1. 古诗词大全
  2. 唐代诗人

王昌龄的诗词全集

共收录了198首诗词作品

王昌龄简介

王昌龄(698─约757),字少伯,唐京兆长安(今陕西西安)人。唐玄宗开元十五年(727)进士,为校书郎,开元二十二年(734)中博学宏词,授汜水(今河南荥阳县境)尉,再迁江宁,故世称王江宁。天宝七年谪迁潭阳郡龙标(今湖南黔阳县)尉。安史乱后还乡,道出亳州,被刺史闾丘晓所杀。王昌龄当时曾名重一时,有「诗家夫子王江宁」之称,是一代七绝圣手。其诗多为当时边塞军旅生活题材,描绘边塞风光,激励士气,气势雄浑,格调高昂,手法细腻,其诗《从军行》七首、《出塞》二首都很有名。也有以感时、宫怨、送别为题材的佳作。有《王昌龄集》。
展开查看所有  

王昌龄诗集大全

  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    白露伤草木,山风吹夜寒。遥林梦亲友,高兴发云端。
    郭外秋声急,城边月色残。瑶琴多远思,更为客中弹。

    bái lù shāng cǎo mù ,shān fēng chuī yè hán 。yáo lín mèng qīn yǒu ,gāo xìng fā yún duān 。
    guō wài qiū shēng jí ,chéng biān yuè sè cán 。yáo qín duō yuǎn sī ,gèng wéi kè zhōng dàn 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    晋阳寒食地,风俗旧来传。雨灭龙蛇火,春生鸿雁天。
    泣多流水涨,歌发舞云旋。西见之推庙,空为人所怜。

    jìn yáng hán shí dì ,fēng sú jiù lái chuán 。yǔ miè lóng shé huǒ ,chūn shēng hóng yàn tiān 。
    qì duō liú shuǐ zhǎng ,gē fā wǔ yún xuán 。xī jiàn zhī tuī miào ,kōng wéi rén suǒ lián 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    清洛日夜涨,微风引孤舟。离肠便千里,远梦生江楼。
    楚国橙橘暗,吴门烟雨愁。东南具今古,归望山云秋。

    qīng luò rì yè zhǎng ,wēi fēng yǐn gū zhōu 。lí cháng biàn qiān lǐ ,yuǎn mèng shēng jiāng lóu 。
    chǔ guó chéng jú àn ,wú mén yān yǔ chóu 。dōng nán jù jīn gǔ ,guī wàng shān yún qiū 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    青山远近带皇州,霁景重阳上北楼。雨歇亭皋仙菊润,
    霜飞天苑御梨秋。茱萸插鬓花宜寿,翡翠横钗舞作愁。
    谩说陶潜篱下醉,何曾得见此风流。

    qīng shān yuǎn jìn dài huáng zhōu ,jì jǐng zhòng yáng shàng běi lóu 。yǔ xiē tíng gāo xiān jú rùn ,
    shuāng fēi tiān yuàn yù lí qiū 。zhū yú chā bìn huā yí shòu ,fěi cuì héng chāi wǔ zuò chóu 。
    màn shuō táo qián lí xià zuì ,hé céng dé jiàn cǐ fēng liú 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    江上巍巍万岁楼,不知经历几千秋。年年喜见山长在,
    日日悲看水独流。猿狖何曾离暮岭,鸬鹚空自泛寒洲。
    谁堪登望云烟里,向晚茫茫发旅愁。

    jiāng shàng wēi wēi wàn suì lóu ,bú zhī jīng lì jǐ qiān qiū 。nián nián xǐ jiàn shān zhǎng zài ,
    rì rì bēi kàn shuǐ dú liú 。yuán yòu hé céng lí mù lǐng ,lú cí kōng zì fàn hán zhōu 。
    shuí kān dēng wàng yún yān lǐ ,xiàng wǎn máng máng fā lǚ chóu 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    土德三元正,尧心万国同。汾阴备冬礼,长乐应和风。
    赐庆垂天泽,流欢旧渚宫。楼台生海上,箫鼓出天中。
    雾晓筵初接,宵长曲未终。雨随青幕合,月照舞罗空。
    玉陛分朝列,文章发圣聪。愚臣忝书赋,歌咏颂丝桐。

    tǔ dé sān yuán zhèng ,yáo xīn wàn guó tóng 。fén yīn bèi dōng lǐ ,zhǎng lè yīng hé fēng 。
    cì qìng chuí tiān zé ,liú huān jiù zhǔ gōng 。lóu tái shēng hǎi shàng ,xiāo gǔ chū tiān zhōng 。
    wù xiǎo yàn chū jiē ,xiāo zhǎng qǔ wèi zhōng 。yǔ suí qīng mù hé ,yuè zhào wǔ luó kōng 。
    yù bì fèn cháo liè ,wén zhāng fā shèng cōng 。yú chén tiǎn shū fù ,gē yǒng sòng sī tóng 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    荆门不堪别,况乃潇湘秋。何处遥望君,江边明月楼。

    jīng mén bú kān bié ,kuàng nǎi xiāo xiāng qiū 。hé chù yáo wàng jun1 ,jiāng biān míng yuè lóu 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    怀禄贵心赏,东流山水长。官移会稽郡,地迩上虞乡。
    缓带屏纷杂,渔舟临讼堂。逶迤回溪趣,猿啸飞鸟行。
    万室霁朝雨,千峰迎夕阳。辉辉远洲映,暧暧澄湖光。
    白发有高士,青春期上皇。应须枉车歇,为我访荷裳。

    huái lù guì xīn shǎng ,dōng liú shān shuǐ zhǎng 。guān yí huì jī jun4 ,dì ěr shàng yú xiāng 。
    huǎn dài píng fēn zá ,yú zhōu lín sòng táng 。wēi yǐ huí xī qù ,yuán xiào fēi niǎo háng 。
    wàn shì jì cháo yǔ ,qiān fēng yíng xī yáng 。huī huī yuǎn zhōu yìng ,ài ài chéng hú guāng 。
    bái fā yǒu gāo shì ,qīng chūn qī shàng huáng 。yīng xū wǎng chē xiē ,wéi wǒ fǎng hé shang 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    贵人妆梳殿前催,香风吹入殿后来。
    仗引笙歌大宛马,白莲花发照池台。
    胡部笙歌西殿头,梨园弟子和凉州。
    新声一段高楼月,圣主千秋乐未休。

    guì rén zhuāng shū diàn qián cuī ,xiāng fēng chuī rù diàn hòu lái 。
    zhàng yǐn shēng gē dà wǎn mǎ ,bái lián huā fā zhào chí tái 。
    hú bù shēng gē xī diàn tóu ,lí yuán dì zǐ hé liáng zhōu 。
    xīn shēng yī duàn gāo lóu yuè ,shèng zhǔ qiān qiū lè wèi xiū 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    映门淮水绿,留骑主人心。
    明月随良掾,春潮夜夜深。

    yìng mén huái shuǐ lǜ ,liú qí zhǔ rén xīn 。
    míng yuè suí liáng yuàn ,chūn cháo yè yè shēn 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    昨夜风开露井桃,未央前殿月轮高。
    平阳歌舞新承宠,帘外春寒赐锦袍。

    zuó yè fēng kāi lù jǐng táo ,wèi yāng qián diàn yuè lún gāo 。
    píng yáng gē wǔ xīn chéng chǒng ,lián wài chūn hán cì jǐn páo 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    本来清净所,竹树引幽阴。檐外含山翠,人间出世心。
    圆通无有象,圣境不能侵。真是吾兄法,何妨友弟深。
    天香自然会,灵异识钟音。

    běn lái qīng jìng suǒ ,zhú shù yǐn yōu yīn 。yán wài hán shān cuì ,rén jiān chū shì xīn 。
    yuán tōng wú yǒu xiàng ,shèng jìng bú néng qīn 。zhēn shì wú xiōng fǎ ,hé fáng yǒu dì shēn 。
    tiān xiāng zì rán huì ,líng yì shí zhōng yīn 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    怨别秦楚深,江中秋云起。天长杳无隔,月影在寒水。

    yuàn bié qín chǔ shēn ,jiāng zhōng qiū yún qǐ 。tiān zhǎng yǎo wú gé ,yuè yǐng zài hán shuǐ 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    月从断山口,遥吐柴门端。万木分空霁,流阴中夜攒。
    光连虚象白,气与风露寒。谷静秋泉响,岩深青霭残。
    澄清入幽梦,破影抱空峦。恍惚琴窗里,松溪晓思难。

    yuè cóng duàn shān kǒu ,yáo tǔ chái mén duān 。wàn mù fèn kōng jì ,liú yīn zhōng yè zǎn 。
    guāng lián xū xiàng bái ,qì yǔ fēng lù hán 。gǔ jìng qiū quán xiǎng ,yán shēn qīng ǎi cán 。
    chéng qīng rù yōu mèng ,pò yǐng bào kōng luán 。huǎng hū qín chuāng lǐ ,sōng xī xiǎo sī nán 。

    辞赋,
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    西宫夜静百花香,欲卷珠帘春恨长。
    斜抱云和深见月,朦胧树色隐昭阳。

    xī gōng yè jìng bǎi huā xiāng ,yù juàn zhū lián chūn hèn zhǎng 。
    xié bào yún hé shēn jiàn yuè ,méng lóng shù sè yǐn zhāo yáng 。

    辞赋,