1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

王昌龄的诗词全集

共收录了198首诗词作品

王昌龄简介

王昌龄(698─约757),字少伯,唐京兆长安(今陕西西安)人。唐玄宗开元十五年(727)进士,为校书郎,开元二十二年(734)中博学宏词,授汜水(今河南荥阳县境)尉,再迁江宁,故世称王江宁。天宝七年谪迁潭阳郡龙标(今湖南黔阳县)尉。安史乱后还乡,道出亳州,被刺史闾丘晓所杀。王昌龄当时曾名重一时,有「诗家夫子王江宁」之称,是一代七绝圣手。其诗多为当时边塞军旅生活题材,描绘边塞风光,激励士气,气势雄浑,格调高昂,手法细腻,其诗《从军行》七首、《出塞》二首都很有名。也有以感时、宫怨、送别为题材的佳作。有《王昌龄集》。
展开查看所有  

王昌龄诗集大全

  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    初日净金闺,先照床前暖。斜光入罗幕,稍稍亲丝管。
    云发不能梳,杨花更吹满。

    chū rì jìng jīn guī ,xiān zhào chuáng qián nuǎn 。xié guāng rù luó mù ,shāo shāo qīn sī guǎn 。
    yún fā bú néng shū ,yáng huā gèng chuī mǎn 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    仆本濩落人,辱当州郡使。量力颇及早,谢归今即已。
    萧萧若凌虚,衿带顷消靡。车服卒然来,涔阳作游子。
    郁郁寡开颜,默默独行李。忽逢平生友,一笑方在此。
    秋清宁风日,楚思浩云水。为语弋林者,冥冥鸿远矣。

    pú běn hù luò rén ,rǔ dāng zhōu jun4 shǐ 。liàng lì pō jí zǎo ,xiè guī jīn jí yǐ 。
    xiāo xiāo ruò líng xū ,jīn dài qǐng xiāo mí 。chē fú zú rán lái ,cén yáng zuò yóu zǐ 。
    yù yù guǎ kāi yán ,mò mò dú háng lǐ 。hū féng píng shēng yǒu ,yī xiào fāng zài cǐ 。
    qiū qīng níng fēng rì ,chǔ sī hào yún shuǐ 。wéi yǔ yì lín zhě ,míng míng hóng yuǎn yǐ 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    秋雾连云白,归心浦溆悬。津人空守缆,村馆复临川。
    篷隔苍茫雨,波连演漾田。孤舟未得济,入梦在何年。

    qiū wù lián yún bái ,guī xīn pǔ xù xuán 。jīn rén kōng shǒu lǎn ,cūn guǎn fù lín chuān 。
    péng gé cāng máng yǔ ,bō lián yǎn yàng tián 。gū zhōu wèi dé jì ,rù mèng zài hé nián 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    卢谿郡南夜泊舟,夜闻两岸羌戎讴,其时月黑猿啾啾。
    微雨沾衣令人愁,有一迁客登高楼,不言不寐弹箜篌。
    弹作蓟门桑叶秋,风沙飒飒青冢头,将军铁骢汗血流。
    深入匈奴战未休,黄旗一点兵马收,乱杀胡人积如丘。
    疮病驱来配边州,仍披漠北羔羊裘,颜色饥枯掩面羞。
    眼眶泪滴深两眸,思还本乡食牦牛,欲语不得指咽喉。
    或有强壮能咿嚘,意说被他边将雠,五世属藩汉主留。
    碧毛毡帐河曲游,橐驼五万部落稠,敕赐飞凤金兜鍪。
    为君百战如过筹,静扫阴山无鸟投,家藏铁券特承优。
    黄金千斤不称求,九族分离作楚囚,深溪寂寞弦苦幽。
    草木悲感声飕飗,仆本东山为国忧,明光殿前论九畴。
    簏读兵书尽冥搜,为君掌上施权谋,洞晓山川无与俦。
    紫宸诏发远怀柔,摇笔飞霜如夺钩,鬼神不得知其由。
    怜爱苍生比蚍蜉,朔河屯兵须渐抽,尽遣降来拜御沟。
    便令海内休戈矛,何用班超定远侯,史臣书之得已不。

    lú jī jun4 nán yè bó zhōu ,yè wén liǎng àn qiāng róng ōu ,qí shí yuè hēi yuán jiū jiū 。
    wēi yǔ zhān yī lìng rén chóu ,yǒu yī qiān kè dēng gāo lóu ,bú yán bú mèi dàn kōng hóu 。
    dàn zuò jì mén sāng yè qiū ,fēng shā sà sà qīng zhǒng tóu ,jiāng jun1 tiě cōng hàn xuè liú 。
    shēn rù xiōng nú zhàn wèi xiū ,huáng qí yī diǎn bīng mǎ shōu ,luàn shā hú rén jī rú qiū 。
    chuāng bìng qū lái pèi biān zhōu ,réng pī mò běi gāo yáng qiú ,yán sè jī kū yǎn miàn xiū 。
    yǎn kuàng lèi dī shēn liǎng móu ,sī hái běn xiāng shí máo niú ,yù yǔ bú dé zhǐ yān hóu 。
    huò yǒu qiáng zhuàng néng yī yōu ,yì shuō bèi tā biān jiāng chóu ,wǔ shì shǔ fān hàn zhǔ liú 。
    bì máo zhān zhàng hé qǔ yóu ,tuó tuó wǔ wàn bù luò chóu ,chì cì fēi fèng jīn dōu móu 。
    wéi jun1 bǎi zhàn rú guò chóu ,jìng sǎo yīn shān wú niǎo tóu ,jiā cáng tiě quàn tè chéng yōu 。
    huáng jīn qiān jīn bú chēng qiú ,jiǔ zú fèn lí zuò chǔ qiú ,shēn xī jì mò xián kǔ yōu 。
    cǎo mù bēi gǎn shēng sōu liú ,pú běn dōng shān wéi guó yōu ,míng guāng diàn qián lùn jiǔ chóu 。
    lù dú bīng shū jìn míng sōu ,wéi jun1 zhǎng shàng shī quán móu ,dòng xiǎo shān chuān wú yǔ chóu 。
    zǐ chén zhào fā yuǎn huái róu ,yáo bǐ fēi shuāng rú duó gōu ,guǐ shén bú dé zhī qí yóu 。
    lián ài cāng shēng bǐ pí fú ,shuò hé tún bīng xū jiàn chōu ,jìn qiǎn jiàng lái bài yù gōu 。
    biàn lìng hǎi nèi xiū gē máo ,hé yòng bān chāo dìng yuǎn hóu ,shǐ chén shū zhī dé yǐ bú 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    楼头广陵近,九月在南徐。秋色明海县,寒烟生里闾。
    夜帆归楚客,昨日度江书。为问易名叟,垂纶不见鱼。

    lóu tóu guǎng líng jìn ,jiǔ yuè zài nán xú 。qiū sè míng hǎi xiàn ,hán yān shēng lǐ lǘ 。
    yè fān guī chǔ kè ,zuó rì dù jiāng shū 。wéi wèn yì míng sǒu ,chuí lún bú jiàn yú 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    秋风鸣桑条,草白狐兔骄。邯郸饮来酒未消,
    城北原平掣皂雕。射杀空营两腾虎,回身却月佩弓弰。

    qiū fēng míng sāng tiáo ,cǎo bái hú tù jiāo 。hán dān yǐn lái jiǔ wèi xiāo ,
    chéng běi yuán píng chè zào diāo 。shè shā kōng yíng liǎng téng hǔ ,huí shēn què yuè pèi gōng shāo 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    筑室在人境,遂得真隐情。春尽草木变,雨来池馆清。
    琴书全雅道,视听已无生。闭户脱三界,白云自虚盈。

    zhù shì zài rén jìng ,suí dé zhēn yǐn qíng 。chūn jìn cǎo mù biàn ,yǔ lái chí guǎn qīng 。
    qín shū quán yǎ dào ,shì tīng yǐ wú shēng 。bì hù tuō sān jiè ,bái yún zì xū yíng 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    祝融之峰紫云衔,翠如何其雪崭岩。邑西有路缘石壁,
    我欲从之卧穹嵌。鱼有心兮脱网罟,江无人兮鸣枫杉。
    王君飞舄仍未去,苏耽宅中意遥缄。

    zhù róng zhī fēng zǐ yún xián ,cuì rú hé qí xuě zhǎn yán 。yì xī yǒu lù yuán shí bì ,
    wǒ yù cóng zhī wò qióng qiàn 。yú yǒu xīn xī tuō wǎng gǔ ,jiāng wú rén xī míng fēng shān 。
    wáng jun1 fēi xì réng wèi qù ,sū dān zhái zhōng yì yáo jiān 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    物化同枯木,希夷明月珠。本来生灭尽,何者是虚无。
    一坐看如故,千龄独向隅。至人非别有,方外不应殊。

    wù huà tóng kū mù ,xī yí míng yuè zhū 。běn lái shēng miè jìn ,hé zhě shì xū wú 。
    yī zuò kàn rú gù ,qiān líng dú xiàng yú 。zhì rén fēi bié yǒu ,fāng wài bú yīng shū 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    圣德超千古,皇风扇九围。天回万象出,驾动六龙飞。
    淑气来黄道,祥云覆紫微。太平多扈从,文物有光辉。

    shèng dé chāo qiān gǔ ,huáng fēng shàn jiǔ wéi 。tiān huí wàn xiàng chū ,jià dòng liù lóng fēi 。
    shū qì lái huáng dào ,xiáng yún fù zǐ wēi 。tài píng duō hù cóng ,wén wù yǒu guāng huī 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    欣逢柏梁故,共谒聪公禅。石室无人到,绳床见虎眠。
    阴崖常抱雪,枯涧为生泉。出处虽云异,同欢在法筵。

    xīn féng bǎi liáng gù ,gòng yè cōng gōng chán 。shí shì wú rén dào ,shéng chuáng jiàn hǔ mián 。
    yīn yá cháng bào xuě ,kū jiàn wéi shēng quán 。chū chù suī yún yì ,tóng huān zài fǎ yàn 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    晋水千庐合,汾桥万国从。开唐天业盛,入沛圣恩浓。
    下辇回三象,题碑任六龙。睿明悬日月,千岁此时逢。

    jìn shuǐ qiān lú hé ,fén qiáo wàn guó cóng 。kāi táng tiān yè shèng ,rù pèi shèng ēn nóng 。
    xià niǎn huí sān xiàng ,tí bēi rèn liù lóng 。ruì míng xuán rì yuè ,qiān suì cǐ shí féng 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    中峰青苔壁,一点云生时。岂意石堂里,得逢焦炼师。
    炉香净琴案,松影闲瑶墀。拜受长年药,翩翻西海期。

    zhōng fēng qīng tái bì ,yī diǎn yún shēng shí 。qǐ yì shí táng lǐ ,dé féng jiāo liàn shī 。
    lú xiāng jìng qín àn ,sōng yǐng xián yáo chí 。bài shòu zhǎng nián yào ,piān fān xī hǎi qī 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    萧条郡城闭,旅馆空寒烟。秋月对愁客,山钟摇暮天。
    新知偶相访,斗酒情依然。一宿阻长会,清风徒满川。

    xiāo tiáo jun4 chéng bì ,lǚ guǎn kōng hán yān 。qiū yuè duì chóu kè ,shān zhōng yáo mù tiān 。
    xīn zhī ǒu xiàng fǎng ,dòu jiǔ qíng yī rán 。yī xiǔ zǔ zhǎng huì ,qīng fēng tú mǎn chuān 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    霜天起长望,残月生海门。风静夜潮满,城高寒气昏。
    故人何寂寞,久已乖清言。明发不能寐,徒盈江上尊。

    shuāng tiān qǐ zhǎng wàng ,cán yuè shēng hǎi mén 。fēng jìng yè cháo mǎn ,chéng gāo hán qì hūn 。
    gù rén hé jì mò ,jiǔ yǐ guāi qīng yán 。míng fā bú néng mèi ,tú yíng jiāng shàng zūn 。

    辞赋,