忆王孙·夏词原文
过雨荷花满院香。
沈李浮瓜冰雪凉。
竹方床。
针线慵拈午梦长。
忆王孙·夏词拼音版
fēng pú liè liè xiǎo chí táng 。guò yǔ hé huā mǎn yuàn xiāng 。shěn lǐ fú guā bīng xuě liáng 。zhú fāng chuáng 。zhēn xiàn yōng niān wǔ mèng zhǎng 。提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
忆王孙·夏词翻译
暂无翻译!
忆王孙·夏词赏析
暂无赏析!
作者介绍
李重元(生卒年不详)。《唐宋诸贤绝妙词》卷七收其《忆王孙》词四首,词人以其不露痕迹的精巧构思,有声有色地描绘出闺中少妇寂寞愁苦的伤情离绪,不愧为一组情蕴深婉的小令佳作。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/57013.html
《忆王孙·夏词》相关推荐
- 作者:李重元 朝代:宋代
【忆王孙】 萋萋芳草忆王孙, 柳外楼高空断魂, 杜宇声声不忍闻。 欲黄昏,雨打梨花深闭门。
【yì wáng sūn 】 qī qī fāng cǎo yì wáng sūn , liǔ wài lóu gāo kōng duàn hún , dù yǔ shēng shēng bú rěn wén 。 yù huáng hūn ,yǔ dǎ lí huā shēn bì mén 。
- 作者:李重元 朝代:清代
萋萋芳草忆王孙。柳外楼高空断魂。杜宇声声不忍闻。欲黄昏。雨打梨花深闭门。
qī qī fāng cǎo yì wáng sūn 。liǔ wài lóu gāo kōng duàn hún 。dù yǔ shēng shēng bú rěn wén 。yù huáng hūn 。yǔ dǎ lí huā shēn bì mén 。
宋词三百首,春天,写雨,婉约, - 作者:李重元 朝代:清代
风蒲猎猎小池塘。过雨荷花满院香。沈李浮瓜冰雪凉。竹方床。针线慵拈午梦长。
fēng pú liè liè xiǎo chí táng 。guò yǔ hé huā mǎn yuàn xiāng 。shěn lǐ fú guā bīng xuě liáng 。zhú fāng chuáng 。zhēn xiàn yōng niān wǔ mèng zhǎng 。
夏天,婉约, - 作者:李重元 朝代:宋代
萋萋芳草忆王孙。柳外楼高空断魂。杜宇声声不忍闻。欲黄昏。雨打梨花深闭门。
qī qī fāng cǎo yì wáng sūn 。liǔ wài lóu gāo kōng duàn hún 。dù yǔ shēng shēng bú rěn wén 。yù huáng hūn 。yǔ dǎ lí huā shēn bì mén 。
辞赋, - 作者:李重元 朝代:宋代
飕飕风冷荻花秋。明月斜侵独倚楼。十二珠帘不上钩。黯凝眸。一点渔灯古渡头。
sōu sōu fēng lěng dí huā qiū 。míng yuè xié qīn dú yǐ lóu 。shí èr zhū lián bú shàng gōu 。àn níng móu 。yī diǎn yú dēng gǔ dù tóu 。
辞赋, - 作者:李重元 朝代:宋代
彤云风扫雪初晴。天外孤鸿三两声。独拥寒衾不忍听。月笼明。窗外梅花瘦影横。
tóng yún fēng sǎo xuě chū qíng 。tiān wài gū hóng sān liǎng shēng 。dú yōng hán qīn bú rěn tīng 。yuè lóng míng 。chuāng wài méi huā shòu yǐng héng 。
辞赋, - 作者:厉鹗 朝代:清代
【北仙吕·后庭花】 仙山回磴重,酒楼空翠中。 霜落千门树,风清十庙钟。 夕阳东,越王安在? 鸦翻江上峰。
【běi xiān lǚ ·hòu tíng huā 】 xiān shān huí dèng zhòng ,jiǔ lóu kōng cuì zhōng 。 shuāng luò qiān mén shù ,fēng qīng shí miào zhōng 。 xī yáng dōng ,yuè wáng ān zài ? yā fān jiāng shàng fēng 。
- 作者:厉鹗 朝代:清代
【杨柳枝词】 玉女窗前日未曛,[1] 笼烟带雨渐氤氲。[2] 柔黄愿借为金缕,[3] 绣出相思寄与君。
【yáng liǔ zhī cí 】 yù nǚ chuāng qián rì wèi xūn ,[1] lóng yān dài yǔ jiàn yīn yūn 。[2] róu huáng yuàn jiè wéi jīn lǚ ,[3] xiù chū xiàng sī jì yǔ jun1 。
- 作者:厉鹗 朝代:先秦
簟凄灯暗眠还起,清商几处催发?碎竹虚廊,枯莲浅渚,不辨声来何叶?桐飙又接。尽吹入潘郎,一簪愁发。已是难听,中宵无用怨离别。
阴虫还更切切。玉窗挑锦倦,惊响檐铁。漏断高城,钟疏野寺,遥送凉潮呜咽。微吟渐怯。讶篱豆花开,雨筛时节。独自开门,满庭都是月。diàn qī dēng àn mián hái qǐ ,qīng shāng jǐ chù cuī fā ?suì zhú xū láng ,kū lián qiǎn zhǔ ,bú biàn shēng lái hé yè ?tóng biāo yòu jiē 。jìn chuī rù pān láng ,yī zān chóu fā 。yǐ shì nán tīng ,zhōng xiāo wú yòng yuàn lí bié 。
yīn chóng hái gèng qiē qiē 。yù chuāng tiāo jǐn juàn ,jīng xiǎng yán tiě 。lòu duàn gāo chéng ,zhōng shū yě sì ,yáo sòng liáng cháo wū yān 。wēi yín jiàn qiè 。yà lí dòu huā kāi ,yǔ shāi shí jiē 。dú zì kāi mén ,mǎn tíng dōu shì yuè 。婉约, - 作者:厉鹗 朝代:清代
夜寒香界白,涧曲寺门通。
月在众峰顶,泉流乱叶中。
一灯群动息,孤磬四天空。
归路畏逢虎,况闻岩下风。yè hán xiāng jiè bái ,jiàn qǔ sì mén tōng 。
yuè zài zhòng fēng dǐng ,quán liú luàn yè zhōng 。
yī dēng qún dòng xī ,gū qìng sì tiān kōng 。
guī lù wèi féng hǔ ,kuàng wén yán xià fēng 。古诗三百首,景点,月夜,写景,抒情,孤独, - 作者:厉鹗 朝代:清代
秋光今夜,向桐江,为写当年高躅。
风露皆非人世有,自坐船头吹竹。
万籁生山,一星在水,鹤梦疑重续。
孥音遥去,西卢渔父初宿。
心忆汐社沉埋,清狂不见,使我形容独。
寂寂冷萤三四点,穿过前湾茅屋。
林净藏烟,峰危限月,帆影摇空绿。
随风飘荡,白云还卧深谷。qiū guāng jīn yè ,xiàng tóng jiāng ,wéi xiě dāng nián gāo zhú 。
fēng lù jiē fēi rén shì yǒu ,zì zuò chuán tóu chuī zhú 。
wàn lài shēng shān ,yī xīng zài shuǐ ,hè mèng yí zhòng xù 。
nú yīn yáo qù ,xī lú yú fù chū xiǔ 。
xīn yì xī shè chén mái ,qīng kuáng bú jiàn ,shǐ wǒ xíng róng dú 。
jì jì lěng yíng sān sì diǎn ,chuān guò qián wān máo wū 。
lín jìng cáng yān ,fēng wēi xiàn yuè ,fān yǐng yáo kōng lǜ 。
suí fēng piāo dàng ,bái yún hái wò shēn gǔ 。秋夜,怀人,孤独, - 作者:厉鹗 朝代:清代
一寸横波惹春留,何止最宜秋。妆残粉薄,矜严消尽,只有温柔。
当时底事匆匆去?悔不载扁舟。分明记得,吹花小径,听雨高楼。yī cùn héng bō rě chūn liú ,hé zhǐ zuì yí qiū 。zhuāng cán fěn báo ,jīn yán xiāo jìn ,zhī yǒu wēn róu 。
dāng shí dǐ shì cōng cōng qù ?huǐ bú zǎi biǎn zhōu 。fèn míng jì dé ,chuī huā xiǎo jìng ,tīng yǔ gāo lóu 。婉约,写人,追忆,悔恨, - 作者:厉鹗 朝代:清代
凭画槛,雨洗秋浓人淡。隔水残霞明冉冉,小山三四点。
艇子几时同泛?待折荷花临鉴。日日绿盘疏粉艳,西风无处减。píng huà kǎn ,yǔ xǐ qiū nóng rén dàn 。gé shuǐ cán xiá míng rǎn rǎn ,xiǎo shān sān sì diǎn 。
tǐng zǐ jǐ shí tóng fàn ?dài shé hé huā lín jiàn 。rì rì lǜ pán shū fěn yàn ,xī fēng wú chù jiǎn 。婉约,写景, - 作者:厉鹗 朝代:清代
出郭晓色微,临水人意静。
水上寒雾生,弥漫与天永。
折苇动有声,遥山淡无影。
稍见初日开,三两列舴艋。
安得学野凫,泛泛逐清影。chū guō xiǎo sè wēi ,lín shuǐ rén yì jìng 。
shuǐ shàng hán wù shēng ,mí màn yǔ tiān yǒng 。
shé wěi dòng yǒu shēng ,yáo shān dàn wú yǐng 。
shāo jiàn chū rì kāi ,sān liǎng liè zé měng 。
ān dé xué yě fú ,fàn fàn zhú qīng yǐng 。辞赋, - 作者:厉鹗 朝代:清代
芦根渺渺望无涯,雁落圆沙几点排?
明月堕烟霜着水,行人今夜宿清淮。lú gēn miǎo miǎo wàng wú yá ,yàn luò yuán shā jǐ diǎn pái ?
míng yuè duò yān shuāng zhe shuǐ ,háng rén jīn yè xiǔ qīng huái 。辞赋,