谢赐珍珠原文
长门尽日无梳洗,何必珍珠慰寂寥。
谢赐珍珠拼音版
guì yè shuāng méi jiǔ bú miáo ,cán zhuāng hé lèi wū hóng xiāo 。zhǎng mén jìn rì wú shū xǐ ,hé bì zhēn zhū wèi jì liáo 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
谢赐珍珠翻译
暂无翻译!
谢赐珍珠赏析
暂无赏析!
作者介绍
梅妃(公元710年-公元756年),姓江名采萍,在今莆田亦称江东妃(兴化平话字:Gang-dang-hi)唐玄宗早期宠妃。多才多艺的江采萍,不仅长于诗文,还通乐器,善歌舞,而且娇俏美丽,气质不凡,是个才貌双全的奇女子。作有《谢赐珍珠》和《楼东赋》等著名诗赋。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/8642.html
《谢赐珍珠》相关推荐
- 作者:江采萍 朝代:唐代
桂叶双眉久不描,残妆和泪污红绡。
长门尽日无梳洗,何必珍珠慰寂寥。guì yè shuāng méi jiǔ bú miáo ,cán zhuāng hé lèi wū hóng xiāo 。
zhǎng mén jìn rì wú shū xǐ ,hé bì zhēn zhū wèi jì liáo 。辞赋, - 作者:乐钧 朝代:清代
某恶鼠,破家求良猫。厌以腥膏,眠以毡罽。猫既饱且安,率不食鼠,甚者与鼠游戏,鼠以故益暴。某恐,遂不复蓄猫,以为天下无良猫也。是无猫邪,是不会蓄猫也。
mǒu è shǔ ,pò jiā qiú liáng māo 。yàn yǐ xīng gāo ,mián yǐ zhān jì 。māo jì bǎo qiě ān ,lǜ bú shí shǔ ,shèn zhě yǔ shǔ yóu xì ,shǔ yǐ gù yì bào 。mǒu kǒng ,suí bú fù xù māo ,yǐ wéi tiān xià wú liáng māo yě 。shì wú māo xié ,shì bú huì xù māo yě 。
辞赋, - 作者:乐钧 朝代:清代
某恶鼠,破家求良猫。厌以腥膏,眠以毡罽。猫既饱且安,率不食鼠,甚者与鼠游戏,鼠以故益暴。某恐,遂不复蓄猫,以为天下无良猫也。是无猫邪,是不会蓄猫也。
mǒu è shǔ ,pò jiā qiú liáng māo 。yàn yǐ xīng gāo ,mián yǐ zhān jì 。māo jì bǎo qiě ān ,lǜ bú shí shǔ ,shèn zhě yǔ shǔ yóu xì ,shǔ yǐ gù yì bào 。mǒu kǒng ,suí bú fù xù māo ,yǐ wéi tiān xià wú liáng māo yě 。shì wú māo xié ,shì bú huì xù māo yě 。
小学文言文,故事,寓理, - 作者:王仁裕 朝代:唐代
彩仗拂寒烟,鸣驺在半天。黄云生马足,白日下松巅。
盛德安疲俗,仁风扇极边。前程问成纪,此去尚三千。cǎi zhàng fú hán yān, míng zōu zài bàn tiān. br huáng yún shēng mǎ zú, bái rì xià sōng diān. br br shèng dé ān pí sú, rén fēng shàn jí biān. br qián chéng wèn chéng jì, cǐ qù shàng sān qiān. br
辞赋, - 作者:王仁裕 朝代:唐代
孟阳曾有语,刊在白云棱。李杜常挨托,孙刘亦恃凭。
庸才安可守,上德始堪矜。暗指长天路,浓峦蔽几层。mèng yáng céng yǒu yǔ ,kān zài bái yún léng 。lǐ dù cháng āi tuō ,sūn liú yì shì píng 。
yōng cái ān kě shǒu ,shàng dé shǐ kān jīn 。àn zhǐ zhǎng tiān lù ,nóng luán bì jǐ céng 。辞赋, - 作者:王仁裕 朝代:唐代
红妆齐抱紫檀槽,一抹朱弦四十条。湘水凌波惭鼓瑟,
秦楼明月罢吹箫。寒敲白玉声偏婉,暖逼黄莺语自娇。
丹禁旧臣来侧耳,骨清神爽似闻韶。
玉纤挑落折冰声,散入秋空韵转清。二五指中句塞雁,
十三弦上啭春莺。谱从陶室偷将妙,曲向秦楼写得成。
无限细腰宫里女,就中偏惬楚王情。hóng zhuāng qí bào zǐ tán cáo ,yī mò zhū xián sì shí tiáo 。xiāng shuǐ líng bō cán gǔ sè ,
qín lóu míng yuè bà chuī xiāo 。hán qiāo bái yù shēng piān wǎn ,nuǎn bī huáng yīng yǔ zì jiāo 。
dān jìn jiù chén lái cè ěr ,gǔ qīng shén shuǎng sì wén sháo 。
yù xiān tiāo luò shé bīng shēng ,sàn rù qiū kōng yùn zhuǎn qīng 。èr wǔ zhǐ zhōng jù sāi yàn ,
shí sān xián shàng zhuàn chūn yīng 。pǔ cóng táo shì tōu jiāng miào ,qǔ xiàng qín lóu xiě dé chéng 。
wú xiàn xì yāo gōng lǐ nǚ ,jiù zhōng piān qiè chǔ wáng qíng 。辞赋, - 作者:王仁裕 朝代:唐代
蹑尽悬空万仞梯,等闲身共白云齐。檐前下视群山小,
堂上平分落日低。绝顶路危人少到,古岩松健鹤频栖。
天边为要留名姓,拂石殷勤身自题。niè jìn xuán kōng wàn rèn tī ,děng xián shēn gòng bái yún qí 。yán qián xià shì qún shān xiǎo ,
táng shàng píng fèn luò rì dī 。jué dǐng lù wēi rén shǎo dào ,gǔ yán sōng jiàn hè pín qī 。
tiān biān wéi yào liú míng xìng ,fú shí yīn qín shēn zì tí 。辞赋, - 作者:王仁裕 朝代:唐代
霞衣欲举醉陶陶,不觉全家住绛霄。拔宅只知鸡犬在,
上天谁信路岐遥。三清辽廓抛尘梦,八景云烟事早朝。
为有故林苍柏健,露华凉叶锁金飙。xiá yī yù jǔ zuì táo táo, bù jué quán jiā zhù jiàng xiāo. br bá zhái zhǐ zhī jī quǎn zài, br shàng tiān shuí xìn lù qí yáo. br sān qīng liáo kuò pāo chén mèng, bā jǐng yún yān shì zǎo cháo. br br wèi yǒu gù lín cāng bǎi jiàn, lù huá liáng yè suǒ jīn biāo. br
辞赋, - 作者:王仁裕 朝代:唐代
一握寒天古木深,路人犹说汉淮阴。孤云不掩兴亡策,
两角曾悬去住心。不是冕旒轻布素,岂劳丞相远追寻。
当时若放还西楚,尺寸中华未可侵。yī wò hán tiān gǔ mù shēn, lù rén yóu shuō hàn huái yīn. br gū yún bù yǎn xīng wáng cè, br liǎng jiǎo céng xuán qù zhù xīn. br bú shì miǎn liú qīng bù sù, qǐ láo chéng xiàng yuǎn zhuī xún. br br dāng shí ruò fàng hái xī chǔ, chǐ cùn zhōng huá wèi kě qīn. br
辞赋, - 作者:王仁裕 朝代:唐代
龙旆飘飖指极边,到时犹更二三千。登高晓蹋巉岩石,
冒冷朝冲断续烟。自学汉皇开土宇,不同周穆好神仙。
秦民莫遣无恩及,大散关东别有天。lóng pèi piāo yáo zhǐ jí biān ,dào shí yóu gèng èr sān qiān 。dēng gāo xiǎo tà chán yán shí ,
mào lěng cháo chōng duàn xù yān 。zì xué hàn huáng kāi tǔ yǔ ,bú tóng zhōu mù hǎo shén xiān 。
qín mín mò qiǎn wú ēn jí ,dà sàn guān dōng bié yǒu tiān 。辞赋, - 作者:王仁裕 朝代:唐代
一战文场拔赵旗,便调金鼎佐无为。白麻骤降恩何极,
黄发初闻喜可知。跋敕案前人到少,筑沙堤上马归迟。
立班始得遥相见,亲洽争如未贵时。yī zhàn wén chǎng bá zhào qí, biàn diào jīn dǐng zuǒ wú wéi. br bái má zhòu jiàng ēn hé jí, br huáng fà chū wén xǐ kě zhī. br bá chì àn qián rén dào shǎo, zhù shā dī shàng mǎ guī chí. br br lì bān shǐ dé yáo xiāng jiàn, qīn qià zhēng rú wèi guì shí. br
辞赋, - 作者:王仁裕 朝代:唐代
柳阴如雾絮成堆,又引门生饮古台。淑景即随风雨去,
芳樽宜命管弦开。谩夸列鼎鸣钟贵,宁免朝乌夜兔催。
烂醉也须诗一首,不能空放马头回。liǔ yīn rú wù xù chéng duī, yòu yǐn mén shēng yǐn gǔ tái. br shū jǐng jí suí fēng yǔ qù, br fāng zūn yí mìng guǎn xián kāi. br mán kuā liè dǐng míng zhōng guì, níng miǎn cháo wū yè tù cuī. br br làn zuì yě xū shī yī shǒu, bù néng kōng fàng mǎ tóu huí. br
辞赋, - 作者:王仁裕 朝代:唐代
二百一十四门生,春风初长羽毛成。掷金换得天边桂,
凿壁偷将榜上名。何幸不才逢圣世,偶将疏网罩群英。
衰翁渐老儿孙小,异日知谁略有情。èr bǎi yī shí sì mén shēng, chūn fēng chū zhǎng yǔ máo chéng. br zhì jīn huàn dé tiān biān guì, br záo bì tōu jiāng bǎng shàng míng. br hé xìng bù cái féng shèng shì, ǒu jiāng shū wǎng zhào qún yīng. br br shuāi wēng jiàn lǎo ér sūn xiǎo, yì rì zhī shuí lüè yǒu qíng. br
辞赋, - 作者:王仁裕 朝代:唐代
立马荒郊满目愁,伊人何罪死林丘。风号古木悲长在,
雨湿寒莎泪暗流。莫道文章为众嫉,只应轻薄是身雠。
不缘魂寄孤山下,此地堪名鹦鹉洲。lì mǎ huāng jiāo mǎn mù chóu, yī rén hé zuì sǐ lín qiū. br fēng hào gǔ mù bēi zhǎng zài, br yǔ shī hán shā lèi àn liú. br mò dào wén zhāng wèi zhòng jí, zhǐ yīng qīng bó shì shēn chóu. br br bù yuán hún jì gū shān xià, cǐ dì kān míng yīng wǔ zhōu. br
辞赋, - 作者:王仁裕 朝代:唐代
剑牙钉舌血毛腥,窥算劳心岂暂停。不与大朝除患难,
惟馀当路食生灵。从将户口资嚵口,未委三丁税几丁。
今日帝王亲出狩,白云岩下好藏形。jiàn yá dīng shé xuè máo xīng, kuī suàn láo xīn qǐ zàn tíng. br bù yǔ dà cháo chú huàn nàn, br wéi yú dāng lù shí shēng líng. br cóng jiāng hù kǒu zī chán kǒu, wèi wěi sān dīng shuì jī dīng. br br jīn rì dì wáng qīn chū shòu, bái yún yán xià hǎo cáng xíng. br
辞赋,