浣溪沙(戏呈牧庵舅)原文
二边休立莫中安。
要知玄露没多般。
花影镜中拈不起,蟾光空里撮应难。
道人无事更参看。
浣溪沙(戏呈牧庵舅)拼音版
jìn bù xū yú bǎi chǐ gān 。èr biān xiū lì mò zhōng ān 。yào zhī xuán lù méi duō bān 。huā yǐng jìng zhōng niān bú qǐ ,chán guāng kōng lǐ cuō yīng nán 。dào rén wú shì gèng cān kàn 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
浣溪沙(戏呈牧庵舅)翻译
暂无翻译!
浣溪沙(戏呈牧庵舅)赏析
暂无赏析!
作者介绍
向子湮(yīn)(1085-1152),字伯恭,号芗林居士,临江(今江西清江县)人。哲宗元符三年(1100)以荫补官。徽宗宣和间,累官京畿转运副使兼发运副使。高宗建炎处任迁江淮发运使。素与李纲善,李纲罢相,子湮也落职。起知潭州,次年金兵围潭州,子諲率军民坚守八日。绍兴中,累官户部侍郎,知平江府,因反对秦桧议和,落职居临江,其诗以南渡为界,前期风格绮丽,南渡后多伤时忧国之作。有《酒边词》二卷。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/49719.html
《浣溪沙(戏呈牧庵舅)》相关推荐
- 作者:向子諲 朝代:清代
江南江北雪漫漫。遥知易水寒。同云深处望三关。断肠山又山。
天可老,海能翻。消除此恨难。频闻遣使问平安。几时鸾辂还。jiāng nán jiāng běi xuě màn màn 。yáo zhī yì shuǐ hán 。tóng yún shēn chù wàng sān guān 。duàn cháng shān yòu shān 。
tiān kě lǎo ,hǎi néng fān 。xiāo chú cǐ hèn nán 。pín wén qiǎn shǐ wèn píng ān 。jǐ shí luán lù hái 。宋词精选,写雪,咏史怀古, - 作者:向子諲 朝代:清代
政和间,余卜筑宛丘,手植众芗,自号芗林居士。建炎初,解六路漕事,中原俶扰,故庐不得返,卜居清江之五柳坊。绍兴癸丑,罢帅南海,即弃官不仕。乙卯起,以九江郡复转漕江东,入为户部侍郎。辞荣避谤,出守姑苏。到郡少日,请又力焉,诏可,且赐舟曰泛宅,送之以归。己未暮春,复还旧隐。时仲舅李公休亦辞舂陵郡守致仕,喜赋是词。
五柳坊中烟绿,百花洲上云红。萧萧白发两衰翁,不与时人同梦。
抛掷麟符虎节,徜徉江月林风。世间万事转头空,个里如如不动。zhèng hé jiān ,yú bo zhù wǎn qiū ,shǒu zhí zhòng xiāng ,zì hào xiāng lín jū shì 。jiàn yán chū ,jiě liù lù cáo shì ,zhōng yuán chù rǎo ,gù lú bú dé fǎn ,bo jū qīng jiāng zhī wǔ liǔ fāng 。shào xìng guǐ chǒu ,bà shuài nán hǎi ,jí qì guān bú shì 。yǐ mǎo qǐ ,yǐ jiǔ jiāng jun4 fù zhuǎn cáo jiāng dōng ,rù wéi hù bù shì láng 。cí róng bì bàng ,chū shǒu gū sū 。dào jun4 shǎo rì ,qǐng yòu lì yān ,zhào kě ,qiě cì zhōu yuē fàn zhái ,sòng zhī yǐ guī 。jǐ wèi mù chūn ,fù hái jiù yǐn 。shí zhòng jiù lǐ gōng xiū yì cí chōng líng jun4 shǒu zhì shì ,xǐ fù shì cí 。
wǔ liǔ fāng zhōng yān lǜ ,bǎi huā zhōu shàng yún hóng 。xiāo xiāo bái fā liǎng shuāi wēng ,bú yǔ shí rén tóng mèng 。
pāo zhì lín fú hǔ jiē ,cháng yáng jiāng yuè lín fēng 。shì jiān wàn shì zhuǎn tóu kōng ,gè lǐ rú rú bú dòng 。柳树,豪放, - 作者:向子諲 朝代:清代
碧天如水,一洗秋容净。何处飞来大明镜。谁道斫却桂,应更光辉,无遗照,泻出山河倒影。
人犹苦余热,肺腑生尘,移我超然到三境。问姮娥、缘底事,乃有盈亏,烦玉斧、运风重整。教夜夜、人世十分圆,待拚却长年,醉了还醒。bì tiān rú shuǐ ,yī xǐ qiū róng jìng 。hé chù fēi lái dà míng jìng 。shuí dào zhuó què guì ,yīng gèng guāng huī ,wú yí zhào ,xiè chū shān hé dǎo yǐng 。
rén yóu kǔ yú rè ,fèi fǔ shēng chén ,yí wǒ chāo rán dào sān jìng 。wèn héng é 、yuán dǐ shì ,nǎi yǒu yíng kuī ,fán yù fǔ 、yùn fēng zhòng zhěng 。jiāo yè yè 、rén shì shí fèn yuán ,dài pīn què zhǎng nián ,zuì le hái xǐng 。中秋节, - 作者:向子諲 朝代:宋代
芳菲歇。故园目断伤心切。伤心切。无边烟水,无穷山色。
可堪更近乾龙节。眼中泪尽空啼血。空啼血。子规声外,晓风残月。fāng fēi xiē 。gù yuán mù duàn shāng xīn qiē 。shāng xīn qiē 。wú biān yān shuǐ ,wú qióng shān sè 。
kě kān gèng jìn qián lóng jiē 。yǎn zhōng lèi jìn kōng tí xuè 。kōng tí xuè 。zǐ guī shēng wài ,xiǎo fēng cán yuè 。宋词三百首,宋词精选,爱国,伤春, - 作者:向子諲 朝代:宋代
碧天如水,一洗秋容净。何处飞来大明镜。谁道斫却桂,应更光辉,无遗照,泻出山河倒影。
人犹苦余热,肺腑生尘,移我超然到三境。问姮娥、缘底事,乃有盈亏,烦玉斧、运风重整。教夜夜、人世十分圆,待拚却长年,醉了还醒。bì tiān rú shuǐ ,yī xǐ qiū róng jìng 。hé chù fēi lái dà míng jìng 。shuí dào zhuó què guì ,yīng gèng guāng huī ,wú yí zhào ,xiè chū shān hé dǎo yǐng 。
rén yóu kǔ yú rè ,fèi fǔ shēng chén ,yí wǒ chāo rán dào sān jìng 。wèn héng é 、yuán dǐ shì ,nǎi yǒu yíng kuī ,fán yù fǔ 、yùn fēng zhòng zhěng 。jiāo yè yè 、rén shì shí fèn yuán ,dài pīn què zhǎng nián ,zuì le hái xǐng 。辞赋, - 作者:向子諲 朝代:宋代
雁阵横空,江枫战、几番风雨。天有意、作新秋令,欲鏖残暑。篱菊岩花俱秀发,清氛不断来窗户。共欢然、一醉得黄香,仍叔度。
尊前事,尘中去。拈花问无人语。芗林顾灵照,笑抚庭树。试举似虎头城太守,想应会得玄玄处。老我来、懒更作渊明,闲情赋。yàn zhèn héng kōng ,jiāng fēng zhàn 、jǐ fān fēng yǔ 。tiān yǒu yì 、zuò xīn qiū lìng ,yù áo cán shǔ 。lí jú yán huā jù xiù fā ,qīng fēn bú duàn lái chuāng hù 。gòng huān rán 、yī zuì dé huáng xiāng ,réng shū dù 。
zūn qián shì ,chén zhōng qù 。niān huā wèn wú rén yǔ 。xiāng lín gù líng zhào ,xiào fǔ tíng shù 。shì jǔ sì hǔ tóu chéng tài shǒu ,xiǎng yīng huì dé xuán xuán chù 。lǎo wǒ lái 、lǎn gèng zuò yuān míng ,xián qíng fù 。辞赋, - 作者:向子諲 朝代:宋代
瑟瑟金风,团团玉露,岩花秀发秋光。水边一笑,十里得清香。疑是蕊宫仙子,新妆就、娇额涂黄。霜天晚,妖红丽紫,回首总堪伤。
中央。孕正色,更留明月,偏照何妨。便高如兰菊,也让芬芳。输与芗林居士,微吟罢、闲据胡床。须知道,天教尤物,相伴老江乡。sè sè jīn fēng ,tuán tuán yù lù ,yán huā xiù fā qiū guāng 。shuǐ biān yī xiào ,shí lǐ dé qīng xiāng 。yí shì ruǐ gōng xiān zǐ ,xīn zhuāng jiù 、jiāo é tú huáng 。shuāng tiān wǎn ,yāo hóng lì zǐ ,huí shǒu zǒng kān shāng 。
zhōng yāng 。yùn zhèng sè ,gèng liú míng yuè ,piān zhào hé fáng 。biàn gāo rú lán jú ,yě ràng fēn fāng 。shū yǔ xiāng lín jū shì ,wēi yín bà 、xián jù hú chuáng 。xū zhī dào ,tiān jiāo yóu wù ,xiàng bàn lǎo jiāng xiāng 。辞赋, - 作者:向子諲 朝代:宋代
江头苦被梅花恼。一夜霜须老。谁将冰玉比精神。除是凌风却月、见天真。
情高意远仍多思。只有人相似。满城桃李不能春。独向雪花深处、露花身。jiāng tóu kǔ bèi méi huā nǎo 。yī yè shuāng xū lǎo 。shuí jiāng bīng yù bǐ jīng shén 。chú shì líng fēng què yuè 、jiàn tiān zhēn 。
qíng gāo yì yuǎn réng duō sī 。zhī yǒu rén xiàng sì 。mǎn chéng táo lǐ bú néng chūn 。dú xiàng xuě huā shēn chù 、lù huā shēn 。辞赋, - 作者:向子諲 朝代:宋代
瑶田银海。浩色难为对。琪树照人间,晓然是、华严境界。万年松径,一带旧峰峦,深掩覆,密遮藏,三昧光无碍。
金毛狮子,打就休惊怪。片片上红炉,且不可、将情作解。有无不道,泯绝去来今,明即暗,暗还明,只个长不昧。yáo tián yín hǎi 。hào sè nán wéi duì 。qí shù zhào rén jiān ,xiǎo rán shì 、huá yán jìng jiè 。wàn nián sōng jìng ,yī dài jiù fēng luán ,shēn yǎn fù ,mì zhē cáng ,sān mèi guāng wú ài 。
jīn máo shī zǐ ,dǎ jiù xiū jīng guài 。piàn piàn shàng hóng lú ,qiě bú kě 、jiāng qíng zuò jiě 。yǒu wú bú dào ,mǐn jué qù lái jīn ,míng jí àn ,àn hái míng ,zhī gè zhǎng bú mèi 。辞赋, - 作者:向子諲 朝代:宋代
洲上百花如锦绣。水满池塘,更作溅溅溜。断送风光惟有酒。苦吟不怕因诗瘦。
寻壑经丘长是久。晚晚归来,稚子柴门候。万事付之醒梦后,眉头不为闲愁皱。zhōu shàng bǎi huā rú jǐn xiù 。shuǐ mǎn chí táng ,gèng zuò jiàn jiàn liū 。duàn sòng fēng guāng wéi yǒu jiǔ 。kǔ yín bú pà yīn shī shòu 。
xún hè jīng qiū zhǎng shì jiǔ 。wǎn wǎn guī lái ,zhì zǐ chái mén hòu 。wàn shì fù zhī xǐng mèng hòu ,méi tóu bú wéi xián chóu zhòu 。辞赋, - 作者:向子諲 朝代:宋代
挂冠神武。来作烟波主。千里好江山,都尽是,君恩赐与。风勾月引,催上泛宅时,酒倾玉,鲙堆雪,总道神仙侣。
蓑衣箬笠,更着些儿雨。横笛两三声,晚云中、惊鸥来去。欲烦妙手,写入散人图,蜗角名,蝇头利,着甚来由顾。guà guàn shén wǔ 。lái zuò yān bō zhǔ 。qiān lǐ hǎo jiāng shān ,dōu jìn shì ,jun1 ēn cì yǔ 。fēng gōu yuè yǐn ,cuī shàng fàn zhái shí ,jiǔ qīng yù ,kuài duī xuě ,zǒng dào shén xiān lǚ 。
suō yī ruò lì ,gèng zhe xiē ér yǔ 。héng dí liǎng sān shēng ,wǎn yún zhōng 、jīng ōu lái qù 。yù fán miào shǒu ,xiě rù sàn rén tú ,wō jiǎo míng ,yíng tóu lì ,zhe shèn lái yóu gù 。辞赋, - 作者:向子諲 朝代:宋代
戏彩堂深翠幕张。南E97C特地作微凉。葵花向日枝枝似,蓂草忘忧日日长。
门有庆,福无疆。老人星与酒生光。殷勤更假天吴手,倾泻西江入寿觞。xì cǎi táng shēn cuì mù zhāng 。nán E97Ctè dì zuò wēi liáng 。kuí huā xiàng rì zhī zhī sì ,mì cǎo wàng yōu rì rì zhǎng 。
mén yǒu qìng ,fú wú jiāng 。lǎo rén xīng yǔ jiǔ shēng guāng 。yīn qín gèng jiǎ tiān wú shǒu ,qīng xiè xī jiāng rù shòu shāng 。辞赋, - 作者:向子諲 朝代:宋代
一阳才动,万物生春意。试与问宫梅,到东合花枝第几。疏疏淡淡,冷艳雪中明,无俗调,有真香,正与人相倚。
非烟非雾,瑞色门阑喜。再拜引杯长,看两颊、红潮欲起。天教难老,风鬓绿如云,对玉笥,与芗林,岁岁花前醉。yī yáng cái dòng ,wàn wù shēng chūn yì 。shì yǔ wèn gōng méi ,dào dōng hé huā zhī dì jǐ 。shū shū dàn dàn ,lěng yàn xuě zhōng míng ,wú sú diào ,yǒu zhēn xiāng ,zhèng yǔ rén xiàng yǐ 。
fēi yān fēi wù ,ruì sè mén lán xǐ 。zài bài yǐn bēi zhǎng ,kàn liǎng jiá 、hóng cháo yù qǐ 。tiān jiāo nán lǎo ,fēng bìn lǜ rú yún ,duì yù sì ,yǔ xiāng lín ,suì suì huā qián zuì 。辞赋, - 作者:向子諲 朝代:宋代
华灯明月光中,绮罗弦管春风路。龙如骏马,车如流水,软红成雾。太一池边,葆真宫里,玉楼珠树。见飞琼伴侣,霓裳缥缈,星回眼、莲承步。
笑入彩云深处。更冥冥、一帘花雨。金钿半落,宝钗斜坠,乘鸾归去。醉失桃源,梦回蓬岛,满身风露。到而今江上,愁山万叠,鬓丝千缕。huá dēng míng yuè guāng zhōng ,qǐ luó xián guǎn chūn fēng lù 。lóng rú jun4 mǎ ,chē rú liú shuǐ ,ruǎn hóng chéng wù 。tài yī chí biān ,bǎo zhēn gōng lǐ ,yù lóu zhū shù 。jiàn fēi qióng bàn lǚ ,ní shang piāo miǎo ,xīng huí yǎn 、lián chéng bù 。
xiào rù cǎi yún shēn chù 。gèng míng míng 、yī lián huā yǔ 。jīn diàn bàn luò ,bǎo chāi xié zhuì ,chéng luán guī qù 。zuì shī táo yuán ,mèng huí péng dǎo ,mǎn shēn fēng lù 。dào ér jīn jiāng shàng ,chóu shān wàn dié ,bìn sī qiān lǚ 。辞赋, - 作者:向子諲 朝代:宋代
台埭初逢两妙年。瑶林玉树倚风前。疏梅影里春同醉,红芰香中月一船。
长怅恨,短因缘。空余胡蝶梦相连。谁知瘴雨蛮烟地,重上襄王玳瑁筵。tái dài chū féng liǎng miào nián 。yáo lín yù shù yǐ fēng qián 。shū méi yǐng lǐ chūn tóng zuì ,hóng jì xiāng zhōng yuè yī chuán 。
zhǎng chàng hèn ,duǎn yīn yuán 。kōng yú hú dié mèng xiàng lián 。shuí zhī zhàng yǔ mán yān dì ,zhòng shàng xiāng wáng dài mào yàn 。辞赋,