别宋常侍原文
游人杜陵北,送客汉川东。
无论去与住,俱是一飘蓬。
秋鬓含霜白,衰颜倚酒红。
别有相思处,啼鸟杂夜风。
别宋常侍拼音版
yóu rén dù líng běi ,sòng kè hàn chuān dōng 。
wú lùn qù yǔ zhù ,jù shì yī piāo péng 。
qiū bìn hán shuāng bái ,shuāi yán yǐ jiǔ hóng 。
bié yǒu xiàng sī chù ,tí niǎo zá yè fēng 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
别宋常侍翻译
暂无翻译!
别宋常侍赏析
暂无赏析!
作者介绍
尹式(暂且不知~604)隋代河间(现属河北)人。博学能诗,少有令问。仁寿中,任汉王杨谅记室,王甚重之。仁寿四年(604),文帝死,杨谅起兵反对杨广失败,尹式自杀。其族人正卿、彦卿俱有俊才,名显于世。尹式原有文集,已失传,今存诗二首。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/47047.html
《别宋常侍》相关推荐
- 作者:尹式 朝代:隋朝
游人杜陵北,送客汉川东。
无论去与住,俱是一飘蓬。
秋鬓含霜白,衰颜倚酒红。
别有相思处,啼鸟杂夜风。yóu rén dù líng běi ,sòng kè hàn chuān dōng 。
wú lùn qù yǔ zhù ,jù shì yī piāo péng 。
qiū bìn hán shuāng bái ,shuāi yán yǐ jiǔ hóng 。
bié yǒu xiàng sī chù ,tí niǎo zá yè fēng 。离别,相思,孤独, - 作者:于鹄 朝代:唐代
僻巷邻家少,茅檐喜并居。蒸梨常共灶,浇薤亦同渠。
传屐朝寻药,分灯夜读书。虽然在城市,还得似樵渔。pì xiàng lín jiā shǎo ,máo yán xǐ bìng jū 。zhēng lí cháng gòng zào ,jiāo xiè yì tóng qú 。
chuán jī cháo xún yào ,fèn dēng yè dú shū 。suī rán zài chéng shì ,hái dé sì qiáo yú 。友情,生活, - 作者:于鹄 朝代:唐代
阴风吹黄蒿,挽歌渡秋水。车马却归城,孤坟月明里。
双辙出郭门,绵绵东西道。送死多于生,几人得终老。
见人切肺肝,不如归山好。不闻哀哭声,默默安怀抱。
时尽从物化,又免生忧扰。世间寿者稀,尽为悲伤恼。yīn fēng chuī huáng hāo ,wǎn gē dù qiū shuǐ 。chē mǎ què guī chéng ,gū fén yuè míng lǐ 。
shuāng zhé chū guō mén ,mián mián dōng xī dào 。sòng sǐ duō yú shēng ,jǐ rén dé zhōng lǎo 。
jiàn rén qiē fèi gān ,bú rú guī shān hǎo 。bú wén āi kū shēng ,mò mò ān huái bào 。
shí jìn cóng wù huà ,yòu miǎn shēng yōu rǎo 。shì jiān shòu zhě xī ,jìn wéi bēi shāng nǎo 。辞赋, - 作者:于鹄 朝代:唐代
偶向江边采白蘋,还随女伴赛江神。
众中不敢分明语,暗掷金钱卜远人。ǒu xiàng jiāng biān cǎi bái pín ,hái suí nǚ bàn sài jiāng shén 。
zhòng zhōng bú gǎn fèn míng yǔ ,àn zhì jīn qián bo yuǎn rén 。辞赋, - 作者:于鹄 朝代:唐代
郡斋常夜扫,不卧独吟诗。把烛近幽客,升堂戴接z5.
微风吹冻叶,馀雪落寒枝。明日逢山伴,须令隐者知。jùn zhāi cháng yè sǎo, bù wò dú yín shī. br bǎ zhú jìn yōu kè, shēng táng dài jiē z5. br wēi fēng chuī dòng yè, yú xuě luò hán zhī. br míng rì féng shān bàn, xū lìng yǐn zhě zhī. br
辞赋, - 作者:于鹄 朝代:唐代
上方唯一室,禅定对山容。行道临孤壁,持斋听远钟。
枯藤离旧树,朽石落高峰。不向云间见,还应梦里逢。shàng fāng wéi yī shì, chán dìng duì shān róng. br háng dào lín gū bì, chí zhāi tīng yuǎn zhōng. br br kū téng lí jiù shù, xiǔ shí luò gāo fēng. br bù xiàng yún jiān jiàn, hái yīng mèng lǐ féng. br
辞赋, - 作者:于鹄 朝代:唐代
得道任发白,亦逢城市游。新经天上取,稀药洞中收。
春木带枯叶,新蒲生漫流。年年望灵鹤,常在此山头。dé dào rèn fā bái, yì féng chéng shì yóu. br xīn jīng tiān shàng qǔ, xī yào dòng zhōng shōu. br br chūn mù dài kū yè, xīn pú shēng màn liú. br nián nián wàng líng hè, cháng zài cǐ shān tóu. br
辞赋, - 作者:于鹄 朝代:唐代
却忆东溪日,同年事鲁儒。僧房闲共宿,酒肆醉相扶。
天畔双旌贵,山中病客孤。无谋还有计,春谷种桑榆。què yì dōng xī rì ,tóng nián shì lǔ rú 。sēng fáng xián gòng xiǔ ,jiǔ sì zuì xiàng fú 。
tiān pàn shuāng jīng guì ,shān zhōng bìng kè gū 。wú móu hái yǒu jì ,chūn gǔ zhǒng sāng yú 。辞赋, - 作者:于鹄 朝代:唐代
得道南山久,曾教四皓棋。闭门医病鹤,倒箧养神龟。
松际风长在,泉中草不衰。谁知茅屋里,有路向峨嵋。dé dào nán shān jiǔ ,céng jiāo sì hào qí 。bì mén yī bìng hè ,dǎo qiè yǎng shén guī 。
sōng jì fēng zhǎng zài ,quán zhōng cǎo bú shuāi 。shuí zhī máo wū lǐ ,yǒu lù xiàng é méi 。辞赋, - 作者:于鹄 朝代:唐代
读书林下寺,不出动经年。草阁连僧院,山厨共石泉。
云庭无履迹,龛壁有灯烟。年少今头白,删诗到几篇。dú shū lín xià sì ,bú chū dòng jīng nián 。cǎo gé lián sēng yuàn ,shān chú gòng shí quán 。
yún tíng wú lǚ jì ,kān bì yǒu dēng yān 。nián shǎo jīn tóu bái ,shān shī dào jǐ piān 。辞赋, - 作者:于鹄 朝代:唐代
不食非关药,天生是女仙。见人还起拜,留伴亦开田。
无窟寻溪宿,兼衣扫叶眠。不知何代女,犹带剪刀钱。bú shí fēi guān yào ,tiān shēng shì nǚ xiān 。jiàn rén hái qǐ bài ,liú bàn yì kāi tián 。
wú kū xún xī xiǔ ,jiān yī sǎo yè mián 。bú zhī hé dài nǚ ,yóu dài jiǎn dāo qián 。辞赋, - 作者:于鹄 朝代:唐代
一身禅诵苦,洒扫古花宫。静室门常闭,深萝月不通。
悬灯乔木上,鸣磬乱幡中。附入高僧传,长称二远公。yī shēn chán sòng kǔ ,sǎ sǎo gǔ huā gōng 。jìng shì mén cháng bì ,shēn luó yuè bú tōng 。
xuán dēng qiáo mù shàng ,míng qìng luàn fān zhōng 。fù rù gāo sēng chuán ,zhǎng chēng èr yuǎn gōng 。辞赋, - 作者:于鹄 朝代:唐代
寄家丹水边,归去种春田。白发无知己,空山又一年。
鹿裘长酒气,茅屋有茶烟。亦拟辞人世,何溪有瀑泉。jì jiā dān shuǐ biān ,guī qù zhǒng chūn tián 。bái fā wú zhī jǐ ,kōng shān yòu yī nián 。
lù qiú zhǎng jiǔ qì ,máo wū yǒu chá yān 。yì nǐ cí rén shì ,hé xī yǒu bào quán 。辞赋, - 作者:于鹄 朝代:唐代
僻巷邻家少,茅檐喜并居。蒸梨常共灶,浇薤亦同渠。
传屐朝寻药,分灯夜读书。虽然在城市,还得似樵渔。pì xiàng lín jiā shǎo ,máo yán xǐ bìng jū 。zhēng lí cháng gòng zào ,jiāo xiè yì tóng qú 。
chuán jī cháo xún yào ,fèn dēng yè dú shū 。suī rán zài chéng shì ,hái dé sì qiáo yú 。辞赋, - 作者:于鹄 朝代:唐代
久行多不定,树下是禅床。寂寂心无住,年年日自长。
虫蛇同宿涧,草木共经霜。已见南人说,天台有旧房。jiǔ háng duō bú dìng ,shù xià shì chán chuáng 。jì jì xīn wú zhù ,nián nián rì zì zhǎng 。
chóng shé tóng xiǔ jiàn ,cǎo mù gòng jīng shuāng 。yǐ jiàn nán rén shuō ,tiān tái yǒu jiù fáng 。辞赋,