咏雨(梅雨洒芳田)原文
新流添旧涧,宿雾足朝烟。
雁湿行无次,花沾色更鲜。
对此欣登岁,披襟弄五弦。
咏雨(梅雨洒芳田)拼音版
hé qì chuī lǜ yě ,méi yǔ sǎ fāng tián 。xīn liú tiān jiù jiàn ,xiǔ wù zú cháo yān 。yàn shī háng wú cì ,huā zhān sè gèng xiān 。duì cǐ xīn dēng suì ,pī jīn nòng wǔ xián 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
咏雨译文及注释
译文 祥瑞之气吹遍绿野,及时的梅雨滋润着麦田。雨水使溪涧水骤涨;夜雾未消中早晨的炊烟在四处冉冉升起。大雁因湿重飞行次序都乱了,花朵带雨颜色却更加鲜艳。沛雨甘霖预示着丰年的到来,令人欣喜的敞开心怀弹弄五弦。
注释 “和气”,古人认为天地间阴气与阳气交合而成之气,万物由此“和气”而生;在古诗文中也常被引申指能导致吉利的祥瑞之气。“梅雨”本指初夏产生的阴雨天气。因时值梅子黄熟,故亦称黄梅天。“宿雾”即“夜雾”;“朝烟”指早晨的炊烟。“登岁”指丰年;“披襟”本谓敞开衣襟,本诗比喻心怀舒畅。“五弦”为古代乐器名,这种乐器是舜帝发明的,《礼记》、《史记》等很多典籍中都记载了:“昔者,舜作五弦之琴以歌南风”的事情。又据《新唐书.礼乐志》记载:“五弦如琵琶而小,北国所出,旧以木拨弹,乐工裴神符初以手弹。”裴神符是贞观时期著名的乐师,其五弦的演奏水平曾深受唐太宗赞赏,并被封为“太常乐工”;唐太宗亦喜弄五弦。 有学者认为此诗写于五月份。笔者认为此诗写于农历的三月初。诗中的“梅雨”应为“迎梅雨”。据明.李时珍《本草纲目.水一.雨水》记载:“梅雨或作霉雨,言其沾衣及物,皆生黑霉也。芒种后逢壬为入梅,小暑后逢壬为出梅。又以三月为迎梅雨,五月为送梅雨。”三月份为小麦的生长时期,此时雨水充足则有利于小麦的丰收。而农历五月初为小麦收成季节,此时再下雨反而不利于收割。
咏雨鉴赏
中国古代的皇帝都特别看重农业。新旧《唐书》及《贞观政要》中均记载了唐太宗非常关心农业的事迹。唐太宗每年都要参加春耕的大典,而且还常常亲耕于籍田,常去籍田中查看年景,决不因其他政事而耽误农时。中国古代有一句农谚说:“春雨贵如油”;因此,唐太宗看到这场“梅雨”有利于农作物的收成时,非常高兴的写了这首诗。
此诗前六句均写景物,用词生动且令人感觉诗中所描述的景象栩栩如生。尾联为抒发个人的情感。此诗还有一个艺术特点是每一句都流露出对这场及时雨的喜悦之情,但却通篇不用一个“喜”字。
这两诗除了尾联外,其余的联句都采用对仗的方式来写,不仅对仗工整,且音律和谐,读起来朗朗上口。在描写景物方面,把大自然的神韵通过诗句体现出来。笔者认为,古代名家写诗的技巧和方法,有时很难用几句话把它都讲明了,但往往我们在仔细赏读过后,常能意会出其中的神韵,并且有如饮甘泉的感觉。
作者介绍
李世民(598─649),世称唐太宗,中国历史上有名的皇帝。他在文治武功上卓有建树,在诗歌创作上也颇有成就。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/8543.html
《咏雨(梅雨洒芳田)》相关推荐
- 作者:李世民 朝代:唐代
【初晴落景】 晚霞聊自怡,初晴弥可喜。 日晃百花色,风动千林翠。 池鱼跃不同,园鸟声还异。 寄言博通者,知予物外志。
【chū qíng luò jǐng 】 wǎn xiá liáo zì yí ,chū qíng mí kě xǐ 。 rì huǎng bǎi huā sè ,fēng dòng qiān lín cuì 。 chí yú yuè bú tóng ,yuán niǎo shēng hái yì 。 jì yán bó tōng zhě ,zhī yǔ wù wài zhì 。
- 作者:李世民 朝代:唐代
【过旧宅其一】 新丰停翠辇,谯邑驻鸣笳。 园荒一径断,苔古半阶斜。 前池消旧水,昔树发今花。 一朝辞此地,四海遂为家。
【guò jiù zhái qí yī 】 xīn fēng tíng cuì niǎn ,qiáo yì zhù míng jiā 。 yuán huāng yī jìng duàn ,tái gǔ bàn jiē xié 。 qián chí xiāo jiù shuǐ ,xī shù fā jīn huā 。 yī cháo cí cǐ dì ,sì hǎi suí wéi jiā 。
- 作者:李世民 朝代:唐代
【临洛水】 春搜驰骏骨,总辔俯长河。 霞处流萦锦,风前漾卷罗。 水花翻照树,堤兰倒插波。 岂必汾阴曲,秋云发棹歌。
【lín luò shuǐ 】 chūn sōu chí jun4 gǔ ,zǒng pèi fǔ zhǎng hé 。 xiá chù liú yíng jǐn ,fēng qián yàng juàn luó 。 shuǐ huā fān zhào shù ,dī lán dǎo chā bō 。 qǐ bì fén yīn qǔ ,qiū yún fā zhào gē 。
- 作者:李世民 朝代:唐代
【望终南山】 重峦俯渭水,碧嶂插遥天。 出红扶岭日,入翠贮岩烟。 叠松朝若夜,复岫阙疑全。 对此恬千虑,无劳访九仙。
【wàng zhōng nán shān 】 zhòng luán fǔ wèi shuǐ ,bì zhàng chā yáo tiān 。 chū hóng fú lǐng rì ,rù cuì zhù yán yān 。 dié sōng cháo ruò yè ,fù xiù què yí quán 。 duì cǐ tián qiān lǜ ,wú láo fǎng jiǔ xiān 。
- 作者:李世民 朝代:唐代
【仪鸾殿早秋】 寒惊蓟门叶,秋发小山枝。 松阴背日转,竹影避风移。 提壶菊花岸,高兴芙蓉池。 欲知凉气早,巢空燕不窥。
【yí luán diàn zǎo qiū 】 hán jīng jì mén yè ,qiū fā xiǎo shān zhī 。 sōng yīn bèi rì zhuǎn ,zhú yǐng bì fēng yí 。 tí hú jú huā àn ,gāo xìng fú róng chí 。 yù zhī liáng qì zǎo ,cháo kōng yàn bú kuī 。
- 作者:李世民 朝代:南北朝
罩云飘远岫,喷雨泛长河。低飞昏岭腹,斜足洒岩阿。
泫丛珠缔叶,起溜镜图波。濛柳添丝密,含吹织空罗。zhào yún piāo yuǎn xiù ,pēn yǔ fàn zhǎng hé 。dī fēi hūn lǐng fù ,xié zú sǎ yán ā 。
xuàn cóng zhū dì yè ,qǐ liū jìng tú bō 。méng liǔ tiān sī mì ,hán chuī zhī kōng luó 。咏物,写雨, - 作者:李世民 朝代:唐代
夏律昨留灰,秋箭今移晷。峨嵋岫初出,洞庭波渐起。
桂白发幽岩,菊黄开灞涘。运流方可叹,含毫属微理。xià lǜ zuó liú huī ,qiū jiàn jīn yí guǐ 。é méi xiù chū chū ,dòng tíng bō jiàn qǐ 。
guì bái fā yōu yán ,jú huáng kāi bà sì 。yùn liú fāng kě tàn ,hán háo shǔ wēi lǐ 。 - 作者:李世民 朝代:唐代
塞外悲风切,交河冰已结。瀚海百重波,阴山千里雪。
迥戍危烽火,层峦引高节。悠悠卷旆旌,饮马出长城。
寒沙连骑迹,朔吹断边声。胡尘清玉塞,羌笛韵金钲。
绝漠干戈戢,车徒振原隰。都尉反龙堆,将军旋马邑。
扬麾氛雾静,纪石功名立。荒裔一戎衣,灵台凯歌入。sāi wài bēi fēng qiē ,jiāo hé bīng yǐ jié 。hàn hǎi bǎi zhòng bō ,yīn shān qiān lǐ xuě 。
jiǒng shù wēi fēng huǒ ,céng luán yǐn gāo jiē 。yōu yōu juàn pèi jīng ,yǐn mǎ chū zhǎng chéng 。
hán shā lián qí jì ,shuò chuī duàn biān shēng 。hú chén qīng yù sāi ,qiāng dí yùn jīn zhēng 。
jué mò gàn gē jí ,chē tú zhèn yuán xí 。dōu wèi fǎn lóng duī ,jiāng jun1 xuán mǎ yì 。
yáng huī fēn wù jìng ,jì shí gōng míng lì 。huāng yì yī róng yī ,líng tái kǎi gē rù 。冬天,边塞,爱国,战争,生活, - 作者:李世民 朝代:唐代
拂霞疑电落,腾虚状写虹。屈伸烟雾里,低举白云中。
纷披乍依迥,掣曳或随风。念兹轻薄质,无翅强摇空。fú xiá yí diàn luò ,téng xū zhuàng xiě hóng 。qū shēn yān wù lǐ ,dī jǔ bái yún zhōng 。
fēn pī zhà yī jiǒng ,chè yè huò suí fēng 。niàn zī qīng báo zhì ,wú chì qiáng yáo kōng 。咏物, - 作者:李世民 朝代:唐代
冻云宵遍岭,素雪晓凝华。入牖千重碎,迎风一半斜。
不妆空散粉,无树独飘花。萦空惭夕照,破彩谢晨霞。dòng yún xiāo biàn lǐng ,sù xuě xiǎo níng huá 。rù yǒu qiān zhòng suì ,yíng fēng yī bàn xié 。
bú zhuāng kōng sàn fěn ,wú shù dú piāo huā 。yíng kōng cán xī zhào ,pò cǎi xiè chén xiá 。写雪, - 作者:李世民 朝代:唐代
(一) 秦川雄帝宅,函谷壮皇居。 绮殿千寻起,离宫百雉馀。 连甍遥接汉,飞观迥凌虚。 云日隐层阙,风烟出绮疏。 (二) 岩廊罢机务,崇文聊驻辇。 玉匣启龙图,金绳披凤篆。 韦编断仍续,缥帙舒还卷。 对此乃淹留,欹案观坟典。 (三) 移步出词林,停舆欣武宴。 雕弓写明月,骏马疑流电。 惊雁落虚弦,啼猿悲急箭。 阅赏诚多美,于兹乃忘倦。 (四) 鸣笳临乐馆,眺听欢芳节。 急管韵朱弦,清歌凝白雪。 彩凤肃来仪,玄鹤纷成列。 去兹郑卫声,雅音方可悦。 (五) 芳辰追逸趣,禁苑信多奇。 桥形通汉上,峰势接云危。 烟霞交隐映,花鸟自参差。 何如肆辙迹,万里赏瑶池。 (六) 飞盖去芳园,兰桡游翠渚。 萍间日彩乱,荷处香风举。 桂楫满中川,弦歌振长屿。 岂必汾河曲,方为欢宴所。 (七) 落日双阙昏,回舆九重暮。 长烟散初碧,皎月澄轻素。 搴幌玩琴书,开轩引云雾。 斜汉耿层阁,清风摇玉树。 (八) 欢乐难再逢,芳辰良可惜。 玉酒泛云罍,兰肴陈绮席。 千钟合尧禹,百兽谐金石。 得志重寸阴,忘怀轻尺璧。 (九) 建章欢赏夕,二八尽妖妍。 罗绮昭阳殿,芬芳玳瑁筵。 佩移星正动,扇掩月初圆。 无劳上悬圃,即此对神仙。 (十) 以兹游观极,悠然独长想。 披卷览前踪,抚躬寻既往。 望古茅茨约,瞻今兰殿广。 人道恶高危,虚心戒盈荡。 奉天竭诚敬,临民思惠养。 纳善察忠谏,明科慎刑赏。 六五诚难继,四三非易仰。 广待淳化敷,方嗣云亭响。
(yī ) qín chuān xióng dì zhái ,hán gǔ zhuàng huáng jū 。 qǐ diàn qiān xún qǐ ,lí gōng bǎi zhì yú 。 lián méng yáo jiē hàn ,fēi guān jiǒng líng xū 。 yún rì yǐn céng què ,fēng yān chū qǐ shū 。 (èr ) yán láng bà jī wù ,chóng wén liáo zhù niǎn 。 yù xiá qǐ lóng tú ,jīn shéng pī fèng zhuàn 。 wéi biān duàn réng xù ,piāo zhì shū hái juàn 。 duì cǐ nǎi yān liú ,yī àn guān fén diǎn 。 (sān ) yí bù chū cí lín ,tíng yú xīn wǔ yàn 。 diāo gōng xiě míng yuè ,jun4 mǎ yí liú diàn 。 jīng yàn luò xū xián ,tí yuán bēi jí jiàn 。 yuè shǎng chéng duō měi ,yú zī nǎi wàng juàn 。 (sì ) míng jiā lín lè guǎn ,tiào tīng huān fāng jiē 。 jí guǎn yùn zhū xián ,qīng gē níng bái xuě 。 cǎi fèng sù lái yí ,xuán hè fēn chéng liè 。 qù zī zhèng wèi shēng ,yǎ yīn fāng kě yuè 。 (wǔ ) fāng chén zhuī yì qù ,jìn yuàn xìn duō qí 。 qiáo xíng tōng hàn shàng ,fēng shì jiē yún wēi 。 yān xiá jiāo yǐn yìng ,huā niǎo zì cān chà 。 hé rú sì zhé jì ,wàn lǐ shǎng yáo chí 。 (liù ) fēi gài qù fāng yuán ,lán ráo yóu cuì zhǔ 。 píng jiān rì cǎi luàn ,hé chù xiāng fēng jǔ 。 guì jí mǎn zhōng chuān ,xián gē zhèn zhǎng yǔ 。 qǐ bì fén hé qǔ ,fāng wéi huān yàn suǒ 。 (qī ) luò rì shuāng què hūn ,huí yú jiǔ zhòng mù 。 zhǎng yān sàn chū bì ,jiǎo yuè chéng qīng sù 。 qiān huǎng wán qín shū ,kāi xuān yǐn yún wù 。 xié hàn gěng céng gé ,qīng fēng yáo yù shù 。 (bā ) huān lè nán zài féng ,fāng chén liáng kě xī 。 yù jiǔ fàn yún léi ,lán yáo chén qǐ xí 。 qiān zhōng hé yáo yǔ ,bǎi shòu xié jīn shí 。 dé zhì zhòng cùn yīn ,wàng huái qīng chǐ bì 。 (jiǔ ) jiàn zhāng huān shǎng xī ,èr bā jìn yāo yán 。 luó qǐ zhāo yáng diàn ,fēn fāng dài mào yàn 。 pèi yí xīng zhèng dòng ,shàn yǎn yuè chū yuán 。 wú láo shàng xuán pǔ ,jí cǐ duì shén xiān 。 (shí ) yǐ zī yóu guān jí ,yōu rán dú zhǎng xiǎng 。 pī juàn lǎn qián zōng ,fǔ gōng xún jì wǎng 。 wàng gǔ máo cí yuē ,zhān jīn lán diàn guǎng 。 rén dào è gāo wēi ,xū xīn jiè yíng dàng 。 fèng tiān jié chéng jìng ,lín mín sī huì yǎng 。 nà shàn chá zhōng jiàn ,míng kē shèn xíng shǎng 。 liù wǔ chéng nán jì ,sì sān fēi yì yǎng 。 guǎng dài chún huà fū ,fāng sì yún tíng xiǎng 。
- 作者:李世民 朝代:唐代
太液仙舟迥,西园引上才。
未晓征车度,鸡鸣关早开。tài yè xiān zhōu jiǒng ,xī yuán yǐn shàng cái 。
wèi xiǎo zhēng chē dù ,jī míng guān zǎo kāi 。赞颂,写人, - 作者:李世民 朝代:唐代
高轩暧春色,邃阁媚朝光。彤庭飞彩旆,翠幌曜明珰。
恭己临四极,垂衣驭八荒。霜戟列丹陛,丝竹韵长廊。
穆矣熏风茂,康哉帝道昌。继文遵后轨,循古鉴前王。
草秀故春色,梅艳昔年妆。巨川思欲济,终以寄舟航。gāo xuān ài chūn sè ,suì gé mèi cháo guāng 。tóng tíng fēi cǎi pèi ,cuì huǎng yào míng dāng 。
gōng jǐ lín sì jí ,chuí yī yù bā huāng 。shuāng jǐ liè dān bì ,sī zhú yùn zhǎng láng 。
mù yǐ xūn fēng mào ,kāng zāi dì dào chāng 。jì wén zūn hòu guǐ ,xún gǔ jiàn qián wáng 。
cǎo xiù gù chūn sè ,méi yàn xī nián zhuāng 。jù chuān sī yù jì ,zhōng yǐ jì zhōu háng 。春节, - 作者:李世民 朝代:唐代
秦川雄帝宅,函谷壮皇居。绮殿千寻起,离宫百雉馀。
连薨遥接汉,飞观迥凌虚。云日隐层阙,风烟出绮疏。
岩廊罢机务,崇文聊驻辇。玉匣启龙图,金绳披凤篆。
韦编断仍续,缥帙舒还卷。对此乃淹留,欹案观坟典。
移步出词林,停舆欣武宴。雕弓写明月,骏马疑流电。
惊雁落虚弦,啼猿悲急箭。阅赏诚多美,于兹乃忘倦。
鸣笳临乐馆,眺听欢芳节。急管韵朱弦,清歌凝白雪。
彩凤肃来仪,玄鹤纷成列。去兹郑卫声,雅音方可悦。
芳辰追逸趣,禁苑信多奇。桥形通汉上,峰势接云危。
烟霞交隐映,花鸟自参差。何如肆辙迹,万里赏瑶池。
飞盖去芳园,兰桡游翠渚。萍间日彩乱,荷处香风举。
桂楫满中川,弦歌振长屿。岂必汾河曲,方为欢宴所。
落日双阙昏,回舆九重暮。长烟散初碧,皎月澄轻素。
搴幌玩琴书,开轩引云雾。斜汉耿层阁,清风摇玉树。
欢乐难再逢,芳辰良可惜。玉酒泛云罍,兰殽陈绮席。
千钟合尧禹,百兽谐金石。得志重寸阴,忘怀轻尺璧。
建章欢赏夕,二八尽妖妍。罗绮昭阳殿,芬芳玳瑁筵。
佩移星正动,扇掩月初圆。无劳上悬圃,即此对神仙。
以兹游观极,悠然独长想。披卷览前踪,抚躬寻既往。
望古茅茨约,瞻今兰殿广。人道恶高危,虚心戒盈荡。
奉天竭诚敬,临民思惠养。纳善察忠谏,明科慎刑赏。
六五诚难继,四三非易仰。广待淳化敷,方嗣云亭响。qín chuān xióng dì zhái ,hán gǔ zhuàng huáng jū 。qǐ diàn qiān xún qǐ ,lí gōng bǎi zhì yú 。
lián hōng yáo jiē hàn ,fēi guān jiǒng líng xū 。yún rì yǐn céng què ,fēng yān chū qǐ shū 。
yán láng bà jī wù ,chóng wén liáo zhù niǎn 。yù xiá qǐ lóng tú ,jīn shéng pī fèng zhuàn 。
wéi biān duàn réng xù ,piāo zhì shū hái juàn 。duì cǐ nǎi yān liú ,yī àn guān fén diǎn 。
yí bù chū cí lín ,tíng yú xīn wǔ yàn 。diāo gōng xiě míng yuè ,jun4 mǎ yí liú diàn 。
jīng yàn luò xū xián ,tí yuán bēi jí jiàn 。yuè shǎng chéng duō měi ,yú zī nǎi wàng juàn 。
míng jiā lín lè guǎn ,tiào tīng huān fāng jiē 。jí guǎn yùn zhū xián ,qīng gē níng bái xuě 。
cǎi fèng sù lái yí ,xuán hè fēn chéng liè 。qù zī zhèng wèi shēng ,yǎ yīn fāng kě yuè 。
fāng chén zhuī yì qù ,jìn yuàn xìn duō qí 。qiáo xíng tōng hàn shàng ,fēng shì jiē yún wēi 。
yān xiá jiāo yǐn yìng ,huā niǎo zì cān chà 。hé rú sì zhé jì ,wàn lǐ shǎng yáo chí 。
fēi gài qù fāng yuán ,lán ráo yóu cuì zhǔ 。píng jiān rì cǎi luàn ,hé chù xiāng fēng jǔ 。
guì jí mǎn zhōng chuān ,xián gē zhèn zhǎng yǔ 。qǐ bì fén hé qǔ ,fāng wéi huān yàn suǒ 。
luò rì shuāng què hūn ,huí yú jiǔ zhòng mù 。zhǎng yān sàn chū bì ,jiǎo yuè chéng qīng sù 。
qiān huǎng wán qín shū ,kāi xuān yǐn yún wù 。xié hàn gěng céng gé ,qīng fēng yáo yù shù 。
huān lè nán zài féng ,fāng chén liáng kě xī 。yù jiǔ fàn yún léi ,lán yáo chén qǐ xí 。
qiān zhōng hé yáo yǔ ,bǎi shòu xié jīn shí 。dé zhì zhòng cùn yīn ,wàng huái qīng chǐ bì 。
jiàn zhāng huān shǎng xī ,èr bā jìn yāo yán 。luó qǐ zhāo yáng diàn ,fēn fāng dài mào yàn 。
pèi yí xīng zhèng dòng ,shàn yǎn yuè chū yuán 。wú láo shàng xuán pǔ ,jí cǐ duì shén xiān 。
yǐ zī yóu guān jí ,yōu rán dú zhǎng xiǎng 。pī juàn lǎn qián zōng ,fǔ gōng xún jì wǎng 。
wàng gǔ máo cí yuē ,zhān jīn lán diàn guǎng 。rén dào è gāo wēi ,xū xīn jiè yíng dàng 。
fèng tiān jié chéng jìng ,lín mín sī huì yǎng 。nà shàn chá zhōng jiàn ,míng kē shèn xíng shǎng 。
liù wǔ chéng nán jì ,sì sān fēi yì yǎng 。guǎng dài chún huà fū ,fāng sì yún tíng xiǎng 。辞赋, - 作者:李世民 朝代:唐代
塞外悲风切,交河冰已结。瀚海百重波,阴山千里雪。
迥戍危烽火,层峦引高节。悠悠卷旆旌,饮马出长城。
寒沙连骑迹,朔吹断边声。胡尘清玉塞,羌笛韵金钲。
绝漠干戈戢,车徒振原隰。都尉反龙堆,将军旋马邑。
扬麾氛雾静,纪石功名立。荒裔一戎衣,灵台凯歌入。sāi wài bēi fēng qiē ,jiāo hé bīng yǐ jié 。hàn hǎi bǎi zhòng bō ,yīn shān qiān lǐ xuě 。
jiǒng shù wēi fēng huǒ ,céng luán yǐn gāo jiē 。yōu yōu juàn pèi jīng ,yǐn mǎ chū zhǎng chéng 。
hán shā lián qí jì ,shuò chuī duàn biān shēng 。hú chén qīng yù sāi ,qiāng dí yùn jīn zhēng 。
jué mò gàn gē jí ,chē tú zhèn yuán xí 。dōu wèi fǎn lóng duī ,jiāng jun1 xuán mǎ yì 。
yáng huī fēn wù jìng ,jì shí gōng míng lì 。huāng yì yī róng yī ,líng tái kǎi gē rù 。辞赋,