1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

温庭筠的诗词全集

共收录了361首诗词作品

温庭筠简介

温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒士。竟流落而终。工诗,与李商隐齐名,时称「温李」,但成就不及李。温庭筠精通音律。其诗辞藻华丽,艳精致,内容多写闺情,仅少数作品对时政有所反映。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为「花间派」首要词人,对词的发展影响较大。然题材狭窄,多写妇女离愁别恨之作,简洁含蓄、情深意远,但伤之于柔弱秾艳。在词史上,温庭筠与韦庄齐名,并称「温韦」。相传温庭筠文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有「温八叉」之称。现存词六十余首。后人集有《温飞卿集》及《金奁集》。
展开查看所有  

温庭筠诗集大全

  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    倭堕低梳髻,连娟细扫眉。终日两相思。为君憔悴尽,百花时。

    wō duò dī shū jì ,lián juān xì sǎo méi 。zhōng rì liǎng xiàng sī 。wéi jun1 qiáo cuì jìn ,bǎi huā shí 。

    思念,爱情,女子,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    柳丝长,春雨细,花外漏声迢递。惊塞雁,起城乌,画屏金鹧鸪。
    香雾薄,透帘幕,惆怅谢家池阁。红烛背,绣帘垂,梦长君不知。

    liǔ sī zhǎng ,chūn yǔ xì ,huā wài lòu shēng tiáo dì 。jīng sāi yàn ,qǐ chéng wū ,huà píng jīn zhè gū 。
    xiāng wù báo ,tòu lián mù ,chóu chàng xiè jiā chí gé 。hóng zhú bèi ,xiù lián chuí ,mèng zhǎng jun1 bú zhī 。

    婉约,相思,女子,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    太子池南楼百尺,八窗新树疏帘隔。黄金铺首画钩陈,
    羽葆亭童拂交戟。盘纡阑楯临高台,帐殿临流鸾扇开。
    早雁声鸣细波起,映花卤簿龙飞回。

    tài zǐ chí nán lóu bǎi chǐ ,bā chuāng xīn shù shū lián gé 。huáng jīn pù shǒu huà gōu chén ,
    yǔ bǎo tíng tóng fú jiāo jǐ 。pán yū lán dùn lín gāo tái ,zhàng diàn lín liú luán shàn kāi 。
    zǎo yàn shēng míng xì bō qǐ ,yìng huā lǔ bù lóng fēi huí 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    藕丝作线难胜针,蕊粉染黄那得深。玉白兰芳不相顾,
    倡楼一笑轻千金。莫言自古皆如此,健剑刜钟铅绕指。
    三秋庭绿尽迎霜,惟有荷花守红死。西江小吏朱斑轮,
    柳缕吐芽香玉春。两股金钗已相许,不令独作空城尘。
    悠悠楚水流如马,恨紫愁红满平野。野土千年怨不平,
    至今烧作鸯鸯瓦。

    ǒu sī zuò xiàn nán shèng zhēn ,ruǐ fěn rǎn huáng nà dé shēn 。yù bái lán fāng bú xiàng gù ,
    chàng lóu yī xiào qīng qiān jīn 。mò yán zì gǔ jiē rú cǐ ,jiàn jiàn fú zhōng qiān rào zhǐ 。
    sān qiū tíng lǜ jìn yíng shuāng ,wéi yǒu hé huā shǒu hóng sǐ 。xī jiāng xiǎo lì zhū bān lún ,
    liǔ lǚ tǔ yá xiāng yù chūn 。liǎng gǔ jīn chāi yǐ xiàng xǔ ,bú lìng dú zuò kōng chéng chén 。
    yōu yōu chǔ shuǐ liú rú mǎ ,hèn zǐ chóu hóng mǎn píng yě 。yě tǔ qiān nián yuàn bú píng ,
    zhì jīn shāo zuò yāng yāng wǎ 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    钱塘岸上春如织,淼淼寒潮带晴色。淮南游客马连嘶,
    碧草迷人归不得。风飘客意如吹烟,纤指殷勤伤雁弦。
    一曲堂堂红烛筵,金鲸泻酒如飞泉。

    qián táng àn shàng chūn rú zhī ,miǎo miǎo hán cháo dài qíng sè 。huái nán yóu kè mǎ lián sī ,
    bì cǎo mí rén guī bú dé 。fēng piāo kè yì rú chuī yān ,xiān zhǐ yīn qín shāng yàn xián 。
    yī qǔ táng táng hóng zhú yàn ,jīn jīng xiè jiǔ rú fēi quán 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    团圆莫作波中月,洁白莫为枝上雪。月随波动碎潾潾,
    雪似梅花不堪折。李娘十六青丝发,画带双花为君结。
    门前有路轻离别,惟恐归来旧香灭。

    tuán yuán mò zuò bō zhōng yuè ,jié bái mò wéi zhī shàng xuě 。yuè suí bō dòng suì lín lín ,
    xuě sì méi huā bú kān shé 。lǐ niáng shí liù qīng sī fā ,huà dài shuāng huā wéi jun1 jié 。
    mén qián yǒu lù qīng lí bié ,wéi kǒng guī lái jiù xiāng miè 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    宜城酒熟花覆桥,沙晴绿鸭鸣咬咬。秾桑绕舍麦如尾,
    幽轧鸣机双燕巢。马声特特荆门道,蛮水扬光色如草。
    锦荐金炉梦正长,东家呃喔鸡鸣早。

    yí chéng jiǔ shú huā fù qiáo ,shā qíng lǜ yā míng yǎo yǎo 。nóng sāng rào shě mài rú wěi ,
    yōu zhá míng jī shuāng yàn cháo 。mǎ shēng tè tè jīng mén dào ,mán shuǐ yáng guāng sè rú cǎo 。
    jǐn jiàn jīn lú mèng zhèng zhǎng ,dōng jiā e wō jī míng zǎo 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    云母空窗晓烟薄,香昏龙气凝辉阁。霏霏雾雨杏花天,
    帘外春威著罗幕。曲栏伏槛金麒麟,沙苑芳郊连翠茵。
    厩马何能啮芳草,路人不敢随流尘。

    yún mǔ kōng chuāng xiǎo yān báo ,xiāng hūn lóng qì níng huī gé 。fēi fēi wù yǔ xìng huā tiān ,
    lián wài chūn wēi zhe luó mù 。qǔ lán fú kǎn jīn qí lín ,shā yuàn fāng jiāo lián cuì yīn 。
    jiù mǎ hé néng niè fāng cǎo ,lù rén bú gǎn suí liú chén 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    兰膏坠发红玉春,燕钗拖颈抛盘云。城西杨柳向娇晚,
    门前沟水波潾潾。麒麟公子朝天客,珮马珰珰度春陌。
    掌中无力舞衣轻,翦断鲛绡破春碧。抱月飘烟一尺腰,
    麝脐龙髓怜娇饶。秋罗拂衣碎光动,露重花多香不销。
    鸂鶒胶胶塘水满,绿萍如粟莲茎短。一夜西风送雨来,
    粉痕零落愁红浅。船头折藕丝暗牵,藕根莲子相留连。
    郎心似月月易缺,十五十六清光圆。

    lán gāo zhuì fā hóng yù chūn ,yàn chāi tuō jǐng pāo pán yún 。chéng xī yáng liǔ xiàng jiāo wǎn ,
    mén qián gōu shuǐ bō lín lín 。qí lín gōng zǐ cháo tiān kè ,pèi mǎ dāng dāng dù chūn mò 。
    zhǎng zhōng wú lì wǔ yī qīng ,jiǎn duàn jiāo xiāo pò chūn bì 。bào yuè piāo yān yī chǐ yāo ,
    shè qí lóng suǐ lián jiāo ráo 。qiū luó fú yī suì guāng dòng ,lù zhòng huā duō xiāng bú xiāo 。
    xī chì jiāo jiāo táng shuǐ mǎn ,lǜ píng rú sù lián jīng duǎn 。yī yè xī fēng sòng yǔ lái ,
    fěn hén líng luò chóu hóng qiǎn 。chuán tóu shé ǒu sī àn qiān ,ǒu gēn lián zǐ xiàng liú lián 。
    láng xīn sì yuè yuè yì quē ,shí wǔ shí liù qīng guāng yuán 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    杨柳萦桥绿,玫瑰拂地红。绣衫金騕褭,花髻玉珑璁。
    宿雨香潜润,春流水暗通。画楼初梦断,晴日照湘风。

    yáng liǔ yíng qiáo lǜ ,méi guī fú dì hóng 。xiù shān jīn yǎo niǎo ,huā jì yù lóng cōng 。
    xiǔ yǔ xiāng qián rùn ,chūn liú shuǐ àn tōng 。huà lóu chū mèng duàn ,qíng rì zhào xiāng fēng 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    悠悠复悠悠,昨日下西洲。西洲风色好,遥见武昌楼。
    武昌何郁郁,侬家定无匹。小妇被流黄,登楼抚瑶瑟。
    朱弦繁复轻,素手直凄清。一弹三四解,掩抑似含情。
    南楼登且望,西江广复平。艇子摇两桨,催过石头城。
    门前乌臼树,惨澹天将曙。鹍鵊飞复还,郎随早帆去。
    回头语同伴,定复负情侬。去帆不安幅,作抵使西风。
    他日相寻索,莫作西洲客。西洲人不归,春草年年碧。

    yōu yōu fù yōu yōu ,zuó rì xià xī zhōu 。xī zhōu fēng sè hǎo ,yáo jiàn wǔ chāng lóu 。
    wǔ chāng hé yù yù ,nóng jiā dìng wú pǐ 。xiǎo fù bèi liú huáng ,dēng lóu fǔ yáo sè 。
    zhū xián fán fù qīng ,sù shǒu zhí qī qīng 。yī dàn sān sì jiě ,yǎn yì sì hán qíng 。
    nán lóu dēng qiě wàng ,xī jiāng guǎng fù píng 。tǐng zǐ yáo liǎng jiǎng ,cuī guò shí tóu chéng 。
    mén qián wū jiù shù ,cǎn dàn tiān jiāng shǔ 。kūn jiá fēi fù hái ,láng suí zǎo fān qù 。
    huí tóu yǔ tóng bàn ,dìng fù fù qíng nóng 。qù fān bú ān fú ,zuò dǐ shǐ xī fēng 。
    tā rì xiàng xún suǒ ,mò zuò xī zhōu kè 。xī zhōu rén bú guī ,chūn cǎo nián nián bì 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    祖龙黄须珊瑚鞭,铁骢金面青连钱。虎髯拔剑欲成梦,
    日压贼营如血鲜。海旗风急惊眠起,甲重光摇照湖水。
    苍黄追骑尘外归,森索妖星阵前死。五陵愁碧春萋萋,
    灞川玉马空中嘶。羽书如电入青琐,雪腕如捶催画鞞.
    白虬天子金煌铓,高临帝座回龙章。吴波不动楚山晚,
    花压阑干春昼长。

    zǔ lóng huáng xū shān hú biān ,tiě cōng jīn miàn qīng lián qián 。hǔ rán bá jiàn yù chéng mèng ,
    rì yā zéi yíng rú xuè xiān 。hǎi qí fēng jí jīng mián qǐ ,jiǎ zhòng guāng yáo zhào hú shuǐ 。
    cāng huáng zhuī qí chén wài guī ,sēn suǒ yāo xīng zhèn qián sǐ 。wǔ líng chóu bì chūn qī qī ,
    bà chuān yù mǎ kōng zhōng sī 。yǔ shū rú diàn rù qīng suǒ ,xuě wàn rú chuí cuī huà bì .
    bái qiú tiān zǐ jīn huáng máng ,gāo lín dì zuò huí lóng zhāng 。wú bō bú dòng chǔ shān wǎn ,
    huā yā lán gàn chūn zhòu zhǎng 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    捣麝成尘香不灭,拗莲作寸丝难绝。红泪文姬洛水春,
    白头苏武天山雪。君不见无愁高纬花漫漫,
    漳浦宴馀清露寒。一旦臣僚共囚虏,欲吹羌管先汍澜。
    旧臣头鬓霜华早,可惜雄心醉中老。万古春归梦不归,
    邺城风雨连天草。

    dǎo shè chéng chén xiāng bú miè ,niù lián zuò cùn sī nán jué 。hóng lèi wén jī luò shuǐ chūn ,
    bái tóu sū wǔ tiān shān xuě 。jun1 bú jiàn wú chóu gāo wěi huā màn màn ,
    zhāng pǔ yàn yú qīng lù hán 。yī dàn chén liáo gòng qiú lǔ ,yù chuī qiāng guǎn xiān wán lán 。
    jiù chén tóu bìn shuāng huá zǎo ,kě xī xióng xīn zuì zhōng lǎo 。wàn gǔ chūn guī mèng bú guī ,
    yè chéng fēng yǔ lián tiān cǎo 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    买莲莫破券,买酒莫解金。酒里春容抱离恨,
    水中莲子怀芳心。吴公女儿腰似束,家在钱塘小江曲。
    一自檀郎逐便风,门前春水年年绿。

    mǎi lián mò pò quàn ,mǎi jiǔ mò jiě jīn 。jiǔ lǐ chūn róng bào lí hèn ,
    shuǐ zhōng lián zǐ huái fāng xīn 。wú gōng nǚ ér yāo sì shù ,jiā zài qián táng xiǎo jiāng qǔ 。
    yī zì tán láng zhú biàn fēng ,mén qián chūn shuǐ nián nián lǜ 。

    辞赋,
  • 作者:温庭筠 朝代:唐代

    参差绿蒲短,摇艳云塘满。红潋荡融融,莺翁鸂鶒暖。
    萋芊小城路,马上修蛾懒。罗衫褭向风,点粉金鹂卵。

    cān chà lǜ pú duǎn ,yáo yàn yún táng mǎn 。hóng liàn dàng róng róng ,yīng wēng xī chì nuǎn 。
    qī qiān xiǎo chéng lù ,mǎ shàng xiū é lǎn 。luó shān niǎo xiàng fēng ,diǎn fěn jīn lí luǎn 。

    辞赋,