竞渡诗 / 及第后江宁观竞渡寄袁州剌史成应元原文
鼙鼓动时雷隐隐,兽头凌处雪微微。
冲波突出人齐譀,跃浪争先鸟退飞。
向道是龙刚不信,果然夺得锦标归。
竞渡诗 / 及第后江宁观竞渡寄袁州剌史成应元拼音版
shí xī jiǔ zhù sī duān wǔ ,guǎn yì lóu qián kàn fā jī 。pí gǔ dòng shí léi yǐn yǐn ,shòu tóu líng chù xuě wēi wēi 。
chōng bō tū chū rén qí hàn ,yuè làng zhēng xiān niǎo tuì fēi 。
xiàng dào shì lóng gāng bú xìn ,guǒ rán duó dé jǐn biāo guī 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
译文及注释
译文 在石溪住久了开始思念端午时节的场景,在驿馆楼前观看开始行动的时机。鼙鼓初击时似雷声,兽头吐威,万人冲破齐声呼喊,跳跃着的浪花与飞鸟争先恐后。多条船像龙一样的向前冲去,果然获得了锦标归来。
注释①发机:开始行动的时机。②鼙pí:古代军中所用的一种小鼓,汉以后亦名骑鼓。③譀hàn:吼叫;叫喊。④锦标:竞渡(赛龙舟)的取胜标志。
鉴赏
《竞渡诗》描绘了端午时节龙舟赛上,鼙鼓初击,兽头吐威,万人助喊,多船竞发的动人场景。
颔联采用“鼙鼓、兽头”渲染龙舟待赛的竞渡氛围,画龙点睛,以点带面;颈联采用“冲波、鸟退”衬托龙舟比赛的竞渡速度,视野开阔,以景衬人。
诗中表面描绘龙舟竞渡的场面,实则讽刺阿谀奉承的小人。万事都有改变的可能,开始风光的不一定始终风光,做人不能见风使舵,而要脚踏实地。
作者介绍
卢肇(818(戊戌年)—882)字子发,江西宜春文标乡(现属分宜)人,唐会昌三年(公元843年)状元,先后在歙州、宣州、池州、吉州做过刺史。所到之处颇有文名,官誉亦佳,又因他作为唐相李德裕的得意门生,入仕后并未介入当时的“牛李党争”,故一直为人们所称道。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/7208.html
《竞渡诗 / 及第后江宁观竞渡寄袁州剌史成应元》相关推荐
- 作者:卢肇 朝代:唐代
阴沴奸阳,来暴于襄。洎入大郛,波端若铓。触厚摧高,
不知其防。骇溃颠委,万室皆毁。灶登蛟鼍,堂集鳣鲔。
惟恩若雠,母不能子。洪溃既涸,閈闳其虚。以隳我堵,
以剥我庐。酸伤顾望,若践丘墟。帝曰念嗟,朕日南顾。
流灾降慝,天曷台怒。滔滔襄郊,捽我婴孺。于惟馀甿,
饥伤喘呼。斯为淫痍,孰往膏傅。惟汝元寮,佥举明哲。
我公用谐,苴茅杖节。来视襄人,噢咻提挈。不日不月,
咍乎抃悦。乃泳故堤,陷于沙泥。缺落坳圮,由东讫西。
公曰呜呼,汉之有堤。实命襄人,不力乃力。则及乃身,
具锸与畚。汉堤其新,帝廪有粟。帝府有缗,尔成尔堤。
必锡尔勤,襄人怡怡。听命襄浒,背囊肩杵。奔走蹈舞,
分之卒伍。令以麾鼓,寻尺既度。日月可数,登登嶪嶪.
周旋上下,披岘斫楚。飞石挽土,举筑殷雷。骇汗霏雨,
疲癃鳏独。奋有筋膂,呀吁来助。提筐负筥,不劳其劳。
杂沓笑语,咸曰卢公,来赐我生。斯堤既成,蜿蜿而平。
确尔山固,屹如云横。汉流虽狂,坚不可蚀。代千年亿,
与天无极。惟公之堤,昔在人心。既筑既成,横之于南。
萌渚不峻,此门不深。今复在兹,于汉之阴。斯堤已崇,
兹民获祐.齯童相庆,室以完富。贻于襄人,愿保厥寿。
繄公之功,赫焉如昼。捍此巨灾,崒若京阜。天子赐之,
百姓载之。族孙作诗,昭示厥后。yīn lì jiān yáng ,lái bào yú xiāng 。jì rù dà fú ,bō duān ruò máng 。chù hòu cuī gāo ,
bú zhī qí fáng 。hài kuì diān wěi ,wàn shì jiē huǐ 。zào dēng jiāo tuó ,táng jí zhān wěi 。
wéi ēn ruò chóu ,mǔ bú néng zǐ 。hóng kuì jì hé ,bì hóng qí xū 。yǐ huī wǒ dǔ ,
yǐ bāo wǒ lú 。suān shāng gù wàng ,ruò jiàn qiū xū 。dì yuē niàn jiē ,zhèn rì nán gù 。
liú zāi jiàng tè ,tiān hé tái nù 。tāo tāo xiāng jiāo ,zuó wǒ yīng rú 。yú wéi yú máng ,
jī shāng chuǎn hū 。sī wéi yín yí ,shú wǎng gāo fù 。wéi rǔ yuán liáo ,qiān jǔ míng zhé 。
wǒ gōng yòng xié ,jū máo zhàng jiē 。lái shì xiāng rén ,ō xiū tí qiè 。bú rì bú yuè ,
tāi hū biàn yuè 。nǎi yǒng gù dī ,xiàn yú shā ní 。quē luò ào pǐ ,yóu dōng qì xī 。
gōng yuē wū hū ,hàn zhī yǒu dī 。shí mìng xiāng rén ,bú lì nǎi lì 。zé jí nǎi shēn ,
jù chā yǔ běn 。hàn dī qí xīn ,dì lǐn yǒu sù 。dì fǔ yǒu mín ,ěr chéng ěr dī 。
bì xī ěr qín ,xiāng rén yí yí 。tīng mìng xiāng hǔ ,bèi náng jiān chǔ 。bēn zǒu dǎo wǔ ,
fèn zhī zú wǔ 。lìng yǐ huī gǔ ,xún chǐ jì dù 。rì yuè kě shù ,dēng dēng yè yè .
zhōu xuán shàng xià ,pī xiàn zhuó chǔ 。fēi shí wǎn tǔ ,jǔ zhù yīn léi 。hài hàn fēi yǔ ,
pí lóng guān dú 。fèn yǒu jīn lǚ ,ya yù lái zhù 。tí kuāng fù jǔ ,bú láo qí láo 。
zá tà xiào yǔ ,xián yuē lú gōng ,lái cì wǒ shēng 。sī dī jì chéng ,wān wān ér píng 。
què ěr shān gù ,yì rú yún héng 。hàn liú suī kuáng ,jiān bú kě shí 。dài qiān nián yì ,
yǔ tiān wú jí 。wéi gōng zhī dī ,xī zài rén xīn 。jì zhù jì chéng ,héng zhī yú nán 。
méng zhǔ bú jun4 ,cǐ mén bú shēn 。jīn fù zài zī ,yú hàn zhī yīn 。sī dī yǐ chóng ,
zī mín huò yòu .ní tóng xiàng qìng ,shì yǐ wán fù 。yí yú xiāng rén ,yuàn bǎo jué shòu 。
yī gōng zhī gōng ,hè yān rú zhòu 。hàn cǐ jù zāi ,zú ruò jīng fù 。tiān zǐ cì zhī ,
bǎi xìng zǎi zhī 。zú sūn zuò shī ,zhāo shì jué hòu 。辞赋, - 作者:卢肇 朝代:唐代
北固岩端寺,佳名自上台。地从京口断,山到海门回。
曙色烟中灭,潮声日下来。一隅通雉堞,千仞耸楼台。
林暗疑降虎,江空想度杯。福庭增气象,仙磬落昭回。
觉路花非染,流年景谩催。隋宫凋绿草,晋室散黄埃。
西蜀波湍尽,东溟日月开。如登最高处,应得见蓬莱。běi gù yán duān sì ,jiā míng zì shàng tái 。dì cóng jīng kǒu duàn ,shān dào hǎi mén huí 。
shǔ sè yān zhōng miè ,cháo shēng rì xià lái 。yī yú tōng zhì dié ,qiān rèn sǒng lóu tái 。
lín àn yí jiàng hǔ ,jiāng kōng xiǎng dù bēi 。fú tíng zēng qì xiàng ,xiān qìng luò zhāo huí 。
jiào lù huā fēi rǎn ,liú nián jǐng màn cuī 。suí gōng diāo lǜ cǎo ,jìn shì sàn huáng āi 。
xī shǔ bō tuān jìn ,dōng míng rì yuè kāi 。rú dēng zuì gāo chù ,yīng dé jiàn péng lái 。辞赋, - 作者:卢肇 朝代:唐代
丹心何所喻,唯水并清虚。莫测千寻底,难知一勺初。
内明非有物,上善本无鱼。澹泊随高下,波澜逐卷舒。
养蒙方浩浩,出险每徐徐。若灌情田里,常流尽不如。dān xīn hé suǒ yù ,wéi shuǐ bìng qīng xū 。mò cè qiān xún dǐ ,nán zhī yī sháo chū 。
nèi míng fēi yǒu wù ,shàng shàn běn wú yú 。dàn bó suí gāo xià ,bō lán zhú juàn shū 。
yǎng méng fāng hào hào ,chū xiǎn měi xú xú 。ruò guàn qíng tián lǐ ,cháng liú jìn bú rú 。辞赋, - 作者:卢肇 朝代:唐代
习习和风至,过条不自鸣。暗通青律起,远傍白蘋生。
拂树花仍落,经林鸟自惊。几牵萝蔓动,潜惹柳丝轻。
入谷迷松响,开窗失竹声。薰弦方在御,万国仰皇情。xí xí hé fēng zhì ,guò tiáo bú zì míng 。àn tōng qīng lǜ qǐ ,yuǎn bàng bái pín shēng 。
fú shù huā réng luò ,jīng lín niǎo zì jīng 。jǐ qiān luó màn dòng ,qián rě liǔ sī qīng 。
rù gǔ mí sōng xiǎng ,kāi chuāng shī zhú shēng 。xūn xián fāng zài yù ,wàn guó yǎng huáng qíng 。辞赋, - 作者:卢肇 朝代:唐代
秋天草木正萧疏,西望秦关别旧居。筵上芳樽今日酒,
箧中黄卷古人书。辞乡且伴衔芦雁,入海终为戴角鱼。
长短九霄飞直上,不教毛羽落空虚。qiū tiān cǎo mù zhèng xiāo shū, xī wàng qín guān bié jiù jū. br yán shǎng fāng zūn jīn rì jiǔ, br qiè zhōng huáng juǎn gǔ rén shū. br cí xiāng qiě bàn xián lú yàn, rù hǎi zhōng wèi dài jiǎo yú. br br cháng duǎn jiǔ xiāo fēi zhí shàng, bù jiào máo yǔ luò kōng xū. br
辞赋, - 作者:卢肇 朝代:唐代
射策明时愧不才,敢期青律变寒灰。晴怜断雁侵云去,
暖见醯鸡傍酒来。箭发尚忧杨叶远,愁生只恐杏花开。
曲江春浅人游少,尽日看山醉独回。shè cè míng shí kuì bú cái ,gǎn qī qīng lǜ biàn hán huī 。qíng lián duàn yàn qīn yún qù ,
nuǎn jiàn xī jī bàng jiǔ lái 。jiàn fā shàng yōu yáng yè yuǎn ,chóu shēng zhī kǒng xìng huā kāi 。
qǔ jiāng chūn qiǎn rén yóu shǎo ,jìn rì kàn shān zuì dú huí 。辞赋, - 作者:卢肇 朝代:唐代
嵩高降德为时生,洪笔三题造化名。凤诏伫归专北极,
骊珠搜得尽东瀛。褒衣已换金章贵,禁掖曾随玉树荣。
明日定知同相印,青衿新列柳间营。sōng gāo jiàng dé wéi shí shēng ,hóng bǐ sān tí zào huà míng 。fèng zhào zhù guī zhuān běi jí ,
lí zhū sōu dé jìn dōng yíng 。bāo yī yǐ huàn jīn zhāng guì ,jìn yè céng suí yù shù róng 。
míng rì dìng zhī tóng xiàng yìn ,qīng jīn xīn liè liǔ jiān yíng 。辞赋, - 作者:卢肇 朝代:唐代
三载皇都恨食贫,北溟今日化穷鳞。青云乍喜逢知己,
白社犹悲送故人。对酒共惊千里别,看花自感一枝春。
君归为说龙门寺,雷雨初生电绕身。sān zǎi huáng dōu hèn shí pín ,běi míng jīn rì huà qióng lín 。qīng yún zhà xǐ féng zhī jǐ ,
bái shè yóu bēi sòng gù rén 。duì jiǔ gòng jīng qiān lǐ bié ,kàn huā zì gǎn yī zhī chūn 。
jun1 guī wéi shuō lóng mén sì ,léi yǔ chū shēng diàn rào shēn 。辞赋, - 作者:卢肇 朝代:唐代
东里如今号郑乡,西家昔日近丘墙。芸台四部添新学,
秘殿三年学老郎。天外鸳鸾愁不见,山中云鹤喜相忘。
犹张皂盖归蓬荜,直谓时无许子将。dōng lǐ rú jīn hào zhèng xiāng, xī jiā xī rì jìn qiū qiáng. br yún tái sì bù tiān xīn xué, br mì diàn sān nián xué lǎo láng. br tiān wài yuān luán chóu bú jiàn, shān zhōng yún hè xǐ xiāng wàng. br br yóu zhāng zào gài guī péng bì, zhí wèi shí wú xǔ zǐ jiāng. br
辞赋, - 作者:卢肇 朝代:唐代
清潭洞澈深千丈,危岫攀萝上几层。
秋尽更无黄叶树,夜阑唯对白头僧。
风入古松添急雨,月临虚槛背残灯。
老猿啸狖还欺客,来撼窗前百尺藤。qīng tán dòng chè shēn qiān zhàng, wēi xiù pān luó shàng jǐ céng. br br qiū jǐn gèng wú huáng yè shù, yè lán wéi duì bái tóu sēng. br br fēng rù gǔ sōng tiān jí yǔ, yuè lín xū kǎn bèi cán dēng. br br lǎo yuán xiào yòu hái qī kè, lái hàn chuāng qián bǎi chǐ téng. br
辞赋, - 作者:卢肇 朝代:唐代
石溪久住思端午,馆驿楼前看发机。
鼙鼓动时雷隐隐,兽头凌处雪微微。
冲波突出人齐譀,跃浪争先鸟退飞。
向道是龙刚不信,果然夺得锦标归。shí xī jiǔ zhù sī duān wǔ ,guǎn yì lóu qián kàn fā jī 。
pí gǔ dòng shí léi yǐn yǐn ,shòu tóu líng chù xuě wēi wēi 。
chōng bō tū chū rén qí hàn ,yuè làng zhēng xiān niǎo tuì fēi 。
xiàng dào shì lóng gāng bú xìn ,guǒ rán duó dé jǐn biāo guī 。辞赋, - 作者:卢肇 朝代:唐代
御笔亲批翰长衔,夜开金殿送瑶缄。
平明玉案临宣室,已见龙光出傅岩。yù bǐ qīn pī hàn zhǎng xián ,yè kāi jīn diàn sòng yáo jiān 。
píng míng yù àn lín xuān shì ,yǐ jiàn lóng guāng chū fù yán 。辞赋, - 作者:卢肇 朝代:唐代
忽忝专城奉六条,自怜出谷屡迁乔。驱车虽道还家近,
捧日惟愁去国遥。朱户昨经新棨戟,风帆常觉恋箪瓢。
江天夜夜知消息,长见台星在碧霄。hū tiǎn zhuān chéng fèng liù tiáo ,zì lián chū gǔ lǚ qiān qiáo 。qū chē suī dào hái jiā jìn ,
pěng rì wéi chóu qù guó yáo 。zhū hù zuó jīng xīn qǐ jǐ ,fēng fān cháng jiào liàn dān piáo 。
jiāng tiān yè yè zhī xiāo xī ,zhǎng jiàn tái xīng zài bì xiāo 。辞赋, - 作者:卢肇 朝代:唐代
阳和未解逐民忧,雪满群山对白头。
不得职田饥欲死,儿侬何事打春牛。yáng hé wèi jiě zhú mín yōu ,xuě mǎn qún shān duì bái tóu 。
bú dé zhí tián jī yù sǐ ,ér nóng hé shì dǎ chūn niú 。辞赋, - 作者:卢肇 朝代:唐代
万壑朝溟海,萦回岁月多。无如此沟水,咫尺奉天波。
wàn hè cháo míng hǎi ,yíng huí suì yuè duō 。wú rú cǐ gōu shuǐ ,zhǐ chǐ fèng tiān bō 。
辞赋,