咏史二首·其一原文
三百年间同晓梦,钟山何处有龙盘。
咏史二首·其一拼音版
běi hú nán dài shuǐ màn màn ,yī piàn jiàng qí bǎi chǐ gān 。sān bǎi nián jiān tóng xiǎo mèng ,zhōng shān hé chù yǒu lóng pán 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
咏史二首·其一翻译
暂无翻译!
咏史二首·其一赏析
暂无赏析!
作者介绍
李商隐(813-858),字义山,号玉谿生,怀州河内(今河南沁阳县)人。出身于没落的小官僚家庭。十七岁时就受到牛僧孺党令孤楚的赏识,被任为幕府巡官。二十五岁时,受到令孤楚的儿子令孤绹的赞誉,中进士。次年受到李德裕党人河阳节度使王茂元的宠爱,任为书记,并娶他女儿为妻。唐朝中叶后期,朝政腐败,宦官弄权,朋党斗争十分激烈。李商隐和牛李两派的人都有交往,但不因某一方得势而趋附。所以他常常遭到攻击,一生不得志,没有任过重要官职,只是在四川、广西、广东和徐州等地做些幕僚的工作。四十五岁时死于郑州。他的诗长于律、绝,富于文采,风格色彩浓丽,多用典,意旨比较隐晦,以《无题》组诗最为著名。有《李义山诗集》。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/8749.html
《咏史二首·其一》相关推荐
- 作者:李商隐 朝代:唐代
迢递高城百尺楼,绿杨枝外尽汀洲。[1] 贾生少年虚垂涕,王粲春来更远游。[2] 永忆江湖归白发,欲回天地入扁舟。[3] 不知腐鼠成滋味,猜意鹓雏竟未休。[4]
tiáo dì gāo chéng bǎi chǐ lóu ,lǜ yáng zhī wài jìn tīng zhōu 。[1] jiǎ shēng shǎo nián xū chuí tì ,wáng càn chūn lái gèng yuǎn yóu 。[2] yǒng yì jiāng hú guī bái fā ,yù huí tiān dì rù biǎn zhōu 。[3] bú zhī fǔ shǔ chéng zī wèi ,cāi yì yuān chú jìng wèi xiū 。[4]
- 作者:李商隐 朝代:唐代
一笑相倾国便亡,何劳荆棘始堪伤。 小怜玉体横陈夜,已报周师入晋阳。 巧笑知堪敌万机,倾城最在著戎衣。 晋阳已陷休回顾,更请君王猎一围。
yī xiào xiàng qīng guó biàn wáng ,hé láo jīng jí shǐ kān shāng 。 xiǎo lián yù tǐ héng chén yè ,yǐ bào zhōu shī rù jìn yáng 。 qiǎo xiào zhī kān dí wàn jī ,qīng chéng zuì zài zhe róng yī 。 jìn yáng yǐ xiàn xiū huí gù ,gèng qǐng jun1 wáng liè yī wéi 。
- 作者:李商隐 朝代:唐代
残阳西入崦,茅屋访孤僧。
落叶人何在,寒云路几层。
独敲初夜磬,闲倚一枝藤。
世界微尘里,吾宁爱与憎。
cán yáng xī rù yān ,máo wū fǎng gū sēng 。
luò yè rén hé zài ,hán yún lù jǐ céng 。
dú qiāo chū yè qìng ,xián yǐ yī zhī téng 。
shì jiè wēi chén lǐ ,wú níng ài yǔ zēng 。
唐诗三百首,寻访, - 作者:李商隐 朝代:唐代
本以高难饱,徒劳恨费声。 五更疏欲断,一树碧无情。 薄宦梗犹泛,故园芜已平。[1] 烦君最相警,我亦举家清。
běn yǐ gāo nán bǎo ,tú láo hèn fèi shēng 。 wǔ gèng shū yù duàn ,yī shù bì wú qíng 。 báo huàn gěng yóu fàn ,gù yuán wú yǐ píng 。[1] fán jun1 zuì xiàng jǐng ,wǒ yì jǔ jiā qīng 。
- 作者:李商隐 朝代:唐代
云母屏风烛影深, 长河渐落晓星沉。 嫦娥应悔偷灵药, 碧海青天夜夜心。
yún mǔ píng fēng zhú yǐng shēn , zhǎng hé jiàn luò xiǎo xīng chén 。 cháng é yīng huǐ tōu líng yào , bì hǎi qīng tiān yè yè xīn 。
写人,小学古诗,唐诗三百首,孤独, - 作者:李商隐 朝代:唐代
无赖夭桃面,平明露井东。[1] 春风为开了,却似笑春风。
wú lài yāo táo miàn ,píng míng lù jǐng dōng 。[1] chūn fēng wéi kāi le ,què sì xiào chūn fēng 。
- 作者:李商隐 朝代:唐代
猿鸟犹疑畏简书,风云常为护储胥。 徒令上将挥神笔,终见降王走传车。 管乐有才终不忝,关张无命欲何如。[2] 他年锦里经祠庙,梁父吟成恨有余。
yuán niǎo yóu yí wèi jiǎn shū ,fēng yún cháng wéi hù chǔ xū 。 tú lìng shàng jiāng huī shén bǐ ,zhōng jiàn jiàng wáng zǒu chuán chē 。 guǎn lè yǒu cái zhōng bú tiǎn ,guān zhāng wú mìng yù hé rú 。[2] tā nián jǐn lǐ jīng cí miào ,liáng fù yín chéng hèn yǒu yú 。
- 作者:李商隐 朝代:唐代
怅卧新春白袷衣,白门寥落意多违。[1] 红楼隔雨相望冷,珠箔飘灯独自归。 远路应悲春晼晚,残霄犹得梦依稀。 玉铛缄札何由达,万里云罗一雁飞。
chàng wò xīn chūn bái jiá yī ,bái mén liáo luò yì duō wéi 。[1] hóng lóu gé yǔ xiàng wàng lěng ,zhū bó piāo dēng dú zì guī 。 yuǎn lù yīng bēi chūn wǎn wǎn ,cán xiāo yóu dé mèng yī xī 。 yù chēng jiān zhá hé yóu dá ,wàn lǐ yún luó yī yàn fēi 。
唐诗三百首,爱情,写雨, - 作者:李商隐 朝代:唐代
楼上黄昏欲望休,
玉梯横绝月如钩。
芭蕉不展丁香结,
同向春风各自愁。
lóu shàng huáng hūn yù wàng xiū ,
yù tī héng jué yuè rú gōu 。
bā jiāo bú zhǎn dīng xiāng jié ,
tóng xiàng chūn fēng gè zì chóu 。
思念,女子, - 作者:李商隐 朝代:唐代
剑外从军远,无家与寄衣。 散关三尺雪,回梦旧鸳机。
jiàn wài cóng jun1 yuǎn ,wú jiā yǔ jì yī 。 sàn guān sān chǐ xuě ,huí mèng jiù yuān jī 。
- 作者:李商隐 朝代:唐代
向晚意不适,驱车登古原。 夕阳无限好,只是近黄昏。
xiàng wǎn yì bú shì ,qū chē dēng gǔ yuán 。 xī yáng wú xiàn hǎo ,zhī shì jìn huáng hūn 。
- 作者:李商隐 朝代:唐代
凄凉宝剑篇,羁泊欲穷年。[1] 黄叶仍风雨,青楼自管弦。 新知遭薄俗,旧好隔良缘。 心断新丰酒,销愁斗几千。[2]
qī liáng bǎo jiàn piān ,jī bó yù qióng nián 。[1] huáng yè réng fēng yǔ ,qīng lóu zì guǎn xián 。 xīn zhī zāo báo sú ,jiù hǎo gé liáng yuán 。 xīn duàn xīn fēng jiǔ ,xiāo chóu dòu jǐ qiān 。[2]
- 作者:李商隐 朝代:唐代
君恩如水向东流, 得宠忧移失宠愁。 莫向尊前奏花落, 凉风只在殿西头。
jun1 ēn rú shuǐ xiàng dōng liú , dé chǒng yōu yí shī chǒng chóu 。 mò xiàng zūn qián zòu huā luò , liáng fēng zhī zài diàn xī tóu 。
- 作者:李商隐 朝代:唐代
珠箔轻明拂玉墀, 披香新殿斗腰支。
不须看尽鱼龙戏, 终谴君王怒偃师。
zhū bó qīng míng fú yù chí , pī xiāng xīn diàn dòu yāo zhī 。
bú xū kàn jìn yú lóng xì , zhōng qiǎn jun1 wáng nù yǎn shī 。
歌女,托古讽今,讽喻, - 作者:李商隐 朝代:唐代
元和天子神武姿,彼何人哉轩与羲。[1] 誓将上雪列圣耻,坐法宫中朝四夷。 淮西有贼五十载,封狼生貙貙生罴。 不据山河据平地,长戈利矛日可麾。 帝得圣相相曰度,贼斫不死神扶持。 腰悬相印作都统,阴风惨澹天王旗。 愬武古通作牙爪,仪曹外郎载笔随。[2] 行军司马智且勇,十四万众犹虎貔。 入蔡缚贼献太庙,功无与让恩不訾。 帝曰汝度功第一,汝从事愈宜为辞。 愈拜稽首蹈且舞,金石刻画臣能为。 古者世称大手笔,此事不系于职司。 当仁自古有不让,言讫屡颔天子颐。 公退斋戒坐小阁,濡染大笔何淋漓。 点窜尧典舜典字,涂改清庙生民诗。[3] 文成破体书在纸,清晨再拜铺丹墀。 表曰臣愈昧死上,咏神圣功书之碑。 碑高三丈字如斗,负以灵鳌蟠以螭。 句奇语重喻者少,谗之天子言其私。 长绳百尺拽碑倒,麄砂大石相磨治。 公之斯文若元气,先时已入人肝脾。 汤盘孔鼎有述作,今无其器存其辞。[4] 呜呼圣王及圣相,相与烜赫流淳熙。 公之斯文不示后,曷与三五相攀追。 愿书万本诵万遍,口角流沫右手胝。 传之七十有二代,以为封禅玉检明堂基。[5]
yuán hé tiān zǐ shén wǔ zī ,bǐ hé rén zāi xuān yǔ xī 。[1] shì jiāng shàng xuě liè shèng chǐ ,zuò fǎ gōng zhōng cháo sì yí 。 huái xī yǒu zéi wǔ shí zǎi ,fēng láng shēng chū chū shēng pí 。 bú jù shān hé jù píng dì ,zhǎng gē lì máo rì kě huī 。 dì dé shèng xiàng xiàng yuē dù ,zéi zhuó bú sǐ shén fú chí 。 yāo xuán xiàng yìn zuò dōu tǒng ,yīn fēng cǎn dàn tiān wáng qí 。 sè wǔ gǔ tōng zuò yá zhǎo ,yí cáo wài láng zǎi bǐ suí 。[2] háng jun1 sī mǎ zhì qiě yǒng ,shí sì wàn zhòng yóu hǔ pí 。 rù cài fù zéi xiàn tài miào ,gōng wú yǔ ràng ēn bú zī 。 dì yuē rǔ dù gōng dì yī ,rǔ cóng shì yù yí wéi cí 。 yù bài jī shǒu dǎo qiě wǔ ,jīn shí kè huà chén néng wéi 。 gǔ zhě shì chēng dà shǒu bǐ ,cǐ shì bú xì yú zhí sī 。 dāng rén zì gǔ yǒu bú ràng ,yán qì lǚ hàn tiān zǐ yí 。 gōng tuì zhāi jiè zuò xiǎo gé ,rú rǎn dà bǐ hé lín lí 。 diǎn cuàn yáo diǎn shùn diǎn zì ,tú gǎi qīng miào shēng mín shī 。[3] wén chéng pò tǐ shū zài zhǐ ,qīng chén zài bài pù dān chí 。 biǎo yuē chén yù mèi sǐ shàng ,yǒng shén shèng gōng shū zhī bēi 。 bēi gāo sān zhàng zì rú dòu ,fù yǐ líng áo pán yǐ chī 。 jù qí yǔ zhòng yù zhě shǎo ,chán zhī tiān zǐ yán qí sī 。 zhǎng shéng bǎi chǐ zhuài bēi dǎo ,cū shā dà shí xiàng mó zhì 。 gōng zhī sī wén ruò yuán qì ,xiān shí yǐ rù rén gān pí 。 tāng pán kǒng dǐng yǒu shù zuò ,jīn wú qí qì cún qí cí 。[4] wū hū shèng wáng jí shèng xiàng ,xiàng yǔ huǐ hè liú chún xī 。 gōng zhī sī wén bú shì hòu ,hé yǔ sān wǔ xiàng pān zhuī 。 yuàn shū wàn běn sòng wàn biàn ,kǒu jiǎo liú mò yòu shǒu zhī 。 chuán zhī qī shí yǒu èr dài ,yǐ wéi fēng chán yù jiǎn míng táng jī 。[5]