1. 古诗词大全
  2. 宋代诗人

秦观的诗词全集

共收录了175首诗词作品

秦观简介

秦观(1049-1100)字少游、太虚,别号邗沟居士,高邮(今属江苏)人。少有才名,研习经史,喜读兵书。熙宁十年(1077),往谒苏轼于徐州,次年作《黄楼赋》,苏轼以为「有屈、宋姿」。元丰八年进士及第,授定海主簿,调蔡州教授。元祐三年(1088),应制科,进策论,除宣教郎、太学博士,校正秘书省书籍。六年,迁秘书省正字。预修《神宗实录》。时黄庭坚、晁补之、张耒亦在京师,观与同游苏轼之门,人称「苏门四学士」。绍圣元年(094),坐元祐党籍,出为杭州通判,再贬监处州(今浙江丽水)酒税。三年又因写佛书削秩徙郴州(今属湖南)。明年,编管横州(今广西横县)。元符元年(1098)再贬雷州(今广东海康)。徽宗即位,复宣德郎,允北归,途中卒于藤州(今广西藤县),年五十二。《宋史》、《东都事略》有传。存《淮海集》四十卷,另有《淮海词》单刻本。其诗、词、文皆工,而以词著称。词属婉约派,内容多写男女情爱,颇多伤感之作。秦观工诗词。词多写男女情爱,也颇有感伤身世之作,风格委婉含蓄,清丽雅淡。诗风与词风相近。秦观的《淮海词》基本上没有跳出相思离别题材的藩篱。但它是一部优美的抒情诗。于离情别绪之中,融入了身世之感,唱出了那个时代一位富有才情而又备受压抑的知识分子的痛苦和忧伤。爱情词不同于过去偎红倚翠的艳词,《满庭芳》诸阕深含「恋恋故国」之情;《鹊桥仙》以金风玉露、柔情似水等审美意象,歌颂了纯洁真挚、地久天长的爱情。秦观词伤感色彩较浓,充满了愁苦凄恻、孤苦无告的苦闷。在艺术手法上,摄取了柳永词铺叙渲染、委曲尽致的优点。但写景言情,出以纯净之笔,形成清丽典雅的词风。秦观深谙音律,长于运思,能够准确地把握事物的突出特征,以鲜明的意象、致密的结构、精练的语言,构成一种凄迷幽婉的审美意境。在艺术上力求创新,形成了独特的抒情个性。千百年来,一直被视为第一流的正宗婉约作家,以情辞兼胜的优美篇章在词史上卓然名家,对后代词的发展产生了深远的影响。集评:近来作者,皆不及少游。如「斜阳外,寒鸦数点,流水绕孤村」,虽不识字人,亦知是天生好言语也。(晁无咎)子瞻辞胜乎情,耆卿情胜乎辞。辞情相称者,惟少游而已。(蔡伯世)今代词手,惟秦七、黄九耳,唐诸人不迨也。(陈后山)秦词专主情致,而少故实,譬如贫家美女,虽极妍丽丰逸,而终乏富贵态。(李易安)少游词虽婉美,然格力失之弱。(胡元任)秦少游词,体制淡雅,气骨不衰。清丽中不断意脉,咀嚼无滓,久而知味。(张叔夏)观词情韵兼胜,在苏黄之上。流传虽少,要为倚声家一作手。(《四库提要》)秦少游自是作手,近开美成,导其先路;远祖温、韦,取其神不袭其貌,词至是乃一变焉。然变而不失其正,遂令议者不病其变,而转觉有不得不变者。后人动称秦、柳,柳之视秦,为之奴隶而不足者,何可相提并论哉!(陈廷焯《白雨斋词话》)
展开查看所有  

秦观诗集大全

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【八六子】 倚危亭,恨如芳草, 萋萋刬尽还生。 念柳外青骢别后, 水边红袂分时, 怆然暗惊。 无端天与娉婷, 夜月一帘幽梦, 春风十里柔情。 怎奈向、欢娱渐随流水, 素弦声断,翠绡香减, 那堪片片飞花弄晚, 蒙蒙残雨笼晴。 正销凝,黄鹂又啼数声。

    【bā liù zǐ 】 yǐ wēi tíng ,hèn rú fāng cǎo , qī qī chǎn jìn hái shēng 。 niàn liǔ wài qīng cōng bié hòu , shuǐ biān hóng mèi fèn shí , chuàng rán àn jīng 。 wú duān tiān yǔ pīng tíng , yè yuè yī lián yōu mèng , chūn fēng shí lǐ róu qíng 。 zěn nài xiàng 、huān yú jiàn suí liú shuǐ , sù xián shēng duàn ,cuì xiāo xiāng jiǎn , nà kān piàn piàn fēi huā nòng wǎn , méng méng cán yǔ lóng qíng 。 zhèng xiāo níng ,huáng lí yòu tí shù shēng 。

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【长相思】 铁瓮城高,蒜山渡阔,干云十二层楼。 开尊待月,掩箔披风,依然灯火扬州。 绮陌南头,记歌名宛转,乡号温柔。 曲槛俯清流,想花阴、谁系兰舟。 念凄绝秦弦,感深荆赋,相望几许凝愁。 勤勤裁尺素,奈双鱼、难渡瓜洲。 晓鉴堪羞,潘鬓点、吴霜渐稠。 幸于飞、鸳鸯未老,不应同是悲秋。

    【zhǎng xiàng sī 】 tiě wèng chéng gāo ,suàn shān dù kuò ,gàn yún shí èr céng lóu 。 kāi zūn dài yuè ,yǎn bó pī fēng ,yī rán dēng huǒ yáng zhōu 。 qǐ mò nán tóu ,jì gē míng wǎn zhuǎn ,xiāng hào wēn róu 。 qǔ kǎn fǔ qīng liú ,xiǎng huā yīn 、shuí xì lán zhōu 。 niàn qī jué qín xián ,gǎn shēn jīng fù ,xiàng wàng jǐ xǔ níng chóu 。 qín qín cái chǐ sù ,nài shuāng yú 、nán dù guā zhōu 。 xiǎo jiàn kān xiū ,pān bìn diǎn 、wú shuāng jiàn chóu 。 xìng yú fēi 、yuān yāng wèi lǎo ,bú yīng tóng shì bēi qiū 。

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【春日】 一夕轻雷落万丝, 霁光浮瓦碧参差。 有情芍药含春泪, 无力蔷薇卧晓枝。

    【chūn rì 】 yī xī qīng léi luò wàn sī , jì guāng fú wǎ bì cān chà 。 yǒu qíng sháo yào hán chūn lèi , wú lì qiáng wēi wò xiǎo zhī 。

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【一落索】 杨花终日飞舞,奈久长难驻。 海潮虽是暂时来,却有个、堪凭处。 紫府碧云为路,好相将归去。 肯如薄倖五更风,不解与、花为主。

    【yī luò suǒ 】 yáng huā zhōng rì fēi wǔ ,nài jiǔ zhǎng nán zhù 。 hǎi cháo suī shì zàn shí lái ,què yǒu gè 、kān píng chù 。 zǐ fǔ bì yún wéi lù ,hǎo xiàng jiāng guī qù 。 kěn rú báo xìng wǔ gèng fēng ,bú jiě yǔ 、huā wéi zhǔ 。

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【虞美人】 高城望断尘如雾,不见联骖处。 夕阳村外小湾头,只有柳花无数、送归舟。 琼枝玉树频相见,只恨离人远。 欲将幽恨寄青楼,争奈无情江水、不西流。

    【yú měi rén 】 gāo chéng wàng duàn chén rú wù ,bú jiàn lián cān chù 。 xī yáng cūn wài xiǎo wān tóu ,zhī yǒu liǔ huā wú shù 、sòng guī zhōu 。 qióng zhī yù shù pín xiàng jiàn ,zhī hèn lí rén yuǎn 。 yù jiāng yōu hèn jì qīng lóu ,zhēng nài wú qíng jiāng shuǐ 、bú xī liú 。

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【醉桃源】 碧天如水月如眉, 城头银漏迟。 绿波风动画船移, 娇羞初见时。 银烛暗,翠帘垂, 芳心两自知。 楚台魂断晓云飞, 幽欢难再期。

    【zuì táo yuán 】 bì tiān rú shuǐ yuè rú méi , chéng tóu yín lòu chí 。 lǜ bō fēng dòng huà chuán yí , jiāo xiū chū jiàn shí 。 yín zhú àn ,cuì lián chuí , fāng xīn liǎng zì zhī 。 chǔ tái hún duàn xiǎo yún fēi , yōu huān nán zài qī 。

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【点绛唇】 醉漾轻舟,信流引到花深处。 尘缘相误,无计花间住。 烟水茫茫,千里斜阳暮。 山无数,乱红如雨,不记来时路。

    【diǎn jiàng chún 】 zuì yàng qīng zhōu ,xìn liú yǐn dào huā shēn chù 。 chén yuán xiàng wù ,wú jì huā jiān zhù 。 yān shuǐ máng máng ,qiān lǐ xié yáng mù 。 shān wú shù ,luàn hóng rú yǔ ,bú jì lái shí lù 。

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【调笑令】 肠断, 绣帘卷。 妾愿身为梁上燕, 朝朝暮暮长相见。 莫遣恩迁情变, 红绡粉泪知何限。 万古空传遗愿。

    【diào xiào lìng 】 cháng duàn , xiù lián juàn 。 qiè yuàn shēn wéi liáng shàng yàn , cháo cháo mù mù zhǎng xiàng jiàn 。 mò qiǎn ēn qiān qíng biàn , hóng xiāo fěn lèi zhī hé xiàn 。 wàn gǔ kōng chuán yí yuàn 。

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【调笑令】 春梦,神仙洞。 冉冉拂墙花影动。 西厢待月知谁共? 更觉玉人情重。 红娘深夜行云送, 困亸钗横金凤。

    【diào xiào lìng 】 chūn mèng ,shén xiān dòng 。 rǎn rǎn fú qiáng huā yǐng dòng 。 xī xiāng dài yuè zhī shuí gòng ? gèng jiào yù rén qíng zhòng 。 hóng niáng shēn yè háng yún sòng , kùn duǒ chāi héng jīn fèng 。

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【调笑令】 恋恋, 楼中燕。 燕子楼空春色晚, 将军一去音容远。 空锁楼中深怨, 春风重到人不见。 十二阑干倚遍。

    【diào xiào lìng 】 liàn liàn , lóu zhōng yàn 。 yàn zǐ lóu kōng chūn sè wǎn , jiāng jun1 yī qù yīn róng yuǎn 。 kōng suǒ lóu zhōng shēn yuàn , chūn fēng zhòng dào rén bú jiàn 。 shí èr lán gàn yǐ biàn 。

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【调笑令】 柳岸, 水清浅。 笑折荷花呼女伴, 盈盈日照新妆面。 水调空传幽怨, 扁舟日暮笑声远。 对此令人肠断。

    【diào xiào lìng 】 liǔ àn , shuǐ qīng qiǎn 。 xiào shé hé huā hū nǚ bàn , yíng yíng rì zhào xīn zhuāng miàn 。 shuǐ diào kōng chuán yōu yuàn , biǎn zhōu rì mù xiào shēng yuǎn 。 duì cǐ lìng rén cháng duàn 。

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【调笑令】 辇路, 江枫古。 楼上吹箫人在否? 菱花半璧香尘污。 往日繁华何处, 旧欢新爱谁是主。 啼笑两难分付。

    【diào xiào lìng 】 niǎn lù , jiāng fēng gǔ 。 lóu shàng chuī xiāo rén zài fǒu ? líng huā bàn bì xiāng chén wū 。 wǎng rì fán huá hé chù , jiù huān xīn ài shuí shì zhǔ 。 tí xiào liǎng nán fèn fù 。

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【调笑令】 心素, 与谁语。 始信别离情最苦, 兰舟欲解春江暮。 精爽随君归去, 异时携手重来处。 梦觉春风庭户。

    【diào xiào lìng 】 xīn sù , yǔ shuí yǔ 。 shǐ xìn bié lí qíng zuì kǔ , lán zhōu yù jiě chūn jiāng mù 。 jīng shuǎng suí jun1 guī qù , yì shí xié shǒu zhòng lái chù 。 mèng jiào chūn fēng tíng hù 。

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【蝶恋花】 晓日窥轩双燕语, 似与佳人。 共惜春将暮, 屈指艳阳都几许, 可无时霎闲风雨。 流水落花无问处, 只有飞云。 冉冉来还去, 持酒劝云云且住, 凭君碍断春归路。

    【dié liàn huā 】 xiǎo rì kuī xuān shuāng yàn yǔ , sì yǔ jiā rén 。 gòng xī chūn jiāng mù , qū zhǐ yàn yáng dōu jǐ xǔ , kě wú shí shà xián fēng yǔ 。 liú shuǐ luò huā wú wèn chù , zhī yǒu fēi yún 。 rǎn rǎn lái hái qù , chí jiǔ quàn yún yún qiě zhù , píng jun1 ài duàn chūn guī lù 。

  • 作者:秦观 朝代:宋代

    【风流子】 东风吹碧草。年华换、行客老沧州。 见梅吐旧英,柳摇新绿,恼人春色。 还上枝头,寸心乱、北随云黯黯。 东逐水悠悠。 斜日半山,暝烟两岸。 数声横笛,一叶扁舟。    青门同携手。 前欢记、浑似梦里扬州。 谁念断肠南陌,回首西楼。 算天长地久,有时有尽, 奈何绵绵,此恨难休。 拟待倩人说与,生怕人愁。

    【fēng liú zǐ 】 dōng fēng chuī bì cǎo 。nián huá huàn 、háng kè lǎo cāng zhōu 。 jiàn méi tǔ jiù yīng ,liǔ yáo xīn lǜ ,nǎo rén chūn sè 。 hái shàng zhī tóu ,cùn xīn luàn 、běi suí yún àn àn 。 dōng zhú shuǐ yōu yōu 。 xié rì bàn shān ,míng yān liǎng àn 。 shù shēng héng dí ,yī yè biǎn zhōu 。    qīng mén tóng xié shǒu 。 qián huān jì 、hún sì mèng lǐ yáng zhōu 。 shuí niàn duàn cháng nán mò ,huí shǒu xī lóu 。 suàn tiān zhǎng dì jiǔ ,yǒu shí yǒu jìn , nài hé mián mián ,cǐ hèn nán xiū 。 nǐ dài qiàn rén shuō yǔ ,shēng pà rén chóu 。