淮阳感秋原文
此夕穷涂士,郁陶伤寸心。
野平葭苇合,村荒藜藿深。
眺听良多感,徙倚独沾襟。
沾襟何所为?怅然怀古意。
秦俗犹未平,汉道将何冀?
樊哙市井徒,萧何刀笔吏。
一朝时运会,千古传名谥。
寄言世上雄,虚生真可愧。
淮阳感秋拼音版
jīn fēng dàng chū jiē ,yù lù diāo wǎn lín 。cǐ xī qióng tú shì ,yù táo shāng cùn xīn 。
yě píng jiā wěi hé ,cūn huāng lí huò shēn 。
tiào tīng liáng duō gǎn ,xǐ yǐ dú zhān jīn 。
zhān jīn hé suǒ wéi ?chàng rán huái gǔ yì 。
qín sú yóu wèi píng ,hàn dào jiāng hé jì ?
fán kuài shì jǐng tú ,xiāo hé dāo bǐ lì 。
yī cháo shí yùn huì ,qiān gǔ chuán míng shì 。
jì yán shì shàng xióng ,xū shēng zhēn kě kuì 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
注释
⑴淮阳感秋,一作“淮阳感怀”。⑵荡初,《广记》作“扬秋”。⑶凋,《容斋》作“垂”。⑷“郁陶”句,《隋书》作“空轸郁陶心”。⑸“野平”二句,《隋书》、《广记》均无。野平,《容斋》作“平野”。村荒,《容斋》作“荒村”。藜,《容斋》作“葵”。⑹徙倚,《隋书》、《广记》均作“慷慨”。⑺俗,《容斋》作“洛”。犹,《容斋》作“既”。⑻徒,《广记》、《容斋》均作“屠”。⑼时运会,《隋书》、《广记》均作“时运合”,《容斋》作“逢时会”。⑽“千古”句,《隋书》作“万古传名器”,《广记》作“万古传名谥”,《容斋》作“千载传名谥”。
简析
据《旧唐书》本传,此诗乃隋大业(隋炀帝年号,公元605—618年)中作。此诗分前后两段,每段八句。九、十两句是前后段的过渡。前段主要写淮阳秋景,八句情景相间,前四句因自然景象而兴感,后四句则因社会现实的残破荒凉而增悲,在重复中有递进。九十两句先用顶针格紧承上文,再以设问引出“怅然怀古意”,转入后段。后八句纯粹抒感,以“怀古”抒发伤时之慨,表乘时奋进之怀。
作者介绍
李密(224年-287年),字令伯,一名虔,犍为武阳(今四川彭山)人。幼年丧父,母何氏改嫁,由祖母抚养成人。后李密以对祖母孝敬甚笃而名扬于乡里。师事当时著名学者谯周,博览五经,尤精《春秋左传》。初仕蜀汉为尚书郎。蜀汉亡,晋武帝召为太子洗马,李密以祖母年老多病、无人供养而力辞。祖母去世后,方出任太子洗马,迁汉中太守。后免官,卒于家中。著有《述理论》十篇,不传世。《华阳国志》、《晋书》均有李密传。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/7490.html
《淮阳感秋》相关推荐
- 作者:李密 朝代:唐代
金风荡初节,玉露凋晚林。此夕穷涂士,郁陶伤寸心。
野平葭苇合,村荒藜藿深。眺听良多感,徙倚独沾襟。
沾襟何所为,怅然怀古意。秦俗犹未平,汉道将何冀。
樊哙市井徒,萧何刀笔吏。一朝时运会,千古传名谥。
寄言世上雄,虚生真可愧。jīn fēng dàng chū jiē ,yù lù diāo wǎn lín 。cǐ xī qióng tú shì ,yù táo shāng cùn xīn 。
yě píng jiā wěi hé ,cūn huāng lí huò shēn 。tiào tīng liáng duō gǎn ,xǐ yǐ dú zhān jīn 。
zhān jīn hé suǒ wéi ,chàng rán huái gǔ yì 。qín sú yóu wèi píng ,hàn dào jiāng hé jì 。
fán kuài shì jǐng tú ,xiāo hé dāo bǐ lì 。yī cháo shí yùn huì ,qiān gǔ chuán míng shì 。
jì yán shì shàng xióng ,xū shēng zhēn kě kuì 。辞赋, - 作者:李密 朝代:魏晋
臣密言:臣以险衅,夙遭闵凶。生孩六月,慈父见背;行年四岁,舅夺母志。祖母刘悯臣孤弱,躬亲抚养。臣少多疾病,九岁不行,零丁孤苦,至于成立。既无伯叔,终鲜兄弟,门衰祚薄,晚有儿息。外无期功强近之亲,内无应门五尺之僮,茕茕孑立,形影相吊。而刘夙婴疾病,常在床蓐,臣侍汤药,未曾废离。(愍 同:悯)
逮奉圣朝,沐浴清化。前太守臣逵察臣孝廉;后刺史臣荣举臣秀才。臣以供养无主,辞不赴命。诏书特下,拜臣郎中,寻蒙国恩,除臣洗马。猥以微贱,当侍东宫,非臣陨首所能上报。臣具以表闻,辞不就职。诏书切峻,责臣逋慢;郡县逼迫,催臣上道;州司临门,急于星火。臣欲奉诏奔驰,则刘病日笃,欲苟顺私情,则告诉不许。臣之进退,实为狼狈。
伏惟圣朝以孝治天下,凡在故老,犹蒙矜育,况臣孤苦,特为尤甚。且臣少仕伪朝,历职郎署,本图宦达,不矜名节。今臣亡国贱俘,至微至陋,过蒙拔擢,宠命优渥,岂敢盘桓,有所希冀!但以刘日薄西山,气息奄奄,人命危浅,朝不虑夕。臣无祖母,无以至今日,祖母无臣,无以终余年。母孙二人,更相为命,是以区区不能废远。
臣密今年四十有四,祖母今年九十有六,是臣尽节于陛下之日长,报养刘之日短也。乌鸟私情,愿乞终养。臣之辛苦,非独蜀之人士及二州牧伯所见明知,皇天后土,实所共鉴。愿陛下矜悯愚诚,听臣微志,庶刘侥幸,保卒余年。臣生当陨首,死当结草。臣不胜犬马怖惧之情,谨拜表以闻。(祖母 一作:祖母刘)
chén mì yán :chén yǐ xiǎn xìn ,sù zāo mǐn xiōng 。shēng hái liù yuè ,cí fù jiàn bèi ;háng nián sì suì ,jiù duó mǔ zhì 。zǔ mǔ liú mǐn chén gū ruò ,gōng qīn fǔ yǎng 。chén shǎo duō jí bìng ,jiǔ suì bú háng ,líng dīng gū kǔ ,zhì yú chéng lì 。jì wú bó shū ,zhōng xiān xiōng dì ,mén shuāi zuò báo ,wǎn yǒu ér xī 。wài wú qī gōng qiáng jìn zhī qīn ,nèi wú yīng mén wǔ chǐ zhī tóng ,qióng qióng jié lì ,xíng yǐng xiàng diào 。ér liú sù yīng jí bìng ,cháng zài chuáng rù ,chén shì tāng yào ,wèi céng fèi lí 。(mǐn tóng :mǐn )
dǎi fèng shèng cháo ,mù yù qīng huà 。qián tài shǒu chén kuí chá chén xiào lián ;hòu cì shǐ chén róng jǔ chén xiù cái 。chén yǐ gòng yǎng wú zhǔ ,cí bú fù mìng 。zhào shū tè xià ,bài chén láng zhōng ,xún méng guó ēn ,chú chén xǐ mǎ 。wěi yǐ wēi jiàn ,dāng shì dōng gōng ,fēi chén yǔn shǒu suǒ néng shàng bào 。chén jù yǐ biǎo wén ,cí bú jiù zhí 。zhào shū qiē jun4 ,zé chén bū màn ;jun4 xiàn bī pò ,cuī chén shàng dào ;zhōu sī lín mén ,jí yú xīng huǒ 。chén yù fèng zhào bēn chí ,zé liú bìng rì dǔ ,yù gǒu shùn sī qíng ,zé gào sù bú xǔ 。chén zhī jìn tuì ,shí wéi láng bèi 。
fú wéi shèng cháo yǐ xiào zhì tiān xià ,fán zài gù lǎo ,yóu méng jīn yù ,kuàng chén gū kǔ ,tè wéi yóu shèn 。qiě chén shǎo shì wěi cháo ,lì zhí láng shǔ ,běn tú huàn dá ,bú jīn míng jiē 。jīn chén wáng guó jiàn fú ,zhì wēi zhì lòu ,guò méng bá zhuó ,chǒng mìng yōu wò ,qǐ gǎn pán huán ,yǒu suǒ xī jì !dàn yǐ liú rì báo xī shān ,qì xī yǎn yǎn ,rén mìng wēi qiǎn ,cháo bú lǜ xī 。chén wú zǔ mǔ ,wú yǐ zhì jīn rì ,zǔ mǔ wú chén ,wú yǐ zhōng yú nián 。mǔ sūn èr rén ,gèng xiàng wéi mìng ,shì yǐ qū qū bú néng fèi yuǎn 。
chén mì jīn nián sì shí yǒu sì ,zǔ mǔ jīn nián jiǔ shí yǒu liù ,shì chén jìn jiē yú bì xià zhī rì zhǎng ,bào yǎng liú zhī rì duǎn yě 。wū niǎo sī qíng ,yuàn qǐ zhōng yǎng 。chén zhī xīn kǔ ,fēi dú shǔ zhī rén shì jí èr zhōu mù bó suǒ jiàn míng zhī ,huáng tiān hòu tǔ ,shí suǒ gòng jiàn 。yuàn bì xià jīn mǐn yú chéng ,tīng chén wēi zhì ,shù liú yáo xìng ,bǎo zú yú nián 。chén shēng dāng yǔn shǒu ,sǐ dāng jié cǎo 。chén bú shèng quǎn mǎ bù jù zhī qíng ,jǐn bài biǎo yǐ wén 。(zǔ mǔ yī zuò :zǔ mǔ liú )
抒情,母亲,高中文言文,古文观止, - 作者:李密 朝代:魏晋
臣密言:臣以险衅,夙遭闵凶。生孩六月,慈父见背;行年四岁,舅夺母志。祖母刘悯臣孤弱,躬亲抚养。臣少多疾病,九岁不行,零丁孤苦,至于成立。既无伯叔,终鲜兄弟,门衰祚薄,晚有儿息。外无期功强近之亲,内无应门五尺之僮,茕茕孑立,形影相吊。而刘夙婴疾病,常在床蓐,臣侍汤药,未曾废离。(愍 同:悯)
逮奉圣朝,沐浴清化。前太守臣逵察臣孝廉;后刺史臣荣举臣秀才。臣以供养无主,辞不赴命。诏书特下,拜臣郎中,寻蒙国恩,除臣洗马。猥以微贱,当侍东宫,非臣陨首所能上报。臣具以表闻,辞不就职。诏书切峻,责臣逋慢;郡县逼迫,催臣上道;州司临门,急于星火。臣欲奉诏奔驰,则刘病日笃,欲苟顺私情,则告诉不许。臣之进退,实为狼狈。
伏惟圣朝以孝治天下,凡在故老,犹蒙矜育,况臣孤苦,特为尤甚。且臣少仕伪朝,历职郎署,本图宦达,不矜名节。今臣亡国贱俘,至微至陋,过蒙拔擢,宠命优渥,岂敢盘桓,有所希冀!但以刘日薄西山,气息奄奄,人命危浅,朝不虑夕。臣无祖母,无以至今日,祖母无臣,无以终余年。母孙二人,更相为命,是以区区不能废远。
臣密今年四十有四,祖母今年九十有六,是臣尽节于陛下之日长,报养刘之日短也。乌鸟私情,愿乞终养。臣之辛苦,非独蜀之人士及二州牧伯所见明知,皇天后土,实所共鉴。愿陛下矜悯愚诚,听臣微志,庶刘侥幸,保卒余年。臣生当陨首,死当结草。臣不胜犬马怖惧之情,谨拜表以闻。(祖母 一作:祖母刘)
chén mì yán :chén yǐ xiǎn xìn ,sù zāo mǐn xiōng 。shēng hái liù yuè ,cí fù jiàn bèi ;háng nián sì suì ,jiù duó mǔ zhì 。zǔ mǔ liú mǐn chén gū ruò ,gōng qīn fǔ yǎng 。chén shǎo duō jí bìng ,jiǔ suì bú háng ,líng dīng gū kǔ ,zhì yú chéng lì 。jì wú bó shū ,zhōng xiān xiōng dì ,mén shuāi zuò báo ,wǎn yǒu ér xī 。wài wú qī gōng qiáng jìn zhī qīn ,nèi wú yīng mén wǔ chǐ zhī tóng ,qióng qióng jié lì ,xíng yǐng xiàng diào 。ér liú sù yīng jí bìng ,cháng zài chuáng rù ,chén shì tāng yào ,wèi céng fèi lí 。(mǐn tóng :mǐn )
dǎi fèng shèng cháo ,mù yù qīng huà 。qián tài shǒu chén kuí chá chén xiào lián ;hòu cì shǐ chén róng jǔ chén xiù cái 。chén yǐ gòng yǎng wú zhǔ ,cí bú fù mìng 。zhào shū tè xià ,bài chén láng zhōng ,xún méng guó ēn ,chú chén xǐ mǎ 。wěi yǐ wēi jiàn ,dāng shì dōng gōng ,fēi chén yǔn shǒu suǒ néng shàng bào 。chén jù yǐ biǎo wén ,cí bú jiù zhí 。zhào shū qiē jun4 ,zé chén bū màn ;jun4 xiàn bī pò ,cuī chén shàng dào ;zhōu sī lín mén ,jí yú xīng huǒ 。chén yù fèng zhào bēn chí ,zé liú bìng rì dǔ ,yù gǒu shùn sī qíng ,zé gào sù bú xǔ 。chén zhī jìn tuì ,shí wéi láng bèi 。
fú wéi shèng cháo yǐ xiào zhì tiān xià ,fán zài gù lǎo ,yóu méng jīn yù ,kuàng chén gū kǔ ,tè wéi yóu shèn 。qiě chén shǎo shì wěi cháo ,lì zhí láng shǔ ,běn tú huàn dá ,bú jīn míng jiē 。jīn chén wáng guó jiàn fú ,zhì wēi zhì lòu ,guò méng bá zhuó ,chǒng mìng yōu wò ,qǐ gǎn pán huán ,yǒu suǒ xī jì !dàn yǐ liú rì báo xī shān ,qì xī yǎn yǎn ,rén mìng wēi qiǎn ,cháo bú lǜ xī 。chén wú zǔ mǔ ,wú yǐ zhì jīn rì ,zǔ mǔ wú chén ,wú yǐ zhōng yú nián 。mǔ sūn èr rén ,gèng xiàng wéi mìng ,shì yǐ qū qū bú néng fèi yuǎn 。
chén mì jīn nián sì shí yǒu sì ,zǔ mǔ jīn nián jiǔ shí yǒu liù ,shì chén jìn jiē yú bì xià zhī rì zhǎng ,bào yǎng liú zhī rì duǎn yě 。wū niǎo sī qíng ,yuàn qǐ zhōng yǎng 。chén zhī xīn kǔ ,fēi dú shǔ zhī rén shì jí èr zhōu mù bó suǒ jiàn míng zhī ,huáng tiān hòu tǔ ,shí suǒ gòng jiàn 。yuàn bì xià jīn mǐn yú chéng ,tīng chén wēi zhì ,shù liú yáo xìng ,bǎo zú yú nián 。chén shēng dāng yǔn shǒu ,sǐ dāng jié cǎo 。chén bú shèng quǎn mǎ bù jù zhī qíng ,jǐn bài biǎo yǐ wén 。(zǔ mǔ yī zuò :zǔ mǔ liú )
辞赋, - 作者:李密 朝代:隋朝
金风荡初节,玉露凋晚林。
此夕穷涂士,郁陶伤寸心。
野平葭苇合,村荒藜藿深。
眺听良多感,徙倚独沾襟。
沾襟何所为?怅然怀古意。
秦俗犹未平,汉道将何冀?
樊哙市井徒,萧何刀笔吏。
一朝时运会,千古传名谥。
寄言世上雄,虚生真可愧。jīn fēng dàng chū jiē ,yù lù diāo wǎn lín 。
cǐ xī qióng tú shì ,yù táo shāng cùn xīn 。
yě píng jiā wěi hé ,cūn huāng lí huò shēn 。
tiào tīng liáng duō gǎn ,xǐ yǐ dú zhān jīn 。
zhān jīn hé suǒ wéi ?chàng rán huái gǔ yì 。
qín sú yóu wèi píng ,hàn dào jiāng hé jì ?
fán kuài shì jǐng tú ,xiāo hé dāo bǐ lì 。
yī cháo shí yùn huì ,qiān gǔ chuán míng shì 。
jì yán shì shàng xióng ,xū shēng zhēn kě kuì 。辞赋, - 作者:俞樾 朝代:清代
次女绣孙,倚此咏落花,词意凄惋。有云:“叹年华,我亦愁中老”,余谓少年人不宜作此,因广其意,亦成一阕。
花信匆匆度。算春来、瞢腾一醉,绿阴如许!万紫千红飘零尽,凭仗东风送去。更不问、埋香何处?却笑痴儿真痴绝,感年华、写出伤心句:“春去也,那能驻?”
浮生大抵无非寓。慢流连、鸣鸠乳燕,落花飞絮。毕竟韶华何尝老,休道春归太遽。看岁岁朱颜犹故。我亦浮生蹉跎甚,坐花阴、未觉斜阳暮。凭彩笔,绾春住。cì nǚ xiù sūn ,yǐ cǐ yǒng luò huā ,cí yì qī wǎn 。yǒu yún :“tàn nián huá ,wǒ yì chóu zhōng lǎo ”,yú wèi shǎo nián rén bú yí zuò cǐ ,yīn guǎng qí yì ,yì chéng yī què 。
huā xìn cōng cōng dù 。suàn chūn lái 、méng téng yī zuì ,lǜ yīn rú xǔ !wàn zǐ qiān hóng piāo líng jìn ,píng zhàng dōng fēng sòng qù 。gèng bú wèn 、mái xiāng hé chù ?què xiào chī ér zhēn chī jué ,gǎn nián huá 、xiě chū shāng xīn jù :“chūn qù yě ,nà néng zhù ?”
fú shēng dà dǐ wú fēi yù 。màn liú lián 、míng jiū rǔ yàn ,luò huā fēi xù 。bì jìng sháo huá hé cháng lǎo ,xiū dào chūn guī tài jù 。kàn suì suì zhū yán yóu gù 。wǒ yì fú shēng cuō tuó shèn ,zuò huā yīn 、wèi jiào xié yáng mù 。píng cǎi bǐ ,wǎn chūn zhù 。婉约,惜春,抒怀, - 作者:俞樾 朝代:清代
次女绣孙,倚此咏落花,词意凄惋。有云:“叹年华,我亦愁中老”,余谓少年人不宜作此,因广其意,亦成一阕。
花信匆匆度。算春来、瞢腾一醉,绿阴如许!万紫千红飘零尽,凭仗东风送去。更不问、埋香何处?却笑痴儿真痴绝,感年华、写出伤心句:“春去也,那能驻?”
浮生大抵无非寓。慢流连、鸣鸠乳燕,落花飞絮。毕竟韶华何尝老,休道春归太遽。看岁岁朱颜犹故。我亦浮生蹉跎甚,坐花阴、未觉斜阳暮。凭彩笔,绾春住。cì nǚ xiù sūn ,yǐ cǐ yǒng luò huā ,cí yì qī wǎn 。yǒu yún :“tàn nián huá ,wǒ yì chóu zhōng lǎo ”,yú wèi shǎo nián rén bú yí zuò cǐ ,yīn guǎng qí yì ,yì chéng yī què 。
huā xìn cōng cōng dù 。suàn chūn lái 、méng téng yī zuì ,lǜ yīn rú xǔ !wàn zǐ qiān hóng piāo líng jìn ,píng zhàng dōng fēng sòng qù 。gèng bú wèn 、mái xiāng hé chù ?què xiào chī ér zhēn chī jué ,gǎn nián huá 、xiě chū shāng xīn jù :“chūn qù yě ,nà néng zhù ?”
fú shēng dà dǐ wú fēi yù 。màn liú lián 、míng jiū rǔ yàn ,luò huā fēi xù 。bì jìng sháo huá hé cháng lǎo ,xiū dào chūn guī tài jù 。kàn suì suì zhū yán yóu gù 。wǒ yì fú shēng cuō tuó shèn ,zuò huā yīn 、wèi jiào xié yáng mù 。píng cǎi bǐ ,wǎn chūn zhù 。辞赋, - 作者:王羲之 朝代:魏晋
永和九年,岁在癸丑,暮春之初,会于会稽山阴之兰亭,修禊事也。群贤毕至,少长咸集。此地有崇山峻岭,茂林修竹;又有清流激湍,映带左右,引以为流觞曲水,列坐其次。虽无丝竹管弦之盛,一觞一咏,亦足以畅叙幽情。是日也,天朗气清,惠风和畅,仰观宇宙之大,俯察品类之盛,所以游目骋怀,足以极视听之娱,信可乐也。
夫人之相与,俯仰一世,或取诸怀抱,悟言一室之内;或因寄所托,放浪形骸之外。虽趣舍万殊,静躁不同,当其欣于所遇,暂得于己,快然自足,不知老之将至。及其所之既倦,情随事迁,感慨系之矣。向之所欣,俯仰之间,已为陈迹,犹不能不以之兴怀。况修短随化,终期于尽。古人云:“死生亦大矣。”岂不痛哉!(不知老之将至 一作:曾不知老之将至)
每览昔人兴感之由,若合一契,未尝不临文嗟悼,不能喻之于怀。固知一死生为虚诞,齐彭殇为妄作。后之视今,亦犹今之视昔。悲夫!故列叙时人,录其所述,虽世殊事异,所以兴怀,其致一也。后之览者,亦将有感于斯文。
yǒng hé jiǔ nián ,suì zài guǐ chǒu ,mù chūn zhī chū ,huì yú huì jī shān yīn zhī lán tíng ,xiū xì shì yě 。qún xián bì zhì ,shǎo zhǎng xián jí 。cǐ dì yǒu chóng shān jun4 lǐng ,mào lín xiū zhú ;yòu yǒu qīng liú jī tuān ,yìng dài zuǒ yòu ,yǐn yǐ wéi liú shāng qǔ shuǐ ,liè zuò qí cì 。suī wú sī zhú guǎn xián zhī shèng ,yī shāng yī yǒng ,yì zú yǐ chàng xù yōu qíng 。shì rì yě ,tiān lǎng qì qīng ,huì fēng hé chàng ,yǎng guān yǔ zhòu zhī dà ,fǔ chá pǐn lèi zhī shèng ,suǒ yǐ yóu mù chěng huái ,zú yǐ jí shì tīng zhī yú ,xìn kě lè yě 。
fū rén zhī xiàng yǔ ,fǔ yǎng yī shì ,huò qǔ zhū huái bào ,wù yán yī shì zhī nèi ;huò yīn jì suǒ tuō ,fàng làng xíng hái zhī wài 。suī qù shě wàn shū ,jìng zào bú tóng ,dāng qí xīn yú suǒ yù ,zàn dé yú jǐ ,kuài rán zì zú ,bú zhī lǎo zhī jiāng zhì 。jí qí suǒ zhī jì juàn ,qíng suí shì qiān ,gǎn kǎi xì zhī yǐ 。xiàng zhī suǒ xīn ,fǔ yǎng zhī jiān ,yǐ wéi chén jì ,yóu bú néng bú yǐ zhī xìng huái 。kuàng xiū duǎn suí huà ,zhōng qī yú jìn 。gǔ rén yún :“sǐ shēng yì dà yǐ 。”qǐ bú tòng zāi !(bú zhī lǎo zhī jiāng zhì yī zuò :céng bú zhī lǎo zhī jiāng zhì )
měi lǎn xī rén xìng gǎn zhī yóu ,ruò hé yī qì ,wèi cháng bú lín wén jiē dào ,bú néng yù zhī yú huái 。gù zhī yī sǐ shēng wéi xū dàn ,qí péng shāng wéi wàng zuò 。hòu zhī shì jīn ,yì yóu jīn zhī shì xī 。bēi fū !gù liè xù shí rén ,lù qí suǒ shù ,suī shì shū shì yì ,suǒ yǐ xìng huái ,qí zhì yī yě 。hòu zhī lǎn zhě ,yì jiāng yǒu gǎn yú sī wén 。
高中文言文,古文观止, - 作者:王羲之 朝代:魏晋
永和九年,岁在癸丑,暮春之初,会于会稽山阴之兰亭,修禊事也。群贤毕至,少长咸集。此地有崇山峻岭,茂林修竹;又有清流激湍,映带左右,引以为流觞曲水,列坐其次。虽无丝竹管弦之盛,一觞一咏,亦足以畅叙幽情。是日也,天朗气清,惠风和畅,仰观宇宙之大,俯察品类之盛,所以游目骋怀,足以极视听之娱,信可乐也。
夫人之相与,俯仰一世,或取诸怀抱,悟言一室之内;或因寄所托,放浪形骸之外。虽趣舍万殊,静躁不同,当其欣于所遇,暂得于己,快然自足,不知老之将至。及其所之既倦,情随事迁,感慨系之矣。向之所欣,俯仰之间,已为陈迹,犹不能不以之兴怀。况修短随化,终期于尽。古人云:“死生亦大矣。”岂不痛哉!(不知老之将至 一作:曾不知老之将至)
每览昔人兴感之由,若合一契,未尝不临文嗟悼,不能喻之于怀。固知一死生为虚诞,齐彭殇为妄作。后之视今,亦犹今之视昔。悲夫!故列叙时人,录其所述,虽世殊事异,所以兴怀,其致一也。后之览者,亦将有感于斯文。
yǒng hé jiǔ nián ,suì zài guǐ chǒu ,mù chūn zhī chū ,huì yú huì jī shān yīn zhī lán tíng ,xiū xì shì yě 。qún xián bì zhì ,shǎo zhǎng xián jí 。cǐ dì yǒu chóng shān jun4 lǐng ,mào lín xiū zhú ;yòu yǒu qīng liú jī tuān ,yìng dài zuǒ yòu ,yǐn yǐ wéi liú shāng qǔ shuǐ ,liè zuò qí cì 。suī wú sī zhú guǎn xián zhī shèng ,yī shāng yī yǒng ,yì zú yǐ chàng xù yōu qíng 。shì rì yě ,tiān lǎng qì qīng ,huì fēng hé chàng ,yǎng guān yǔ zhòu zhī dà ,fǔ chá pǐn lèi zhī shèng ,suǒ yǐ yóu mù chěng huái ,zú yǐ jí shì tīng zhī yú ,xìn kě lè yě 。
fū rén zhī xiàng yǔ ,fǔ yǎng yī shì ,huò qǔ zhū huái bào ,wù yán yī shì zhī nèi ;huò yīn jì suǒ tuō ,fàng làng xíng hái zhī wài 。suī qù shě wàn shū ,jìng zào bú tóng ,dāng qí xīn yú suǒ yù ,zàn dé yú jǐ ,kuài rán zì zú ,bú zhī lǎo zhī jiāng zhì 。jí qí suǒ zhī jì juàn ,qíng suí shì qiān ,gǎn kǎi xì zhī yǐ 。xiàng zhī suǒ xīn ,fǔ yǎng zhī jiān ,yǐ wéi chén jì ,yóu bú néng bú yǐ zhī xìng huái 。kuàng xiū duǎn suí huà ,zhōng qī yú jìn 。gǔ rén yún :“sǐ shēng yì dà yǐ 。”qǐ bú tòng zāi !(bú zhī lǎo zhī jiāng zhì yī zuò :céng bú zhī lǎo zhī jiāng zhì )
měi lǎn xī rén xìng gǎn zhī yóu ,ruò hé yī qì ,wèi cháng bú lín wén jiē dào ,bú néng yù zhī yú huái 。gù zhī yī sǐ shēng wéi xū dàn ,qí péng shāng wéi wàng zuò 。hòu zhī shì jīn ,yì yóu jīn zhī shì xī 。bēi fū !gù liè xù shí rén ,lù qí suǒ shù ,suī shì shū shì yì ,suǒ yǐ xìng huái ,qí zhì yī yě 。hòu zhī lǎn zhě ,yì jiāng yǒu gǎn yú sī wén 。
辞赋, - 作者:黄燮清 朝代:清代
西风八九月,积地秋云黄。
力田已告成,计日宜收藏。
刈获须及时,虑为雨雪伤。
农家终岁劳,至此愿稍偿。
勤苦守恒业,始有数月粮。
嗟彼豪华子,素餐厌膏粱。
安坐废手足,嗜欲毒其肠。
岂知民力艰,颗米皆琳琅。
园居知风月,野居知星霜。
君看获稻时,粒粒脂膏香。xī fēng bā jiǔ yuè ,jī dì qiū yún huáng 。
lì tián yǐ gào chéng ,jì rì yí shōu cáng 。
yì huò xū jí shí ,lǜ wéi yǔ xuě shāng 。
nóng jiā zhōng suì láo ,zhì cǐ yuàn shāo cháng 。
qín kǔ shǒu héng yè ,shǐ yǒu shù yuè liáng 。
jiē bǐ háo huá zǐ ,sù cān yàn gāo liáng 。
ān zuò fèi shǒu zú ,shì yù dú qí cháng 。
qǐ zhī mín lì jiān ,kē mǐ jiē lín láng 。
yuán jū zhī fēng yuè ,yě jū zhī xīng shuāng 。
jun1 kàn huò dào shí ,lì lì zhī gāo xiāng 。赞美,农民,劳动,同情, - 作者:黄燮清 朝代:清代
西风八九月,积地秋云黄。
力田已告成,计日宜收藏。
刈获须及时,虑为雨雪伤。
农家终岁劳,至此愿稍偿。
勤苦守恒业,始有数月粮。
嗟彼豪华子,素餐厌膏粱。
安坐废手足,嗜欲毒其肠。
岂知民力艰,颗米皆琳琅。
园居知风月,野居知星霜。
君看获稻时,粒粒脂膏香。xī fēng bā jiǔ yuè ,jī dì qiū yún huáng 。
lì tián yǐ gào chéng ,jì rì yí shōu cáng 。
yì huò xū jí shí ,lǜ wéi yǔ xuě shāng 。
nóng jiā zhōng suì láo ,zhì cǐ yuàn shāo cháng 。
qín kǔ shǒu héng yè ,shǐ yǒu shù yuè liáng 。
jiē bǐ háo huá zǐ ,sù cān yàn gāo liáng 。
ān zuò fèi shǒu zú ,shì yù dú qí cháng 。
qǐ zhī mín lì jiān ,kē mǐ jiē lín láng 。
yuán jū zhī fēng yuè ,yě jū zhī xīng shuāng 。
jun1 kàn huò dào shí ,lì lì zhī gāo xiāng 。辞赋, - 作者:方以智 朝代:宋代
花似雪,东风夜扫苏堤月。苏堤月,香销南国,几回圆缺?
钱塘江山潮声歇,江边杨柳谁攀折?谁攀折,西陵渡口,古今离别。huā sì xuě ,dōng fēng yè sǎo sū dī yuè 。sū dī yuè ,xiāng xiāo nán guó ,jǐ huí yuán quē ?
qián táng jiāng shān cháo shēng xiē ,jiāng biān yáng liǔ shuí pān shé ?shuí pān shé ,xī líng dù kǒu ,gǔ jīn lí bié 。婉约,写景,感慨, - 作者:方以智 朝代:清代
同伴都分毛,麻鞋独入林。
一年五变姓,十字九椎心。
听惯干戈信,愁因风雨深。
死生容易事,所痛为知音!tóng bàn dōu fèn máo ,má xié dú rù lín 。
yī nián wǔ biàn xìng ,shí zì jiǔ zhuī xīn 。
tīng guàn gàn gē xìn ,chóu yīn fēng yǔ shēn 。
sǐ shēng róng yì shì ,suǒ tòng wéi zhī yīn !辞赋, - 作者:方以智 朝代:宋代
花似雪,东风夜扫苏堤月。苏堤月,香销南国,几回圆缺?
钱塘江山潮声歇,江边杨柳谁攀折?谁攀折,西陵渡口,古今离别。huā sì xuě ,dōng fēng yè sǎo sū dī yuè 。sū dī yuè ,xiāng xiāo nán guó ,jǐ huí yuán quē ?
qián táng jiāng shān cháo shēng xiē ,jiāng biān yáng liǔ shuí pān shé ?shuí pān shé ,xī líng dù kǒu ,gǔ jīn lí bié 。辞赋, - 作者:刘昚虚 朝代:南北朝
道由白云尽,春与青溪长。时有落花至,远随流水香。
闲门向山路,深柳读书堂。幽映每白日,清辉照衣裳。dào yóu bái yún jìn ,chūn yǔ qīng xī zhǎng 。shí yǒu luò huā zhì ,yuǎn suí liú shuǐ xiāng 。
xián mén xiàng shān lù ,shēn liǔ dú shū táng 。yōu yìng měi bái rì ,qīng huī zhào yī shang 。唐诗三百首,春天,写景, - 作者:刘昚虚 朝代:唐代
木叶纷纷下,东南日烟霜。林山相晚暮,天海空青苍。
暝色况复久,秋声亦何长。孤舟兼微月,独夜仍越乡。
寒笛对京口,故人在襄阳。咏思劳今夕,江汉遥相望。mù yè fēn fēn xià ,dōng nán rì yān shuāng 。lín shān xiàng wǎn mù ,tiān hǎi kōng qīng cāng 。
míng sè kuàng fù jiǔ ,qiū shēng yì hé zhǎng 。gū zhōu jiān wēi yuè ,dú yè réng yuè xiāng 。
hán dí duì jīng kǒu ,gù rén zài xiāng yáng 。yǒng sī láo jīn xī ,jiāng hàn yáo xiàng wàng 。思念,友情,