南浦·旅怀原文
投宿骎骎征骑,飞雪满孤村。
酒市渐闲灯火,正敲窗、乱叶舞纷纷。
送数声惊雁,下离烟水,嘹唳度寒云。
好在半胧溪月,到如今、无处不销魂。
故国梅花归梦,愁损绿罗裙。
为问暗香闲艳,也相思、万点付啼痕。
算翠屏应是,两眉馀恨倚黄昏。
南浦·旅怀拼音版
fēng bēi huà jiǎo ,tīng dān yú 、sān nòng luò qiáo mén 。tóu xiǔ qīn qīn zhēng qí ,fēi xuě mǎn gū cūn 。jiǔ shì jiàn xián dēng huǒ ,zhèng qiāo chuāng 、luàn yè wǔ fēn fēn 。sòng shù shēng jīng yàn ,xià lí yān shuǐ ,liáo lì dù hán yún 。hǎo zài bàn lóng xī yuè ,dào rú jīn 、wú chù bú xiāo hún 。gù guó méi huā guī mèng ,chóu sǔn lǜ luó qún 。wéi wèn àn xiāng xián yàn ,yě xiàng sī 、wàn diǎn fù tí hén 。suàn cuì píng yīng shì ,liǎng méi yú hèn yǐ huáng hūn 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
南浦·旅怀翻译
暂无翻译!
南浦·旅怀赏析
暂无赏析!
作者介绍
孔夷,北宋哲宗年间(公元1086-1100年)的著名词人。字方平,汝州龙兴(今属河南宝丰)人。学者孔旼之子。北宋哲宗元祐间隐士,隐名鲁逸仲。孔夷深受父亲孔旼的影响,终生不求仕进,唯以诗酒自娱。隐居滍阳(今河南),与李廌为诗酒侣,自号滍皋渔父。与李荐、刘攽、韩维为友。王灼《碧鸡漫志》卷二称其与侄孔处度齐名。黄升赞其“词意婉丽,似万俟雅言”(《花庵词选》)。《全宋词》录其词三首。事见《咸淳临安志》卷六六。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/56841.html
《南浦·旅怀》相关推荐
- 作者:孔夷 朝代:宋代
风悲画角,听单于、三弄落谯门。投宿骎骎征骑,飞雪满孤村。酒市渐闲灯火,正敲窗、乱叶舞纷纷。送数声惊雁,下离烟水,嘹唳度寒云。
好在半胧溪月,到如今、无处不销魂。故国梅花归梦,愁损绿罗裙。为问暗香闲艳,也相思、万点付啼痕。算翠屏应是,两眉馀恨倚黄昏。fēng bēi huà jiǎo ,tīng dān yú 、sān nòng luò qiáo mén 。tóu xiǔ qīn qīn zhēng qí ,fēi xuě mǎn gū cūn 。jiǔ shì jiàn xián dēng huǒ ,zhèng qiāo chuāng 、luàn yè wǔ fēn fēn 。sòng shù shēng jīng yàn ,xià lí yān shuǐ ,liáo lì dù hán yún 。
hǎo zài bàn lóng xī yuè ,dào rú jīn 、wú chù bú xiāo hún 。gù guó méi huā guī mèng ,chóu sǔn lǜ luó qún 。wéi wèn àn xiāng xián yàn ,yě xiàng sī 、wàn diǎn fù tí hén 。suàn cuì píng yīng shì ,liǎng méi yú hèn yǐ huáng hūn 。写雪,写风,婉约,宋词精选, - 作者:孔夷 朝代:宋代
弄月馀花,团风轻絮,露湿池塘春草。莺莺恋友,燕燕将雏,惆怅睡残清晓。还似初相见时,携手旗亭,酒香梅小。向登临长是,伤春滋味,泪弹多少。
因甚却、轻许风流,终非长久,又说分飞烦恼。罗衣瘦损,绣被香消,那更乱红如扫。门外无穷路岐,天若有情,和天须老。念高唐归梦,凄凉何处,水流云绕。nòng yuè yú huā ,tuán fēng qīng xù ,lù shī chí táng chūn cǎo 。yīng yīng liàn yǒu ,yàn yàn jiāng chú ,chóu chàng shuì cán qīng xiǎo 。hái sì chū xiàng jiàn shí ,xié shǒu qí tíng ,jiǔ xiāng méi xiǎo 。xiàng dēng lín zhǎng shì ,shāng chūn zī wèi ,lèi dàn duō shǎo 。
yīn shèn què 、qīng xǔ fēng liú ,zhōng fēi zhǎng jiǔ ,yòu shuō fèn fēi fán nǎo 。luó yī shòu sǔn ,xiù bèi xiāng xiāo ,nà gèng luàn hóng rú sǎo 。mén wài wú qióng lù qí ,tiān ruò yǒu qíng ,hé tiān xū lǎo 。niàn gāo táng guī mèng ,qī liáng hé chù ,shuǐ liú yún rào 。辞赋, - 作者:李甲 朝代:宋代
芳草碧色,萋萋遍南陌。暖絮乱红,也知人、春愁无力。忆得盈盈拾翠侣,共携赏、凤城寒食。到今来,海角逢春,天涯为客。
愁旋释。还似织。泪暗拭。又偷滴。谩伫立、遍倚危阑,尽黄昏,也只是、暮云凝碧。拚则而今已拚了,忘则怎生便忘得。又还问鳞鸿,试重寻消息。fāng cǎo bì sè ,qī qī biàn nán mò 。nuǎn xù luàn hóng ,yě zhī rén 、chūn chóu wú lì 。yì dé yíng yíng shí cuì lǚ ,gòng xié shǎng 、fèng chéng hán shí 。dào jīn lái ,hǎi jiǎo féng chūn ,tiān yá wéi kè 。
chóu xuán shì 。hái sì zhī 。lèi àn shì 。yòu tōu dī 。màn zhù lì 、biàn yǐ wēi lán ,jìn huáng hūn ,yě zhī shì 、mù yún níng bì 。pīn zé ér jīn yǐ pīn le ,wàng zé zěn shēng biàn wàng dé 。yòu hái wèn lín hóng ,shì zhòng xún xiāo xī 。春天,伤春,怀人, - 作者:李甲 朝代:宋代
秋容江上,岸花老,苹洲白。露湿蒹葭,浦屿渐增寒色。闲渔唱晚,鹜雁惊飞处,映远碛。数点轻帆,送天际归客。
凤台人散,漫回首。沈消息。素鲤无凭,楼上暮云凝碧。时向西风下,认远笛。宋玉悲怀,未信金樽消得。qiū róng jiāng shàng ,àn huā lǎo ,píng zhōu bái 。lù shī jiān jiā ,pǔ yǔ jiàn zēng hán sè 。xián yú chàng wǎn ,wù yàn jīng fēi chù ,yìng yuǎn qì 。shù diǎn qīng fān ,sòng tiān jì guī kè 。
fèng tái rén sàn ,màn huí shǒu 。shěn xiāo xī 。sù lǐ wú píng ,lóu shàng mù yún níng bì 。shí xiàng xī fēng xià ,rèn yuǎn dí 。sòng yù bēi huái ,wèi xìn jīn zūn xiāo dé 。辞赋, - 作者:李甲 朝代:宋代
蕙兰香泛,孤屿潮平,惊鸥散雪。迤逦点破,澄江秋色。瞑霭向敛,疏雨乍收,染出蓝峰千尺。渔舍孤烟锁寒碛。画鹢翠帆旋解,轻舣晴霞岸侧。正念往悲酸,忆乡惨切。何处引羌笛。
追惜。当时富春佳地,严光钓址空遗迹。华星沈后,扁舟泛去,萧洒闲名图籍。离觞吊终寓目,意断魂消泪滴。渐洞天晚,回首暮云千古碧。huì lán xiāng fàn ,gū yǔ cháo píng ,jīng ōu sàn xuě 。yǐ lǐ diǎn pò ,chéng jiāng qiū sè 。míng ǎi xiàng liǎn ,shū yǔ zhà shōu ,rǎn chū lán fēng qiān chǐ 。yú shě gū yān suǒ hán qì 。huà yì cuì fān xuán jiě ,qīng yǐ qíng xiá àn cè 。zhèng niàn wǎng bēi suān ,yì xiāng cǎn qiē 。hé chù yǐn qiāng dí 。
zhuī xī 。dāng shí fù chūn jiā dì ,yán guāng diào zhǐ kōng yí jì 。huá xīng shěn hòu ,biǎn zhōu fàn qù ,xiāo sǎ xián míng tú jí 。lí shāng diào zhōng yù mù ,yì duàn hún xiāo lèi dī 。jiàn dòng tiān wǎn ,huí shǒu mù yún qiān gǔ bì 。辞赋, - 作者:李甲 朝代:宋代
渐东风暖,陇梅残,霁云碧。嫩草柔条,又回江城春色。乍促银签,便篆香纹蜡有余迹。愁梦相兼,尽日高无力。
这些离恨,依然是、酒醒又如织。料伊怀情,也应向人端的。何故近日,全然无消息。问伊看,伊教人到此,如何休得。jiàn dōng fēng nuǎn ,lǒng méi cán ,jì yún bì 。nèn cǎo róu tiáo ,yòu huí jiāng chéng chūn sè 。zhà cù yín qiān ,biàn zhuàn xiāng wén là yǒu yú jì 。chóu mèng xiàng jiān ,jìn rì gāo wú lì 。
zhè xiē lí hèn ,yī rán shì 、jiǔ xǐng yòu rú zhī 。liào yī huái qíng ,yě yīng xiàng rén duān de 。hé gù jìn rì ,quán rán wú xiāo xī 。wèn yī kàn ,yī jiāo rén dào cǐ ,rú hé xiū dé 。辞赋, - 作者:李甲 朝代:宋代
卖酒炉边,寻芳原上,乱花飞絮悠悠。已蝶稀莺散,便拟把长绳、系日无由。谩道草忘忧。也徒将、酒解闲愁。正江南春尽,行人千里,苹满汀洲。
有翠红径里,盈盈似簇,芳茵禊饮,时笑时讴。当暖风迟景,任相将永日,烂熳狂游。谁信盛狂中,有离情、忽到心头。向尊前拟问,双燕来时,曾过秦楼。mài jiǔ lú biān ,xún fāng yuán shàng ,luàn huā fēi xù yōu yōu 。yǐ dié xī yīng sàn ,biàn nǐ bǎ zhǎng shéng 、xì rì wú yóu 。màn dào cǎo wàng yōu 。yě tú jiāng 、jiǔ jiě xián chóu 。zhèng jiāng nán chūn jìn ,háng rén qiān lǐ ,píng mǎn tīng zhōu 。
yǒu cuì hóng jìng lǐ ,yíng yíng sì cù ,fāng yīn xì yǐn ,shí xiào shí ōu 。dāng nuǎn fēng chí jǐng ,rèn xiàng jiāng yǒng rì ,làn màn kuáng yóu 。shuí xìn shèng kuáng zhōng ,yǒu lí qíng 、hū dào xīn tóu 。xiàng zūn qián nǐ wèn ,shuāng yàn lái shí ,céng guò qín lóu 。辞赋, - 作者:李甲 朝代:宋代
芳草碧色,萋萋遍南陌。暖絮乱红,也知人、春愁无力。忆得盈盈拾翠侣,共携赏、凤城寒食。到今来,海角逢春,天涯为客。
愁旋释。还似织。泪暗拭。又偷滴。谩伫立、遍倚危阑,尽黄昏,也只是、暮云凝碧。拚则而今已拚了,忘则怎生便忘得。又还问鳞鸿,试重寻消息。fāng cǎo bì sè ,qī qī biàn nán mò 。nuǎn xù luàn hóng ,yě zhī rén 、chūn chóu wú lì 。yì dé yíng yíng shí cuì lǚ ,gòng xié shǎng 、fèng chéng hán shí 。dào jīn lái ,hǎi jiǎo féng chūn ,tiān yá wéi kè 。
chóu xuán shì 。hái sì zhī 。lèi àn shì 。yòu tōu dī 。màn zhù lì 、biàn yǐ wēi lán ,jìn huáng hūn ,yě zhī shì 、mù yún níng bì 。pīn zé ér jīn yǐ pīn le ,wàng zé zěn shēng biàn wàng dé 。yòu hái wèn lín hóng ,shì zhòng xún xiāo xī 。辞赋, - 作者:李甲 朝代:宋代
杳杳春江阔。收细雨、风蹙波声无歇。雁去汀洲暖,岸芜静,翠染遥山一抹。群鸥聚散,征航来去,隔水相望楚越。对此,凝情久,念往岁上国,嬉游时节。
斗草园林,卖花巷陌,触处风光奇绝。正恁浓欢里,悄不意、顿有天涯离别。看那梅生翠实,柳飘狂絮,没个人共折。把而今、愁烦滋味,教向谁说。yǎo yǎo chūn jiāng kuò 。shōu xì yǔ 、fēng cù bō shēng wú xiē 。yàn qù tīng zhōu nuǎn ,àn wú jìng ,cuì rǎn yáo shān yī mò 。qún ōu jù sàn ,zhēng háng lái qù ,gé shuǐ xiàng wàng chǔ yuè 。duì cǐ ,níng qíng jiǔ ,niàn wǎng suì shàng guó ,xī yóu shí jiē 。
dòu cǎo yuán lín ,mài huā xiàng mò ,chù chù fēng guāng qí jué 。zhèng nín nóng huān lǐ ,qiāo bú yì 、dùn yǒu tiān yá lí bié 。kàn nà méi shēng cuì shí ,liǔ piāo kuáng xù ,méi gè rén gòng shé 。bǎ ér jīn 、chóu fán zī wèi ,jiāo xiàng shuí shuō 。辞赋, - 作者:李甲 朝代:宋代
绝羽沈鳞,埋花葬玉,杳杳悲前事。对一盏寒灯,数点流萤,悄悄画屏,巫山十二。蕣脸星眸,蕙情兰性,一旦成流水。便纵有、甘泉妙手、洪都方士何济。
香闺宝砌。临妆处,迤逦苔痕翠。更不忍看伊,绣残鸳侣,而今尚有,啼红粉渍。好梦不来,断云飞去,黯黯情无际。谩饮尽香醪,奈向愁肠消遣无计。jué yǔ shěn lín ,mái huā zàng yù ,yǎo yǎo bēi qián shì 。duì yī zhǎn hán dēng ,shù diǎn liú yíng ,qiāo qiāo huà píng ,wū shān shí èr 。shùn liǎn xīng móu ,huì qíng lán xìng ,yī dàn chéng liú shuǐ 。biàn zòng yǒu 、gān quán miào shǒu 、hóng dōu fāng shì hé jì 。
xiāng guī bǎo qì 。lín zhuāng chù ,yǐ lǐ tái hén cuì 。gèng bú rěn kàn yī ,xiù cán yuān lǚ ,ér jīn shàng yǒu ,tí hóng fěn zì 。hǎo mèng bú lái ,duàn yún fēi qù ,àn àn qíng wú jì 。màn yǐn jìn xiāng láo ,nài xiàng chóu cháng xiāo qiǎn wú jì 。辞赋, - 作者:李甲 朝代:宋代
霁霞散晓,射水村渐明,渔火方绝。滩露夜潮痕,注冻濑凄咽。征鸿来时应负书,见疏柳、更忆伊同折。异乡憔悴,那堪更逢,岁穷时节。
东风暗回暖律。算拆遍江梅,消尽岩雪。唯有这愁肠,也依旧千结。私言窃语些誓约,便眠思梦想无休歇。这些离恨,除非对著、说似明月。jì xiá sàn xiǎo ,shè shuǐ cūn jiàn míng ,yú huǒ fāng jué 。tān lù yè cháo hén ,zhù dòng lài qī yān 。zhēng hóng lái shí yīng fù shū ,jiàn shū liǔ 、gèng yì yī tóng shé 。yì xiāng qiáo cuì ,nà kān gèng féng ,suì qióng shí jiē 。
dōng fēng àn huí nuǎn lǜ 。suàn chāi biàn jiāng méi ,xiāo jìn yán xuě 。wéi yǒu zhè chóu cháng ,yě yī jiù qiān jié 。sī yán qiè yǔ xiē shì yuē ,biàn mián sī mèng xiǎng wú xiū xiē 。zhè xiē lí hèn ,chú fēi duì zhe 、shuō sì míng yuè 。辞赋, - 作者:李甲 朝代:宋代
楼上萦帘弱絮,墙头碍月低花。年年春事关心事,肠断欲栖鸦。舞镜鸾衾翠减,啼珠凤蜡红斜。重门不锁相思梦,随意绕天涯。
lóu shàng yíng lián ruò xù ,qiáng tóu ài yuè dī huā 。nián nián chūn shì guān xīn shì ,cháng duàn yù qī yā 。wǔ jìng luán qīn cuì jiǎn ,tí zhū fèng là hóng xié 。zhòng mén bú suǒ xiàng sī mèng ,suí yì rào tiān yá 。
辞赋, - 作者:陆叡 朝代:宋代
湿云粘雁影。望征路愁迷,离绪难整。千金买光景。但疏钟催晓,乱鸦啼暝。花悰暗省。许多情、相逢梦境。便行云、都不归来,也合寄将音信。
孤迥。明鸾心在,跨鹤程高,后期无淮。情丝待翦。翻惹得,旧时恨。怕天教何处,参差双燕,还染残朱剩粉。对菱花、与说相思,看谁瘦损。shī yún zhān yàn yǐng 。wàng zhēng lù chóu mí ,lí xù nán zhěng 。qiān jīn mǎi guāng jǐng 。dàn shū zhōng cuī xiǎo ,luàn yā tí míng 。huā cóng àn shěng 。xǔ duō qíng 、xiàng féng mèng jìng 。biàn háng yún 、dōu bú guī lái ,yě hé jì jiāng yīn xìn 。
gū jiǒng 。míng luán xīn zài ,kuà hè chéng gāo ,hòu qī wú huái 。qíng sī dài jiǎn 。fān rě dé ,jiù shí hèn 。pà tiān jiāo hé chù ,cān chà shuāng yàn ,hái rǎn cán zhū shèng fěn 。duì líng huā 、yǔ shuō xiàng sī ,kàn shuí shòu sǔn 。辞赋, - 作者:陆叡 朝代:宋代
问缠腰跨鹤、事如何,人生最风流。怕江边潮汐,世间歧路,只是离愁。白马青衫往事,赢得鬓先秋。目送红桥晚,几番行舟。
兰珮空馀依黯,便南风吹水,人也难留。但从今别后,我亦似浮沤。敬亭上、半床琴月,记弹将、寒影落南州。秋声里,塞鸿来后,为尔登楼。wèn chán yāo kuà hè 、shì rú hé ,rén shēng zuì fēng liú 。pà jiāng biān cháo xī ,shì jiān qí lù ,zhī shì lí chóu 。bái mǎ qīng shān wǎng shì ,yíng dé bìn xiān qiū 。mù sòng hóng qiáo wǎn ,jǐ fān háng zhōu 。
lán pèi kōng yú yī àn ,biàn nán fēng chuī shuǐ ,rén yě nán liú 。dàn cóng jīn bié hòu ,wǒ yì sì fú ōu 。jìng tíng shàng 、bàn chuáng qín yuè ,jì dàn jiāng 、hán yǐng luò nán zhōu 。qiū shēng lǐ ,sāi hóng lái hòu ,wéi ěr dēng lóu 。辞赋, - 作者:陆叡 朝代:宋代
满清平世界庆秋成,看看斗三钱。论从来活国,论功第一,无过丰年。办得间民一饱,馀事笑谈间。若问平戎策,微妙难传。
玉帝要留公住,把西湖一曲,分入林园。有茶炉丹灶,更有钓鱼船。觉秋风、未曾吹著,但砌兰,长倚北堂萱。千千岁,上天将相,平地神仙。mǎn qīng píng shì jiè qìng qiū chéng ,kàn kàn dòu sān qián 。lùn cóng lái huó guó ,lùn gōng dì yī ,wú guò fēng nián 。bàn dé jiān mín yī bǎo ,yú shì xiào tán jiān 。ruò wèn píng róng cè ,wēi miào nán chuán 。
yù dì yào liú gōng zhù ,bǎ xī hú yī qǔ ,fèn rù lín yuán 。yǒu chá lú dān zào ,gèng yǒu diào yú chuán 。jiào qiū fēng 、wèi céng chuī zhe ,dàn qì lán ,zhǎng yǐ běi táng xuān 。qiān qiān suì ,shàng tiān jiāng xiàng ,píng dì shén xiān 。辞赋,