墨池记原文
临川之城东,有地隐然而高,以临于溪,曰新城。
新城之上,有池洼然而方以长,曰王羲之之墨池者,荀伯子《临川记》云也。
羲之尝慕张芝,临池学书,池水尽黑,此为其故迹,岂信然邪?
方羲之之不可强以仕,而尝极东方,出沧海,以娱其意于山水之间;岂其徜徉肆恣,而又尝自休于此邪?羲之之书晚乃善,则其所能,盖亦以精力自致者,非天成也。
然后世未有能及者,岂其学不如彼邪?则学固岂可以少哉,况欲深造道德者邪?
墨池之上,今为州学舍。
教授王君盛恐其不章也,书‘晋王右军墨池’之六字于楹间以揭之。
又告于巩曰:“愿有记”。
推王君之心,岂爱人之善,虽一能不以废,而因以及乎其迹邪?其亦欲推其事以勉其学者邪?夫人之有一能而使后人尚之如此,况仁人庄士之遗风余思被于来世者何如哉!
庆历八年九月十二日,曾巩记。
墨池记拼音版
lín chuān zhī chéng dōng ,yǒu dì yǐn rán ér gāo ,yǐ lín yú xī ,yuē xīn chéng 。xīn chéng zhī shàng ,yǒu chí wā rán ér fāng yǐ zhǎng ,yuē wáng xī zhī zhī mò chí zhě ,xún bó zǐ 《lín chuān jì 》yún yě 。xī zhī cháng mù zhāng zhī ,lín chí xué shū ,chí shuǐ jìn hēi ,cǐ wéi qí gù jì ,qǐ xìn rán xié ?
fāng xī zhī zhī bú kě qiáng yǐ shì ,ér cháng jí dōng fāng ,chū cāng hǎi ,yǐ yú qí yì yú shān shuǐ zhī jiān ;qǐ qí cháng yáng sì zì ,ér yòu cháng zì xiū yú cǐ xié ?xī zhī zhī shū wǎn nǎi shàn ,zé qí suǒ néng ,gài yì yǐ jīng lì zì zhì zhě ,fēi tiān chéng yě 。rán hòu shì wèi yǒu néng jí zhě ,qǐ qí xué bú rú bǐ xié ?zé xué gù qǐ kě yǐ shǎo zāi ,kuàng yù shēn zào dào dé zhě xié ?
mò chí zhī shàng ,jīn wéi zhōu xué shě 。jiāo shòu wáng jun1 shèng kǒng qí bú zhāng yě ,shū ‘jìn wáng yòu jun1 mò chí ’zhī liù zì yú yíng jiān yǐ jiē zhī 。yòu gào yú gǒng yuē :“yuàn yǒu jì ”。tuī wáng jun1 zhī xīn ,qǐ ài rén zhī shàn ,suī yī néng bú yǐ fèi ,ér yīn yǐ jí hū qí jì xié ?qí yì yù tuī qí shì yǐ miǎn qí xué zhě xié ?fū rén zhī yǒu yī néng ér shǐ hòu rén shàng zhī rú cǐ ,kuàng rén rén zhuāng shì zhī yí fēng yú sī bèi yú lái shì zhě hé rú zāi !
qìng lì bā nián jiǔ yuè shí èr rì ,céng gǒng jì 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
墨池记翻译
暂无翻译!
墨池记赏析
暂无赏析!
作者介绍
曾巩(1019年9月30日-1083年4月30日,天禧三年八月二十五日-元丰六年四月十一日),字子固,世称“南丰先生”。汉族,建昌南丰(今属江西)人,后居临川(今江西抚州市西)。曾致尧之孙,曾易占之子。嘉祐二年(1057)进士。北宋政治家、散文家,“唐宋八大家”之一,为“南丰七曾”(曾巩、曾肇、曾布、曾纡、曾纮、曾协、曾敦)之一。在学术思想和文学事业上贡献卓越。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/46814.html
《墨池记》相关推荐
- 作者:曾巩 朝代:宋代
【咏柳】
乱条犹未变初黄, 倚得东风势便狂。
解把飞花蒙日月, 不知天地有清霜。
【yǒng liǔ 】
luàn tiáo yóu wèi biàn chū huáng , yǐ dé dōng fēng shì biàn kuáng 。
jiě bǎ fēi huā méng rì yuè , bú zhī tiān dì yǒu qīng shuāng 。
咏物,柳树, - 作者:曾巩 朝代:清代
乱条犹未变初黄,倚得东风势便狂。
解把飞花蒙日月,不知天地有清霜。luàn tiáo yóu wèi biàn chū huáng ,yǐ dé dōng fēng shì biàn kuáng 。
jiě bǎ fēi huā méng rì yuè ,bú zhī tiān dì yǒu qīng shuāng 。古诗三百首, - 作者:曾巩 朝代:清代
临川之城东,有地隐然而高,以临于溪,曰新城。新城之上,有池洼然而方以长,曰王羲之之墨池者,荀伯子《临川记》云也。羲之尝慕张芝,临池学书,池水尽黑,此为其故迹,岂信然邪?
方羲之之不可强以仕,而尝极东方,出沧海,以娱其意于山水之间;岂其徜徉肆恣,而又尝自休于此邪?羲之之书晚乃善,则其所能,盖亦以精力自致者,非天成也。然后世未有能及者,岂其学不如彼邪?则学固岂可以少哉,况欲深造道德者邪?
墨池之上,今为州学舍。教授王君盛恐其不章也,书‘晋王右军墨池’之六字于楹间以揭之。又告于巩曰:“愿有记”。推王君之心,岂爱人之善,虽一能不以废,而因以及乎其迹邪?其亦欲推其事以勉其学者邪?夫人之有一能而使后人尚之如此,况仁人庄士之遗风余思被于来世者何如哉!
庆历八年九月十二日,曾巩记。
lín chuān zhī chéng dōng ,yǒu dì yǐn rán ér gāo ,yǐ lín yú xī ,yuē xīn chéng 。xīn chéng zhī shàng ,yǒu chí wā rán ér fāng yǐ zhǎng ,yuē wáng xī zhī zhī mò chí zhě ,xún bó zǐ 《lín chuān jì 》yún yě 。xī zhī cháng mù zhāng zhī ,lín chí xué shū ,chí shuǐ jìn hēi ,cǐ wéi qí gù jì ,qǐ xìn rán xié ?
fāng xī zhī zhī bú kě qiáng yǐ shì ,ér cháng jí dōng fāng ,chū cāng hǎi ,yǐ yú qí yì yú shān shuǐ zhī jiān ;qǐ qí cháng yáng sì zì ,ér yòu cháng zì xiū yú cǐ xié ?xī zhī zhī shū wǎn nǎi shàn ,zé qí suǒ néng ,gài yì yǐ jīng lì zì zhì zhě ,fēi tiān chéng yě 。rán hòu shì wèi yǒu néng jí zhě ,qǐ qí xué bú rú bǐ xié ?zé xué gù qǐ kě yǐ shǎo zāi ,kuàng yù shēn zào dào dé zhě xié ?
mò chí zhī shàng ,jīn wéi zhōu xué shě 。jiāo shòu wáng jun1 shèng kǒng qí bú zhāng yě ,shū ‘jìn wáng yòu jun1 mò chí ’zhī liù zì yú yíng jiān yǐ jiē zhī 。yòu gào yú gǒng yuē :“yuàn yǒu jì ”。tuī wáng jun1 zhī xīn ,qǐ ài rén zhī shàn ,suī yī néng bú yǐ fèi ,ér yīn yǐ jí hū qí jì xié ?qí yì yù tuī qí shì yǐ miǎn qí xué zhě xié ?fū rén zhī yǒu yī néng ér shǐ hòu rén shàng zhī rú cǐ ,kuàng rén rén zhuāng shì zhī yí fēng yú sī bèi yú lái shì zhě hé rú zāi !
qìng lì bā nián jiǔ yuè shí èr rì ,céng gǒng jì 。
辞赋精选,状物,写人,寓理, - 作者:曾巩 朝代:宋代
巩顿首再拜,舍人先生:
去秋人还,蒙赐书及所撰先大父墓碑铭。反复观诵,感与惭并。夫铭①志之著于世,义近于史,而亦有与史异者。盖史之于善恶,无所不书,而铭者,盖古之人有功德材行志义之美者,惧后世之不知,则必铭而见之。或纳于庙,或存于墓,一也。苟其人之恶,则于铭乎何有?此其所以与史异也。其辞之作,所以使死者无有所憾,生者得致其严。而善人喜于见传,则勇于自立;恶人无有所纪,则以愧而惧。至于通材②达识,义烈节士,嘉言善状,皆见于篇,则足为后法。警劝之道,非近乎史,其将安近?
及世之衰,为人之子孙者,一欲褒扬其亲而不本乎理。故虽恶人,皆务勒③铭,以夸后世。立言者既莫之拒而不为,又以其子孙之所请也,书其恶焉,则人情之所不得,于是乎铭始不实。后之作铭者,常观其人。苟托之非人,则书之非公与是,则不足以行世而传后。故千百年来,公卿大夫至于里巷之士,莫不有铭,而传者盖少。其故非他,托之非人,书之非公与是故也。
然则孰为其人而能尽公与是欤?非畜④道德而能文章者,无以为也。盖有道德者之于恶人,则不受而铭之,于众人则能辨焉。而人之行,有情善而迹非,有意奸而外淑,有善恶相悬而不可以实指,有实大于名,有名侈于实。犹之用人,非畜道德者,恶能辨之不惑,议之不徇?不惑不徇,则公且是矣。而其辞之不工,则世犹不传,于是又在其文章兼胜⑤焉。故曰,非畜道德而能文章者无以为也,岂非然哉!
然畜道德而能文章者,虽或并世而有,亦或数十年或一二百年而有之。其传之难如此,其遇之难又如此。若先生之道德文章,固所谓数百年而有者也。先祖之言行卓卓⑥,幸遇而得铭,其公与是,其传世行后无疑也。而世之学者,每观传记所书古人之事,至其所可感,则往往衋然⑦不知涕之流落也,况其子孙也哉?况巩也哉?其追睎祖德而思所以传之之繇,则知先生推一赐于巩而及其三世。其感与报,宜若何而图之?
抑又思若巩之浅薄滞拙,而先生进之,先祖之屯蹶⑧否塞以死,而先生显之,则世之魁闳⑨豪杰不世出之士,其谁不愿进于门?潜遁幽抑之士,其谁不有望于世?善谁不为,而恶谁不愧以惧?为人之父祖者,孰不欲教其子孙?为人之子孙者,孰不欲宠荣其父祖?此数美者,一归于先生。既拜赐之辱,且敢进其所以然。所谕世族之次,敢不承教而加详焉?愧甚,不宣。巩再拜。gǒng dùn shǒu zài bài ,shě rén xiān shēng :
qù qiū rén hái ,méng cì shū jí suǒ zhuàn xiān dà fù mù bēi míng 。fǎn fù guān sòng ,gǎn yǔ cán bìng 。fū míng ①zhì zhī zhe yú shì ,yì jìn yú shǐ ,ér yì yǒu yǔ shǐ yì zhě 。gài shǐ zhī yú shàn è ,wú suǒ bú shū ,ér míng zhě ,gài gǔ zhī rén yǒu gōng dé cái háng zhì yì zhī měi zhě ,jù hòu shì zhī bú zhī ,zé bì míng ér jiàn zhī 。huò nà yú miào ,huò cún yú mù ,yī yě 。gǒu qí rén zhī è ,zé yú míng hū hé yǒu ?cǐ qí suǒ yǐ yǔ shǐ yì yě 。qí cí zhī zuò ,suǒ yǐ shǐ sǐ zhě wú yǒu suǒ hàn ,shēng zhě dé zhì qí yán 。ér shàn rén xǐ yú jiàn chuán ,zé yǒng yú zì lì ;è rén wú yǒu suǒ jì ,zé yǐ kuì ér jù 。zhì yú tōng cái ②dá shí ,yì liè jiē shì ,jiā yán shàn zhuàng ,jiē jiàn yú piān ,zé zú wéi hòu fǎ 。jǐng quàn zhī dào ,fēi jìn hū shǐ ,qí jiāng ān jìn ?
jí shì zhī shuāi ,wéi rén zhī zǐ sūn zhě ,yī yù bāo yáng qí qīn ér bú běn hū lǐ 。gù suī è rén ,jiē wù lè ③míng ,yǐ kuā hòu shì 。lì yán zhě jì mò zhī jù ér bú wéi ,yòu yǐ qí zǐ sūn zhī suǒ qǐng yě ,shū qí è yān ,zé rén qíng zhī suǒ bú dé ,yú shì hū míng shǐ bú shí 。hòu zhī zuò míng zhě ,cháng guān qí rén 。gǒu tuō zhī fēi rén ,zé shū zhī fēi gōng yǔ shì ,zé bú zú yǐ háng shì ér chuán hòu 。gù qiān bǎi nián lái ,gōng qīng dà fū zhì yú lǐ xiàng zhī shì ,mò bú yǒu míng ,ér chuán zhě gài shǎo 。qí gù fēi tā ,tuō zhī fēi rén ,shū zhī fēi gōng yǔ shì gù yě 。
rán zé shú wéi qí rén ér néng jìn gōng yǔ shì yú ?fēi chù ④dào dé ér néng wén zhāng zhě ,wú yǐ wéi yě 。gài yǒu dào dé zhě zhī yú è rén ,zé bú shòu ér míng zhī ,yú zhòng rén zé néng biàn yān 。ér rén zhī háng ,yǒu qíng shàn ér jì fēi ,yǒu yì jiān ér wài shū ,yǒu shàn è xiàng xuán ér bú kě yǐ shí zhǐ ,yǒu shí dà yú míng ,yǒu míng chǐ yú shí 。yóu zhī yòng rén ,fēi chù dào dé zhě ,è néng biàn zhī bú huò ,yì zhī bú xùn ?bú huò bú xùn ,zé gōng qiě shì yǐ 。ér qí cí zhī bú gōng ,zé shì yóu bú chuán ,yú shì yòu zài qí wén zhāng jiān shèng ⑤yān 。gù yuē ,fēi chù dào dé ér néng wén zhāng zhě wú yǐ wéi yě ,qǐ fēi rán zāi !
rán chù dào dé ér néng wén zhāng zhě ,suī huò bìng shì ér yǒu ,yì huò shù shí nián huò yī èr bǎi nián ér yǒu zhī 。qí chuán zhī nán rú cǐ ,qí yù zhī nán yòu rú cǐ 。ruò xiān shēng zhī dào dé wén zhāng ,gù suǒ wèi shù bǎi nián ér yǒu zhě yě 。xiān zǔ zhī yán háng zhuó zhuó ⑥,xìng yù ér dé míng ,qí gōng yǔ shì ,qí chuán shì háng hòu wú yí yě 。ér shì zhī xué zhě ,měi guān chuán jì suǒ shū gǔ rén zhī shì ,zhì qí suǒ kě gǎn ,zé wǎng wǎng xì rán ⑦bú zhī tì zhī liú luò yě ,kuàng qí zǐ sūn yě zāi ?kuàng gǒng yě zāi ?qí zhuī xī zǔ dé ér sī suǒ yǐ chuán zhī zhī yáo ,zé zhī xiān shēng tuī yī cì yú gǒng ér jí qí sān shì 。qí gǎn yǔ bào ,yí ruò hé ér tú zhī ?
yì yòu sī ruò gǒng zhī qiǎn báo zhì zhuō ,ér xiān shēng jìn zhī ,xiān zǔ zhī tún juě ⑧fǒu sāi yǐ sǐ ,ér xiān shēng xiǎn zhī ,zé shì zhī kuí hóng ⑨háo jié bú shì chū zhī shì ,qí shuí bú yuàn jìn yú mén ?qián dùn yōu yì zhī shì ,qí shuí bú yǒu wàng yú shì ?shàn shuí bú wéi ,ér è shuí bú kuì yǐ jù ?wéi rén zhī fù zǔ zhě ,shú bú yù jiāo qí zǐ sūn ?wéi rén zhī zǐ sūn zhě ,shú bú yù chǒng róng qí fù zǔ ?cǐ shù měi zhě ,yī guī yú xiān shēng 。jì bài cì zhī rǔ ,qiě gǎn jìn qí suǒ yǐ rán 。suǒ yù shì zú zhī cì ,gǎn bú chéng jiāo ér jiā xiáng yān ?kuì shèn ,bú xuān 。gǒng zài bài 。古文观止, - 作者:曾巩 朝代:宋代
赵郡苏轼,余之同年友也。自蜀以书至京师遗余,称蜀之士,曰黎生、安生者。既而黎生携其文数十万言,安生携其文亦数千言,辱以顾余。读其文,诚闳壮隽伟,善反复驰骋,穷尽事理;而其材力之放纵,若不可极者也。二生固可谓魁奇特起之士,而苏君固可谓善知人者也。
顷之,黎生补江陵府司法参军。将行,请予言以为赠。余曰:「余之知生,既得之于心矣,乃将以言相求于外邪?」黎生曰:「生与安生之学于斯文,里之人皆笑以为迂阔。今求子之言,盖将解惑于里人。」余闻之,自顾而笑。
夫世之迂阔,孰有甚于予乎?知信乎古,而不知合乎世;知志乎道,而不知同乎俗。此余所以困于今而不自知也。世之迂阔,孰有甚于予乎?今生之迂,特以文不近俗,迂之小者耳,患为笑于里之人。若余之迂大矣,使生持吾言而归,且重得罪,庸讵止于笑乎?
然则若余之于生,将何言哉?谓余之迂为善,则其患若此;谓为不善,则有以合乎世,必违乎古,有以同乎俗,必离乎道矣。生其无急于解里人之惑,则于是焉,必能择而取之。
遂书以赠二生,并示苏君,以为何如也?zhào jun4 sū shì ,yú zhī tóng nián yǒu yě 。zì shǔ yǐ shū zhì jīng shī yí yú ,chēng shǔ zhī shì ,yuē lí shēng 、ān shēng zhě 。jì ér lí shēng xié qí wén shù shí wàn yán ,ān shēng xié qí wén yì shù qiān yán ,rǔ yǐ gù yú 。dú qí wén ,chéng hóng zhuàng jun4 wěi ,shàn fǎn fù chí chěng ,qióng jìn shì lǐ ;ér qí cái lì zhī fàng zòng ,ruò bú kě jí zhě yě 。èr shēng gù kě wèi kuí qí tè qǐ zhī shì ,ér sū jun1 gù kě wèi shàn zhī rén zhě yě 。
qǐng zhī ,lí shēng bǔ jiāng líng fǔ sī fǎ cān jun1 。jiāng háng ,qǐng yǔ yán yǐ wéi zèng 。yú yuē :「yú zhī zhī shēng ,jì dé zhī yú xīn yǐ ,nǎi jiāng yǐ yán xiàng qiú yú wài xié ?」lí shēng yuē :「shēng yǔ ān shēng zhī xué yú sī wén ,lǐ zhī rén jiē xiào yǐ wéi yū kuò 。jīn qiú zǐ zhī yán ,gài jiāng jiě huò yú lǐ rén 。」yú wén zhī ,zì gù ér xiào 。
fū shì zhī yū kuò ,shú yǒu shèn yú yǔ hū ?zhī xìn hū gǔ ,ér bú zhī hé hū shì ;zhī zhì hū dào ,ér bú zhī tóng hū sú 。cǐ yú suǒ yǐ kùn yú jīn ér bú zì zhī yě 。shì zhī yū kuò ,shú yǒu shèn yú yǔ hū ?jīn shēng zhī yū ,tè yǐ wén bú jìn sú ,yū zhī xiǎo zhě ěr ,huàn wéi xiào yú lǐ zhī rén 。ruò yú zhī yū dà yǐ ,shǐ shēng chí wú yán ér guī ,qiě zhòng dé zuì ,yōng jù zhǐ yú xiào hū ?
rán zé ruò yú zhī yú shēng ,jiāng hé yán zāi ?wèi yú zhī yū wéi shàn ,zé qí huàn ruò cǐ ;wèi wéi bú shàn ,zé yǒu yǐ hé hū shì ,bì wéi hū gǔ ,yǒu yǐ tóng hū sú ,bì lí hū dào yǐ 。shēng qí wú jí yú jiě lǐ rén zhī huò ,zé yú shì yān ,bì néng zé ér qǔ zhī 。
suí shū yǐ zèng èr shēng ,bìng shì sū jun1 ,yǐ wéi hé rú yě ?古文观止, - 作者:曾巩 朝代:宋代
雨过横塘水满堤,乱山高下路东西。
一番桃李花开尽,惟有青青草色齐。yǔ guò héng táng shuǐ mǎn dī ,luàn shān gāo xià lù dōng xī 。
yī fān táo lǐ huā kāi jìn ,wéi yǒu qīng qīng cǎo sè qí 。古诗三百首,写花,写草,哲理, - 作者:曾巩 朝代:宋代
暮冬天地闭,正柔木冻折,瑞雪飘飞。对景见南山?岭梅露、几点清雅容姿。丹染萼、玉缀枝。又岂是、一阳有私。大抵是、化工独许,使占却先时。
霜威莫苦凌持。此花根性,想群卉争知。贵用在和羹,三春里、不管绿是红非。攀赏处、宜酒卮。醉捻嗅、幽香更奇。倚阑干、仗何人去,嘱羌管休吹。mù dōng tiān dì bì ,zhèng róu mù dòng shé ,ruì xuě piāo fēi 。duì jǐng jiàn nán shān ?lǐng méi lù 、jǐ diǎn qīng yǎ róng zī 。dān rǎn è 、yù zhuì zhī 。yòu qǐ shì 、yī yáng yǒu sī 。dà dǐ shì 、huà gōng dú xǔ ,shǐ zhàn què xiān shí 。
shuāng wēi mò kǔ líng chí 。cǐ huā gēn xìng ,xiǎng qún huì zhēng zhī 。guì yòng zài hé gēng ,sān chūn lǐ 、bú guǎn lǜ shì hóng fēi 。pān shǎng chù 、yí jiǔ zhī 。zuì niǎn xiù 、yōu xiāng gèng qí 。yǐ lán gàn 、zhàng hé rén qù ,zhǔ qiāng guǎn xiū chuī 。辞赋, - 作者:曾巩 朝代:宋代
巩顿首再拜,舍人先生:
去秋人还,蒙赐书及所撰先大父墓碑铭。反复观诵,感与惭并。夫铭志之著于世,义近于史,而亦有与史异者。盖史之于善恶,无所不书,而铭者,盖古之人有功德材行志义之美者,惧后世之不知,则必铭而见之。或纳于庙,或存于墓,一也。苟其人之恶,则于铭乎何有?此其所以与史异也。其辞之作,所以使死者无有所憾,生者得致其严。而善人喜于见传,则勇于自立;恶人无有所纪,则以愧而惧。至于通材达识,义烈节士,嘉言善状,皆见于篇,则足为后法。警劝之道,非近乎史,其将安近?
及世之衰,为人之子孙者,一欲褒扬其亲而不本乎理。故虽恶人,皆务勒铭,以夸后世。立言者既莫之拒而不为,又以其子孙之所请也,书其恶焉,则人情之所不得,于是乎铭始不实。后之作铭者,常观其人。苟托之非人,则书之非公与是,则不足以行世而传后。故千百年来,公卿大夫至于里巷之士,莫不有铭,而传者盖少。其故非他,托之非人,书之非公与是故也。
然则孰为其人而能尽公与是欤?非畜道德而能文章者,无以为也。盖有道德者之于恶人,则不受而铭之,于众人则能辨焉。而人之行,有情善而迹非,有意奸而外淑,有善恶相悬而不可以实指,有实大于名,有名侈于实。犹之用人,非畜道德者,恶能辨之不惑,议之不徇?不惑不徇,则公且是矣。而其辞之不工,则世犹不传,于是又在其文章兼胜焉。故曰,非畜道德而能文章者无以为也,岂非然哉!
然畜道德而能文章者,虽或并世而有,亦或数十年或一二百年而有之。其传之难如此,其遇之难又如此。若先生之道德文章,固所谓数百年而有者也。先祖之言行卓卓,幸遇而得铭,其公与是,其传世行后无疑也。而世之学者,每观传记所书古人之事,至其所可感,则往往衋然不知涕之流落也,况其子孙也哉?况巩也哉?其追睎祖德而思所以传之之繇,则知先生推一赐于巩而及其三世。其感与报,宜若何而图之?
抑又思若巩之浅薄滞拙,而先生进之,先祖之屯蹶否塞以死,而先生显之,则世之魁闳豪杰不世出之士,其谁不愿进于门?潜遁幽抑之士,其谁不有望于世?善谁不为,而恶谁不愧以惧?为人之父祖者,孰不欲教其子孙?为人之子孙者,孰不欲宠荣其父祖?此数美者,一归于先生。既拜赐之辱,且敢进其所以然。所谕世族之次,敢不承教而加详焉?愧甚,不宣。巩再拜。
gǒng dùn shǒu zài bài ,shě rén xiān shēng :
qù qiū rén hái ,méng cì shū jí suǒ zhuàn xiān dà fù mù bēi míng 。fǎn fù guān sòng ,gǎn yǔ cán bìng 。fū míng zhì zhī zhe yú shì ,yì jìn yú shǐ ,ér yì yǒu yǔ shǐ yì zhě 。gài shǐ zhī yú shàn è ,wú suǒ bú shū ,ér míng zhě ,gài gǔ zhī rén yǒu gōng dé cái háng zhì yì zhī měi zhě ,jù hòu shì zhī bú zhī ,zé bì míng ér jiàn zhī 。huò nà yú miào ,huò cún yú mù ,yī yě 。gǒu qí rén zhī è ,zé yú míng hū hé yǒu ?cǐ qí suǒ yǐ yǔ shǐ yì yě 。qí cí zhī zuò ,suǒ yǐ shǐ sǐ zhě wú yǒu suǒ hàn ,shēng zhě dé zhì qí yán 。ér shàn rén xǐ yú jiàn chuán ,zé yǒng yú zì lì ;è rén wú yǒu suǒ jì ,zé yǐ kuì ér jù 。zhì yú tōng cái dá shí ,yì liè jiē shì ,jiā yán shàn zhuàng ,jiē jiàn yú piān ,zé zú wéi hòu fǎ 。jǐng quàn zhī dào ,fēi jìn hū shǐ ,qí jiāng ān jìn ?
jí shì zhī shuāi ,wéi rén zhī zǐ sūn zhě ,yī yù bāo yáng qí qīn ér bú běn hū lǐ 。gù suī è rén ,jiē wù lè míng ,yǐ kuā hòu shì 。lì yán zhě jì mò zhī jù ér bú wéi ,yòu yǐ qí zǐ sūn zhī suǒ qǐng yě ,shū qí è yān ,zé rén qíng zhī suǒ bú dé ,yú shì hū míng shǐ bú shí 。hòu zhī zuò míng zhě ,cháng guān qí rén 。gǒu tuō zhī fēi rén ,zé shū zhī fēi gōng yǔ shì ,zé bú zú yǐ háng shì ér chuán hòu 。gù qiān bǎi nián lái ,gōng qīng dà fū zhì yú lǐ xiàng zhī shì ,mò bú yǒu míng ,ér chuán zhě gài shǎo 。qí gù fēi tā ,tuō zhī fēi rén ,shū zhī fēi gōng yǔ shì gù yě 。
rán zé shú wéi qí rén ér néng jìn gōng yǔ shì yú ?fēi chù dào dé ér néng wén zhāng zhě ,wú yǐ wéi yě 。gài yǒu dào dé zhě zhī yú è rén ,zé bú shòu ér míng zhī ,yú zhòng rén zé néng biàn yān 。ér rén zhī háng ,yǒu qíng shàn ér jì fēi ,yǒu yì jiān ér wài shū ,yǒu shàn è xiàng xuán ér bú kě yǐ shí zhǐ ,yǒu shí dà yú míng ,yǒu míng chǐ yú shí 。yóu zhī yòng rén ,fēi chù dào dé zhě ,è néng biàn zhī bú huò ,yì zhī bú xùn ?bú huò bú xùn ,zé gōng qiě shì yǐ 。ér qí cí zhī bú gōng ,zé shì yóu bú chuán ,yú shì yòu zài qí wén zhāng jiān shèng yān 。gù yuē ,fēi chù dào dé ér néng wén zhāng zhě wú yǐ wéi yě ,qǐ fēi rán zāi !
rán chù dào dé ér néng wén zhāng zhě ,suī huò bìng shì ér yǒu ,yì huò shù shí nián huò yī èr bǎi nián ér yǒu zhī 。qí chuán zhī nán rú cǐ ,qí yù zhī nán yòu rú cǐ 。ruò xiān shēng zhī dào dé wén zhāng ,gù suǒ wèi shù bǎi nián ér yǒu zhě yě 。xiān zǔ zhī yán háng zhuó zhuó ,xìng yù ér dé míng ,qí gōng yǔ shì ,qí chuán shì háng hòu wú yí yě 。ér shì zhī xué zhě ,měi guān chuán jì suǒ shū gǔ rén zhī shì ,zhì qí suǒ kě gǎn ,zé wǎng wǎng xì rán bú zhī tì zhī liú luò yě ,kuàng qí zǐ sūn yě zāi ?kuàng gǒng yě zāi ?qí zhuī xī zǔ dé ér sī suǒ yǐ chuán zhī zhī yáo ,zé zhī xiān shēng tuī yī cì yú gǒng ér jí qí sān shì 。qí gǎn yǔ bào ,yí ruò hé ér tú zhī ?
yì yòu sī ruò gǒng zhī qiǎn báo zhì zhuō ,ér xiān shēng jìn zhī ,xiān zǔ zhī tún juě fǒu sāi yǐ sǐ ,ér xiān shēng xiǎn zhī ,zé shì zhī kuí hóng háo jié bú shì chū zhī shì ,qí shuí bú yuàn jìn yú mén ?qián dùn yōu yì zhī shì ,qí shuí bú yǒu wàng yú shì ?shàn shuí bú wéi ,ér è shuí bú kuì yǐ jù ?wéi rén zhī fù zǔ zhě ,shú bú yù jiāo qí zǐ sūn ?wéi rén zhī zǐ sūn zhě ,shú bú yù chǒng róng qí fù zǔ ?cǐ shù měi zhě ,yī guī yú xiān shēng 。jì bài cì zhī rǔ ,qiě gǎn jìn qí suǒ yǐ rán 。suǒ yù shì zú zhī cì ,gǎn bú chéng jiāo ér jiā xiáng yān ?kuì shèn ,bú xuān 。gǒng zài bài 。
辞赋, - 作者:曾巩 朝代:宋代
赵郡苏轼,余之同年友也。自蜀以书至京师遗余,称蜀之士,曰黎生、安生者。既而黎生携其文数十万言,安生携其文亦数千言,辱以顾余。读其文,诚闳壮隽伟,善反复驰骋,穷尽事理;而其材力之放纵,若不可极者也。二生固可谓魁奇特起之士,而苏君固可谓善知人者也。
顷之,黎生补江陵府司法参军。将行,请予言以为赠。余曰:「余之知生,既得之于心矣,乃将以言相求于外邪?」黎生曰:「生与安生之学于斯文,里之人皆笑以为迂阔。今求子之言,盖将解惑于里人。」余闻之,自顾而笑。
夫世之迂阔,孰有甚于予乎?知信乎古,而不知合乎世;知志乎道,而不知同乎俗。此余所以困于今而不自知也。世之迂阔,孰有甚于予乎?今生之迂,特以文不近俗,迂之小者耳,患为笑于里之人。若余之迂大矣,使生持吾言而归,且重得罪,庸讵止于笑乎?
然则若余之于生,将何言哉?谓余之迂为善,则其患若此;谓为不善,则有以合乎世,必违乎古,有以同乎俗,必离乎道矣。生其无急于解里人之惑,则于是焉,必能择而取之。
遂书以赠二生,并示苏君,以为何如也?
zhào jun4 sū shì ,yú zhī tóng nián yǒu yě 。zì shǔ yǐ shū zhì jīng shī yí yú ,chēng shǔ zhī shì ,yuē lí shēng 、ān shēng zhě 。jì ér lí shēng xié qí wén shù shí wàn yán ,ān shēng xié qí wén yì shù qiān yán ,rǔ yǐ gù yú 。dú qí wén ,chéng hóng zhuàng jun4 wěi ,shàn fǎn fù chí chěng ,qióng jìn shì lǐ ;ér qí cái lì zhī fàng zòng ,ruò bú kě jí zhě yě 。èr shēng gù kě wèi kuí qí tè qǐ zhī shì ,ér sū jun1 gù kě wèi shàn zhī rén zhě yě 。
qǐng zhī ,lí shēng bǔ jiāng líng fǔ sī fǎ cān jun1 。jiāng háng ,qǐng yǔ yán yǐ wéi zèng 。yú yuē :「yú zhī zhī shēng ,jì dé zhī yú xīn yǐ ,nǎi jiāng yǐ yán xiàng qiú yú wài xié ?」lí shēng yuē :「shēng yǔ ān shēng zhī xué yú sī wén ,lǐ zhī rén jiē xiào yǐ wéi yū kuò 。jīn qiú zǐ zhī yán ,gài jiāng jiě huò yú lǐ rén 。」yú wén zhī ,zì gù ér xiào 。
fū shì zhī yū kuò ,shú yǒu shèn yú yǔ hū ?zhī xìn hū gǔ ,ér bú zhī hé hū shì ;zhī zhì hū dào ,ér bú zhī tóng hū sú 。cǐ yú suǒ yǐ kùn yú jīn ér bú zì zhī yě 。shì zhī yū kuò ,shú yǒu shèn yú yǔ hū ?jīn shēng zhī yū ,tè yǐ wén bú jìn sú ,yū zhī xiǎo zhě ěr ,huàn wéi xiào yú lǐ zhī rén 。ruò yú zhī yū dà yǐ ,shǐ shēng chí wú yán ér guī ,qiě zhòng dé zuì ,yōng jù zhǐ yú xiào hū ?
rán zé ruò yú zhī yú shēng ,jiāng hé yán zāi ?wèi yú zhī yū wéi shàn ,zé qí huàn ruò cǐ ;wèi wéi bú shàn ,zé yǒu yǐ hé hū shì ,bì wéi hū gǔ ,yǒu yǐ tóng hū sú ,bì lí hū dào yǐ 。shēng qí wú jí yú jiě lǐ rén zhī huò ,zé yú shì yān ,bì néng zé ér qǔ zhī 。
suí shū yǐ zèng èr shēng ,bìng shì sū jun1 ,yǐ wéi hé rú yě ?
辞赋, - 作者:曾瑞 朝代:元代
【中吕·山坡羊过青哥儿】 过分水关[1] 山如佛髻,人登鳌背。 穿云石磴盘松桧。 一关围,万山齐。 龙蟠虎踞东南地,头两分银汉水。[2] 高,天外倚。低,云涧底。 行人驱驰不易,更那堪暮秋天气。 拂面西风透客衣。 山雨霏微,草虫啾唧。 身上淋漓,脚底沾泥。 痛恨杀伤情鹧鸪啼:「行不得!」[3]
【zhōng lǚ ·shān pō yáng guò qīng gē ér 】 guò fèn shuǐ guān [1] shān rú fó jì ,rén dēng áo bèi 。 chuān yún shí dèng pán sōng guì 。 yī guān wéi ,wàn shān qí 。 lóng pán hǔ jù dōng nán dì ,tóu liǎng fèn yín hàn shuǐ 。[2] gāo ,tiān wài yǐ 。dī ,yún jiàn dǐ 。 háng rén qū chí bú yì ,gèng nà kān mù qiū tiān qì 。 fú miàn xī fēng tòu kè yī 。 shān yǔ fēi wēi ,cǎo chóng jiū jī 。 shēn shàng lín lí ,jiǎo dǐ zhān ní 。 tòng hèn shā shāng qíng zhè gū tí :「háng bú dé !」[3]
- 作者:曾瑞 朝代:元代
【南吕·四块玉】 闺情 孤雁悲,寒蛩泣。[1] 恰待团圆梦惊回,[2] 凄凉物感愁心碎。 翠黛颦,珠泪滴,衫袖湿。[3]
【nán lǚ ·sì kuài yù 】 guī qíng gū yàn bēi ,hán qióng qì 。[1] qià dài tuán yuán mèng jīng huí ,[2] qī liáng wù gǎn chóu xīn suì 。 cuì dài pín ,zhū lèi dī ,shān xiù shī 。[3]
- 作者:曾瑞 朝代:元代
【正宫·醉太平】 相邀士夫,笑引奚奴,[1] 涌金门外过西湖。[2] 写新诗吊古。 苏堤堤上寻芳树, 断桥桥畔沽醽醁,[3] 孤山山下醉林逋。[4] 洒梨花暮雨。
【zhèng gōng ·zuì tài píng 】 xiàng yāo shì fū ,xiào yǐn xī nú ,[1] yǒng jīn mén wài guò xī hú 。[2] xiě xīn shī diào gǔ 。 sū dī dī shàng xún fāng shù , duàn qiáo qiáo pàn gū líng lù ,[3] gū shān shān xià zuì lín bū 。[4] sǎ lí huā mù yǔ 。
- 作者:曾瑞 朝代:元代
买笑
银筝暗麝尘,锦瑟空檀架。青鸾临宝镜,丹凤隔因霞。同是天涯,休辜负春无价。可憎他谁不夸,明出着月夜花朝,空寂寞鸳帏绣榻。
【梁州】无人暖罗衾易冷,渍啼痕珊枕偏多,梦回酒醒添潇洒。昏惨惨孤灯罗幌,淡濛濛斜月窗纱。却想美甘甘尤云殢雨,喜孜孜倒凤颠鸾,便是铁石人也感叹嗟呀。休道是俏心肠所事儿通达,邮别人有破绽着冷句儿填扎,见别人生科泛着笑话儿逼匝。见别人乾厮研着假意儿承塌。放奸,放耍,我则待尽田园都准做千金价,一见了漾不下。据旖旎风流俊雅,所为更有谁如他。
【三煞】凭温柔举止特如法,论恩爱疏薄支有差。你则待这回云雨匿巫峡,一任教眉淡了春山,也不要张京兆轻盈巧画。陡恁地变了卦,阳台路新来下了面闸,要恋那谈笑生涯。
【二】能清歌妙舞捱时霎,会受诨承科度岁华,就着这其间觑看你的甚参杂。拣一个可意的冤家,酩子里由伊驱驾。更有行志不谎诈。肯的你舒心儿便许俺,我古自未敢道真假。
【尾】怕你肯不肯回与我句真实话,可休是不是空教人指点咱。细寻思再想咱,好前程不要耍。由你彻骨的娘透了的滑,你那疑惑心则有半米儿争差,可敢错系了绿杨门外马。mǎi xiào
yín zhēng àn shè chén ,jǐn sè kōng tán jià 。qīng luán lín bǎo jìng ,dān fèng gé yīn xiá 。tóng shì tiān yá ,xiū gū fù chūn wú jià 。kě zēng tā shuí bú kuā ,míng chū zhe yuè yè huā cháo ,kōng jì mò yuān wéi xiù tà 。
【liáng zhōu 】wú rén nuǎn luó qīn yì lěng ,zì tí hén shān zhěn piān duō ,mèng huí jiǔ xǐng tiān xiāo sǎ 。hūn cǎn cǎn gū dēng luó huǎng ,dàn méng méng xié yuè chuāng shā 。què xiǎng měi gān gān yóu yún tì yǔ ,xǐ zī zī dǎo fèng diān luán ,biàn shì tiě shí rén yě gǎn tàn jiē ya 。xiū dào shì qiào xīn cháng suǒ shì ér tōng dá ,yóu bié rén yǒu pò zhàn zhe lěng jù ér tián zhā ,jiàn bié rén shēng kē fàn zhe xiào huà ér bī zā 。jiàn bié rén qián sī yán zhe jiǎ yì ér chéng tā 。fàng jiān ,fàng shuǎ ,wǒ zé dài jìn tián yuán dōu zhǔn zuò qiān jīn jià ,yī jiàn le yàng bú xià 。jù yǐ nǐ fēng liú jun4 yǎ ,suǒ wéi gèng yǒu shuí rú tā 。
【sān shà 】píng wēn róu jǔ zhǐ tè rú fǎ ,lùn ēn ài shū báo zhī yǒu chà 。nǐ zé dài zhè huí yún yǔ nì wū xiá ,yī rèn jiāo méi dàn le chūn shān ,yě bú yào zhāng jīng zhào qīng yíng qiǎo huà 。dǒu nín dì biàn le guà ,yáng tái lù xīn lái xià le miàn zhá ,yào liàn nà tán xiào shēng yá 。
【èr 】néng qīng gē miào wǔ ái shí shà ,huì shòu hùn chéng kē dù suì huá ,jiù zhe zhè qí jiān qù kàn nǐ de shèn cān zá 。jiǎn yī gè kě yì de yuān jiā ,mǐng zǐ lǐ yóu yī qū jià 。gèng yǒu háng zhì bú huǎng zhà 。kěn de nǐ shū xīn ér biàn xǔ ǎn ,wǒ gǔ zì wèi gǎn dào zhēn jiǎ 。
【wěi 】pà nǐ kěn bú kěn huí yǔ wǒ jù zhēn shí huà ,kě xiū shì bú shì kōng jiāo rén zhǐ diǎn zán 。xì xún sī zài xiǎng zán ,hǎo qián chéng bú yào shuǎ 。yóu nǐ chè gǔ de niáng tòu le de huá ,nǐ nà yí huò xīn zé yǒu bàn mǐ ér zhēng chà ,kě gǎn cuò xì le lǜ yáng mén wài mǎ 。辞赋, - 作者:曾瑞 朝代:元代
遣兴
春
云鬟雾鬓秋千院,翠袖缃裙鼓吹船,锦屏花帐六桥边。真阆苑,人醉杏花天。
夏
金杯冷酌琼花酿,玉笋冰调荔子浆,洛神西子斗浓妆。移画舫,来趁芰荷香。
秋
青霄霜降枫林醉,白雁风来木叶飞,登临欢酌菊花杯。图画里,何必醉东篱。
离情
云悭雨涩欢娱俭,雁杳鱼沉郁闷添,旧愁新恨上眉尖。淹泪脸,谁问苦恹恹。
秋夜闺思
凄惶泪湿鸳鸯枕,惨淡香消翡翠衾,恼人休自怅蛩吟。惊夜寝,邻院捣寒砧。
秋闺思
庭槐破梦秋风撼,妾泪聊珠夜雨搀,朝云无计出湘潭。休问俺,司马泪青衫。
春闺思
蜂蝶困歇梨花梦,莺燕飞迎柳絮风,强移莲步出帘栊。心绪冗,羞见落花红。
相思
你残花态那衣叩,咱减腰围攒带钩,这般情绪几时休。思配偶,争奈不自由。
又
鸳鸯作对关前世,翡翠成双约后期,无缘难得做夫妻。除梦里,惊觉各东西。
妓家
无钱难解双生闷,有钞能驱倩女魂,粉营花寨紧关门。咱受窘,披撇见钱亲。
又
沾花惹草沙中俏,傅粉施朱笑里刀,劝君莫惜野花娇。零落了,结果许由瓢。
闺情
鸳鸯失配谁惊散,燕子无双飞兴阑,妆楼便当望夫山。凝泪眼,无语凭栏干。
闺怨
当时欢喜言盟誓,今日瓓珊说是非,世间你是负心贼。休卖嘴,暗有鬼神知。
寻乐
湖山遣兴还诗债,杖屦寻芳释闷怀,村醪满酌劝吾侪。杯莫侧,听唱喜春来。
咏雪梅
魂来纸帐香先到,花放冰梢雪未消,浩然驴背霸陵桥。风势恶,休笑子猷乔。
未遂
功名希望何时就,书剑飘零甚日休,算来著甚可消愁。除是酒,醉倚仲宣楼。
隐居
牧牛枉叹白石烂,垂钓休嗟渭水寒,云深虎豹九重关。非是懒,无意近长安。
江村即事
女儿收网临江哆,稚子垂钩靠岸沙,笛声惊雁出蒹葭。清淡煞,衰柳缆鱼槎。
阅世
佳章软语醒时和,白雪阳春醉后歌,簪花饮酒且婆娑。开闷锁,闲看恶风波。
赏春
桃花扇影香风软,杨柳楼心夜月圆,繁弦急管送歌筵。杯量浅,烂醉玉人边。
感怀
溪边倦客停兰棹,楼上何人品玉箫,哀声幽怨满江皋。声渐悄,遣我闷无聊。
离愁
奴因寄恨招灾祸,他为寻芳中网罗,柳嫌花妒百千合。成间阔,教俺怎存活。qiǎn xìng
chūn
yún huán wù bìn qiū qiān yuàn ,cuì xiù xiāng qún gǔ chuī chuán ,jǐn píng huā zhàng liù qiáo biān 。zhēn láng yuàn ,rén zuì xìng huā tiān 。
xià
jīn bēi lěng zhuó qióng huā niàng ,yù sǔn bīng diào lì zǐ jiāng ,luò shén xī zǐ dòu nóng zhuāng 。yí huà fǎng ,lái chèn jì hé xiāng 。
qiū
qīng xiāo shuāng jiàng fēng lín zuì ,bái yàn fēng lái mù yè fēi ,dēng lín huān zhuó jú huā bēi 。tú huà lǐ ,hé bì zuì dōng lí 。
lí qíng
yún qiān yǔ sè huān yú jiǎn ,yàn yǎo yú chén yù mèn tiān ,jiù chóu xīn hèn shàng méi jiān 。yān lèi liǎn ,shuí wèn kǔ yān yān 。
qiū yè guī sī
qī huáng lèi shī yuān yāng zhěn ,cǎn dàn xiāng xiāo fěi cuì qīn ,nǎo rén xiū zì chàng qióng yín 。jīng yè qǐn ,lín yuàn dǎo hán zhēn 。
qiū guī sī
tíng huái pò mèng qiū fēng hàn ,qiè lèi liáo zhū yè yǔ chān ,cháo yún wú jì chū xiāng tán 。xiū wèn ǎn ,sī mǎ lèi qīng shān 。
chūn guī sī
fēng dié kùn xiē lí huā mèng ,yīng yàn fēi yíng liǔ xù fēng ,qiáng yí lián bù chū lián lóng 。xīn xù rǒng ,xiū jiàn luò huā hóng 。
xiàng sī
nǐ cán huā tài nà yī kòu ,zán jiǎn yāo wéi zǎn dài gōu ,zhè bān qíng xù jǐ shí xiū 。sī pèi ǒu ,zhēng nài bú zì yóu 。
yòu
yuān yāng zuò duì guān qián shì ,fěi cuì chéng shuāng yuē hòu qī ,wú yuán nán dé zuò fū qī 。chú mèng lǐ ,jīng jiào gè dōng xī 。
jì jiā
wú qián nán jiě shuāng shēng mèn ,yǒu chāo néng qū qiàn nǚ hún ,fěn yíng huā zhài jǐn guān mén 。zán shòu jiǒng ,pī piě jiàn qián qīn 。
yòu
zhān huā rě cǎo shā zhōng qiào ,fù fěn shī zhū xiào lǐ dāo ,quàn jun1 mò xī yě huā jiāo 。líng luò le ,jié guǒ xǔ yóu piáo 。
guī qíng
yuān yāng shī pèi shuí jīng sàn ,yàn zǐ wú shuāng fēi xìng lán ,zhuāng lóu biàn dāng wàng fū shān 。níng lèi yǎn ,wú yǔ píng lán gàn 。
guī yuàn
dāng shí huān xǐ yán méng shì ,jīn rì làn shān shuō shì fēi ,shì jiān nǐ shì fù xīn zéi 。xiū mài zuǐ ,àn yǒu guǐ shén zhī 。
xún lè
hú shān qiǎn xìng hái shī zhài ,zhàng jù xún fāng shì mèn huái ,cūn láo mǎn zhuó quàn wú chái 。bēi mò cè ,tīng chàng xǐ chūn lái 。
yǒng xuě méi
hún lái zhǐ zhàng xiāng xiān dào ,huā fàng bīng shāo xuě wèi xiāo ,hào rán lǘ bèi bà líng qiáo 。fēng shì è ,xiū xiào zǐ yóu qiáo 。
wèi suí
gōng míng xī wàng hé shí jiù ,shū jiàn piāo líng shèn rì xiū ,suàn lái zhe shèn kě xiāo chóu 。chú shì jiǔ ,zuì yǐ zhòng xuān lóu 。
yǐn jū
mù niú wǎng tàn bái shí làn ,chuí diào xiū jiē wèi shuǐ hán ,yún shēn hǔ bào jiǔ zhòng guān 。fēi shì lǎn ,wú yì jìn zhǎng ān 。
jiāng cūn jí shì
nǚ ér shōu wǎng lín jiāng duō ,zhì zǐ chuí gōu kào àn shā ,dí shēng jīng yàn chū jiān jiā 。qīng dàn shà ,shuāi liǔ lǎn yú chá 。
yuè shì
jiā zhāng ruǎn yǔ xǐng shí hé ,bái xuě yáng chūn zuì hòu gē ,zān huā yǐn jiǔ qiě pó suō 。kāi mèn suǒ ,xián kàn è fēng bō 。
shǎng chūn
táo huā shàn yǐng xiāng fēng ruǎn ,yáng liǔ lóu xīn yè yuè yuán ,fán xián jí guǎn sòng gē yàn 。bēi liàng qiǎn ,làn zuì yù rén biān 。
gǎn huái
xī biān juàn kè tíng lán zhào ,lóu shàng hé rén pǐn yù xiāo ,āi shēng yōu yuàn mǎn jiāng gāo 。shēng jiàn qiāo ,qiǎn wǒ mèn wú liáo 。
lí chóu
nú yīn jì hèn zhāo zāi huò ,tā wéi xún fāng zhōng wǎng luó ,liǔ xián huā dù bǎi qiān hé 。chéng jiān kuò ,jiāo ǎn zěn cún huó 。辞赋, - 作者:曾瑞 朝代:元代
元宵忆旧
冻雪才消腊梅谢,却早击碎泥牛应节,柳眼吐些些。时序相催,斗把鳌山结。
【喜迁莺】畅豪奢,听鼓吹喧天那欢悦。好教我心如刀切,泪珠儿揾不迭,哭的似痴呆。自从别后,这满腹相思何处说。流痛血,瑶琴怎续,玉簪难接。
【出队子】想当初时节,那浓欢怎弃舍。新愁装满太平车,旧恨常堆几万叠,若负德辜恩天地折。
【神仗儿】这些时情诗倦写,和音书断绝。斜月笼明,残灯半灭。恨檐马玎当,怨塞鸿凄切。猛然间想起多娇,那愁闷,怎拦截。
【挂金索】业缘心肠,那烦恼何时彻。对景伤情,怎捱如年夜。灯火阑珊,似万朵金莲谢。车马□阗,赛一火鸳鸯社。
【随尾】见他人两口儿家携着手看灯夜,教俺怎生不感叹伤嗟。尚想俺去年的那人何处也。
怀离
行色匆匆易伤感,陡恁般香消玉减,无暇理金簪。云鬓髧鬖,比是情凄惨。避不得这羞惭,准备遮藏手半掩。
【喜迁莺】想才郎丰鉴,貌堂堂阔论高谈。那堪。并不愚滥,一见了春愁独自搅,常好是忒大胆。怕不你心心儿里待贪,又则怕意意儿里相搀。
【出队子】想人生时暂,在绣房中把岁月耽。描不成映花梢孔雀翠相搀,剪不出扑柳絮胡蝶粉乱糁,刺不就啄谷穗鹌鹑嘴细嗛。
【刮地风】则被这几对儿家毛团迤逗俺,马儿送的人地北天地。待私奔至死心无憾,我则见四野巉巉,不听的众口喃喃。明滴溜参儿相搀,剔团圞月儿初淡。柳色浓,桃花谢,红稀绿暗。想才郎常好是做得严,跳出这虎窟龙潭。
【四门子】要相逢怕甚牙儿占彡,呀,敢我紧妆着一半憨。过关津怕的是人虚站,又道我恰离家初二三。胆儿又虚,色儿又惨,百忙里蹿行马儿不住叫喊。脚儿又疾,口儿又喃,我见他头低眼目斩。
【古水仙子】将将将紫丝韁紧兜揽,是是是春纤长勒不住碧玉衔。飕飕飕摔风过长亭,出出出方行过短站。见见见三家店忽的向南,淹淹淹映香尘晓日红含。我我我软兀剌绣鞍身半探,看看看曲弯弯两叶蛾眉淡,瘦怯怯六幅翠裙搀。
【寨儿令】尴九咸,尴九咸,做的来所事忒严。想当初才貌两相堪,一个是娇仕女,一个俊儿男,他自把那婚姻勘。
【神仗儿】袄庙锁足乞塔的对岩,蓝桥上忽剌剌的水淹,将一对小小夫妻送的来他羞我惨。娇娇媚媚,甜甜也那绀绀,半路里被人坑陷,我我我则落的眼儿馋。
【尾声】一担相思自摇撼,我和你两家担由自难担,将一个担不起担儿却怎生分付俺。yuán xiāo yì jiù
dòng xuě cái xiāo là méi xiè ,què zǎo jī suì ní niú yīng jiē ,liǔ yǎn tǔ xiē xiē 。shí xù xiàng cuī ,dòu bǎ áo shān jié 。
【xǐ qiān yīng 】chàng háo shē ,tīng gǔ chuī xuān tiān nà huān yuè 。hǎo jiāo wǒ xīn rú dāo qiē ,lèi zhū ér wù bú dié ,kū de sì chī dāi 。zì cóng bié hòu ,zhè mǎn fù xiàng sī hé chù shuō 。liú tòng xuè ,yáo qín zěn xù ,yù zān nán jiē 。
【chū duì zǐ 】xiǎng dāng chū shí jiē ,nà nóng huān zěn qì shě 。xīn chóu zhuāng mǎn tài píng chē ,jiù hèn cháng duī jǐ wàn dié ,ruò fù dé gū ēn tiān dì shé 。
【shén zhàng ér 】zhè xiē shí qíng shī juàn xiě ,hé yīn shū duàn jué 。xié yuè lóng míng ,cán dēng bàn miè 。hèn yán mǎ dīng dāng ,yuàn sāi hóng qī qiē 。měng rán jiān xiǎng qǐ duō jiāo ,nà chóu mèn ,zěn lán jié 。
【guà jīn suǒ 】yè yuán xīn cháng ,nà fán nǎo hé shí chè 。duì jǐng shāng qíng ,zěn ái rú nián yè 。dēng huǒ lán shān ,sì wàn duǒ jīn lián xiè 。chē mǎ □tián ,sài yī huǒ yuān yāng shè 。
【suí wěi 】jiàn tā rén liǎng kǒu ér jiā xié zhe shǒu kàn dēng yè ,jiāo ǎn zěn shēng bú gǎn tàn shāng jiē 。shàng xiǎng ǎn qù nián de nà rén hé chù yě 。
huái lí
háng sè cōng cōng yì shāng gǎn ,dǒu nín bān xiāng xiāo yù jiǎn ,wú xiá lǐ jīn zān 。yún bìn dàn sān ,bǐ shì qíng qī cǎn 。bì bú dé zhè xiū cán ,zhǔn bèi zhē cáng shǒu bàn yǎn 。
【xǐ qiān yīng 】xiǎng cái láng fēng jiàn ,mào táng táng kuò lùn gāo tán 。nà kān 。bìng bú yú làn ,yī jiàn le chūn chóu dú zì jiǎo ,cháng hǎo shì tuī dà dǎn 。pà bú nǐ xīn xīn ér lǐ dài tān ,yòu zé pà yì yì ér lǐ xiàng chān 。
【chū duì zǐ 】xiǎng rén shēng shí zàn ,zài xiù fáng zhōng bǎ suì yuè dān 。miáo bú chéng yìng huā shāo kǒng què cuì xiàng chān ,jiǎn bú chū pū liǔ xù hú dié fěn luàn shēn ,cì bú jiù zhuó gǔ suì ān chún zuǐ xì qiàn 。
【guā dì fēng 】zé bèi zhè jǐ duì ér jiā máo tuán yǐ dòu ǎn ,mǎ ér sòng de rén dì běi tiān dì 。dài sī bēn zhì sǐ xīn wú hàn ,wǒ zé jiàn sì yě chán chán ,bú tīng de zhòng kǒu nán nán 。míng dī liū cān ér xiàng chān ,tī tuán luán yuè ér chū dàn 。liǔ sè nóng ,táo huā xiè ,hóng xī lǜ àn 。xiǎng cái láng cháng hǎo shì zuò dé yán ,tiào chū zhè hǔ kū lóng tán 。
【sì mén zǐ 】yào xiàng féng pà shèn yá ér zhàn sān ,ya ,gǎn wǒ jǐn zhuāng zhe yī bàn hān 。guò guān jīn pà de shì rén xū zhàn ,yòu dào wǒ qià lí jiā chū èr sān 。dǎn ér yòu xū ,sè ér yòu cǎn ,bǎi máng lǐ cuān háng mǎ ér bú zhù jiào hǎn 。jiǎo ér yòu jí ,kǒu ér yòu nán ,wǒ jiàn tā tóu dī yǎn mù zhǎn 。
【gǔ shuǐ xiān zǐ 】jiāng jiāng jiāng zǐ sī jiāng jǐn dōu lǎn ,shì shì shì chūn xiān zhǎng lè bú zhù bì yù xián 。sōu sōu sōu shuāi fēng guò zhǎng tíng ,chū chū chū fāng háng guò duǎn zhàn 。jiàn jiàn jiàn sān jiā diàn hū de xiàng nán ,yān yān yān yìng xiāng chén xiǎo rì hóng hán 。wǒ wǒ wǒ ruǎn wū là xiù ān shēn bàn tàn ,kàn kàn kàn qǔ wān wān liǎng yè é méi dàn ,shòu qiè qiè liù fú cuì qún chān 。
【zhài ér lìng 】gān jiǔ xián ,gān jiǔ xián ,zuò de lái suǒ shì tuī yán 。xiǎng dāng chū cái mào liǎng xiàng kān ,yī gè shì jiāo shì nǚ ,yī gè jun4 ér nán ,tā zì bǎ nà hūn yīn kān 。
【shén zhàng ér 】ǎo miào suǒ zú qǐ tǎ de duì yán ,lán qiáo shàng hū là là de shuǐ yān ,jiāng yī duì xiǎo xiǎo fū qī sòng de lái tā xiū wǒ cǎn 。jiāo jiāo mèi mèi ,tián tián yě nà gàn gàn ,bàn lù lǐ bèi rén kēng xiàn ,wǒ wǒ wǒ zé luò de yǎn ér chán 。
【wěi shēng 】yī dān xiàng sī zì yáo hàn ,wǒ hé nǐ liǎng jiā dān yóu zì nán dān ,jiāng yī gè dān bú qǐ dān ér què zěn shēng fèn fù ǎn 。辞赋,