1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

陈子昂的诗词全集

共收录了108首诗词作品

陈子昂简介

陈子昂(661─702),字伯玉,梓州射洪(今四川射洪西北)人。年少时就富于浪漫的豪侠性格。武则天光宅元年(684)举进士,因上《大周受命颂》受武则天赏识,拜麟台正字,后迁右拾遗。陈子昂敢于针砭时弊,不避权贵。万岁通天元年(696)随从武攸宜征伐契丹。后因痛感自己的政治抱负和许多进步主张不能实现,便于圣历初(698)辞官返乡。武三思县令段简诬陷他,因此入狱,后忧愤而死。终年仅四十二岁。陈子昂为初唐后期才智志向过人的诗人,在诗歌的理论与创作上都表现出大胆的创新精神。他于诗标举汉魏风骨,强调风雅比兴,反对形式主义的齐梁诗风。他是倡导唐代诗歌革新的先驱,对唐诗发展影响很大。他的散文取法古代,摒弃浮艳之风,反对骈文,独具清峻的风格。著有《陈伯玉集》。
展开查看所有  

陈子昂诗集大全

  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    遥遥去巫峡,望望下章台。
    巴国山川尽,荆门烟雾开。
    城分苍野外,树断白云隈。
    今日狂歌客,谁知入楚来。

    yáo yáo qù wū xiá ,wàng wàng xià zhāng tái 。
    bā guó shān chuān jìn ,jīng mén yān wù kāi 。
    chéng fèn cāng yě wài ,shù duàn bái yún wēi 。
    jīn rì kuáng gē kè ,shuí zhī rù chǔ lái 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    宝剑千金买,平生未许人。怀君万里别,持赠结交亲。
    孤松宜晚岁,众木爱芳春。已矣将何道,无令白首新。

    bǎo jiàn qiān jīn mǎi ,píng shēng wèi xǔ rén 。huái jun1 wàn lǐ bié ,chí zèng jié jiāo qīn 。
    gū sōng yí wǎn suì ,zhòng mù ài fāng chūn 。yǐ yǐ jiāng hé dào ,wú lìng bái shǒu xīn 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    故乡杳无际,日暮且孤征。
    川原迷旧国,道路入边城。
    野戍荒烟断,深山古木平。
    如何此时恨,噭噭夜猿鸣。

    gù xiāng yǎo wú jì ,rì mù qiě gū zhēng 。
    chuān yuán mí jiù guó ,dào lù rù biān chéng 。
    yě shù huāng yān duàn ,shēn shān gǔ mù píng 。
    rú hé cǐ shí hèn ,jiào jiào yè yuán míng 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    转蓬方不定,落羽自惊弦。山水一为别,欢娱复几年。
    离亭暗风雨,征路入云烟。还因北山径,归守东陂田。

    zhuǎn péng fāng bú dìng ,luò yǔ zì jīng xián 。shān shuǐ yī wéi bié ,huān yú fù jǐ nián 。
    lí tíng àn fēng yǔ ,zhēng lù rù yún yān 。hái yīn běi shān jìng ,guī shǒu dōng bēi tián 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    负书犹在汉,怀策未闻秦。复此穷秋日,芳樽别故人。
    黄金装屡尽,白首契逾新。空羡双凫舄,俱飞向玉轮。

    fù shū yóu zài hàn ,huái cè wèi wén qín 。fù cǐ qióng qiū rì ,fāng zūn bié gù rén 。
    huáng jīn zhuāng lǚ jìn ,bái shǒu qì yú xīn 。kōng xiàn shuāng fú xì ,jù fēi xiàng yù lún 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    钟梵经行罢,香林坐入禅。岩庭交杂树,石濑泻鸣泉。
    水月心方寂,云霞思独玄。宁知人世里,疲病得攀缘。

    zhōng fàn jīng háng bà ,xiāng lín zuò rù chán 。yán tíng jiāo zá shù ,shí lài xiè míng quán 。
    shuǐ yuè xīn fāng jì ,yún xiá sī dú xuán 。níng zhī rén shì lǐ ,pí bìng dé pān yuán 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    故人洞庭去,杨柳春风生。相送河洲晚,苍茫别思盈。
    白蘋已堪把,绿芷复含荣。江南多桂树,归客赠生平。

    gù rén dòng tíng qù ,yáng liǔ chūn fēng shēng 。xiàng sòng hé zhōu wǎn ,cāng máng bié sī yíng 。
    bái pín yǐ kān bǎ ,lǜ zhǐ fù hán róng 。jiāng nán duō guì shù ,guī kè zèng shēng píng 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    阳山淫雾雨,之子慎攀登。羌笮多珍宝,人言有爱憎。
    欲酬明主惠,当尽使臣能。勿以王阳道,迢递畏崚嶒。

    yáng shān yín wù yǔ ,zhī zǐ shèn pān dēng 。qiāng zé duō zhēn bǎo ,rén yán yǒu ài zēng 。
    yù chóu míng zhǔ huì ,dāng jìn shǐ chén néng 。wù yǐ wáng yáng dào ,tiáo dì wèi líng zhēng 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    白玉仙台古,丹丘别望遥。山川乱云日,楼榭入烟霄。
    鹤舞千年树,虹飞百尺桥。还疑赤松子,天路坐相邀。

    bái yù xiān tái gǔ ,dān qiū bié wàng yáo 。shān chuān luàn yún rì ,lóu xiè rù yān xiāo 。
    hè wǔ qiān nián shù ,hóng fēi bǎi chǐ qiáo 。hái yí chì sōng zǐ ,tiān lù zuò xiàng yāo 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    银烛吐青烟,金樽对绮筵。离堂思琴瑟,别路绕山川。
    明月隐高树,长河没晓天。悠悠洛阳道,此会在何年。
    紫塞白云断,青春明月初。对此芳樽夜,离忧怅有馀。
    清冷花露满,滴沥檐宇虚。怀君欲何赠,愿上大臣书。

    yín zhú tǔ qīng yān ,jīn zūn duì qǐ yàn 。lí táng sī qín sè ,bié lù rào shān chuān 。
    míng yuè yǐn gāo shù ,zhǎng hé méi xiǎo tiān 。yōu yōu luò yáng dào ,cǐ huì zài hé nián 。
    zǐ sāi bái yún duàn ,qīng chūn míng yuè chū 。duì cǐ fāng zūn yè ,lí yōu chàng yǒu yú 。
    qīng lěng huā lù mǎn ,dī lì yán yǔ xū 。huái jun1 yù hé zèng ,yuàn shàng dà chén shū 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    金天方肃杀,白露始专征。王师非乐战,之子慎佳兵。
    海气侵南部,边风扫北平。莫卖卢龙塞,归邀麟阁名。

    jīn tiān fāng sù shā ,bái lù shǐ zhuān zhēng 。wáng shī fēi lè zhàn ,zhī zǐ shèn jiā bīng 。
    hǎi qì qīn nán bù ,biān fēng sǎo běi píng 。mò mài lú lóng sāi ,guī yāo lín gé míng 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    金门有遗世,鼎实恣和邦。默语谁能识,琴樽寄北窗。
    子牟恋魏阙,渔父爱沧江。良时信同此,岁晚迹难双。

    jīn mén yǒu yí shì ,dǐng shí zì hé bāng 。mò yǔ shuí néng shí ,qín zūn jì běi chuāng 。
    zǐ móu liàn wèi què ,yú fù ài cāng jiāng 。liáng shí xìn tóng cǐ ,suì wǎn jì nán shuāng 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    黄鹤烟云去,青江琴酒同。离帆方楚越,沟水复西东。
    芙蓉生夏浦,杨柳送春风。明日相思处,应对菊花丛。

    huáng hè yān yún qù ,qīng jiāng qín jiǔ tóng 。lí fān fāng chǔ yuè ,gōu shuǐ fù xī dōng 。
    fú róng shēng xià pǔ ,yáng liǔ sòng chūn fēng 。míng rì xiàng sī chù ,yīng duì jú huā cóng 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    谢病南山下,幽卧不知春。使星入东井,云是故交亲。
    惠风吹宝瑟,微月忆清真。凭轩一留醉,江海寄情人。

    xiè bìng nán shān xià ,yōu wò bú zhī chūn 。shǐ xīng rù dōng jǐng ,yún shì gù jiāo qīn 。
    huì fēng chuī bǎo sè ,wēi yuè yì qīng zhēn 。píng xuān yī liú zuì ,jiāng hǎi jì qíng rén 。

    辞赋,
  • 作者:陈子昂 朝代:唐代

    蓟楼望燕国,负剑喜兹登。清规子方奏,单戟我无能。
    仲冬边风急,云汉复霜棱。慷慨竟何道,西南恨失朋。

    jì lóu wàng yàn guó ,fù jiàn xǐ zī dēng 。qīng guī zǐ fāng zòu ,dān jǐ wǒ wú néng 。
    zhòng dōng biān fēng jí ,yún hàn fù shuāng léng 。kāng kǎi jìng hé dào ,xī nán hèn shī péng 。

    辞赋,