1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

王昌龄的诗词全集

共收录了198首诗词作品

王昌龄简介

王昌龄(698─约757),字少伯,唐京兆长安(今陕西西安)人。唐玄宗开元十五年(727)进士,为校书郎,开元二十二年(734)中博学宏词,授汜水(今河南荥阳县境)尉,再迁江宁,故世称王江宁。天宝七年谪迁潭阳郡龙标(今湖南黔阳县)尉。安史乱后还乡,道出亳州,被刺史闾丘晓所杀。王昌龄当时曾名重一时,有「诗家夫子王江宁」之称,是一代七绝圣手。其诗多为当时边塞军旅生活题材,描绘边塞风光,激励士气,气势雄浑,格调高昂,手法细腻,其诗《从军行》七首、《出塞》二首都很有名。也有以感时、宫怨、送别为题材的佳作。有《王昌龄集》。
展开查看所有  

王昌龄诗集大全

  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    芙蓉不及美人妆,水殿风来珠翠香。
    谁分含啼掩秋扇,空悬明月待君王。

    fú róng bú jí měi rén zhuāng ,shuǐ diàn fēng lái zhū cuì xiāng 。
    shuí fèn hán tí yǎn qiū shàn ,kōng xuán míng yuè dài jun1 wáng 。

  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    楚客醉孤舟,越水将引棹。山为两乡别,月带千里貌。
    羁谴同缯纶,僻幽闻虎豹。桂林寒色在,苦节知所效。

    chǔ kè zuì gū zhōu ,yuè shuǐ jiāng yǐn zhào 。shān wéi liǎng xiāng bié ,yuè dài qiān lǐ mào 。
    jī qiǎn tóng zēng lún ,pì yōu wén hǔ bào 。guì lín hán sè zài ,kǔ jiē zhī suǒ xiào 。

    送别,写景,抒情,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    蝉鸣空桑林,八月萧关道。出塞入塞寒,处处黄芦草。
    从来幽并客,皆共尘沙老。莫学游侠儿,矜夸紫骝好。
    饮马渡秋水,水寒风似刀。平沙日未没,黯黯见临洮。
    昔日长城战,咸言意气高。黄尘足今古,白骨乱蓬蒿。
    奉诏甘泉宫,总征天下兵。朝廷备礼出,郡国豫郊迎。
    纷纷几万人,去者无全生。臣愿节宫厩,分以赐边城。
    边头何惨惨,已葬霍将军。部曲皆相吊,燕南代北闻。
    功勋多被黜,兵马亦寻分。更遣黄龙戍,唯当哭塞云。

    chán míng kōng sāng lín ,bā yuè xiāo guān dào 。chū sāi rù sāi hán ,chù chù huáng lú cǎo 。
    cóng lái yōu bìng kè ,jiē gòng chén shā lǎo 。mò xué yóu xiá ér ,jīn kuā zǐ liú hǎo 。
    yǐn mǎ dù qiū shuǐ ,shuǐ hán fēng sì dāo 。píng shā rì wèi méi ,àn àn jiàn lín táo 。
    xī rì zhǎng chéng zhàn ,xián yán yì qì gāo 。huáng chén zú jīn gǔ ,bái gǔ luàn péng hāo 。
    fèng zhào gān quán gōng ,zǒng zhēng tiān xià bīng 。cháo tíng bèi lǐ chū ,jun4 guó yù jiāo yíng 。
    fēn fēn jǐ wàn rén ,qù zhě wú quán shēng 。chén yuàn jiē gōng jiù ,fèn yǐ cì biān chéng 。
    biān tóu hé cǎn cǎn ,yǐ zàng huò jiāng jun1 。bù qǔ jiē xiàng diào ,yàn nán dài běi wén 。
    gōng xūn duō bèi chù ,bīng mǎ yì xún fèn 。gèng qiǎn huáng lóng shù ,wéi dāng kū sāi yún 。

    边塞,组诗,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    向晚横吹悲,风动马嘶合。前驱引旗节,千里阵云匝。
    单于下阴山,砂砾空飒飒。封侯取一战,岂复念闺阁。

    xiàng wǎn héng chuī bēi ,fēng dòng mǎ sī hé 。qián qū yǐn qí jiē ,qiān lǐ zhèn yún zā 。
    dān yú xià yīn shān ,shā lì kōng sà sà 。fēng hóu qǔ yī zhàn ,qǐ fù niàn guī gé 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    蝉鸣空桑林,八月萧关道。出塞入塞寒,处处黄芦草。
    从来幽并客,皆共尘沙老。莫学游侠儿,矜夸紫骝好。
    饮马渡秋水,水寒风似刀。平沙日未没,黯黯见临洮。
    昔日长城战,咸言意气高。黄尘足今古,白骨乱蓬蒿。
    奉诏甘泉宫,总征天下兵。朝廷备礼出,郡国豫郊迎。
    纷纷几万人,去者无全生。臣愿节宫厩,分以赐边城。
    边头何惨惨,已葬霍将军。部曲皆相吊,燕南代北闻。
    功勋多被黜,兵马亦寻分。更遣黄龙戍,唯当哭塞云。

    chán míng kōng sāng lín ,bā yuè xiāo guān dào 。chū sāi rù sāi hán ,chù chù huáng lú cǎo 。
    cóng lái yōu bìng kè ,jiē gòng chén shā lǎo 。mò xué yóu xiá ér ,jīn kuā zǐ liú hǎo 。
    yǐn mǎ dù qiū shuǐ ,shuǐ hán fēng sì dāo 。píng shā rì wèi méi ,àn àn jiàn lín táo 。
    xī rì zhǎng chéng zhàn ,xián yán yì qì gāo 。huáng chén zú jīn gǔ ,bái gǔ luàn péng hāo 。
    fèng zhào gān quán gōng ,zǒng zhēng tiān xià bīng 。cháo tíng bèi lǐ chū ,jun4 guó yù jiāo yíng 。
    fēn fēn jǐ wàn rén ,qù zhě wú quán shēng 。chén yuàn jiē gōng jiù ,fèn yǐ cì biān chéng 。
    biān tóu hé cǎn cǎn ,yǐ zàng huò jiāng jun1 。bù qǔ jiē xiàng diào ,yàn nán dài běi wén 。
    gōng xūn duō bèi chù ,bīng mǎ yì xún fèn 。gèng qiǎn huáng lóng shù ,wéi dāng kū sāi yún 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    秋风夜渡河,吹却雁门桑。
    遥见胡地猎,鞴马宿严霜。
    五道分兵去,孤军百战场。
    功多翻下狱,士卒但心伤。

    qiū fēng yè dù hé ,chuī què yàn mén sāng 。
    yáo jiàn hú dì liè ,bèi mǎ xiǔ yán shuāng 。
    wǔ dào fèn bīng qù ,gū jun1 bǎi zhàn chǎng 。
    gōng duō fān xià yù ,shì zú dàn xīn shāng 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    向夕临大荒,朔风轸归虑。
    平沙万里馀,飞鸟宿何处。
    虏骑猎长原,翩翩傍河去。
    边声摇白草,海气生黄雾。
    百战苦风尘,十年履霜露。
    虽投定远笔,未坐将军树。
    早知行路难,悔不理章句。

    秋草马蹄轻,角弓持弦急。
    去为龙城战,正值胡兵袭。
    军气横大荒,战酣日将入。
    长风金鼓动,白露铁衣湿。
    四起愁边声,南庭时伫立。
    断蓬孤自转,寒雁飞相及。
    万里云沙涨,平原冰霰涩。
    惟闻汉使还,独向刀环泣。

    xiàng xī lín dà huāng ,shuò fēng zhěn guī lǜ 。
    píng shā wàn lǐ yú ,fēi niǎo xiǔ hé chù 。
    lǔ qí liè zhǎng yuán ,piān piān bàng hé qù 。
    biān shēng yáo bái cǎo ,hǎi qì shēng huáng wù 。
    bǎi zhàn kǔ fēng chén ,shí nián lǚ shuāng lù 。
    suī tóu dìng yuǎn bǐ ,wèi zuò jiāng jun1 shù 。
    zǎo zhī háng lù nán ,huǐ bú lǐ zhāng jù 。

    qiū cǎo mǎ tí qīng ,jiǎo gōng chí xián jí 。
    qù wéi lóng chéng zhàn ,zhèng zhí hú bīng xí 。
    jun1 qì héng dà huāng ,zhàn hān rì jiāng rù 。
    zhǎng fēng jīn gǔ dòng ,bái lù tiě yī shī 。
    sì qǐ chóu biān shēng ,nán tíng shí zhù lì 。
    duàn péng gū zì zhuǎn ,hán yàn fēi xiàng jí 。
    wàn lǐ yún shā zhǎng ,píng yuán bīng xiàn sè 。
    wéi wén hàn shǐ hái ,dú xiàng dāo huán qì 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    西陵侠少年,送客短长亭。青槐夹两道,白马如流星。
    闻道羽书急,单于寇井陉。气高轻赴难,谁顾燕山铭。
    走马远相寻,西楼下夕阴。结交期一剑,留意赠千金。
    高阁歌声远,重门柳色深。夜阑须尽饮,莫负百年心。

    xī líng xiá shǎo nián ,sòng kè duǎn zhǎng tíng 。qīng huái jiá liǎng dào ,bái mǎ rú liú xīng 。
    wén dào yǔ shū jí ,dān yú kòu jǐng xíng 。qì gāo qīng fù nán ,shuí gù yàn shān míng 。
    zǒu mǎ yuǎn xiàng xún ,xī lóu xià xī yīn 。jié jiāo qī yī jiàn ,liú yì zèng qiān jīn 。
    gāo gé gē shēng yuǎn ,zhòng mén liǔ sè shēn 。yè lán xū jìn yǐn ,mò fù bǎi nián xīn 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    勿听白头吟,人间易忧怨。若非沧浪子,安得从所愿。
    北上太行山,临风阅吹万。长云数千里,倏忽还肤寸。
    观其微灭时,精意莫能论。百年不容息,是处生意蔓。
    始悟海上人,辞君永飞遁。

    wù tīng bái tóu yín ,rén jiān yì yōu yuàn 。ruò fēi cāng làng zǐ ,ān dé cóng suǒ yuàn 。
    běi shàng tài háng shān ,lín fēng yuè chuī wàn 。zhǎng yún shù qiān lǐ ,shū hū hái fū cùn 。
    guān qí wēi miè shí ,jīng yì mò néng lùn 。bǎi nián bú róng xī ,shì chù shēng yì màn 。
    shǐ wù hǎi shàng rén ,cí jun1 yǒng fēi dùn 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    南渡洛阳津,西望十二楼。明堂坐天子,月朔朝诸侯。
    清乐动千门,皇风被九州。庆云从东来,泱漭抱日流。
    升平贵论道,文墨将何求。有诏征草泽,微诚将献谋。
    冠冕如星罗,拜揖曹与周。望尘非吾事,入赋且迟留。
    幸蒙国士识,因脱负薪裘。今者放歌行,以慰梁甫愁。
    但营数斗禄,奉养每丰羞。若得金膏遂,飞云亦可俦。

    nán dù luò yáng jīn ,xī wàng shí èr lóu 。míng táng zuò tiān zǐ ,yuè shuò cháo zhū hóu 。
    qīng lè dòng qiān mén ,huáng fēng bèi jiǔ zhōu 。qìng yún cóng dōng lái ,yāng mǎng bào rì liú 。
    shēng píng guì lùn dào ,wén mò jiāng hé qiú 。yǒu zhào zhēng cǎo zé ,wēi chéng jiāng xiàn móu 。
    guàn miǎn rú xīng luó ,bài yī cáo yǔ zhōu 。wàng chén fēi wú shì ,rù fù qiě chí liú 。
    xìng méng guó shì shí ,yīn tuō fù xīn qiú 。jīn zhě fàng gē háng ,yǐ wèi liáng fǔ chóu 。
    dàn yíng shù dòu lù ,fèng yǎng měi fēng xiū 。ruò dé jīn gāo suí ,fēi yún yì kě chóu 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    越女作桂舟,还将桂为楫。湖上水渺漫,清江不可涉。
    摘取芙蓉花,莫摘芙蓉叶。将归问夫婿,颜色何如妾。

    yuè nǚ zuò guì zhōu ,hái jiāng guì wéi jí 。hú shàng shuǐ miǎo màn ,qīng jiāng bú kě shè 。
    zhāi qǔ fú róng huā ,mò zhāi fú róng yè 。jiāng guī wèn fū xù ,yán sè hé rú qiè 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    高卧南斋时,开帷月初吐。
    清辉淡水木,演漾在窗户。
    苒苒几盈虚,澄澄变今古。
    美人清江畔,是夜越吟苦。
    千里其如何,微风吹兰杜。

    gāo wò nán zhāi shí ,kāi wéi yuè chū tǔ 。
    qīng huī dàn shuǐ mù ,yǎn yàng zài chuāng hù 。
    rǎn rǎn jǐ yíng xū ,chéng chéng biàn jīn gǔ 。
    měi rén qīng jiāng pàn ,shì yè yuè yín kǔ 。
    qiān lǐ qí rú hé ,wēi fēng chuī lán dù 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    儒有轻王侯,脱略当世务。本家蓝田下,非为渔弋故。
    无何困躬耕,且欲驰永路。幽居与君近,出谷同所骛。
    昨日辞石门,五年变秋露。云龙未相感,干谒亦已屡。
    子为黄绶羁,余忝蓬山顾。京门望西岳,百里见郊树。
    飞雨祠上来,霭然关中暮。驱车郑城宿,秉烛论往素。
    山月出华阴,开此河渚雾。清光比故人,豁达展心晤。
    冯公尚戢翼,元子仍跼步。拂衣易为高,沦迹难有趣。
    张范善终始,吾等岂不慕。罢酒当凉风,屈伸备冥数。

    rú yǒu qīng wáng hóu ,tuō luè dāng shì wù 。běn jiā lán tián xià ,fēi wéi yú yì gù 。
    wú hé kùn gōng gēng ,qiě yù chí yǒng lù 。yōu jū yǔ jun1 jìn ,chū gǔ tóng suǒ wù 。
    zuó rì cí shí mén ,wǔ nián biàn qiū lù 。yún lóng wèi xiàng gǎn ,gàn yè yì yǐ lǚ 。
    zǐ wéi huáng shòu jī ,yú tiǎn péng shān gù 。jīng mén wàng xī yuè ,bǎi lǐ jiàn jiāo shù 。
    fēi yǔ cí shàng lái ,ǎi rán guān zhōng mù 。qū chē zhèng chéng xiǔ ,bǐng zhú lùn wǎng sù 。
    shān yuè chū huá yīn ,kāi cǐ hé zhǔ wù 。qīng guāng bǐ gù rén ,huō dá zhǎn xīn wù 。
    féng gōng shàng jí yì ,yuán zǐ réng qú bù 。fú yī yì wéi gāo ,lún jì nán yǒu qù 。
    zhāng fàn shàn zhōng shǐ ,wú děng qǐ bú mù 。bà jiǔ dāng liáng fēng ,qū shēn bèi míng shù 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    杀气凝不流,风悲日彩寒。浮埃起四远,游子弥不欢。
    依然宿扶风,沽酒聊自宽。寸心亦未理,长铗谁能弹。
    主人就我饮,对我还慨叹。便泣数行泪,因歌行路难。
    十五役边地,三回讨楼兰。连年不解甲,积日无所餐。
    将军降匈奴,国使没桑干。去时三十万,独自还长安。
    不信沙场苦,君看刀箭瘢。乡亲悉零落,冢墓亦摧残。
    仰攀青松枝,恸绝伤心肝。禽兽悲不去,路傍谁忍看。
    幸逢休明代,寰宇静波澜。老马思伏枥,长鸣力已殚。
    少年与运会,何事发悲端。天子初封禅,贤良刷羽翰。
    三边悉如此,否泰亦须观。

    shā qì níng bú liú ,fēng bēi rì cǎi hán 。fú āi qǐ sì yuǎn ,yóu zǐ mí bú huān 。
    yī rán xiǔ fú fēng ,gū jiǔ liáo zì kuān 。cùn xīn yì wèi lǐ ,zhǎng jiá shuí néng dàn 。
    zhǔ rén jiù wǒ yǐn ,duì wǒ hái kǎi tàn 。biàn qì shù háng lèi ,yīn gē háng lù nán 。
    shí wǔ yì biān dì ,sān huí tǎo lóu lán 。lián nián bú jiě jiǎ ,jī rì wú suǒ cān 。
    jiāng jun1 jiàng xiōng nú ,guó shǐ méi sāng gàn 。qù shí sān shí wàn ,dú zì hái zhǎng ān 。
    bú xìn shā chǎng kǔ ,jun1 kàn dāo jiàn bān 。xiāng qīn xī líng luò ,zhǒng mù yì cuī cán 。
    yǎng pān qīng sōng zhī ,tòng jué shāng xīn gān 。qín shòu bēi bú qù ,lù bàng shuí rěn kàn 。
    xìng féng xiū míng dài ,huán yǔ jìng bō lán 。lǎo mǎ sī fú lì ,zhǎng míng lì yǐ dān 。
    shǎo nián yǔ yùn huì ,hé shì fā bēi duān 。tiān zǐ chū fēng chán ,xián liáng shuā yǔ hàn 。
    sān biān xī rú cǐ ,fǒu tài yì xū guān 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    商风入我弦,夜竹深有露。弦悲与林寂,清景不可度。
    寥落幽居心,飕飗青松树。松风吹草白,溪水寒日暮。
    声意去复还,九变待一顾。空山多雨雪,独立君始悟。

    shāng fēng rù wǒ xián ,yè zhú shēn yǒu lù 。xián bēi yǔ lín jì ,qīng jǐng bú kě dù 。
    liáo luò yōu jū xīn ,sōu liú qīng sōng shù 。sōng fēng chuī cǎo bái ,xī shuǐ hán rì mù 。
    shēng yì qù fù hái ,jiǔ biàn dài yī gù 。kōng shān duō yǔ xuě ,dú lì jun1 shǐ wù 。

    辞赋,