农臣怨原文
不识天地心,徒然怨风雨。
将论草木患,欲说昆虫苦。
巡回宫阙傍,其意无由吐。
一朝哭都市,泪尽归田亩。
谣颂若采之,此言当可取。
农臣怨拼音版
nóng chén hé suǒ yuàn ,nǎi yù gàn rén zhǔ 。bú shí tiān dì xīn ,tú rán yuàn fēng yǔ 。
jiāng lùn cǎo mù huàn ,yù shuō kūn chóng kǔ 。
xún huí gōng què bàng ,qí yì wú yóu tǔ 。
yī cháo kū dōu shì ,lèi jìn guī tián mǔ 。
yáo sòng ruò cǎi zhī ,cǐ yán dāng kě qǔ 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
注释
农臣:农民。古时平民对君主亦自称臣。《诗·小雅·北山》:“率土之滨,莫非王臣”。
干(gān):干谒。有所企图或有所要求而求见(显达之人)。人主:皇帝,君主。
“不识”二句:不知道天意是什么,光是埋怨风雨不调顺是没有用的。徒然:白白的。
将论、欲说:皆“打算(向皇帝)说”的意思。患、苦:意动用法。
巡回:来回地走,即徘徊。宫阙:宫殿。阙:皇宫前面两边的楼台。
“其意”句:农臣的怨气无从吐诉。
“一朝”二句:农臣无奈只好在京都痛哭,一天泪尽,又回到乡里。
“谣颂”二句:采诗官如果采到这首诗,诗中所说的情况是可补时政之缺失的。古代朝廷设采诗之官,专采民间歌谣,以察民情。
赏析
本诗为作者《系乐府》十二首中第九首。其总序云:“天宝辛未中,元子将前世尝可叹者,为诗十二篇,为引其义以名之,总命曰《系乐府》。古人咏歌不尽其情声者,化金石以尽之。其欢怨甚邪戏尽欢怨之声者,可以上感于上,下化之下,故元子系之”。本诗假托写一前世可叹之事,以古谕今。诗歌前六句写朝廷失政,导致天怒人怨,上天为警示人间,狂风暴雨以及各种自然灾异屡屡出现,而“人主”却深居宫中无从得知。农臣满腔怨气,想要“干人主”以申诉,“将论”、“欲说”点明农臣之怨的具体内容及怨之多。“巡回”四句,写农臣无法“干人主”而在宫门外徘徊,因无法向“人主”吐诉自己的怨气而痛哭于都市,“泪尽”无奈而归乡里,深刻揭露了当时朝廷言路壅塞,下情不能上达的弊端。最后二句,希望诗能够被采诗者采得,传知“人主”,以补时政之缺,达到“感于上”“化于下”的目的。
全诗语言古朴,以古谕今,但也流露了儒家“天人感应”的思想,这是我们在理解这首诗时要注意的。
作者介绍
元结(719-772)字次山,号漫郎、聱叟,河南人,天宝进士。安史之乱后,以右金吾兵曹参军摄监察御史,充山南西道节度参谋;平乱有功。后任道州刺史,官至容管经略使。有《元次山集》。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/8846.html
《农臣怨》相关推荐
- 作者:元结 朝代:唐代
【欸乃曲五首其二】 湘江二月春水平, 满月和风宜夜行。 唱桡欲过平阳戍, 守吏相呼问姓名。
【ě nǎi qǔ wǔ shǒu qí èr 】 xiāng jiāng èr yuè chūn shuǐ píng , mǎn yuè hé fēng yí yè háng 。 chàng ráo yù guò píng yáng shù , shǒu lì xiàng hū wèn xìng míng 。
- 作者:元结 朝代:唐代
【舂陵行并序】 癸卯岁,漫叟授道州刺史。道州旧四万余户,经贼已来,不满四千,大半不胜赋税。到官未五十日,承诸使征求符牒二百余封,皆曰:失其限者,罪至贬削。於戏!若悉应其命,则州县破乱,刺史欲焉逃罪;若不应命,又即获罪戾,必不免也。吾将守官,静以安人,待罪而已。此州是舂陵故地,故作《舂陵行》以达下情。 军国多所需,切责在有司。 有司临郡县,刑法竞欲施。 供给岂不忧?征敛又可悲。 州小经乱亡,遗人实困疲。 大乡无十家,大族命单赢。 朝餐是草根,暮食仍木皮。 出言气欲绝,意速行步迟。 追呼尚不忍,况乃鞭扑之! 邮亭传急符,来往迹相追。 更无宽大恩,但有迫促期。 欲令鬻儿女,言发恐乱随。 悉使索其家,而又无生资。 听彼道路言,怨伤谁复知! 去冬山贼来,杀夺几无遗。 所愿见王官,抚养以惠慈。 奈何重驱逐,不使存活为! 安人天子命,符节我所持。 州县忽乱亡,得罪复是谁? 逋缓违诏令,蒙责固其宜。 前贤重守分,恶以祸福移。 亦云贵守官,不爱能适时。 顾惟孱弱者,正直当不亏。 何人采国风,吾欲献此辞。
【chōng líng háng bìng xù 】 guǐ mǎo suì ,màn sǒu shòu dào zhōu cì shǐ 。dào zhōu jiù sì wàn yú hù ,jīng zéi yǐ lái ,bú mǎn sì qiān ,dà bàn bú shèng fù shuì 。dào guān wèi wǔ shí rì ,chéng zhū shǐ zhēng qiú fú dié èr bǎi yú fēng ,jiē yuē :shī qí xiàn zhě ,zuì zhì biǎn xuē 。yú xì !ruò xī yīng qí mìng ,zé zhōu xiàn pò luàn ,cì shǐ yù yān táo zuì ;ruò bú yīng mìng ,yòu jí huò zuì lì ,bì bú miǎn yě 。wú jiāng shǒu guān ,jìng yǐ ān rén ,dài zuì ér yǐ 。cǐ zhōu shì chōng líng gù dì ,gù zuò 《chōng líng háng 》yǐ dá xià qíng 。 jun1 guó duō suǒ xū ,qiē zé zài yǒu sī 。 yǒu sī lín jun4 xiàn ,xíng fǎ jìng yù shī 。 gòng gěi qǐ bú yōu ?zhēng liǎn yòu kě bēi 。 zhōu xiǎo jīng luàn wáng ,yí rén shí kùn pí 。 dà xiāng wú shí jiā ,dà zú mìng dān yíng 。 cháo cān shì cǎo gēn ,mù shí réng mù pí 。 chū yán qì yù jué ,yì sù háng bù chí 。 zhuī hū shàng bú rěn ,kuàng nǎi biān pū zhī ! yóu tíng chuán jí fú ,lái wǎng jì xiàng zhuī 。 gèng wú kuān dà ēn ,dàn yǒu pò cù qī 。 yù lìng yù ér nǚ ,yán fā kǒng luàn suí 。 xī shǐ suǒ qí jiā ,ér yòu wú shēng zī 。 tīng bǐ dào lù yán ,yuàn shāng shuí fù zhī ! qù dōng shān zéi lái ,shā duó jǐ wú yí 。 suǒ yuàn jiàn wáng guān ,fǔ yǎng yǐ huì cí 。 nài hé zhòng qū zhú ,bú shǐ cún huó wéi ! ān rén tiān zǐ mìng ,fú jiē wǒ suǒ chí 。 zhōu xiàn hū luàn wáng ,dé zuì fù shì shuí ? bū huǎn wéi zhào lìng ,méng zé gù qí yí 。 qián xián zhòng shǒu fèn ,è yǐ huò fú yí 。 yì yún guì shǒu guān ,bú ài néng shì shí 。 gù wéi chán ruò zhě ,zhèng zhí dāng bú kuī 。 hé rén cǎi guó fēng ,wú yù xiàn cǐ cí 。
- 作者:元结 朝代:唐代
【石鱼湖上醉歌并序】 漫叟以公田米酿酒,因休暇则载酒于湖上,时取一醉。欢醉中,据湖岸引臂向鱼取酒,使舫载之,遍饮坐者。意疑倚巴丘酌于君山之上,诸子环洞庭而坐,酒舫泛泛然触波涛而往来者,乃作歌以长之。 石鱼湖,似洞庭,夏水欲满君山春。 山为樽,水为沼,酒徒历历坐洲岛。 长风连日作大浪,不能废人运酒舫。 我持长瓢坐巴丘,酌饮四座以散愁。
【shí yú hú shàng zuì gē bìng xù 】 màn sǒu yǐ gōng tián mǐ niàng jiǔ ,yīn xiū xiá zé zǎi jiǔ yú hú shàng ,shí qǔ yī zuì 。huān zuì zhōng ,jù hú àn yǐn bì xiàng yú qǔ jiǔ ,shǐ fǎng zǎi zhī ,biàn yǐn zuò zhě 。yì yí yǐ bā qiū zhuó yú jun1 shān zhī shàng ,zhū zǐ huán dòng tíng ér zuò ,jiǔ fǎng fàn fàn rán chù bō tāo ér wǎng lái zhě ,nǎi zuò gē yǐ zhǎng zhī 。 shí yú hú ,sì dòng tíng ,xià shuǐ yù mǎn jun1 shān chūn 。 shān wéi zūn ,shuǐ wéi zhǎo ,jiǔ tú lì lì zuò zhōu dǎo 。 zhǎng fēng lián rì zuò dà làng ,bú néng fèi rén yùn jiǔ fǎng 。 wǒ chí zhǎng piáo zuò bā qiū ,zhuó yǐn sì zuò yǐ sàn chóu 。
- 作者:元结 朝代:唐代
【贼退示官吏】 癸卯岁,西原贼入道州,焚烧杀掠,几尽而去。明年,贼又攻永州,破邵,不犯此州边鄙而退。岂力能制敌欤,盖蒙其伤怜而已!诸使何为忍苦征敛,故作诗一篇以示官吏。 昔岁逢太平,山林二十年。 泉源在庭户,洞壑当门前。 井税有长期,日晏犹得眠。 忽然遭世变,数岁亲戎旃。 今来典斯郡,山夷又纷然。 城小贼不屠,人贫伤可怜。 是以陷邻境,此州独见全。 使臣将王命,岂不如贼焉? 令彼征敛者,迫之如火煎。 谁能绝人命,以作时世贤! 思欲委符节,引竿自刺船。 将家就鱼麦,归老江湖边。
【zéi tuì shì guān lì 】 guǐ mǎo suì ,xī yuán zéi rù dào zhōu ,fén shāo shā luě ,jǐ jìn ér qù 。míng nián ,zéi yòu gōng yǒng zhōu ,pò shào ,bú fàn cǐ zhōu biān bǐ ér tuì 。qǐ lì néng zhì dí yú ,gài méng qí shāng lián ér yǐ !zhū shǐ hé wéi rěn kǔ zhēng liǎn ,gù zuò shī yī piān yǐ shì guān lì 。 xī suì féng tài píng ,shān lín èr shí nián 。 quán yuán zài tíng hù ,dòng hè dāng mén qián 。 jǐng shuì yǒu zhǎng qī ,rì yàn yóu dé mián 。 hū rán zāo shì biàn ,shù suì qīn róng zhān 。 jīn lái diǎn sī jun4 ,shān yí yòu fēn rán 。 chéng xiǎo zéi bú tú ,rén pín shāng kě lián 。 shì yǐ xiàn lín jìng ,cǐ zhōu dú jiàn quán 。 shǐ chén jiāng wáng mìng ,qǐ bú rú zéi yān ? lìng bǐ zhēng liǎn zhě ,pò zhī rú huǒ jiān 。 shuí néng jué rén mìng ,yǐ zuò shí shì xián ! sī yù wěi fú jiē ,yǐn gān zì cì chuán 。 jiāng jiā jiù yú mài ,guī lǎo jiāng hú biān 。
- 作者:元结 朝代:唐代
偶存名迹在人间,顺俗与时未安闲。来谒大官兼问政,
扁舟却入九疑山。
湘江二月春水平,满月和风宜夜行。唱桡欲过平阳戍,
守吏相呼问姓名。
千里枫林烟雨深,无朝无暮有猿吟。倚桡静听曲中意,
好似云山韶濩音。
零陵郡北湘水东,浯溪形胜满湘中。溪口石颠堪自逸,
谁能相伴作渔翁。
下泷船似入深渊,上泷船似欲升天。泷南始到九疑郡,
应绝高人乘兴船。ǒu cún míng jì zài rén jiān ,shùn sú yǔ shí wèi ān xián 。lái yè dà guān jiān wèn zhèng ,
biǎn zhōu què rù jiǔ yí shān 。
xiāng jiāng èr yuè chūn shuǐ píng ,mǎn yuè hé fēng yí yè háng 。chàng ráo yù guò píng yáng shù ,
shǒu lì xiàng hū wèn xìng míng 。
qiān lǐ fēng lín yān yǔ shēn ,wú cháo wú mù yǒu yuán yín 。yǐ ráo jìng tīng qǔ zhōng yì ,
hǎo sì yún shān sháo hù yīn 。
líng líng jun4 běi xiāng shuǐ dōng ,wú xī xíng shèng mǎn xiāng zhōng 。xī kǒu shí diān kān zì yì ,
shuí néng xiàng bàn zuò yú wēng 。
xià lóng chuán sì rù shēn yuān ,shàng lóng chuán sì yù shēng tiān 。lóng nán shǐ dào jiǔ yí jun4 ,
yīng jué gāo rén chéng xìng chuán 。辞赋, - 作者:元结 朝代:唐代
癸卯岁,西原贼入道州,焚烧杀掠,几尽而去。明年,贼又攻永破邵,不犯此州边鄙而退。岂力能制敌与?盖蒙其伤怜而已。诸使何为忍苦征敛,故作诗一篇以示官吏。
昔岁逢太平,山林二十年。
泉源在庭户,洞壑当门前。
井税有常期,日晏犹得眠。
忽然遭世变,数岁亲戎旃。
今来典斯郡,山夷又纷然。
城小贼不屠,人贫伤可怜。
是以陷邻境,此州独见全。
使臣将王命,岂不如贼焉?
今彼征敛者,迫之如火煎。
谁能绝人命,以作时世贤!
思欲委符节,引竿自刺船。
将家就鱼麦,归老江湖边。guǐ mǎo suì ,xī yuán zéi rù dào zhōu ,fén shāo shā luě ,jǐ jìn ér qù 。míng nián ,zéi yòu gōng yǒng pò shào ,bú fàn cǐ zhōu biān bǐ ér tuì 。qǐ lì néng zhì dí yǔ ?gài méng qí shāng lián ér yǐ 。zhū shǐ hé wéi rěn kǔ zhēng liǎn ,gù zuò shī yī piān yǐ shì guān lì 。
xī suì féng tài píng ,shān lín èr shí nián 。
quán yuán zài tíng hù ,dòng hè dāng mén qián 。
jǐng shuì yǒu cháng qī ,rì yàn yóu dé mián 。
hū rán zāo shì biàn ,shù suì qīn róng zhān 。
jīn lái diǎn sī jun4 ,shān yí yòu fēn rán 。
chéng xiǎo zéi bú tú ,rén pín shāng kě lián 。
shì yǐ xiàn lín jìng ,cǐ zhōu dú jiàn quán 。
shǐ chén jiāng wáng mìng ,qǐ bú rú zéi yān ?
jīn bǐ zhēng liǎn zhě ,pò zhī rú huǒ jiān 。
shuí néng jué rén mìng ,yǐ zuò shí shì xián !
sī yù wěi fú jiē ,yǐn gān zì cì chuán 。
jiāng jiā jiù yú mài ,guī lǎo jiāng hú biān 。唐诗三百首,批判,同情, - 作者:元结 朝代:唐代
序:漫叟以公田米酿酒,因休暇,则载酒于湖上,时取一醉。欢醉中,据湖岸,引臂向鱼取酒,使舫载之,偏饮坐者。意疑倚巴丘酌于君山之上,诸子环洞庭而坐,酒舫泛泛然触波涛而往来者。乃作歌以长之。
石鱼湖,似洞庭,夏水欲满君山青。
山为樽,水为沼,酒徒历历坐洲岛。
长风连日作大浪,不能废人运酒舫。
我持长瓢坐巴丘,酌饮四坐以散愁。xù :màn sǒu yǐ gōng tián mǐ niàng jiǔ ,yīn xiū xiá ,zé zǎi jiǔ yú hú shàng ,shí qǔ yī zuì 。huān zuì zhōng ,jù hú àn ,yǐn bì xiàng yú qǔ jiǔ ,shǐ fǎng zǎi zhī ,piān yǐn zuò zhě 。yì yí yǐ bā qiū zhuó yú jun1 shān zhī shàng ,zhū zǐ huán dòng tíng ér zuò ,jiǔ fǎng fàn fàn rán chù bō tāo ér wǎng lái zhě 。nǎi zuò gē yǐ zhǎng zhī 。
shí yú hú ,sì dòng tíng ,xià shuǐ yù mǎn jun1 shān qīng 。
shān wéi zūn ,shuǐ wéi zhǎo ,jiǔ tú lì lì zuò zhōu dǎo 。
zhǎng fēng lián rì zuò dà làng ,bú néng fèi rén yùn jiǔ fǎng 。
wǒ chí zhǎng piáo zuò bā qiū ,zhuó yǐn sì zuò yǐ sàn chóu 。唐诗三百首,饮酒,抒情, - 作者:元结 朝代:唐代
偏存名迹在人间,顺俗与时未安闲。
来谒大官兼问政,扁舟却入九疑山。
湘江二月春水平,满月和风宜夜行。
唱桡欲过平阳戍,守吏相呼问姓名。
千里枫林烟雨深,无朝无暮有猿吟。
停桡静听曲中意,好是云山韶濩音。
零陵郡北湘水东,浯溪形胜满湘中。
溪口石颠堪自逸,谁能相伴作渔翁。
下泷船似入深渊,上泷船似欲升天。
泷南始到九疑郡,应绝高人乘兴船。piān cún míng jì zài rén jiān ,shùn sú yǔ shí wèi ān xián 。
lái yè dà guān jiān wèn zhèng ,biǎn zhōu què rù jiǔ yí shān 。
xiāng jiāng èr yuè chūn shuǐ píng ,mǎn yuè hé fēng yí yè háng 。
chàng ráo yù guò píng yáng shù ,shǒu lì xiàng hū wèn xìng míng 。
qiān lǐ fēng lín yān yǔ shēn ,wú cháo wú mù yǒu yuán yín 。
tíng ráo jìng tīng qǔ zhōng yì ,hǎo shì yún shān sháo hù yīn 。
líng líng jun4 běi xiāng shuǐ dōng ,wú xī xíng shèng mǎn xiāng zhōng 。
xī kǒu shí diān kān zì yì ,shuí néng xiàng bàn zuò yú wēng 。
xià lóng chuán sì rù shēn yuān ,shàng lóng chuán sì yù shēng tiān 。
lóng nán shǐ dào jiǔ yí jun4 ,yīng jué gāo rén chéng xìng chuán 。辞赋, - 作者:元结 朝代:唐代
(古有荒王,忘戒慎道,以逸豫失国,故为《至荒》
之诗一章三韵十二句)
国有世谟,仁信勤欤。王实惛荒,终亡此乎。
焉有力恣谄惑,而不亡其国?呜呼亡王,忍为此心!
敢正亡王,永为世箴。(gǔ yǒu huāng wáng ,wàng jiè shèn dào ,yǐ yì yù shī guó ,gù wéi 《zhì huāng 》
zhī shī yī zhāng sān yùn shí èr jù )
guó yǒu shì mó ,rén xìn qín yú 。wáng shí hūn huāng ,zhōng wáng cǐ hū 。
yān yǒu lì zì chǎn huò ,ér bú wáng qí guó ?wū hū wáng wáng ,rěn wéi cǐ xīn !
gǎn zhèng wáng wáng ,yǒng wéi shì zhēn 。辞赋, - 作者:元结 朝代:唐代
(古有乱王,肆极凶虐,乱亡乃已,故为《至乱》之诗
二章二韵十二句)
嘻乎王家,曾有凶王,中世失国,岂非骄荒。
复复之难,令则可忘。
嘻乎乱王,王心何思?暴淫虐惑,无思不为;
生人冤怨,言何极之。(gǔ yǒu luàn wáng ,sì jí xiōng nuè ,luàn wáng nǎi yǐ ,gù wéi 《zhì luàn 》zhī shī
èr zhāng èr yùn shí èr jù )
xī hū wáng jiā ,céng yǒu xiōng wáng ,zhōng shì shī guó ,qǐ fēi jiāo huāng 。
fù fù zhī nán ,lìng zé kě wàng 。
xī hū luàn wáng ,wáng xīn hé sī ?bào yín nuè huò ,wú sī bú wéi ;
shēng rén yuān yuàn ,yán hé jí zhī 。辞赋, - 作者:元结 朝代:唐代
(古有虐王,昏毒狂忍,无恶不及,故为《至虐》之诗
二章四韵十八句)
夫为君上兮,慈顺明恕,可以化人。忍行昏恣,
独乐其身;一徇所欲,万方悲哀。于斯而喜,当云何哉?
夫为君上兮,兢慎俭约,可以保身,忍行荒惑,虐暴于人;
前世失国,如王者多。于斯不寤,当如之何。(gǔ yǒu nuè wáng ,hūn dú kuáng rěn ,wú è bú jí ,gù wéi 《zhì nuè 》zhī shī
èr zhāng sì yùn shí bā jù )
fū wéi jun1 shàng xī ,cí shùn míng shù ,kě yǐ huà rén 。rěn háng hūn zì ,
dú lè qí shēn ;yī xùn suǒ yù ,wàn fāng bēi āi 。yú sī ér xǐ ,dāng yún hé zāi ?
fū wéi jun1 shàng xī ,jīng shèn jiǎn yuē ,kě yǐ bǎo shēn ,rěn háng huāng huò ,nuè bào yú rén ;
qián shì shī guó ,rú wáng zhě duō 。yú sī bú wù ,dāng rú zhī hé 。辞赋, - 作者:元结 朝代:唐代
(古有惑王,用奸臣以虐外,宠妖女以乱内,内外用乱,
至于崩亡,故为《至惑》之诗二章六韵二十句)
贤圣为上兮,必俭约戒身,鉴察化人,所以保福也。
如何不思,荒恣是为?上下隔塞,人神怨奰;
敖恶无厌,不畏颠坠。
圣贤为上兮,必用贤正,黜奸佞之臣,所以长久也。
如何反是,以为乱矣?宠邪信惑,近佞好谀;废嫡立庶,
忍为祸谟。gǔ yǒu huò wáng, yòng jiān chén yǐ nüè wài, chǒng yāo nǚ yǐ luàn nèi, nèi wài yòng luàn, br zhì yú bēng wáng, gù wèi zhì huò zhī shī èr zhāng liù yùn èr shí jù br xián shèng wèi shàng xī, bì jiǎn yuē jiè shēn, jiàn chá huà rén, suǒ yǐ bǎo fú yě. br br rú hé bù sī, huāng zì shì wèi? shàng xià gé sāi, rén shén yuàn bì br áo è wú yàn, bù wèi diān zhuì. br br shèng xián wèi shàng xī, bì yòng xián zhèng, chù jiān nìng zhī chén, suǒ yǐ cháng jiǔ yě. br br rú hé fǎn shì, yǐ wéi luàn yǐ? chǒng xié xìn huò, jìn nìng hǎo yú fèi dí lì shù, br rěn wèi huò mó. br
辞赋, - 作者:元结 朝代:唐代
(古有伤王,以崩荡之馀,无恶不为也。乱亡之由,
固在累积。故为《至伤》之诗一章二韵十二句)
夫可伤兮?伤王乎,欲何为乎?将蠹枯矣,无人救乎?
蠹枯及矣,不可救乎?嗟伤王!自为人君,变为人奴!
为人君者,忘戒乎。gǔ yǒu shāng wáng, yǐ bēng dàng zhī yú, wú è bù wéi yě. br luàn wáng zhī yóu, br gù zài lěi jī. br gù wèi zhì shāng zhī shī yī zhāng èr yùn shí èr jù br fū kě shāng xī? shāng wáng hū, yù hé wéi hū? jiāng dù kū yǐ, wú rén jiù hū? br dù kū jí yǐ, bù kě jiù hū? jiē shāng wáng! zì wéi rén jūn, biàn wéi rén nú! br wéi rén jūn zhě, wàng jiè hū. br
辞赋, - 作者:元结 朝代:唐代
(古有仁帝,能全仁明以封天下,故为《至仁》之诗
二章四韵十二句)
猗皇至圣兮,至惠至仁,德施蕴蕴。
蕴蕴如何?不全不缺,莫知所贶。
猗皇至圣兮,至俭至明,化流瀛瀛。
瀛瀛如何?不虢不赩,莫知其极。gǔ yǒu rén dì, néng quán rén míng yǐ fēng tiān xià, gù wèi zhì rén zhī shī br èr zhāng sì yùn shí èr jù br yī huáng zhì shèng xī, zhì huì zhì rén, dé shī yùn yùn. br br yùn yùn rú hé? bù quán bù quē, mò zhī suǒ kuàng. br br yī huáng zhì shèng xī, zhì jiǎn zhì míng, huà liú yíng yíng. br br yíng yíng rú hé? bù guó bù xì, mò zhī qí jí. br
辞赋, - 作者:元结 朝代:唐代
(《网罟》,伏羲氏之乐歌也。其义盖称伏羲能易人
取禽兽之劳,凡二章,章四句)
吾人苦兮,水深深。网罟设兮,水不深。
吾人苦兮,山幽幽。网罟设兮,山不幽。wǎng gǔ, fú xī shì zhī yuè gē yě. br qí yì gài chēng fú xī néng yì rén br qǔ qín shòu zhī láo, fán èr zhāng, zhāng sì jù br wú rén kǔ xī, shuǐ shēn shēn. br wǎng gǔ shè xī, shuǐ bù shēn. br br wú rén kǔ xī, shān yōu yōu. br wǎng gǔ shè xī, shān bù yōu. br
辞赋,