1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

陈子昂的诗词全集

共收录了108首诗词作品

陈子昂简介

陈子昂(661─702),字伯玉,梓州射洪(今四川射洪西北)人。年少时就富于浪漫的豪侠性格。武则天光宅元年(684)举进士,因上《大周受命颂》受武则天赏识,拜麟台正字,后迁右拾遗。陈子昂敢于针砭时弊,不避权贵。万岁通天元年(696)随从武攸宜征伐契丹。后因痛感自己的政治抱负和许多进步主张不能实现,便于圣历初(698)辞官返乡。武三思县令段简诬陷他,因此入狱,后忧愤而死。终年仅四十二岁。陈子昂为初唐后期才智志向过人的诗人,在诗歌的理论与创作上都表现出大胆的创新精神。他于诗标举汉魏风骨,强调风雅比兴,反对形式主义的齐梁诗风。他是倡导唐代诗歌革新的先驱,对唐诗发展影响很大。他的散文取法古代,摒弃浮艳之风,反对骈文,独具清峻的风格。著有《陈伯玉集》。
展开查看所有  

陈子昂诗集大全

  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    边地无芳树,莺声忽听新。间关如有意,愁绝若怀人。
    明妃失汉宠,蔡女没胡尘。坐闻应落泪,况忆故园春。

    biān dì wú fāng shù ,yīng shēng hū tīng xīn 。jiān guān rú yǒu yì ,chóu jué ruò huái rén 。
    míng fēi shī hàn chǒng ,cài nǚ méi hú chén 。zuò wén yīng luò lèi ,kuàng yì gù yuán chūn 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    昨夜银河畔,星文犯遥汉。今朝紫气新,物色果逢真。
    言从天上落,乃是地仙人。白璧疑冤楚,乌裘似入秦。
    摧藏多古意,历览备艰辛。乐广云虽睹,夷吾风未春。
    凤歌空有问,龙性讵能驯。宝剑终应出,骊珠会见珍。
    未及冯公老,何惊孺子贫。青云傥可致,北海忆孙宾。

    zuó yè yín hé pàn ,xīng wén fàn yáo hàn 。jīn cháo zǐ qì xīn ,wù sè guǒ féng zhēn 。
    yán cóng tiān shàng luò ,nǎi shì dì xiān rén 。bái bì yí yuān chǔ ,wū qiú sì rù qín 。
    cuī cáng duō gǔ yì ,lì lǎn bèi jiān xīn 。lè guǎng yún suī dǔ ,yí wú fēng wèi chūn 。
    fèng gē kōng yǒu wèn ,lóng xìng jù néng xùn 。bǎo jiàn zhōng yīng chū ,lí zhū huì jiàn zhēn 。
    wèi jí féng gōng lǎo ,hé jīng rú zǐ pín 。qīng yún tǎng kě zhì ,běi hǎi yì sūn bīn 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    感阳春兮生碧草之油油。怀宇宙以伤远,登高台而写忧。
    迟美人兮不见,恐青岁之遂遒。从毕公以酣饮,
    寄林塘而一留。采芳荪于北渚,忆桂树于南州。
    何云木之美丽,而池馆之崇幽。星台秀士,月旦诸子。
    嘉青鸟之辰,迎火龙之始。挟宝书与瑶瑟,
    芳蕙华而兰靡。乃掩白蘋,藉绿芷。酒既醉,乐未已。
    击青钟,歌渌水。怨青春之萎绝,赠瑶台之旖旎。
    愿一见而道意,结众芳之绸缪。曷余情之荡漾,
    瞩青云以增愁。怅三山之飞鹤,忆海上之白鸥。重曰:
    群仙去兮青春颓,岁华歇兮黄鸟哀。富贵荣乐几时兮,
    朱宫碧堂生青苔,白云兮归来。

    gǎn yáng chūn xī shēng bì cǎo zhī yóu yóu 。huái yǔ zhòu yǐ shāng yuǎn ,dēng gāo tái ér xiě yōu 。
    chí měi rén xī bú jiàn ,kǒng qīng suì zhī suí qiú 。cóng bì gōng yǐ hān yǐn ,
    jì lín táng ér yī liú 。cǎi fāng sūn yú běi zhǔ ,yì guì shù yú nán zhōu 。
    hé yún mù zhī měi lì ,ér chí guǎn zhī chóng yōu 。xīng tái xiù shì ,yuè dàn zhū zǐ 。
    jiā qīng niǎo zhī chén ,yíng huǒ lóng zhī shǐ 。jiā bǎo shū yǔ yáo sè ,
    fāng huì huá ér lán mí 。nǎi yǎn bái pín ,jiè lǜ zhǐ 。jiǔ jì zuì ,lè wèi yǐ 。
    jī qīng zhōng ,gē lù shuǐ 。yuàn qīng chūn zhī wěi jué ,zèng yáo tái zhī yǐ nǐ 。
    yuàn yī jiàn ér dào yì ,jié zhòng fāng zhī chóu miù 。hé yú qíng zhī dàng yàng ,
    zhǔ qīng yún yǐ zēng chóu 。chàng sān shān zhī fēi hè ,yì hǎi shàng zhī bái ōu 。zhòng yuē :
    qún xiān qù xī qīng chūn tuí ,suì huá xiē xī huáng niǎo āi 。fù guì róng lè jǐ shí xī ,
    zhū gōng bì táng shēng qīng tái ,bái yún xī guī lái 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    闻道白云居,窈窕青莲宇。岩泉万丈流,树石千年古。
    林卧对轩窗,山阴满庭户。方释尘事劳,从君袭兰杜。

    wén dào bái yún jū ,yǎo tiǎo qīng lián yǔ 。yán quán wàn zhàng liú ,shù shí qiān nián gǔ 。
    lín wò duì xuān chuāng ,shān yīn mǎn tíng hù 。fāng shì chén shì láo ,cóng jun1 xí lán dù 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    灼灼青春仲,悠悠白日升。声容何足恃,荣吝坐相矜。
    愿与金庭会,将待玉书征。还丹应有术,烟驾共君乘。

    zhuó zhuó qīng chūn zhòng ,yōu yōu bái rì shēng 。shēng róng hé zú shì ,róng lìn zuò xiàng jīn 。
    yuàn yǔ jīn tíng huì ,jiāng dài yù shū zhēng 。hái dān yīng yǒu shù ,yān jià gòng jun1 chéng 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    前不见古人,后不见来者。
    念天地之悠悠,独怆然而涕下。

    qián bú jiàn gǔ rén ,hòu bú jiàn lái zhě 。
    niàn tiān dì zhī yōu yōu ,dú chuàng rán ér tì xià 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    晓霁望嵩丘,白云半岩足。氛氲涵翠微,宛如嬴台曲。
    故人昔所尚,幽琴歌断续。变化竟无常,人琴遂两亡。
    白云失处所,梦想暧容光。畴昔疑缘业,儒道两相妨。
    前期许幽报,迨此尚茫茫。晤言既已失,感叹情何一。
    始忆携手期,云台与峨眉。达兼济天下,穷独善其时。
    诸君推管乐,之子慕巢夷。奈何苍生望,卒为黄绶欺。
    铭鼎功未立,山林事亦微。抚孤一流恸,怀旧日暌违。
    卢子尚高节,终南卧松雪。宋侯逢圣君,骖驭游青云。
    而我独蹭蹬,语默道犹屯。征戍在辽阳,蹉跎草再黄。
    丹丘恨不及,白露已苍苍。远闻山阳赋,感涕下沾裳。

    xiǎo jì wàng sōng qiū ,bái yún bàn yán zú 。fēn yūn hán cuì wēi ,wǎn rú yíng tái qǔ 。
    gù rén xī suǒ shàng ,yōu qín gē duàn xù 。biàn huà jìng wú cháng ,rén qín suí liǎng wáng 。
    bái yún shī chù suǒ ,mèng xiǎng ài róng guāng 。chóu xī yí yuán yè ,rú dào liǎng xiàng fáng 。
    qián qī xǔ yōu bào ,dài cǐ shàng máng máng 。wù yán jì yǐ shī ,gǎn tàn qíng hé yī 。
    shǐ yì xié shǒu qī ,yún tái yǔ é méi 。dá jiān jì tiān xià ,qióng dú shàn qí shí 。
    zhū jun1 tuī guǎn lè ,zhī zǐ mù cháo yí 。nài hé cāng shēng wàng ,zú wéi huáng shòu qī 。
    míng dǐng gōng wèi lì ,shān lín shì yì wēi 。fǔ gū yī liú tòng ,huái jiù rì kuí wéi 。
    lú zǐ shàng gāo jiē ,zhōng nán wò sōng xuě 。sòng hóu féng shèng jun1 ,cān yù yóu qīng yún 。
    ér wǒ dú cèng dēng ,yǔ mò dào yóu tún 。zhēng shù zài liáo yáng ,cuō tuó cǎo zài huáng 。
    dān qiū hèn bú jí ,bái lù yǐ cāng cāng 。yuǎn wén shān yáng fù ,gǎn tì xià zhān shang 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    匈奴犹未灭,魏绛复从戎。怅别三河道,言追六郡雄。
    雁山横代北,狐塞接云中。勿使燕然上,惟留汉将功。

    xiōng nú yóu wèi miè ,wèi jiàng fù cóng róng 。chàng bié sān hé dào ,yán zhuī liù jun4 xióng 。
    yàn shān héng dài běi ,hú sāi jiē yún zhōng 。wù shǐ yàn rán shàng ,wéi liú hàn jiāng gōng 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    平生闻高义,书剑百夫雄。言登青云去,非此白头翁。
    胡兵屯塞下,汉骑属云中。君为白马将,腰佩騂角弓。
    单于不敢射,天子伫深功。蜀山余方隐,良会何时同。

    píng shēng wén gāo yì ,shū jiàn bǎi fū xióng 。yán dēng qīng yún qù ,fēi cǐ bái tóu wēng 。
    hú bīng tún sāi xià ,hàn qí shǔ yún zhōng 。jun1 wéi bái mǎ jiāng ,yāo pèi xīng jiǎo gōng 。
    dān yú bú gǎn shè ,tiān zǐ zhù shēn gōng 。shǔ shān yú fāng yǐn ,liáng huì hé shí tóng 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    独幽默以三月兮,深林潜居。时岁忽兮,孤愤遐吟。
    谁知我心?孺子孺子,其可与理分。

    dú yōu mò yǐ sān yuè xī ,shēn lín qián jū 。shí suì hū xī ,gū fèn xiá yín 。
    shuí zhī wǒ xīn ?rú zǐ rú zǐ ,qí kě yǔ lǐ fèn 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    禺山金碧路,此地饶英灵。送君一为别,凄断故乡情。
    片云生极浦,斜日隐离亭。坐看征骑没,惟见远山青。

    yú shān jīn bì lù ,cǐ dì ráo yīng líng 。sòng jun1 yī wéi bié ,qī duàn gù xiāng qíng 。
    piàn yún shēng jí pǔ ,xié rì yǐn lí tíng 。zuò kàn zhēng qí méi ,wéi jiàn yuǎn shān qīng 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    东山宿昔意,北征非我心。孤负平生愿,感涕下沾襟。
    暮登蓟楼上,永望燕山岑。辽海方漫漫,胡沙飞且深。
    峨眉杳如梦,仙子曷由寻。击剑起叹息,白日忽西沉。
    闻君洛阳使,因子寄南音。

    dōng shān xiǔ xī yì ,běi zhēng fēi wǒ xīn 。gū fù píng shēng yuàn ,gǎn tì xià zhān jīn 。
    mù dēng jì lóu shàng ,yǒng wàng yàn shān cén 。liáo hǎi fāng màn màn ,hú shā fēi qiě shēn 。
    é méi yǎo rú mèng ,xiān zǐ hé yóu xún 。jī jiàn qǐ tàn xī ,bái rì hū xī chén 。
    wén jun1 luò yáng shǐ ,yīn zǐ jì nán yīn 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    别馆分周国,归骖入汉京。地连函谷塞,川接广阳城。
    望迥楼台出,途遥烟雾生。莫言长落羽,贫贱一交情。

    bié guǎn fèn zhōu guó ,guī cān rù hàn jīng 。dì lián hán gǔ sāi ,chuān jiē guǎng yáng chéng 。
    wàng jiǒng lóu tái chū ,tú yáo yān wù shēng 。mò yán zhǎng luò yǔ ,pín jiàn yī jiāo qíng 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    四十九变化,一十三死生。翕忽玄黄里,驱驰风雨情。
    是非纷妄作,宠辱坐相惊。至人独幽鉴,窈窕随昏明。
    咫尺山河道,轩窗日月庭。别离焉足问,悲乐固能并。
    我辈何为尔,栖皇犹未平。金台可攀陟,宝界绝将迎。
    户牖观天地,阶基上杳冥。自超三界乐,安知万里征。
    中国要荒内,人寰宇宙荣。弦望如朝夕,宁嗟蜀道行。

    sì shí jiǔ biàn huà ,yī shí sān sǐ shēng 。xī hū xuán huáng lǐ ,qū chí fēng yǔ qíng 。
    shì fēi fēn wàng zuò ,chǒng rǔ zuò xiàng jīng 。zhì rén dú yōu jiàn ,yǎo tiǎo suí hūn míng 。
    zhǐ chǐ shān hé dào ,xuān chuāng rì yuè tíng 。bié lí yān zú wèn ,bēi lè gù néng bìng 。
    wǒ bèi hé wéi ěr ,qī huáng yóu wèi píng 。jīn tái kě pān zhì ,bǎo jiè jué jiāng yíng 。
    hù yǒu guān tiān dì ,jiē jī shàng yǎo míng 。zì chāo sān jiè lè ,ān zhī wàn lǐ zhēng 。
    zhōng guó yào huāng nèi ,rén huán yǔ zhòu róng 。xián wàng rú cháo xī ,níng jiē shǔ dào háng 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    楚江复为客,征棹方悠悠。故人悯追送,置酒此南洲。
    平生亦何恨,夙昔在林丘。违此乡山别,长谣去国愁。

    chǔ jiāng fù wéi kè ,zhēng zhào fāng yōu yōu 。gù rén mǐn zhuī sòng ,zhì jiǔ cǐ nán zhōu 。
    píng shēng yì hé hèn ,sù xī zài lín qiū 。wéi cǐ xiāng shān bié ,zhǎng yáo qù guó chóu 。

    辞赋,