独往原文
同伴都分毛,麻鞋独入林。
一年五变姓,十字九椎心。
听惯干戈信,愁因风雨深。
死生容易事,所痛为知音!
独往拼音版
tóng bàn dōu fèn máo ,má xié dú rù lín 。
yī nián wǔ biàn xìng ,shí zì jiǔ zhuī xīn 。
tīng guàn gàn gē xìn ,chóu yīn fēng yǔ shēn 。
sǐ shēng róng yì shì ,suǒ tòng wéi zhī yīn !
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
独往翻译
暂无翻译!
独往赏析
暂无赏析!
作者介绍
方以智(1611—1671),明代著名哲学家、科学家。字密之,号曼公,又号鹿起、龙眠愚者等,汉族,安徽桐城人。崇祯13年进士,官检讨。弘光时为马士英、阮大铖中伤,逃往广东以卖药自给。永历时任左中允,遭诬劾。清兵入粤后,在梧州出家,法名弘智,发愤著述同时,秘密组织反清复明活动。康熙10年3月,因“粤难”被捕,十月,于押解途中自沉于江西万安惶恐滩殉国。学术上方以智家学渊源,博采众长,主张中西合璧,儒、释、道三教归一。一生著述400余万言,多有散佚,存世作品数十种,内容广博,文、史、哲、地、医药、物理,无所不包。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/59137.html
《独往》相关推荐
- 作者:方以智 朝代:宋代
花似雪,东风夜扫苏堤月。苏堤月,香销南国,几回圆缺?
钱塘江山潮声歇,江边杨柳谁攀折?谁攀折,西陵渡口,古今离别。huā sì xuě ,dōng fēng yè sǎo sū dī yuè 。sū dī yuè ,xiāng xiāo nán guó ,jǐ huí yuán quē ?
qián táng jiāng shān cháo shēng xiē ,jiāng biān yáng liǔ shuí pān shé ?shuí pān shé ,xī líng dù kǒu ,gǔ jīn lí bié 。婉约,写景,感慨, - 作者:方以智 朝代:宋代
花似雪,东风夜扫苏堤月。苏堤月,香销南国,几回圆缺?
钱塘江山潮声歇,江边杨柳谁攀折?谁攀折,西陵渡口,古今离别。huā sì xuě ,dōng fēng yè sǎo sū dī yuè 。sū dī yuè ,xiāng xiāo nán guó ,jǐ huí yuán quē ?
qián táng jiāng shān cháo shēng xiē ,jiāng biān yáng liǔ shuí pān shé ?shuí pān shé ,xī líng dù kǒu ,gǔ jīn lí bié 。辞赋, - 作者:刘昚虚 朝代:南北朝
道由白云尽,春与青溪长。时有落花至,远随流水香。
闲门向山路,深柳读书堂。幽映每白日,清辉照衣裳。dào yóu bái yún jìn ,chūn yǔ qīng xī zhǎng 。shí yǒu luò huā zhì ,yuǎn suí liú shuǐ xiāng 。
xián mén xiàng shān lù ,shēn liǔ dú shū táng 。yōu yìng měi bái rì ,qīng huī zhào yī shang 。唐诗三百首,春天,写景, - 作者:刘昚虚 朝代:唐代
木叶纷纷下,东南日烟霜。林山相晚暮,天海空青苍。
暝色况复久,秋声亦何长。孤舟兼微月,独夜仍越乡。
寒笛对京口,故人在襄阳。咏思劳今夕,江汉遥相望。mù yè fēn fēn xià ,dōng nán rì yān shuāng 。lín shān xiàng wǎn mù ,tiān hǎi kōng qīng cāng 。
míng sè kuàng fù jiǔ ,qiū shēng yì hé zhǎng 。gū zhōu jiān wēi yuè ,dú yè réng yuè xiāng 。
hán dí duì jīng kǒu ,gù rén zài xiāng yáng 。yǒng sī láo jīn xī ,jiāng hàn yáo xiàng wàng 。思念,友情, - 作者:刘昚虚 朝代:唐代
木叶纷纷下,东南日烟霜。林山相晚暮,天海空青苍。
暝色况复久,秋声亦何长。孤舟兼微月,独夜仍越乡。
寒笛对京口,故人在襄阳。咏思劳今夕,江汉遥相望。mù yè fēn fēn xià ,dōng nán rì yān shuāng 。lín shān xiàng wǎn mù ,tiān hǎi kōng qīng cāng 。
míng sè kuàng fù jiǔ ,qiū shēng yì hé zhǎng 。gū zhōu jiān wēi yuè ,dú yè réng yuè xiāng 。
hán dí duì jīng kǒu ,gù rén zài xiāng yáng 。yǒng sī láo jīn xī ,jiāng hàn yáo xiàng wàng 。辞赋, - 作者:刘昚虚 朝代:唐代
陶家习先隐,种柳长江边。朝夕浔阳郭,白衣来几年。
霁云明孤岭,秋水澄寒天。物象自清旷,野情何绵联。
萧萧丘中赏,明宰非徒然。愿守黍稷税,归耕东山田。táo jiā xí xiān yǐn ,zhǒng liǔ zhǎng jiāng biān 。cháo xī xún yáng guō ,bái yī lái jǐ nián 。
jì yún míng gū lǐng ,qiū shuǐ chéng hán tiān 。wù xiàng zì qīng kuàng ,yě qíng hé mián lián 。
xiāo xiāo qiū zhōng shǎng ,míng zǎi fēi tú rán 。yuàn shǒu shǔ jì shuì ,guī gēng dōng shān tián 。辞赋, - 作者:刘昚虚 朝代:唐代
孤峰临万象,秋气何高清。天际南郡出,林端西江明。
山门二缁叟,振锡闻幽声。心照有无界,业悬前后生。
虽知真机静,尚与爱网并。方首金门路,未遑参道情。gū fēng lín wàn xiàng ,qiū qì hé gāo qīng 。tiān jì nán jun4 chū ,lín duān xī jiāng míng 。
shān mén èr zī sǒu ,zhèn xī wén yōu shēng 。xīn zhào yǒu wú jiè ,yè xuán qián hòu shēng 。
suī zhī zhēn jī jìng ,shàng yǔ ài wǎng bìng 。fāng shǒu jīn mén lù ,wèi huáng cān dào qíng 。辞赋, - 作者:刘昚虚 朝代:唐代
出山更回首,日暮清溪深。东岭新别处,数猿叫空林。
昔游有初迹,此路还独寻。幽兴方在往,归怀复为今。
云峰劳前意,湖水成远心。望望已超越,坐鸣舟中琴。chū shān gèng huí shǒu ,rì mù qīng xī shēn 。dōng lǐng xīn bié chù ,shù yuán jiào kōng lín 。
xī yóu yǒu chū jì ,cǐ lù hái dú xún 。yōu xìng fāng zài wǎng ,guī huái fù wéi jīn 。
yún fēng láo qián yì ,hú shuǐ chéng yuǎn xīn 。wàng wàng yǐ chāo yuè ,zuò míng zhōu zhōng qín 。辞赋, - 作者:刘昚虚 朝代:唐代
上客夜相过,小童能酤酒。即为临水处,正值归雁后。
前路望乡山,近家见门柳。到时春未暮,风景自应有。
余忆东州人,经年别来久。殷勤为传语,日夕念携手。
兼问前寄书,书中复达否。shàng kè yè xiàng guò ,xiǎo tóng néng gū jiǔ 。jí wéi lín shuǐ chù ,zhèng zhí guī yàn hòu 。
qián lù wàng xiāng shān ,jìn jiā jiàn mén liǔ 。dào shí chūn wèi mù ,fēng jǐng zì yīng yǒu 。
yú yì dōng zhōu rén ,jīng nián bié lái jiǔ 。yīn qín wéi chuán yǔ ,rì xī niàn xié shǒu 。
jiān wèn qián jì shū ,shū zhōng fù dá fǒu 。辞赋, - 作者:刘昚虚 朝代:唐代
青冥南山口,君与缁锡邻。深路入古寺,乱花随暮春。
纷纷对寂寞,往往落衣巾。松色空照水,经声时有人。
晚心复南望,山远情独亲。应以修往业,亦惟立此身。
深林度空夜,烟月资清真。莫叹文明日,弥年徒隐沦。qīng míng nán shān kǒu ,jun1 yǔ zī xī lín 。shēn lù rù gǔ sì ,luàn huā suí mù chūn 。
fēn fēn duì jì mò ,wǎng wǎng luò yī jīn 。sōng sè kōng zhào shuǐ ,jīng shēng shí yǒu rén 。
wǎn xīn fù nán wàng ,shān yuǎn qíng dú qīn 。yīng yǐ xiū wǎng yè ,yì wéi lì cǐ shēn 。
shēn lín dù kōng yè ,yān yuè zī qīng zhēn 。mò tàn wén míng rì ,mí nián tú yǐn lún 。辞赋, - 作者:刘昚虚 朝代:唐代
何处归且远,送君东悠悠。沧溟千万里,日夜一孤舟。
旷望绝国所,微茫天际愁。有时近仙境,不定若梦游。
或见青色古,孤山百里秋。前心方杳眇,后路劳夷犹。
离别惜吾道,风波敬皇休。春浮花气远,思逐海水流。
日暮骊歌后,永怀空沧洲。hé chù guī qiě yuǎn ,sòng jun1 dōng yōu yōu 。cāng míng qiān wàn lǐ ,rì yè yī gū zhōu 。
kuàng wàng jué guó suǒ ,wēi máng tiān jì chóu 。yǒu shí jìn xiān jìng ,bú dìng ruò mèng yóu 。
huò jiàn qīng sè gǔ ,gū shān bǎi lǐ qiū 。qián xīn fāng yǎo miǎo ,hòu lù láo yí yóu 。
lí bié xī wú dào ,fēng bō jìng huáng xiū 。chūn fú huā qì yuǎn ,sī zhú hǎi shuǐ liú 。
rì mù lí gē hòu ,yǒng huái kōng cāng zhōu 。辞赋, - 作者:刘昚虚 朝代:唐代
风雨沧洲暮,一帆今始归。自云发南海,万里速如飞。
初谓落何处,永将无所依。冥茫渐西见,山色越中微。
谁念去时远,人经此路稀。泊舟悲且泣,使我亦沾衣。
浮海焉用说,忆乡难久违。纵为鲁连子,山路有柴扉。fēng yǔ cāng zhōu mù ,yī fān jīn shǐ guī 。zì yún fā nán hǎi ,wàn lǐ sù rú fēi 。
chū wèi luò hé chù ,yǒng jiāng wú suǒ yī 。míng máng jiàn xī jiàn ,shān sè yuè zhōng wēi 。
shuí niàn qù shí yuǎn ,rén jīng cǐ lù xī 。bó zhōu bēi qiě qì ,shǐ wǒ yì zhān yī 。
fú hǎi yān yòng shuō ,yì xiāng nán jiǔ wéi 。zòng wéi lǔ lián zǐ ,shān lù yǒu chái fēi 。辞赋, - 作者:刘昚虚 朝代:唐代
南望襄阳路,思君情转亲。偏知汉水广,应与孟家邻。
在日贪为善,昨来闻更贫。相如有遗草,一为问家人。nán wàng xiāng yáng lù ,sī jun1 qíng zhuǎn qīn 。piān zhī hàn shuǐ guǎng ,yīng yǔ mèng jiā lín 。
zài rì tān wéi shàn ,zuó lái wén gèng pín 。xiàng rú yǒu yí cǎo ,yī wéi wèn jiā rén 。辞赋, - 作者:刘昚虚 朝代:唐代
飞雪伴春还,春庭晓自闲。虚心应任道,遇赏遂成山。
峰小形全秀,岩虚势莫攀。以幽能皎洁,谓近可循环。
孤影临冰镜,寒光对玉颜。不随迟日尽,留顾岁华间。fēi xuě bàn chūn hái, chūn tíng xiǎo zì xián. br xū xīn yīng rèn dào, yù shǎng suì chéng shān. br br fēng xiǎo xíng quán xiù, yán xū shì mò pān. br yǐ yōu néng jiǎo jié, wèi jìn kě xún huán. br br gū yǐng lín bīng jìng, hán guāng duì yù yán. br bù suí chí rì jǐn, liú gù suì huá jiān. br
辞赋, - 作者:刘昚虚 朝代:唐代
去年上策不见收,今年寄食仍淹留。羡君有酒能共醉,
羡君无钱能不忧。如今五侯不待客,羡君不问五侯宅。
如今七贵方自尊,羡君不过七贵门。丈夫会应有知己,
世上悠悠何足论。qù nián shàng cè bú jiàn shōu, jīn nián jì shí réng yān liú. br xiàn jūn yǒu jiǔ néng gòng zuì, br xiàn jūn wú qián néng bù yōu. br rú jīn wǔ hóu bù dài kè, xiàn jūn bù wèn wǔ hóu zhái. br br rú jīn qī guì fāng zì zūn, xiàn jūn bù guò qī guì mén. br zhàng fū huì yīng yǒu zhī jǐ, br shì shàng yōu yōu hé zú lùn. br
辞赋,