虞美人(上巳席上)原文
芳草连空远。
年年余恨怨残红。
可是无情容易、爱随风。
茂林修竹山阴道。
千载谁重到。
半湖流水夕阳前。
犹有一觞一咏、似当年。
虞美人(上巳席上)拼音版
yī shēng tí F774cuī chūn wǎn 。fāng cǎo lián kōng yuǎn 。nián nián yú hèn yuàn cán hóng 。kě shì wú qíng róng yì 、ài suí fēng 。mào lín xiū zhú shān yīn dào 。qiān zǎi shuí zhòng dào 。bàn hú liú shuǐ xī yáng qián 。yóu yǒu yī shāng yī yǒng 、sì dāng nián 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
虞美人(上巳席上)翻译
暂无翻译!
虞美人(上巳席上)赏析
暂无赏析!
作者介绍
叶梦得(1077-1148)字少蕴,长洲(今江苏苏州)人。绍圣四年(1097)进士,授丹徒尉。崇宁初授婺州教授,召为议礼武选编修官,累迁翰林学士。建炎二年(1128)除户部尚书,三年迁尚书左丞。绍兴间,任江东安抚制置大使,兼知建康府、行宫留守,全力抗金。后隐居湖州卞山石林谷,自号石林居士。绍兴十八年卒,年七十二。《宋史》有传。精熟掌故,于《礼记》、《春秋》、《老子》诸书,均有考释。著有《石林燕语》十卷,《避暑录话》二卷,《石林诗话》二卷,《建康集》八卷。《全宋词》收录其词一百零二首。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/49265.html
《虞美人(上巳席上)》相关推荐
- 作者:叶梦得 朝代:宋代
【八声甘州】 寿阳楼八公山作 故都迷岸草, 望长淮、 依然绕孤城。 想乌衣年少 芝兰秀发, 戈戟云横。 坐看骄兵南渡, 沸浪骇奔鲸。 转盼东流水, 一顾功成。 千载八公山下, 尚断崖草木, 遥拥峥嵘。 漫云涛吞吐, 处问豪英。 信劳生、空成今古, 笑我来、 何事怆遗情。 东山老,可堪岁晚, 独听桓筝。
【bā shēng gān zhōu 】 shòu yáng lóu bā gōng shān zuò gù dōu mí àn cǎo , wàng zhǎng huái 、 yī rán rào gū chéng 。 xiǎng wū yī nián shǎo zhī lán xiù fā , gē jǐ yún héng 。 zuò kàn jiāo bīng nán dù , fèi làng hài bēn jīng 。 zhuǎn pàn dōng liú shuǐ , yī gù gōng chéng 。 qiān zǎi bā gōng shān xià , shàng duàn yá cǎo mù , yáo yōng zhēng róng 。 màn yún tāo tūn tǔ , chù wèn háo yīng 。 xìn láo shēng 、kōng chéng jīn gǔ , xiào wǒ lái 、 hé shì chuàng yí qíng 。 dōng shān lǎo ,kě kān suì wǎn , dú tīng huán zhēng 。
- 作者:叶梦得 朝代:宋代
【点绛唇】 绍兴乙卯登绝顶小亭 缥缈危亭, 笑谈独在千峰上。 与谁同赏, 万里横烟浪。 老去情怀, 犹作天涯想。 空惆怅。 少年豪放, 莫学衰翁样。
【diǎn jiàng chún 】 shào xìng yǐ mǎo dēng jué dǐng xiǎo tíng piāo miǎo wēi tíng , xiào tán dú zài qiān fēng shàng 。 yǔ shuí tóng shǎng , wàn lǐ héng yān làng 。 lǎo qù qíng huái , yóu zuò tiān yá xiǎng 。 kōng chóu chàng 。 shǎo nián háo fàng , mò xué shuāi wēng yàng 。
- 作者:叶梦得 朝代:宋代
【贺新郎】 睡起流莺语, 掩苍苔、房栊向晚, 乱红无数。 吹尽残花无人见, 惟有垂杨自舞。 渐暖霭、初回轻暑。 宝扇重寻明月影, 暗尘侵、上有乘鸾女。 惊旧恨,遽如许。 江南梦断横江渚。 浪粘天、葡萄涨绿, 半空烟雨。 无限楼前沧波意, 谁采苹花寄与。 但怅望、兰舟容与。 万里云帆何时到, 送孤鸿、目断千山阻。 谁为我,唱金缕。
【hè xīn láng 】 shuì qǐ liú yīng yǔ , yǎn cāng tái 、fáng lóng xiàng wǎn , luàn hóng wú shù 。 chuī jìn cán huā wú rén jiàn , wéi yǒu chuí yáng zì wǔ 。 jiàn nuǎn ǎi 、chū huí qīng shǔ 。 bǎo shàn zhòng xún míng yuè yǐng , àn chén qīn 、shàng yǒu chéng luán nǚ 。 jīng jiù hèn ,jù rú xǔ 。 jiāng nán mèng duàn héng jiāng zhǔ 。 làng zhān tiān 、pú táo zhǎng lǜ , bàn kōng yān yǔ 。 wú xiàn lóu qián cāng bō yì , shuí cǎi píng huā jì yǔ 。 dàn chàng wàng 、lán zhōu róng yǔ 。 wàn lǐ yún fān hé shí dào , sòng gū hóng 、mù duàn qiān shān zǔ 。 shuí wéi wǒ ,chàng jīn lǚ 。
- 作者:叶梦得 朝代:宋代
【临江仙】 与客湖上饮归 不见跳鱼翻曲港, 湖边特地经过。 萧萧疏雨乱风荷。 微云吹散, 凉月堕平波。 白酒一杯还径醉, 归来散发婆娑。 无人能唱采莲歌。 小轩倚枕, 檐影挂星河。
【lín jiāng xiān 】 yǔ kè hú shàng yǐn guī bú jiàn tiào yú fān qǔ gǎng , hú biān tè dì jīng guò 。 xiāo xiāo shū yǔ luàn fēng hé 。 wēi yún chuī sàn , liáng yuè duò píng bō 。 bái jiǔ yī bēi hái jìng zuì , guī lái sàn fā pó suō 。 wú rén néng chàng cǎi lián gē 。 xiǎo xuān yǐ zhěn , yán yǐng guà xīng hé 。
- 作者:叶梦得 朝代:宋代
【念奴娇】 云峰横起, 障吴关三面, 真成尤物。 倒卷回潮, 目尽处、 秋水粘天无壁。 绿鬓人归, 如今虽在, 空有千茎雪。 追寻如梦, 漫馀诗句犹杰。 闻道尊酒登临, 孙郎终古恨, 长歌时发。 万里云屯, 瓜步晚、 落日旌旗明灭。 鼓吹风高, 画船遥想, 一笑吞穷鬓。 当时曾照, 更谁重问山月。
【niàn nú jiāo 】 yún fēng héng qǐ , zhàng wú guān sān miàn , zhēn chéng yóu wù 。 dǎo juàn huí cháo , mù jìn chù 、 qiū shuǐ zhān tiān wú bì 。 lǜ bìn rén guī , rú jīn suī zài , kōng yǒu qiān jīng xuě 。 zhuī xún rú mèng , màn yú shī jù yóu jié 。 wén dào zūn jiǔ dēng lín , sūn láng zhōng gǔ hèn , zhǎng gē shí fā 。 wàn lǐ yún tún , guā bù wǎn 、 luò rì jīng qí míng miè 。 gǔ chuī fēng gāo , huà chuán yáo xiǎng , yī xiào tūn qióng bìn 。 dāng shí céng zhào , gèng shuí zhòng wèn shān yuè 。
- 作者:叶梦得 朝代:宋代
【水调歌头】 秋色渐将晚, 霜信报黄花。 小窗低户深映, 微路绕鬂斜。 为问山翁何事, 坐看流年轻度, 拚却鬓双华。 徙倚望沧海, 天净水明霞。 念平昔,空飘荡, 遍天涯。 归来三径重扫, 松竹本吾家。 却恨悲风时起, 冉冉云间新雁, 边马怨胡笳。 谁似东山老, 谈笑静胡沙!
【shuǐ diào gē tóu 】 qiū sè jiàn jiāng wǎn , shuāng xìn bào huáng huā 。 xiǎo chuāng dī hù shēn yìng , wēi lù rào bìn xié 。 wéi wèn shān wēng hé shì , zuò kàn liú nián qīng dù , pīn què bìn shuāng huá 。 xǐ yǐ wàng cāng hǎi , tiān jìng shuǐ míng xiá 。 niàn píng xī ,kōng piāo dàng , biàn tiān yá 。 guī lái sān jìng zhòng sǎo , sōng zhú běn wú jiā 。 què hèn bēi fēng shí qǐ , rǎn rǎn yún jiān xīn yàn , biān mǎ yuàn hú jiā 。 shuí sì dōng shān lǎo , tán xiào jìng hú shā !
- 作者:叶梦得 朝代:宋代
【水调歌头】 九月望日,与客习射西园,余病不能射 霜降碧天静, 秋事促西风。 寒声隐地初听, 中夜入梧桐。 起瞰高城回望, 寥落关河千里, 一醉与君同。 叠鼓闹清晓, 飞骑引雕弓。 岁将晚,客争笑, 问衰翁: 平生豪气安在? 走马为谁雄? 何似当筵虎士, 挥手弦声响处, 双雁落遥空。 老矣真堪愧, 回首望云中。
【shuǐ diào gē tóu 】 jiǔ yuè wàng rì ,yǔ kè xí shè xī yuán ,yú bìng bú néng shè shuāng jiàng bì tiān jìng , qiū shì cù xī fēng 。 hán shēng yǐn dì chū tīng , zhōng yè rù wú tóng 。 qǐ kàn gāo chéng huí wàng , liáo luò guān hé qiān lǐ , yī zuì yǔ jun1 tóng 。 dié gǔ nào qīng xiǎo , fēi qí yǐn diāo gōng 。 suì jiāng wǎn ,kè zhēng xiào , wèn shuāi wēng : píng shēng háo qì ān zài ? zǒu mǎ wéi shuí xióng ? hé sì dāng yàn hǔ shì , huī shǒu xián shēng xiǎng chù , shuāng yàn luò yáo kōng 。 lǎo yǐ zhēn kān kuì , huí shǒu wàng yún zhōng 。
- 作者:叶梦得 朝代:宋代
【虞美人】 落花已作风前舞, 又送黄昏雨。 晓来庭院半残红, 惟有游丝千丈罥晴空。 殷勤花下同携手, 更尽怀中酒。 美人不用敛蛾眉, 我亦多情无奈酒阑时。
【yú měi rén 】 luò huā yǐ zuò fēng qián wǔ , yòu sòng huáng hūn yǔ 。 xiǎo lái tíng yuàn bàn cán hóng , wéi yǒu yóu sī qiān zhàng juàn qíng kōng 。 yīn qín huā xià tóng xié shǒu , gèng jìn huái zhōng jiǔ 。 měi rén bú yòng liǎn é méi , wǒ yì duō qíng wú nài jiǔ lán shí 。
- 作者:叶梦得 朝代:清代
缥缈危亭,笑谈独在千峰上。与谁同赏。万里横烟浪。
老去情怀,犹作天涯想。空惆怅。少年豪放。莫学衰翁样。piāo miǎo wēi tíng ,xiào tán dú zài qiān fēng shàng 。yǔ shuí tóng shǎng 。wàn lǐ héng yān làng 。
lǎo qù qíng huái ,yóu zuò tiān yá xiǎng 。kōng chóu chàng 。shǎo nián háo fàng 。mò xué shuāi wēng yàng 。宋词三百首,豪放, - 作者:叶梦得 朝代:清代
落花已作风前舞。又送黄昏雨。晓来庭院半残红。惟有游丝千丈、罥晴空。
殷勤花下同携手。更尽杯中酒。美人不用敛蛾眉。我亦多情无奈、酒阑时。luò huā yǐ zuò fēng qián wǔ 。yòu sòng huáng hūn yǔ 。xiǎo lái tíng yuàn bàn cán hóng 。wéi yǒu yóu sī qiān zhàng 、juàn qíng kōng 。
yīn qín huā xià tóng xié shǒu 。gèng jìn bēi zhōng jiǔ 。měi rén bú yòng liǎn é méi 。wǒ yì duō qíng wú nài 、jiǔ lán shí 。写花, - 作者:叶梦得 朝代:宋代
秋色渐将晚,霜信报黄花。小窗低户深映,微路绕欹斜。为问山翁何事,坐看流年轻度,拚却鬓双华。徙倚望沧海,天净水明霞。
念平昔,空飘荡,遍天涯。归来三径重扫,松竹本吾家。却恨悲风时起,冉冉云间新雁,边马怨胡笳。谁似东山老,谈笑静胡沙。qiū sè jiàn jiāng wǎn ,shuāng xìn bào huáng huā 。xiǎo chuāng dī hù shēn yìng ,wēi lù rào yī xié 。wéi wèn shān wēng hé shì ,zuò kàn liú nián qīng dù ,pīn què bìn shuāng huá 。xǐ yǐ wàng cāng hǎi ,tiān jìng shuǐ míng xiá 。
niàn píng xī ,kōng piāo dàng ,biàn tiān yá 。guī lái sān jìng zhòng sǎo ,sōng zhú běn wú jiā 。què hèn bēi fēng shí qǐ ,rǎn rǎn yún jiān xīn yàn ,biān mǎ yuàn hú jiā 。shuí sì dōng shān lǎo ,tán xiào jìng hú shā 。宋词三百首,豪放,隐居,生活,忧国忧民, - 作者:叶梦得 朝代:宋代
故都迷岸草,望长淮、依然绕孤城。想乌衣年少,芝兰秀发,戈戟云横。坐看骄兵南渡,沸浪骇奔鲸。转盼东流水,一顾功成。
千载八公山下,尚断崖草木,遥拥峥嵘。漫云涛吞吐,无处问豪英。信劳生、空成今古,笑我来、何事怆遗情。东山老,可堪岁晚,独听桓筝。gù dōu mí àn cǎo ,wàng zhǎng huái 、yī rán rào gū chéng 。xiǎng wū yī nián shǎo ,zhī lán xiù fā ,gē jǐ yún héng 。zuò kàn jiāo bīng nán dù ,fèi làng hài bēn jīng 。zhuǎn pàn dōng liú shuǐ ,yī gù gōng chéng 。
qiān zǎi bā gōng shān xià ,shàng duàn yá cǎo mù ,yáo yōng zhēng róng 。màn yún tāo tūn tǔ ,wú chù wèn háo yīng 。xìn láo shēng 、kōng chéng jīn gǔ ,xiào wǒ lái 、hé shì chuàng yí qíng 。dōng shān lǎo ,kě kān suì wǎn ,dú tīng huán zhēng 。咏史怀古,豪放,感伤, - 作者:叶梦得 朝代:宋代
霜降碧天静,秋事促西风。寒声隐地,初听中夜入梧桐。起瞰高城回望,寥落关河千里,一醉与君同。叠鼓闹清晓,飞骑引雕弓。
岁将晚,客争笑,问衰翁。平生豪气安在,沈领为谁雄。何似当筵虎士,挥手弦声响处,双雁落遥空。老矣真堪愧,回首望云中。shuāng jiàng bì tiān jìng ,qiū shì cù xī fēng 。hán shēng yǐn dì ,chū tīng zhōng yè rù wú tóng 。qǐ kàn gāo chéng huí wàng ,liáo luò guān hé qiān lǐ ,yī zuì yǔ jun1 tóng 。dié gǔ nào qīng xiǎo ,fēi qí yǐn diāo gōng 。
suì jiāng wǎn ,kè zhēng xiào ,wèn shuāi wēng 。píng shēng háo qì ān zài ,shěn lǐng wéi shuí xióng 。hé sì dāng yàn hǔ shì ,huī shǒu xián shēng xiǎng chù ,shuāng yàn luò yáo kōng 。lǎo yǐ zhēn kān kuì ,huí shǒu wàng yún zhōng 。豪放,爱国,壮志, - 作者:叶梦得 朝代:宋代
睡起流莺语。掩青苔、房栊向晚,乱红无数。吹尽残花无人见,惟有垂杨自舞。渐暖霭、初回轻暑。宝扇重寻明月影,暗尘侵、尚有乘鸾女。惊旧恨,遽如许。
江南梦断横江渚。浪黏天、葡萄涨绿,半空烟雨。无限楼前沧波意,谁采萍花寄取。但怅望、兰舟容与。万里云帆何时到,送孤鸿、目断千山阻。谁为我,唱金缕。shuì qǐ liú yīng yǔ 。yǎn qīng tái 、fáng lóng xiàng wǎn ,luàn hóng wú shù 。chuī jìn cán huā wú rén jiàn ,wéi yǒu chuí yáng zì wǔ 。jiàn nuǎn ǎi 、chū huí qīng shǔ 。bǎo shàn zhòng xún míng yuè yǐng ,àn chén qīn 、shàng yǒu chéng luán nǚ 。jīng jiù hèn ,jù rú xǔ 。
jiāng nán mèng duàn héng jiāng zhǔ 。làng nián tiān 、pú táo zhǎng lǜ ,bàn kōng yān yǔ 。wú xiàn lóu qián cāng bō yì ,shuí cǎi píng huā jì qǔ 。dàn chàng wàng 、lán zhōu róng yǔ 。wàn lǐ yún fān hé shí dào ,sòng gū hóng 、mù duàn qiān shān zǔ 。shuí wéi wǒ ,chàng jīn lǚ 。辞赋, - 作者:叶梦得 朝代:宋代
渺渺楚天阔,秋水去无穷。两淮不辨牛马,轻浪舞回风。独倚高台一笑,圉圉游鱼来往,还戏此波中。危槛对千里,落日照澄空。
子非我,安知我,意真同。鹏飞鲲化何有,沧海漫冲融。堪笑E44C溪遗老,白首直钩溪畔,岁晚忽衰翁。功业竟安在,徒自兆非熊。miǎo miǎo chǔ tiān kuò ,qiū shuǐ qù wú qióng 。liǎng huái bú biàn niú mǎ ,qīng làng wǔ huí fēng 。dú yǐ gāo tái yī xiào ,yǔ yǔ yóu yú lái wǎng ,hái xì cǐ bō zhōng 。wēi kǎn duì qiān lǐ ,luò rì zhào chéng kōng 。
zǐ fēi wǒ ,ān zhī wǒ ,yì zhēn tóng 。péng fēi kūn huà hé yǒu ,cāng hǎi màn chōng róng 。kān xiào E44Cxī yí lǎo ,bái shǒu zhí gōu xī pàn ,suì wǎn hū shuāi wēng 。gōng yè jìng ān zài ,tú zì zhào fēi xióng 。辞赋,