣。掷金钗撷断凤凰头,绕池塘ㄏ碎鸳鸯弹。jiāng tài gōng jiàn mài le xī àn ,hán yuán shuài mìng bó dé bài jiāng tán 。xiàn fù shuō shǒu dìng yán qián bǎn ,tàn líng zhé chī
le sāng jiān fàn ,quàn yù ràng tǔ chū hóu zhōng tàn 。rú jīn líng yān gé yī céng yī gè guǐ mén guān ,zhǎng ān dào yī bù yī gè lián
yún zhàn 。 jiān bié
yīn yuán bù jiǎn zuò xié yàng ,bǐ yì niǎo bó le chì hàn 。huǒ shāo cán lián lǐ zhī chéng tàn ,zhēn qiān xiā bǐ mù yú ér yǎn ,
shǒu róu suì bìng tóu lián huā bàn 。zhì jīn chāi xié duàn fèng huáng tóu ,rào chí táng ㄏsuì yuān yāng dàn 。辞赋, - 作者:查德卿 朝代:元代
达时务,薄利名,秋风吹动田园兴。Θ瓜邵平,思莼季鹰,采菊渊明。清淡
老生涯,进退知天命。dá shí wù ,báo lì míng ,qiū fēng chuī dòng tián yuán xìng 。Θguā shào píng ,sī chún jì yīng ,cǎi jú yuān míng 。qīng dàn
lǎo shēng yá ,jìn tuì zhī tiān mìng 。辞赋, - 作者:查德卿 朝代:元代
问从来谁是英雄?一个农夫,一个渔翁。晦迹南阳,栖身东海,一举成功。八阵图名成卧龙,六韬书功在飞熊。霸业成空,遗恨无穷。蜀道寒云,渭水秋风。
wèn cóng lái shuí shì yīng xióng ?yī gè nóng fū ,yī gè yú wēng 。huì jì nán yáng ,qī shēn dōng hǎi ,yī jǔ chéng gōng 。bā zhèn tú míng chéng wò lóng ,liù tāo shū gōng zài fēi xióng 。bà yè chéng kōng ,yí hèn wú qióng 。shǔ dào hán yún ,wèi shuǐ qiū fēng 。
辞赋, - 作者:查德卿 朝代:元代
梨花云绕锦香亭,胡蝶春融软玉屏,花外鸟啼三四声。梦初惊,一半儿昏迷
一半儿醒。 春困
琐窗人静日初曛,宝鼎香消火尚温,斜倚绣床深闭门。眼昏昏,一半儿微开
一半儿盹。 春妆
自将杨柳品题人,笑捻花枝比较春,输与海棠三四分。再偷匀,一半儿胭脂
一半儿粉。 春愁
厌听野鹊语雕檐,怕见杨花扑绣帘,拈起绣针还倒拈。两眉尖,一半儿微舒
一半儿敛。 春醉
海棠红晕润初妍,杨柳纤腰舞自偏,笑倚玉奴娇欲眠。粉郎前,一半儿支吾
一半儿软。 春绣
绿窗时有唾茸粘,银甲频将彩线ㄎ,绣到凤凰心自嫌。按春纤,一半儿端相
一半儿掩。 春夜
柳绵扑槛晚风轻,花影横窗淡月明,翠被麝兰薰梦醒。最关情,一半儿温温
一半儿冷。 春情
自调花露染霜毫,一种春心无处托,欲写写残三四遭。絮叨叨,一半儿连真
一半儿草。lí huā yún rào jǐn xiāng tíng ,hú dié chūn róng ruǎn yù píng ,huā wài niǎo tí sān sì shēng 。mèng chū jīng ,yī bàn ér hūn mí
yī bàn ér xǐng 。 chūn kùn
suǒ chuāng rén jìng rì chū xūn ,bǎo dǐng xiāng xiāo huǒ shàng wēn ,xié yǐ xiù chuáng shēn bì mén 。yǎn hūn hūn ,yī bàn ér wēi kāi
yī bàn ér dǔn 。 chūn zhuāng
zì jiāng yáng liǔ pǐn tí rén ,xiào niǎn huā zhī bǐ jiào chūn ,shū yǔ hǎi táng sān sì fèn 。zài tōu yún ,yī bàn ér yān zhī
yī bàn ér fěn 。 chūn chóu
yàn tīng yě què yǔ diāo yán ,pà jiàn yáng huā pū xiù lián ,niān qǐ xiù zhēn hái dǎo niān 。liǎng méi jiān ,yī bàn ér wēi shū
yī bàn ér liǎn 。 chūn zuì
hǎi táng hóng yūn rùn chū yán ,yáng liǔ xiān yāo wǔ zì piān ,xiào yǐ yù nú jiāo yù mián 。fěn láng qián ,yī bàn ér zhī wú
yī bàn ér ruǎn 。 chūn xiù
lǜ chuāng shí yǒu tuò róng zhān ,yín jiǎ pín jiāng cǎi xiàn ㄎ,xiù dào fèng huáng xīn zì xián 。àn chūn xiān ,yī bàn ér duān xiàng
yī bàn ér yǎn 。 chūn yè
liǔ mián pū kǎn wǎn fēng qīng ,huā yǐng héng chuāng dàn yuè míng ,cuì bèi shè lán xūn mèng xǐng 。zuì guān qíng ,yī bàn ér wēn wēn
yī bàn ér lěng 。 chūn qíng
zì diào huā lù rǎn shuāng háo ,yī zhǒng chūn xīn wú chù tuō ,yù xiě xiě cán sān sì zāo 。xù dāo dāo ,yī bàn ér lián zhēn
yī bàn ér cǎo 。辞赋, - 作者:查德卿 朝代:元代
临故国,认残碑,伤心六朝如逝水。物换星移,城是人非,今古一枰棋。南
柯梦一觉初回,北邙坟三尺荒堆。四围山护绕,几处树高低。谁,曾赋黍离离。 江上
烟艇闲,雨蓑干,渔翁醉醒江上晚。啼鸟关关,流水潺潺,乐似富春山。数
声柔橹江湾,一钩香饵波寒。回头贪兔魄,失意放渔竿。看,流下蓼花滩。lín gù guó ,rèn cán bēi ,shāng xīn liù cháo rú shì shuǐ 。wù huàn xīng yí ,chéng shì rén fēi ,jīn gǔ yī píng qí 。nán
kē mèng yī jiào chū huí ,běi máng fén sān chǐ huāng duī 。sì wéi shān hù rào ,jǐ chù shù gāo dī 。shuí ,céng fù shǔ lí lí 。 jiāng shàng
yān tǐng xián ,yǔ suō gàn ,yú wēng zuì xǐng jiāng shàng wǎn 。tí niǎo guān guān ,liú shuǐ chán chán ,lè sì fù chūn shān 。shù
shēng róu lǔ jiāng wān ,yī gōu xiāng ěr bō hán 。huí tóu tān tù pò ,shī yì fàng yú gān 。kàn ,liú xià liǎo huā tān 。辞赋, - 作者:查德卿 朝代:元代
钗分凤凰,衾剩鸳鸯,锦笺遗恨爱花香,写新愁半张。晚妆楼阁空凝望,旧
游台榭添惆怅,落花庭院又昏黄,正离人断肠。 春情
东风柳丝,细雨花枝,好春能有几多时?韶华迅指。芭蕉叶上鸳鸯字,芙蓉
帐里鸾凰事,海棠亭畔鹧鸪词,问莺儿燕子。
楼台管弦,院落秋千,香风淡淡月娟娟,朱帘半卷。香消玉腕黄金钏,歌残
素手白罗扇,汗溶粉面翠花细,倚阑人未眠。
春风管弦,夜月秋千,调风弄月醉花前,把花枝笑捻。千金曾许如花面,半
生未了看花愿,一春长费买花钱。风流少年。 清名
先生子陵,隐者渊明,南州旧隐老云卿,为清高显名。一个向七里滩曾受君
王聘,一个向五柳庄终受彭泽令,一个向百花洲不受宋朝征,与巢由共清。chāi fèn fèng huáng ,qīn shèng yuān yāng ,jǐn jiān yí hèn ài huā xiāng ,xiě xīn chóu bàn zhāng 。wǎn zhuāng lóu gé kōng níng wàng ,jiù
yóu tái xiè tiān chóu chàng ,luò huā tíng yuàn yòu hūn huáng ,zhèng lí rén duàn cháng 。 chūn qíng
dōng fēng liǔ sī ,xì yǔ huā zhī ,hǎo chūn néng yǒu jǐ duō shí ?sháo huá xùn zhǐ 。bā jiāo yè shàng yuān yāng zì ,fú róng
zhàng lǐ luán huáng shì ,hǎi táng tíng pàn zhè gū cí ,wèn yīng ér yàn zǐ 。
lóu tái guǎn xián ,yuàn luò qiū qiān ,xiāng fēng dàn dàn yuè juān juān ,zhū lián bàn juàn 。xiāng xiāo yù wàn huáng jīn chuàn ,gē cán
sù shǒu bái luó shàn ,hàn róng fěn miàn cuì huā xì ,yǐ lán rén wèi mián 。
chūn fēng guǎn xián ,yè yuè qiū qiān ,diào fēng nòng yuè zuì huā qián ,bǎ huā zhī xiào niǎn 。qiān jīn céng xǔ rú huā miàn ,bàn
shēng wèi le kàn huā yuàn ,yī chūn zhǎng fèi mǎi huā qián 。fēng liú shǎo nián 。 qīng míng
xiān shēng zǐ líng ,yǐn zhě yuān míng ,nán zhōu jiù yǐn lǎo yún qīng ,wéi qīng gāo xiǎn míng 。yī gè xiàng qī lǐ tān céng shòu jun1
wáng pìn ,yī gè xiàng wǔ liǔ zhuāng zhōng shòu péng zé lìng ,yī gè xiàng bǎi huā zhōu bú shòu sòng cháo zhēng ,yǔ cháo yóu gòng qīng 。辞赋, - 作者:查德卿 朝代:元代
问从来谁是英雄?一个农夫,一个渔翁。
晦迹南阳,栖身东海,一举成功。
八阵图名成卧龙,六韬书功在飞熊。
霸业成空,遗恨无穷。
蜀道寒云,渭水秋风。
wèn cóng lái shuí shì yīng xióng ?yī gè nóng fū ,yī gè yú wēng 。
huì jì nán yáng ,qī shēn dōng hǎi ,yī jǔ chéng gōng 。
bā zhèn tú míng chéng wò lóng ,liù tāo shū gōng zài fēi xióng 。
bà yè chéng kōng ,yí hèn wú qióng 。
shǔ dào hán yún ,wèi shuǐ qiū fēng 。
咏史怀古, - 作者:赵昂 朝代:宋代
暮霞照水,水边无数木芙蓉。晓来露湿轻红。十里锦丝步障,日转影重重。向楚天空迥,人立西风。
夕阳道中。叹秋色、与愁浓。寂寞三千粉黛,临鉴妆慵。施朱太赤,空惆怅、教妾若为容。花易老、烟水无穷。mù xiá zhào shuǐ ,shuǐ biān wú shù mù fú róng 。xiǎo lái lù shī qīng hóng 。shí lǐ jǐn sī bù zhàng ,rì zhuǎn yǐng zhòng zhòng 。xiàng chǔ tiān kōng jiǒng ,rén lì xī fēng 。
xī yáng dào zhōng 。tàn qiū sè 、yǔ chóu nóng 。jì mò sān qiān fěn dài ,lín jiàn zhuāng yōng 。shī zhū tài chì ,kōng chóu chàng 、jiāo qiè ruò wéi róng 。huā yì lǎo 、yān shuǐ wú qióng 。辞赋, - 作者:赵昂 朝代:宋代
暮霞照水,水边无数木芙蓉。晓来露湿轻红。十里锦丝步障,日转影重重。向楚天空迥,人立西风。
夕阳道中。叹秋色、与愁浓。寂寞三千粉黛,临鉴妆慵。施朱太赤,空惆怅、教妾若为容。花易老、烟水无穷。mù xiá zhào shuǐ ,shuǐ biān wú shù mù fú róng 。xiǎo lái lù shī qīng hóng 。shí lǐ jǐn sī bù zhàng ,rì zhuǎn yǐng zhòng zhòng 。xiàng chǔ tiān kōng jiǒng ,rén lì xī fēng 。
xī yáng dào zhōng 。tàn qiū sè 、yǔ chóu nóng 。jì mò sān qiān fěn dài ,lín jiàn zhuāng yōng 。shī zhū tài chì ,kōng chóu chàng 、jiāo qiè ruò wéi róng 。huā yì lǎo 、yān shuǐ wú qióng 。咏物,写花, - 作者:南宋无名 朝代:宋代
月儿弯弯照九州,几家欢乐几家愁。
几家夫妇同罗帐,几个飘零在外头?yuè ér wān wān zhào jiǔ zhōu ,jǐ jiā huān lè jǐ jiā chóu 。
jǐ jiā fū fù tóng luó zhàng ,jǐ gè piāo líng zài wài tóu ?古诗三百首,生活,感叹, - 作者:张琼英 朝代:宋代
太液芙蓉,浑不似、丹青颜色。常记得、春风雨露,玉楼金阙。名播兰簪妃后里,晕生莲脸君王侧。忽一声、颦鼓拍天来,繁华歇。
龙虎散,风云灭。千古恨,凭谁说。对山河百二,泪痕沾血。客馆夜惊尘土梦,宫车晓转关山月。问嫦娥、垂顾肯相容,同圆缺。tài yè fú róng ,hún bú sì 、dān qīng yán sè 。cháng jì dé 、chūn fēng yǔ lù ,yù lóu jīn què 。míng bō lán zān fēi hòu lǐ ,yūn shēng lián liǎn jun1 wáng cè 。hū yī shēng 、pín gǔ pāi tiān lái ,fán huá xiē 。
lóng hǔ sàn ,fēng yún miè 。qiān gǔ hèn ,píng shuí shuō 。duì shān hé bǎi èr ,lèi hén zhān xuè 。kè guǎn yè jīng chén tǔ mèng ,gōng chē xiǎo zhuǎn guān shān yuè 。wèn cháng é 、chuí gù kěn xiàng róng ,tóng yuán quē 。婉约,宋词精选,宋词三百首,怀古伤心, - 作者:张琼英 朝代:宋代
太液芙蓉,浑不似、丹青颜色。常记得、春风雨露,玉楼金阙。名播兰簪妃后里,晕生莲脸君王侧。忽一声、颦鼓拍天来,繁华歇。
龙虎散,风云灭。千古恨,凭谁说。对山河百二,泪痕沾血。客馆夜惊尘土梦,宫车晓转关山月。问嫦娥、垂顾肯相容,同圆缺。tài yè fú róng ,hún bú sì 、dān qīng yán sè 。cháng jì dé 、chūn fēng yǔ lù ,yù lóu jīn què 。míng bō lán zān fēi hòu lǐ ,yūn shēng lián liǎn jun1 wáng cè 。hū yī shēng 、pín gǔ pāi tiān lái ,fán huá xiē 。
lóng hǔ sàn ,fēng yún miè 。qiān gǔ hèn ,píng shuí shuō 。duì shān hé bǎi èr ,lèi hén zhān xuè 。kè guǎn yè jīng chén tǔ mèng ,gōng chē xiǎo zhuǎn guān shān yuè 。wèn cháng é 、chuí gù kěn xiàng róng ,tóng yuán quē 。辞赋, - 作者:吴涛 朝代:宋代
游子春衫已试单,桃花飞尽野梅酸。
任来一夜蛙声歇,又作东风十日寒。yóu zǐ chūn shān yǐ shì dān ,táo huā fēi jìn yě méi suān 。
rèn lái yī yè wā shēng xiē ,yòu zuò dōng fēng shí rì hán 。古诗三百首,羁旅, - 作者:赵沨 朝代:明代
谁开玉鉴泻天光,占断人间六月凉。
日落沙禽犹未散,也知受用藕花香。shuí kāi yù jiàn xiè tiān guāng ,zhàn duàn rén jiān liù yuè liáng 。
rì luò shā qín yóu wèi sàn ,yě zhī shòu yòng ǒu huā xiāng 。荷花,