春风曲原文
不问桃李主,吹落红无言。
春风曲拼音版
chūn fēng yǒu hé qíng ,dàn mù lái lín yuán 。bú wèn táo lǐ zhǔ ,chuī luò hóng wú yán 。提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
春风曲翻译
暂无翻译!
春风曲赏析
暂无赏析!
作者介绍
齐己,僧人,益阳人。晚唐著名诗人。存诗十卷。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。中学古诗词网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.slxby.com/gushiwen/44831.html
《春风曲》相关推荐
- 作者:齐己 朝代:唐代
【早梅】 万木冻欲折,孤根暖独回。 前村深雪里,昨夜一枝开。 风递幽香出,禽窥素艳来。 明年如应律,先发望春台。
【zǎo méi 】 wàn mù dòng yù shé ,gū gēn nuǎn dú huí 。 qián cūn shēn xuě lǐ ,zuó yè yī zhī kāi 。 fēng dì yōu xiāng chū ,qín kuī sù yàn lái 。 míng nián rú yīng lǜ ,xiān fā wàng chūn tái 。
- 作者:齐己 朝代:唐代
沙泉带草堂,纸帐卷空床。静是真消息,吟非俗肺肠。
园林坐清影,梅杏嚼红香。谁住原西寺,钟声送夕阳。shā quán dài cǎo táng ,zhǐ zhàng juàn kōng chuáng 。jìng shì zhēn xiāo xī ,yín fēi sú fèi cháng 。
yuán lín zuò qīng yǐng ,méi xìng jiáo hóng xiāng 。shuí zhù yuán xī sì ,zhōng shēng sòng xī yáng 。辞赋, - 作者:齐己 朝代:唐代
贺监旧山川,空来近百年。闻君与琴鹤,终日在渔船。
岛露深秋石,湖澄半夜天。云门几回去,题遍好林泉。hè jiān jiù shān chuān ,kōng lái jìn bǎi nián 。wén jun1 yǔ qín hè ,zhōng rì zài yú chuán 。
dǎo lù shēn qiū shí ,hú chéng bàn yè tiān 。yún mén jǐ huí qù ,tí biàn hǎo lín quán 。辞赋, - 作者:齐己 朝代:唐代
旧隐终牵梦,春残结束归。溪山无伴过,风雨有花飞。
片石留题字,孤潭照浣衣。邻僧喜相接,扫径与开扉。jiù yǐn zhōng qiān mèng ,chūn cán jié shù guī 。xī shān wú bàn guò ,fēng yǔ yǒu huā fēi 。
piàn shí liú tí zì ,gū tán zhào huàn yī 。lín sēng xǐ xiàng jiē ,sǎo jìng yǔ kāi fēi 。辞赋, - 作者:齐己 朝代:唐代
避地依真境,安闲似旧溪。干戈百里外,泉石乱峰西。
草瑞香难歇,松灵盖尽低。寻应报休马,瓶锡向南携。bì dì yī zhēn jìng ,ān xián sì jiù xī 。gàn gē bǎi lǐ wài ,quán shí luàn fēng xī 。
cǎo ruì xiāng nán xiē ,sōng líng gài jìn dī 。xún yīng bào xiū mǎ ,píng xī xiàng nán xié 。辞赋, - 作者:齐己 朝代:唐代
鬓霜垂七十,江国久辞官。满箧新风雅,何人旧岁寒。
闲居当野水,幽鸟宿渔竿。终欲相寻去,兵戈时转难。bìn shuāng chuí qī shí ,jiāng guó jiǔ cí guān 。mǎn qiè xīn fēng yǎ ,hé rén jiù suì hán 。
xián jū dāng yě shuǐ ,yōu niǎo xiǔ yú gān 。zhōng yù xiàng xún qù ,bīng gē shí zhuǎn nán 。辞赋, - 作者:齐己 朝代:唐代
夜雨洗河汉,诗怀觉有灵。篱声新蟋蟀,草影老蜻蜓。
静引闲机发,凉吹远思醒。逍遥向谁说,时注漆园经。yè yǔ xǐ hé hàn ,shī huái jiào yǒu líng 。lí shēng xīn xī shuài ,cǎo yǐng lǎo qīng tíng 。
jìng yǐn xián jī fā ,liáng chuī yuǎn sī xǐng 。xiāo yáo xiàng shuí shuō ,shí zhù qī yuán jīng 。辞赋, - 作者:齐己 朝代:唐代
野僧教种法,苒苒出蓬蒿。百岁催人老,千年待尔高。
静宜兼竹石,幽合近猿猱。他日成阴后,秋风吹海涛。yě sēng jiāo zhǒng fǎ ,rǎn rǎn chū péng hāo 。bǎi suì cuī rén lǎo ,qiān nián dài ěr gāo 。
jìng yí jiān zhú shí ,yōu hé jìn yuán náo 。tā rì chéng yīn hòu ,qiū fēng chuī hǎi tāo 。辞赋, - 作者:齐己 朝代:唐代
不放生纤草,从教遍绿苔。还防长者至,未著牡丹栽。
蛱蝶空飞过,鶺鴒时下来。南邻折芳子,到此寂寥回。bú fàng shēng xiān cǎo ,cóng jiāo biàn lǜ tái 。hái fáng zhǎng zhě zhì ,wèi zhe mǔ dān zāi 。
jiá dié kōng fēi guò ,jí líng shí xià lái 。nán lín shé fāng zǐ ,dào cǐ jì liáo huí 。辞赋, - 作者:齐己 朝代:唐代
百发百中□,□□□□年。丹枝如计分,一箭的无偏。
文物兵销国,关河雪霁天。都人看春榜,韩字在谁前。bǎi fā bǎi zhōng □,□□□□nián 。dān zhī rú jì fèn ,yī jiàn de wú piān 。
wén wù bīng xiāo guó ,guān hé xuě jì tiān 。dōu rén kàn chūn bǎng ,hán zì zài shuí qián 。辞赋, - 作者:齐己 朝代:唐代
早晚逐兹来,闲门日为开。乱蛩鸣白草,残菊藉苍苔。
困卧谁惊起,闲行自欲回。何时此携手,吾子本多才。zǎo wǎn zhú zī lái ,xián mén rì wéi kāi 。luàn qióng míng bái cǎo ,cán jú jiè cāng tái 。
kùn wò shuí jīng qǐ ,xián háng zì yù huí 。hé shí cǐ xié shǒu ,wú zǐ běn duō cái 。辞赋, - 作者:齐己 朝代:唐代
岚光叠杳冥,晓翠湿窗明。欲起游方去,重来绕塔行。
乱云开鸟道,群木发秋声。曾约诸徒弟,香灯尽此生。lán guāng dié yǎo míng ,xiǎo cuì shī chuāng míng 。yù qǐ yóu fāng qù ,zhòng lái rào tǎ háng 。
luàn yún kāi niǎo dào ,qún mù fā qiū shēng 。céng yuē zhū tú dì ,xiāng dēng jìn cǐ shēng 。辞赋, - 作者:齐己 朝代:唐代
吾子此归宁,风烟是旧经。无穷芳草色,何处故山青。
偶泊鸣蝉岛,难眠好月汀。殷勤问安外,湘岸采诗灵。wú zǐ cǐ guī níng ,fēng yān shì jiù jīng 。wú qióng fāng cǎo sè ,hé chù gù shān qīng 。
ǒu bó míng chán dǎo ,nán mián hǎo yuè tīng 。yīn qín wèn ān wài ,xiāng àn cǎi shī líng 。辞赋, - 作者:齐己 朝代:唐代
个是仙家事,何人合用心。几时终一局,万木老千岑。
有路如飞出,无机似陆沈。樵夫可能解,也此废光阴。gè shì xiān jiā shì ,hé rén hé yòng xīn 。jǐ shí zhōng yī jú ,wàn mù lǎo qiān cén 。
yǒu lù rú fēi chū ,wú jī sì lù shěn 。qiáo fū kě néng jiě ,yě cǐ fèi guāng yīn 。辞赋, - 作者:齐己 朝代:唐代
小谏才埋玉,星郎亦逝川。国由多聚盗,天似不容贤。
兵火焚诗草,江流涨墓田。长安已涂炭,追想更凄然。xiǎo jiàn cái mái yù ,xīng láng yì shì chuān 。guó yóu duō jù dào ,tiān sì bú róng xián 。
bīng huǒ fén shī cǎo ,jiāng liú zhǎng mù tián 。zhǎng ān yǐ tú tàn ,zhuī xiǎng gèng qī rán 。辞赋,