青玉案(次韵戴时芳)原文
花落花开六桥路。
三竺三茅钟晓暮。
当年梦境,如今故国,不忍回头处。
他谁做得愁如许。
平地波涛挟风雨。
往事凄凄都有据。
月堂笑里,夕亭话后,自是无人悟。
青玉案(次韵戴时芳)拼音版
qián táng jiāng shàng cháo lái qù 。huā luò huā kāi liù qiáo lù 。sān zhú sān máo zhōng xiǎo mù 。dāng nián mèng jìng ,rú jīn gù guó ,bú rěn huí tóu chù 。tā shuí zuò dé chóu rú xǔ 。píng dì bō tāo jiā fēng yǔ 。wǎng shì qī qī dōu yǒu jù 。yuè táng xiào lǐ ,xī tíng huà hòu ,zì shì wú rén wù 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
青玉案(次韵戴时芳)翻译
暂无翻译!
青玉案(次韵戴时芳)赏析
暂无赏析!
作者介绍
(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/55738.html
《青玉案(次韵戴时芳)》相关推荐
- 作者:陈著 朝代:清代
中秋佳月最端圆。老痴顽。见多番。杯酒相延,今夕不应慳。残雨如何妨乐事,声淅淅,点斑斑。
天应有意故遮阑。拍人间。等闲看。好处时光,须用著些难。直待黄昏风卷霁,金滟滟,玉团团。zhōng qiū jiā yuè zuì duān yuán 。lǎo chī wán 。jiàn duō fān 。bēi jiǔ xiàng yán ,jīn xī bú yīng qiān 。cán yǔ rú hé fáng lè shì ,shēng xī xī ,diǎn bān bān 。
tiān yīng yǒu yì gù zhē lán 。pāi rén jiān 。děng xián kàn 。hǎo chù shí guāng ,xū yòng zhe xiē nán 。zhí dài huáng hūn fēng juàn jì ,jīn yàn yàn ,yù tuán tuán 。写雨,中秋节, - 作者:陈著 朝代:宋代
玉宸凝眷。要得培□,神皋根本。天赋与、经纶好手,门外红尘谈笑遣。任草色、遍空庭交翠,月往风来自便。但纸帐、时供小憩,长理灯窗公案。五行俱下流光电。笔如神、毫发都见。是则是、霜严雪劲,到底春风生意满。唤得应、雨和晴恰好,旗舞F735艘百万。更社鼠城狐扫影,雁鹜惊人避箭。
最是满腹精神,担负处、浑身皆胆。又谁知、条理元在,规模里面。天下事、又何难办。待副苍生愿。渺宇宙、多少关心,留取功名久远。yù chén níng juàn 。yào dé péi □,shén gāo gēn běn 。tiān fù yǔ 、jīng lún hǎo shǒu ,mén wài hóng chén tán xiào qiǎn 。rèn cǎo sè 、biàn kōng tíng jiāo cuì ,yuè wǎng fēng lái zì biàn 。dàn zhǐ zhàng 、shí gòng xiǎo qì ,zhǎng lǐ dēng chuāng gōng àn 。wǔ háng jù xià liú guāng diàn 。bǐ rú shén 、háo fā dōu jiàn 。shì zé shì 、shuāng yán xuě jìn ,dào dǐ chūn fēng shēng yì mǎn 。huàn dé yīng 、yǔ hé qíng qià hǎo ,qí wǔ F735sōu bǎi wàn 。gèng shè shǔ chéng hú sǎo yǐng ,yàn wù jīng rén bì jiàn 。
zuì shì mǎn fù jīng shén ,dān fù chù 、hún shēn jiē dǎn 。yòu shuí zhī 、tiáo lǐ yuán zài ,guī mó lǐ miàn 。tiān xià shì 、yòu hé nán bàn 。dài fù cāng shēng yuàn 。miǎo yǔ zhòu 、duō shǎo guān xīn ,liú qǔ gōng míng jiǔ yuǎn 。辞赋, - 作者:陈著 朝代:宋代
纶巾古貌尘寰表。风流处、别是英雄才调。胸次著乾坤。触景皆诗料。金碧楼台新筑就,傍翠麓、旋添花草。仙棹。更逍遥来访,十洲三岛。
遮眼富贵人多,算如公有子,人间应少。看膝下功名,共月林清皎西倅厅堂。象简绯袍亲侍策,且胜赏、先春独笑二亭名。都道。馆中书就养,云翘偕老。lún jīn gǔ mào chén huán biǎo 。fēng liú chù 、bié shì yīng xióng cái diào 。xiōng cì zhe qián kūn 。chù jǐng jiē shī liào 。jīn bì lóu tái xīn zhù jiù ,bàng cuì lù 、xuán tiān huā cǎo 。xiān zhào 。gèng xiāo yáo lái fǎng ,shí zhōu sān dǎo 。
zhē yǎn fù guì rén duō ,suàn rú gōng yǒu zǐ ,rén jiān yīng shǎo 。kàn xī xià gōng míng ,gòng yuè lín qīng jiǎo xī zú tīng táng 。xiàng jiǎn fēi páo qīn shì cè ,qiě shèng shǎng 、xiān chūn dú xiào èr tíng míng 。dōu dào 。guǎn zhōng shū jiù yǎng ,yún qiào xié lǎo 。辞赋, - 作者:陈著 朝代:宋代
把雪冰心,钧韶手,飞上青云时早。红尘难染著,十年前曾坐,凤池鳌岛。晕锦锵环,重金压带,相去能争多少。从容何心问,到如今都领,绣春花草。算耐处光阴,淡中滋味,世人那晓。
笺天新有稿。要归去、盘礴山阴道。便整顿、随琴霜鹤,带石秋兰,约松乔、倚风清啸。争奈俞音杳。明月棹、又还停了。但珍重、经纶料。时来须做,休管急流人笑。功名尽迟尽好。bǎ xuě bīng xīn ,jun1 sháo shǒu ,fēi shàng qīng yún shí zǎo 。hóng chén nán rǎn zhe ,shí nián qián céng zuò ,fèng chí áo dǎo 。yūn jǐn qiāng huán ,zhòng jīn yā dài ,xiàng qù néng zhēng duō shǎo 。cóng róng hé xīn wèn ,dào rú jīn dōu lǐng ,xiù chūn huā cǎo 。suàn nài chù guāng yīn ,dàn zhōng zī wèi ,shì rén nà xiǎo 。
jiān tiān xīn yǒu gǎo 。yào guī qù 、pán bó shān yīn dào 。biàn zhěng dùn 、suí qín shuāng hè ,dài shí qiū lán ,yuē sōng qiáo 、yǐ fēng qīng xiào 。zhēng nài yú yīn yǎo 。míng yuè zhào 、yòu hái tíng le 。dàn zhēn zhòng 、jīng lún liào 。shí lái xū zuò ,xiū guǎn jí liú rén xiào 。gōng míng jìn chí jìn hǎo 。辞赋, - 作者:陈著 朝代:宋代
问大江东,长淮上,缘分如何修到。轻裘还熟局,第三番又是,五年春了。菜饭工夫,露香心事,惟靠天公分晓。林泉琴书梦,算飞笺觅去,不知多少。奈雅意难酬,又还留住,口衔新诏。
都无他嗜好。玉麟静、公事供谈笑。满眼是、风花飘忽,惟有长松,雪霜里、插天苍老。休忆家山好。安乐处、便成蓬岛。正春雨、秧畴饱。边城如画,处处绿杨芳草。青溪不妨寄傲。wèn dà jiāng dōng ,zhǎng huái shàng ,yuán fèn rú hé xiū dào 。qīng qiú hái shú jú ,dì sān fān yòu shì ,wǔ nián chūn le 。cài fàn gōng fū ,lù xiāng xīn shì ,wéi kào tiān gōng fèn xiǎo 。lín quán qín shū mèng ,suàn fēi jiān mì qù ,bú zhī duō shǎo 。nài yǎ yì nán chóu ,yòu hái liú zhù ,kǒu xián xīn zhào 。
dōu wú tā shì hǎo 。yù lín jìng 、gōng shì gòng tán xiào 。mǎn yǎn shì 、fēng huā piāo hū ,wéi yǒu zhǎng sōng ,xuě shuāng lǐ 、chā tiān cāng lǎo 。xiū yì jiā shān hǎo 。ān lè chù 、biàn chéng péng dǎo 。zhèng chūn yǔ 、yāng chóu bǎo 。biān chéng rú huà ,chù chù lǜ yáng fāng cǎo 。qīng xī bú fáng jì ào 。辞赋, - 作者:陈著 朝代:宋代
自有乾坤,扶人极,宗主须还人物。今为何时节,满红尘富贵,絮花飘忽。抵障狂澜,提携正印,一柱天擎突兀。平生分明处,是从容处□,不差毫发。把朝市山林,一般看了,无边风月。
深衣清到骨。紫枢府、谁信曾簪笏。炊脱粟、黄鸡白酒,补菊栽梅,碧溪绕、竹篱茅屋。无限轻描貌。都说道、诏书催发。想回首、招黄鹄。微微自笑,惟有赤松衣钵。相陪对门石佛。zì yǒu qián kūn ,fú rén jí ,zōng zhǔ xū hái rén wù 。jīn wéi hé shí jiē ,mǎn hóng chén fù guì ,xù huā piāo hū 。dǐ zhàng kuáng lán ,tí xié zhèng yìn ,yī zhù tiān qíng tū wū 。píng shēng fèn míng chù ,shì cóng róng chù □,bú chà háo fā 。bǎ cháo shì shān lín ,yī bān kàn le ,wú biān fēng yuè 。
shēn yī qīng dào gǔ 。zǐ shū fǔ 、shuí xìn céng zān hù 。chuī tuō sù 、huáng jī bái jiǔ ,bǔ jú zāi méi ,bì xī rào 、zhú lí máo wū 。wú xiàn qīng miáo mào 。dōu shuō dào 、zhào shū cuī fā 。xiǎng huí shǒu 、zhāo huáng hú 。wēi wēi zì xiào ,wéi yǒu chì sōng yī bō 。xiàng péi duì mén shí fó 。辞赋, - 作者:陈著 朝代:宋代
潇洒书斋,香清缕直,灯冷晕圆。忽惊窗鸣瓦,霰如筛下,裁冰翦玉,片似花鲜。深怕妨梅,也愁折竹,才作还休亦偶然。更深也,漫题窗记瑞,诗思绵绵。
闻君礼佛日千。浪说道繁华不值钱。想鸳衾底下,都将命乞。蒲龛里畔,未必心安。兜率天宫,清凉境界,总是由心不是缘。雪山上,自有人坐了,不到君边。xiāo sǎ shū zhāi ,xiāng qīng lǚ zhí ,dēng lěng yūn yuán 。hū jīng chuāng míng wǎ ,xiàn rú shāi xià ,cái bīng jiǎn yù ,piàn sì huā xiān 。shēn pà fáng méi ,yě chóu shé zhú ,cái zuò hái xiū yì ǒu rán 。gèng shēn yě ,màn tí chuāng jì ruì ,shī sī mián mián 。
wén jun1 lǐ fó rì qiān 。làng shuō dào fán huá bú zhí qián 。xiǎng yuān qīn dǐ xià ,dōu jiāng mìng qǐ 。pú kān lǐ pàn ,wèi bì xīn ān 。dōu lǜ tiān gōng ,qīng liáng jìng jiè ,zǒng shì yóu xīn bú shì yuán 。xuě shān shàng ,zì yǒu rén zuò le ,bú dào jun1 biān 。辞赋, - 作者:陈著 朝代:宋代
出禁城西,湖光自别,唤醒两瞳。有画桥几处,通人南北,绿堤十里,分水西东。问柳旗亭,簇山梵所,空翠烟飞半淡浓。偏奇处,看笙歌千舫,泛绮罗宫。
从容。莫问城中。是则是繁华九市通。奈一番雨过,沾衣泥黑,三竿日上,扑面尘红。那壁喧嚣,这边清丽,咫尺中间敻不同。休归去,便舣舟荷外,梦月眠风。chū jìn chéng xī ,hú guāng zì bié ,huàn xǐng liǎng tóng 。yǒu huà qiáo jǐ chù ,tōng rén nán běi ,lǜ dī shí lǐ ,fèn shuǐ xī dōng 。wèn liǔ qí tíng ,cù shān fàn suǒ ,kōng cuì yān fēi bàn dàn nóng 。piān qí chù ,kàn shēng gē qiān fǎng ,fàn qǐ luó gōng 。
cóng róng 。mò wèn chéng zhōng 。shì zé shì fán huá jiǔ shì tōng 。nài yī fān yǔ guò ,zhān yī ní hēi ,sān gān rì shàng ,pū miàn chén hóng 。nà bì xuān xiāo ,zhè biān qīng lì ,zhǐ chǐ zhōng jiān xiòng bú tóng 。xiū guī qù ,biàn yǐ zhōu hé wài ,mèng yuè mián fēng 。辞赋, - 作者:陈著 朝代:宋代
冰肌玉骨,自清凉无汗。云影蓬F229翠山远。颤金莲缓步,手托珠帘,风微透,扇底荷花香满。
归檐双飞燕,流盼消凝,微带羞红上娇面。又还黄昏近,一片闲情,天涯去、云也遮阑不断。回首处、沈思梦时曾,对十二屏山,怕拈秦阮。bīng jī yù gǔ ,zì qīng liáng wú hàn 。yún yǐng péng F229cuì shān yuǎn 。chàn jīn lián huǎn bù ,shǒu tuō zhū lián ,fēng wēi tòu ,shàn dǐ hé huā xiāng mǎn 。
guī yán shuāng fēi yàn ,liú pàn xiāo níng ,wēi dài xiū hóng shàng jiāo miàn 。yòu hái huáng hūn jìn ,yī piàn xián qíng ,tiān yá qù 、yún yě zhē lán bú duàn 。huí shǒu chù 、shěn sī mèng shí céng ,duì shí èr píng shān ,pà niān qín ruǎn 。辞赋, - 作者:陈著 朝代:宋代
潇洒纶巾,风流野服,红尘外身。向南窗听雨,澜翻墨客,北亭恋月,笔走诗神。倚竹听琴,逢花倒榼,更得放晴游冠春。清闲好,算东洲人物,难得如君。
华堂瑞气如云。西风到帘帷才一分。喜星桥鹊语,佳传依旧,缑山鹤舞,仙样翻新。箫玉香中,烛花影里,听取捧觞低祝人。千千岁,看功名事业,都在儿孙。xiāo sǎ lún jīn ,fēng liú yě fú ,hóng chén wài shēn 。xiàng nán chuāng tīng yǔ ,lán fān mò kè ,běi tíng liàn yuè ,bǐ zǒu shī shén 。yǐ zhú tīng qín ,féng huā dǎo kē ,gèng dé fàng qíng yóu guàn chūn 。qīng xián hǎo ,suàn dōng zhōu rén wù ,nán dé rú jun1 。
huá táng ruì qì rú yún 。xī fēng dào lián wéi cái yī fèn 。xǐ xīng qiáo què yǔ ,jiā chuán yī jiù ,gōu shān hè wǔ ,xiān yàng fān xīn 。xiāo yù xiāng zhōng ,zhú huā yǐng lǐ ,tīng qǔ pěng shāng dī zhù rén 。qiān qiān suì ,kàn gōng míng shì yè ,dōu zài ér sūn 。辞赋, - 作者:陈著 朝代:宋代
风骨最魁岸,宇宙更宽平。□人皆道,天上南极寿星精。随意后园花木,满眼家山松竹,尽可适平生。门外底须问,好占菊轩清。
听乡评,义方训,莫如兄。元方既玉就□,更要季方成。不使尘劳顿挫,他日功名入手,当不负椿庭。不见窦谏议,教子有余荣。fēng gǔ zuì kuí àn ,yǔ zhòu gèng kuān píng 。□rén jiē dào ,tiān shàng nán jí shòu xīng jīng 。suí yì hòu yuán huā mù ,mǎn yǎn jiā shān sōng zhú ,jìn kě shì píng shēng 。mén wài dǐ xū wèn ,hǎo zhàn jú xuān qīng 。
tīng xiāng píng ,yì fāng xùn ,mò rú xiōng 。yuán fāng jì yù jiù □,gèng yào jì fāng chéng 。bú shǐ chén láo dùn cuò ,tā rì gōng míng rù shǒu ,dāng bú fù chūn tíng 。bú jiàn dòu jiàn yì ,jiāo zǐ yǒu yú róng 。辞赋, - 作者:陈著 朝代:宋代
月旦评中,有如公者,更谁与俦。看纷纷仁意,春风和气,堂堂义事,砥柱中流。己重物轻,身穷道泰,却占人间第一筹。回头笑,彼纷纷名利,过影浮沤。
夷犹。庭户清幽。算此境神仙别一洲。但烧香挂画,呼童扫地,对山揖水,共客登楼。付与儿孙,只将方寸,此外无求百不忧。宜多寿,自今开八帙,到八千秋。yuè dàn píng zhōng ,yǒu rú gōng zhě ,gèng shuí yǔ chóu 。kàn fēn fēn rén yì ,chūn fēng hé qì ,táng táng yì shì ,dǐ zhù zhōng liú 。jǐ zhòng wù qīng ,shēn qióng dào tài ,què zhàn rén jiān dì yī chóu 。huí tóu xiào ,bǐ fēn fēn míng lì ,guò yǐng fú ōu 。
yí yóu 。tíng hù qīng yōu 。suàn cǐ jìng shén xiān bié yī zhōu 。dàn shāo xiāng guà huà ,hū tóng sǎo dì ,duì shān yī shuǐ ,gòng kè dēng lóu 。fù yǔ ér sūn ,zhī jiāng fāng cùn ,cǐ wài wú qiú bǎi bú yōu 。yí duō shòu ,zì jīn kāi bā zhì ,dào bā qiān qiū 。辞赋, - 作者:陈著 朝代:宋代
冰肌玉骨,自清凉无汗,午梦醒来盼娇满。扇轻拈又放,浅炷兰薰,微笑处、吹著烟丝散乱。
凉亭还独步,曾是凭阑,携手心盟指云汉。碧云斜阳外,信有如今,音书杳、寸肠千转。漫伫立、无言对荷花,看转眼秋风,翠移红换。bīng jī yù gǔ ,zì qīng liáng wú hàn ,wǔ mèng xǐng lái pàn jiāo mǎn 。shàn qīng niān yòu fàng ,qiǎn zhù lán xūn ,wēi xiào chù 、chuī zhe yān sī sàn luàn 。
liáng tíng hái dú bù ,céng shì píng lán ,xié shǒu xīn méng zhǐ yún hàn 。bì yún xié yáng wài ,xìn yǒu rú jīn ,yīn shū yǎo 、cùn cháng qiān zhuǎn 。màn zhù lì 、wú yán duì hé huā ,kàn zhuǎn yǎn qiū fēng ,cuì yí hóng huàn 。辞赋, - 作者:陈著 朝代:宋代
身到紫枢府,一蹴凤池间。何妨到头富贵,却自恋家山。多少名缰利锁,尘满霜髯雪鬓,役役不知还。桃李竞春事,坡菊自清闲。
绿杨边,门径小,似僧关。吟情饮兴相将,二十载优闲。无限功名事业,分付儿孙纵靶,青镜尽朱颜。一语劝公酒,天下达尊三。shēn dào zǐ shū fǔ ,yī cù fèng chí jiān 。hé fáng dào tóu fù guì ,què zì liàn jiā shān 。duō shǎo míng jiāng lì suǒ ,chén mǎn shuāng rán xuě bìn ,yì yì bú zhī hái 。táo lǐ jìng chūn shì ,pō jú zì qīng xián 。
lǜ yáng biān ,mén jìng xiǎo ,sì sēng guān 。yín qíng yǐn xìng xiàng jiāng ,èr shí zǎi yōu xián 。wú xiàn gōng míng shì yè ,fèn fù ér sūn zòng bǎ ,qīng jìng jìn zhū yán 。yī yǔ quàn gōng jiǔ ,tiān xià dá zūn sān 。辞赋, - 作者:陈著 朝代:宋代
小枕屏儿,面儿素净,吾自爱之。向春晴欲晓,低斜半展,夜寒如水,屈曲深围。消得题诗,不须作画,潇洒风流未易涯。人间世,但此身安处,是十分奇。
笑他富贵家儿。这长物何为著意□。便绮罗六扇,何如玉洁,丹青万状,都是钱痴。假托伊来,遮阑便了,免得惊风侵梦时。何须泥,要物常随我,不物之随。xiǎo zhěn píng ér ,miàn ér sù jìng ,wú zì ài zhī 。xiàng chūn qíng yù xiǎo ,dī xié bàn zhǎn ,yè hán rú shuǐ ,qū qǔ shēn wéi 。xiāo dé tí shī ,bú xū zuò huà ,xiāo sǎ fēng liú wèi yì yá 。rén jiān shì ,dàn cǐ shēn ān chù ,shì shí fèn qí 。
xiào tā fù guì jiā ér 。zhè zhǎng wù hé wéi zhe yì □。biàn qǐ luó liù shàn ,hé rú yù jié ,dān qīng wàn zhuàng ,dōu shì qián chī 。jiǎ tuō yī lái ,zhē lán biàn le ,miǎn dé jīng fēng qīn mèng shí 。hé xū ní ,yào wù cháng suí wǒ ,bú wù zhī suí 。辞赋,