1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

温庭筠的诗词全集

共收录了361首诗词作品

温庭筠简介

温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒士。竟流落而终。工诗,与李商隐齐名,时称「温李」,但成就不及李。温庭筠精通音律。其诗辞藻华丽,艳精致,内容多写闺情,仅少数作品对时政有所反映。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为「花间派」首要词人,对词的发展影响较大。然题材狭窄,多写妇女离愁别恨之作,简洁含蓄、情深意远,但伤之于柔弱秾艳。在词史上,温庭筠与韦庄齐名,并称「温韦」。相传温庭筠文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有「温八叉」之称。现存词六十余首。后人集有《温飞卿集》及《金奁集》。
展开查看所有  

温庭筠诗集大全

  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    家临长信往来道,乳燕双双拂烟草。油壁车轻金犊肥,
    流苏帐晓春鸡早。笼中娇鸟暖犹睡,帘外落花闲不扫。
    衰桃一树近前池,似惜红颜镜中老。

    jiā lín zhǎng xìn wǎng lái dào ,rǔ yàn shuāng shuāng fú yān cǎo 。yóu bì chē qīng jīn dú féi ,
    liú sū zhàng xiǎo chūn jī zǎo 。lóng zhōng jiāo niǎo nuǎn yóu shuì ,lián wài luò huā xián bú sǎo 。
    shuāi táo yī shù jìn qián chí ,sì xī hóng yán jìng zhōng lǎo 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    摇摇弱柳黄鹂啼,芳草无情人自迷。日影明灭金色鲤,
    杏花唼喋青头鸡。微红奈蒂惹峰粉,洁白芹芽穿燕泥。
    借问含嚬向何事,昔年曾到武陵溪。

    yáo yáo ruò liǔ huáng lí tí ,fāng cǎo wú qíng rén zì mí 。rì yǐng míng miè jīn sè lǐ ,
    xìng huā shà dié qīng tóu jī 。wēi hóng nài dì rě fēng fěn ,jié bái qín yá chuān yàn ní 。
    jiè wèn hán pín xiàng hé shì ,xī nián céng dào wǔ líng xī 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    草浅浅,春如剪。花压李娘愁,饥蚕欲成茧。
    东城年少气堂堂,金丸惊起双鸳鸯。含羞更问卫公子,
    月到枕前春梦长。

    cǎo qiǎn qiǎn ,chūn rú jiǎn 。huā yā lǐ niáng chóu ,jī cán yù chéng jiǎn 。
    dōng chéng nián shǎo qì táng táng ,jīn wán jīng qǐ shuāng yuān yāng 。hán xiū gèng wèn wèi gōng zǐ ,
    yuè dào zhěn qián chūn mèng zhǎng 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    早辞平扆殿,夕奉湘南宴。香兔抱微烟,重鳞叠轻扇。
    蚕饥使君马,雁避将军箭。宝柱惜离弦,流黄悲赤县。
    理钗低舞鬓,换袖回歌面。晚柳未如丝,春花已如霰。
    所嗟故里曲,不及青楼宴。

    zǎo cí píng yǐ diàn ,xī fèng xiāng nán yàn 。xiāng tù bào wēi yān ,zhòng lín dié qīng shàn 。
    cán jī shǐ jun1 mǎ ,yàn bì jiāng jun1 jiàn 。bǎo zhù xī lí xián ,liú huáng bēi chì xiàn 。
    lǐ chāi dī wǔ bìn ,huàn xiù huí gē miàn 。wǎn liǔ wèi rú sī ,chūn huā yǐ rú xiàn 。
    suǒ jiē gù lǐ qǔ ,bú jí qīng lóu yàn 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    悠悠复悠悠,昨日下西州。西州风色好,遥见武昌楼。
    武昌何郁郁,侬家定无匹。小妇被流黄,登楼抚瑶瑟。
    朱弦繁复轻,素手直凄清。一弹三四解,掩抑似含情。
    南楼登且望,西江广复平。艇子摇两桨,催过石头城。
    门前乌臼树,惨澹天将曙。鸂鶒飞复还,郎随早帆去。
    回头语同伴,定复负情侬。去帆不安幅,作抵使西风。
    他日相寻索,莫作西州客。西州人不归,春草年年碧。

    yōu yōu fù yōu yōu, zuó rì xià xī zhōu. br xī zhōu fēng sè hǎo, yáo jiàn wǔ chāng lóu. br br wǔ chāng hé yù yù, nóng jiā dìng wú pǐ. br xiǎo fù bèi liú huáng, dēng lóu fǔ yáo sè. br br zhū xián fán fù qīng, sù shǒu zhí qī qīng. br yī dàn sān sì jiě, yǎn yì shì hán qíng. br br nán lóu dēng qiě wàng, xī jiāng guǎng fù píng. br tǐng zi yáo liǎng jiǎng, cuī guò shí tou chéng. br br mén qián wū jiù shù, cǎn dàn tiān jiàng shǔ. br xī chì fēi fù huán, láng suí zǎo fān qù. br br huí tóu yǔ tóng bàn, dìng fù fù qíng nóng. br qù fān bù ān fú, zuò dǐ shǐ xī fēng. br br tā rì xiāng xún suǒ, mò zuò xī zhōu kè. br xī zhōu rén bù guī, chūn cǎo nián nián bì. br

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    碧草连金虎,青苔蔽石麟。皓齿芳尘起,纤腰玉树春。
    倚瑟红铅湿,分香翠黛嚬。谁言奉陵寝,相顾复沾巾。

    bì cǎo lián jīn hǔ ,qīng tái bì shí lín 。hào chǐ fāng chén qǐ ,xiān yāo yù shù chūn 。
    yǐ sè hóng qiān shī ,fèn xiāng cuì dài pín 。shuí yán fèng líng qǐn ,xiàng gù fù zhān jīn 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    檐柳初黄燕新乳,晓碧芊绵过微雨。树色深含台榭情,
    莺声巧作烟花主。锦袍公子陈杯觞,拨醅百瓮春酒香。
    入门下马问谁在,降阶握手登华堂。临邛美人连山眉,
    低抱琵琶含怨思。朔风绕指我先笑,明月入怀君自知。
    劝君莫惜金樽酒,年少须臾如覆手。辛勤到老慕箪瓢,
    于我悠悠竟何有。洛阳卢仝称文房,妻子脚秃舂黄粮。
    阿耋光颜不识字,指麾豪俊如驱羊。天犀压断朱鼹鼠,
    瑞锦惊飞金凤凰。其馀岂足沾牙齿,欲用何能报天子。
    驽马垂头抢暝尘,骅骝一日行千里。但有沉冥醉客家,
    支颐瞪目持流霞。唯恐南国风雨落,碧芜狼藉棠梨花。

    yán liǔ chū huáng yàn xīn rǔ ,xiǎo bì qiān mián guò wēi yǔ 。shù sè shēn hán tái xiè qíng ,
    yīng shēng qiǎo zuò yān huā zhǔ 。jǐn páo gōng zǐ chén bēi shāng ,bō pēi bǎi wèng chūn jiǔ xiāng 。
    rù mén xià mǎ wèn shuí zài ,jiàng jiē wò shǒu dēng huá táng 。lín qióng měi rén lián shān méi ,
    dī bào pí pá hán yuàn sī 。shuò fēng rào zhǐ wǒ xiān xiào ,míng yuè rù huái jun1 zì zhī 。
    quàn jun1 mò xī jīn zūn jiǔ ,nián shǎo xū yú rú fù shǒu 。xīn qín dào lǎo mù dān piáo ,
    yú wǒ yōu yōu jìng hé yǒu 。luò yáng lú tóng chēng wén fáng ,qī zǐ jiǎo tū chōng huáng liáng 。
    ā dié guāng yán bú shí zì ,zhǐ huī háo jun4 rú qū yáng 。tiān xī yā duàn zhū yǎn shǔ ,
    ruì jǐn jīng fēi jīn fèng huáng 。qí yú qǐ zú zhān yá chǐ ,yù yòng hé néng bào tiān zǐ 。
    nú mǎ chuí tóu qiǎng míng chén ,huá liú yī rì háng qiān lǐ 。dàn yǒu chén míng zuì kè jiā ,
    zhī yí dèng mù chí liú xiá 。wéi kǒng nán guó fēng yǔ luò ,bì wú láng jiè táng lí huā 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    欲出鸿都门,阴云蔽城阙。宝剑黯如水,微红湿馀血。
    白马夜频惊,三更霸陵雪。

    yù chū hóng dōu mén ,yīn yún bì chéng què 。bǎo jiàn àn rú shuǐ ,wēi hóng shī yú xuè 。
    bái mǎ yè pín jīng ,sān gèng bà líng xuě 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    剌茎澹荡碧,花片参差红。吴歌秋水冷,湘庙夜云空。
    浓艳香露里,美人青镜中。南楼未归客,一夕练塘东。

    là jīng dàn dàng bì ,huā piàn cān chà hóng 。wú gē qiū shuǐ lěng ,xiāng miào yè yún kōng 。
    nóng yàn xiāng lù lǐ ,měi rén qīng jìng zhōng 。nán lóu wèi guī kè ,yī xī liàn táng dōng 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    叠鼓辞宫殿,悲笳降杳冥。影离云外日,光灭火前星。
    邺客瞻秦苑,商公下汉庭。依依陵树色,空绕古原青。
    东府虚容卫,西园寄梦思。凤悬吹曲夜,鸡断问安时。
    尘陌都人恨,霜郊赗马悲。唯馀埋璧地,烟草近丹墀。

    dié gǔ cí gōng diàn ,bēi jiā jiàng yǎo míng 。yǐng lí yún wài rì ,guāng miè huǒ qián xīng 。
    yè kè zhān qín yuàn ,shāng gōng xià hàn tíng 。yī yī líng shù sè ,kōng rào gǔ yuán qīng 。
    dōng fǔ xū róng wèi ,xī yuán jì mèng sī 。fèng xuán chuī qǔ yè ,jī duàn wèn ān shí 。
    chén mò dōu rén hèn ,shuāng jiāo fèng mǎ bēi 。wéi yú mái bì dì ,yān cǎo jìn dān chí 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    敕勒金fj壁,阴山无岁华。帐外风飘雪,营前月照沙。
    羌儿吹玉管,胡姬踏锦花。却笑江南客,梅落不归家。

    chì lè jīn fjbì ,yīn shān wú suì huá 。zhàng wài fēng piāo xuě ,yíng qián yuè zhào shā 。
    qiāng ér chuī yù guǎn ,hú jī tà jǐn huā 。què xiào jiāng nán kè ,méi luò bú guī jiā 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    王笔活鸾凤,谢诗生芙蓉。学筵开绛帐,谈柄发洪钟。
    粉署见飞鵩,玉山猜卧龙。遗风丽清韵,萧散九原松。
    麈尾近良玉,鹤裘吹素丝。坏陵殷浩谪,春墅谢安棋。
    京口贵公子,襄阳诸女儿。折花兼踏月,多唱柳郎词。

    wáng bǐ huó luán fèng ,xiè shī shēng fú róng 。xué yàn kāi jiàng zhàng ,tán bǐng fā hóng zhōng 。
    fěn shǔ jiàn fēi fú ,yù shān cāi wò lóng 。yí fēng lì qīng yùn ,xiāo sàn jiǔ yuán sōng 。
    zhǔ wěi jìn liáng yù ,hè qiú chuī sù sī 。huài líng yīn hào zhé ,chūn shù xiè ān qí 。
    jīng kǒu guì gōng zǐ ,xiāng yáng zhū nǚ ér 。shé huā jiān tà yuè ,duō chàng liǔ láng cí 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    金笳悲故曲,玉座积深尘。言是邯郸伎,不见邺城人。
    青苔竟埋骨,红粉自伤神。唯有漳河柳,还向旧营春。

    jīn jiā bēi gù qǔ ,yù zuò jī shēn chén 。yán shì hán dān jì ,bú jiàn yè chéng rén 。
    qīng tái jìng mái gǔ ,hóng fěn zì shāng shén 。wéi yǒu zhāng hé liǔ ,hái xiàng jiù yíng chūn 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    梨花雪压枝,莺啭柳如丝。懒逐妆成晓,春融梦觉迟。
    鬓轻全作影,嚬浅未成眉。莫信张公子,窗间断暗期。
    花红兰紫茎,愁草雨新晴。柳占三春色,莺偷百鸟声。
    日长嫌辇重,风暖觉衣轻。薄暮香尘起,长杨落照明。

    lí huā xuě yā zhī ,yīng zhuàn liǔ rú sī 。lǎn zhú zhuāng chéng xiǎo ,chūn róng mèng jiào chí 。
    bìn qīng quán zuò yǐng ,pín qiǎn wèi chéng méi 。mò xìn zhāng gōng zǐ ,chuāng jiān duàn àn qī 。
    huā hóng lán zǐ jīng ,chóu cǎo yǔ xīn qíng 。liǔ zhàn sān chūn sè ,yīng tōu bǎi niǎo shēng 。
    rì zhǎng xián niǎn zhòng ,fēng nuǎn jiào yī qīng 。báo mù xiāng chén qǐ ,zhǎng yáng luò zhào míng 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    白马杂金饰,言从雕辇回。粉香随笑度,鬓态伴愁来。
    远水斜如剪,青莎绿似裁。所恨章华日,冉冉下层台。

    bái mǎ zá jīn shì ,yán cóng diāo niǎn huí 。fěn xiāng suí xiào dù ,bìn tài bàn chóu lái 。
    yuǎn shuǐ xié rú jiǎn ,qīng shā lǜ sì cái 。suǒ hèn zhāng huá rì ,rǎn rǎn xià céng tái 。

    辞赋,